Add parallel Print Page Options

Sứ điệp của Thượng Đế cho Ba-by-lôn

13 CHÚA trao sứ điệp [a] nầy về Ba-by-lôn cho Ê-sai, con trai A-mốt:

Hãy giương cờ trên núi trọi [b].
    Hãy gọi chúng nó.
Hãy giơ tay ra dấu bảo chúng nó
    vào các cửa dành cho bậc quyền quí.

Chính ta đã chỉ huy những kẻ ta biệt riêng ra cho mình.
    Ta đã gọi các chiến sĩ để chúng thi hành cơn giận ta.
    Chúng hớn hở vui mừng làm theo ý muốn ta.

Hãy nghe tiếng ồn ào huyên náo trên núi,
    tiếng của vô số người.
Hãy nghe tiếng ồn ào trong các nước,
    tiếng của các dân tộc tập họp lại.
CHÚA Toàn Năng triệu tập quân lực Ngài để ra trận.
Đạo quân nầy đến từ xứ rất xa, từ ven chân trời.
    Trong khi nóng giận CHÚA dùng
    đạo quân nầy làm vũ khí tiêu diệt cả nước.

Hãy khóc đi, vì ngày phán xử của CHÚA gần đến rồi; Đấng Toàn Năng đưa sự hủy diệt đến [c]. Dân chúng sẽ yếu sức vì hoảng sợ, và lòng can đảm họ cũng tiêu tan. Ai nấy đều lo sợ. Sự đau khổ xâm chiếm họ; họ sẽ đau đớn như đàn bà đau đẻ. Ai nấy đều lo sợ nhìn nhau, mặt nào cũng đỏ bừng như lửa.

Phán quyết của Thượng Đế nghịch cùng Ba-by-lôn

Nầy, ngày phán xử của CHÚA sắp đến ngày kinh khiếp, ngày thịnh nộ của Thượng Đế. CHÚA sẽ tiêu diệt đất và mọi kẻ có tội sống trong đó. 10 Các ngôi sao không chiếu sáng nữa; bầu trời sẽ trở nên tối tăm. Mặt trời trở nên đen tối khi mọc lên, mặt trăng cũng không chiếu sáng.

11 CHÚA phán, “Ta sẽ trừng phạt thế gian vì tội ác nó và trừng phạt kẻ ác vì tội lỗi chúng. Ta sẽ trừ thói kiêu căng của những kẻ tự phụ, và ta sẽ diệt lòng tự kiêu của kẻ độc ác với người khác. 12 Sẽ chỉ còn lại có vài người, họ sẽ hiếm như vàng Ô-phia nguyên chất. 13 Ta sẽ làm cho trời rung, đất sẽ di chuyển ra khỏi chỗ nó, khi CHÚA Toàn Năng tỏ cơn thịnh nộ phừng phừng của Ngài.

14 Bấy giờ dân chúng Ba-by-lôn sẽ chạy trốn như nai bị săn đuổi, như chiên không người chăn. Ai nấy chạy trở lại với dân mình; mỗi người chạy trở về đất mình. 15 Người nào bị bắt sẽ bị giết; ai bị bắt giữ sẽ chết vì gươm. 16 Các con thơ của họ sẽ bị đánh chết ngay trước mắt họ. Nhà cửa sẽ bị cướp bóc, vợ họ bị hãm hiếp.

17 Nầy, ta sẽ khiến đạo quân Mê-đi tấn công Ba-by-lôn. Chúng không thèm bạc, cũng không màng đến vàng. 18 Các binh sĩ chúng sẽ dùng tên bắn các thanh niên; chúng không tội nghiệp con trẻ, cũng chẳng thương hại trẻ thơ. 19 Ba-by-lôn là nước xinh đẹp nhất trong các nước, dân Ba-by-lôn [d] cũng rất hãnh diện về điều đó. Nhưng Thượng Đế sẽ tiêu diệt nó như tiêu diệt Xô-đôm và Gô-mô-rơ.

20 Sẽ không ai còn ở hay định cư tại đó nữa. Không người Á-rập nào dựng lều tại đó; cũng chẳng có kẻ chăn chiên nào mang bầy chiên mình đến đó. 21 Chỉ có thú hoang trong sa mạc ở đó, còn nhà cửa chúng sẽ là nơi trú của chó rừng. Chim cú sẽ làm tổ ở đó, dê rừng [e] sẽ nhảy tung tăng khắp nhà. 22 Chó sói sẽ tru giữa các vách thành kiên cố, chó rừng sẽ sủa giữa các tòa nhà sang trọng. Ngày tận số của Ba-by-lôn gần đến, thời kỳ của nó gần xong rồi.”

Ít-ra-en sẽ hồi hương

14 CHÚA sẽ tỏ lòng từ bi đối với dân cư Gia-cốp, và Ngài sẽ lại chọn lựa dân Ít-ra-en. Ngài sẽ định cư họ trong xứ mình. Những dân ngoại quốc [f] sẽ nhập chung với dân Ít-ra-en và trở thành gia đình Gia-cốp. Các dân tộc sẽ đưa Ít-ra-en về xứ mình. Bấy giờ đàn ông, đàn bà từ các dân khác sẽ làm nô lệ cho Ít-ra-en trong xứ của CHÚA. Trước kia dân Ít-ra-en làm nô lệ cho chúng, nhưng nay dân Ít-ra-en sẽ đánh bại các quốc gia đó và thống trị họ.

Vua Ba-by-lôn sẽ bị lật đổ

CHÚA sẽ cất sự nhọc nhằn khỏi Ít-ra-en và sẽ an ủi chúng. Chúng sẽ không còn làm cực như nô lệ nữa. Trong ngày đó Ít-ra-en sẽ hát bài nầy về vua Ba-by-lôn:

Vua độc ác đã thống trị chúng ta không còn nữa;
    sự khống chế hung bạo của vua đã chấm dứt!
CHÚA đã bẻ cây trượng vàng của các kẻ cai trị độc ác,
    và đoạt lấy quyền lực của họ.
Trong cơn giận vua Ba-by-lôn đánh dân chúng nhiều lần.
    Vua đó thống trị các dân bằng thịnh nộ và luôn hành hạ họ.
Nhưng nay cả thế gian an nghỉ và bình yên.
    Bây giờ dân chúng cất tiếng hát.
Cho đến cây thông cũng vui mừng,
    cây hương nam của Li-băng cũng hớn hở.
Chúng bảo, “Nhà vua đã đổ rồi,
    không còn đứng lên được nữa.”
Âm phủ rất vui mừng đón tiếp khi ngươi đến.
    Nó đánh thức các linh hồn kẻ chết, tức các lãnh tụ trên thế giới.
Nó khiến vua của các dân tộc đứng dậy khỏi ngai mà chào mừng ngươi.
10 Các lãnh tụ đó sẽ chế giễu ngươi rằng,
    “Bây giờ ngươi cũng yếu ớt như chúng ta.
    Bây giờ ngươi cũng chẳng khác gì chúng ta.”
11 Sự kiêu căng ngươi đã đi xuống âm phủ với ngươi,
    Nhạc từ đờn cầm ngươi cũng đi theo luôn.
    Sâu bọ trải ra như cái giường bên dưới ngươi,
    và dòi bọ phủ trên ngươi như cái mền.
12 Hỡi vua Ba-by-lôn, ngôi sao mai,
    ngươi đã từ trời rơi xuống,
    dù ngươi vốn chói sáng như mặt trời đang mọc!
    Trước kia các dân tộc trên đất cúi lạy trước mặt ngươi,
    nhưng nay ngươi đã bị lật đổ.
13 Ngươi tự nhủ, “Ta sẽ lên trời.
    Ta sẽ đặt ngôi mình bằng với các ngôi sao của Thượng Đế.
    Ta sẽ ngồi ở Xa-phông [g],
    trên đồi của núi thánh.
14 Ta sẽ cất mình lên trên các từng mây.
    Ta sẽ như Đấng Tối Cao.”

15 Nhưng ngươi đã bị đem xuống âm phủ,
    đến nơi sâu thẳm của mồ mả.
16 Những ai thấy ngươi cũng sững sờ.
    Họ nhìn điều xảy ra cho ngươi và nói,
    “Đây có phải là kẻ đã gây sợ hãi lớn lao trên đất,
    làm lung lay các nước,
17 biến thế giới ra sa mạc,
    tiêu diệt các thành phố,
    bắt các tù binh trong chiến tranh và từ chối thả họ trở về nhà không?”
18 Các vua trên đất đã được chôn cất trong vinh dự,
    mỗi người được chôn trong mồ mả mình.
19 Nhưng ngươi bị ném khỏi mồ ngươi,
    như một xác chết sình thối ghê tởm.
Ngươi bị bao phủ bởi các thây chết vì chiến trận,
    bởi các xác sẽ được chôn trong hầm đá.
Ngươi như thây ma bị các lính khác dẫm lên.
20 Ngươi sẽ không được chôn với các thây ma ấy,
    vì ngươi đã tàn phá xứ sở ngươi và giết hại dân chúng ngươi.
Con cái của các kẻ gian ác sẽ không bao giờ được ai nhắc đến trở lại.

