Add parallel Print Page Options

Giô-xép bị bán cho Phô-ti-pha

39 Các lái buôn [a] mang Giô-xép xuống Ai-cập. Có một người Ai-cập tên Phô-ti-pha làm quan cho vua Ai-cập và chỉ huy đội cận vệ hoàng cung. Ông ta mua Giô-xép từ mấy người Ích-ma-ên, là những người đã mang Giô-xép đến đó. CHÚA ở cùng Giô-xép, nên ông rất thành công. Ông sống trong nhà ông chủ là Phô-ti-pha người Ai-cập.

Phô-ti-pha thấy CHÚA ở cùng Giô-xép và phù hộ Giô-xép thành công mọi phương diện. Phô-ti-pha rất hài lòng về Giô-xép, nên cất nhắc Giô-xép làm đầy tớ riêng cho mình. Ông đặt Giô-xép quản trị cả nhà, giao hết cho Giô-xép mọi tài sản mình. Vì Giô-xép quản trị nhà cửa và tài sản Phô-ti-pha, nên CHÚA ban phúc lành cho mọi người trong nhà đó nữa. CHÚA cũng ban phước cho cả mọi thứ thuộc về Phô-ti-pha, trong nhà cũng như ngoài đồng ruộng. Nên Phô-ti-pha để Giô-xép quản trị mọi tài sản mình, không quan tâm về chuyện gì cả ngoại trừ thức ăn của mình.

Giô-xép bị ngồi tù

Giô-xép có vóc dáng khoẻ mạnh và đẹp trai. Sau một thời gian, vợ của chủ nhìn Giô-xép và bảo, “Hãy đến ân ái cùng ta!”

Nhưng Giô-xép từ chối bảo rằng, “Ông chủ tin cậy giao cho tôi mọi thứ trong nhà nầy. Ông đặt tôi cai quản mọi tài sản của ông. Trong nhà nầy không có ai lớn hơn tôi. Ông chủ không giữ lấy cho mình cái gì cả ngoại trừ bà, vì bà là vợ ông ấy. Làm sao tôi dám làm chuyện gian ác như thế được? Vì đó là phạm tội với Thượng Đế.”

10 Hàng ngày bà ta cứ nói hoài như thế với Giô-xép nhưng ông không chịu đi lại với bà hay lại gần bà. 11 Một ngày nọ, Giô-xép đi vào nhà lo công việc thường lệ, lúc ấy không một gia nhân nào khác có mặt trong nhà. 12 Bà chủ liền níu áo Giô-xép bảo, “Hãy lại ân ái với em nào!” Nhưng Giô-xép buông áo bỏ chạy ra ngoài.

13 Khi thấy Giô-xép đã bỏ áo lại trong tay mình và chạy ra ngoài, 14 bà liền kêu mấy đứa đầy tớ trong nhà lại nói rằng, “Xem nầy! Họ mang thằng nô lệ Do-Thái vào đây để làm nhục chúng ta. Nó đến gần định cưỡng hiếp tao nhưng tao la lên. 15 Nghe tao la nó hoảng sợ thoát chạy bỏ lại cái áo nầy trong tay tao.” 16 Bà ta giữ cái áo cho đến khi chồng về, 17 rồi mách lại chuyện đó. Bà bảo, “Thằng nô lệ Do-thái anh mang về nhà đã làm nhục em! 18 Khi nó định đến gần em thì em la lên. Nó thoát chạy bỏ lại cái áo nó mặc đây.”

19 Khi chủ Giô-xép nghe vợ kể lại rằng, “Đây là điều thằng nô lệ của anh làm cho em” thì ông ta phừng phừng nổi giận. 20 Phô-ti-pha bắt Giô-xép tống vào ngục giam các tù nhân của nhà vua. Thế là Giô-xép ngồi tù.

21 Nhưng CHÚA phù hộ Giô-xép và tỏ lòng nhân từ, nên Ngài khiến cai ngục cũng thích Giô-xép. 22 Viên cai ngục chọn Giô-xép cai quản tất cả các tù nhân, nên Giô-xép quản trị mọi việc trong tù. 23 Viên cai ngục không bao giờ bận tâm đến những gì đã giao cho Giô-xép lo, vì CHÚA phù hộ Giô-xép, khiến ông thành công trong mọi việc.

