Add parallel Print Page Options

Ê-li-hu lên tiếng

32 Ba người bạn đó thôi không nói với Gióp nữa vì ông tự thấy mình phải. Nhưng Ê-li-hu, con trai Ba-ra-kên, người Bu-xi, thuộc gia đình Ram, nổi giận cùng Gióp, vì Gióp cho mình phải hơn Thượng Đế. Ê-li-hu cũng nổi giận với ba người bạn của Gióp vì họ không chứng minh được Gióp có lỗi mà lại tiếp tục lên án ông. Ê-li-hu chờ đợi để nói với Gióp vì ba người bạn kia đều lớn tuổi hơn mình. Sau khi Ê-li-hu thấy họ không còn có gì để nói nữa thì đâm ra bực tức. Vậy Ê-li-hu, con trai Ba-ra-kên, người Bu-xi lên tiếng:

“Tôi còn trẻ, còn các anh đều đã lớn tuổi.
    Vì thế nên tôi ngại không dám nói điều tôi biết.
Tôi nghĩ, ‘Người lớn tuổi nên nói,
    và kẻ sống lâu năm nên dạy khôn.’
Nhưng chính thật ra thần linh trong con người,
    hơi thở của Đấng Toàn Năng mới ban thông sáng.
Chẳng phải già mà tự nhiên khôn;
    cũng chẳng phải lớn tuổi mà hiểu điều phải.

10 Cho nên tôi nói, các anh hãy nghe đây.
    Tôi cũng có thể nói cho các anh điều tôi biết.
11 Tôi chờ cho các anh nói,
    và lắng nghe lời giải thích của các anh.
    Trong khi các anh đang tìm chữ để nói,
12 Tôi quan sát các anh rất kỹ.
    Nhưng không ai trong các anh chứng tỏ Gióp sai quấy;
    không ai đối đáp với lý lẽ Gióp đưa ra.
13 Đừng nói, ‘Chúng ta đã tìm được sự khôn ngoan;
    chỉ một mình Thượng Đế mới có thể chứng tỏ Gióp sai quấy,
    chớ không phải người ta.’
14 Lời nói của Gióp không phải để bài bác tôi,
    cho nên tôi sẽ không dùng lý lẽ của các anh để đối đáp với Gióp.

15 Ba người bạn nầy thua rồi, chẳng có gì nữa để nói;
    họ hết chữ để nói rồi.
16 Bây giờ họ đứng đó không biết đối đáp với Gióp ra sao.
    Họ đã im lặng, tôi có phải chờ để lên tiếng không?
17 Không, tôi cũng sẽ nói,
    và bảo các anh điều tôi biết.
18 Tôi có đầy đủ chữ,
    thần linh trong tôi giục tôi nói.
19 Tôi như rượu đựng kín trong chai;
    sẵn sàng bùng ra như bầu rượu mới.
20 Tôi phải nói để xả hơi;
    Tôi phải mở miệng và lên tiếng.
21 Tôi sẽ công bằng đối với mọi người,
    và không nịnh hót ai.
22 Tôi không biết nịnh nọt,
    vì nếu tôi làm thế, Đấng Tạo Hóa sẽ diệt tôi ngay.”

33 “Vậy bây giờ, Gióp, anh hãy lắng tai nghe tôi đây.
    Chú ý mọi điều tôi nói.
Tôi mở miệng và sẵn sàng lên tiếng.
Lời tôi phát xuất từ tấm lòng chân thật,
    tôi chân thành nói ra điều mình biết.
Thần linh Thượng Đế tạo nên tôi,
    và hơi thở của Đấng Toàn Năng ban cho tôi sự sống.
Nếu anh biết hãy trả lời tôi;
    hãy sẵn sàng đứng trước mặt tôi.
Trước mặt Thượng Đế tôi cũng như anh;
    Tôi cũng do đất sét mà ra.
Đừng sợ tôi;
    Tôi sẽ không khắt khe với anh.

