Add parallel Print Page Options

Chúa Trả Lời Gióp

38 Bấy giờ từ trong trận cuồng phong Chúa đáp lời Gióp;

Ngài phán:

Kẻ nầy là ai mà dám dùng những lời thiếu hiểu biết
Làm lu mờ ý định của Ta?
Hãy thắt lưng ngươi cho chặt như một dũng sĩ;
Vì Ta sẽ hỏi ngươi, và ngươi hãy trả lời Ta.
Ngươi ở đâu khi Ta đặt nền trái đất?
Hãy nói cho Ta nghe, ngươi hiểu biết được gì?
Ai đã định kích thước của nó, ngươi có biết không?
Hay ai đã giăng thước dây ra đo nó?
Nền của nó được đặt trên chi?
Ai đã đặt viên đá góc làm chuẩn cho nó?
Khi nào các sao mai cùng nhau ca hát?
Khi nào tất cả các con của Ðức Chúa Trời cùng trỗi tiếng vui mừng?
Ai đóng các cửa đại dương để giữ nước lại,
Khi nước cuồn cuộn từ trong lòng biển trào ra,
Khi Ta lấy mây trời làm y phục cho nó,
Và lấy tối tăm mù mịt làm khăn quấn quanh nó,
10 Khi Ta định giới hạn cho nó,
Gài các then và khóa các cửa của nó;
11 Bấy giờ Ta phán, “Ngươi chỉ được đến đây, chứ không được tiến xa hơn nữa;
Các đợt sóng ngạo nghễ của ngươi phải dừng lại ở đây”?
12 Từ khi chào đời ngươi có bao giờ ra lịnh cho buổi sáng,
Và định nơi nào cho mặt trời sẽ tỏa ánh bình minh,
13 Ðể nó tỏa sáng khắp bốn phương trên đất,
Và giũ sạch bọn gian ác khỏi mặt đất chăng?
14 Trái đất biến dạng như đất sét bị in hằn dưới ấn;
Muôn vật lộ ra rực rỡ như chiếc áo đẹp nhiều màu.
15 Hừng đông đến xua tan tia sáng của phường gian ác,
Ðể cánh tay giơ cao của kẻ bạo ngược bị gãy đi.
16 Có khi nào ngươi đã vào tận các nguồn của biển cả,
Hoặc bước đi trong các đáy của vực sâu?
17 Cửa của tử thần có bao giờ lộ ra cho ngươi thấy?
Cổng của sự chết ngươi đã có dịp nhìn thấy chưa?
18 Ngươi có biết mặt đất rộng đến mức nào không?
Nếu ngươi biết tất cả những điều ấy, hãy nói cho Ta nghe đi.
19 Con đường nào dẫn đến nơi ánh sáng ở?
Còn tối tăm ngụ tại nơi nào?
20 Ngươi có thể dẫn chúng về nơi chúng ở,
Ngươi có biết đường nào đưa về nhà chúng hay chăng?
21 Dĩ nhiên là ngươi biết tất cả những điều ấy rồi phải không?
Bởi vì ngươi đã sinh ra trước chúng kia mà!
Và những ngày của đời ngươi nhiều vô kể phải không?
22 Có bao giờ ngươi đã vào các kho chứa tuyết?
Hay đã khi nào ngươi thấy các kho chứa mưa đá?
23 Ngươi có biết đó là những thứ Ta để dành cho kỳ hoạn nạn,
Cho ngày chiến trận và giặc giã chăng?
24 Bằng đường nào ánh sáng tỏa ra tứ phía?
Bởi cách nào gió đông thổi qua khắp đất?
25 Ai làm ra sông rạch cho nước mưa tuôn chảy?
Ai vạch đường cho sấm sét trên không?
26 Ai làm mưa xuống miền không người ở,
Xuống đồng hoang không một bóng người,
27 Làm nơi vốn khô khan và hoang vắng được đẫm ướt,
Khiến cỏ non từ dưới đất mọc lên?
28 Mưa có cha không?
Ai sinh ra các giọt sương?
29 Băng giá ra từ dạ của ai?
Sương muối trên trời rơi xuống do ai sinh đẻ?
30 Lý do nào nước đã đông lại rắn như đá?
Tại sao mặt nước của biển sâu đông lại thành băng?
31 Ngươi có thể trói chòm sao Thất Tinh lại chăng?
Hay có thể mở dây trói cho chòm sao Thiên Lang chăng?
32 Ngươi có thể làm cho mỗi tinh tú[a] hiện ra đúng mùa của nó chăng?
Ngươi có thể hướng dẫn sao Bắc Ðẩu với các con của nó sao?
33 Ngươi có biết các quy luật của các tinh tú trên trời cao chăng?
Ngươi có thể lập quyền bính của trời cao trên đất chăng?
34 Ngươi có thể cất tiếng truyền lịnh cho mây,
Ðể chúng đổ mưa xuống phủ ngươi ướt đẫm chăng?
35 Ngươi có thể sai chớp nhoáng để chúng ra đi,
Và nói với ngươi rằng, “Có chúng tôi đây” chăng?
36 Ai đã phú cho đầu óc sự khôn ngoan,
Và ban cho lòng dạ sự thông sáng?
37 Ai tài giỏi đủ để có thể đếm hết các đám mây?
Ai có thể làm nghiêng các vò trên trời để đổ nước ra,