Giô-xép giải nghĩa hai giấc mộng

40 Sau các chuyện ấy, có hai sĩ quan hoàng gia làm vua bất bình, đó là quan dâng rượu và quan làm bánh cho vua. Nhà vua nổi giận với quan dâng rượu và quan làm bánh, nên tống giam họ vào nhà ngục của viên chỉ huy đội cận vệ, cùng nơi Giô-xép bị giam. Viên chỉ huy đội cận vệ giao hai tên tù mới cho Giô-xép coi sóc. Cả hai bị giam một thời gian. Một đêm nọ trong khi họ đang ngồi tù, cả hai quan hầu rượu và quan làm bánh đều chiêm bao. Mỗi giấc mộng có ý nghĩa riêng. Sáng hôm sau, khi đến thăm họ, Giô-xép thấy hai người có vẻ lo âu. Ông hỏi họ, “Hôm nay sao các ông có vẻ không vui như thế?”

Hai người trả lời, “Đêm qua chúng tôi nằm chiêm bao nhưng không ai biết giải thích ý nghĩa chiêm bao đó cho chúng tôi cả.”

Giô-xép bảo, “Thượng Đế là Đấng có thể giải thích ý nghĩa chiêm bao. Mấy ông hãy thuật chiêm bao cho tôi nghe đi.”

Chiêm bao của quan hầu rượu

Quan hầu rượu kể cho Giô-xép nghe chiêm bao của mình. Ông kể, “Trong chiêm bao tôi thấy một dây nho, 10 trên dây nho có ba nhánh. Tôi thấy các nhánh trổ nụ và hoa rồi sinh ra trái nho chín. 11 Tôi đang cầm ly vua trong tay nên tôi hái các trái nho ép nước vào trong ly và dâng lên cho vua.”

12 Giô-xép bảo, “Tôi sẽ giải thích điềm chiêm bao cho ông. Ba nhánh tức là ba ngày. 13 Ba ngày nữa nhà vua sẽ thả ông ra, rồi cho ông nhận lại việc cũ. Ông sẽ hầu rượu cho vua như trước. 14 Nhưng khi được tự do rồi thì xin nhớ đến tôi nhé. Hãy tốt với tôi, nói với vua giùm cho tôi để tôi ra khỏi nhà tù nầy. 15 Tôi bị cưỡng bách mang ra khỏi đất nước của người Do-thái, mặc dù tôi không làm gì nên tội để phải ngồi tù.”

Chiêm bao của quan làm bánh

16 Quan làm bánh thấy lời giải thích của Giô-xép có vẻ tốt, nên cũng kể cho ông nghe chiêm bao mình, “Tôi cũng có một chiêm bao. Trong chiêm bao tôi thấy có ba giỏ bánh trên đầu tôi. 17 Trong giỏ trên cùng có đủ thứ bánh tôi làm cho vua nhưng mấy con chim đáp xuống ăn hết bánh trong giỏ trên đầu tôi.”

18 Giô-xép bảo, “Tôi sẽ giải thích cho ông biết ý nghĩa chiêm bao đó. Ba giỏ bánh tức là ba ngày. 19 Ba ngày nữa vua sẽ chém đầu ông! Vua sẽ treo xác ông lên cây rồi chim sẽ bay đến rỉa thịt ông.”

Giô-xép bị lãng quên

20 Ba hôm sau vào ngày sinh nhật mình, vua mở tiệc thết đãi các sĩ quan hoàng gia. Trước mặt các quan, vua đưa trưởng quan hầu rượu và trưởng quan làm bánh ra khỏi ngục. 21 Vua phục chức cho trưởng quan hầu rượu, nên quan đó lại được dâng rượu vào tay vua. 22 Nhưng vua cho treo cổ viên trưởng quan làm bánh lên cây. Mọi việc xảy ra y như Giô-xép giải đoán, 23 nhưng trưởng quan hầu rượu không còn nhớ đến Giô-xép nữa. Ông quên bẵng Giô-xép đi.

Footnotes

  1. Sáng Thế 39:1 Các lái buôn Nguyên văn, “các người Ích-ma-ên.”

Giô-sép Làm Nô Lệ ở Ai-cập

39 Bấy giờ Giô-sép đã bị đem xuống Ai-cập. Pô-ti-pha, triều thần của Pha-ra-ôn, chỉ huy quân thị vệ, một người Ai-cập, đã mua chàng từ tay những người Ích-ma-ên, những người đã đem chàng xuống đó. Chúa ở với Giô-sép, và chàng trở thành một người thành công. Chàng ở trong nhà của người Ai-cập chủ chàng. Chủ chàng thấy Chúa ở với chàng, và Chúa đã phù hộ cho tất cả những gì tay chàng làm đều thành công tốt đẹp.