21 Hãy chuẩn bị giết con cái nó,
    vì cha chúng nó có tội.
Chúng sẽ không bao giờ kiểm soát đất đai được nữa;
    chúng sẽ không bao giờ xây cất các thành phố tràn đầy mặt đất.

22 CHÚA Toàn Năng phán như sau: “Ta sẽ đánh các dân đó; Ta sẽ tiêu hủy Ba-by-lôn và dân cư, con cái và dòng dõi nó,” CHÚA phán vậy.

23 “Ta sẽ khiến Ba-by-lôn thành chỗ ở cho thú vật [h] và cho đầm lầy. Ta sẽ lấy chổi hủy diệt quét Ba-by-lôn,” CHÚA Toàn Năng phán như vậy.

Thượng Đế sẽ trừng phạt A-xy-ri

24 CHÚA Toàn Năng cam kết như sau: “Những điều sau đây sẽ xảy ra đúng y như ta dự định; chúng sẽ xảy ra y như ta đã sắp đặt. 25 Ta sẽ tiêu diệt vua A-xy-ri trong xứ ta; Ta sẽ chà đạp nó trên núi ta. Nó đặt gánh nặng trên dân ta, nhưng gánh nặng đó sẽ được lấy đi. 26 Đây là điều ta dự định làm cho cả đất. Đây là bàn tay ta đã giơ lên trên các dân tộc.”

27 Khi CHÚA Toàn Năng hoạch định, thì không ai ngăn cản nổi. Khi CHÚA giơ tay lên trừng phạt người ta, thì không ai ngăn cản Ngài được.

Tuyên ngôn của Thượng Đế nghịch cùng Phi-li-tin

28 Đây là sứ điệp [i] được loan báo trong năm vua A-cha qua đời [j]:

29 Xứ Phi-li-tin ơi, đừng vội mừng vì vua trước đây tấn công ngươi đã chết. Người như con rắn sinh ra rắn độc khác. Vua mới sẽ như một con rắn nguy hiểm, lanh lẹ cắn ngươi. 30 Ngay như những kẻ nghèo khó nhất của dân ta cũng sẽ ăn uống thỏa thích, và những người khốn cùng sẽ nằm nghỉ bình yên. Nhưng ta sẽ giết gia đình ngươi bằng nạn đói kém, và những ai còn sót lại của ngươi sẽ chết.

31 Dân cư gần cổng thành ơi, hãy kêu khóc đi!
    Hỡi Phi-li-tin, hãy hoảng sợ
    vì một đám bụi sẽ thổi đến từ phương bắc.

Đó là một đạo quân sẵn sàng chiến đấu [k] không ai chậm trễ.
32 Chúng ta sẽ bảo các sứ giả của nước ấy như thế nào?
    Hãy nói rằng CHÚA đã khiến Giê-ru-sa-lem thêm mạnh
    và những kẻ nghèo khó của Ngài sẽ đến đó để tìm sự an ninh.

Tuyên ngôn cho Mô-áp

15 Đây là tuyên ngôn cho Mô-áp:

Trong đêm mà thành A-rơ bị tiêu diệt thì Mô-áp cũng hoang tàn.
    Trong đêm mà Kiệt bị tiêu diệt thì Mô-áp cũng hoang phế.
Dân Đi-bôn [l] đi đến các nơi thờ phụng [m] để than khóc.
    Dân Mô-áp than khóc cho các thành Nê-bô [n] và Mê-đê-ba [o].
    Mọi đầu và râu đều cạo nhẵn nhụi để tỏ nỗi sầu thảm của Mô-áp.
Trong phố chúng mặc vải sô để tỏ nỗi đau buồn.
    Trên nóc nhà và nơi công viên,
    chúng kêu khóc thảm thiết.
Dân cư của các thành Hết-bôn và Ê-lê-a-lê kêu khóc.
    Ngươi có thể nghe tiếng khóc của chúng nó từ xa trong thành Gia-hát.
Ngay đến các chiến sĩ Mô-áp cũng sợ sệt;
    chúng run lên vì kinh sợ.

Lòng ta khóc than vì đau buồn cho Mô-áp.
    Dân cư nó chạy trốn đến Xoa để trú ẩn;
    chúng chạy đến Ếch-la Sê-li-si-gia.
Dân chúng chạy lên con đường
    trên núi để đi đến Lu-hít, vừa đi vừa khóc.
Dân chúng đi trên đường đến Hô-rô-na-im,
    than khóc về cảnh điêu tàn của mình.
Nhưng nước ở Nim-rim đã khô cạn.
    Cỏ đều chết héo, cây cối đều chết;
    không còn thứ gì xanh cả.
Cho nên dân chúng thu góp những gì còn vớt vát được
    rồi mang chúng sang Hố Cây Liễu.

Người ta nghe tiếng khóc khắp nơi trong Mô-áp.
    Tiếng khóc chúng nó ở tận thành Ếch-la-im cũng nghe thấy;
Tận thành Bê-e Ê-lim xa lắc cũng nghe tiếng khóc.
Nước của thành Đi-môn [p] đầy máu,
    và ta, CHÚA, sẽ mang thêm khốn khổ cho Đi-môn.
Một số dân sống ở Mô-áp đã trốn thoát khỏi kẻ thù,
    nhưng ta sẽ sai sư tử giết chúng nó.

16 Hãy gởi triều cống cho lãnh tụ của xứ. Hãy gởi một con chiên con từ Sê-la qua sa mạc đến núi của Con gái Xi-ôn [q].

Các người đàn bà Mô-áp tìm cách băng qua sông Ạc-nôn
    như chim con rơi ra khỏi tổ.
Họ bảo: “Hãy giúp chúng tôi.
    Bảo chúng tôi phải làm sao.
Hãy bảo vệ chúng tôi khỏi tay kẻ thù
    như bóng mát che chúng tôi khỏi ánh mặt trời buổi trưa.
Xin hãy giấu chúng tôi,
    vì chúng tôi chạy tìm nơi an toàn!
Đừng trao chúng tôi vào tay kẻ thù.
Hãy để những ai trong chúng tôi
    bị đuổi ra khỏi Mô-áp sống trong xứ ngươi.
Xin giấu chúng tôi khỏi kẻ thù.”

Cảnh cướp bóc Mô-áp sẽ chấm dứt.
    Kẻ thù sẽ bị đánh bại;
những kẻ hiếp đáp người khác sẽ biến mất khỏi xứ.
Rồi một vua mới trung thành sẽ đến;
    vua trung thành nầy sẽ xuất thân từ nhà Đa-vít [r].
Người sẽ phân xử công bằng và làm điều phải.

Chúng ta đã nghe rằng dân Mô-áp rất kiêu căng tự phụ.
    Chúng rất hợm hĩnh và nóng giận,
nhưng sự khoác lác của chúng không ra gì.
Vì thế dân Mô-áp sẽ khóc lóc;
    chúng nó sẽ buồn thảm.
Chúng sẽ than vãn về các bánh nho khô mà chúng đã ăn trong Kiệt Ha-rê-sết [s].
Nhưng các ruộng của Hết-bôn
    và cây nho của Xíp-ma không thể ra trái;
các kẻ cầm quyền ngoại quốc đã tiêu diệt các dây nho.
    Kẻ thù đã tới Gia-xe, tràn đến sa mạc và ra đến tận biển [t].
Ta than khóc với dân Gia-xe về các dây nho Xíp-ma.
    Ta than khóc với dân Hết-bôn và Ê-lê-a-lê.
Sẽ không có tiếng reo vui,
    vì sẽ không còn mùa gặt hay trái cây chín nữa.
10 Sẽ không còn cảnh hớn hở vui mừng trong vườn cây ăn trái
    không còn bài ca và tiếng reo vui trong vườn nho.
Không ai làm rượu nơi bàn ép rượu nữa,
    vì ta đã làm tắt tiếng mừng rỡ.
11 Lòng ta khóc cho Mô-áp như đờn cầm đánh bản ai ca;
    Ta rất đau buồn cho Kiệt Ha-sê-rết.
12 Dân Mô-áp sẽ đi đến nơi thờ phụng để cầu khẩn.
    Nhưng khi chúng đi đến đền thờ cầu nguyện cũng chẳng được nghe.

13 Trước đây CHÚA đã phán những lời nầy về Mô-áp. 14 Nhưng nay CHÚA phán, “Trong ba năm nữa, tức thời gian người làm thuê tính công, cả chúng nó và niềm kiêu căng chúng sẽ bị ghét bỏ. Chỉ sẽ còn sót lại một số rất ít người nhưng vô cùng yếu ớt.”