Nhưng tôi đã nghe anh nói;
    Tôi nghe hết từng tiếng.
Anh nói, ‘Tôi trong sạch và vô tội;
    Tôi vô tội, không có vết dơ nào.
10 Nhưng Thượng Đế đã kiếm cớ tấn công tôi;
    Ngài đối xử với tôi như kẻ thù.
11 Ngài khoá chân tôi vào xiềng,
    và theo dõi tôi từng bước.’

12 Nhưng tôi cho anh biết,
    anh nói vậy không đúng,
    vì Thượng Đế lớn hơn chúng ta [a].
13 Tại sao anh trách rằng Thượng Đế có nhiệm vụ phải giải thích mọi điều cho anh?
14 Thượng Đế có nói, đôi khi bằng cách nầy hay cách khác
    nhưng con người không hiểu được.
15 Ngài nói qua chiêm bao hay dị tượng ban đêm,
    khi con người ngủ mê, nằm trên giường mình.
16 Ngài nói vào lỗ tai họ,
    và dùng những lời cảnh cáo làm họ hoảng sợ
17 để họ khỏi làm điều quấy,
    và để họ khỏi đâm ra tự phụ.
18 Thượng Đế làm như thế để cứu người ta khỏi chết [b],
    tránh cảnh diệt vong.

19 Thượng Đế cũng sửa dạy
    con người đang khi người nằm trên giường đau đớn;
    khi xương cốt người nhức nhối triền miên.
20 Đau đến nỗi gớm ghét thức ăn, ớn cả mỹ vị.
21 Thân thể người gầy còm đến nỗi chẳng còn gì,
    xương cốt nhô ra.
22 Người gần chết, và đời người hầu tàn.

23 Nhưng có một thiên sứ đến nói thay cho người,
    đó là một trong một ngàn thiên sứ,
    đến bảo người phải làm gì.
24 Thiên sứ sẽ kêu xin ơn trên thương xót và cầu khẩn:
    ‘Xin cứu người khỏi chết.
    Tôi đã tìm được giá trả thay cho mạng sống người.’
25 Rồi thân thể người được phục hồi như thân thể đứa trẻ.
    Trở lại giống như thời trai trẻ.
26 Người sẽ cầu xin cùng Thượng Đế,
    Ngài sẽ nghe lời người.
    Người sẽ thấy mặt Thượng Đế và reo mừng.
    Thượng Đế sẽ khiến mọi việc trở lại tốt đẹp cho người.
27 Người sẽ bảo kẻ khác,
    ‘Tôi đã phạm tội và xuyên tạc điều phải,
    nhưng tôi không bị hình phạt xứng đáng với tội tôi.
28 Thượng Đế khiến tôi sống lại từ cõi chết,
    và tôi sẽ tiếp tục tận hưởng cuộc đời.’
29 Thượng Đế làm điều nầy cho con người hai hoặc ba lần
30 để con người khỏi chết vì bị trừng phạt bởi tội mình,
    để cho người tận hưởng cuộc đời.

31 Gióp ơi, hãy để ý lắng tai nghe tôi;
    hãy im lặng, tôi sẽ lên tiếng.
32 Nếu anh có gì muốn nói, hãy trả lời tôi đi;
    hãy nói lên vì tôi muốn chứng tỏ anh đúng.
33 Còn nếu anh không có gì để nói thì hãy nghe tôi đây;
    hãy im lặng, tôi sẽ dạy khôn cho anh.”

34 Rồi Ê-li-hu tiếp tục diễn thuyết:

“Hỡi các người khôn, hãy nghe tôi nói:
    hãy lắng nghe tôi, hỡi những kẻ hiểu biết.
Lỗ tai thử lời nói,
    như lưỡi nếm thức ăn.
Chúng ta hãy cùng quyết định xem điều gì phải,
    và hãy học điều tốt.
Gióp bảo, ‘Tôi vô tội,
    Thượng Đế không chịu phân xử công bằng cho tôi.
Thay vì được phân xử công bình, tôi bị gọi là kẻ nói dối.
    Tôi đã bị tổn thương nặng nề, dù rằng tôi không hề phạm tội.’

Không ai giống như Gióp;
    uống sỉ nhục như nước lạnh.
Anh ta chơi với bọn làm ác,
    giao du với phường hung bạo
vì anh nói, ‘Làm Thượng Đế vui lòng có ích gì.’