38 Khiến bụi đất dồn lại thành những đống cứng ngắc,
Và làm các cục đất sét dính chặt với nhau?
39 Có phải ngươi săn mồi giùm cho sư tử cái?
Khiến bầy sư tử con được no bụng đói cồn cào.
40 Ngươi có biết lúc nào chúng sẽ nằm nghỉ trong hang,
Hay khi nào chúng sẽ rình mồi trong bụi rậm?
41 Ai cung cấp thức ăn cho quạ khi đàn quạ con đói bụng kêu xin Ðức Chúa Trời,
Trong khi quạ mẹ đi tìm khắp nơi mà vẫn không kiếm ra được thức ăn?
39 Ngươi có biết khi nào các dê rừng sinh đẻ?
Ngươi có nhớ lúc nào các nai cái sinh con?
Ngươi có đếm nó mang thai mấy tháng?
Ngươi có hay khi nào nó đẻ con chăng?
Chúng quỵ xuống và sinh ra con nhỏ;
Sinh xong rồi chúng quên ngay nỗi đau đớn lúc sinh con.
Các con chúng lớn lên trong đồng hoang khỏe mạnh;
Các con chúng ra đi và không trở về với mẹ chúng nữa.
Ai ban cho lừa rừng được tự do chạy nhảy?
Ai mở dây cho lừa hoang để nhanh chân chạy nhảy thế kia?
Ta ban cho nó đồng hoang làm nhà để ở,
Và ban vùng đất mặn khô cằn làm chỗ trú ngày đêm.
Nó khinh bỉ tiếng ồn ào nơi thành thị;
Nó không muốn nghe tiếng quát tháo của người đánh xe.
Nó dong ruổi khắp núi rừng nơi nó chọn làm đồng cỏ;
Ðó là nơi nó tìm từng ngọn cỏ xanh non.
Con bò mộng há muốn làm tôi cho ngươi sao?
Há nó muốn ngủ suốt đêm bên cạnh máng cỏ sao?
10 Ngươi có thể lấy dây cột con bò mộng vào ách để kéo cày sao?
Nó há muốn cày ruộng cho ngươi trong thung lũng sao?
11 Ngươi sẽ cậy vào nó vì sức lực của nó mạnh mẽ sao?
Ngươi sẽ giao công việc nặng nhọc của đồng áng cho nó sao?
12 Ngươi tin rằng nó có thể mang lúa về,
Và đem lúa vào sân đập lúa của ngươi sao?
13 Chim đà điểu vỗ cánh điên cuồng;
Nhưng cánh và lông ấy không thể sánh bằng cánh hạc.
14 Vì nó đẻ trứng rồi trao cho đất;
Ðể hơi ấm của đất ấp các trứng nó nở ra.
15 Nó quên rằng một bàn chân có thể đạp bể các trứng ấy,
Hoặc thú hoang có thể giẫm nát các trứng ấy đi.
16 Nó đối xử với các con nó thô bạo như thể chúng không là con nó;
Nó chẳng màng dù công sức của nó luống công.
17 Vì Ðức Chúa Trời đã không ban khôn ngoan cho nó;
Ngài cũng không phú thông sáng cho nó.
18 Thế nhưng khi nó đập cánh để bắt đầu vụt chạy,
Thì cả ngựa và người cỡi ngựa đều bị nó nhạo cười.
19 Có phải ngươi ban cho ngựa sức lực dẻo dai,
Hay ngươi khoác trên cổ ngựa cái bờm lông dài óng ả?
20 Ngươi có thể khiến nó phóng tới như con cào cào búng nhảy?
Tiếng hí dương oai của nó làm người ta hồn phi phách tán.
21 Nó giậm chân hất đất dưới thung lũng và lấy làm hứng chí vì sức lực của nó;
Nó lao mình vào chiến trận và bất chấp gươm đao.
22 Nó cười ngạo nghễ trước sự sợ hãi, và nó chẳng sợ gì;
Trước rừng gươm nhọn nó không nao núng bỏ chạy.
23 Trên lưng nó tên trong ống đụng nhau kêu lách cách;
Giáo và lao lóng lánh nó chẳng coi ra gì.
24 Nó hăng tiết, hí lên, và lao vào chiến trận;
Nó không thể đứng yên khi nghe kèn xung trận thổi vang.
25 Khi kèn trận thổi, nó nói, ‘A ha!’
Nó có thể đánh mùi chiến trận từ xa;
Nó có thể phân biệt tiếng hô xung trận của các vị chỉ huy và tiếng thét xáp chiến của đoàn quân.
26 Có phải nhờ sự khôn ngoan của ngươi mà ó diều bay được?
Hay nhờ ngươi mà nó có thể dang cánh bay tận trời nam?
27 Có phải vâng lịnh ngươi mà phượng hoàng cất cánh,
Bay vút trời xanh và làm tổ trên cao?
28 Nó chọn kẽ nứt của gành đá trên cao làm nhà để ở;
Trong hốc đá trên non nó chọn làm chỗ ở kiên cố cho mình.
29 Từ trên đó nó phóng tầm mắt ra xa để kiếm mồi;
Mắt nó có thể nhìn thấy con mồi ở tận đằng xa.
30 Các con nhỏ của nó nuốt lấy máu của con mồi;
Hễ xác chết ở đâu nó sẽ bâu lại đó.

Footnotes

  1. Gióp 38:32 nt: Mazzaroth (Hebrew); ctd: các chòm sao, các thiên thể