Add parallel Print Page Options

Giu-đa và Ta-ma

38 Lúc ấy Giu-đa rời khỏi các anh em ông và đến ở chung với một người bạn ở Thành A-đu-lam, tên là Hi-ra. Tại đó Giu-đa gặp con gái của Su-a, một người Ca-na-an. Ông cưới nàng làm vợ và ăn ở với nàng. Bà có thai và sinh một trai. Ông đặt tên con trai đó là Ê-rơ. Bà lại có thai và sinh một trai nữa. Bà đặt tên nó là Ô-nan. Sau đó bà lại có thai và sinh một trai nữa. Bà đặt tên là Sê-la. Vả, lúc bà sinh người con thứ ba thì ông đang ở tại Kê-xíp.

Giu-đa cưới vợ cho Ê-rơ con đầu lòng của ông. Nàng tên là Ta-ma. Nhưng Ê-rơ con đầu lòng của Giu-đa là một kẻ gian ác trước mặt Chúa, nên Chúa khiến cậu ấy phải qua đời. Giu-đa nói với Ô-nan, “Con hãy đến ăn ở với chị dâu con và làm tròn bổn phận của em chồng, để anh con có người nối dõi.” Nhưng Ô-nan biết đứa con sinh ra sẽ không thuộc về mình, nên khi đến với chị dâu, cậu cố tình cho xuất tinh rơi xuống đất, để anh cậu sẽ không có con nối dõi. 10 Ðiều Ô-nan làm đó không đẹp lòng Chúa; vì thế Ngài cũng khiến cậu ấy phải qua đời. 11 Bấy giờ Giu-đa nói với Ta-ma con dâu ông, “Con hãy về ở góa bên nhà cha con cho đến khi Sê-la con trai cha khôn lớn,” vì ông nghĩ, “Kẻo nó cũng phải chết giống như các anh nó chăng.” Vậy Ta-ma trở về và sống trong nhà cha nàng.

12 Ngày qua tháng lại, con gái của Su-a vợ Giu-đa qua đời. Sau khi đã nguôi ngoai nỗi buồn,[a] ông đi thăm các thợ hớt lông chiên của ông ở Tim-na; có bạn ông là Hi-ra ở A-đu-lam đi với ông. 13 Người ta báo cho Ta-ma hay rằng, “Nầy, cha chồng cô sắp đến Tim-na để hớt lông chiên.” 14 Nàng liền cởi bộ y phục góa phụ của nàng ra, lấy khăn che mặt lại, rồi hóa trang che kín người, và đến ngồi ở phía trước cổng Thành Ê-na-im, trên con đường đi đến Tim-na, vì nàng thấy Sê-la đã khôn lớn mà người ta chưa cho nàng làm vợ chàng.

15 Khi Giu-đa thấy nàng, ông tưởng nàng là một gái điếm, vì nàng đã che mặt lại. 16 Ông tẻ bước đến gần nàng bên lề đường và nói, “Nầy, cô cho tôi đến với cô đi,” vì ông không biết nàng là dâu ông.

Nàng đáp, “Ông sẽ cho tôi thứ gì để tôi cho ông đến với tôi?”

17 Ông đáp, “Tôi sẽ gởi cho cô một con dê tơ trong bầy của tôi.”

Nàng nói, “Ông có vật gì cho tôi để làm tín vật cho đến khi tôi nhận được con dê đó chăng?”

18 Ông đáp, “Tôi phải cho cô món gì để làm tín vật bây giờ?”

Nàng nói, “Con dấu, sợi dây, và cây gậy ông đang có trong tay cũng đủ rồi.”

Ông trao cho nàng những món đó, rồi đến với nàng, và nàng có thai với ông. 19 Ðoạn nàng đứng dậy và ra đi. Nàng gỡ bỏ khăn che mặt và mặc lại những y phục của góa phụ.

20 Giu-đa nhờ bạn ông là người ở Thành A-đu-lam mang con dê tơ đến, để chuộc lại những tín vật nơi tay người phụ nữ, nhưng ông ấy không tìm được nàng. 21 Bấy giờ ông ấy hỏi những người ở đó, “Cô gái điếm đền thần đã ngồi bên đường trước cổng Thành Ê-na-im đâu rồi?”