10 Cho nên những ai thông hiểu hãy nghe tôi đây.
    Thượng Đế không bao giờ lầm lẫn!
    Đấng Toàn Năng không thể làm ác.
11 Thượng Đế báo trả cho mọi người theo điều họ làm,
    và đền bù tương xứng với hành vi của họ.
12 Thật vậy, Thượng Đế không hề sai lầm;
    Đấng Toàn Năng không bao giờ vặn vẹo điều công chính.
13 Không ai cử Thượng Đế cai quản khắp đất,
    hay đặt Ngài quản lý cả vũ trụ.
14 Nếu Thượng Đế quyết định,
    cất mạng sống hay hơi thở,
15 thì tất cả mọi người đều chết chung nhau,
    và trở thành bụi đất.

16 Nếu các anh hiểu biết, hãy nghe đây;
    hãy lắng nghe điều tôi nói.
17 Có quan cai trị nào mà ghét lẽ công bằng không?
    Làm sao anh trách móc Thượng Đế là Đấng công bằng và Toàn Năng?
18 Thượng Đế là Đấng nói với các vua, ‘Mấy anh là đồ vô dụng,’
    hay bảo các kẻ quyền thế, ‘Các anh là đồ độc ác.’
19 Ngài không nể nang quan trưởng hay bất cứ ai,
    Ngài không trọng người giàu hơn người nghèo,
    vì chính Ngài dựng nên họ.
20 Họ có thể qua đời trong nháy mắt, ngay giữa đêm.
    Nếu họ bị đánh gục, họ tàn đời;
    người quyền thế cũng chết không phương cứu vãn.

21 Thượng Đế quan sát bước đi người;
    Ngài thấy mỗi bước họ đi.
22 Không có nơi tối tăm hay bóng tối nào
    mà kẻ ác có thể trốn khỏi mặt Ngài.
23 Ngài không cần định thời gian
    cho con người đến trước mặt Ngài để bị xét xử.
24 Ngài không cần phải hạch hỏi khi người ta làm quấy,
    Dù cho họ là kẻ có quyền thế.
    Ngài chỉ cần tiêu diệt họ và đặt người khác thế chỗ họ.
25 Vì Thượng Đế biết điều họ làm,
    Ngài đánh bại họ ban đêm, họ bị chà đạp.
26 Ngài trừng phạt họ về điều ác họ làm, để mọi người nhìn thấy,
27 Ngài làm như thế vì họ chống nghịch Ngài,
    và không thèm để ý đến đường lối Ngài.
28 Tiếng kêu của người nghèo đến tai Thượng Đế;
    Ngài nghe tiếng kêu xin của kẻ khốn cùng.
29 Nhưng nếu Thượng Đế cứ im lặng thì ai làm gì được Ngài?
    Nếu Ngài ẩn mặt, thì ai thấy được Ngài?
    Thượng Đế vẫn cai quản các quốc gia và con người.
30 Ngài không cho kẻ ác cai trị
    và để chúng đánh bẫy người khác.

31 Nhưng nếu có ai thưa với Thượng Đế,
    ‘Tôi có lỗi, tôi sẽ không phạm tội nữa.
32 Xin hãy dạy tôi điều tôi không thấy.
    Nếu tôi có làm gì sai, tôi sẽ không tái phạm.’
33 Cho nên, Gióp ơi, chẳng lẽ Thượng Đế thưởng anh theo điều anh muốn
    mà chính anh không chịu thay đổi?
    Chính anh phải quyết định, không phải tôi,
    cho nên hãy nói cho tôi điều anh biết.
34 Người khôn ngoan nghe tôi nói,
    kẻ hiểu biết bảo rằng,
35 ‘Gióp nói mà không biết điều mình nói có đúng không;
    lời nói của Gióp chứng tỏ mình không hiểu biết.’
36 Ước gì Gióp được thử thách đến cùng,
    vì Gióp trả lời như kẻ ác!
37 Bây giờ Gióp thêm tội chống nghịch Thượng Đế.
    Anh ta vỗ tay phản đối, càng ngày càng chống báng Ngài.”