Vậy Giô-sép được ơn trước mặt chủ chàng và chàng phục vụ người ấy. Ông lập chàng làm quản gia của nhà ông và đặt mọi sự ông có dưới tay chàng. Kể từ khi ông lập chàng làm quản gia của nhà ông và cai quản tất cả những gì ông có, thì vì Giô-sép, Chúa ban phước cho nhà người Ai-cập ấy. Phước hạnh của Chúa đổ trên mọi sự ông có, từ trong nhà cho đến ngoài đồng. Vậy ông trao mọi sự ông có vào tay Giô-sép, rồi chẳng bận tâm lo nghĩ gì đến nữa, ngoại trừ việc thích ăn món gì mà thôi. Vả, Giô-sép là người có thân hình đẹp đẽ và gương mặt đẹp trai.

Giô-sép Bị Tù Oan

Sau các việc ấy, vợ của chủ Giô-sép nhìn chàng với cặp mắt thèm muốn. Bà nói với chàng, “Hãy nằm với tôi.”

Nhưng chàng từ chối và nói với vợ chủ, “Xin bà xem, từ khi có tôi ở đây, chủ không phải bận tâm lo nghĩ về bất cứ điều gì trong nhà nầy nữa. Chủ đã giao hết mọi sự chủ có vào tay tôi. Trong nhà nầy, không gia nhân nào có quyền hơn tôi. Chủ cũng không giữ lại điều chi đối với tôi, ngoại trừ một mình bà, vì bà là vợ của chủ tôi. Làm sao tôi có thể làm điều đại ác dường ấy và phạm tội đối với Ðức Chúa Trời?”

10 Ngày qua ngày, bà ấy cứ nói với Giô-sép như thế, nhưng chàng không chịu nghe lời bà, để nằm với bà hoặc gần gũi bà. 11 Một ngày kia Giô-sép vào trong nhà để làm nhiệm vụ của chàng, và lúc ấy không có gia nhân nào ở trong nhà. 12 Bà ấy nắm áo chàng và bảo, “Hãy nằm với tôi.” Nhưng chàng bỏ áo lại trong tay bà, và chạy ra ngoài. 13 Khi thấy chàng đã bỏ áo lại trong tay bà và chạy ra ngoài, 14 bà kêu các gia nhân đến và nói với họ, “Bay xem đây, ông ấy đã đem vào nhà nầy một tên Hê-bơ-rơ để làm nhục chúng ta. Nó tính đến hãm hiếp ta, nhưng ta đã la lên. 15 Khi nghe ta cất tiếng la, nó đã bỏ áo nó lại với ta, và chạy trốn ra ngoài.” 16 Rồi bà cứ giữ áo của chàng bên cạnh cho đến khi chủ chàng về nhà.

17 Bà nói với ông những lời thế nầy, “Thằng nô lệ Hê-bơ-rơ anh đã mang về nhà chúng ta đã đến và tính xâm phạm tiết hạnh của em, 18 nhưng khi nghe em cất tiếng kêu cứu, nó đã bỏ áo lại bên em và chạy trốn ra ngoài.”

19 Khi chủ chàng nghe những lời của vợ ông nói với ông, “Thằng nô lệ của anh đã đối xử với em như vậy đó,” ông đùng đùng nổi giận. 20 Chủ của Giô-sép bắt chàng và tống giam chàng vào ngục, nơi giam giữ các tội phạm của vua. Thế là chàng bị giam trong ngục.

21 Nhưng Chúa ở với Giô-sép và tỏ lòng thương xót đối với chàng. Ngài ban cho chàng được ơn trước mặt viên cai ngục. 22 Viên cai ngục trao vào tay Giô-sép tất cả tù nhân trong ngục. Bất cứ những gì các tù nhân làm trong đó đều phải theo chỉ thị của chàng. 23 Viên cai ngục không hề bận tâm kiểm soát bất cứ việc gì ông đã trao vào tay Giô-sép, vì Chúa ở với chàng. Bất cứ việc gì chàng làm, Chúa đều phù hộ cho thành công.

