Add parallel Print Page Options

Sứ Ðiệp Nghịch Lại Ba-by-lôn

13 Sứ điệp[a] về Ba-by-lôn mà Ê-sai con của A-mô đã thấy:

“Trên một ngọn núi trọc, hãy dựng cờ báo hiệu;
Hãy nói lớn lên, kêu gọi chúng lắng nghe;
Hãy vẫy tay làm dấu cho chúng đi vào cổng các nhà quyền quý.
Chính Ta đã ra lịnh cho những người thánh của Ta;
Ta đã triệu tập những dũng sĩ của Ta để thực hiện cơn giận của Ta;
Ðó là những người vui mừng khi Ta được tôn cao.”

Hãy lắng nghe! Trên các núi đồi có tiếng ồn ào nhộn nhịp,
Như tiếng của một đạo quân đông đúc sắp xuất quân.
Hãy lắng nghe! Có tiếng thật huyên náo ồn ào giữa các vương quốc,
Như các quốc gia đang tụ họp với nhau.
Chúa các đạo quân đang tập họp quân đội và duyệt binh để chuẩn bị ra trận.
Chúng đến từ những xứ xa xăm,
Từ những nơi ở cuối chân trời.
Chúa và những vũ khí biểu dương cơn thịnh nộ của Ngài kéo đến,
Ðể hủy diệt toàn xứ ấy.

Hãy khóc than rên siết, vì ngày của Chúa đã gần;
Ngày ấy đến như một cơn hủy diệt của Ðấng Toàn Năng.[b]
Vì thế tất cả đều bủn rủn tay chân;
Ai nấy đều sờn lòng nản chí.
Chúng thảy đều kinh hoảng;
Nỗi đau đớn và thống khổ bao trùm lấy chúng;
Chúng quằn quại như sản phụ sắp sinh;
Chúng nhìn nhau mà kinh hồn táng đởm;
Mặt chúng đỏ bừng như bị lửa táp vào.
Kìa, ngày của Chúa đến;
Ấy là ngày tàn khốc,
Ngày biểu dương cơn thịnh nộ lôi đình,
Ðể làm cho mặt đất tan hoang,
Ðể diệt sạch phường tội đồ trên đất.
10 Vì ánh sáng của các vì sao và các chòm tinh tú sẽ không còn nữa;
Mặt trời vừa mọc lên thì đã bị che khuất, nên mặt đất vẫn tối tăm mù mịt,
Ánh sáng mặt trăng cũng chẳng còn thấy nơi đâu.

11 Ta sẽ phạt thế gian, vì nó quá gian tà ác độc;
Ta sẽ phạt những kẻ gian ác, vì tội ác chúng quá nhiều;
Ta sẽ làm cho bọn kiêu ngạo chẳng có thể kiêu căng được nữa;
Ta sẽ đánh hạ đến tận cùng tính cao ngạo của quân cường bạo hung tàn.
12 Ta sẽ làm cho những người còn sống sót quý hiếm hơn vàng ròng;
Loài người trở nên quý hiếm hơn cả vàng Ô-phia.
13 Vậy, Ta sẽ làm cho các tầng trời rúng động,
Và đất rung chuyển mạnh đến nỗi suýt trật ra khỏi quỹ đạo của nó,
Vì cơn thịnh nộ của Chúa các đạo quân, trong ngày Ngài nổi trận lôi đình.
14 Như con linh dương đang bị săn đuổi,
Như con chiên không có người chăn,
Ai nấy đều lui về với bộ tộc của mình,
Tất cả đều trốn về quê mình.
15 Ai bị tìm thấy sẽ bị đâm chết;
Kẻ nào bị bắt sẽ phải ngã gục dưới lưỡi gươm.
16 Con thơ của chúng sẽ bị đập chết trước mắt chúng;
Nhà cửa của chúng sẽ bị cướp sạch;
Vợ của chúng sẽ bị hãm hiếp.
17 Này Ta sẽ khích động quân Mê-đi kéo đến đánh chúng;
Bạc quân ấy chẳng màng, vàng quân ấy chẳng muốn.
18 Cung tên chúng bắn nát các thanh niên;
Chúng không thương tiếc bông trái của tử cung;
Mắt chúng chẳng xót thương dù là trẻ thơ vô tội.
19 Ba-by-lôn, vinh hiển của các vương quốc,
Niềm tự hào và kiêu hãnh của người Canh-đê,
Sẽ giống như Sô-đôm và Gô-mô-ra, khi Ðức Chúa Trời lật đổ chúng xuống.
20 Nó sẽ không bao giờ có người cư ngụ nữa;
Từ đời này sang đời kia sẽ không còn ai ở đó nữa;
Người Ả-rập sẽ không dựng trại ở đó;
Bọn chăn chiên cũng không cho đàn chiên nằm nghỉ ở đó.
21 Nhưng các thú hoang sẽ nằm nghỉ ở đó;
Các cú vọ sẽ ở đầy trong các nhà hoang;
Các đà điểu sẽ sống trong đó;
Các dê rừng sẽ nhảy nhót ở đó;
22 Lang sói sẽ tru lên trong các dinh thự hoang tàn;
Chó rừng sẽ hú gọi trong các lâu đài sang trọng.
Thật vậy kỳ hạn của nó đã đến gần;
Ngày giờ của nó chẳng còn bao nhiêu nữa.

