Add parallel Print Page Options

Gia Ðình của Gióp

Trong xứ U-xơ có một người tên Gióp. Ông thật là một người trọn vẹn và ngay thẳng, một người kính sợ Ðức Chúa Trời và lánh xa điều ác. Ông sinh được bảy con trai và ba con gái. Ông có bảy ngàn chiên, ba ngàn lạc đà, năm trăm đôi bò cày, năm trăm lừa cái, và rất nhiều tôi tớ. Do đó ông là người giàu sang quyền thế nhất so với tất cả những người ở phương đông thời bấy giờ. Các con trai ông thường luân phiên nhau đến nhà từng người, tổ chức tiệc, rồi mời ba em gái của họ đến ăn uống với họ. Khi những ngày tiệc tùng như thế xong, Gióp luôn sai người kêu họ đến và làm lễ thanh tẩy cho họ. Ông thức dậy khi trời vẫn còn sớm và dâng các của lễ thiêu cho từng đứa con của ông, vì ông tự nhủ, “Biết đâu các con tôi đã phạm tội, và trong lòng chúng đã có những ý nghĩ xúc phạm đến Ðức Chúa Trời.” Ðó là những gì Gióp thường làm.

Sa-tan Tấn Công Gióp

Một ngày kia các con của Ðức Chúa Trời đến trình diện trước mặt Chúa, và Sa-tan cũng đến giữa họ. Chúa hỏi Sa-tan, “Ngươi ở đâu đến?”

Sa-tan trả lời Chúa, “Tôi đi tới đi lui khắp đất và đi lên đi xuống ở đó.”

Chúa hỏi Sa-tan, “Ngươi có thấy tôi tớ Ta là Gióp chăng? Thật không một người nào trên đất được như nó. Nó quả là một người trọn vẹn và ngay thẳng, một người kính sợ Ðức Chúa Trời và lánh xa điều ác.”

Bấy giờ Sa-tan nói với Chúa, “Gióp há kính sợ Ðức Chúa Trời mà không có lợi gì sao? 10 Há chẳng phải Ngài đã dựng hàng rào bảo vệ quanh ông ấy, quanh nhà ông ấy, và quanh mọi vật ông ấy có hay sao? Ngài quả đã ban phước cho mọi việc tay ông ấy làm và đã khiến cho tài sản của ông ấy gia tăng trên đất. 11 Nhưng bây giờ nếu Ngài đưa tay ra đụng vào tài sản của ông ấy, khiến chúng bị thiệt hại, ông ấy sẽ nguyền rủa vào mặt Ngài ngay.”

12 Chúa phán với Sa-tan, “Ðược, Ta cho phép ngươi được quyền làm gì với những gì nó có thì làm, nhưng ngươi không được đụng tay tới mình nó.” Vậy Sa-tan đi ra khỏi thánh nhan Chúa.

Sa-tan Tấn Công Tài Sản và Con Cái của Gióp

13 Một ngày kia khi các con trai và các con gái của ông đang ăn tiệc và uống rượu trong nhà người anh cả của họ, 14 một sứ giả đến với Gióp và báo, “Các đôi bò đang cày và đàn lừa đang ăn cỏ bên cạnh, 15 bỗng dưng quân Sa-bê-an ở đâu túa ra tấn công và bắt chúng đem đi hết thảy. Chúng đã dùng gươm giết các tôi tớ ông, chỉ một mình tôi thoát được, chạy về báo tin cho ông.”

16 Trong khi người ấy vẫn còn nói, một người khác chạy đến và nói, “Lửa của Ðức Chúa Trời từ trên trời giáng xuống, thiêu rụi tất cả chiên và các tôi tớ ông. Tất cả đều đã bị thiêu rụi, chỉ một mình tôi thoát được, chạy về báo tin cho ông.”

17 Trong khi người ấy vẫn còn nói, một người khác chạy đến và nói, “Quân Canh-đê chia thành ba đạo, bất thần ba mặt tấn công, cướp hết các lạc đà và dẫn chúng đi mất. Chúng đã dùng gươm giết các tôi tớ ông, chỉ một mình tôi thoát được, chạy về báo tin cho ông.”

