Add parallel Print Page Options

Án Phạt Dân Am-môn

49 Về dân Am-môn, Chúa phán thế này,

“Há chẳng phải I-sơ-ra-ên không có các con trai?
Há chẳng phải ông ấy không có người thừa kế hay sao?
Thế tại sao Thần Minh-côm lại thừa kế sản nghiệp của chi tộc Gát,
Và những kẻ thờ phượng nó được đến định cư trong các thành của chi tộc ấy?
Vì vậy” Chúa phán, “Chắc chắn trong những ngày tới,
Ta sẽ cho thổi kèn xung trận tiến đánh Thành Ráp-ba của dân Am-môn;
Thành ấy sẽ bị biến nên một gò đống điêu tàn,
Các thị trấn phụ thuộc của nó sẽ bị phóng hỏa;
Bấy giờ I-sơ-ra-ên sẽ lấy lại quyền làm chủ các sản nghiệp vốn thuộc quyền sở hữu của chúng,” Chúa phán.

“Hỡi Hếch-bôn, hãy khóc than đi,
Vì Thành Ai đã bị tàn phá mất rồi.
Hỡi các thiếu nữ của Thành Ráp-ba, hãy khóc to lên,
Hãy mặc lấy vải thô làm tang phục,
Hãy than khóc bi thương,
Hãy đi tới đi lui trong thành cách âu sầu thiểu não,
Vì Thần Minh-côm sẽ bị đem đi lưu đày,
Cùng các tư tế của nó và những kẻ lãnh đạo của nó.
Hỡi người con gái bội tín, sao ngươi có thể tự hào về các thung lũng,
Các thung lũng phì nhiêu sản xuất nhiều hoa màu của ngươi?
Ngươi cậy vào của cải giàu có của mình và nói, ‘Ai sẽ dám đến đánh ta?’”
Chúa các đạo quân phán,
“Này, Ta sẽ giáng nỗi kinh hoàng xuống trên ngươi,
Nó sẽ đến từ mọi nước lân cận của ngươi;
Các ngươi sẽ bị đánh giết, và mạnh ai nấy chạy;
Không còn ai đủ bản lĩnh để quy tụ những kẻ đào thoát về một mối.
Tuy nhiên sau đó Ta sẽ tái lập vận mạng của dân Am-môn,” Chúa phán.

Án Phạt Dân Ê-đôm

Về Ê-đôm, Chúa các đạo quân phán thế này,

“Ở Hê-man há không còn sự khôn ngoan sao?
Chẳng lẽ các nhà thông thái đã không còn mưu trí sao?
Chẳng lẽ sự khôn ngoan của họ đã bị tan biến cả rồi sao?
Hỡi dân cư ở Ðê-đan,
Hãy chạy trốn, hãy quay lưng bỏ chạy, hãy trốn chui trốn nhủi cho mau!
Vì Ta sẽ mang tai họa dành cho Ê-sau đến trên nó,
Vào thời kỳ Ta đoán phạt nó.
Nếu những kẻ hái nho đến làm việc cho ngươi,
Há chẳng phải chúng sẽ chừa lại một ít nho cho kẻ nghèo đến mót hay sao?
Nếu quân trộm cắp lẻn đến ban đêm,
Há chẳng phải chúng chỉ lấy những gì chúng muốn hay sao?
10 Thế nhưng Ta, Ta sẽ lột sạch Ê-sau cho trần trụi,
Ta sẽ phơi bày những chỗ ẩn náu của nó ra,
Ðể nó không thể trốn tránh ở đâu được nữa.
Con cháu nó, bà con dòng họ nó, và những người lân cận nó, thảy đều bị tiêu diệt;
Nó không còn nữa.
11 Hãy chừa lại những trẻ mồ côi, Ta sẽ nuôi dưỡng chúng;
Còn các góa phụ của ngươi, hãy để chúng tin cậy vào Ta.”

12 Chúa phán thế này, “Nếu những kẻ không đáng tội để uống chén đoán phạt mà còn phải uống chén ấy, thì ngươi có thể thoát khỏi bị phạt sao? Ngươi sẽ không thoát khỏi bị phạt đâu; ngươi phải uống chén ấy.” 13 Chúa phán, “Vì về phần Ta, Ta đã thề rằng Bô-ra sẽ phải trở thành một đối tượng để kinh hoàng, một cớ để cười chê, một chốn điêu tàn, và một lời nguyền rủa; tất cả các thành của nó sẽ vĩnh viễn điêu tàn.”

