Add parallel Print Page Options

Quân A-xy-ri xâm chiếm Giu-đa

36 Trong năm thứ mười bốn đời vua Ê-xê-chia thì San-chê-ríp, vua A-xy-ri tấn công và chiếm lấy tất cả các thành kiên cố của Giu-đa. Vua A-xy-ri phái viên tư lệnh tác chiến cùng với một đạo quân rất đông từ La-kích đến đánh vua Ê-xê-chia ở Giê-ru-sa-lem. Khi viên tư lệnh đến gần đường dẫn nước [a] từ hồ trên, [b] chỗ đường dân chúng hay giặt đồ thì dừng lại.

Ê-li-a-kim, Sếp-na, và Giô-ách đi ra gặp ông. Ê-li-a-kim, con Hinh-kia làm quản lý cung vua, Sếp-na là đổng lý văn phòng, và Giô-ách, con A-sáp là bí thư hoàng gia.

Viên tư lệnh tác chiến bảo họ, “Hãy nói với Ê-xê-chia như sau:

Đại vương A-xy-ri hỏi: Hiện nay ngươi đang tin tưởng vào cái gì? Ngươi bảo mình có kế hoạch tác chiến và sức mạnh để chiến đấu nhưng lời nói ngươi rỗng tuếch. Ngươi hiện trông cậy vào ai để chống lại ta? Nầy, ngươi hiện đang trông cậy Ai-cập để hỗ trợ mình nhưng Ai-cập là cây gậy dập. Ai tựa vào, nó sẽ đâm thủng tay. Vua Ai-cập cũng sẽ làm tổn thương những ai nhờ hắn giúp. Ngươi có thể tự hào: ‘Chúng ta nhờ cậy vào CHÚA là Thượng Đế của chúng ta,’ nhưng Ê-xê-chia đã tiêu hủy các bàn thờ và các nơi thờ phụng CHÚA. Ê-xê-chia bảo Giu-đa và Giê-ru-sa-lem, ‘Các ngươi chỉ được thờ phụng nơi bàn thờ nầy mà thôi.’ Bây giờ hãy lập ước với chủ ta là vua A-xy-ri: Ta sẽ cấp cho ngươi hai ngàn con ngựa nếu ngươi tìm được đủ người cỡi. Ngươi không thể thắng nổi một sĩ quan thấp kém nhất của chủ ta thì tại sao ngươi lại nhờ cậy Ai-cập để chúng cấp cho ngươi xe cộ và lính cỡi ngựa? 10 Ta đến tấn công và tiêu hủy xứ nầy là do mệnh lệnh CHÚA. Chính Ngài bảo ta đến tiêu diệt xứ nầy.”

11 Ê-li-a-kim, Sếp-na, và Giô-ách nói cùng viên tư lệnh tác chiến rằng, “Xin nói với chúng tôi bằng tiếng A-ram vì chúng tôi hiểu thứ tiếng đó. Đừng nói bằng tiếng Hê-bơ-rơ [c] vì dân trong thành có thể nghe được.”

12 Nhưng viên tư lệnh trả lời, “Chủ ta sai ta đến nói những chuyện nầy đâu phải chỉ cho các ngươi và vua các ngươi mà thôi đâu. Ngài sai ta đến để nói với những người đang ngồi trên vách thành là những kẻ sẽ ăn phân và uống nước tiểu mình như các ngươi vậy [d].”

13 Nói xong viên tư lệnh đứng la lớn bằng tiếng Hê-bơ-rơ rằng, “Hãy nghe lời đại vương A-xy-ri bảo,

14 ‘Ngài bảo các ngươi không nên để Ê-xê-chia phỉnh gạt mình vì người không thể nào cứu các ngươi được đâu. 15 Đừng để Ê-xê-chia dụ dỗ các ngươi tin tưởng vào CHÚA rằng: CHÚA sẽ giải cứu chúng ta. Thành nầy sẽ không bị trao vào tay vua A-xy-ri.

16 Đừng thèm nghe Ê-xê-chia. Vua A-xy-ri khuyên: Hãy cầu hòa với ta, hãy từ thành kéo nhau ra đầu hàng ta thì mỗi người các ngươi sẽ được tự do ăn trái nho, trái vả và uống nước của giếng mình. 17 Sau đó ta sẽ đến đưa các ngươi vào một xứ giống như xứ các ngươi, xứ đầy thóc gạo, rượu mới, bánh và vườn nho.’

18 Đừng để Ê-xê-chia gạt các ngươi bảo rằng: ‘CHÚA sẽ cứu chúng ta.’ Có thần nào của các dân khác cứu họ khỏi quyền lực của vua A-xy-ri chưa? 19 Các thần của Ha-mát và Ác-bát đâu? Các thần của Sê-phạt-va-im đâu? Chúng nó đâu có giải cứu Xa-ma-ri ra khỏi tay ta. 20 Không có một thần nào của các xứ đó giải cứu dân chúng khỏi tay ta cả. Vì thế CHÚA cũng sẽ không thể giải cứu Giê-ru-sa-lem khỏi quyền lực của ta.”

21 Dân chúng làm thinh. Họ không trả lời gì cả với viên tư lệnh vì vua Ê-xê-chia đã ra lệnh, “Đừng đối đáp gì hết với hắn.”

22 Sau đó Ê-li-a-kim, Sếp-na, và Giô-a xé quần áo mình để bày tỏ lòng đau buồn. Ê-li-a-kim, con trai Hinh-kia là quản lý cung vua, Sếp-na làm đổng lý văn phòng, còn Giô-a, con A-sáp làm ký lục. Ba người đi gặp vua Ê-xê-chia và thuật lại những gì viên tư lệnh tác chiến nói.

Ê-xê-chia cầu xin Thượng Đế giúp đỡ

37 Khi vua Ê-xê-chia nghe các điều đó thì ông xé quần áo và mặc vải sô. Ông liền đi vào đền thờ của CHÚA.

Ê-xê-chia sai Ê-li-a-kim, quản lý cung vua, và Sếp-na, đổng lý văn phòng, cùng các thầy tế lễ lớn tuổi đến gặp nhà tiên tri Ê-sai. Tất cả đều mặc vải sô khi họ đến gặp nhà tiên tri Ê-sai, con A-mốt. Họ nói với Ê-sai, “Vua Ê-xê-chia nói: Hôm nay là ngày buồn thảm, trừng phạt và hổ nhục, giống như đứa bé sắp sinh ra nhưng người mẹ quá yếu ớt, không sinh được. Vua A-xy-ri đã sai viên chỉ huy tác chiến đến sỉ nhục Thượng Đế hằng sống. Nguyện CHÚA là Thượng Đế nghe điều viên chỉ huy đó nói và trừng phạt hắn. Xin ông hãy cầu nguyện cho số ít chúng tôi được sống sót.”

Khi các sĩ quan của vua Ê-xê-chia đến cùng Ê-sai, thì Ê-sai bảo họ rằng, “Hãy nói với chủ các ngươi như sau: CHÚA phán, ‘Đừng sợ điều các ngươi nghe. Đừng kinh hoảng vì lời của các đầy tớ của vua A-xy-ri nói phạm đến ta. Nghe đây! Ta sẽ đặt một thần linh trong vua A-xy-ri. Người sẽ nghe tiếng đồn khiến người sẽ trở về xứ mình rồi ta sẽ khiến cho người chết vì gươm tại đó.’”

Quân A-xy-ri rời thành Giê-ru-sa-lem

Viên tư lệnh tác chiến nghe vua A-xy-ri đã rời La-ki. Khi trở về thì thấy vua đang vây đánh thành Líp-na. Vua nghe rằng Tiệt-ha-ca [e], vua Cu-si của Ai-cập đang kéo đến đánh mình.

Khi vua A-xy-ri nghe vậy liền sai sứ đến nói với vua Ê-xê-chia rằng, 10 “Hãy bảo Ê-xê-chia, vua Giu-đa như sau:

Đừng để thần mà ngươi tin cậy phỉnh gạt. Đừng nghe thần đó quả quyết rằng Giê-ru-sa-lem sẽ không bị trao vào tay vua A-xy-ri. 11 Ngươi đã nghe điều các vua A-xy-ri làm. Họ đã chiến thắng tất cả các nước cho nên đừng tưởng rằng các ngươi sẽ an thân. 12 Các thần của những dân tộc ấy có giải cứu họ không? Tổ tiên ta tiêu diệt chúng, đánh bại các thành Gô-xan, Ha-ran, và Rê-xếp, và dân Ê-đen ở Tên-Át-xa. 13 Các vua Ha-mát và Ác-bát đâu? Vua của các thành Xê-phạt-va-im, Hê-na và Y-va đâu rồi?”

Ê-xê-chia cầu nguyện cùng Chúa

14 Khi vua Ê-xê-chia nhận được thư từ tay các sứ giả và đọc xong thì ông đi lên đền thờ của CHÚA. Ông mở thơ ra trước mặt CHÚA 15 và cầu nguyện: 16 “Ôi Lạy CHÚA Toàn Năng, Thượng Đế của Ít-ra-en, ngôi ngài ngự giữa các sinh vật bằng vàng có cánh, chỉ một mình Ngài là Thượng Đế của các nước trên đất. Ngài tạo nên trời và đất. 17 Lạy CHÚA, xin lắng tai nghe. Xin mở mắt ra nhìn. Xin hãy nghe mọi điều vua San-chê-ríp đã nói để sỉ nhục Thượng Đế hằng sống. 18 Lạy CHÚA, quả thật rằng các vua A-xy-ri đã tiêu diệt các xứ đó và đất đai chúng. 19 Họ đã ném những thần của các dân tộc đó vào lửa nhưng những thần đó chẳng qua chỉ là gỗ và đá do tay người làm ra vì thế các vua A-xy-ri đã tiêu diệt chúng. 20 Lạy CHÚA là Thượng Đế chúng tôi xin hãy giải cứu chúng tôi khỏi quyền lực vua A-xy-ri để các nước trên đất biết rằng Ngài là Thượng Đế duy nhất.”

