Add parallel Print Page Options

Sên-na-chê-ríp Ðe Dọa Giê-ru-sa-lem

(2 Vua 18:13-27; 2 Sử 32:1-19)

36 Trong năm thứ mười bốn của triều đại Vua Ê-xê-chia, Sên-na-chê-ríp vua A-sy-ri kéo quân đến tấn công và chiếm lấy các thành kiên cố của Giu-đa. Vua A-sy-ri sai Ráp-sa-kê dẫn một đạo quân đông đảo từ La-ki kéo đến Giê-ru-sa-lem vây đánh Ê-xê-chia. Ráp-sa-kê đứng ở đầu kênh dẫn nước của Thượng Hồ, chỗ con đường dẫn đến cánh đồng của thợ nện. Ê-li-a-kim con của Hinh-kia quan tổng quản hoàng cung, Sép-na quan ký lục, và Giô-a con của A-sáp quan quản lý văn khố đi ra tiếp hắn.

Bấy giờ Ráp-sa-kê nói với họ, “Hãy về nói với Ê-xê-chia rằng, Ðại đế, vua A-sy-ri, nói thế này: Ngươi dựa vào gì mà tự tin như vậy? Ta nói cho ngươi biết, ngươi tưởng chỉ dùng những lời nói suông mà có thể thay thế mưu lược và sức mạnh trong chiến tranh sao? Bây giờ ngươi tin cậy vào ai mà dám phản nghịch ta? Hãy xem, ngươi tin cậy vào Ai-cập, một cây sậy đã gãy; ai dựa vào nó ắt sẽ bị nó đâm lủng tay. Pha-ra-ôn vua Ai-cập và tất cả những ai tin cậy vào hắn đều như vậy. Nhưng nếu ngươi nói với ta rằng, ‘Chúng tôi tin cậy vào Chúa, Ðức Chúa Trời của chúng tôi.’ Nhưng đó chẳng phải là Ðấng mà những chỗ tế tự Ngài trên nơi cao và những bàn thờ Ngài đã bị Ê-xê-chia dẹp bỏ, rồi hắn bảo Giu-đa và Giê-ru-sa-lem rằng, ‘Các ngươi hãy đến thờ phượng Ngài trước bàn thờ này’ hay sao?

Vậy bây giờ ta muốn ngươi đánh cuộc với chủ ta, vua A-sy-ri: Ta sẽ cho ngươi hai ngàn con ngựa, nếu ngươi tìm đủ số kỵ binh để cỡi chúng. Thế thì làm sao ngươi có thể đương đầu nổi một tiểu tướng trong số các tôi tớ của chủ ta, cho dù ngươi cậy vào Ai-cập để nhờ các xe chiến mã và các kỵ binh của chúng đi nữa? 10 Há chẳng phải Chúa đã sai ta đến xứ này để hủy diệt nó sao? Chúa đã bảo ta, ‘Hãy đi lên tiến đánh xứ này và hủy diệt nó.’”

11 Bấy giờ Ê-li-a-kim, Sép-na, và Giô-a nói với Ráp-sa-kê, “Xin ngài vui lòng nói với các tôi tớ ngài bằng tiếng A-ram, vì chúng tôi hiểu tiếng ấy. Xin đừng nói với chúng tôi bằng tiếng Giu-đa trong tầm tai của dân chúng đang ở trên tường thành.”

12 Nhưng Ráp-sa-kê đáp, “Há chẳng phải chủ ta sai ta đến chỉ để nói với chủ các ngươi và với các ngươi những lời này thôi, mà không nói với những người đang ngồi trên tường thành kia, những người sẽ ăn phân và uống nước tiểu với các ngươi sao?”

13 Ðoạn Ráp-sa-kê đứng dậy và nói lớn tiếng trong tiếng Giu-đa, “Hãy nghe những lời của đại đế, vua A-sy-ri. 14 Ðức vua ta phán, ‘Ðừng để Ê-xê-chia lừa gạt các ngươi, vì hắn sẽ không thể giải cứu các ngươi đâu.’ 15 Cũng đừng để Ê-xê-chia khiến các ngươi tin cậy vào Chúa, mà rằng, ‘Chúa chắc chắn sẽ giải cứu chúng ta. Thành này sẽ không bị rơi vào tay vua A-sy-ri.’ 16 Các ngươi đừng nghe theo Ê-xê-chia, vì vua A-sy-ri nói thế này, ‘Hãy đầu hàng ta và ra đây đầu phục ta, thì ai nấy trong các ngươi sẽ được ăn trái nho của mình, ai nấy sẽ được ăn trái vả của mình, và ai nấy sẽ được uống nước của giếng mình, 17 cho đến khi ta đem các ngươi đến một xứ giống như xứ sở các ngươi, một xứ đầy lúa gạo và rượu mới, một xứ đầy cơm bánh và vườn nho.’ 18 Chớ để Ê-xê-chia thuyết phục các ngươi rằng, ‘Chúa sẽ cứu chúng ta.’ Trong các thần của các dân, đã có thần nào giải cứu họ khỏi tay vua A-sy-ri chăng? 19 Các thần của Ha-mát và Ạt-bát đâu rồi? Các thần của Sê-phạt-va-im đâu rồi? Các thần ấy há có giải cứu Sa-ma-ri thoát khỏi tay ta chăng? 20 Há có thần nào trong tất cả các thần của các nước đã giải cứu được đất nước họ khỏi tay ta chăng? Thế thì Chúa của các ngươi há có thể giải cứu Giê-ru-sa-lem khỏi tay ta được sao?”