18 Trong khi người ấy vẫn còn nói, một người khác chạy đến và nói, “Các con trai và các con gái của ông đang ăn tiệc và uống rượu trong nhà anh cả của họ, 19 thình lình một trận cuồng phong từ sa mạc thổi tới, làm sụp bốn góc nhà, khiến nhà đổ xuống trên những người trẻ, và tất cả đều đã qua đời, chỉ một mình tôi thoát được, chạy về báo tin cho ông.”

20 Bấy giờ Gióp đứng dậy, xé rách chiếc áo choàng ông đang mặc, rồi sấp mặt xuống đất, và thờ lạy. 21 Ông nói,

“Tôi trần truồng ra khỏi lòng mẹ;
Tôi sẽ trần truồng mà trở về.
Chúa ban cho, rồi Chúa lại cất đi.
Chúc tụng danh Chúa.”

22 Trong mọi sự đó Gióp không hề phạm tội, và ông không hề cáo buộc Ðức Chúa Trời đã hành động sai lầm.

Sa-tan Tấn Công Sức Khỏe của Gióp

Một ngày kia các con của Ðức Chúa Trời đến trình diện trước mặt Chúa, và Sa-tan cũng đến giữa họ để trình diện trước mặt Chúa. Chúa hỏi Sa-tan, “Ngươi ở đâu đến?”

Sa-tan trả lời với Chúa, “Tôi đi tới đi lui khắp đất và đi lên đi xuống ở đó.”

Chúa hỏi Sa-tan, “Ngươi có thấy tôi tớ Ta là Gióp chăng? Thật không một người nào trên đất được như nó. Nó quả là một người trọn vẹn và ngay thẳng, một người kính sợ Ðức Chúa Trời và lánh xa điều ác. Nó vẫn giữ vững lòng liêm chính của nó, dù ngươi đã giục Ta chống lại nó và gây thiệt hại cho nó một cách vô cớ.”

Bấy giờ Sa-tan trả lời với Chúa, “Da đền da! Tất cả những gì người ta có họ có thể bỏ hết, miễn sao giữ được mạng mình. Nhưng bây giờ nếu Ngài đưa tay ra đụng vào xương vào thịt ông ấy, gây hại đến sức khỏe ông ấy, ông ấy sẽ nguyền rủa vào mặt Ngài ngay.”

Chúa phán với Sa-tan, “Thôi được, Ta cho ngươi được quyền đụng đến thân thể nó, nhưng ngươi không được làm hại đến tính mạng nó.”

Vậy Sa-tan đi ra khỏi thánh nhan Chúa và hành hạ Gióp, khiến ông bị ung độc lở loét từ bàn chân đến đỉnh đầu. Ông phải ngồi giữa đám tro, lấy mảnh sành, và gãi.

Bấy giờ vợ ông nói với ông, “Ðến giờ nầy mà anh vẫn còn giữ lòng liêm chính của anh sao? Anh hãy nguyền rủa Ðức Chúa Trời và chết quách cho rồi!”

10 Nhưng ông trả lời bà, “Sao em nói như một bà điên vậy? Khi Ðức Chúa Trời đưa tay ban phước, chúng ta đã biết đón nhận; bây giờ Ngài giáng họa, chúng ta lại không biết nhận lãnh sao?” Trong mọi sự đó Gióp không để cho lời nói ra từ miệng ông làm cho ông mang tội.

Ba Bạn của Gióp Ðến Thăm

11 Bấy giờ, khi ba bạn của Gióp, Ê-li-pha người Tê-man, Binh-đát người Su-a, và Xô-pha người Na-a-mát, nghe tin về mọi tai họa xảy đến với ông, mỗi người lên đường đến thăm ông. Họ hẹn gặp nhau và cùng đến nhà ông để chia buồn và an ủi ông. 12 Khi thấy ông ở đàng xa, họ không thể nhận ra ông, đến khi biết đúng là ông rồi, họ bật khóc lớn tiếng. Họ xé rách áo choàng họ đang mặc, rồi hốt bụi tung lên trời, và để bụi rơi xuống đầu họ. 13 Họ ngồi xuống đất với ông bảy ngày và bảy đêm. Không ai thốt được một lời nào với ông, vì họ thấy nỗi đau đớn của ông quá lớn.