Chúa trả lời Ê-xê-chia

21 Sau đó Ê-sai, con trai A-mốt nhắn với Ê-xê-chia như sau, “CHÚA, Thượng Đế của Ít-ra-en phán: Ngươi đã cầu nguyện cùng ta về San-chê-ríp, vua A-xy-ri. Ta đã nghe lời khẩn cầu của ngươi. [f] 22 Đây là điều CHÚA phán nghịch cùng San-chê-ríp:

Dân cư Ít-ra-en [g] ghét ngươi và sỉ nhục ngươi;
    dân cư Xi-ôn xinh đẹp chế nhạo ngươi khi ngươi bỏ chạy.
23 Ngươi đã sỉ nhục ta và nói phạm đến ta;
    ngươi đã lên tiếng nghịch cùng ta.
Ngươi lên mặt ngạo mạn, xấc láo đối với ta,
    Đấng Thánh của Ít-ra-en!
24 Ngươi đã sai sứ đến sỉ nhục Chúa.
    Ngươi nói, ‘Nhờ vào vô số quân xa ta
    kéo lên các đỉnh núi,
lên các núi cao nhất của Li-băng.
    Ta đã đốn ngã các cây hương nam
    và các cây thông tốt nhất của nó.
Ta đã lên đến các đỉnh cao nhất
    và vào các rừng tốt nhất của nó.
25 Ta đã đào các giếng trong các nước ngoại quốc,
    và uống nước từ các giếng đó.
    Nhờ bàn chân ta,
    ta đã làm cạn khô hết các sông Ai-cập.

26 Hỡi vua A-xy-ri, hẳn ngươi đã nghe.
    Từ xưa ta, CHÚA, đã dự liệu việc nầy.
Từ lâu ta đã trù liệu việc ấy,
    bây giờ ta thực hiện chúng.
Ta đã cho phép ngươi biến các thành kiên cố có vách
    thành đống gạch vụn.
27 Dân cư các thành ấy rất yếu ớt;
    chúng nó hoảng sợ và bị xấu hổ.
Chúng như cỏ ngoài đồng, như cỏ non yếu ớt,
    như cỏ trên nóc nhà bị gió thiêu đốt trước khi mọc lên.
28 Ta biết khi ngươi nằm nghỉ,
    cả lúc ngươi đi hay đến,
và cách ngươi nổi giận nghịch ta.
29 Vì ngươi nổi giận nghịch ta,
    và vì ta đã nghe những lời xấc láo của ngươi,
ta sẽ đặt móc trong mũi ngươi
    và tra hàm thiếc vào miệng ngươi.
Rồi ta sẽ đuổi ngươi ra khỏi xứ ta
    y như cách ngươi đến.’”

30 Rồi CHÚA phán, “Hỡi Ê-xê-chia, ta sẽ cho ngươi dấu hiệu nầy: Năm nay ngươi sẽ ăn thóc lúa mọc hoang, năm thứ hai ngươi sẽ ăn những gì mọc hoang từ thóc lúa đó. Nhưng đến năm thứ ba, hãy trồng trọt và gặt hái. Hãy trồng vườn nho và ăn trái.

31 Một số người trong gia đình Giu-đa sẽ trốn thoát. Giống như cây đâm rễ, họ sẽ mọc mạnh và sinh nhiều con cháu. 32 Một số người sẽ sống sót từ Giê-ru-sa-lem; một số ít từ núi Xi-ôn sẽ sống còn. Tình yêu lớn lao [h] của CHÚA Toàn Năng sẽ thực hiện điều đó.”

33 “Cho nên đây là điều CHÚA phán về vua A-xy-ri:

‘Người sẽ không vào thành nầy,
    cũng sẽ không bắn một mũi tên nào vào đây.
Người cũng sẽ không dùng khiên
    hay đắp bậc thang lên để tấn công vách thành.
34 Người đến đây thể nào
    thì cũng sẽ trở về xứ mình như thế,
    người sẽ không vào thành nầy,’ CHÚA phán vậy.
35 Ta sẽ bảo vệ và giải cứu thành nầy vì Đa-vít, tôi tớ ta.”

36 Sau đó thiên sứ của CHÚA đến giết một trăm tám mươi lăm ngàn người trong doanh trại A-xy-ri. Sáng sớm hôm sau khi người ta dậy thì thấy toàn xác chết. 37 San-chê-ríp, vua A-xy-ri liền trở về lại Ni-ni-ve.

38 Một ngày kia San-chê-ríp đang thờ lạy trong đền thờ Nít-rốc, thần của mình thì hai con trai vua là Ách-ra-mê-léc và Sa-rê-xe lấy gươm giết vua rồi trốn qua xứ A-ra-rát. Ê-xa-hát-đôn, con San-chê-ríp, lên ngôi vua A-xy-ri.

Bệnh của vua Ê-xê-chia

38 Lúc đó vua Ê-xê-chia lâm bệnh nặng gần chết. Nhà tiên tri Ê-sai, con A-mốt đến thăm và bảo, “CHÚA phán như sau: Hãy thu xếp mọi việc vì ngươi sẽ không sống được đâu mà sẽ qua đời.”

Ê-xê-chia xoay mặt vào vách và cầu nguyện cùng CHÚA, “CHÚA ôi, xin nhớ rằng tôi đã luôn luôn vâng lời Ngài. Tôi đã hoàn toàn dâng hiến mình cho Ngài và làm điều phải trước mặt Ngài.” Rồi Ê-xê-chia khóc thảm thiết.

Sau đó CHÚA bảo Ê-sai: “Hãy đi nói với Ê-xê-chia: ‘CHÚA là Thượng Đế của Đa-vít, tổ tiên ngươi phán như sau: Ta đã nghe lời cầu nguyện ngươi và đã thấy nước mắt ngươi. Cho nên ta sẽ thêm cho đời ngươi mười lăm tuổi nữa. Ta sẽ giải cứu ngươi và thành nầy khỏi tay vua A-xy-ri; ta sẽ bảo vệ thành nầy.

CHÚA sẽ thực hiện điều Ngài phán. Đây là dấu hiệu CHÚA tỏ cho ngươi: Bóng mặt trời đã đi xuống bàn trắc ảnh của A-cha [i], nhưng ta sẽ khiến bóng đó lui lại mười nấc.’” Vậy bóng mặt trời lui lại mười nấc.

Bài ca ngợi của vua Ê-xê-chia

Sau khi Ê-xê-chia, vua Giu-đa bình phục thì ông viết bài ca nầy:

10 Tôi nói, “Tôi đang ở giữa cuộc đời tôi.
    Tôi có phải đi xuống cửa sự chết không?
Phần còn lại của đời tôi có bị lấy khỏi tôi không?”
11 Tôi thưa, “Tôi sẽ không thấy CHÚA [j] trong đất người sống nữa.
    Tôi sẽ không thấy những người sống trên đất nữa.
12 Nhà tôi đã bị phá sập và tước đoạt,
    như lều của kẻ chăn chiên.
Đời tôi chấm dứt rồi, như miếng vải của thợ dệt cuốn lại
    và bị cắt khỏi khung cửi.
Trong một ngày CHÚA đưa tôi đến đường cùng.
13 Suốt đêm tôi kêu khóc thảm thiết.
    Ngài nghiền nát xương cốt tôi như sư tử.
Trong một ngày CHÚA đưa tôi đến đường cùng.
14 Tôi kêu lên như chim
    và than vãn như chim cu đất.
Khi tôi mỏi mắt hướng về trời.
    Lạy Chúa, tôi vô cùng thất vọng.
    Xin giúp đỡ tôi.”
15 Bây giờ tôi biết nói gì?
    CHÚA đã cho tôi biết điều gì sẽ xảy ra,
    và Ngài khiến nó xảy ra.
Tôi đã gặp những khốn đốn trong linh hồn tôi,
    cho nên suốt đời tôi sẽ khiêm nhượng.
16 Lạy CHÚA, vì Ngài, mọi người được sống.
    Vì Ngài, thần linh tôi cũng sống;
    Ngài chữa lành và cho tôi sống.

17 Những khốn đốn đó là ích lợi cho tôi.
    Vì Ngài rất yêu tôi, không để tôi chết
nhưng ném tội lỗi tôi đi xa.
18 Những kẻ ở âm phủ không thể ca ngợi Ngài;
    người chết rồi không thể ca hát chúc tụng Ngài;
    những ai đã qua đời không thể nào nhờ Ngài giúp đỡ.
19 Chỉ những người sống mới có thể ca ngợi Ngài.
    Họ sẽ ca ngợi Ngài như tôi ca ngợi Ngài hôm nay.
Các người cha phải thuật cho con mình
    biết rằng CHÚA giúp đỡ.
20 CHÚA đã cứu tôi, cho nên suốt đời tôi, chúng tôi sẽ gảy nhạc cụ bằng dây trong đền thờ CHÚA.