Footnotes

  1. Gióp 33:12 Thượng Đế lớn hơn chúng ta Hay “Thượng Đế biết nhiều hơn chúng ta.”
  2. Gióp 33:18 chết Nguyên văn, “cái hố,” nơi người chết ở. Xem câu 22.

Ê-li-hu Trách Ba Bạn của Gióp

32 Bấy giờ ba người bạn của Gióp không đáp lời ông nữa, vì ông cứ cho rằng ông là người ngay lành. Nhưng Ê-li-hu con của Ba-ra-kên người Bu-xi thuộc gia tộc Ram nổi giận với Gióp, vì Gióp cứ cho rằng ông công chính chứ không phải Ðức Chúa Trời. Ê-li-hu cũng nổi giận với ba người bạn của Gióp, vì họ không tìm được lời lẽ nào để đáp lại Gióp, mặc dù họ vẫn giữ lập trường rằng Gióp có tội nên mới bị như vậy. Lúc ấy Ê-li-hu đợi cho ba người kia tranh luận với Gióp xong, bởi vì họ lớn tuổi hơn ông. Khi Ê-li-hu thấy ba người ấy không còn lời lẽ nào để đáp lại Gióp nữa, ông nổi giận.

Ê-li-hu con của Ba-ra-kên người Bu-xi nói:

Tôi còn trẻ và quý vị là những bậc cao niên trưởng thượng,
Nên tôi ngại và sợ phát biểu ý kiến trước mặt quý vị.
Tôi thầm nghĩ, “Ai sống lâu sẽ ngỏ lời chỉ bảo;
Người cao niên trường thọ sẽ dạy dỗ lẽ khôn ngoan.”
Nhưng tôi thấy tâm linh trong con người,
Tức hơi thở của Ðấng Toàn Năng mới cho họ sự thông sáng.
Người có địa vị cao trọng không hẳn là người khôn ngoan;
Người cao tuổi chưa chắc đã quyết đoán mọi sự đều đúng.
10 Vì thế tôi nói, “Kính xin quý vị nghe tôi phát biểu;
Cho tôi được trình bày ý kiến của tôi.”
11 Tôi đứng đợi và nghe những lời quý vị nói;
Tôi lắng nghe những lý lẽ quý vị trao đổi với nhau;
Tôi suy nghĩ trong khi quý vị tìm lời lẽ để đối đáp với nhau.
12 Tôi chăm chú nghe khi quý vị trao đổi ý kiến với nhau;
Tôi thấy không lập luận nào của quý vị thắng hơn ông Gióp;
Không ai trong quý vị bác bỏ được điểm nào của ông ấy.
13 Hy vọng quý vị sẽ không nói, “Chúng tôi đã tìm ra lẽ khôn ngoan nầy:
Chỉ Ðức Chúa Trời mới bắt phục được ông ấy, chứ người ta có lẽ phải chịu thua.”
14 Nhưng nếu như ông ấy tranh luận với tôi,[a]
Tôi sẽ không dùng các luận cứ như quý vị đã dùng để đáp lại ông ấy.
15 Quý vị[b] đã sững sờ và không biết trả lời thế nào với ông ấy;
Ðúng là quý vị không còn lời lẽ nào để phát biểu nữa rồi.
16 Chẳng lẽ tôi cứ đứng đây đợi trong khi quý vị im hơi lặng tiếng;
Quý vị cứ đứng im đó và không thốt lên được một lời đáp nào chăng?
17 Giờ đây cho tôi xin được trả lời ông ấy,
Cho tôi được trình bày ý kiến của tôi,
18 Vì trong tôi đang đầy những lời muốn nói;
Tâm linh ở trong tôi đang kiềm chế miệng tôi.
19 Này, lòng tôi như chai rượu đầy hơi chờ khui nút,
Như rượu mới trong bầu da căng ra gần làm vỡ bầu ra.
20 Tôi phải nói ra để lòng tôi được thơi thả;
Tôi sẽ mở môi để cất tiếng trả lời.
21 Tôi sẽ không thiên vị một người nào cả;
Tôi sẽ không dùng lời nói mình để nịnh hót một ai.
22 Vì tôi không biết nịnh bợ;
Nếu tôi có ý nịnh nọt, nguyện Ðấng Tạo Hóa của tôi cất lấy mạng sống của tôi.