21 Nhưng họ đều im lặng và không đáp lại hắn lấy một lời, vì nhà vua đã truyền lịnh, “Ðừng trả lời hắn.”

22 Ðoạn Ê-li-a-kim con của Hinh-kia quan tổng quản hoàng cung, Sép-na quan ký lục, và Giô-a con của A-sáp quan quản lý văn khố xé rách áo mình, rồi đến gặp Vua Ê-xê-chia, thuật lại mọi lời Ráp-sa-kê đã nói.

Ê-xê-chia Xin Ê-sai Cầu Nguyện

(2 Vua 19:1-7)

37 Khi Vua Ê-xê-chia nghe như thế, ông xé áo mình, lấy vải thô quấn lấy mình, rồi vào trong nhà Chúa. Ðoạn vua sai Ê-li-a-kim quan tổng quản hoàng cung, Sép-na quan ký lục, và các tư tế cao niên tất cả đều mặc vải thô, đến gặp Ê-sai con của A-mô. Họ nói với ông ấy, “Vua Ê-xê-chia nói: Hôm nay là ngày hoạn nạn, quở phạt, và hổ nhục, vì đã đến lúc con lọt lòng mà mẹ không có sức để sinh ra. Ước chi Chúa, Ðức Chúa Trời của ông, đã nghe những lời của Ráp-sa-kê, người được chủ hắn, vua A-sy-ri, sai đến để nói những lời xúc phạm đến Ðức Chúa Trời hằng sống, và sẽ quở phạt chúng vì những lời mà Chúa, Ðức Chúa Trời của ông, đã nghe. Vậy xin ông dâng lời cầu nguyện cho những người còn sót lại.” Ðó là điều bầy tôi của Vua Ê-xê-chia đến gặp Ê-sai đã làm.

Ê-sai nói với họ, “Quý vị hãy về thưa với chủ quý vị như thế này, Chúa phán, ‘Ðừng sợ vì những lời ngươi đã nghe các tôi tớ vua A-sy-ri xúc phạm đến Ta. Ta sẽ sai một thần linh đến với nó; nó sẽ nghe một tin đồn và sẽ rút quân về. Ta sẽ khiến nó ngã chết bằng gươm trong đất nước của nó.’”

Vua A-sy-ri Lại Ðe Dọa Ê-xê-chia Cầu Nguyện

(2 Vua 19:8-19)

Sau đó Ráp-sa-kê trở về tâu với vua hắn, và hắn được biết rằng vua A-sy-ri đã rút khỏi La-ki và đang vây đánh Thành Líp-na. Khi ấy Sên-na-chê-ríp[a] nhận được tin báo về Tiệt-ha-ca vua Ê-thi-ô-pi rằng “Vua ấy đã kéo quân ra để đối phó với ông.”

Nghe như thế ông sai các sứ giả đến gặp Ê-xê-chia và nói, 10 “Các ngươi hãy nói với Ê-xê-chia vua Giu-đa rằng, ‘Ðừng để Ðức Chúa Trời, Ðấng ngươi tin cậy, lừa gạt ngươi, mà bảo rằng, “Giê-ru-sa-lem sẽ không bị rơi vào tay vua A-sy-ri.”’ 11 Hãy xem, ngươi đã nghe việc các vua A-sy-ri đã làm cho các nước, hủy diệt chúng hoàn toàn, thế thì ngươi sẽ thoát sao? 12 Các thần của các nước mà tổ tiên ta đã tiêu diệt, như các thần của dân Gô-xan, dân Cha-ran, dân Rê-xép, và con cháu của Ê-đen sống ở Tê-la-sa, có giải cứu chúng được chăng? 13 Vua Ha-mát, vua Ạt-bát, vua Thành Sê-phạt-va-im, vua Hê-na, và vua I-va đâu rồi?”