21 Rồi Ê-sai bảo, “Hãy làm chất dẻo bằng trái vả đắp lên mụt nhọt của Ê-xê-chia, vua sẽ được lành.” 22 Ê-xê-chia liền hỏi Ê-sai, “Sẽ có dấu hiệu gì cho thấy tôi sẽ đi lên đền thờ CHÚA không?” [k]

Các sứ giả từ Ba-by-lôn đến

39 Lúc đó Mê-rô-đác Ba-la-đan, con trai Ba-la-đan làm vua Ba-by-lôn. Ông gởi thơ và quà cho Ê-xê-chia vì nghe vua Ê-xê-chia đau và bình phục. Ê-xê-chia rất vui nên khoe với các sứ giả những vật quí trong kho mình: bạc, vàng, hương liệu, nước hoa đắt tiền, gươm và thuẫn, cùng mọi tài sản của mình. Ông khoe với họ tất cả những gì trong cung vua và trong nước.

Nhà tiên tri Ê-sai liền đi đến gặp vua Ê-xê-chia hỏi, “Mấy người nầy nói gì vậy? Họ ở đâu đến?”

Ê-xê-chia đáp, “Họ đến từ một xứ rất xa, từ Ba-by-lôn.”

Ê-sai hỏi tiếp, “Họ thấy gì trong cung vua?”

Ê-xê-chia đáp, “Họ thấy tất cả mọi thứ trong cung của ta. Ta khoe với họ tất cả của cải ta có.”

Ê-sai liền nói với Ê-xê-chia rằng: “Hãy nghe lời CHÚA Toàn Năng phán: ‘Trong tương lai những gì ngươi hiện có trong cung điện cùng những gì tổ tiên ngươi để dành lại cho đến hôm nay đều sẽ bị mang qua Ba-by-lôn, không chừa lại một món nào cả,’ CHÚA phán vậy. Một số con cái ngươi, tức các con sinh ra cho ngươi cũng sẽ bị đày đi làm tôi tớ [l] trong cung vua Ba-by-lôn.”

Ê-xê-chia nói với Ê-sai, “Những lời của CHÚA rất phải.” Vua nói vậy vì tự nghĩ, “Ít ra trong đời ta sẽ có hòa bình và an ninh.”

Sự trừng phạt Ít-ra-en sẽ kết thúc

40 Thượng Đế các ngươi phán,
    “Hãy an ủi, hãy an ủi dân ta.
Hãy nói lời hoà nhã cùng dân cư Giê-ru-sa-lem rằng
    thời kỳ phục dịch của chúng đã xong,
chúng đã trả giá cho tội lỗi mình,
    và CHÚA đã trừng phạt Giê-ru-sa-lem gấp đôi
    về mỗi tội của chúng.”

Đây là tiếng người kêu:
    “Hãy chuẩn bị đường trong sa mạc cho CHÚA.
Hãy làm thẳng lối đi trong xứ khô khan cho Thượng Đế chúng ta.
Các thung lũng sẽ được nâng lên,
    núi đồi sẽ được lấp bằng.
Đất gồ ghề sẽ được san phẳng,
    và những nơi lởm chởm sẽ được ủi láng.
Rồi vinh hiển CHÚA sẽ tỏ ra,
    mọi người sẽ thấy.
Chính CHÚA đã phán vậy.”

Có tiếng bảo, “Hãy kêu lớn!”
    Nhưng tôi hỏi, “Tôi kêu như thế nào?”
“Hãy nói rằng mọi người như cỏ,
    và vinh hiển chúng như hoa trong đồng ruộng.
Cỏ héo hoa rơi,
    khi hơi thở CHÚA thổi qua trên chúng.
Thật vậy loài ngươi giống như cỏ.
Cỏ héo hoa rơi,
    nhưng lời của Thượng Đế chúng ta sẽ còn lại đời đời.”

Sự cứu rỗi của Thượng Đế

Hỡi Xi-ôn, ngươi có tin vui phải loan báo.
    Hãy đi lên núi cao.
Hỡi Giê-ru-sa-lem, hãy rao lớn tin mừng.
    Hãy thông báo tin vui.
Hãy tuyên bố lớn lên đừng sợ hãi.
    Hãy nói cùng các thị trấn Giu-đa rằng,
“Thượng Đế ngươi đây.”
10 Kìa, Chúa là Thượng Đế đến với quyền năng để cai trị muôn dân.
    Nầy Ngài sẽ mang phần thưởng cho dân Ngài;
    Ngài sẽ trả công cho họ.
11 Ngài chăm sóc dân Ngài như người chăn chiên,
    Gom họ lại như chiên con bồng trong tay
    và mang họ đi sát với Ngài.
Ngài dịu dàng dẫn các chiên mẹ.

Thượng Đế cao cả

12 Ai đã lấy bàn tay đo biển cả?
    Ai đã dùng tay đo bầu trời?
Ai đã dùng chậu để lường cát bụi trên đất?
    Hay lấy cân mà cân núi đồi?
13 Ai biết ý của CHÚA
    hay có thể góp ý với Ngài?
14 Ngài cần ai giúp đỡ?
    Ai dạy cho Ngài đường ngay?
Ai dạy cho Ngài trí hiểu
    và ban cho Ngài sự thông sáng?
15 Các dân tộc đều giống như giọt nước nhỏ xíu trong thùng;
    chẳng khác nào một hạt bụi trên cân của Ngài.
Đối với Ngài các hải đảo chỉ như bụi nhuyễn trên cân.
16 Tất cả các cây trong rừng Li-băng
    không đủ để đốt làm củi trên bàn thờ,
    và các súc vật của Li-băng không đủ làm của lễ thiêu.
17 Sánh với CHÚA các dân đều không ra gì;
    đối với Ngài họ chẳng có giá trị gì cả.

Con người không thể hiểu Thượng Đế

18 Các ngươi so sánh CHÚA với gì?
    Các ngươi so Ngài với hình ảnh nào đây?
19 Thần tượng do thợ khéo làm ra,
    rồi thợ bạc bọc vàng
    và làm ra dây xích bạc cho nó.
20 Người nghèo không mua nổi các pho tượng đắt giá đó,
    cho nên đi tìm một loại cây không bị mục nát.
Rồi nhờ một người thợ khéo
    tạc thành pho tượng để không bị ngã nhào.
21 Thật vậy các ngươi vốn biết.
    Hẳn các ngươi đã nghe.
Từ ban đầu chắc đã có người
    bảo cho các ngươi biết.
    Chắc hẳn các ngươi được cho biết
    từ lúc tạo thiên lập địa.
22 Ngôi Thượng Đế ngự trên vòng trái đất,
so với Ngài, loài người giống như cào cào.
    Ngài trải bầu trời ra như tấm vải
và giăng chúng ra như cái lều
    che người ngồi bên dưới.
23 Ngài khiến những kẻ cai trị trở nên vô dụng
    và các quan án thế gian không ra gì cả.
24 Họ giống như cây cối trồng trong đất,
    như hột giống được gieo.
Vừa khi bắt đầu mọc mạnh lên,
    Ngài thổi trên chúng, chúng liền khô héo,
gió thổi chúng bay đi như trấu.
25 Thượng Đế, Đấng Thánh phán,
    “Các ngươi có thể sánh ta với ai không?
Có ai ngang hàng với ta không?”

26 Hãy nhìn lên trời,
    Ai tạo ra những vì sao đó?
Ngài kéo các đạo binh trên trời ra từng đoàn
    và đặt tên cho mỗi vì sao.
Vì Ngài mạnh mẽ và quyền năng,
    cho nên không sót ngôi sao nào.

27 Hỡi dân cư Gia-cốp, sao các ngươi phàn nàn?
    Hỡi dân Ít-ra-en sao ngươi nói,
“CHÚA không thấy thân phận tôi đâu;
    Ngài chẳng thấy tôi hay trừng phạt tôi” [m]?

28 Chắc hẳn các ngươi biết.
    Chắc chắn các ngươi đã nghe.
CHÚA là Thượng Đế hằng hữu,
    Đấng tạo nên thế giới.
Ngài không mệt mỏi hay cần nghỉ ngơi.
    Không ai hiểu được sự khôn ngoan Ngài.
29 Ngài ban sức mạnh cho kẻ mệt mỏi,
    thêm năng lực cho kẻ yếu đuối.
30 Dù cho trẻ thơ cũng mệt mỏi cần nghỉ ngơi,
    cho đến người trẻ tuổi cũng vấp ngã.
31 Nhưng ai trông cậy CHÚA sẽ sung sức.
    Họ sẽ cất lên như chim phượng hoàng tung cánh trên trời [n];
chạy mà không biết mệt;
    đi mà không đuối sức.

Chúa sẽ giúp đỡ Ít-ra-en

41 CHÚA phán, “Hỡi các xứ xa xôi,
    hãy yên lặng nghe ta.
    Các dân hãy mạnh dạn lên [o].
Hãy đến nói chuyện với ta;
    Chúng ta sẽ gặp nhau thảo luận xem ai phải.
Ai đánh thức Đấng đến từ phương Đông?
    Ai ban cho Ngài chiến thắng bốn phía?
Đấng mang Ngài lại, trao cho Ngài các dân tộc
    và đánh bại các vua.
    Ngài vung gươm thì các vua trở thành như bụi.
    Ngài bắn cung thì họ bị thổi bay như trấu.
Ngài rượt theo họ và không hề bị thương tích,
    Ngài đi mà chân không chạm đất.
Ai làm ra những chuyện đó?
    Ai nắm lịch sử từ lúc ban đầu?
Chính ta, CHÚA là Đấng ấy.
    Ta đã có đây từ ban đầu,
và ta cũng sẽ vẫn còn đây khi mọi việc kết thúc.”
Hỡi các nơi xa xăm hãy nhìn và kinh sợ;
    Hỡi các nơi xa xăm trên đất, hãy run sợ.
Hãy đến gần nghe ta.