Tuyên ngôn của Thượng Đế nghịch cùng A-ram

17 Sau đây là sứ điệp [u] về Đa-mách [v]:

“Thành Đa-mách sẽ bị tiêu hủy;
    chỉ còn lại đống hoang tàn.
Dân chúng sẽ bỏ các thành ở A-rô-e [w].
    Các đàn súc vật sẽ đi thong dong
    trong các thị trấn bỏ hoang đó,
    không ai ngăn cản.
Các thành có vách kiên cố trong Ép-ra-im sẽ bị tiêu hủy.
    Chính phủ Đa-mách sẽ không còn.
Những kẻ còn sót lại trong A-ram
    sẽ giống như vinh hiển Ít-ra-en,”
    Chúa Toàn Năng phán vậy.

“Lúc đó của cải Ít-ra-en sẽ tiêu tan.
    Ít-ra-en sẽ giống như những kẻ ốm yếu vì bệnh hoạn.

Lúc đó sẽ như mùa gặt lúa trong thung lũng Rê-pha-im [x]. Các nhân công gặt lúa mì. Cắt các bông lúa và gom về.

Lúc đó cũng sẽ giống như mùa gặt ô liu, chỉ còn sót lại một vài trái. Chỉ có hai ba trái ô liu còn lại nơi các nhánh trên cùng. Chỉ còn bốn hoặc năm trái còn sót trên các nhánh,” CHÚA, là Thượng Đế của Ít-ra-en phán vậy.

Lúc đó người ta sẽ hướng về Thượng Đế, Đấng Tạo Hóa mình; mắt của họ sẽ nhìn Đấng Thánh của Ít-ra-en. Họ sẽ không còn tin tưởng nơi những bàn thờ mình đã xây, cũng sẽ không tin điều tay mình làm ra, không tin cả đến tượng A-sê-ra và bàn thờ [y] của họ. Trong ngày đó các thành kiên cố sẽ bỏ hoang. Chúng sẽ giống như các thành của dân Hê-vít và A-mô-rít [z] để lại khi dân Ít-ra-en đến chiếm xứ. Mọi vật đều sẽ bị tiêu hủy. 10 Các ngươi đã quên Thượng Đế là Đấng cứu các ngươi; không nhớ Thượng Đế là nơi trú ẩn an toàn của mình.

Các ngươi trồng dây nho tốt nhất và các cây nho lấy từ xứ xa. 11 Ngươi trồng dây nho hôm nay và mong nó mọc lên, hôm sau ngươi ao ước nó trổ bông. Nhưng đến mùa gặt mọi thứ đều chết; các cây sẽ bị bệnh mà chết.

12 Hãy nghe tiếng vô số người!
    Nghe như tiếng ồn ào của biển cả.
Hãy lắng nghe tiếng của các dân!
    Nghe như tiếng của sóng vỗ ào ào.
13 Chúng gầm thét như sóng cồn,
    nhưng khi Thượng Đế quở trách,
    chúng sẽ bỏ chạy.
Như trấu trên đồi bị gió thổi bay,
    hay những bụi cỏ dại bị giông bão thổi đi.
14 Ban đêm chúng sẽ hoảng sợ,
    Trước rạng đông, sẽ không còn ai sót lại.
Kẻ thù sẽ đến trong xứ chúng ta
    nhưng chẳng làm được gì.

Footnotes

  1. I-sai-a 13:1 sứ điệp Hay “gánh nặng.”
  2. I-sai-a 13:2 núi trọi Đây có lẽ ám chỉ Ba-by-lôn.
  3. I-sai-a 13:6 Đấng Toàn Năng … đến Đây là một lối chơi chữ trong tiếng Hê-bơ-rơ. Cụm từ “những chiến lợi phẩm” đọc lên nghe như “Thượng Đế Toàn Năng.”
  4. I-sai-a 13:19 dân Ba-by-lôn Nguyên văn, “dân Canh-đê.”
  5. I-sai-a 13:21 dê rừng Trong tiếng Hê-bơ-rơ thì từ ngữ nầy nghe như “có nhiều lông,” “con dê.”
  6. I-sai-a 14:1 ngoại quốc Những người không phải dân Ít-ra-en. Thường đây là những người sống trong xứ nhưng chưa phải là công dân. Trong câu nầy, những người ngoại quốc là những người không phải Ít-ra-en nhưng quyết định đi theo Thượng Đế.
  7. I-sai-a 14:13 Xa-phông Tiếng Hê-bơ-rơ nghĩa là “phương Bắc,” hay “kín giấu.”
  8. I-sai-a 14:23 thú vật Nguyên văn, “con nhím.”
  9. I-sai-a 14:28 sứ điệp Hay “gánh nặng.” Xem 15:1.
  10. I-sai-a 14:28 năm vua A-cha qua đời Khoảng 727 trước Công nguyên.
  11. I-sai-a 14:31 đạo quân sẵn sàng chiến đấu Hay “không có một người nào lôi thôi trong nhóm ấy.”
  12. I-sai-a 15:2 Đi-bôn Một thành phố trong xứ Mô-áp. Từ ngữ nầy trong tiếng Hê-bơ-rơ nghĩa là “đau buồn.”
  13. I-sai-a 15:2 nơi thờ phụng Hay “các đồi cao.” Xem “đồi cao” trong Bảng Giải Thích Từ Ngữ.
  14. I-sai-a 15:2 Nê-bô Một thành trong xứ Mô-áp đồng thời là tên của một thần giả.
  15. I-sai-a 15:2 Mê-đê-ba Một thành trong xứ Mô-áp, cũng có nghĩa là “sầu não.”
  16. I-sai-a 15:9 Đi-môn Rất có thể là thành Đi-bôn nói ở câu 2 trên đây. Từ ngữ nầy trong tiếng Hê-bơ-rơ nghĩa là “máu.”
  17. I-sai-a 16:1 Con gái Xi-ôn Ám chỉ thành Giê-ru-sa-lem. Xem từ ngữ “Xi-ôn” trong Bảng Giải Thích Từ Ngữ.
  18. I-sai-a 16:5 nhà Đa-vít Hoàng gia của Giu-đa. Thượng Đế hứa rằng lúc nào cũng sẽ có người trong dòng họ Đa-vít làm vua Giu-đa.
  19. I-sai-a 16:7 Kiệt Ha-rê-sết Một thành trong xứ Mô-áp. Tên thành nầy nghĩa là “thành được chọn để bị tiêu diệt.” Có khi gọi là Kiệt Hê-re.
  20. I-sai-a 16:8 Kẻ thù … tận biển Hay “Những trái nho đã khiến nhiều lãnh tụ ngoại quốc say sưa. Cây nho đã trải ra đến thành Gia-xe, rồi vào sa mạc và xuống đến tận biển.”
  21. I-sai-a 17:1 sứ điệp Hay tuyên ngôn, có nghĩa là “gánh nặng.”
  22. I-sai-a 17:1 Đa-mách Một thành phố lớn trong xứ A-ram (nay là Xy-ri).
  23. I-sai-a 17:2 A-rô-e Một địa danh trong xứ A-ram (nay là Xy-ri).
  24. I-sai-a 17:5 thung lũng Rê-pha-im Một thung lũng nằm phía Tây Nam Giê-ru-sa-lem.
  25. I-sai-a 17:8 bàn thờ Đây có thể là những bàn thờ xông hương hay là bàn thờ để cúng thần giả.
  26. I-sai-a 17:9 thành của dân Hê-vít và A-mô-rít Hay “đồi núi và rừng rú.”

Sứ Ðiệp Nghịch Lại Ba-by-lôn

13 Sứ điệp[a] về Ba-by-lôn mà Ê-sai con của A-mô đã thấy:

“Trên một ngọn núi trọc, hãy dựng cờ báo hiệu;
Hãy nói lớn lên, kêu gọi chúng lắng nghe;
Hãy vẫy tay làm dấu cho chúng đi vào cổng các nhà quyền quý.
Chính Ta đã ra lịnh cho những người thánh của Ta;
Ta đã triệu tập những dũng sĩ của Ta để thực hiện cơn giận của Ta;
Ðó là những người vui mừng khi Ta được tôn cao.”

Hãy lắng nghe! Trên các núi đồi có tiếng ồn ào nhộn nhịp,
Như tiếng của một đạo quân đông đúc sắp xuất quân.
Hãy lắng nghe! Có tiếng thật huyên náo ồn ào giữa các vương quốc,
Như các quốc gia đang tụ họp với nhau.
Chúa các đạo quân đang tập họp quân đội và duyệt binh để chuẩn bị ra trận.
Chúng đến từ những xứ xa xăm,
Từ những nơi ở cuối chân trời.
Chúa và những vũ khí biểu dương cơn thịnh nộ của Ngài kéo đến,
Ðể hủy diệt toàn xứ ấy.