14 Tôi đã nghe một tin từ Chúa:
Một sứ giả được sai đến giữa các quốc gia, nói rằng,
“Các người hãy hiệp nhau lại và đến tấn công nó,
Hãy đứng dậy và xông ra chiến trận!”

15 “Vì này, Ta sẽ biến ngươi ra yếu nhỏ nhất giữa các quốc gia,
Ngươi sẽ bị người ta khinh miệt.
16 Hỡi ngươi, kẻ sống trong các hốc đá trên núi cao bên bờ vực thẳm,
Kẻ chiếm giữ đỉnh đồi,
Tính khủng bố của ngươi và lòng kiêu ngạo của ngươi đã lừa dối ngươi.
Dù ngươi làm tổ cho ngươi ở trên cao như nơi chim phượng hoàng làm tổ,
Thì từ nơi đó Ta cũng sẽ đem ngươi xuống,” Chúa phán.

17 “Ê-đôm sẽ thành một đối tượng để kinh hoàng.
Ai đi qua đó sẽ kinh hãi và xầm xì chê bai, vì mọi tại họa nó đã chuốc lấy.
18 Giống như Sô-đôm, Gô-mô-ra, và những miền lân cận của chúng đã bị lật đổ thế nào,”
Chúa phán, “Thì cũng vậy, không ai sẽ sống trong xứ ấy nữa, không người nào sẽ định cư ở đó nữa.
19 Này, như con sư tử ra khỏi bụi rậm ở bờ sông Giô-đanh đuổi theo con mồi trong đồng cỏ quanh năm tươi tốt,
Ta cũng sẽ rượt đuổi Ê-đôm ra khỏi xứ sở của nó chẳng bao lâu nữa,
Rồi Ta sẽ chỉ định một người để cai trị trong xứ theo ý muốn Ta,
Vì ai giống như Ta?
Ai có thể triệu Ta đến?
Kẻ chăn dân nào có thể đứng nổi trước mặt Ta?”

20 Thế thì khá lắng nghe chương trình Chúa đã lập để chống lại Ê-đôm,
Và các kế hoạch Ngài đã lập ra để chống lại dân ở Tê-man:
Chắc chắn ngay cả những con chiên nhỏ bé trong đàn cũng sẽ bị kéo đi.
Chắc chắn những ràn của chúng trong đồng cỏ sẽ trở nên tiêu điều vắng vẻ.
21 Tin chúng bị sụp đổ làm cho đất phải rúng động;
Tiếng chúng kêu la vang vọng đến Hồng Hải.
22 Này, Ngài sẽ bay lên thật cao, rồi lao xuống như chim đại bàng,
Ngài dang cánh sà xuống bắt Bô-ra;
Trong ngày ấy lòng các dũng sĩ của Ê-đôm sẽ đớn đau quặn thắt như dạ sản phụ lúc lâm bồn.

Án Phạt Ða-mách

23 Về Ða-mách:

“Ha-mát và Ạc-pát đều hổ thẹn,
Vì chúng đã nghe tin dữ;
Chúng hồn phi phách tán,
Chúng bối rối như biển động,
Không làm sao lặng xuống được.
24 Ða-mách đã trở nên suy nhược,
Nàng quay lưng bỏ chạy thoát thân,
Nàng đã bị cơn hãi hùng bắt lấy,
Nỗi đau khổ và sầu thảm đã bám chặt lấy nàng,
Như cơn đau không rời khỏi sản phụ lúc lâm bồn.
25 Không thể nào một thành danh tiếng,
Một thành làm Ta vui vẻ như thế lại bị bỏ rơi!
26 Vì thế những trai tráng của nàng sẽ ngã xuống trong các quảng trường,
Và tất cả các chiến sĩ của nàng sẽ bị tiêu diệt trong ngày ấy,” Chúa các đạo quân phán.
27 “Ta sẽ nhóm lên một ngọn lửa trong tường thành Ða-mách,
Và nó sẽ thiêu rụi các cung điện của Bên Ha-đát.”