Các người thợ giúp đỡ nhau bảo nhau rằng, “Hãy mạnh dạn lên!” Người thợ khéo giục giã thợ bạc, thợ dùng búa gõ nhẵn kim khí, khuyến khích thợ rèn làm việc với cái đe [p]. Người nói rằng, “Mối hàn nầy tốt.” Người lấy đinh đóng cái tượng vào đế để nó khỏi ngã.

Chỉ một mình Chúa mới có thể giải cứu

CHÚA phán, “Hỡi dân Ít-ra-en, các ngươi là đầy tớ ta.
    Hỡi dân cư Gia-cốp, ta đã chọn các ngươi.
Các ngươi thuộc gia đình của Áp-ra-ham, bạn ta.
Ta rút ngươi ra từ xứ xa xăm trên đất
    và gọi ngươi từ một miền xa thăm thẳm.
    Ta bảo, ‘Các ngươi là đầy tớ ta.’
Ta đã chọn ngươi và không chống nghịch ngươi.
10 Cho nên đừng sợ, vì ta ở với ngươi.
    Chớ kinh khiếp vì ta là Thượng Đế ngươi.
Ta sẽ khiến ngươi thêm mạnh và sẽ giúp đỡ ngươi;
    Ta sẽ lấy tay phải ta mà nâng đỡ và giải cứu ngươi.
11 Tất cả các dân đang nổi giận cùng ngươi
    sẽ bị hổ thẹn và nhục nhã.
Những kẻ chống nghịch ngươi sẽ biến mất.
12 Các ngươi sẽ tìm kẻ thù mình, nhưng không thấy.
    Những kẻ đối địch ngươi sẽ hoàn toàn biến mất.
13 Ta là CHÚA, Thượng Đế ngươi,
    Đấng nắm tay phải ngươi, bảo ngươi,
‘Đừng sợ hãi, ta sẽ giúp đỡ ngươi.’
14 Hỡi những kẻ sót lại trong Ít-ra-en,
    đừng sợ cho dù ngươi yếu ớt và vô dụng [q].”

CHÚA phán,
“Chính ta sẽ giúp đỡ ngươi.
    Đấng giải cứu ngươi
    là Đấng Thánh của Ít-ra-en.
15 Nầy, ta đã làm cho ngươi mới lại
    như miếng ván đập lúa có răng bén.
    Để ngươi đi trên các núi và chà đạp chúng.
Ngươi sẽ khiến đồi núi thành trấu [r].
16 Ngươi sẽ ném chúng lên trời,
    để gió thổi chúng bay đi;
gió bão sẽ phân tán chúng.
    Rồi ngươi sẽ vui mừng trong CHÚA;
Ngươi sẽ hãnh diện trong Đấng Thánh của Ít-ra-en.

17 Kẻ nghèo khổ khốn cùng sẽ tìm nước,
    nhưng không tìm được.
Lưỡi họ khô vì khát.
    Nhưng ta, CHÚA sẽ đáp lời cầu nguyện của họ;
Ta, Thượng Đế của Ít-ra-en sẽ không để họ chết.
18 Ta sẽ khiến sông chảy trên đồi khô,
    và suối phun ra từ thung lũng.
Ta sẽ biến sa mạc ra hồ nước
    và đất khô thành các suối.
19 Ta sẽ khiến cây mọc trong sa mạc:
    cây hương nam, cây keo, cây sim và cây thông.
Ta sẽ đặt cây thông, cây bách,
    và cây tùng mọc chung nhau trong sa mạc.
20 Người ta sẽ nhìn thấy những điều đó và hiểu;
    họ sẽ suy nghĩ kỹ về những việc nầy.
Và biết rằng quyền năng CHÚA làm ra việc đó,
    và rằng Đấng Thánh của Ít-ra-en
    đã thực hiện các việc nầy.”

Chúa thách thức các thần giả

21 CHÚA phán, “Hãy trình bày lý lẽ ngươi ra.” Vua của Gia-cốp bảo, “Hãy cho ta thấy lý đoán của ngươi. 22 Hãy mang các thần tượng ngươi vào để chúng tiết lộ chuyện tương lai. Bảo chúng cho chúng ta biết chuyện xảy ra lúc ban đầu. Rồi chúng ta sẽ cùng nhau suy nghĩ, để chúng ta biết kết cục ra sao. Hoặc cho chúng ta biết chuyện tương lai. 23 Hãy cho chúng ta biết chuyện tương lai, thì chúng ta sẽ tin các ngươi là thần. Hãy hành động đi, dù tốt hay xấu, để chúng ta sợ hãi.

24 Các ngươi là thần vô dụng; chẳng làm được gì cả. Những kẻ thờ phụng các ngươi đáng ghê tởm [s].

Chúa chứng tỏ rằng Ngài là Thượng Đế thật

25 Ta đã mang một người đến từ phương Bắc [t].
    Ta đã gọi đích danh một người từ phương Đông,
    và người biết ta.
    Người dẫm đạp lên các vua như dẫm lên bùn,
    như thợ gốm đạp lên đất sét.

26 Ai cho chúng ta biết chuyện nầy trước khi nó xảy đến?
    Ai báo trước cho chúng ta biết để chúng ta nói,
‘Ngài đã nói đúng’?
Không ai trong các ngươi cho chúng ta biết gì cả;
không ai trong các ngươi bảo cho chúng ta
    biết trước khi việc xảy ra;
không ai nghe các ngươi nói gì về chuyện đó cả.
27 Ta, CHÚA là Đấng đầu tiên nói cho Giê-ru-sa-lem biết rằng
    dân chúng sẽ hồi hương.
    Ta sai sứ giả đến báo tin mừng cho Giê-ru-sa-lem.

28 Ta nhìn các thần tượng,
    nhưng chẳng tượng nào có thể trả lời cả.
Không ai trong chúng nó biết cho ý kiến;
    Chẳng ai trong chúng nó có thể trả lời câu hỏi ta.
29 Nầy, tất cả chúng nó đều là thần giả.
    Không biết làm gì cả;
Chúng nó thật vô dụng.”

Footnotes

  1. I-sai-a 36:2 đường dẫn nước Một rãnh hay ống dẫn nước từ nơi nầy đến nơi khác. Đây là Si-lô-ê, một đường hầm dẫn nước từ suối Ghi-hôn đến Hồ Cũ và Hồ Xi-lôm.
  2. I-sai-a 36:2 hồ trên Tức hồ Xi-lôm nằm về phía cực Nam của thành Đa-vít (Giê-ru-sa-lem), ngay phía trên hồ cũ mà bây giờ gọi là Biệt-kết an Ham-ra.
  3. I-sai-a 36:11 Hê-bơ-rơ Nguyên văn, “tiếng Giu-đa,” tức ngôn ngữ của xứ Giu-đa và Ít-ra-en.
  4. I-sai-a 36:12 là những kẻ … các ngươi vậy Đạo quân A-xy-ri dự định bao vây thành Giê-ru-sa-lem, không cho ai mang thực phẩm và nước uống vào thành. Họ dự đoán rằng dân chúng sẽ đói khát đến độ phải ăn phân và uống nước tiểu của mình.
  5. I-sai-a 37:9 Tiệt-ha-ca Đây có thể là Tiệt-ha-ca, hoàng đế (Pha-ra-ôn) Ai-cập trị vì khoảng 690–664 trước Công nguyên.
  6. I-sai-a 37:21 Ta đã nghe lời khẩn cầu của ngươi Câu nầy dựa theo bản cổ Hi-lạp và II Vua 19:20.
  7. I-sai-a 37:22 Dân cư Ít-ra-en Nguyên văn, “Các trinh nữ Xi-ôn.” Ám chỉ thành Giê-ru-sa-lem (sắp bị quân A-xy-ri tấn công.) Xem “Xi-ôn” trong Bảng Giải Thích Từ Ngữ.
  8. I-sai-a 37:32 Tình yêu lớn lao Trong tiếng Hê-bơ-rơ mô tả chung các tình cảm mãnh liệt của con người như lòng sốt sắng, ghen tương, hay yêu thương.
  9. I-sai-a 38:8 bàn trắc ảnh của A-cha Các bực thềm trong một tòa nhà đặc biệt mà Ê-xê-chia dùng làm đồng hồ đo thời gian. Khi mặt trời rọi lên các bậc thang thì bóng của chúng cho thấy mấy giờ trong ngày.
  10. I-sai-a 38:11 CHÚA Bản Hê-bơ-rơ ghi “Gia-vê.”
  11. I-sai-a 38:22 Rồi Ê-sai bảo … CHÚA không? Hai câu nầy đáng lẽ được đặt ngay sau câu 7 thì hợp lý theo bảng tiêu chuẩn Hê-bơ-rơ. Xem II Vua 20:6-9.
  12. I-sai-a 39:7 tôi tớ Hay “hoạn quan.” Xem “hoạn quan” trong Bảng Giải Thích Từ Ngữ.
  13. I-sai-a 40:27 CHÚA không thấy … trừng phạt tôi Hay “Đường lối tôi bị che khuất trước mặt CHÚA. Ngài không thèm lưu ý đến tôi.”
  14. I-sai-a 40:31 như chim phượng hoàng … trên trời Người thời xưa tin rằng khi chim phượng hoàng rụng lông (và mọc lông mới) thì nó trở lại thời trẻ trung như trước. Xem Thi 103:5. Câu nầy cũng có thể dịch, “Họ sẽ bay lên cao như phượng hoàng tung cánh.”
  15. I-sai-a 41:1 hãy mạnh dạn lên Hay “hãy can đảm lên.” Xem Ê-sai 40:31.
  16. I-sai-a 41:7 cái đe Một khối thép nặng, phẳng mặt mà thở rèn đặt sắt nóng lên để đập thành hình dạng người ấy muốn.
  17. I-sai-a 41:14 yếu ớt và vô dụng Nguyên văn, “như sâu bọ.”
  18. I-sai-a 41:15 Để ngươi đi … thành trấu Dấu hiệu về sức mạnh của các kẻ thù dân Ít-ra-en.
  19. I-sai-a 41:24 đáng ghê tởm Hay “là những người ngu ngốc.” Từ ngữ nầy thường hay dùng trong tiếng Hê-bơ-rơ để mô tả những thần tượng và việc xấu xa mà Thượng Đế ghét.
  20. I-sai-a 41:25 một người đến từ phương Bắc Đây có thể là Xi-ru, vua Ba-tư. Ông ta trị vì khoảng năm 550–530 trước Công nguyên.