Hãy khóc than rên siết, vì ngày của Chúa đã gần;
Ngày ấy đến như một cơn hủy diệt của Ðấng Toàn Năng.[b]
Vì thế tất cả đều bủn rủn tay chân;
Ai nấy đều sờn lòng nản chí.
Chúng thảy đều kinh hoảng;
Nỗi đau đớn và thống khổ bao trùm lấy chúng;
Chúng quằn quại như sản phụ sắp sinh;
Chúng nhìn nhau mà kinh hồn táng đởm;
Mặt chúng đỏ bừng như bị lửa táp vào.
Kìa, ngày của Chúa đến;
Ấy là ngày tàn khốc,
Ngày biểu dương cơn thịnh nộ lôi đình,
Ðể làm cho mặt đất tan hoang,
Ðể diệt sạch phường tội đồ trên đất.
10 Vì ánh sáng của các vì sao và các chòm tinh tú sẽ không còn nữa;
Mặt trời vừa mọc lên thì đã bị che khuất, nên mặt đất vẫn tối tăm mù mịt,
Ánh sáng mặt trăng cũng chẳng còn thấy nơi đâu.

11 Ta sẽ phạt thế gian, vì nó quá gian tà ác độc;
Ta sẽ phạt những kẻ gian ác, vì tội ác chúng quá nhiều;
Ta sẽ làm cho bọn kiêu ngạo chẳng có thể kiêu căng được nữa;
Ta sẽ đánh hạ đến tận cùng tính cao ngạo của quân cường bạo hung tàn.
12 Ta sẽ làm cho những người còn sống sót quý hiếm hơn vàng ròng;
Loài người trở nên quý hiếm hơn cả vàng Ô-phia.
13 Vậy, Ta sẽ làm cho các tầng trời rúng động,
Và đất rung chuyển mạnh đến nỗi suýt trật ra khỏi quỹ đạo của nó,
Vì cơn thịnh nộ của Chúa các đạo quân, trong ngày Ngài nổi trận lôi đình.
14 Như con linh dương đang bị săn đuổi,
Như con chiên không có người chăn,
Ai nấy đều lui về với bộ tộc của mình,
Tất cả đều trốn về quê mình.
15 Ai bị tìm thấy sẽ bị đâm chết;
Kẻ nào bị bắt sẽ phải ngã gục dưới lưỡi gươm.
16 Con thơ của chúng sẽ bị đập chết trước mắt chúng;
Nhà cửa của chúng sẽ bị cướp sạch;
Vợ của chúng sẽ bị hãm hiếp.
17 Này Ta sẽ khích động quân Mê-đi kéo đến đánh chúng;
Bạc quân ấy chẳng màng, vàng quân ấy chẳng muốn.
18 Cung tên chúng bắn nát các thanh niên;
Chúng không thương tiếc bông trái của tử cung;
Mắt chúng chẳng xót thương dù là trẻ thơ vô tội.
19 Ba-by-lôn, vinh hiển của các vương quốc,
Niềm tự hào và kiêu hãnh của người Canh-đê,
Sẽ giống như Sô-đôm và Gô-mô-ra, khi Ðức Chúa Trời lật đổ chúng xuống.
20 Nó sẽ không bao giờ có người cư ngụ nữa;
Từ đời này sang đời kia sẽ không còn ai ở đó nữa;
Người Ả-rập sẽ không dựng trại ở đó;
Bọn chăn chiên cũng không cho đàn chiên nằm nghỉ ở đó.
21 Nhưng các thú hoang sẽ nằm nghỉ ở đó;
Các cú vọ sẽ ở đầy trong các nhà hoang;
Các đà điểu sẽ sống trong đó;
Các dê rừng sẽ nhảy nhót ở đó;
22 Lang sói sẽ tru lên trong các dinh thự hoang tàn;
Chó rừng sẽ hú gọi trong các lâu đài sang trọng.
Thật vậy kỳ hạn của nó đã đến gần;
Ngày giờ của nó chẳng còn bao nhiêu nữa.

Dân Do-thái Ðược Tái Lập Quốc

14 Quả thật Chúa sẽ thương xót Gia-cốp;
Ngài sẽ chọn I-sơ-ra-ên một lần nữa;
Ngài sẽ tái lập họ trong xứ sở của họ.
Các dân ngoại sẽ hiệp với họ;
Các dân ấy sẽ liên kết với nhà Gia-cốp.
Các dân sẽ tiếp đón họ và đưa họ trở về quê hương của họ;
Nhà I-sơ-ra-ên sẽ làm chủ các dân,
Người ta sẽ phục vụ họ như những tôi trai tớ gái trong đất của Chúa;
Họ sẽ bắt làm tù binh những kẻ đã bắt họ làm tù binh;
Họ sẽ cai trị những kẻ vốn đã hà hiếp họ.

Sự Sụp Ðổ của Vua Ba-by-lôn

Ðến ngày Chúa cho ngươi nghỉ ngơi, thoát khỏi cảnh đau buồn, truân chuyên, và lao khổ của thời lưu đày mà ngươi đã bị bắt phải phục dịch, bấy giờ ngươi sẽ cất lên những lời ca châm chọc vua Ba-by-lôn như sau:

Ủa kẻ áp bức đã tàn đời rồi sao?
Kẻ hay nhạy cơn lôi đình không còn nữa sao?
Chúa đã bẻ gãy cây gậy uy quyền của kẻ ác;
Cây vương trượng của kẻ cầm quyền cai trị gian ác đã bị đập tan;
Ðó là kẻ trong cơn giận đã không ngừng tay đánh đập muôn dân;
Ấy là kẻ cai trị muôn dân bằng giận dữ, hằng bắt bớ hành hạ họ không ngừng.
Bây giờ cả thế giới đều được nghỉ yên và bình tịnh;
Rồi đột nhiên họ thốt lên những lời ca hát vui mừng.
Ngay cả những cây tùng, cây bá hương ở Li-băng cũng cất tiếng hát rằng,
“Từ khi ngươi ngã xuống, không còn ai lên đốn chặt chúng tôi.”

Dưới âm phủ bị náo động khi nhận ngươi vào.
Nó vì ngươi mà đánh thức các âm hồn của những kẻ đã từng trị vì trên đất;
Nó làm cho vua chúa các dân đứng dậy khỏi ngai mình để chào đón ngươi.
10 Tất cả những kẻ ấy sẽ nói với ngươi rằng,
“Ông mà cũng đã trở thành yếu đuối như chúng tôi sao?
Ông mà cũng đã trở nên như chúng tôi à?”
11 Những huy hoàng và âm thanh các hạc cầm của ngươi rồi cũng đi vào âm phủ;
Giòi sẽ làm nệm cho ngươi; bọ sẽ làm mền cho ngươi.

Sự Sụp Ðổ của Lu-xi-phe

12 Hỡi Lu-xi-phe, con của bình minh kia,
Ngươi đã bị sa xuống đất rồi sao?
Hỡi kẻ chế ngự các nước, ngươi đã bị hạ xuống rồi sao?
13 Này, ngươi đã tự nhủ,
“Ta sẽ lên trời;
Ta sẽ nhấc ngai ta lên trên các vì sao của Ðức Chúa Trời;
Ta sẽ ngự trị trên Núi Hội Họp, nơi thượng đỉnh của miền cực bắc.
14 Ta sẽ lên trên các tầng mây;
Ta sẽ làm cho chính ta trở thành một đấng tối thượng.”
15 Nhưng ngươi sẽ bị ném xuống âm phủ,
Xuống tận đáy của vực sâu.

16 Những ai thấy ngươi đều sẽ trố mắt nhìn kỹ và tự hỏi,
“Ðây có phải là kẻ đã từng làm rúng động cả thế giới,
Khiến các vương quốc phải run sợ,
17 Kẻ đã từng biến thế giới thành sa mạc hoang tàn,
Kẻ đã đạp đổ các thành trì thành bình địa,
Và kẻ đã không bao giờ mở cửa ngục phóng thích các tù binh đó sao?”

18 Tất cả các vua chúa của các nước,
Ai nấy đều nằm xuống cách hiển vinh trong lăng tẩm của họ,
19 Nhưng ngươi sẽ bị quăng ra khỏi mồ mả của ngươi,
Như một cành cây gớm ghiếc,
Bị phủ bằng xác chết của những người bị giết vì gươm,
Rồi bị xô xuống các phiến đá ở dưới vực sâu,
Khác nào một xác chết bị giày đạp dưới chân.
20 Ngươi sẽ không được chôn cất trong lăng tẩm của các vua,
Vì ngươi đã phá tan đất nước của ngươi,
Vì ngươi đã sát hại dân ngươi.