14 Khi Vua Ê-xê-chia nhận bức thư từ tay các sứ giả và đọc xong, Ê-xê-chia đi lên nhà Chúa và trải bức thư ấy ra trước mặt Chúa. 15 Ðoạn Ê-xê-chia cầu nguyện với Chúa rằng,

16 “Ôi lạy Chúa các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, Ðấng ngự giữa các chê-ru-bim, chỉ một mình Ngài là Ðức Chúa Trời của tất cả các vương quốc trên đất. Chính Ngài đã dựng nên trời và đất. 17 Lạy Chúa, xin nghiêng tai Ngài lắng nghe. Lạy Chúa, xin mở mắt Ngài nhìn xem. Xin Ngài nghe mọi lời Sên-na-chê-ríp đã sai người đến nói những lời xúc phạm đến Ðức Chúa Trời hằng sống. 18 Thật vậy Chúa ôi, các vua A-sy-ri đã đánh bại mọi nước, khiến xứ sở của họ ra hoang tàn, 19 và ném các thần tượng của họ vào trong lửa, vì thật ra chúng chẳng phải là thần, nhưng chỉ là tác phẩm do tay người ta làm ra, chúng chỉ là gỗ và đá. Cho nên họ có thể tiêu diệt chúng được. 20 Vậy bây giờ, ôi lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của chúng con, xin cứu chúng con khỏi tay hắn, để tất cả các vương quốc trên đất có thể nhận biết rằng chỉ một mình Ngài là Chúa mà thôi.”

Lời của Chúa về Sên-na-chê-ríp

(2 Vua 19:20-37)

21 Bấy giờ Ê-sai con của A-mô sai người đến nói với Ê-xê-chia rằng, “Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán thế này: Vì ngươi đã cầu nguyện, xin Ta đối phó với Sên-na-chê-ríp vua A-sy-ri, 22 nên đây là lời Chúa đã phán về nó:

Nàng trinh nữ, con gái của Si-ôn, khinh bỉ ngươi, nhạo cười ngươi;
Ái nữ của Giê-ru-sa-lem đứng sau lưng ngươi, nhìn ngươi, và lắc đầu.
23 Ngươi đã nhục mạ và xúc phạm đến ai?
Ngươi đã lớn tiếng lên giọng với ai?
Ngươi đã ngước mắt khinh bỉ ai?
Ngươi đã nghịch lại Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên.
24 Ngươi đã dùng các tôi tớ ngươi phỉ báng Chúa,
Và nói rằng, ‘Nhờ vào vô số xe chiến mã của ta,
Ta đã lên những đỉnh cao các núi,
Ðến tận nơi cao vút của Núi Li-băng;
Ta đã đốn hạ những cây tùng cao lớn,
Cùng những cây bách đẹp cao;
Ta đã lên những đỉnh núi cao chót vót,
Vào những nơi sâu thẳm của rừng xanh.
25 Ta đã đào giếng và uống nước.
Với gót giày của ta, ta đã làm khô cạn mọi khe suối ở Ai-cập.’
26 Ngươi há chẳng nghe rằng Ta đã quyết định sự việc phải xảy ra như thế từ lâu rồi sao?
Từ thời xa xưa Ta đã định tâm làm như thế,
Bây giờ Ta thực hiện những điều ấy;
Ta muốn dùng ngươi phá tan những thành trì kiên cố ra thành những đống đổ nát điêu tàn.
27 Bởi thế Ta đã làm cho dân cư các xứ ấy chẳng còn sức lực;
Chúng hoảng sợ và bị làm cho sỉ nhục;
Chúng như cỏ ngoài đồng,
Tựa đám rau xanh,
Như cỏ non mọc trên mái nhà,
Giống như những ngọn lúa chưa kịp lớn lên mà đã héo.
28 Này Ta biết rõ ngươi ở đâu; khi ngươi đứng,[b] khi ngươi ngồi, khi ngươi ra, khi ngươi vào, Ta đều biết cả;
Ngay cả khi ngươi giận dữ chống lại Ta, Ta cũng biết.
29 Vì ngươi dám nổi giận chống lại Ta,
Những lời ngạo mạn của ngươi đã thấu đến tai Ta,
Vì thế Ta sẽ đeo một vòng khoen vào mũi ngươi,
Ðặt một hàm khớp nơi miệng ngươi,
Khiến cho ngươi phải trở về bằng chính con đường ngươi đã ra đi.

30 Đây sẽ là dấu hiệu cho ngươi:
Năm nay ngươi sẽ ăn hoa lợi do ruộng đất tự sinh ra,
Năm thứ nhì ngươi sẽ ăn những hoa lợi từ những hoa lợi đó tự sinh ra,
Ðến năm thứ ba ngươi hãy gieo, gặt, trồng nho, và ăn trái.
31 Những người đã trốn thoát và còn sót lại của nhà Giu-đa thì bên dưới sẽ đâm rễ sâu xuống đất,
Còn bên trên sẽ kết quả đùm đề.
32 Vì từ Giê-ru-sa-lem những người còn sót lại sẽ sinh sôi nẩy nở thêm nhiều;
Từ những kẻ đã trốn thoát của Núi Si-ôn nhiều người sẽ ra định cư khắp nơi trong nước.
Lòng nhiệt thành của Chúa các đạo quân sẽ làm điều ấy.