Ê-li-hu Trách Gióp

33 Nhưng bây giờ, thưa ông Gióp, xin ông nghe tôi nói;
Xin ông lắng nghe mọi lời nói của tôi.
Này, tôi mở miệng ra;
Lưỡi trong miệng tôi đang thốt thành lời.
Lời nói của tôi sẽ phản ánh lòng ngay thẳng của tôi;
Môi tôi sẽ nói ra sự hiểu biết của tôi.
Thần của Ðức Chúa Trời đã tạo nên tôi;
Hơi thở của Ðấng Toàn Năng đã ban cho tôi sự sống.
Nếu có thể được, xin ông trả lời để tôi được hiểu;
Xin ông sắp đặt các lý lẽ của ông để chỉ bảo cho tôi hay;
Xin ông cứ giữ lập trường của ông.
Này, trước mặt Ðức Chúa Trời, tôi với ông đều như nhau;
Tôi cũng từ đất sét mà được thành hình.
Này, xin ông đừng lo ngại, vì tôi chẳng là gì cả;
Vấn đề tôi trình bày sẽ không quá phiền phức đối với ông đâu.
Quả thật những gì ông nói tôi đã nghe đầy đủ cả;
Tôi vẫn còn nghe rõ mọi lời nói của ông.
Ông nói, “Tôi trong sạch, tôi chẳng làm gì nên tội;
Tôi trong trắng, ở trong tôi không có tội lỗi nào.
10 Nhưng Ngài tìm những cơ hội để chống lại tôi;
Ngài xem tôi như kẻ thù của Ngài.
11 Ngài tra chân tôi vào xiềng;
Và Ngài theo dõi mọi bước đường của tôi.”
12 Thưa, trong điểm nầy, tôi xin trả lời rằng ông không đúng;
Ðức Chúa Trời vĩ đại hơn mọi phàm nhân.
13 Tại sao ông cứ tranh luận với Ngài?
Ngài không cần trả lời những thắc mắc của ông.
14 Ðức Chúa Trời đã phán một lần, rồi hai lần;
Nhưng người ta không để ý để nhận ra sứ điệp của Ngài.
15 Ngài phán qua giấc mơ, qua khải tượng trong ban đêm;
Khi giấc ngủ ập đến trên nhân thế, khi họ ngủ say trên giường;
16 Bấy giờ Ngài sẽ mở tai người ta để họ nghe rõ tận tường;
Ðể họ hoảng kinh vì những dấu hiệu cảnh cáo của Ngài.
17 Hầu con người sẽ lìa bỏ những hành vi tội lỗi,
Và để Ngài cứu nó ra khỏi thói kiêu căng.
18 Ngài giữ linh hồn nó khỏi sa vào huyệt mả;
Ngài giữ sinh mạng nó khỏi bị chết vì gươm.
19 Ngài sửa trị nó bằng những đớn đau trên giường bịnh,
Bằng những cơn đau nhức thấu xương;
20 Ðến nỗi sinh mạng nó gớm ghê cơm bánh,
Linh hồn nó không thiết ăn các món cao lương mỹ vị.
21 Thịt nó đã tiêu hao, không còn thấy trên thân thể nữa;
Xương nó vốn chìm sâu trong thịt, giờ lộ hẳn ra.
22 Linh hồn nó bị kéo dần đến huyệt mả;
Sinh mạng nó bị lôi đến những kẻ hành hình.
23 Nếu bấy giờ bên cạnh nó có một sứ giả,
Một người trung gian được chọn ở giữa ngàn người,
Ðể chỉ cho nó biết trở về đường ngay nẻo chánh.
24 Bấy giờ Ngài sẽ dủ lòng khoan nhân ân hậu với nó và bảo rằng,
“Thôi tha cho nó để nó khỏi xuống huyệt mả;
Ta đã tìm được những gì chuộc mạng nó rồi.
25 Hãy để cho da thịt nó trở lại như tuổi thanh xuân;
Hãy cho nó được phục hồi như thời còn tràn đầy nhựa sống.”
26 Bấy giờ nó sẽ cầu nguyện với Ðức Chúa Trời,
Và Ngài sẽ nhậm lời nó.
Nó sẽ ra mắt Ngài với lòng hớn hở vui mừng,
Vì Ngài tái lập nó vào địa vị nó đáng hưởng nhận.
27 Nó sẽ nhìn người ta và nói,
“Tôi đã phạm tội và đã làm sai lệch những gì chân chính,
Nhưng tôi không bị báo trả xứng đáng với tội của tôi.
28 Ngài cứu chuộc linh hồn tôi khỏi sa vào huyệt mả;
Mạng sống tôi được nhìn thấy ánh sáng lại rồi.”
29 Này, mọi sự ấy đều do Ðức Chúa Trời làm cả;
Ngài cứ làm đôi ba lần như thế với phàm nhân,
30 Ðể đem linh hồn nó lìa khỏi cửa mộ mà trở lại;
Hầu nó được chiếu sáng bằng ánh sáng của cõi nhân sinh.
31 Thưa ông Gióp, xin ông chú ý và lắng nghe tôi nói;
Xin ông nhẫn nại nghe và cho tôi tiếp tục nói hết ý mình.
32 Nhưng nếu ông có điều chi chỉ bảo, xin ông cứ đáp lời tôi;
Xin ông nói ra, vì tôi muốn thấy ông được xác chứng rằng ông là người ngay lành trong sạch.
33 Còn nếu ông không muốn nói điều gì, xin ông vui lòng tiếp tục nghe tôi;
Xin ông cứ yên lặng nghe, tôi sẽ thưa với ông những gì tôi hiểu về sự khôn ngoan.