Dòng dõi bọn gian ác muôn đời về sau sẽ không được ai nhắc đến.
21 Hãy chuẩn bị diệt sạch con cháu của chúng đi,
Vì tội ác của tổ tiên chúng.
Ðừng để con cháu chúng có cơ hội nổi lên chiếm lấy đất nước nữa,
Hoặc xây dựng các thành trì khắp nơi trên mặt đất nữa.
22 “Ta sẽ trỗi dậy chống lại chúng,”
Chúa các đạo quân phán vậy.
“Ta sẽ loại bỏ danh Ba-by-lôn và những kẻ sống sót của nó,
Cùng với con cháu và chắt chít của chúng,”
Chúa Toàn Năng phán vậy.
23 “Ta sẽ biến nó thành chỗ ở của nhím và những ao nước.
Ta sẽ dùng chổi hủy diệt quét sạch chốn ấy,”
Chúa các đạo quân phán vậy.

Sứ Ðiệp Nghịch Lại A-sy-ri

24 Chúa các đạo quân đã thề,

“Quả thật, hễ Ta định thế nào, việc phải xảy ra thế ấy.
Hễ Ta tính làm sao, việc phải thành như vậy.
25 Ta sẽ đánh tan quân A-sy-ri trong đất của Ta;
Ta sẽ giày đạp nó trên các đồi núi của Ta.
Ách của nó sẽ bị vứt khỏi cổ dân Ta;
Gánh nặng của nó sẽ bị cất khỏi vai của họ.”

26 Ðây là chương trình đã định cho khắp đất;
Ðây là cánh tay đưa ra thực hiện trên tất cả các dân;
27 Vì khi Chúa các đạo quân đã quyết định, ai có thể hủy bỏ?
Khi cánh tay Ngài đã đưa ra thực hiện, ai có thể rút tay Ngài lại được chăng?

Sứ Ðiệp Nghịch Lại Phi-li-tin

28 Vào năm Vua A-kha băng hà sứ điệp[c] này đến:

29 “Hỡi toàn dân Phi-li-tin, các ngươi chớ vội mừng,
Vì cây roi đánh ngươi đã gãy,
Bởi vì từ trong dòng dõi của con rắn sẽ sinh ra một con rắn độc,
Rồi từ nó sẽ sinh ra một con rắn bay độc hại dữ dằn.

30 Con đầu lòng của những người nghèo đói sẽ được nuôi dưỡng;
Và những người bần hàn khốn khó sẽ nằm nghỉ an toàn;
Nhưng Ta sẽ làm cho dòng dõi ngươi chết đi vì nạn đói;
Ta sẽ diệt luôn những người còn sót lại của ngươi.[d]

31 Hỡi cổng thành, hãy sầu than khóc lóc;
Hỡi thành phố, hãy gào khóc kêu la;
Hỡi toàn dân Phi-li-tin, hãy bủn rủn rụng rời,
Vì một luồng khói đen sẽ từ phương bắc kéo đến,
Và chẳng ai rời khỏi hàng ngũ của mình.”
32 Khi ấy người ta sẽ trả lời thế nào cho các sứ giả của nước ấy đây?
Chúa đã lập Si-ôn.
Những người cùng khốn trong dân Ngài sẽ tìm được nơi ẩn náu trong thành đó.”

Sứ Ðiệp Nghịch Lại Mô-áp

15 Sứ điệp về Mô-áp:

Ôi, chỉ trong một đêm mà Thành Ạc-rơ của Mô-áp đã bị tàn phá tan hoang;
Ôi, chỉ trong một đêm mà Thành Ki-rơ của Mô-áp chỉ còn là đống đổ nát hoang tàn.
Dân Ði-bôn kéo nhau lên đền thờ thần của họ;
Họ cùng nhau đi lên các miếu thờ thần của họ trên các nơi cao để than khóc.
Tại Nê-bô và tại Mê-đê-ba, họ rên rỉ thảm sầu;
Ai nấy đều phơi đầu trọc mình ra;
Người nào cũng cạo râu mình nhẵn nhụi.
Ngoài đường phố người ta mặc vải thô tang chế;
Trên các sân thượng và tại những nơi hội họp công cộng ai nấy đều khóc lóc bi thương;
Lòng dạ nát tan, dầm dề nước mắt.
Dân ở Hết-bôn và ở Ê-lê-a-lê khóc gào thảm thiết;
Tiếng than khóc của họ vang vọng đến tận Gia-hát;
Thế nên quân đội của Mô-áp đều nản lòng,
Họ kinh hồn táng đởm và run lên lẩy bẩy.

Lòng Ta đau xót vì dân Mô-áp;
Những người tỵ nạn của họ chạy trốn đến tận Xô-a và tận Ê-lát Sê-li-si-a.
Kìa, họ trèo qua đèo Lu-hít, vừa đi vừa khóc thút thít;
Kìa, trên đường đến Hô-rô-na-im, họ vừa đi vừa khóc sụt sùi vì bị diệt vong.
Kìa, các nguồn nước ở Nim-rim đã cạn khô;
Kìa, các đồng cỏ úa vàng, cây cối héo tàn, thực vật chẳng còn chi nữa.
Vì thế của cải họ dành dụm được và những gì họ tích lũy được,
Họ đều mang qua bên kia Thác Thùy Dương.
Kìa, tiếng khóc than vang khắp biên thùy Mô-áp;
Tiếng thổn thức kêu gào vào tận Ê-la-im;
Và tiếng rên rỉ nỉ non vọng thấu Bê-e Ê-lim.
Kìa, những dòng nước ở Ði-bôn đều đầy máu người;
Dầu vậy Ta sẽ gia thêm tai họa cho Ði-bôn;
Ðó là sư tử sẽ đuổi theo những người Mô-áp vừa thoát nạn và những kẻ còn sót lại trong xứ.
16 Hãy gởi các chiên con làm quà cho người cai trị trong xứ,
Từ Sê-la trong vùng đồng hoang đến ngọn núi Ái Nữ của Si-ôn.
Bấy giờ tại những khúc sông cạn ở Ạt-nôn,
Các thiếu nữ của Mô-áp sẽ chạy trốn tán loạn như đàn chim non vỡ tổ.

“Xin hãy lập một kế hoạch,
Xin hãy thực thi công lý;
Xin tỏa bóng mát như trời đêm ngay giữa chính ngọ;
Xin che giấu những người bị đuổi giết;
Ðừng tố giác những người đang lẩn trốn.
Hãy cho những người Mô-áp bị đuổi giết được lánh cư;
Hãy làm nơi ẩn náu cho họ để họ thoát khỏi tay những kẻ đang truy lùng tiêu diệt họ.”
Vì sẽ có lúc những kẻ đàn áp họ không còn nữa;
Ý đồ tiêu diệt họ sẽ ngưng;
Những kẻ giày đạp họ biến mất khỏi xứ.
Bấy giờ một ngai sẽ được lập lên trong tình thương
Trong lều của Ða-vít;
Trên ngai ấy một người thành tín sẽ trị vì;
Người ấy sẽ luôn kiếm tìm công lý,
Và lẹ làng thi hành lẽ công chính.

Chúng ta đã nghe về tính kiêu ngạo của Mô-áp;
Chúng ta đã biết nó kiêu ngạo như thế nào;
Nó hay ngang tàng, kiêu căng, và xấc xược;
Chúng ta biết rõ: những gì nó phô trương chỉ là rỗng tuếch.
Vì thế hãy để cho Mô-áp khóc than,
Hãy để cho mọi người Mô-áp khóc than về nó.
Hãy cứ khóc lóc sầu thảm,
Hãy cực kỳ khổ đau sầu não,
Hãy nuối tiếc những bánh nho sản xuất ở Ki-rơ Ha-rê-sết.
Vì ruộng vườn ở Hết-bôn tiêu điều,
Những vườn nho ở Síp-ma cũng vậy,
Vua chúa của các dân đã từng bị rượu từ các chùm nho ấy làm say gục,[e]
Những cây nho đã từng vươn cành đến tận Gia-ê-xe, lan mãi đến vùng sa mạc;
Những nhánh ấy đã mọc tràn ra bên ngoài, băng qua cả đại dương.
Vì thế Ta sẽ khóc với dân Gia-ê-xe khi chúng khóc vì thương tiếc những vườn nho ở Síp-ma;
Hỡi Hết-bôn, hỡi Ê-lê-a-lê, nước mắt Ta sẽ dầm dề vì các ngươi,
Vì những tiếng hát câu hò trong mùa hái nho và mùa gặt lúa sẽ không còn nữa.
10 Niềm hân hoan và vui mừng vì ruộng vườn trúng mùa đã bị cất đi,
Trong các vườn nho, tiếng hát ca sẽ không còn nữa, tiếng câu hò sẽ không còn nữa;
Tại các bồn ép nho, chẳng còn ai sẽ đạp nho để làm rượu,
Vì Ta sẽ làm cho tiếng hát hò ngưng bặt.
11 Do đó lòng Ta thổn thức vì Mô-áp, như hạc cầm trỗi điệu bi thương,
Dạ Ta bồi hồi đau xót vì cớ Ki-rơ Hê-re.
12 Lúc ấy dù Mô-áp có lên các đền miếu xây cất trên các nơi cao mà mỏi mòn quỳ lạy cầu xin các thần của nó,
Dù nó có lên các thánh điện của các thần tượng ấy mà cúng bái kêu cầu,
Tất cả đều sẽ luống công vô ích.