Dân Do-thái Ðược Tái Lập Quốc

14 Quả thật Chúa sẽ thương xót Gia-cốp;
Ngài sẽ chọn I-sơ-ra-ên một lần nữa;
Ngài sẽ tái lập họ trong xứ sở của họ.
Các dân ngoại sẽ hiệp với họ;
Các dân ấy sẽ liên kết với nhà Gia-cốp.
Các dân sẽ tiếp đón họ và đưa họ trở về quê hương của họ;
Nhà I-sơ-ra-ên sẽ làm chủ các dân,
Người ta sẽ phục vụ họ như những tôi trai tớ gái trong đất của Chúa;
Họ sẽ bắt làm tù binh những kẻ đã bắt họ làm tù binh;
Họ sẽ cai trị những kẻ vốn đã hà hiếp họ.

Sự Sụp Ðổ của Vua Ba-by-lôn

Ðến ngày Chúa cho ngươi nghỉ ngơi, thoát khỏi cảnh đau buồn, truân chuyên, và lao khổ của thời lưu đày mà ngươi đã bị bắt phải phục dịch, bấy giờ ngươi sẽ cất lên những lời ca châm chọc vua Ba-by-lôn như sau:

Ủa kẻ áp bức đã tàn đời rồi sao?
Kẻ hay nhạy cơn lôi đình không còn nữa sao?
Chúa đã bẻ gãy cây gậy uy quyền của kẻ ác;
Cây vương trượng của kẻ cầm quyền cai trị gian ác đã bị đập tan;
Ðó là kẻ trong cơn giận đã không ngừng tay đánh đập muôn dân;
Ấy là kẻ cai trị muôn dân bằng giận dữ, hằng bắt bớ hành hạ họ không ngừng.
Bây giờ cả thế giới đều được nghỉ yên và bình tịnh;
Rồi đột nhiên họ thốt lên những lời ca hát vui mừng.
Ngay cả những cây tùng, cây bá hương ở Li-băng cũng cất tiếng hát rằng,
“Từ khi ngươi ngã xuống, không còn ai lên đốn chặt chúng tôi.”

Dưới âm phủ bị náo động khi nhận ngươi vào.
Nó vì ngươi mà đánh thức các âm hồn của những kẻ đã từng trị vì trên đất;
Nó làm cho vua chúa các dân đứng dậy khỏi ngai mình để chào đón ngươi.
10 Tất cả những kẻ ấy sẽ nói với ngươi rằng,
“Ông mà cũng đã trở thành yếu đuối như chúng tôi sao?
Ông mà cũng đã trở nên như chúng tôi à?”
11 Những huy hoàng và âm thanh các hạc cầm của ngươi rồi cũng đi vào âm phủ;
Giòi sẽ làm nệm cho ngươi; bọ sẽ làm mền cho ngươi.