Giô-sép Giải Mộng cho Các Quan của Pha-ra-ôn Bị Tù

40 Sau các việc đó, quan chước tửu và quan ngự thiện của vua Ai-cập có lỗi với chúa thượng của họ, vua Ai-cập. Pha-ra-ôn nổi giận hai triều thần của ông, tức quan chước tửu và quan ngự thiện. Ông truyền tống giam họ vào ngục trong dinh của quan chỉ huy quân thị vệ, cùng ngục thất Giô-sép bị giam giữ. Quan chỉ huy quân thị vệ trao cho Giô-sép chăm sóc hai vị quan đó và phục vụ họ. Hai vị quan đó bị giam giữ trong ngục một thời gian.

Một đêm kia, cả hai quan, quan chước tửu và quan ngự thiện của vua Ai-cập, đang khi bị tù, đều thấy chiêm bao. Mỗi người thấy một điềm chiêm bao, và mỗi điềm chiêm bao có ý nghĩa riêng. Sáng ngày Giô-sép đến gặp họ; chàng nhìn họ, và này, mặt mày người nào cũng ủ dột u sầu. Chàng hỏi hai vị triều thần của Pha-ra-ôn đang bị giam giữ trong ngục thất của dinh chủ chàng, “Tại sao hôm nay nét mặt hai ngài trông thảm sầu như vậy?”

Họ nói với chàng, “Chúng tôi mỗi người thấy một điềm chiêm bao, nhưng không ai hiểu ý nghĩa điềm chiêm bao của mình là gì.”

Giô-sép nói với họ, “Chẳng phải sự giải nghĩa thuộc về Ðức Chúa Trời sao? Xin hai ngài kể cho tôi nghe đi.”

Quan chước tửu bèn thuật cho Giô-sép nghe điềm chiêm bao của ông: “Nầy, trong chiêm bao, tôi thấy trước mặt tôi một cây nho. 10 Cây nho ấy có ba nhánh. Dường như cây nho ấy đâm chồi, trổ hoa, và nảy ra những chùm nho chín mọng. 11 Bấy giờ trong tay tôi có tửu bôi của Pha-ra-ôn. Tôi hái những chùm nho ấy, vắt nước chảy vào tửu bôi của Pha-ra-ôn, rồi đặt tửu bôi ấy vào tay Pha-ra-ôn.”

12 Giô-sép nói với ông, “Ðây là ý nghĩa của điềm chiêm bao ấy: Ba nhánh chỉ về ba ngày. 13 Ba ngày nữa, Pha-ra-ôn sẽ nâng đầu ngài lên và phục chức cho ngài. Ngài sẽ dâng tửu bôi của Pha-ra-ôn vào tay vua, như ngài vẫn làm khi trước, lúc ngài làm quan chước tửu. 14 Khi được mọi sự tốt đẹp rồi, mong ngài nhớ đến tôi và làm ơn cho tôi. Xin ngài nhắc đến tôi trước mặt Pha-ra-ôn và giúp tôi thoát ra khỏi ngục nầy. 15 Tôi thật sự đã bị bắt cóc khỏi xứ của người Hê-bơ-rơ, và ở xứ nầy tôi đã không làm gì sai phạm đến nỗi phải bị giam trong ngục nầy.”

16 Khi quan chánh ngự thiện thấy lời giải nghĩa có ý nghĩa tốt, ông nói với Giô-sép, “Tôi cũng thấy một điềm chiêm bao, và nầy, tôi đội ba giỏ bánh màu trắng trên đầu. 17 Giỏ trên cùng có đủ thứ bánh đã nướng để Pha-ra-ôn dùng, nhưng chim chóc đến rỉa ăn tất cả bánh trong giỏ trên đầu tôi.”

18 Giô-sép đáp lời và nói, “Ðây là ý nghĩa của điềm chiêm bao ấy: Ba giỏ bánh chỉ về ba ngày. 19 Ba ngày nữa Pha-ra-ôn sẽ cất đầu ngài khỏi thân ngài. Nhà vua sẽ cho treo thân ngài trên cây, rồi chim chóc sẽ đến ăn thịt ngài.”