Họ đáp, “Ở đây đâu có cô gái điếm đền thần nào.”

22 Ông ấy trở về nói với Giu-đa, “Tôi không thể tìm được cô ấy. Hơn nữa dân ở đó bảo địa phương họ không có cô gái điếm đền thần nào cả.”

23 Giu-đa nói, “Nếu vậy, thôi để cô ấy giữ mấy món đó, miễn sao chúng ta không bị chê cười là được rồi. Nầy, tôi đã giữ lời hứa mà gởi con dê tơ đến, và anh cũng đã tìm kiếm mà không tìm ra nàng.”

24 Thời gian trôi qua, khoảng ba tháng sau, có người báo cho Giu-đa rằng, “Ta-ma dâu của ông đã làm điếm, và hơn nữa, vì làm điếm cô ấy đang mang thai.”

Giu-đa nói, “Lôi nó ra và thiêu sống nó đi!”

25 Khi người ta đem nàng ra, nàng nhờ người chuyển lời đến nói với cha chồng nàng rằng, “Do ăn nằm với người đàn ông có những vật nầy mà con đã có thai.” Nàng lại nói, “Xin cha xem, cha có thể nhận ra con dấu, sợi dây, và cây gậy nầy là của ai không?”

26 Giu-đa nhìn nhận những món đồ đó là của ông và nói, “Nàng đúng hơn tôi, vì tôi đã không đưa Sê-la con trai tôi cho nàng.” Rồi ông không bao giờ ăn ở với nàng nữa.

27 Ðến ngày sinh, nầy, trong dạ nàng có thai đôi. 28 Ðến lúc sinh, một đứa thò tay ra trước, bà mụ lấy một sợi chỉ đỏ cột vào tay nó và nói, “Ðứa nầy ra trước.” 29 Nhưng nó lại thụt tay vào, và nầy, anh nó ra. Bà mụ nói, “Làm sao mà mày phá rào chui ra trước được vậy?” Vì thế họ đặt tên nó là Pê-rê.[b] 30 Sau đó em nó ra, có sợi chỉ đỏ cột nơi tay, và họ đặt tên nó là Xê-ra.[c]

Giô-sép Làm Nô Lệ ở Ai-cập

39 Bấy giờ Giô-sép đã bị đem xuống Ai-cập. Pô-ti-pha, triều thần của Pha-ra-ôn, chỉ huy quân thị vệ, một người Ai-cập, đã mua chàng từ tay những người Ích-ma-ên, những người đã đem chàng xuống đó. Chúa ở với Giô-sép, và chàng trở thành một người thành công. Chàng ở trong nhà của người Ai-cập chủ chàng. Chủ chàng thấy Chúa ở với chàng, và Chúa đã phù hộ cho tất cả những gì tay chàng làm đều thành công tốt đẹp.

Vậy Giô-sép được ơn trước mặt chủ chàng và chàng phục vụ người ấy. Ông lập chàng làm quản gia của nhà ông và đặt mọi sự ông có dưới tay chàng. Kể từ khi ông lập chàng làm quản gia của nhà ông và cai quản tất cả những gì ông có, thì vì Giô-sép, Chúa ban phước cho nhà người Ai-cập ấy. Phước hạnh của Chúa đổ trên mọi sự ông có, từ trong nhà cho đến ngoài đồng. Vậy ông trao mọi sự ông có vào tay Giô-sép, rồi chẳng bận tâm lo nghĩ gì đến nữa, ngoại trừ việc thích ăn món gì mà thôi. Vả, Giô-sép là người có thân hình đẹp đẽ và gương mặt đẹp trai.

Giô-sép Bị Tù Oan

Sau các việc ấy, vợ của chủ Giô-sép nhìn chàng với cặp mắt thèm muốn. Bà nói với chàng, “Hãy nằm với tôi.”