33 Vậy Chúa phán thế này về vua A-sy-ri:
Nó sẽ không vào thành này,
Không bắn một mũi tên vào thành,
Không dàn quân mang thuẫn đứng trước cổng thành,
Không xây công sự để công thành.
34 Nó từ đường nào kéo đến,
Nó sẽ theo đường ấy rút về;
Nó sẽ không vào thành này,”
Chúa phán.
35 “Vì Ta sẽ bảo vệ thành này, để cứu nó,
Vì Ta và vì Ða-vít tôi tớ Ta.”

Sên-na-chê-ríp Bị Bại và Bị Giết

36 Bấy giờ một thiên sứ của Chúa đi ra, đến doanh trại của quân A-sy-ri, và giết một trăm tám mươi lăm ngàn người. Sáng hôm sau khi dân trong thành thức dậy, kìa, họ thấy toàn xác chết.

37 Vậy Sên-na-chê-ríp vua A-sy-ri rời bỏ, rút quân, về xứ, và ở tại Ni-ni-ve. 38 Một ngày kia khi ông đang thờ lạy trong đền thờ của Nít-róc thần của ông, hai con trai ông, A-tra-mê-léc và Sa-rết-se, đã dùng gươm hạ sát ông, rồi chúng bỏ trốn qua xứ A-ra-rát. Ê-sạt-ha-đôn, một con trai khác của ông, lên ngôi kế vị.

Ê-xê-chia Ðược Chữa Lành

(2 Vua 20:1-11; 2 Sử 32:24-26)

38 Trong lúc ấy Ê-xê-chia bị bịnh và sắp qua đời. Tiên tri Ê-sai con của A-mô đến thăm ông và nói, “Chúa phán thế này: Hãy sắp xếp việc nhà của ngươi, vì ngươi sẽ qua đời chứ không sống nữa đâu.”

Bấy giờ Ê-xê-chia quay mặt vào tường và cầu nguyện với Chúa. Ông nói, “Lạy Chúa, con cầu xin Ngài nhớ đến con, thể nào con đã bước đi trước mặt Ngài cách trung tín và trọn lòng thành; con đã hết sức làm những điều tốt đẹp trước mắt Ngài.” Rồi Ê-xê-chia bật lên khóc nức nở.

Bấy giờ có lời của Chúa phán với Ê-sai, “Hãy đi và nói với Ê-xê-chia: Chúa, Ðức Chúa Trời của Ða-vít tổ phụ ngươi, phán thế này: Ta đã nghe lời cầu nguyện của ngươi. Ta đã thấy nước mắt ngươi. Này Ta sẽ thêm cho đời ngươi mười lăm năm nữa. Ta sẽ giải cứu ngươi và thành này khỏi tay vua A-sy-ri. Ta sẽ bảo vệ thành này. Ðây là dấu hiệu Chúa ban cho ngươi, để ngươi biết rằng Chúa sẽ làm điều Ngài đã phán: Này, Ta sẽ làm cho bóng mát mặt trời giọi trên các bục cấp định giờ do vua A-kha xây dựng lui lại mười bậc.” Thế là bóng mát do mặt trời chiếu xuống lui lại mười bậc trên các bục cấp định giờ.

Ðây là bài ca của Ê-xê-chia vua Giu-đa sáng tác, khi ông bị bịnh và được chữa lành:

10 “Tôi nói,
Vào cao điểm nhất của đời tôi,
Tôi bị bắt phải đi vào cổng của âm phủ;
Tôi bị tước đoạt những năm còn lại của đời mình.
11 Tôi nói,
Tôi sẽ không thấy Chúa, Chúa ngự trong cõi người sống, nữa;
Tôi sẽ không còn thấy người ta, những dân cư sống trên thế gian, nữa.
12 Ðời tôi xong rồi,
Nó bị cất đi khỏi tôi như chiếc lều của người chăn;
Giống như người thợ dệt, tôi cứ mãi mê lo dệt đời mình,
Bỗng dưng Ngài cắt tôi đứt lìa khỏi khung cửi;
Từ ngày đến đêm Ngài làm cho đời tôi kết thúc.
13 Tôi trăn trở cho đến sáng;
Như sư tử xé xác con mồi, Ngài bẻ gãy tất cả các xương tôi;
Từ ngày đến đêm Ngài làm cho đời tôi kết thúc.
14 Như con én, như con nhạn, tôi kêu lên chíp chíp;
Tôi thở than như tiếng bồ câu gù;
Tôi ngửa trông lên trời cho đến khi mắt tôi sụp xuống.