20 Ðến ngày thứ ba, sinh nhật của Pha-ra-ôn, vua mở tiệc thết đãi các triều thần của vua. Vua truyền lịnh đem[a] quan chước tửu và quan ngự thiện ra khỏi ngục và cho dẫn họ đến trước mặt các triều thần của vua. 21 Vua phục chức chước tửu cho quan chánh chước tửu, và quan ấy được tiếp tục dâng rượu vào tay Pha-ra-ôn. 22 Ðồng thời vua cũng truyền lịnh treo cổ quan ngự thiện, y như Giô-sép đã giải mộng cho họ. 23 Sau đó quan chánh chước tửu không nhớ gì đến Giô-sép nữa. Ông quên hẳn chàng.

Footnotes

  1. Sáng Thế 40:20 nt: nâng đầu

Chúa Giê-xu và Giăng Báp-tít(A)

11 Sau khi dạy dỗ xong những điều ấy cho mười hai môn đệ, Chúa Giê-xu rời nơi đó đi đến các thị trấn miền Ga-li-lê để giảng dạy.

Giăng Báp-tít đang ngồi tù. Khi nghe thuật lại những gì Chúa Giê-xu làm, ông liền sai mấy môn đệ đến hỏi Ngài, “Thầy có phải là Đấng phải đến hay chúng tôi phải chờ Đấng khác?”

Chúa Giê-xu bảo họ, “Về thuật lại cho Giăng những gì các anh nghe và thấy: Kẻ mù được sáng mắt, kẻ què đi được, người mắc bệnh cùi được chữa lành. Kẻ điếc nghe được, người chết sống lại và Tin Mừng được giảng ra cho kẻ nghèo. Phúc cho người nào không nao núng trong đức tin vì ta.”

Khi các môn đệ Giăng vừa ra về, thì Chúa Giê-xu bắt đầu nói chuyện với dân chúng về Giăng. Ngài hỏi, “Các ông bà đi ra đồng hoang để xem gì? Có phải xem cọng sậy [a] bị gió thổi không? Các ông bà còn xem gì nữa? Có phải xem người mặc áo quần sang trọng không?—Không, vì những người mặc áo quần sang trọng thì ở trong cung vua. Vậy tại sao các ông bà đi ra xem? Có phải xem nhà tiên tri không? Đúng vậy, tôi bảo cho các ông bà biết rằng vai trò của Giăng còn lớn hơn nhà tiên tri nữa. 10 Chính về người ấy mà có lời viết:

‘Ta sẽ sai sứ giả đi trước con,
    để chuẩn bị đường cho con.’ (B)

11 Ta bảo thật, trong số những người sinh ra trên đời chưa có ai lớn hơn Giăng Báp-tít, nhưng trên Nước Trời, người thấp kém nhất còn lớn hơn cả Giăng nữa. 12 Từ khi Giăng đến cho tới bây giờ, nước thiên đàng phát triển mạnh [b] nên nhiều người tìm cách dùng bạo lực chiếm lấy. 13 Tất cả những lời tiên tri và luật pháp Mô-se đều ghi chép những sự việc xảy ra cho tới khi Giăng đến. 14 Nếu các ông bà tin lời các vị ấy, thì Giăng chính là Ê-li [c], người mà họ nói là sẽ đến. 15 Ai nghe được, hãy lắng nghe cho kỹ.

16 Ta phải mô tả thế nào về những người ở thời đại nầy? Họ giống ai? Họ giống mấy đứa trẻ ngồi nơi phố chợ gọi nhau rằng,

17 ‘Chúng tao đã chơi nhạc mà chúng bay không chịu nhảy múa;
    chúng tao đã hát bài ai ca mà chúng bay không chịu than khóc.’

18 Giăng đến, không ăn uống như những người khác thì người ta bảo, ‘Ông ta bị quỉ ám.’ 19 Con Người đến, ăn và uống thì người ta nói, ‘Xem kìa! Ông ta ăn nhậu quá mức lại còn kết bạn với bọn thu thuế và kẻ xấu xa.’ Nhưng sự khôn ngoan phải được minh chứng rằng đúng bằng việc làm của nó.”