Ê-li-hu Cao Rao Công Lý của Ðức Chúa Trời

34 Ê-li-hu tiếp tục và nói:

Hỡi những người khôn ngoan, xin nghe những lời tôi nói;
Hỡi những người trí thức, xin lắng tai nghe tôi.
Vì như lỗ tai nghe để thẩm định lời nói,
Như miệng nếm để biết vị thức ăn,
Chúng ta phải chọn cho mình điều gì là đúng;
Chúng ta phải quyết định điều gì là tốt giữa chúng ta.
Vì ông Gióp đã nói, “Tôi là người ngay lành vô tội,
Thế mà Ðức Chúa Trời đã cất đi quyền vô tội ấy của tôi.
Mặc dù tôi có quyền ấy, tôi lại bị xem như kẻ nói dối;
Tôi bị thương tích đến nỗi không còn cách nào chữa trị, dù bản thân tôi không vi phạm lỗi gì.”
Có người nào giống như ông Gióp,
Một người uống những lời nhạo báng như uống nước,
Một người đi cùng những kẻ gây nên tội ác,
Một người đi chung với những kẻ gian ác chăng?
Vì ông ấy đã nói, “Con người chẳng có lợi gì khi làm cho Ðức Chúa Trời vui lòng cả.”
10 Vì thế xin nghe tôi nói, hỡi những người trí thức:
Ðức Chúa Trời không thể làm điều gian ác,
Ðấng Toàn Năng không làm điều tội lỗi bao giờ.
11 Vì Ngài sẽ báo trả mỗi người tùy theo công việc họ làm;
Ngài sẽ khiến mỗi người chuốc lấy hậu quả của mình tùy theo con đường họ chọn.
12 Chắc chắn Ðức Chúa Trời không bao giờ làm điều gian ác;
Ðấng Toàn Năng không bẻ cong công lý bao giờ.
13 Ai đã lập Ngài quản cai toàn trái đất?
Ai đã chỉ định Ngài quản lý cả thế gian?
14 Nếu Ngài chỉ quan tâm đến Ngài mà thôi,
Nếu Ngài thu hồi linh khí và hơi thở Ngài đã ban ra,
15 Mọi loài xác thịt sẽ cùng nhau chết mất;
Mọi người ắt sẽ quay về bụi đất tức thì.
16 Nếu ông là người trí thức, xin ông nghe tôi nói;
Xin lắng nghe những gì tôi nói tiếp sau đây.
17 Có ai ghét công lý mà được lập lên để cai trị chăng?
Ông dám lên án Ðấng thực thi công lý đầy quyền năng sao?
18 Ai dám nói với vua rằng, “Ngươi là đồ vô dụng,”
Hay nói với người có quyền rằng, “Ngươi là kẻ gian ác” chăng?
19 Nhưng Ngài chẳng thiên vị kẻ có quyền hành;
Ngài cũng không phán quyết dựa theo tiêu chuẩn giàu nghèo;
Vì tất cả đều là công việc của tay Ngài tạo dựng.
20 Rồi đây chỉ trong giây lát họ thảy đều chết hết;
Giữa đêm khuya họ run rẩy và qua đời;