Án Phạt Kê-đa và Ha-xơ

28 Về Kê-đa và các vương quốc của Ha-xơ mà Nê-bu-cát-nê-xa vua Ba-by-lôn đã đánh bại, Chúa phán thế này:

“Hãy đứng dậy, tiến đánh Kê-đa!
Hãy tiêu diệt dân đó ở phương đông!
29 Hãy cướp lấy các lều trại và các đàn súc vật của chúng,
Hãy lấy đi các màn trướng và tất cả của cải chúng,
Hãy dẫn đi các lạc đà của chúng;
Hãy kêu to cho chúng biết, ‘Kinh hoàng tứ phía!’
30 Hỡi dân cư ở Ha-xơ!
Hãy trốn đi!
Hãy bỏ xứ đi xa!
Hãy chui vào các hang sâu mà ẩn náu!” Chúa phán.
“Vì Nê-bu-cát-nê-xa vua Ba-by-lôn đã lập kế hoạch chống lại ngươi,
Và đã soạn một chiến lược để tiêu diệt ngươi.
31 ‘Hãy đứng dậy, đến tấn công một quốc gia sống an lành không phòng thủ,’” Chúa phán.
“Một dân sống biệt lập, không có cổng và không có rào.
32 Các lạc đà của chúng sẽ trở thành các chiến lợi phẩm,
Các đàn súc vật của chúng sẽ là những miếng mồi ngon.
Ta sẽ phân tán những kẻ cạo tóc ở hai bên thái dương ra khắp bốn phương;
Ta sẽ đem tai họa đến với chúng từ mọi phía,” Chúa phán.
33 “Ha-xơ sẽ trở thành nơi ở của chó rừng,
Một nơi điêu tàn mãi mãi;
Không ai sống ở đó nữa,
Không ai muốn định cư ở đó nữa.”

Án Phạt Ê-lam

34 Lời của Chúa đến với Tiên Tri Giê-rê-mi liên quan đến Ê-lam, vào đầu triều đại của Xê-đê-ki-a vua Giu-đa: 35 Chúa các đạo quân phán thế này,

“Này, Ta sẽ bẻ gãy cây cung của Ê-lam,
Sức mạnh quân sự chủ lực mà chúng cậy vào.
36 Ta sẽ đem gió từ bốn phương thổi tốc vào Ê-lam;
Ta sẽ tung rải chúng ra theo mọi hướng gió;
Bấy giờ sẽ không còn một nước nào không có dân Ê-lam đến làm kẻ lưu đày.
37 Ta sẽ làm cho Ê-lam hoảng sợ trước mặt quân thù của chúng,
Và trước mặt những kẻ tìm cách lấy mạng chúng.
Trong cơn giận bừng bừng của Ta, Ta sẽ giáng họa xuống trên chúng,” Chúa phán.
“Ta sẽ sai gươm giáo đuổi theo chúng,
Cho đến khi Ta tiêu diệt chúng.
38 Bấy giờ Ta sẽ đặt ngai Ta ở Ê-lam để xử tội và diệt trừ vua của chúng và các quan của chúng,” Chúa phán.
39 “Nhưng về sau Ta sẽ tái lập vận mạng của Ê-lam,” Chúa phán.

Án Phạt Ba-by-lôn

50 Lời của Chúa phán liên quan đến Ba-by-lôn, liên quan đến đất nước của người Canh-đê, qua Tiên Tri Giê-rê-mi:

“Hãy rao báo giữa các quốc gia và hãy công bố;
Hãy giăng biểu ngữ lên để thông báo;
Chớ giấu nhẹm tin tức ấy đi;
Hãy nói rằng, ‘Ba-by-lôn đã bị thất thủ,
Thần Bên phải chịu sỉ nhục,
Tượng thần Mê-rô-đác đã vỡ tan ra từng mảnh;
Các hình tượng của nàng phải chịu sỉ nhục,
Các thần tượng của nàng vỡ tan ra từng mảnh.’
Vì từ phương bắc, một dân đã nổi lên đánh nàng,
Dân ấy đã biến nàng thành một xứ hoang vu,
Một xứ không ai sống;
Cả loài người và loài thú đều bỏ xứ ấy trốn đi.”