Chúa Giê-xu cảnh cáo những người không tin(C)

20 Rồi Chúa Giê-xu quở trách những thành mà Ngài đã làm phép lạ nhiều nhất vì họ không ăn năn hoặc từ bỏ tội lỗi. 21 Ngài quở, “Khốn cho ngươi, thành Cô-ra-xin! Khốn cho ngươi, thành Bết-xai-đa! Vì nếu những phép lạ ta đã làm giữa các ngươi mà được làm ở các thành Tia và Xi-đôn thì dân cư ở đó đã ăn năn từ lâu rồi. Họ chắc chắn đã mặc vải sô và rắc tro lên người để chứng tỏ thực sự hối hận. 22 Ta bảo ngươi, đến Ngày Xét Xử, hai thành Tia và Xi-đôn sẽ chịu phạt nhẹ hơn ngươi. 23 Còn ngươi, thành Ca-bê-nâm, ngươi được nâng lên đến tận trời sao?—Không! Ngươi sẽ bị ném xuống âm phủ. Nếu những phép lạ ta đã làm giữa ngươi mà được đem làm ở Xô-đôm thì dân chúng ở đó chắc chắn đã từ bỏ tội lỗi và có lẽ thành ấy vẫn còn đến ngày nay. 24 Ta bảo cho ngươi biết, đến Ngày Xét Xử, thành Xô-đôm còn chịu phạt nhẹ hơn ngươi.”

Lời hứa ban cho dân chúng sự yên nghỉ(D)

25 Lúc đó Chúa Giê-xu nói, “Lạy Cha là Chúa của trời đất, con tạ ơn Cha vì Ngài đã giấu những điều nầy khỏi những người khôn ngoan thông sáng mà tỏ ra cho những kẻ có lòng đơn sơ như trẻ thơ. 26 Thưa Cha, đó là điều Cha muốn.

27 Cha đã giao mọi sự cho Con. Không ai biết Con ngoại trừ Cha, cũng không ai biết Cha ngoại trừ Con và những người nào Con muốn cho biết.

28 Hỡi những ai mệt mỏi và nặng gánh, hãy đến cùng ta. Ta sẽ cho các ngươi được nghỉ ngơi. 29 Hãy nhận lời dạy dỗ [d] của ta và học theo ta vì ta hiền hòa và khiêm nhường, các ngươi sẽ tìm được sự thảnh thơi cho đời sống. 30 Lời dạy của ta dễ chấp nhận; gánh ta giao cho các ngươi rất nhẹ nhàng.”

Footnotes

  1. Ma-thi-ơ 11:7 cọng sậy Nghĩa là Giăng không phải là người bình thường hoặc yếu ớt như cây sậy bị gió thổi.
  2. Ma-thi-ơ 11:12 phát triển mạnh Hay “chịu áp chế.”
  3. Ma-thi-ơ 11:14 Ê-li Xin xem Mal 4:5-6.
  4. Ma-thi-ơ 11:29 dạy dỗ Nguyên văn, “Hãy gánh lấy ách của ta trên các ngươi.” Ách được đặt lên cổ súc vật để nó kéo gánh nặng. Đây là dấu hiệu của người Do-thái chỉ về luật lệ. Xem Sứ đồ 15:10; Gal 5:1.

Chúa Trả Lời Giăng Báp-tít

(Lu 7:18-35)

11 Sau khi Ðức Chúa Jesus đã truyền lệnh cho mười hai môn đồ Ngài, Ngài rời nơi đó, đến dạy và giảng trong các thành của họ.

Khi ấy Giăng đang ở tù và được báo cáo những việc Ðấng Christ đã làm, ông sai các môn đồ của ông đến hỏi Ngài, “Thầy có phải là đấng chúng tôi đang trông đợi hay chúng tôi phải chờ một đấng khác?”

Ðức Chúa Jesus trả lời và nói với họ, “Hãy về thuật lại cho Giăng những gì các ngươi đã nghe và thấy: người mù được thấy, người què được đi, người phung được sạch, người điếc được nghe, người chết được sống lại, và người nghèo được nghe giảng Tin Mừng. Phước cho ai không bị vấp ngã vì cớ Ta.”