Chúa ôi, con bị áp lực đến độ tinh thần con suy sụp;
Cầu xin Ngài bảo hộ con.

15 Tôi sẽ nói gì đây?
Ngài đã phán với tôi,
Và chính Ngài đã làm điều ấy;
Nên tôi sẽ bước đi cách cẩn trọng suốt đời mình,
Vì nỗi cay đắng của linh hồn tôi.

16 Lạy Chúa, người ta sống được là nhờ vào những điều ấy;
Sự sống của tâm linh con cũng nhờ vào mọi điều ấy mà thôi.
Ôi cầu xin Ngài chữa lành con và cho con được tiếp tục sống.
17 Thật vậy vì sức khỏe của con mà con đã cay đắng rất nhiều;
Nhưng Ngài đã đoái thương và cứu mạng con khỏi hố tử vong,
Vì Ngài đã vứt mọi tội lỗi của con ra sau lưng Ngài;
18 Vì âm phủ không thể biết ơn Ngài,
Tử thần không thể ca ngợi Ngài;
Những kẻ đi xuống huyệt mả không thể hy vọng vào đức thành tín của Ngài,
19 Nhưng chỉ những người còn sống,
Phải, chỉ những người còn sống sẽ cảm tạ Ngài,
Như con đang làm hôm nay.

Hỡi những người làm cha mẹ,[c]
Hãy dạy con cái mình biết đức thành tín của Ngài.

20 Chúa đã cứu con,
Nên chúng con sẽ hòa theo tiếng đàn mà ca hát,
Trong nhà của Chúa trọn đời chúng con.”

21 Bấy giờ Ê-sai bảo, “Hãy lấy một cái bánh làm bằng trái vả, đắp trên chỗ ung độc, thì vua sẽ được bình phục.” 22 Ê-xê-chia cũng đã hỏi, “Có dấu hiệu nào cho tôi biết rằng tôi sẽ được lên nhà của Chúa chăng?”

Ê-xê-chia Khoe Của

(2 Vua 20:12-19)

39 Trong lúc ấy vua Ba-by-lôn là Mê-rô-đác Ba-la-đan con của Ba-la-đan sai các sứ giả đem thư và quà đến biếu Vua Ê-xê-chia, vì vua ấy có nghe tin Vua Ê-xê-chia bị bịnh và đã được hồi phục. Ề-xê-chia đón tiếp họ rất nồng hậu và chỉ cho họ xem các bửu vật chứa trong kho báu của ông, nào là bạc, vàng, hương liệu, dầu quý, và mọi thứ binh khí của ông; nói chung là tất cả những gì chứa trong các kho báu của nhà vua. Không có gì quý báu trong cung điện ông và trong toàn lãnh thổ ông mà Ê-xê-chia không chỉ cho họ xem.

Bấy giờ Tiên Tri Ê-sai đến gặp Vua Ê-xê-chia và hỏi nhà vua, “Thưa, những người này từ đâu đến, và họ đã nói gì với ngài?”

Ê-xê-chia đáp, “Họ từ một xứ xa xôi đến thăm tôi, từ mãi tận Ba-by-lôn.”

Ông hỏi tiếp, “Họ đã thấy gì trong cung điện của ngài?”

Ê-xê-chia đáp, “Họ đã thấy mọi vật trong cung điện của tôi. Không bửu vật gì trong các kho báu của tôi mà tôi không chỉ cho họ xem.”

Bấy giờ Ê-sai nói với Ê-xê-chia, “Xin ngài hãy nghe lời của Chúa các đạo quân: ‘Này, trong những ngày đến, tất cả những gì có trong cung điện của ngươi, tất cả những gì tổ tiên ngươi đã tích trữ đến ngày nay sẽ bị mang qua Ba-by-lôn, không chừa lại một món nào,’” Chúa phán vậy. “Chúng cũng sẽ bắt đi một số con cháu ngươi, tức dòng dõi ngươi, do chính ngươi sinh ra. Chúng sẽ trở thành những thái giám trong cung điện của vua Ba-by-lôn.”

Nghe vậy Ê-xê-chia nói với Ê-sai, “Lời của Chúa mà ông nói thật tốt.” Vì ông nghĩ, “Miễn sao trong thời của mình có hòa bình và an ninh là được rồi.”

Con Dân Chúa Ðược An Ủi

40 Ðức Chúa Trời của các ngươi phán rằng,
“Hãy an ủi, hãy an ủi dân Ta.
Hãy nói với Giê-ru-sa-lem cách trìu mến,
Và rao báo cho nó biết rằng,
Nó đã chịu hình phạt đủ rồi;
Nó đã đền tội xong rồi;
Nó đã nhận gấp đôi từ tay Chúa vì những tội của nó.”