Chúa phán, “Trong những ngày ấy, vào lúc đó, dân I-sơ-ra-ên sẽ đến, chúng cùng với dân Giu-đa vừa đi vừa khóc. Chúng sẽ tìm kiếm Chúa, Ðức Chúa Trời của chúng. Chúng sẽ hỏi đường về Si-ôn. Chúng sẽ hướng mặt về đó và bảo nhau, ‘Hãy đến, chúng ta hãy kết hiệp với Chúa trong một giao ước đời đời, không bị lãng quên.’

Dân Ta lâu nay là một đàn chiên bị lạc mất; những kẻ chăn dắt chúng đã dẫn chúng đi lạc. Bọn ấy đã dẫn chúng đi lang thang trên các núi, rồi từ núi chúng dẫn qua đồi; cuối cùng chúng quên mất đường trở về ràn. Tất cả những kẻ gặp chúng đều cắn nuốt chúng. Quân thù của chúng nói, ‘Chúng ta đâu có lỗi gì. Ấy chẳng qua là tại chúng đã phạm tội đối với Chúa, đồng cỏ thật của chúng, và Chúa chính là niềm hy vọng của tổ tiên chúng.’

Hãy trốn khỏi Ba-by-lôn! Hãy ra khỏi xứ của người Canh-đê! Hãy giống như các con dê đực đi trước dẫn đàn của chúng. Vì này, từ đất bắc, Ta sẽ dấy lên một liên minh gồm các dân hùng cường và dẫn chúng đến Ba-by-lôn. Chúng sẽ dàn quân tấn công nàng, và nàng sẽ bị chiếm đoạt. Các mũi tên của chúng giống như các mũi tên ở trong tay một dũng sĩ thiện xạ, không bao giờ trật mục tiêu. 10 Cả nước Canh-đê sẽ biến thành một chiến lợi phẩm. Tất cả những kẻ cướp lấy của cải nàng sẽ được no nê thỏa thích,” Chúa phán.

11 “Hỡi những kẻ cướp đoạt cơ nghiệp của Ta,
Vì ngươi đã vui mừng, vì ngươi đã cười nói hả hê,
Vì ngươi đã nhảy cỡn lên như con bò cái tơ trên đồng cỏ,
Và hí vang như những con ngựa giống,
12 Nên mẹ ngươi sẽ cực kỳ xấu hổ,
Người mang thai ngươi sẽ chuốc lấy nhục nhã ê chề.
Kìa, nó đứng vào hạng chót giữa các dân các nước,
Nó sẽ thành một đồng hoang, một đất khô cằn, và một miền hoang mạc.
13 Vì cơn giận của Chúa nên nó sẽ không có ai ở đó nữa,
Nhưng nó sẽ thành một nơi hoàn toàn hoang vu.
Ai qua lại trông thấy Ba-by-lôn đều lấy làm kinh ngạc,
Cất tiếng xầm xì chế nhạo khi nhìn thấy những tàn tích thương đau.
14 Hỡi tất cả những tay xạ tiễn,
Hãy tiến vào vị trí của các ngươi ở chung quanh Ba-by-lôn;
Hãy bắn nó và đừng giữ lại mũi tên nào,
Vì nó đã đắc tội với Chúa.
15 Khắp bốn phía hãy reo hò xông tới,
Nó đã đầu hàng rồi;
Các pháo đài đã ngã nhào,
Các tường thành đã sụp đổ.
Vì đó là sự báo trả của Chúa.
Các ngươi hãy báo thù nó.
Hãy làm cho nó những gì nó đã làm cho người khác.
16 Hãy diệt khỏi Ba-by-lôn những kẻ gieo mạ,
Và những kẻ cầm liềm gặt lúa trong mùa gặt;
Vì lưỡi gươm của kẻ áp bức tung hoành,
Nên mọi người đều quay về với dân tộc mình,
Ai nấy đều trốn về xứ của mình.”