Nhưng chàng từ chối và nói với vợ chủ, “Xin bà xem, từ khi có tôi ở đây, chủ không phải bận tâm lo nghĩ về bất cứ điều gì trong nhà nầy nữa. Chủ đã giao hết mọi sự chủ có vào tay tôi. Trong nhà nầy, không gia nhân nào có quyền hơn tôi. Chủ cũng không giữ lại điều chi đối với tôi, ngoại trừ một mình bà, vì bà là vợ của chủ tôi. Làm sao tôi có thể làm điều đại ác dường ấy và phạm tội đối với Ðức Chúa Trời?”

10 Ngày qua ngày, bà ấy cứ nói với Giô-sép như thế, nhưng chàng không chịu nghe lời bà, để nằm với bà hoặc gần gũi bà. 11 Một ngày kia Giô-sép vào trong nhà để làm nhiệm vụ của chàng, và lúc ấy không có gia nhân nào ở trong nhà. 12 Bà ấy nắm áo chàng và bảo, “Hãy nằm với tôi.” Nhưng chàng bỏ áo lại trong tay bà, và chạy ra ngoài. 13 Khi thấy chàng đã bỏ áo lại trong tay bà và chạy ra ngoài, 14 bà kêu các gia nhân đến và nói với họ, “Bay xem đây, ông ấy đã đem vào nhà nầy một tên Hê-bơ-rơ để làm nhục chúng ta. Nó tính đến hãm hiếp ta, nhưng ta đã la lên. 15 Khi nghe ta cất tiếng la, nó đã bỏ áo nó lại với ta, và chạy trốn ra ngoài.” 16 Rồi bà cứ giữ áo của chàng bên cạnh cho đến khi chủ chàng về nhà.

17 Bà nói với ông những lời thế nầy, “Thằng nô lệ Hê-bơ-rơ anh đã mang về nhà chúng ta đã đến và tính xâm phạm tiết hạnh của em, 18 nhưng khi nghe em cất tiếng kêu cứu, nó đã bỏ áo lại bên em và chạy trốn ra ngoài.”

19 Khi chủ chàng nghe những lời của vợ ông nói với ông, “Thằng nô lệ của anh đã đối xử với em như vậy đó,” ông đùng đùng nổi giận. 20 Chủ của Giô-sép bắt chàng và tống giam chàng vào ngục, nơi giam giữ các tội phạm của vua. Thế là chàng bị giam trong ngục.

21 Nhưng Chúa ở với Giô-sép và tỏ lòng thương xót đối với chàng. Ngài ban cho chàng được ơn trước mặt viên cai ngục. 22 Viên cai ngục trao vào tay Giô-sép tất cả tù nhân trong ngục. Bất cứ những gì các tù nhân làm trong đó đều phải theo chỉ thị của chàng. 23 Viên cai ngục không hề bận tâm kiểm soát bất cứ việc gì ông đã trao vào tay Giô-sép, vì Chúa ở với chàng. Bất cứ việc gì chàng làm, Chúa đều phù hộ cho thành công.

Giô-sép Giải Mộng cho Các Quan của Pha-ra-ôn Bị Tù

40 Sau các việc đó, quan chước tửu và quan ngự thiện của vua Ai-cập có lỗi với chúa thượng của họ, vua Ai-cập. Pha-ra-ôn nổi giận hai triều thần của ông, tức quan chước tửu và quan ngự thiện. Ông truyền tống giam họ vào ngục trong dinh của quan chỉ huy quân thị vệ, cùng ngục thất Giô-sép bị giam giữ. Quan chỉ huy quân thị vệ trao cho Giô-sép chăm sóc hai vị quan đó và phục vụ họ. Hai vị quan đó bị giam giữ trong ngục một thời gian.

Một đêm kia, cả hai quan, quan chước tửu và quan ngự thiện của vua Ai-cập, đang khi bị tù, đều thấy chiêm bao. Mỗi người thấy một điềm chiêm bao, và mỗi điềm chiêm bao có ý nghĩa riêng. Sáng ngày Giô-sép đến gặp họ; chàng nhìn họ, và này, mặt mày người nào cũng ủ dột u sầu. Chàng hỏi hai vị triều thần của Pha-ra-ôn đang bị giam giữ trong ngục thất của dinh chủ chàng, “Tại sao hôm nay nét mặt hai ngài trông thảm sầu như vậy?”