Có tiếng kêu lên rằng,
“Hãy mở cho Chúa một con đường trong đồng hoang;
Hãy làm một đại lộ thẳng bằng cho Ðức Chúa Trời chúng ta trong sa mạc.
Mọi thung lũng phải lấp cho đầy;
Mọi núi đồi phải san cho phẳng;
Mọi gò nổng phải ủi cho bằng;
Những nơi gồ ghề phải làm cho bằng phẳng,
Bấy giờ vinh quang của Chúa sẽ hiển lộ,
Và mọi loài xác thịt sẽ cùng nhau xem thấy,
Vì miệng Chúa đã phán vậy.”

Có tiếng phán rằng, “Ngươi hãy kêu lên!”
Tôi thưa rằng, “Con phải nói gì?”

Mọi loài xác thịt như cỏ dại,
Vẻ đẹp của chúng như hoa ngoài đồng.
Cỏ héo, hoa tàn,
Vì hơi thở của Chúa thổi qua trên chúng.
Thật vậy loài người chẳng khác gì cỏ dại.
Cỏ héo, hoa tàn,
Nhưng lời của Ðức Chúa Trời chúng ta đứng vững đời đời.

Hỡi các ngươi, những người đem tin mừng đến Si-ôn,
Hãy lên núi cao.
Hỡi các ngươi, những người đem tin mừng đến Giê-ru-sa-lem,
Hãy hết sức nói lớn tiếng lên,
Hãy cất tiếng lên, đừng sợ hãi,
Hãy nói cho các thành của Giu-đa biết rằng, “Ðây là Ðức Chúa Trời của các ngươi.”
10 Này, Chúa Hằng Hữu ngự đến với uy quyền;
Ngài sẽ trị vì bằng cánh tay Ngài.
Này, Ngài đem phần thưởng theo với Ngài;
Các vật tưởng thưởng của Ngài đi trước Ngài.
11 Ngài sẽ chăn giữ bầy chiên của Ngài như một người chăn;
Ngài sẽ bồng ẵm các chiên con trong tay Ngài;
Ngài sẽ ôm chúng vào lòng Ngài,
Và Ngài sẽ chăm sóc các chiên mẹ có con còn thơ dại.

12 Ai đã dùng lòng bàn tay lường nước biển,
Dùng gang tay đo các tầng trời,
Lấy cái đấu đong bụi đất?
Ai lấy bàn cân cân núi lớn,
Hoặc dùng dĩa cân cân các đồi cao?
13 Ai có thể hướng dẫn được Thần của Chúa,
Hoặc làm quân sư để chỉ dạy Ngài?
14 Ngài đã tham khảo mưu kế của ai?
Ai đã chỉ dạy Ngài?
Ai đã dạy Ngài con đường công lý?
Ai đã dạy Ngài tri thức vô biên?
Ai đã chỉ cho Ngài đường nào để được trí tuệ?

15 Này, các quốc gia khác nào giọt nước trong thùng,
Họ bị xem như chút bụi dính nơi dĩa cân;
Này, Ngài nhấc bổng các đảo như một vật bé nhỏ.
16 Gỗ của núi Li-băng không đủ đốt dâng của lễ;
Các thú trên núi ấy cũng không đủ làm của lễ thiêu.

17 Tất cả các quốc gia chẳng có nghĩa lý gì trước mặt Ngài;
Ðối với Ngài, mọi quốc gia trên thế giới chẳng là gì cả và chỉ là hư vô.

18 Thế thì các ngươi ví sánh Ðức Chúa Trời với ai?
Hay lấy hình ảnh nào để so sánh với Ngài được?
19 Phải chăng một pho tượng do thợ đúc tượng đúc ra?
Rồi thợ dát vàng thếp một lớp vàng mỏng lên trên,
Và người thợ bạc đúc thêm một dây chuyền bạc.
20 Người nghèo không đủ khả năng làm tượng như thế để thờ thì chọn một khúc gỗ chưa mục,
Rồi tìm một người thợ mộc khéo tay,
Mướn thợ ấy đục đẽo thành một tượng gỗ không bị ngã.

21 Các ngươi chưa biết sao?
Các ngươi chưa nghe sao?
Từ lúc ban đầu các ngươi chưa được bảo cho biết sao?
Từ lúc lập nền trái đất các ngươi há chưa hiểu sao?
22 Ðấng ngự trên vòm trái đất,
Nhìn xuống nhân gian như châu chấu cào cào;
Ngài giăng bầu trời ra như giăng một tấm màn;
Ngài căng chúng ra như người ta căng lều để ở.
23 Ngài biến những kẻ quyền thế ra hư không;
Những kẻ cầm quyền xét đoán trên đất trở thành hư ảo.