17 I-sơ-ra-ên là con chiên bị bầy sư tử săn đuổi. Lúc đầu vua A-sy-ri ăn nuốt nó, đến lúc cuối Nê-bu-cát-nê-xa vua Ba-by-lôn cắn nát xương nó. 18 Vì thế, Chúa các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán, “Ta sẽ phạt vua Ba-by-lôn và xứ sở của nó như Ta đã phạt vua A-sy-ri. 19 Ta sẽ đem I-sơ-ra-ên trở về đồng cỏ của nó, và nó sẽ được ăn cỏ trên Cạt-mên và Ba-san. Linh hồn nó sẽ được no thỏa trên các núi đồi ở Ép-ra-im và Ghi-lê-át.”

20 Chúa phán, “Trong những ngày đó và vào lúc đó, tội của I-sơ-ra-ên sẽ bị tìm, nhưng chẳng tìm ra được tội gì, lỗi của Giu-đa sẽ bị kiếm, nhưng chẳng kiếm ra được lỗi chi, vì Ta sẽ tha thứ những kẻ Ta đã chừa lại.”

21 “Hãy đi lên xứ của dân Mê-ra-tha-im;[a]
Hãy xông lên tấn công nàng;
Hãy tiến đánh dân cư ở Pê-cốt,[b]
Hãy tận diệt đến kẻ cuối cùng,” Chúa phán.
“Hãy làm mọi điều Ta đã truyền cho các ngươi.
22 Tiếng giao tranh vang lên trong xứ,
Cơn tàn diệt thật khốc liệt biết bao!
23 Cái búa đe dọa cả thế giới bị chặt đứt ra từng khúc và bị đập nát tan tành.
Ba-by-lôn trở thành một chứng tích kinh hoàng giữa các nước.
24 Hỡi Ba-by-lôn, Ta đã giăng bẫy bắt ngươi,
Và ngươi đã bị sập bẫy,
Nhưng ngươi không biết;
Ngươi đã bị tìm được và bị tóm cổ,
Vì ngươi dám chống lại Chúa.
25 Chúa đã mở kho vũ khí của Ngài,
Và Ngài lấy các khí giới ra dùng, để trút cơn thịnh nộ,
Chúa Hằng Hữu có một việc phải làm,
Trong đất của dân Canh-đê.

26 Hỡi những kẻ ở các nơi xa xăm hẻo lánh,
Hãy đến tấn công nàng,
Hãy mở các vựa lẫm của nàng ra,
Hãy chất những gì thuộc về nàng thành từng đống như các đống lúa,
Rồi hãy tận diệt nàng đi;
Chớ để vật chi thuộc về nàng còn sót lại.
27 Hãy giết tất cả các bò mộng của nàng,
Hãy để chúng đi xuống gặp tay đồ tể.
Khốn thay cho chúng!
Ngày tàn của chúng đến rồi,
Thời kỳ chúng bị đoán phạt đã đến!

28 Hãy lắng nghe! Tiếng những kẻ đào thoát và những kẻ chạy trốn khỏi đất Ba-by-lôn đã về đến Si-ôn công bố về sự báo thù của Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, và sự báo thù cho đền thờ của Ngài.

29 Hãy triệu tập những tay xạ tiễn, tức tất cả những người sử dụng cung tên, để tiến đánh Ba-by-lôn. Hãy hạ trại đóng quân vây quanh nàng. Chớ để ai trốn thoát. Hãy báo trả nàng tùy theo những việc nàng đã làm. Nàng đã đối với người ta sao, hãy làm cho nàng y như vậy, vì nàng đã kiêu kỳ thách đố Chúa, Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên. 30 Vì thế các chiến sĩ trẻ tuổi của nàng sẽ ngã chết trong các quảng trường của nàng, và tất cả chiến sĩ của nàng đều bị tiêu diệt trong ngày ấy,” Chúa phán.

31 Chúa, Ðức Chúa Trời của các đạo quân, phán,
“Này, hỡi kẻ kiêu ngạo, Ta chống lại ngươi,
Vì ngày tàn của ngươi đã đến,
Thời kỳ Ta đoán phạt ngươi đã tới rồi.
32 Kẻ kiêu ngạo sẽ vấp và ngã nhào,
Chẳng ai đỡ nó dậy;
Ta sẽ đốt lên một ngọn lửa trong các thành của nó,
Ngọn lửa ấy sẽ thiêu rụi mọi vật chung quanh nó.”