13 Ðó là lời của Chúa đã phán về Mô-áp từ xưa. 14 Nhưng bây giờ Chúa lại phán, “Trong vòng ba năm nữa, giống như số năm thuê một công nhân lao động, hào quang của Mô-áp, luôn với số dân đông đảo ấy, sẽ bị tiêu tan. Số người còn sót lại sẽ rất ít và sẽ không ra gì.”

Sứ Ðiệp Nghịch Lại Ða-mách

17 Sứ điệp về Ða-mách:

Kìa, Ða-mách sẽ không còn là một thành phố nữa,
Nhưng chỉ là một đống đổ nát hoang tàn.
Các khu phố của nó[f] sẽ trở nên hoang vắng,
Chỉ còn làm nơi cho các đàn chiên nằm nghỉ;
Chẳng ai sẽ làm cho chúng kinh động.
Ðồn lũy của nó đóng ở Ép-ra-im sẽ không còn nữa;
Vương quyền của Ða-mách đã bị cất bỏ rồi;
Những người A-ram[g] còn sống sót sẽ giống như vinh hiển của con cái I-sơ-ra-ên,
Chúa các đạo quân phán vậy.

Trong ngày ấy, vinh hiển của Gia-cốp sẽ suy giảm;
Thân thể mập mạnh của nó sẽ trở nên gầy yếu.
Nó sẽ như người thợ gặt nắm lấy những ngọn lúa,
Rồi đưa tay ra cắt và chỉ có được một ít gié lúa thôi;
Giống như người ta đi mót lúa trong thung lũng Rê-pha-im.
Thật vậy chỉ một ít gié lúa còn sót lại;
Giống như cây ô-liu kia bị người ta rung,
Chỉ còn hai ba trái sót lại trên ngọn cây,
Hoặc bốn năm trái còn dính lại trên các cành ra trái.
Chúa Ðức Chúa Trời[h] của I-sơ-ra-ên phán vậy.

Trong ngày ấy người ta sẽ để lòng hướng về Ðấng Tạo Hóa mình;
Mắt họ sẽ ngưỡng vọng Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên.
Họ sẽ không cúng tế nơi bàn thờ các thần tượng,
Tức nơi các tác phẩm do tay họ làm ra;
Họ sẽ chẳng trông mong gì nơi các sản phẩm mà ngón tay họ đã tạo,
Bất kể là trụ thờ Nữ Thần A-sê-ra,
Hay các bàn thờ để tế hương cho các thần tượng.

Trong ngày ấy các thành kiên cố của họ sẽ giống như những nơi hoang vắng của dân Hi-vi và dân A-mô-ri thời xưa;[i]
Các dân ấy đã bỏ xứ ra đi vì cớ dân I-sơ-ra-ên;
Thật là cảnh hoang tàn đổ nát.

10 Vì ngươi đã quên Ðức Chúa Trời, Ðấng Giải Cứu của ngươi,
Vì ngươi không nhớ đến Vầng Ðá vững chãi làm nơi ẩn náu của ngươi,
Cho nên, dù ngươi trồng những cây giống tốt
Và ương những cây lấy giống từ ngoại quốc mang về;
11 Dù trong ngày ngươi trồng, ngươi mong sao cho chúng chóng lớn;
Ngay buổi sáng ngươi trồng, ngươi đã muốn thấy chúng sớm trổ hoa,
Nhưng đến ngày gặt hái, ngươi sẽ chẳng thu hoạch được gì,
Mà chỉ thấy toàn thảm sầu và nỗi đau tuyệt vọng.

12 Khốn cho muôn dân đang thét gào;
Họ thét to tựa biển cả gầm vang;
Khốn cho các nước đang gào la;
Họ gào to tựa sóng cuồng ập xuống.
13 Nhiều nước gào la như sóng cao cuồn cuộn đập vào bờ;
Nhưng khi Chúa quở trách, chúng liền cao bay xa chạy;
Chúng bị săn đuổi như rác rến trên núi gặp cơn lốc,
Như bụi bay khi gặp trận cuồng phong.
14 Chiều tà đến, ôi thật là kinh hoàng!
Trước khi trời sáng, chúng chẳng còn nữa.
Ðây là số phận của những kẻ bóc lột chúng ta,
Là định mạng dành cho quân cướp đoạt chúng ta.

Footnotes

  1. Ê-sai 13:1 ctd: Gánh nặng
  2. Ê-sai 13:6 nt: Shaddai
  3. Ê-sai 14:28 nt: gánh nặng
  4. Ê-sai 14:30 ctd: Nó sẽ diệt những người sống sót của ngươi
  5. Ê-sai 16:8 ctd: Vua chúa của các dân đã bẻ gãy các cành nho ấy
  6. Ê-sai 17:2 Theo bản LXX; nt: Các khu phố của A-rô-e
  7. Ê-sai 17:3 ctd: Sy-ri-a
  8. Ê-sai 17:6 nt: Yahweh Elohim
  9. Ê-sai 17:9 Theo LXX; nt: những rừng hoang và cây dại

Lời Tiên Tri Nghịch Ba-by-lôn

13 Lời tiên tri về Ba-by-lôn mà I-sa, con trai A-mốt đã thấy.

Hãy dựng một dấu hiệu trên ngọn núi trọc,
    Hãy cất tiếng kêu gọi chúng,
Hãy vẫy tay cho chúng
    Vào các cổng người sang trọng.
Chính Ta đã truyền lệnh cho những kẻ Ta đã để riêng ra,
    Kêu gọi những người mạnh mẽ của Ta,
    Những kẻ vui mừng trong sự vĩ đại Ta[a] để thi hành cơn giận Ta.
Hãy nghe, có tiếng ồn ào trên các núi
    Như tiếng đám dân đông.
Hãy nghe, có tiếng gào thét từ các vương quốc,
    Tức là các nước tụ họp nhau lại.
CHÚA Vạn Quân tập trung
    Quân đội cho chiến trận.
Chúng đến từ miền đất xa xôi,
    Từ cuối tận phương trời;
CHÚA và vũ khí thịnh nộ của Ngài
    Để hủy diệt cả trái đất.
Hãy than khóc vì ngày của CHÚA đã gần,
    Nó sẽ đến như sự hủy diệt từ Đấng Toàn Năng.
Cho nên mọi tay đều yếu đuối,
    Tất cả lòng người đều tan chảy.
Chúng nó đều kinh hoàng;
    Quằn quại và đau đớn cùng cực
    Chế ngự họ như đàn bà đau đẻ.
Họ nhìn nhau sững sờ,
    Mặt chúng đỏ như ngọn lửa cháy.
Kìa, ngày của CHÚA đang đến,
    Đáng sợ bởi cơn thịnh nộ và giận dữ,
Để làm cho đất hoang tàn
    Và tiêu diệt kẻ tội lỗi khỏi nó.
10 Vì các ngôi sao và chùm sao trên trời
    Sẽ không chiếu sáng,
Mặt trời trở nên tối tăm khi mọc,
    Mặt trăng sẽ không chiếu sáng nữa.
11 Ta sẽ trừng phạt thế giới vì sự độc ác,
    Phạt kẻ ác vì tội lỗi chúng,
Tận diệt sự kiêu ngạo của kẻ kiêu căng
    Và hạ thấp sự cao ngạo của kẻ bạo ngược.
12 Ta sẽ làm cho người ta hiếm hơn vàng ròng,
    Và loài người hiếm hơn vàng Ô-phia.
13 Cho nên, Ta sẽ làm cho các tầng trời run rẩy
    Và lay chuyển đất ra khỏi chỗ nó
Trong cơn thịnh nộ của CHÚA Vạn Quân,
    Vào ngày Ngài giận dữ.
14 Bấy giờ, mỗi người đều như con linh dương bị săn đuổi,
    Như cừu không người chăn.
Ai nấy sẽ trở về với dân tộc mình
    Và chạy trốn về quê hương mình.
15 Kẻ nào người ta tìm thấy sẽ bị đâm,
    Người nào bị bắt sẽ bị giết bằng gươm.
16 Con thơ sẽ bị giày xéo trước mắt họ,
    Nhà sẽ bị cướp và vợ sẽ bị hiếp.
17 Này, Ta sẽ khích động người Mê-đi nghịch cùng họ,
    Là người không quý bạc
    Cũng không thích vàng.
18 Cung của chúng sẽ bắn nát thanh niên,
    Không thương xót trẻ sơ sinh,[b]
    Mắt không thương tiếc trẻ con.
19 Ba-by-lôn, sự huy hoàng của các nước;
    Là sự kiêu căng lộng lẫy của Canh-đê
Sẽ bị Đức Chúa Trời lật đổ
    Như thành Sô-đôm và Gô-mô-rơ.
20 Nó sẽ không bao giờ có người cư ngụ,
    Từ đời nọ đến đời kia sẽ không ai ở đó;
Người Ả-rập sẽ không đóng trại nơi ấy,
    Và người chăn cũng không cho đàn cừu nghỉ ở đó.
21 Nhưng thú rừng sẽ nghỉ ở đó,
    Nhà họ sẽ đầy chim cú.
Đà điểu sẽ ở nơi ấy
    Và dê rừng sẽ nhảy múa ở đó.
22 Lang sói sẽ tru lên trong thành trì chúng,
    Và chó rừng trong các lâu đài lịch sự.
Nhưng thì giờ nó đã đến gần,
    Các ngày nó sẽ không còn lâu.