24 Chúng vừa mới được trồng;
Chúng vừa mới được gieo;
Chúng vừa đâm rễ vào đất;
Ngài thổi qua chúng một hơi,
Chúng liền héo khô ngay,
Và một cơn lốc đùa chúng đi như gốc rạ.

25 Ðấng Thánh phán hỏi:
Các ngươi ví sánh Ta với ai?
Các ngươi cho Ta bằng ai?
26 Hãy ngước mắt nhìn lên trời,
Xem ai đã tạo nên những thiên thể ấy?
Ai đã làm chúng hiện hữu vô sốnhư vậy?
Thế mà Ngài gọi chúng theo từng tên riêng.
Nhờ quyền năng lớn lao của Ngài,
Nhờ sức mạnh vô hạn của Ngài,
Không một thiên thể nào bị bỏ sót.

27 Hỡi Gia-cốp, tại sao ngươi nói,
Hỡi I-sơ-ra-ên, tại sao ngươi bảo:
“Ðường lối tôi đã bị che khuất khỏi mắt Chúa,
Công lý dành cho tôi Ðức Chúa Trời đã chẳng đoái hoài.”
28 Các ngươi chưa biết sao?
Các ngươi chưa nghe sao?
Chúa là Ðức Chúa Trời đời đời,
Ðấng Tạo Hóa của toàn cả địa cầu;
Ngài không kiệt lực và không mệt mỏi;
Trí tuệ Ngài thật khôn dò.
29 Ngài ban năng lực cho người kiệt lực;
Ngài ban sức mạnh cho người đuối sức.
30 Ngay cả những người trẻ tuổi cũng sẽ kiệt lực và mệt mỏi;
Các thanh niên cũng sẽ đuối sức ngã dài;
31 Nhưng ai trông cậy Chúa sẽ được sức mới;
Họ sẽ cất cánh bay cao như phượng hoàng;
Họ sẽ chạy mà không mệt mỏi;
Họ sẽ đi mà không kiệt lực.

I-sơ-ra-ên Chắc Chắn Ðược Cứu

41 Hỡi các xứ ở hải ngoại, hãy im lặng trước mặt Ta;
Hãy để các dân được phục hồi sức lực;
Hãy để họ đến gần;
Hãy cho họ phát biểu ý kiến;
Chúng ta hãy lại gần để xem ai đúng ai sai.

Ai đã dấy lên một người từ phương đông?
Ai lấy đức công chính gọi người ấy đến bên chân mình?
Ai ban các nước cho người ấy,
Và lập người ấy trị vì trên các vua?
Ai phó họ như bụi đất cho gươm của người ấy,
Như rơm rác bị gió đùa trước cung tên của người ấy?
Người ấy truy kích họ và chiến thắng họ cách hoàn toàn,
Trên con đường trước đây người ấy chưa hề đặt chân đến.
Ai đã thực hiện và hoàn thành việc ấy?
Ai từ ban đầu đã gọi các thế hệ nối tiếp nhau?
Ấy là Ta, Chúa,
Ðấng Ðầu Tiên và Ðấng Sau Cùng; Ta là Đấng ấy.

Các xứ ở hải ngoại thấy thế bèn kinh hãi;
Các nơi tận cùng trái đất run sợ;
Chúng tiến lại gần và đến với nhau.
Ai nấy giúp đỡ người lân cận mình;
Chúng nói với nhau, “Khá can đảm lên.”
Thợ chạm khắc khích lệ thợ mạ vàng;
Thợ dùng búa để gò động viên thợ đập đe;
Thợ hàn bảo, “Pho tượng này tốt lắm.”
Rồi chúng dùng đinh đóng nó để nó không bị ngã.

Nhưng ngươi, hỡi I-sơ-ra-ên, tôi tớ Ta,
Hỡi Gia-cốp, người Ta đã chọn,
Hỡi dòng dõi Áp-ra-ham, bạn của Ta;
Ta đã nắm giữ ngươi dù ngươi ở những nơi tận cùng trái đất;
Ta đã gọi ngươi từ những miền xa xôi vạn dặm,
Ta đã bảo ngươi: Ngươi là tôi tớ Ta;
Ta đã chọn ngươi và không bỏ ngươi.
10 Ðừng sợ, vì Ta ở với ngươi;
Chớ kinh hãi, vì Ta là Ðức Chúa Trời ngươi.
Ta sẽ thêm sức cho ngươi;
Phải, Ta sẽ giúp đỡ ngươi;
Ta sẽ nâng đỡ ngươi bằng tay phải công chính của Ta.