Họ nói với chàng, “Chúng tôi mỗi người thấy một điềm chiêm bao, nhưng không ai hiểu ý nghĩa điềm chiêm bao của mình là gì.”

Giô-sép nói với họ, “Chẳng phải sự giải nghĩa thuộc về Ðức Chúa Trời sao? Xin hai ngài kể cho tôi nghe đi.”

Quan chước tửu bèn thuật cho Giô-sép nghe điềm chiêm bao của ông: “Nầy, trong chiêm bao, tôi thấy trước mặt tôi một cây nho. 10 Cây nho ấy có ba nhánh. Dường như cây nho ấy đâm chồi, trổ hoa, và nảy ra những chùm nho chín mọng. 11 Bấy giờ trong tay tôi có tửu bôi của Pha-ra-ôn. Tôi hái những chùm nho ấy, vắt nước chảy vào tửu bôi của Pha-ra-ôn, rồi đặt tửu bôi ấy vào tay Pha-ra-ôn.”

12 Giô-sép nói với ông, “Ðây là ý nghĩa của điềm chiêm bao ấy: Ba nhánh chỉ về ba ngày. 13 Ba ngày nữa, Pha-ra-ôn sẽ nâng đầu ngài lên và phục chức cho ngài. Ngài sẽ dâng tửu bôi của Pha-ra-ôn vào tay vua, như ngài vẫn làm khi trước, lúc ngài làm quan chước tửu. 14 Khi được mọi sự tốt đẹp rồi, mong ngài nhớ đến tôi và làm ơn cho tôi. Xin ngài nhắc đến tôi trước mặt Pha-ra-ôn và giúp tôi thoát ra khỏi ngục nầy. 15 Tôi thật sự đã bị bắt cóc khỏi xứ của người Hê-bơ-rơ, và ở xứ nầy tôi đã không làm gì sai phạm đến nỗi phải bị giam trong ngục nầy.”

16 Khi quan chánh ngự thiện thấy lời giải nghĩa có ý nghĩa tốt, ông nói với Giô-sép, “Tôi cũng thấy một điềm chiêm bao, và nầy, tôi đội ba giỏ bánh màu trắng trên đầu. 17 Giỏ trên cùng có đủ thứ bánh đã nướng để Pha-ra-ôn dùng, nhưng chim chóc đến rỉa ăn tất cả bánh trong giỏ trên đầu tôi.”

18 Giô-sép đáp lời và nói, “Ðây là ý nghĩa của điềm chiêm bao ấy: Ba giỏ bánh chỉ về ba ngày. 19 Ba ngày nữa Pha-ra-ôn sẽ cất đầu ngài khỏi thân ngài. Nhà vua sẽ cho treo thân ngài trên cây, rồi chim chóc sẽ đến ăn thịt ngài.”

20 Ðến ngày thứ ba, sinh nhật của Pha-ra-ôn, vua mở tiệc thết đãi các triều thần của vua. Vua truyền lịnh đem[d] quan chước tửu và quan ngự thiện ra khỏi ngục và cho dẫn họ đến trước mặt các triều thần của vua. 21 Vua phục chức chước tửu cho quan chánh chước tửu, và quan ấy được tiếp tục dâng rượu vào tay Pha-ra-ôn. 22 Ðồng thời vua cũng truyền lịnh treo cổ quan ngự thiện, y như Giô-sép đã giải mộng cho họ. 23 Sau đó quan chánh chước tửu không nhớ gì đến Giô-sép nữa. Ông quên hẳn chàng.

Footnotes

  1. Sáng Thế 38:12 nt: Sau khi đã được an ủi rồi; ctd: Sau khi đã mãn tang vợ
  2. Sáng Thế 38:29 nghĩa là phá ngang vọt ra
  3. Sáng Thế 38:30 nghĩa là đỏ điều
  4. Sáng Thế 40:20 nt: nâng đầu