Sên-na-chê-ríp Ðe Dọa Giê-ru-sa-lem

(2 Vua 18:13-27; 2 Sử 32:1-19)

36 Trong năm thứ mười bốn của triều đại Vua Ê-xê-chia, Sên-na-chê-ríp vua A-sy-ri kéo quân đến tấn công và chiếm lấy các thành kiên cố của Giu-đa. Vua A-sy-ri sai Ráp-sa-kê dẫn một đạo quân đông đảo từ La-ki kéo đến Giê-ru-sa-lem vây đánh Ê-xê-chia. Ráp-sa-kê đứng ở đầu kênh dẫn nước của Thượng Hồ, chỗ con đường dẫn đến cánh đồng của thợ nện. Ê-li-a-kim con của Hinh-kia quan tổng quản hoàng cung, Sép-na quan ký lục, và Giô-a con của A-sáp quan quản lý văn khố đi ra tiếp hắn.

Bấy giờ Ráp-sa-kê nói với họ, “Hãy về nói với Ê-xê-chia rằng, Ðại đế, vua A-sy-ri, nói thế này: Ngươi dựa vào gì mà tự tin như vậy? Ta nói cho ngươi biết, ngươi tưởng chỉ dùng những lời nói suông mà có thể thay thế mưu lược và sức mạnh trong chiến tranh sao? Bây giờ ngươi tin cậy vào ai mà dám phản nghịch ta? Hãy xem, ngươi tin cậy vào Ai-cập, một cây sậy đã gãy; ai dựa vào nó ắt sẽ bị nó đâm lủng tay. Pha-ra-ôn vua Ai-cập và tất cả những ai tin cậy vào hắn đều như vậy. Nhưng nếu ngươi nói với ta rằng, ‘Chúng tôi tin cậy vào Chúa, Ðức Chúa Trời của chúng tôi.’ Nhưng đó chẳng phải là Ðấng mà những chỗ tế tự Ngài trên nơi cao và những bàn thờ Ngài đã bị Ê-xê-chia dẹp bỏ, rồi hắn bảo Giu-đa và Giê-ru-sa-lem rằng, ‘Các ngươi hãy đến thờ phượng Ngài trước bàn thờ này’ hay sao?

Vậy bây giờ ta muốn ngươi đánh cuộc với chủ ta, vua A-sy-ri: Ta sẽ cho ngươi hai ngàn con ngựa, nếu ngươi tìm đủ số kỵ binh để cỡi chúng. Thế thì làm sao ngươi có thể đương đầu nổi một tiểu tướng trong số các tôi tớ của chủ ta, cho dù ngươi cậy vào Ai-cập để nhờ các xe chiến mã và các kỵ binh của chúng đi nữa? 10 Há chẳng phải Chúa đã sai ta đến xứ này để hủy diệt nó sao? Chúa đã bảo ta, ‘Hãy đi lên tiến đánh xứ này và hủy diệt nó.’”

11 Bấy giờ Ê-li-a-kim, Sép-na, và Giô-a nói với Ráp-sa-kê, “Xin ngài vui lòng nói với các tôi tớ ngài bằng tiếng A-ram, vì chúng tôi hiểu tiếng ấy. Xin đừng nói với chúng tôi bằng tiếng Giu-đa trong tầm tai của dân chúng đang ở trên tường thành.”

12 Nhưng Ráp-sa-kê đáp, “Há chẳng phải chủ ta sai ta đến chỉ để nói với chủ các ngươi và với các ngươi những lời này thôi, mà không nói với những người đang ngồi trên tường thành kia, những người sẽ ăn phân và uống nước tiểu với các ngươi sao?”

13 Ðoạn Ráp-sa-kê đứng dậy và nói lớn tiếng trong tiếng Giu-đa, “Hãy nghe những lời của đại đế, vua A-sy-ri. 14 Ðức vua ta phán, ‘Ðừng để Ê-xê-chia lừa gạt các ngươi, vì hắn sẽ không thể giải cứu các ngươi đâu.’ 15 Cũng đừng để Ê-xê-chia khiến các ngươi tin cậy vào Chúa, mà rằng, ‘Chúa chắc chắn sẽ giải cứu chúng ta. Thành này sẽ không bị rơi vào tay vua A-sy-ri.’ 16 Các ngươi đừng nghe theo Ê-xê-chia, vì vua A-sy-ri nói thế này, ‘Hãy đầu hàng ta và ra đây đầu phục ta, thì ai nấy trong các ngươi sẽ được ăn trái nho của mình, ai nấy sẽ được ăn trái vả của mình, và ai nấy sẽ được uống nước của giếng mình, 17 cho đến khi ta đem các ngươi đến một xứ giống như xứ sở các ngươi, một xứ đầy lúa gạo và rượu mới, một xứ đầy cơm bánh và vườn nho.’ 18 Chớ để Ê-xê-chia thuyết phục các ngươi rằng, ‘Chúa sẽ cứu chúng ta.’ Trong các thần của các dân, đã có thần nào giải cứu họ khỏi tay vua A-sy-ri chăng? 19 Các thần của Ha-mát và Ạt-bát đâu rồi? Các thần của Sê-phạt-va-im đâu rồi? Các thần ấy há có giải cứu Sa-ma-ri thoát khỏi tay ta chăng? 20 Há có thần nào trong tất cả các thần của các nước đã giải cứu được đất nước họ khỏi tay ta chăng? Thế thì Chúa của các ngươi há có thể giải cứu Giê-ru-sa-lem khỏi tay ta được sao?”

21 Nhưng họ đều im lặng và không đáp lại hắn lấy một lời, vì nhà vua đã truyền lịnh, “Ðừng trả lời hắn.”

22 Ðoạn Ê-li-a-kim con của Hinh-kia quan tổng quản hoàng cung, Sép-na quan ký lục, và Giô-a con của A-sáp quan quản lý văn khố xé rách áo mình, rồi đến gặp Vua Ê-xê-chia, thuật lại mọi lời Ráp-sa-kê đã nói.

Ê-xê-chia Xin Ê-sai Cầu Nguyện

(2 Vua 19:1-7)

37 Khi Vua Ê-xê-chia nghe như thế, ông xé áo mình, lấy vải thô quấn lấy mình, rồi vào trong nhà Chúa. Ðoạn vua sai Ê-li-a-kim quan tổng quản hoàng cung, Sép-na quan ký lục, và các tư tế cao niên tất cả đều mặc vải thô, đến gặp Ê-sai con của A-mô. Họ nói với ông ấy, “Vua Ê-xê-chia nói: Hôm nay là ngày hoạn nạn, quở phạt, và hổ nhục, vì đã đến lúc con lọt lòng mà mẹ không có sức để sinh ra. Ước chi Chúa, Ðức Chúa Trời của ông, đã nghe những lời của Ráp-sa-kê, người được chủ hắn, vua A-sy-ri, sai đến để nói những lời xúc phạm đến Ðức Chúa Trời hằng sống, và sẽ quở phạt chúng vì những lời mà Chúa, Ðức Chúa Trời của ông, đã nghe. Vậy xin ông dâng lời cầu nguyện cho những người còn sót lại.” Ðó là điều bầy tôi của Vua Ê-xê-chia đến gặp Ê-sai đã làm.

Ê-sai nói với họ, “Quý vị hãy về thưa với chủ quý vị như thế này, Chúa phán, ‘Ðừng sợ vì những lời ngươi đã nghe các tôi tớ vua A-sy-ri xúc phạm đến Ta. Ta sẽ sai một thần linh đến với nó; nó sẽ nghe một tin đồn và sẽ rút quân về. Ta sẽ khiến nó ngã chết bằng gươm trong đất nước của nó.’”

Vua A-sy-ri Lại Ðe Dọa Ê-xê-chia Cầu Nguyện

(2 Vua 19:8-19)

Sau đó Ráp-sa-kê trở về tâu với vua hắn, và hắn được biết rằng vua A-sy-ri đã rút khỏi La-ki và đang vây đánh Thành Líp-na. Khi ấy Sên-na-chê-ríp[a] nhận được tin báo về Tiệt-ha-ca vua Ê-thi-ô-pi rằng “Vua ấy đã kéo quân ra để đối phó với ông.”

Nghe như thế ông sai các sứ giả đến gặp Ê-xê-chia và nói, 10 “Các ngươi hãy nói với Ê-xê-chia vua Giu-đa rằng, ‘Ðừng để Ðức Chúa Trời, Ðấng ngươi tin cậy, lừa gạt ngươi, mà bảo rằng, “Giê-ru-sa-lem sẽ không bị rơi vào tay vua A-sy-ri.”’ 11 Hãy xem, ngươi đã nghe việc các vua A-sy-ri đã làm cho các nước, hủy diệt chúng hoàn toàn, thế thì ngươi sẽ thoát sao? 12 Các thần của các nước mà tổ tiên ta đã tiêu diệt, như các thần của dân Gô-xan, dân Cha-ran, dân Rê-xép, và con cháu của Ê-đen sống ở Tê-la-sa, có giải cứu chúng được chăng? 13 Vua Ha-mát, vua Ạt-bát, vua Thành Sê-phạt-va-im, vua Hê-na, và vua I-va đâu rồi?”