11 Này, tất cả những kẻ nổi giận chống lại ngươi sẽ bị hổ thẹn và nhục nhã;
Những kẻ chống đối ngươi sẽ ra hư không và bị diệt vong.
12 Ngươi sẽ tìm kiếm chúng và không tìm ra được;
Những kẻ ra nghinh chiến với ngươi,
Những kẻ kéo quân đến đánh ngươi,
Sẽ trở nên hư không, sẽ như không hề hiện hữu.
13 Vì Ta, Chúa, Ðức Chúa Trời của ngươi, sẽ nắm giữ ngươi bằng tay phải của Ta;
Ta bảo ngươi, “Ðừng sợ, Ta sẽ giúp đỡ ngươi.”
14 Ðừng sợ, hỡi các ngươi, sâu bọ của Gia-cốp,
Hỡi các ngươi, con dân của I-sơ-ra-ên,
Ta sẽ giúp đỡ các ngươi,
Chúa, Ðấng Cứu Chuộc ngươi, Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên, phán vậy.

15 Này, Ta sẽ biến ngươi thành một cái bừa mới, có răng bén nhọn;
Ngươi sẽ bừa các núi và tán chúng ra nhỏ;
Ngươi sẽ biến các đồi thành trấu rác.
16 Ngươi sẽ rê chúng,
Gió sẽ thổi chúng đi,
Cơn lốc sẽ tung rải chúng.
Rồi ngươi sẽ vui mừng trong Chúa,
Và được hiển vinh trong Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên.

17 Khi những người nghèo khó và thiếu thốn tìm nước uống,
Nhưng chẳng có giọt nước nào;
Lưỡi chúng khô khan vì khát,
Ta, Chúa, sẽ nhậm lời chúng;
Ta, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, sẽ không bỏ chúng.
18 Ta sẽ mở những dòng sông chảy ra từ những đồi trơ trụi,
Những dòng suối sẽ tuôn trào từ các thung lũng;
Ta sẽ biến đồng hoang thành nơi có nhiều hồ nước,
Miền đất khô cằn sẽ có các suối nước trào lên.
19 Ta sẽ trồng trong đồng hoang cây bá hương và cây keo,
Cây sim và cây ô-liu;
Ta sẽ cho cây tùng, cây thông, và cây hoàng dương mọc lên với nhau trong sa mạc,
20 Ðể chúng có thể thấy và biết,
Rồi cùng nhau suy gẫm và hiểu
rằng tay Chúa đã làm điều ấy,
Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên đã tạo ra điều ấy.

Sự Hư Không của Thần Tượng

21 Chúa phán, “Hãy trình bày sự việc của các ngươi;”
Vua của Gia-cốp truyền, “Hãy đưa ra những luận chứng mạnh mẽ của các ngươi.”

22 Hãy để họ đưa ra và cho chúng tôi biết những gì sẽ xảy đến;
Hãy để họ nói cho chúng tôi hay những gì đã xảy ra,
Hầu chúng tôi có thể suy gẫm và biết được kết cục của chúng ra sao;
Hoặc hãy để họ công bố cho chúng tôi biết điều gì sẽ đến;
23 Hãy tỏ cho chúng tôi hay những gì sẽ xảy ra sau này,
Ðể chúng tôi biết rằng quý vị là những thần có thực lực.
Phải, hãy ban phước hoặc giáng họa đi,
Ðể chúng tôi thán phục hoặc sợ hãi quý vị.
24 Nhưng quý vị thật ra chỉ là hư không;
Công việc của quý vị đều là hư ảo;
Ai chọn tôn thờ quý vị là làm một việc đáng tởm.

25 Ta đã dấy lên một người từ phương bắc;
Nó sẽ đến;
Từ phương đông nó sẽ kêu cầu danh Ta;
Nó sẽ giày đạp các lãnh tụ như đạp bùn,
Như thợ gốm nhào nặn đất sét.
26 Ai đã công bố từ ban đầu để chúng ta có thể biết?
Từ xa xưa để chúng ta có thể nói, “Vị thần này là thật”?
Nhưng chẳng ai nói điều gì,
Cũng chẳng ai công bố điều gì,
Và chẳng ai được nghe một lời nào của quý vị.

27 Trước hết Ta phán với Si-ôn,
“Kìa, hãy nhìn xem chúng.”
Ta sẽ ban cho Giê-ru-sa-lem một người loan báo tin mừng,
28 Vì Ta đã nhìn xem và chẳng thấy một thần tượng nào;
Ta đã quan sát chúng, nhưng không tìm được một thần tượng nào có thể làm tham vấn,
Ðể khi Ta hỏi một câu, ít nữa nó cũng có thể đáp được một lời.
29 Kìa, tất cả các thần tượng ấy đều hư không;
Công việc của chúng chỉ là hư ảo;
Những tượng đúc chúng thờ đều rỗng không như gió, chẳng có thực chất gì.

Footnotes

  1. Ê-sai 37:9 nt: ông ấy
  2. Ê-sai 37:28 nt: Một số bản cổ thiếu các chữ, “khi ngươi đứng”
  3. Ê-sai 38:19 nt: cha