Gióp Nguyền Rủa Ngày Sinh của Ông

Sau đó Gióp mở miệng và nguyền rủa ngày sinh của ông. Gióp nói:

Ước chi ngày tôi sinh ra biến mất;
Ước chi đêm người ta nói “Bà đã mang thai một cháu trai” triệt tiêu.
Ước chi ngày ấy trở thành tăm tối.
Ước chi Ðức Chúa Trời từ trời cao không đoái đến nó,
Và ánh sáng không tỏa rạng trên nó.
Ước chi bóng tối và màn đen mù mịt cứ bám giữ lấy nó;
Ước chi mây đen bao phủ nó.
Ước chi bóng tối xảy ra giữa ban ngày làm nó kinh hãi.
Ðêm đó ước chi màn đêm cứ giữ chặt lấy nó.
Nguyện nó không được kể vào số những ngày trong năm.
Nguyện nó không được tính vào số các ngày trong tháng.
Phải, ước chi đêm đó chỉ là một đêm tĩnh mịch.
Ước chi trong đêm đó không ai nghe tiếng reo to mừng rỡ, vì đã nghe tiếng trẻ khóc chào đời.
Nguyện những ai hay nguyền rủa hãy nguyền rủa ngày ấy;
Ðó là những người có khả năng chửi rủa đến nỗi quái vật[a] cũng phải nổi khùng.
Nguyện những sao mai của ngày ấy bị khuất đi trong tăm tối;
Nguyện nó mong đợi ánh bình minh nhưng chẳng có gì;
Nguyện mắt nó sẽ không thấy tia hừng đông nào xuất hiện;
10 Bởi vì nó đã không đóng cửa lòng của mẹ tôi lại,
Hầu mắt tôi khỏi phải nhìn thấy cảnh đau đớn như thế nầy.
11 Sao tôi đã không chết đi khi vừa mới chào đời?
Sao lúc tôi ra khỏi lòng mẹ không là lúc tôi vừa tắt thở?
12 Tại sao đã có những đầu gối để nâng niu tôi,
Hay đã có bầu sữa mẹ để cho tôi bú?
13 Vì nếu được chết yểu, bây giờ tôi đã nằm im và nín lặng;
Tôi đã được an giấc và nghỉ ngơi,
14 Với các vị vua và các mưu sĩ trên đất,
Những người đã xây mộ cho mình trong nơi hoang vắng,
15 Hay với những nhà quyền quý có lắm bạc nhiều vàng,
Những người chất chứa trong các nhà họ biết bao tiền bạc.
16 Hay tại sao tôi không được chôn như một bào thai bị sảo,
Như một thai nhi không trông thấy ánh sáng mặt trời?
17 Ở nơi đó kẻ gian ác hết còn cơ hội để gây rối,
Những người mệt mỏi đã được nghỉ ngơi.
18 Ở nơi đó các tù nhân cùng nhau được thoải mái;
Họ không còn phải nghe tiếng quát tháo của cai tù.
19 Ở nơi đó kẻ nhỏ và người lớn đều như nhau;
Ngay cả các nô lệ cũng được tự do khỏi các chủ nhân của họ.
20 Tại sao lại ban ánh sáng cho người đau khổ,
Và ban mạng sống cho linh hồn kẻ sầu khổ bi thương,
21 Những kẻ chỉ mong được chết, nhưng cái chết không đến;
Họ đào bới tìm kiếm nó còn hơn tìm kho báu bị chôn giấu;
22 Những kẻ đã quá đỗi vui mừng,
Và nức lòng mừng rỡ khi tìm được phần mộ cho mình?
23 Sao lại ban ánh sáng cho người không biết mình sẽ đi đâu;
Người đã bị Ðức Chúa Trời dựng hàng rào bao vây bốn phía?
24 Vì tiếng thở dài ảo não đến với tôi đều đặn như cơm bánh,
Và tiếng rên rỉ của tôi cứ tuôn ra như uống nước hằng ngày.
25 Quả thật những gì tôi lo sợ đã xảy đến với tôi;
Những gì tôi kinh hãi đã xảy ra cho tôi.
26 Tôi không được thoải mái, tôi không được bình tịnh,
Tôi không được nghỉ ngơi, vì rắc rối phiền muộn đã ập đến rồi.