14 Khi Vua Ê-xê-chia nhận bức thư từ tay các sứ giả và đọc xong, Ê-xê-chia đi lên nhà Chúa và trải bức thư ấy ra trước mặt Chúa. 15 Ðoạn Ê-xê-chia cầu nguyện với Chúa rằng,

16 “Ôi lạy Chúa các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, Ðấng ngự giữa các chê-ru-bim, chỉ một mình Ngài là Ðức Chúa Trời của tất cả các vương quốc trên đất. Chính Ngài đã dựng nên trời và đất. 17 Lạy Chúa, xin nghiêng tai Ngài lắng nghe. Lạy Chúa, xin mở mắt Ngài nhìn xem. Xin Ngài nghe mọi lời Sên-na-chê-ríp đã sai người đến nói những lời xúc phạm đến Ðức Chúa Trời hằng sống. 18 Thật vậy Chúa ôi, các vua A-sy-ri đã đánh bại mọi nước, khiến xứ sở của họ ra hoang tàn, 19 và ném các thần tượng của họ vào trong lửa, vì thật ra chúng chẳng phải là thần, nhưng chỉ là tác phẩm do tay người ta làm ra, chúng chỉ là gỗ và đá. Cho nên họ có thể tiêu diệt chúng được. 20 Vậy bây giờ, ôi lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của chúng con, xin cứu chúng con khỏi tay hắn, để tất cả các vương quốc trên đất có thể nhận biết rằng chỉ một mình Ngài là Chúa mà thôi.”

Lời của Chúa về Sên-na-chê-ríp

(2 Vua 19:20-37)

21 Bấy giờ Ê-sai con của A-mô sai người đến nói với Ê-xê-chia rằng, “Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán thế này: Vì ngươi đã cầu nguyện, xin Ta đối phó với Sên-na-chê-ríp vua A-sy-ri, 22 nên đây là lời Chúa đã phán về nó:

Nàng trinh nữ, con gái của Si-ôn, khinh bỉ ngươi, nhạo cười ngươi;
Ái nữ của Giê-ru-sa-lem đứng sau lưng ngươi, nhìn ngươi, và lắc đầu.
23 Ngươi đã nhục mạ và xúc phạm đến ai?
Ngươi đã lớn tiếng lên giọng với ai?
Ngươi đã ngước mắt khinh bỉ ai?
Ngươi đã nghịch lại Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên.
24 Ngươi đã dùng các tôi tớ ngươi phỉ báng Chúa,
Và nói rằng, ‘Nhờ vào vô số xe chiến mã của ta,
Ta đã lên những đỉnh cao các núi,
Ðến tận nơi cao vút của Núi Li-băng;
Ta đã đốn hạ những cây tùng cao lớn,
Cùng những cây bách đẹp cao;
Ta đã lên những đỉnh núi cao chót vót,
Vào những nơi sâu thẳm của rừng xanh.
25 Ta đã đào giếng và uống nước.
Với gót giày của ta, ta đã làm khô cạn mọi khe suối ở Ai-cập.’
26 Ngươi há chẳng nghe rằng Ta đã quyết định sự việc phải xảy ra như thế từ lâu rồi sao?
Từ thời xa xưa Ta đã định tâm làm như thế,
Bây giờ Ta thực hiện những điều ấy;
Ta muốn dùng ngươi phá tan những thành trì kiên cố ra thành những đống đổ nát điêu tàn.
27 Bởi thế Ta đã làm cho dân cư các xứ ấy chẳng còn sức lực;
Chúng hoảng sợ và bị làm cho sỉ nhục;
Chúng như cỏ ngoài đồng,
Tựa đám rau xanh,
Như cỏ non mọc trên mái nhà,
Giống như những ngọn lúa chưa kịp lớn lên mà đã héo.
28 Này Ta biết rõ ngươi ở đâu; khi ngươi đứng,[b] khi ngươi ngồi, khi ngươi ra, khi ngươi vào, Ta đều biết cả;
Ngay cả khi ngươi giận dữ chống lại Ta, Ta cũng biết.
29 Vì ngươi dám nổi giận chống lại Ta,
Những lời ngạo mạn của ngươi đã thấu đến tai Ta,
Vì thế Ta sẽ đeo một vòng khoen vào mũi ngươi,
Ðặt một hàm khớp nơi miệng ngươi,
Khiến cho ngươi phải trở về bằng chính con đường ngươi đã ra đi.

30 Đây sẽ là dấu hiệu cho ngươi:
Năm nay ngươi sẽ ăn hoa lợi do ruộng đất tự sinh ra,
Năm thứ nhì ngươi sẽ ăn những hoa lợi từ những hoa lợi đó tự sinh ra,
Ðến năm thứ ba ngươi hãy gieo, gặt, trồng nho, và ăn trái.
31 Những người đã trốn thoát và còn sót lại của nhà Giu-đa thì bên dưới sẽ đâm rễ sâu xuống đất,
Còn bên trên sẽ kết quả đùm đề.
32 Vì từ Giê-ru-sa-lem những người còn sót lại sẽ sinh sôi nẩy nở thêm nhiều;
Từ những kẻ đã trốn thoát của Núi Si-ôn nhiều người sẽ ra định cư khắp nơi trong nước.
Lòng nhiệt thành của Chúa các đạo quân sẽ làm điều ấy.

33 Vậy Chúa phán thế này về vua A-sy-ri:
Nó sẽ không vào thành này,
Không bắn một mũi tên vào thành,
Không dàn quân mang thuẫn đứng trước cổng thành,
Không xây công sự để công thành.
34 Nó từ đường nào kéo đến,
Nó sẽ theo đường ấy rút về;
Nó sẽ không vào thành này,”
Chúa phán.
35 “Vì Ta sẽ bảo vệ thành này, để cứu nó,
Vì Ta và vì Ða-vít tôi tớ Ta.”

Sên-na-chê-ríp Bị Bại và Bị Giết

36 Bấy giờ một thiên sứ của Chúa đi ra, đến doanh trại của quân A-sy-ri, và giết một trăm tám mươi lăm ngàn người. Sáng hôm sau khi dân trong thành thức dậy, kìa, họ thấy toàn xác chết.

37 Vậy Sên-na-chê-ríp vua A-sy-ri rời bỏ, rút quân, về xứ, và ở tại Ni-ni-ve. 38 Một ngày kia khi ông đang thờ lạy trong đền thờ của Nít-róc thần của ông, hai con trai ông, A-tra-mê-léc và Sa-rết-se, đã dùng gươm hạ sát ông, rồi chúng bỏ trốn qua xứ A-ra-rát. Ê-sạt-ha-đôn, một con trai khác của ông, lên ngôi kế vị.

Ê-xê-chia Ðược Chữa Lành

(2 Vua 20:1-11; 2 Sử 32:24-26)

38 Trong lúc ấy Ê-xê-chia bị bịnh và sắp qua đời. Tiên tri Ê-sai con của A-mô đến thăm ông và nói, “Chúa phán thế này: Hãy sắp xếp việc nhà của ngươi, vì ngươi sẽ qua đời chứ không sống nữa đâu.”

Bấy giờ Ê-xê-chia quay mặt vào tường và cầu nguyện với Chúa. Ông nói, “Lạy Chúa, con cầu xin Ngài nhớ đến con, thể nào con đã bước đi trước mặt Ngài cách trung tín và trọn lòng thành; con đã hết sức làm những điều tốt đẹp trước mắt Ngài.” Rồi Ê-xê-chia bật lên khóc nức nở.

Bấy giờ có lời của Chúa phán với Ê-sai, “Hãy đi và nói với Ê-xê-chia: Chúa, Ðức Chúa Trời của Ða-vít tổ phụ ngươi, phán thế này: Ta đã nghe lời cầu nguyện của ngươi. Ta đã thấy nước mắt ngươi. Này Ta sẽ thêm cho đời ngươi mười lăm năm nữa. Ta sẽ giải cứu ngươi và thành này khỏi tay vua A-sy-ri. Ta sẽ bảo vệ thành này. Ðây là dấu hiệu Chúa ban cho ngươi, để ngươi biết rằng Chúa sẽ làm điều Ngài đã phán: Này, Ta sẽ làm cho bóng mát mặt trời giọi trên các bục cấp định giờ do vua A-kha xây dựng lui lại mười bậc.” Thế là bóng mát do mặt trời chiếu xuống lui lại mười bậc trên các bục cấp định giờ.

Ðây là bài ca của Ê-xê-chia vua Giu-đa sáng tác, khi ông bị bịnh và được chữa lành:

10 “Tôi nói,
Vào cao điểm nhất của đời tôi,
Tôi bị bắt phải đi vào cổng của âm phủ;
Tôi bị tước đoạt những năm còn lại của đời mình.
11 Tôi nói,
Tôi sẽ không thấy Chúa, Chúa ngự trong cõi người sống, nữa;
Tôi sẽ không còn thấy người ta, những dân cư sống trên thế gian, nữa.
12 Ðời tôi xong rồi,
Nó bị cất đi khỏi tôi như chiếc lều của người chăn;
Giống như người thợ dệt, tôi cứ mãi mê lo dệt đời mình,
Bỗng dưng Ngài cắt tôi đứt lìa khỏi khung cửi;
Từ ngày đến đêm Ngài làm cho đời tôi kết thúc.
13 Tôi trăn trở cho đến sáng;
Như sư tử xé xác con mồi, Ngài bẻ gãy tất cả các xương tôi;
Từ ngày đến đêm Ngài làm cho đời tôi kết thúc.
14 Như con én, như con nhạn, tôi kêu lên chíp chíp;
Tôi thở than như tiếng bồ câu gù;
Tôi ngửa trông lên trời cho đến khi mắt tôi sụp xuống.