Sự Sụp Ðổ của Lu-xi-phe

12 Hỡi Lu-xi-phe, con của bình minh kia,
Ngươi đã bị sa xuống đất rồi sao?
Hỡi kẻ chế ngự các nước, ngươi đã bị hạ xuống rồi sao?
13 Này, ngươi đã tự nhủ,
“Ta sẽ lên trời;
Ta sẽ nhấc ngai ta lên trên các vì sao của Ðức Chúa Trời;
Ta sẽ ngự trị trên Núi Hội Họp, nơi thượng đỉnh của miền cực bắc.
14 Ta sẽ lên trên các tầng mây;
Ta sẽ làm cho chính ta trở thành một đấng tối thượng.”
15 Nhưng ngươi sẽ bị ném xuống âm phủ,
Xuống tận đáy của vực sâu.

16 Những ai thấy ngươi đều sẽ trố mắt nhìn kỹ và tự hỏi,
“Ðây có phải là kẻ đã từng làm rúng động cả thế giới,
Khiến các vương quốc phải run sợ,
17 Kẻ đã từng biến thế giới thành sa mạc hoang tàn,
Kẻ đã đạp đổ các thành trì thành bình địa,
Và kẻ đã không bao giờ mở cửa ngục phóng thích các tù binh đó sao?”

18 Tất cả các vua chúa của các nước,
Ai nấy đều nằm xuống cách hiển vinh trong lăng tẩm của họ,
19 Nhưng ngươi sẽ bị quăng ra khỏi mồ mả của ngươi,
Như một cành cây gớm ghiếc,
Bị phủ bằng xác chết của những người bị giết vì gươm,
Rồi bị xô xuống các phiến đá ở dưới vực sâu,
Khác nào một xác chết bị giày đạp dưới chân.
20 Ngươi sẽ không được chôn cất trong lăng tẩm của các vua,
Vì ngươi đã phá tan đất nước của ngươi,
Vì ngươi đã sát hại dân ngươi.

Dòng dõi bọn gian ác muôn đời về sau sẽ không được ai nhắc đến.
21 Hãy chuẩn bị diệt sạch con cháu của chúng đi,
Vì tội ác của tổ tiên chúng.
Ðừng để con cháu chúng có cơ hội nổi lên chiếm lấy đất nước nữa,
Hoặc xây dựng các thành trì khắp nơi trên mặt đất nữa.
22 “Ta sẽ trỗi dậy chống lại chúng,”
Chúa các đạo quân phán vậy.
“Ta sẽ loại bỏ danh Ba-by-lôn và những kẻ sống sót của nó,
Cùng với con cháu và chắt chít của chúng,”
Chúa Toàn Năng phán vậy.
23 “Ta sẽ biến nó thành chỗ ở của nhím và những ao nước.
Ta sẽ dùng chổi hủy diệt quét sạch chốn ấy,”
Chúa các đạo quân phán vậy.

Sứ Ðiệp Nghịch Lại A-sy-ri

24 Chúa các đạo quân đã thề,

“Quả thật, hễ Ta định thế nào, việc phải xảy ra thế ấy.
Hễ Ta tính làm sao, việc phải thành như vậy.
25 Ta sẽ đánh tan quân A-sy-ri trong đất của Ta;
Ta sẽ giày đạp nó trên các đồi núi của Ta.
Ách của nó sẽ bị vứt khỏi cổ dân Ta;
Gánh nặng của nó sẽ bị cất khỏi vai của họ.”

26 Ðây là chương trình đã định cho khắp đất;
Ðây là cánh tay đưa ra thực hiện trên tất cả các dân;
27 Vì khi Chúa các đạo quân đã quyết định, ai có thể hủy bỏ?
Khi cánh tay Ngài đã đưa ra thực hiện, ai có thể rút tay Ngài lại được chăng?

Sứ Ðiệp Nghịch Lại Phi-li-tin

28 Vào năm Vua A-kha băng hà sứ điệp[c] này đến:

29 “Hỡi toàn dân Phi-li-tin, các ngươi chớ vội mừng,
Vì cây roi đánh ngươi đã gãy,
Bởi vì từ trong dòng dõi của con rắn sẽ sinh ra một con rắn độc,
Rồi từ nó sẽ sinh ra một con rắn bay độc hại dữ dằn.