Ê-li-pha Cho Rằng Gióp Ðã Phạm Tội

Bấy giờ Ê-li-pha người Tê-man lên tiếng:

Nếu ai nói với anh cảm nghĩ của mình, anh có giận không?
Nhưng ai có thể cứ im lặng mãi mà không lên tiếng?
Này, anh đã dạy bảo nhiều người;
Anh đã giúp cho những cánh tay yếu đuối trở nên mạnh mẽ.
Lời khuyên bảo của anh đã nâng đỡ những người bị vấp ngã;
Anh đã làm cho những đầu gối lỏng lẻo được vững vàng.
Nhưng bây giờ thảm cảnh đến với anh, anh đâm ra thất chí;
Nó đụng đến anh, anh kinh hãi bàng hoàng.
Chẳng lẽ lòng kính sợ Chúa của anh không cho anh ít tự tin,
Ðức liêm chính của anh không cho anh chút hy vọng gì sao?
Xin anh nhớ lại xem, có bao giờ người vô tội mà bị diệt mất chăng?
Có nơi nào người ngay thẳng lại bị tiêu vong chăng?
Nhưng điều tôi thấy là: ai cày để trồng tội ác,
Và ai gieo rắc rối phiền muộn, ắt sẽ gặt những thứ ấy.
Chỉ một cái hắt hơi của Ðức Chúa Trời, chúng liền chết mất,
Chỉ một cái nhảy mũi của Ngài, chúng bị thiêu hủy tức thì.
10 Ðâu còn tiếng gầm của sư tử, tiếng rống của sư tử hung tàn,
Các răng nhọn của sư tử tơ đã bị bẻ gãy cả rồi.
11 Con sư tử chúa đàn cũng phải chết vì không mồi,
Ðàn con nhỏ của sư tử cái ắt phải bị tan lạc.
12 Bây giờ có một lời đã lặng lẽ đến với tôi,
Tai tôi đã nghe tiếng của nó thì thầm.
13 Giữa các tư tưởng xuất hiện qua các khải tượng trong đêm,
Khi giấc ngủ say chụp xuống trên những người phàm.
14 Một cơn sợ hãi đã đến với tôi, tôi run lên cầm cập;
Tất cả các xương tôi đều lẩy bẩy rụng rời.
15 Một thần linh bay lướt qua mặt tôi,
Mình tôi nổi gai ốc, và lông tóc tôi dựng đứng.
16 Vị thần ấy đứng yên ở đó,
Nhưng tôi không thể nhận ra hình dáng của vị thần.
Có một hình dạng ở trước mắt tôi;
Hình dạng ấy cứ đứng yên ở đó, rồi tôi nghe tiếng nói:
17 “Người phàm có thể công chính hơn Ðức Chúa Trời chăng?
Loài người há trong sạch hơn Ðấng Tạo Hóa của mình sao?
18 Ngay cả các tôi tớ của Ngài mà Ngài còn chưa tin cậy;
Các thiên sứ của Ngài mà Ngài còn bắt lỗi,
19 Huống chi những kẻ sống trong căn nhà bằng đất sét, với nền móng bằng bụi đất,
Nó có thể bị nghiền nát như người ta bóp nát một con bướm đêm.
20 Sáng chúng còn đó, chiều chưa tàn chúng đã bị diệt mất rồi;
Chúng đã chết mất vĩnh viễn, và không ai quan tâm đến chúng nữa.
21 Dây căng lều của chúng đã bị nhổ theo chúng cả rồi sao?
Chúng chết mà không biết khôn ngoan nhận thức.”

Footnotes

  1. Gióp 3:8 nt: leviathan; ctd: con rồng