Chúa ôi, con bị áp lực đến độ tinh thần con suy sụp;
Cầu xin Ngài bảo hộ con.

15 Tôi sẽ nói gì đây?
Ngài đã phán với tôi,
Và chính Ngài đã làm điều ấy;
Nên tôi sẽ bước đi cách cẩn trọng suốt đời mình,
Vì nỗi cay đắng của linh hồn tôi.

16 Lạy Chúa, người ta sống được là nhờ vào những điều ấy;
Sự sống của tâm linh con cũng nhờ vào mọi điều ấy mà thôi.
Ôi cầu xin Ngài chữa lành con và cho con được tiếp tục sống.
17 Thật vậy vì sức khỏe của con mà con đã cay đắng rất nhiều;
Nhưng Ngài đã đoái thương và cứu mạng con khỏi hố tử vong,
Vì Ngài đã vứt mọi tội lỗi của con ra sau lưng Ngài;
18 Vì âm phủ không thể biết ơn Ngài,
Tử thần không thể ca ngợi Ngài;
Những kẻ đi xuống huyệt mả không thể hy vọng vào đức thành tín của Ngài,
19 Nhưng chỉ những người còn sống,
Phải, chỉ những người còn sống sẽ cảm tạ Ngài,
Như con đang làm hôm nay.

Hỡi những người làm cha mẹ,[c]
Hãy dạy con cái mình biết đức thành tín của Ngài.

20 Chúa đã cứu con,
Nên chúng con sẽ hòa theo tiếng đàn mà ca hát,
Trong nhà của Chúa trọn đời chúng con.”

21 Bấy giờ Ê-sai bảo, “Hãy lấy một cái bánh làm bằng trái vả, đắp trên chỗ ung độc, thì vua sẽ được bình phục.” 22 Ê-xê-chia cũng đã hỏi, “Có dấu hiệu nào cho tôi biết rằng tôi sẽ được lên nhà của Chúa chăng?”

Ê-xê-chia Khoe Của

(2 Vua 20:12-19)

39 Trong lúc ấy vua Ba-by-lôn là Mê-rô-đác Ba-la-đan con của Ba-la-đan sai các sứ giả đem thư và quà đến biếu Vua Ê-xê-chia, vì vua ấy có nghe tin Vua Ê-xê-chia bị bịnh và đã được hồi phục. Ề-xê-chia đón tiếp họ rất nồng hậu và chỉ cho họ xem các bửu vật chứa trong kho báu của ông, nào là bạc, vàng, hương liệu, dầu quý, và mọi thứ binh khí của ông; nói chung là tất cả những gì chứa trong các kho báu của nhà vua. Không có gì quý báu trong cung điện ông và trong toàn lãnh thổ ông mà Ê-xê-chia không chỉ cho họ xem.

Bấy giờ Tiên Tri Ê-sai đến gặp Vua Ê-xê-chia và hỏi nhà vua, “Thưa, những người này từ đâu đến, và họ đã nói gì với ngài?”

Ê-xê-chia đáp, “Họ từ một xứ xa xôi đến thăm tôi, từ mãi tận Ba-by-lôn.”

Ông hỏi tiếp, “Họ đã thấy gì trong cung điện của ngài?”

Ê-xê-chia đáp, “Họ đã thấy mọi vật trong cung điện của tôi. Không bửu vật gì trong các kho báu của tôi mà tôi không chỉ cho họ xem.”

Bấy giờ Ê-sai nói với Ê-xê-chia, “Xin ngài hãy nghe lời của Chúa các đạo quân: ‘Này, trong những ngày đến, tất cả những gì có trong cung điện của ngươi, tất cả những gì tổ tiên ngươi đã tích trữ đến ngày nay sẽ bị mang qua Ba-by-lôn, không chừa lại một món nào,’” Chúa phán vậy. “Chúng cũng sẽ bắt đi một số con cháu ngươi, tức dòng dõi ngươi, do chính ngươi sinh ra. Chúng sẽ trở thành những thái giám trong cung điện của vua Ba-by-lôn.”

Nghe vậy Ê-xê-chia nói với Ê-sai, “Lời của Chúa mà ông nói thật tốt.” Vì ông nghĩ, “Miễn sao trong thời của mình có hòa bình và an ninh là được rồi.”

Con Dân Chúa Ðược An Ủi

40 Ðức Chúa Trời của các ngươi phán rằng,
“Hãy an ủi, hãy an ủi dân Ta.
Hãy nói với Giê-ru-sa-lem cách trìu mến,
Và rao báo cho nó biết rằng,
Nó đã chịu hình phạt đủ rồi;
Nó đã đền tội xong rồi;
Nó đã nhận gấp đôi từ tay Chúa vì những tội của nó.”

Có tiếng kêu lên rằng,
“Hãy mở cho Chúa một con đường trong đồng hoang;
Hãy làm một đại lộ thẳng bằng cho Ðức Chúa Trời chúng ta trong sa mạc.
Mọi thung lũng phải lấp cho đầy;
Mọi núi đồi phải san cho phẳng;
Mọi gò nổng phải ủi cho bằng;
Những nơi gồ ghề phải làm cho bằng phẳng,
Bấy giờ vinh quang của Chúa sẽ hiển lộ,
Và mọi loài xác thịt sẽ cùng nhau xem thấy,
Vì miệng Chúa đã phán vậy.”

Có tiếng phán rằng, “Ngươi hãy kêu lên!”
Tôi thưa rằng, “Con phải nói gì?”

Mọi loài xác thịt như cỏ dại,
Vẻ đẹp của chúng như hoa ngoài đồng.
Cỏ héo, hoa tàn,
Vì hơi thở của Chúa thổi qua trên chúng.
Thật vậy loài người chẳng khác gì cỏ dại.
Cỏ héo, hoa tàn,
Nhưng lời của Ðức Chúa Trời chúng ta đứng vững đời đời.

Hỡi các ngươi, những người đem tin mừng đến Si-ôn,
Hãy lên núi cao.
Hỡi các ngươi, những người đem tin mừng đến Giê-ru-sa-lem,
Hãy hết sức nói lớn tiếng lên,
Hãy cất tiếng lên, đừng sợ hãi,
Hãy nói cho các thành của Giu-đa biết rằng, “Ðây là Ðức Chúa Trời của các ngươi.”
10 Này, Chúa Hằng Hữu ngự đến với uy quyền;
Ngài sẽ trị vì bằng cánh tay Ngài.
Này, Ngài đem phần thưởng theo với Ngài;
Các vật tưởng thưởng của Ngài đi trước Ngài.
11 Ngài sẽ chăn giữ bầy chiên của Ngài như một người chăn;
Ngài sẽ bồng ẵm các chiên con trong tay Ngài;
Ngài sẽ ôm chúng vào lòng Ngài,
Và Ngài sẽ chăm sóc các chiên mẹ có con còn thơ dại.

12 Ai đã dùng lòng bàn tay lường nước biển,
Dùng gang tay đo các tầng trời,
Lấy cái đấu đong bụi đất?
Ai lấy bàn cân cân núi lớn,
Hoặc dùng dĩa cân cân các đồi cao?
13 Ai có thể hướng dẫn được Thần của Chúa,
Hoặc làm quân sư để chỉ dạy Ngài?
14 Ngài đã tham khảo mưu kế của ai?
Ai đã chỉ dạy Ngài?
Ai đã dạy Ngài con đường công lý?
Ai đã dạy Ngài tri thức vô biên?
Ai đã chỉ cho Ngài đường nào để được trí tuệ?

15 Này, các quốc gia khác nào giọt nước trong thùng,
Họ bị xem như chút bụi dính nơi dĩa cân;
Này, Ngài nhấc bổng các đảo như một vật bé nhỏ.
16 Gỗ của núi Li-băng không đủ đốt dâng của lễ;
Các thú trên núi ấy cũng không đủ làm của lễ thiêu.

17 Tất cả các quốc gia chẳng có nghĩa lý gì trước mặt Ngài;
Ðối với Ngài, mọi quốc gia trên thế giới chẳng là gì cả và chỉ là hư vô.

18 Thế thì các ngươi ví sánh Ðức Chúa Trời với ai?
Hay lấy hình ảnh nào để so sánh với Ngài được?
19 Phải chăng một pho tượng do thợ đúc tượng đúc ra?
Rồi thợ dát vàng thếp một lớp vàng mỏng lên trên,
Và người thợ bạc đúc thêm một dây chuyền bạc.
20 Người nghèo không đủ khả năng làm tượng như thế để thờ thì chọn một khúc gỗ chưa mục,
Rồi tìm một người thợ mộc khéo tay,
Mướn thợ ấy đục đẽo thành một tượng gỗ không bị ngã.

21 Các ngươi chưa biết sao?
Các ngươi chưa nghe sao?
Từ lúc ban đầu các ngươi chưa được bảo cho biết sao?
Từ lúc lập nền trái đất các ngươi há chưa hiểu sao?
22 Ðấng ngự trên vòm trái đất,
Nhìn xuống nhân gian như châu chấu cào cào;
Ngài giăng bầu trời ra như giăng một tấm màn;
Ngài căng chúng ra như người ta căng lều để ở.
23 Ngài biến những kẻ quyền thế ra hư không;
Những kẻ cầm quyền xét đoán trên đất trở thành hư ảo.