30 Con đầu lòng của những người nghèo đói sẽ được nuôi dưỡng;
Và những người bần hàn khốn khó sẽ nằm nghỉ an toàn;
Nhưng Ta sẽ làm cho dòng dõi ngươi chết đi vì nạn đói;
Ta sẽ diệt luôn những người còn sót lại của ngươi.[d]

31 Hỡi cổng thành, hãy sầu than khóc lóc;
Hỡi thành phố, hãy gào khóc kêu la;
Hỡi toàn dân Phi-li-tin, hãy bủn rủn rụng rời,
Vì một luồng khói đen sẽ từ phương bắc kéo đến,
Và chẳng ai rời khỏi hàng ngũ của mình.”
32 Khi ấy người ta sẽ trả lời thế nào cho các sứ giả của nước ấy đây?
Chúa đã lập Si-ôn.
Những người cùng khốn trong dân Ngài sẽ tìm được nơi ẩn náu trong thành đó.”

Sứ Ðiệp Nghịch Lại Mô-áp

15 Sứ điệp về Mô-áp:

Ôi, chỉ trong một đêm mà Thành Ạc-rơ của Mô-áp đã bị tàn phá tan hoang;
Ôi, chỉ trong một đêm mà Thành Ki-rơ của Mô-áp chỉ còn là đống đổ nát hoang tàn.
Dân Ði-bôn kéo nhau lên đền thờ thần của họ;
Họ cùng nhau đi lên các miếu thờ thần của họ trên các nơi cao để than khóc.
Tại Nê-bô và tại Mê-đê-ba, họ rên rỉ thảm sầu;
Ai nấy đều phơi đầu trọc mình ra;
Người nào cũng cạo râu mình nhẵn nhụi.
Ngoài đường phố người ta mặc vải thô tang chế;
Trên các sân thượng và tại những nơi hội họp công cộng ai nấy đều khóc lóc bi thương;
Lòng dạ nát tan, dầm dề nước mắt.
Dân ở Hết-bôn và ở Ê-lê-a-lê khóc gào thảm thiết;
Tiếng than khóc của họ vang vọng đến tận Gia-hát;
Thế nên quân đội của Mô-áp đều nản lòng,
Họ kinh hồn táng đởm và run lên lẩy bẩy.

Lòng Ta đau xót vì dân Mô-áp;
Những người tỵ nạn của họ chạy trốn đến tận Xô-a và tận Ê-lát Sê-li-si-a.
Kìa, họ trèo qua đèo Lu-hít, vừa đi vừa khóc thút thít;
Kìa, trên đường đến Hô-rô-na-im, họ vừa đi vừa khóc sụt sùi vì bị diệt vong.
Kìa, các nguồn nước ở Nim-rim đã cạn khô;
Kìa, các đồng cỏ úa vàng, cây cối héo tàn, thực vật chẳng còn chi nữa.
Vì thế của cải họ dành dụm được và những gì họ tích lũy được,
Họ đều mang qua bên kia Thác Thùy Dương.
Kìa, tiếng khóc than vang khắp biên thùy Mô-áp;
Tiếng thổn thức kêu gào vào tận Ê-la-im;
Và tiếng rên rỉ nỉ non vọng thấu Bê-e Ê-lim.
Kìa, những dòng nước ở Ði-bôn đều đầy máu người;
Dầu vậy Ta sẽ gia thêm tai họa cho Ði-bôn;
Ðó là sư tử sẽ đuổi theo những người Mô-áp vừa thoát nạn và những kẻ còn sót lại trong xứ.
16 Hãy gởi các chiên con làm quà cho người cai trị trong xứ,
Từ Sê-la trong vùng đồng hoang đến ngọn núi Ái Nữ của Si-ôn.
Bấy giờ tại những khúc sông cạn ở Ạt-nôn,
Các thiếu nữ của Mô-áp sẽ chạy trốn tán loạn như đàn chim non vỡ tổ.