Sự Phục Hồi Giu-đa

14 CHÚA thương xót Gia-cốp
    Và một lần nữa chọn Y-sơ-ra-ên
    Và lập họ trên xứ sở của họ.
Người ngoại quốc sẽ kết hợp với họ
    Và liên hiệp với nhà Gia-cốp.
Các dân sẽ đem họ
    Về quê hương họ;
Nhà Y-sơ-ra-ên sẽ chiếm hữu các dân
    Làm tôi trai, tớ gái trên đất của CHÚA.
Họ sẽ bắt làm tù binh những kẻ đã bắt họ làm tù binh
    Và cai trị trên những kẻ đã áp bức mình.

Ba-by-lôn Sụp Đổ

Vào ngày CHÚA cho ngươi nghỉ ngơi thoát khỏi cảnh đau khổ, hỗn loạn và nô lệ nhọc nhằn mà ngươi đã chịu, thì ngươi hãy nói lên lời chế nhạo này về vua Ba-by-lôn rằng:

Cách nào kẻ áp bức đã tận cùng,
    Cách nào thành vàng son đã chấm dứt?
CHÚA đã bẻ gãy cây gậy của kẻ ác,
    Cây trượng của kẻ cai trị.
Là kẻ trong cơn thịnh nộ đã đánh đập các dân
    Không ngừng;
Trong cơn giận dữ đã cai trị các nước
    Bằng sự ngược đãi hà khắc.
Cả trái đất nghỉ ngơi và bình an;
    Cất tiếng ca hát.
Cây tùng, cây bách ở Li-ban
    Sẽ hát chúc mừng ngươi rằng:
“Từ khi ngươi[c] nằm xuống,
    Không ai lên chặt chúng ta.”
Âm Phủ[d] phía dưới bị khuấy động
    Để gặp ngươi khi ngươi đến.
Các bóng ma của tất cả các lãnh tụ
    Trái đất cũng bị đánh thức để gặp ngươi.
Tất cả vua của các nước
    Phải đứng dậy khỏi ngai.
10 Tất cả chúng nó
    Sẽ nói với ngươi:
“Ngươi cũng trở nên yếu đuối như chúng ta,
    Ngươi cũng giống chúng ta.”
11 Sự lộng lẫy và tiếng đàn hạc của ngươi
    Bị đem xuống Âm Phủ.
Giòi sẽ làm nệm cho ngươi,
    Sâu bọ sẽ làm mền cho ngươi.
12 Hỡi Sao Mai, con trai của rạng đông,
    Sao ngươi đã từ trời rơi xuống!
Hỡi người đã đánh bại các nước,
    Sao ngươi đã bị đánh ngã xuống đất!
13 Người tự nói trong lòng rằng:
    “Ta sẽ lên trời,
Ta sẽ nhấc ngai ta
    Lên cao hơn các ngôi sao của Đức Chúa Trời.
Ta sẽ ngồi trên núi hội đồng,
    Trên đỉnh núi Sa-phôn.[e]
14 Ta sẽ lên trên đỉnh các tầng mây,
    Làm cho ta giống như Đấng Tối Cao.”
15 Nhưng ngươi bị đem xuống Âm Phủ,
    Sa xuống vực sâu.
16 Những người thấy ngươi sẽ trố mắt nhìn chằm chằm
    Và lấy làm lạ:
“Có phải đây là người đã làm rung chuyển trái đất,
    Đã làm các nước run rẩy không?
17 Là người làm thế giới trở nên sa mạc,
    Lật đổ các thành
    Và không thả các tù binh của họ về nhà, phải chăng?”
18 Tất cả vua các nước, mỗi người đều nằm xuống
    Trong vinh hiển nơi lăng tẩm mình.
19 Nhưng ngươi thì bị ném xa ra khỏi mồ mả,
    Như một cành thối mục;[f]
Ngươi được bao bọc bằng những xác chết,
    Là người bị gươm đâm,
    Bị đẩy xuống các tảng đá của vực sâu,
Như một xác chết bị giày đạp dưới chân.
20     Ngươi sẽ không được chôn với các vua trong lăng tẩm,
Vì ngươi đã hủy diệt nước ngươi
    Và giết hại dân ngươi.
Dòng dõi của kẻ ác
    Sẽ không được nhắc đến đời đời.
21 Hãy chuẩn bị sự chém giết con cháu chúng nó
    Vì tội lỗi cha ông chúng,
Để chúng không thể nổi lên chiếm cứ đất,
    Lập thành trì khắp thế giới.
22 CHÚA Vạn Quân phán:
    “Ta sẽ đứng lên nghịch cùng chúng nó.
Ta sẽ tiêu diệt danh Ba-by-lôn và những kẻ sót lại;
    Con cháu và dòng dõi về sau,”
CHÚA phán như thế.
23 “Ta sẽ biến đất nó thành nơi nhím[g]
    Và thành ao nước
Và sẽ dùng chổi hủy diệt mà quét nó,”
    CHÚA Vạn Quân phán.

Lời Tiên Tri Nghịch A-si-ri

24 CHÚA Vạn Quân đã thề rằng:

“Chắc chắn như điều Ta đã định nên nó sẽ xảy ra;
    Như điều Ta đã chủ tâm thì nó sẽ đứng vững.
25 Ta sẽ đánh tan người A-si-ri trong đất Ta,
    Ta sẽ giày đạp nó trên núi Ta.
Ách nó sẽ rời khỏi dân Ta;[h]
    Gánh nặng nó sẽ được cất khỏi vai chúng nó.”
26 Đây là mục đích Ta đã chủ tâm cho toàn trái đất,
    Đây là cánh tay giương ra trên toàn thể các nước.
27 CHÚA Vạn Quân đã chủ tâm thì ai có thể hủy bỏ được;
    Cánh tay Ngài đã giương ra thì ai có thể thu lại được?

Lời Tiên Tri Nghịch Người Phi-li-tin

28 Vào năm Vua A-cha băng hà, lời tiên tri[i] này đến.

29 Hỡi cả dân Phi-li-tin, chớ vui mừng
    Vì roi đánh ngươi đã gãy.
Vì từ rễ của con rắn đó sẽ sanh ra rắn độc;
    Và trái của nó là con rắn độc[j] bay.
30 Bấy giờ trưởng tử của người nghèo sẽ được nuôi,
    Những người khốn cùng sẽ nằm yên ổn.
Nhưng Ta sẽ giết dòng dõi[k] ngươi bằng đói kém,
    Những kẻ còn sót lại Ta sẽ diệt.
31 Hỡi cổng hãy than khóc! Hỡi thành hãy kêu la!
    Hỡi cả dân Phi-li-tin hãy tan chảy.
Vì từ miền bắc có luồng khói đến
    Và không có ai thối lui trong hàng ngũ chúng.
32 Vậy người sẽ trả lời thế nào
    Cho các sứ giả của một nước?
Rằng: “CHÚA đã lập Si-ôn
    Và những kẻ khốn khổ trong dân Ngài sẽ trú ẩn nơi đó.”

Lời Tiên Tri Nghịch Mô-áp

15 Lời tiên tri về Mô-áp:

Ồ, trong một đêm thành A Mô-áp[l] bị tàn phá,
Ồ, trong một đêm thành Kiệt Mô-áp[m],
    bị hoang tàn.
Đi-bôn đi lên đồi;
    Nó lên các nơi cao để khóc.
    Dân Mô-áp than khóc về Nô-bô và Mê-đê-ba.
Mỗi đầu đều bị sói,
    Râu bị cạo.
Người ta mặc đồ tang chế ngoài phố;
    Trên sân thượng và nơi quảng trường
Mọi người đều than khóc
    Và đầm đìa trong nước mắt.
Hết-bôn và Ê-lê-a-lê đều khóc la,
    Tiếng khóc nghe thấu đến tận Gia-bát.
Vậy nên các lính chiến của Mô-áp đều than khóc,
    Linh hồn chúng run rẩy.
Lòng ta than khóc cho Mô-áp,
    Những người tị nạn của họ chạy đến Xoa,
    Đến Ê-lát-sê-bi-sia.
Khi lên đèo Lu-hít
    Họ vừa trèo lên vừa khóc.
Trên con đường đến Hô-rô-na-im,
    Họ cất tiếng than khóc về sự hủy diệt.
Vì nước ở Nim-rim khô cạn,
    Cỏ khô,
Cỏ non không lên nổi,
    Rau cỏ xanh tươi không còn nữa.
Vì vậy, của cải họ thu được, của báu tích lũy
    Họ đều mang qua suối cây liễu.
Vì tiếng than khóc vang ra tận bờ cõi Mô-áp,
    Tiếng kêu la đến tận Ê-la-im,
    Tiếng kêu la đến tận Bê-e-ê-lim.
Vì nước tại Đi-bôn đầy những máu
    Nhưng Ta còn đem thêm tai họa cho Đi-bôn nữa;
Sư tử sẽ đến với những người Mô-áp thoát nạn,
    Và những người sót lại trong xứ.