24 Chúng vừa mới được trồng;
Chúng vừa mới được gieo;
Chúng vừa đâm rễ vào đất;
Ngài thổi qua chúng một hơi,
Chúng liền héo khô ngay,
Và một cơn lốc đùa chúng đi như gốc rạ.

25 Ðấng Thánh phán hỏi:
Các ngươi ví sánh Ta với ai?
Các ngươi cho Ta bằng ai?
26 Hãy ngước mắt nhìn lên trời,
Xem ai đã tạo nên những thiên thể ấy?
Ai đã làm chúng hiện hữu vô sốnhư vậy?
Thế mà Ngài gọi chúng theo từng tên riêng.
Nhờ quyền năng lớn lao của Ngài,
Nhờ sức mạnh vô hạn của Ngài,
Không một thiên thể nào bị bỏ sót.

27 Hỡi Gia-cốp, tại sao ngươi nói,
Hỡi I-sơ-ra-ên, tại sao ngươi bảo:
“Ðường lối tôi đã bị che khuất khỏi mắt Chúa,
Công lý dành cho tôi Ðức Chúa Trời đã chẳng đoái hoài.”
28 Các ngươi chưa biết sao?
Các ngươi chưa nghe sao?
Chúa là Ðức Chúa Trời đời đời,
Ðấng Tạo Hóa của toàn cả địa cầu;
Ngài không kiệt lực và không mệt mỏi;
Trí tuệ Ngài thật khôn dò.
29 Ngài ban năng lực cho người kiệt lực;
Ngài ban sức mạnh cho người đuối sức.
30 Ngay cả những người trẻ tuổi cũng sẽ kiệt lực và mệt mỏi;
Các thanh niên cũng sẽ đuối sức ngã dài;
31 Nhưng ai trông cậy Chúa sẽ được sức mới;
Họ sẽ cất cánh bay cao như phượng hoàng;
Họ sẽ chạy mà không mệt mỏi;
Họ sẽ đi mà không kiệt lực.

I-sơ-ra-ên Chắc Chắn Ðược Cứu

41 Hỡi các xứ ở hải ngoại, hãy im lặng trước mặt Ta;
Hãy để các dân được phục hồi sức lực;
Hãy để họ đến gần;
Hãy cho họ phát biểu ý kiến;
Chúng ta hãy lại gần để xem ai đúng ai sai.

Ai đã dấy lên một người từ phương đông?
Ai lấy đức công chính gọi người ấy đến bên chân mình?
Ai ban các nước cho người ấy,
Và lập người ấy trị vì trên các vua?
Ai phó họ như bụi đất cho gươm của người ấy,
Như rơm rác bị gió đùa trước cung tên của người ấy?
Người ấy truy kích họ và chiến thắng họ cách hoàn toàn,
Trên con đường trước đây người ấy chưa hề đặt chân đến.
Ai đã thực hiện và hoàn thành việc ấy?
Ai từ ban đầu đã gọi các thế hệ nối tiếp nhau?
Ấy là Ta, Chúa,
Ðấng Ðầu Tiên và Ðấng Sau Cùng; Ta là Đấng ấy.

Các xứ ở hải ngoại thấy thế bèn kinh hãi;
Các nơi tận cùng trái đất run sợ;
Chúng tiến lại gần và đến với nhau.
Ai nấy giúp đỡ người lân cận mình;
Chúng nói với nhau, “Khá can đảm lên.”
Thợ chạm khắc khích lệ thợ mạ vàng;
Thợ dùng búa để gò động viên thợ đập đe;
Thợ hàn bảo, “Pho tượng này tốt lắm.”
Rồi chúng dùng đinh đóng nó để nó không bị ngã.

Nhưng ngươi, hỡi I-sơ-ra-ên, tôi tớ Ta,
Hỡi Gia-cốp, người Ta đã chọn,
Hỡi dòng dõi Áp-ra-ham, bạn của Ta;
Ta đã nắm giữ ngươi dù ngươi ở những nơi tận cùng trái đất;
Ta đã gọi ngươi từ những miền xa xôi vạn dặm,
Ta đã bảo ngươi: Ngươi là tôi tớ Ta;
Ta đã chọn ngươi và không bỏ ngươi.
10 Ðừng sợ, vì Ta ở với ngươi;
Chớ kinh hãi, vì Ta là Ðức Chúa Trời ngươi.
Ta sẽ thêm sức cho ngươi;
Phải, Ta sẽ giúp đỡ ngươi;
Ta sẽ nâng đỡ ngươi bằng tay phải công chính của Ta.

11 Này, tất cả những kẻ nổi giận chống lại ngươi sẽ bị hổ thẹn và nhục nhã;
Những kẻ chống đối ngươi sẽ ra hư không và bị diệt vong.
12 Ngươi sẽ tìm kiếm chúng và không tìm ra được;
Những kẻ ra nghinh chiến với ngươi,
Những kẻ kéo quân đến đánh ngươi,
Sẽ trở nên hư không, sẽ như không hề hiện hữu.
13 Vì Ta, Chúa, Ðức Chúa Trời của ngươi, sẽ nắm giữ ngươi bằng tay phải của Ta;
Ta bảo ngươi, “Ðừng sợ, Ta sẽ giúp đỡ ngươi.”
14 Ðừng sợ, hỡi các ngươi, sâu bọ của Gia-cốp,
Hỡi các ngươi, con dân của I-sơ-ra-ên,
Ta sẽ giúp đỡ các ngươi,
Chúa, Ðấng Cứu Chuộc ngươi, Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên, phán vậy.

15 Này, Ta sẽ biến ngươi thành một cái bừa mới, có răng bén nhọn;
Ngươi sẽ bừa các núi và tán chúng ra nhỏ;
Ngươi sẽ biến các đồi thành trấu rác.
16 Ngươi sẽ rê chúng,
Gió sẽ thổi chúng đi,
Cơn lốc sẽ tung rải chúng.
Rồi ngươi sẽ vui mừng trong Chúa,
Và được hiển vinh trong Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên.

17 Khi những người nghèo khó và thiếu thốn tìm nước uống,
Nhưng chẳng có giọt nước nào;
Lưỡi chúng khô khan vì khát,
Ta, Chúa, sẽ nhậm lời chúng;
Ta, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, sẽ không bỏ chúng.
18 Ta sẽ mở những dòng sông chảy ra từ những đồi trơ trụi,
Những dòng suối sẽ tuôn trào từ các thung lũng;
Ta sẽ biến đồng hoang thành nơi có nhiều hồ nước,
Miền đất khô cằn sẽ có các suối nước trào lên.
19 Ta sẽ trồng trong đồng hoang cây bá hương và cây keo,
Cây sim và cây ô-liu;
Ta sẽ cho cây tùng, cây thông, và cây hoàng dương mọc lên với nhau trong sa mạc,
20 Ðể chúng có thể thấy và biết,
Rồi cùng nhau suy gẫm và hiểu
rằng tay Chúa đã làm điều ấy,
Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên đã tạo ra điều ấy.

Sự Hư Không của Thần Tượng

21 Chúa phán, “Hãy trình bày sự việc của các ngươi;”
Vua của Gia-cốp truyền, “Hãy đưa ra những luận chứng mạnh mẽ của các ngươi.”

22 Hãy để họ đưa ra và cho chúng tôi biết những gì sẽ xảy đến;
Hãy để họ nói cho chúng tôi hay những gì đã xảy ra,
Hầu chúng tôi có thể suy gẫm và biết được kết cục của chúng ra sao;
Hoặc hãy để họ công bố cho chúng tôi biết điều gì sẽ đến;
23 Hãy tỏ cho chúng tôi hay những gì sẽ xảy ra sau này,
Ðể chúng tôi biết rằng quý vị là những thần có thực lực.
Phải, hãy ban phước hoặc giáng họa đi,
Ðể chúng tôi thán phục hoặc sợ hãi quý vị.
24 Nhưng quý vị thật ra chỉ là hư không;
Công việc của quý vị đều là hư ảo;
Ai chọn tôn thờ quý vị là làm một việc đáng tởm.

25 Ta đã dấy lên một người từ phương bắc;
Nó sẽ đến;
Từ phương đông nó sẽ kêu cầu danh Ta;
Nó sẽ giày đạp các lãnh tụ như đạp bùn,
Như thợ gốm nhào nặn đất sét.
26 Ai đã công bố từ ban đầu để chúng ta có thể biết?
Từ xa xưa để chúng ta có thể nói, “Vị thần này là thật”?
Nhưng chẳng ai nói điều gì,
Cũng chẳng ai công bố điều gì,
Và chẳng ai được nghe một lời nào của quý vị.

27 Trước hết Ta phán với Si-ôn,
“Kìa, hãy nhìn xem chúng.”
Ta sẽ ban cho Giê-ru-sa-lem một người loan báo tin mừng,
28 Vì Ta đã nhìn xem và chẳng thấy một thần tượng nào;
Ta đã quan sát chúng, nhưng không tìm được một thần tượng nào có thể làm tham vấn,
Ðể khi Ta hỏi một câu, ít nữa nó cũng có thể đáp được một lời.
29 Kìa, tất cả các thần tượng ấy đều hư không;
Công việc của chúng chỉ là hư ảo;
Những tượng đúc chúng thờ đều rỗng không như gió, chẳng có thực chất gì.

Footnotes

  1. Ê-sai 37:9 nt: ông ấy
  2. Ê-sai 37:28 nt: Một số bản cổ thiếu các chữ, “khi ngươi đứng”
  3. Ê-sai 38:19 nt: cha