“Xin hãy lập một kế hoạch,
Xin hãy thực thi công lý;
Xin tỏa bóng mát như trời đêm ngay giữa chính ngọ;
Xin che giấu những người bị đuổi giết;
Ðừng tố giác những người đang lẩn trốn.
Hãy cho những người Mô-áp bị đuổi giết được lánh cư;
Hãy làm nơi ẩn náu cho họ để họ thoát khỏi tay những kẻ đang truy lùng tiêu diệt họ.”
Vì sẽ có lúc những kẻ đàn áp họ không còn nữa;
Ý đồ tiêu diệt họ sẽ ngưng;
Những kẻ giày đạp họ biến mất khỏi xứ.
Bấy giờ một ngai sẽ được lập lên trong tình thương
Trong lều của Ða-vít;
Trên ngai ấy một người thành tín sẽ trị vì;
Người ấy sẽ luôn kiếm tìm công lý,
Và lẹ làng thi hành lẽ công chính.

Chúng ta đã nghe về tính kiêu ngạo của Mô-áp;
Chúng ta đã biết nó kiêu ngạo như thế nào;
Nó hay ngang tàng, kiêu căng, và xấc xược;
Chúng ta biết rõ: những gì nó phô trương chỉ là rỗng tuếch.
Vì thế hãy để cho Mô-áp khóc than,
Hãy để cho mọi người Mô-áp khóc than về nó.
Hãy cứ khóc lóc sầu thảm,
Hãy cực kỳ khổ đau sầu não,
Hãy nuối tiếc những bánh nho sản xuất ở Ki-rơ Ha-rê-sết.
Vì ruộng vườn ở Hết-bôn tiêu điều,
Những vườn nho ở Síp-ma cũng vậy,
Vua chúa của các dân đã từng bị rượu từ các chùm nho ấy làm say gục,[e]
Những cây nho đã từng vươn cành đến tận Gia-ê-xe, lan mãi đến vùng sa mạc;
Những nhánh ấy đã mọc tràn ra bên ngoài, băng qua cả đại dương.
Vì thế Ta sẽ khóc với dân Gia-ê-xe khi chúng khóc vì thương tiếc những vườn nho ở Síp-ma;
Hỡi Hết-bôn, hỡi Ê-lê-a-lê, nước mắt Ta sẽ dầm dề vì các ngươi,
Vì những tiếng hát câu hò trong mùa hái nho và mùa gặt lúa sẽ không còn nữa.
10 Niềm hân hoan và vui mừng vì ruộng vườn trúng mùa đã bị cất đi,
Trong các vườn nho, tiếng hát ca sẽ không còn nữa, tiếng câu hò sẽ không còn nữa;
Tại các bồn ép nho, chẳng còn ai sẽ đạp nho để làm rượu,
Vì Ta sẽ làm cho tiếng hát hò ngưng bặt.
11 Do đó lòng Ta thổn thức vì Mô-áp, như hạc cầm trỗi điệu bi thương,
Dạ Ta bồi hồi đau xót vì cớ Ki-rơ Hê-re.
12 Lúc ấy dù Mô-áp có lên các đền miếu xây cất trên các nơi cao mà mỏi mòn quỳ lạy cầu xin các thần của nó,
Dù nó có lên các thánh điện của các thần tượng ấy mà cúng bái kêu cầu,
Tất cả đều sẽ luống công vô ích.

13 Ðó là lời của Chúa đã phán về Mô-áp từ xưa. 14 Nhưng bây giờ Chúa lại phán, “Trong vòng ba năm nữa, giống như số năm thuê một công nhân lao động, hào quang của Mô-áp, luôn với số dân đông đảo ấy, sẽ bị tiêu tan. Số người còn sót lại sẽ rất ít và sẽ không ra gì.”

Sứ Ðiệp Nghịch Lại Ða-mách

17 Sứ điệp về Ða-mách:

Kìa, Ða-mách sẽ không còn là một thành phố nữa,
Nhưng chỉ là một đống đổ nát hoang tàn.
Các khu phố của nó[f] sẽ trở nên hoang vắng,
Chỉ còn làm nơi cho các đàn chiên nằm nghỉ;
Chẳng ai sẽ làm cho chúng kinh động.
Ðồn lũy của nó đóng ở Ép-ra-im sẽ không còn nữa;
Vương quyền của Ða-mách đã bị cất bỏ rồi;
Những người A-ram[g] còn sống sót sẽ giống như vinh hiển của con cái I-sơ-ra-ên,
Chúa các đạo quân phán vậy.