Mạng kẻ quyền thế bị lấy đi mà không cần ai phải ra tay cả,
21 Vì mắt Ngài xem xét các đường lối của mỗi người;
Ngài thấy rõ mọi bước chân của từng người một.
22 Không có bóng tối hay sự mờ ám nào
Có thể che giấu những kẻ làm ác khỏi Ngài được.
23 Vì một khi Ngài đã ban phán quyết về ai, Ngài không cần tái xét;
Ðức Chúa Trời không cần kẻ ấy phải ra ứng hầu một lần nữa để được tái xử.
24 Ngài đập tan bọn cường quyền mà không cần tra vấn;
Ngài lập những kẻ khác lên thay thế chúng dễ dàng.
25 Ngài quan sát các công việc của chúng;
Chỉ trong một đêm Ngài lật đổ chúng và chúng bị tan tành.
26 Ngài đánh chúng vì sự gian ác của chúng
Trước mắt mọi người;
27 Vì chúng đã lìa bỏ và không theo Ngài nữa,
Vì chúng đã chẳng coi các đường lối của Ngài ra gì.
28 Chúng đã làm cho tiếng kêu của người nghèo thấu đến Ngài;
Phải, Ngài đã nghe tiếng khóc của những người bị khốn khổ.
29 Khi Ngài muốn yên lặng, ai dám đặt vấn đề thắc mắc?
Khi Ngài muốn giấu mặt, dù cả nước hay chỉ một cá nhân, ai có thể thấy được Ngài chăng?
30 Ngài không muốn kẻ vô tín vô luân được nắm quyền cai trị;
Ðể chúng không có cơ hội đưa dân sa vào bẫy diệt vong.
31 Giả sử có người nào thưa với Ðức Chúa Trời rằng,
“Tôi đã chịu lấy hình phạt rồi và tôi sẽ không phạm tội nữa.
32 Xin chỉ dạy tôi những gì tôi chưa nhận thấy;
Nếu tôi đã làm gì có tội, tôi sẽ không tái phạm nữa.”
33 Liệu Ngài sẽ đền bù ông những gì ông muốn,
Vì bây giờ ông mới chịu nhìn nhận rằng ông không đúng hay sao?
Xin ông cứ chọn lấy đi, chứ không phải tôi đâu.
Vậy những gì ông biết, xin ông cứ nói ra đi.
34 Những người trí thức đã nói với tôi;
Những bậc thức giả mà tôi đã có dịp hầu chuyện bảo rằng,
35 “Ông Gióp nói mà không hiểu những gì ông ấy nói;
Lời lẽ của ông ấy chẳng bày tỏ sự thông sáng chút nào.
36 Ôi ước chi ông ấy cứ bị thử thách đến cùng,
Vì những lời đáp của ông ấy giống những lời của phường gian ác.
37 Bây giờ ông ấy đã chất thêm tội bội nghịch vào những tội lỗi của ông ấy;
Ông ấy đã vỗ tay mỉa mai chúng ta và đã gia thêm những lời xúc phạm đến Ðức Chúa Trời.”

Footnotes

  1. Gióp 32:14 nt: Ông ấy không có tranh luận với tôi
  2. Gióp 32:15 nt: Họ