Khi các môn đồ của Giăng đã ra về, Ðức Chúa Jesus nói với đám đông về Giăng rằng, “Các ngươi đã vào đồng hoang để xem gì? Xem một cây sậy phất phơ trước gió chăng? Vậy các ngươi đã đi xem gì? Xem một người mặc nhung gấm như trong cung vua chăng? Vậy các ngươi đã đi xem gì? Xem một đấng tiên tri chăng? Phải, Ta nói với các ngươi, có một người ở đây cao trọng hơn một đấng tiên tri. 10 Ấy là về người đó mà đã có chép rằng,

‘Này, Ta sai sứ giả Ta đi trước mặt Con,
Người ấy sẽ dọn đường sẵn cho Con.’Mal 3:1

11 Quả thật, Ta nói với các ngươi, trong vòng những người do phụ nữ sinh ra không ai vĩ đại hơn Giăng Báp-tít, nhưng kẻ nhỏ nhất trong vương quốc thiên đàng còn vĩ đại hơn ông ấy. 12 Từ ngày Giăng Báp-tít đến nay vương quốc thiên đàng đã bị đàn áp thô bạo, và những kẻ có quyền đã dùng vũ lực đàn áp nó.[a] 13 Thật vậy tất cả Các Tiên Tri và Luật Pháp đã báo trước đến đời Giăng. 14 Và nếu các ngươi muốn chấp nhận thì ông ấy chính là Ê-li, người phải đến. 15 Ai có tai, hãy nghe!

16 Ta phải ví sánh thế hệ này với ai? Họ giống như đám trẻ ngồi ngoài chợ và réo gọi đám trẻ khác,

17 ‘Chúng tôi đã thổi sáo cho các bạn, mà các bạn không chịu nhảy múa;
Chúng tôi đã hát bài ai ca, mà các bạn không chịu khóc than.’

18 Vì Giăng đến, kiêng ăn và cữ uống, thì họ chỉ trích, ‘Ông ấy đã bị quỷ ám.’ 19 Còn Con Người đến, ăn và uống, họ lại bắt bẻ, ‘Xem kìa, một người ăn nhậu và say sưa, một người bạn của bọn thu thuế và phường tội lỗi.’ Nhưng sự khôn ngoan sẽ được chứng minh bằng kết quả những hành động của nàng.”[b]

Chúa Quở Trách Các Thành Vô Tín

(Lu 10:13-15)

20 Bấy giờ Ngài bắt đầu quở trách những thành đã chứng kiến nhiều phép lạ Ngài làm nhưng vẫn không chịu ăn năn, 21 “Khốn cho ngươi, hỡi Cô-ra-xin! Khốn cho ngươi, hỡi Bết-sai-đa! Vì nếu những phép lạ đã làm giữa các ngươi được thực hiện ở Ty-rơ và Si-đôn thì họ đã mặc vải thô và rắc tro trên người mà ăn năn từ lâu rồi. 22 Vì thế Ta nói với các ngươi, trong ngày phán xét, Ty-rơ và Si-đôn sẽ được xử khoan hồng hơn các ngươi. 23 Còn ngươi, hỡi Ca-bê-na-um, phải chăng ngươi sẽ được nhấc lên đến tận trời? Không đâu, ngươi sẽ bị hạ xuống tận âm phủ, vì nếu những phép lạ đã làm ra giữa ngươi được thực hiện ở Sô-đôm thì thành ấy còn tồn tại đến ngày nay. 24 Vậy Ta nói với các ngươi, trong ngày phán xét, dân của xứ Sô-đôm sẽ được xử khoan hồng hơn các ngươi.”

Chúa Cảm Tạ Ðức Chúa Cha

(Lu 10:21, 22)

25 Bấy giờ Ðức Chúa Jesus cất tiếng nói, “Lạy Cha, Chúa của trời và đất, Con tạ ơn Cha, vì Cha đã giấu những điều này với những người khôn ngoan và thông sáng, nhưng lại tỏ ra cho những trẻ thơ. 26 Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha.”

27 “Cha Ta đã trao mọi sự cho Ta. Không ai biết rõ Con ngoài Cha; cũng không ai biết rõ Cha ngoài Con và những kẻ Con chọn để bày tỏ cho. 28 Hỡi những ai mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến với Ta, Ta sẽ cho các ngươi được nghỉ ngơi. 29 Hãy mang ách của Ta và học nơi Ta, vì Ta hiền lành và lòng Ta nhu mì. Các ngươi sẽ tìm được sự thư thái cho linh hồn mình, 30 vì ách Ta dễ chịu và gánh Ta nhẹ nhàng.”

Footnotes

  1. Ma-thi-ơ 11:12 ctd: Vương quốc thiên đàng đã chịu áp lực mãnh liệt, và kẻ nào muốn vào phải dùng hết sức mình.
  2. Ma-thi-ơ 11:19 “nàng” chỉ về sự khôn ngoan