33 Chúa các đạo quân phán thế này, “Dân I-sơ-ra-ên bị áp bức, và dân Giu-đa cũng bị áp bức. Những kẻ đã bắt chúng làm tôi cứ giữ chặt lấy chúng và không cho chúng ra đi. 34 Ðấng Cứu Chuộc của chúng thật mạnh mẽ; danh Ngài là Chúa các đạo quân. Ngài sẽ đứng ra binh vực chúng, để xứ sở của chúng được nghỉ ngơi, còn dân cư ở Ba-by-lôn thì bị rối loạn.”

35 Chúa phán,
“Gươm đao nghịch lại dân Canh-đê,
Nghịch lại dân cư Ba-by-lôn,
Nghịch lại các thủ lãnh của nàng và các mưu sĩ của nàng!
36 Gươm đao nghịch lại bọn ba hoa khoác lác của nàng,
Khiến chúng trở nên những kẻ điên dại!
Gươm đao nghịch lại các dũng sĩ của nàng,
Khiến chúng bị hoảng sợ.
37 Gươm đao nghịch lại các chiến mã của nàng,
Nghịch lại các xe chiến mã của nàng,
Và nghịch lại tất cả quân ngoại quốc đánh thuê ở giữa nàng,
Khiến chúng trở nên như các phụ nữ yếu đuối.
Gươm đao nghịch lại các kho tàng của nàng,
Khiến chúng bị cướp lấy.
38 Nạn hạn hán nghịch lại các nguồn nước của nàng,
Khiến chúng bị cạn khô,
Vì đó là một xứ thờ hình tượng,
Chúng điên cuồng sùng bái các thần tượng của chúng.

39 Vì thế các thú rừng sẽ sống chung với chó rừng ở đó; các đà điểu sẽ ở trong đó. Nàng sẽ không bao giờ có người ở hoặc có ai sống cho đến mọi thế hệ về sau. 40 Giống như khi xưa Ðức Chúa Trời đã lật đổ Sô-đôm và Gô-mô-ra cùng các miền phụ cận của chúng thể nào,” Chúa phán, “thì nàng sẽ không có ai ở đó và sẽ không có ai đến định cư trong đất của nàng nữa cũng thể ấy.”

41 “Này, một dân đến từ phương bắc, một nước hùng cường,
Và nhiều vua dấy lên từ những nơi xa xăm trên đất.
42 Chúng mang cung tên và giáo mác đến,
Chúng hung tàn và chẳng chút xót thương,
Tiếng của chúng vang động như tiếng gào của biển cả;
Chúng cỡi các ngựa chiến;
Chúng dàn quân như các dũng sĩ sắp xông vào chiến trận,
Ðể đánh lại ngươi,
Hỡi Ái Nữ Ba-by-lôn!
43 Vua Ba-by-lôn nghe báo tin về chúng,
Hai tay nó liền bủn rủn;
Nỗi thống khổ bắt lấy nó;
Nó đau đớn như sản phụ lâm bồn.”

44 “Như con sư tử ra khỏi bụi rậm ở bờ sông Giô-đanh đuổi theo con mồi trong đồng cỏ quanh năm tươi tốt, Ta sẽ bất ngờ đuổi chúng rời khỏi nàng, sau đó Ta sẽ lập trên nàng một người cai trị Ta chọn. Vì ai giống như Ta? Ai có thể triệu Ta đến? Kẻ chăn dân nào có thể đứng nổi trước mặt Ta?”

45 “Vậy hãy nghe chương trình Chúa đã lập để chống lại Ba-by-lôn và các kế hoạch Ngài đã lập ra để chống lại đất của dân Canh-đê: Chắc chắn ngay cả những con chiên nhỏ bé trong đàn cũng sẽ bị lôi đi. Chắc chắn những ràn của chúng trong đồng cỏ sẽ trở nên tiêu điều vắng vẻ. 46 Khi nghe tin Ba-by-lôn bị thất thủ trái đất sẽ run lên lẩy bẩy, và tiếng khóc la sẽ vang dội khắp muôn dân.”

Footnotes

  1. Giê-rê-mi 50:21 ctd: xứ mang tội phản loạn gấp đôi
  2. Giê-rê-mi 50:21 ctd: dân cư của xứ bị đoán phạt