16 Hãy gửi cừu con
    Cho người cai trị vùng đất này,
Từ Sê-la qua sa mạc,
    Đến núi con gái Si-ôn.
Các con gái Mô-áp
    Tại khúc sông cạn Ạt-nôn
Sẽ như đàn chim
    Tan tác vỡ tổ.
“Hãy cố vấn,
    Hãy quyết định.
Ngay giữa trưa,
    Hãy làm cho bóng mát như bóng tối nửa đêm.
Xin che giấu những kẻ thoát nạn,
    Xin đừng phản bội kẻ tị nạn.
Xin cho những người Mô-áp thoát nạn ở giữa các người.
    Xin cho họ trú ẩn khỏi mặt kẻ hủy diệt.
Vì kẻ áp bức sẽ không còn nữa,
    Sự hủy diệt đã chấm dứt,
    Những kẻ xâm lược[n] đã biến mất khỏi đất.”
Thế rồi một ngôi sẽ được lập trong tình yêu thương,
    Một người trong trại Đa-vít
    Sẽ ngồi trên ngai với lòng trung tín.
Người sẽ đoán xét, tìm kiếm công bình
    Và nhanh nhẹn thi hành công chính.
Chúng ta đã nghe về sự kiêu ngạo của Mô-áp,
    Nó kiêu ngạo là thể nào!
Nó trịch thượng, kiêu ngạo và láo xược;
    Lời khoe khoang nó không ra gì!
Cho nên dân Mô-áp than khóc;
    Mọi người đều than khóc cho Mô-áp.[o]
Hãy than thở, cực kỳ đau đớn,
    Vì bánh trái nho của Kiệt-ha-rê-sốt.
Vì đồng ruộng của Hết-bôn tiêu điều;
    Vườn nho của Síp-ma cũng vậy.
Vua chúa các nước
    Đã chặt các cành nho[p] tốt,
Mà cành đã từng vươn ra tận Gia-ê-xe,
    Lan ra sa mạc;
Chồi nó đâm ra phía ngoài,
    Ra tận biển.
Cho nên ta khóc như Gia-ê-xe khóc
    Cho vườn nho Síp-ma.
Hỡi Hết-bôn; hỡi Ê-lê-a-lê,
    Ta đổ đầy nước mắt vì các ngươi.
Vì tiếng reo hò trong mùa hái trái
    Và mùa gặt của các ngươi đã không còn.[q]
10 Niềm hân hoan, vui mừng vì đồng ruộng tươi tốt đã bị cất đi;
    Tiếng ca hát, reo hò trong vườn nho không còn nữa.
Không ai đạp nho làm rượu tại máy ép nho.
    Ta đã làm cho tiếng hò reo im lặng.
11 Cho nên lòng Ta vì Mô-áp thổn thức như đàn hạc,
    Tâm ta vì Kiệt-ha-rê-sốt cũng vậy.
12 Lúc ấy dù Mô-áp lên nơi cao
    Thì chỉ mệt mỏi,
Đến Nơi Thánh của nó để cầu nguyện
    Cũng sẽ vô ích.

13 Đây là lời CHÚA đã phán về Mô-áp từ xưa. 14 Nhưng nay CHÚA phán: “Trong ba năm, như số năm thuê một lao động, vinh quang của Mô-áp dù với cả số dân đông đúc, sẽ bị khinh bỉ. Số người sống sót sẽ rất ít và không ra gì!”

Lời Tiên Tri Nghịch Đa Mách

17 Lời tiên tri về Đa-mách:

“Này, Đa-mách sẽ không còn là một thành nữa
    Nhưng sẽ trở nên một đống đổ nát.
Các thành của A-rô-e sẽ bị hoang phế,
    Sẽ là nơi bày cừu nằm nghỉ
    Mà không sợ gì.
Thành lũy của Ép-ra-im sẽ không còn;
    Vương quyền của Đa-mách cũng vậy.
Dân sót của Sy-ri cũng sẽ giống như
    Vinh quang của con dân Y-sơ-ra-ên,”
CHÚA Vạn Quân phán.
“Vào ngày ấy, vinh quang của Gia-cốp sẽ tàn phai,
    Thân xác mập béo sẽ trở nên gầy còm.
Nó sẽ như thợ gặt gom cây lúa
    Và dùng tay gặt bông lúa
Và như người ta mót lúa
    Tại thung lũng Rê-pha-im.
Nhưng lúa sót lại sẽ còn lại
    Như khi người ta rung cây ô-liu,
Hai ba trái còn sót trên đầu cành cao nhất;
    Hoặc bốn năm trái trên cành có trái,”
CHÚA, Đức Chúa Trời
của Y-sơ-ra-ên phán.
Vào ngày ấy, người ta sẽ nghĩ đến Đấng tạo ra mình;
    Mắt họ sẽ nhìn vào Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên.
Họ sẽ không nghĩ đến các bàn thờ
    Là sản phẩm tay mình làm ra;
Họ sẽ không nhìn đến các vật ngón tay mình chế ra,
    Dù là tượng Át-tạc-tê hay là các bàn thờ dâng hương.[r]

Vào ngày ấy, các thành vững chắc của chúng sẽ giống như những nơi bỏ hoang trong rừng hay trên đỉnh núi,[s] là những nơi họ bỏ hoang vì con cái Y-sơ-ra-ên, sự hoang tàn sẽ xảy ra.

10 Vì ngươi đã quên Đức Chúa Trời cứu rỗi của ngươi
    Và không nhớ vầng đá vững chắc của ngươi;
Cho nên dù ngươi trồng vườn cây tươi tốt
    Và cành chiết từ giống ngoại quốc;[t]
11 Dù trong ngày ngươi trồng, ngươi làm cho nó mọc lên,[u]
    Vừa lúc ban mai khi ngươi gieo ngươi làm cho nó nở hoa,
Nhưng trong ngày đau khổ và đau đớn
    Thì mùa màng cũng mất hết.
12 Ôi, nhiều dân gầm thét
    Như biển cả gầm thét.
Ôi, các dân gào lên
    Như sóng[v] lớn gào thét.
13 Các dân lao đi như nhiều sóng nước.
    Nhưng Ngài sẽ quở trách chúng và chúng bỏ chạy xa,
Bị đuổi đi như trấu trong cơn gió ở trên núi;
    Như bụi[w] trong trận bão.
14 Vào buổi tối, kìa, có sự kinh hoàng;
    Trước rạng đông, chúng không còn nữa.
Đây là phần của những kẻ bóc lột chúng ta
    Và là số phận của những kẻ cướp đoạt chúng ta.

Footnotes

  1. 13:3 Ctd: gánh nặng
  2. 13:18 Nt: hoa quả của bụng
  3. 14:8 Nt: ngươi, vua Ba-by-lôn
  4. 14:9 Nt: shê-ôn
  5. 14:13 Ctd: miền cực bắc
  6. 14:19 Một số các bản dịch cổ: xác thối rữa
  7. 14:23 Nt: không rõ nghĩa. TEV, NIV: con cú
  8. 14:25 Nt: chúng nó
  9. 14:28 Ctd: gánh nặng
  10. 14:29 Nt: Sêraph
  11. 14:30 Nt: rễ
  12. 15:1 Ar hay Ai là thủ đô của Mô-áp
  13. 15:1 Kiệt là thành lớn nhất của Mô-áp
  14. 16:4 Nt: giày đạp
  15. 16:7 Ctd: Hãy để dân Mô-áp than khóc, mọi người hãy than khóc
  16. 16:8 Ctd: nhánh nó đã làm vua chúa các nước ngã quỵ
  17. 16:9 Ctd: tiếng reo hò chiến tranh đã đổ xuống trên…
  18. 17:8 Một vài học giả cho rằng từ này chỉ về thần Baal-Hammon, thần mặt trời
  19. 17:9 LXX: dân Hê-vít và A-mô-rít
  20. 17:10 Ctd: vườn lạc thú và cành chiết từ thần ngoại quốc; (thần Adonis hay Tammuz; thần phì nhiêu)
  21. 17:11 Nt: rào giậu
  22. 17:12 Nt: nước
  23. 17:13 Nt: cái gì lăn tròn