Trong ngày ấy, vinh hiển của Gia-cốp sẽ suy giảm;
Thân thể mập mạnh của nó sẽ trở nên gầy yếu.
Nó sẽ như người thợ gặt nắm lấy những ngọn lúa,
Rồi đưa tay ra cắt và chỉ có được một ít gié lúa thôi;
Giống như người ta đi mót lúa trong thung lũng Rê-pha-im.
Thật vậy chỉ một ít gié lúa còn sót lại;
Giống như cây ô-liu kia bị người ta rung,
Chỉ còn hai ba trái sót lại trên ngọn cây,
Hoặc bốn năm trái còn dính lại trên các cành ra trái.
Chúa Ðức Chúa Trời[h] của I-sơ-ra-ên phán vậy.

Trong ngày ấy người ta sẽ để lòng hướng về Ðấng Tạo Hóa mình;
Mắt họ sẽ ngưỡng vọng Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên.
Họ sẽ không cúng tế nơi bàn thờ các thần tượng,
Tức nơi các tác phẩm do tay họ làm ra;
Họ sẽ chẳng trông mong gì nơi các sản phẩm mà ngón tay họ đã tạo,
Bất kể là trụ thờ Nữ Thần A-sê-ra,
Hay các bàn thờ để tế hương cho các thần tượng.

Trong ngày ấy các thành kiên cố của họ sẽ giống như những nơi hoang vắng của dân Hi-vi và dân A-mô-ri thời xưa;[i]
Các dân ấy đã bỏ xứ ra đi vì cớ dân I-sơ-ra-ên;
Thật là cảnh hoang tàn đổ nát.

10 Vì ngươi đã quên Ðức Chúa Trời, Ðấng Giải Cứu của ngươi,
Vì ngươi không nhớ đến Vầng Ðá vững chãi làm nơi ẩn náu của ngươi,
Cho nên, dù ngươi trồng những cây giống tốt
Và ương những cây lấy giống từ ngoại quốc mang về;
11 Dù trong ngày ngươi trồng, ngươi mong sao cho chúng chóng lớn;
Ngay buổi sáng ngươi trồng, ngươi đã muốn thấy chúng sớm trổ hoa,
Nhưng đến ngày gặt hái, ngươi sẽ chẳng thu hoạch được gì,
Mà chỉ thấy toàn thảm sầu và nỗi đau tuyệt vọng.

12 Khốn cho muôn dân đang thét gào;
Họ thét to tựa biển cả gầm vang;
Khốn cho các nước đang gào la;
Họ gào to tựa sóng cuồng ập xuống.
13 Nhiều nước gào la như sóng cao cuồn cuộn đập vào bờ;
Nhưng khi Chúa quở trách, chúng liền cao bay xa chạy;
Chúng bị săn đuổi như rác rến trên núi gặp cơn lốc,
Như bụi bay khi gặp trận cuồng phong.
14 Chiều tà đến, ôi thật là kinh hoàng!
Trước khi trời sáng, chúng chẳng còn nữa.
Ðây là số phận của những kẻ bóc lột chúng ta,
Là định mạng dành cho quân cướp đoạt chúng ta.

Footnotes

  1. Ê-sai 13:1 ctd: Gánh nặng
  2. Ê-sai 13:6 nt: Shaddai
  3. Ê-sai 14:28 nt: gánh nặng
  4. Ê-sai 14:30 ctd: Nó sẽ diệt những người sống sót của ngươi
  5. Ê-sai 16:8 ctd: Vua chúa của các dân đã bẻ gãy các cành nho ấy
  6. Ê-sai 17:2 Theo bản LXX; nt: Các khu phố của A-rô-e
  7. Ê-sai 17:3 ctd: Sy-ri-a
  8. Ê-sai 17:6 nt: Yahweh Elohim
  9. Ê-sai 17:9 Theo LXX; nt: những rừng hoang và cây dại