Add parallel Print Page Options

Chúa Ban Quyền Năng Cho Môi-se

Bấy giờ Môi-se thưa, “Nhưng nếu dân ấy không tin con và không nghe lời con, mà còn nói, ‘Chúa không hề hiện ra với ông,’ thì con phải làm sao?”

Chúa phán với ông, “Ngươi đang cầm gì trong tay?”

Ông đáp, “Thưa, một cây gậy”

Ngài phán, “Hãy quăng nó xuống đất.” Ông quăng cây gậy xuống đất. Nó liền biến thành một con rắn. Môi-se vọt chạy để tránh con rắn. Nhưng Chúa bảo Môi-se, “Hãy đưa tay ra và nắm đuôi nó.” Ông đưa tay ra và chộp đuôi nó. Nó liền biến thành cây gậy trở lại trong tay ông. “Nhờ dấu lạ nầy chúng có thể tin rằng Chúa, Ðức Chúa Trời của tổ tiên chúng, Ðức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Ðức Chúa Trời của I-sác, và Ðức Chúa Trời của Gia-cốp, đã hiện ra với ngươi.”

Chúa lại phán với ông, “Hãy đút tay ngươi vào trong vạt áo.”[a] Ông đút tay vào trong vạt áo, rồi rút tay ra. Này, tay ông bị phung, trắng như tuyết. Ðức Chúa Trời phán, “Hãy đút tay ngươi vào vạt áo lại.” Ông đút tay ông vào trong vạt áo lại rồi rút ra, và này, tay ông lành lặn trở lại, giống như da thịt ông. “Như vậy, nếu chúng không tin ngươi và không phục phép lạ thứ nhất, chúng có thể tin vào phép lạ thứ hai. Nếu với cả hai phép lạ ấy mà chúng vẫn không tin và nghe lời ngươi, hãy múc nước của Sông Nin đổ ra trên đất khô. Nước ngươi múc từ Sông Nin và đổ ra trên đất khô sẽ biến thành máu.”

10 Môi-se thưa với Chúa, “Ôi lạy Chúa,[b] lâu nay con không phải là một người có khả năng ăn nói, trước kia hay bây giờ cũng vậy. Từ lúc Ngài phán với tôi tớ Ngài đến giờ, con chỉ là một người nói năng lọng cọng, miệng lưỡi líu quýu.”

11 Chúa hỏi ông, “Ai ban cho loài người khả năng ăn nói? Ai làm câm, làm điếc, làm sáng, làm mù? Há chẳng phải Ta là Chúa hay sao? 12 Bây giờ hãy đi, Ta sẽ ở cùng miệng ngươi và dạy ngươi những lời phải nói.”

13 Nhưng ông đáp, “Ôi lạy Chúa, xin Ngài sai người khác đi.”

14 Bấy giờ Chúa nổi giận với Môi-se; Ngài phán, “Có phải A-rôn người Lê-vi là anh ngươi chăng? Ta biết nó có khẩu tài. Kìa nó đang đến thăm ngươi. Khi nó gặp ngươi, lòng nó sẽ vui mừng. 15 Ngươi sẽ nói chuyện với nó và đặt lời vào miệng nó. Ta sẽ ở cùng miệng ngươi và miệng nó. Ta sẽ chỉ dạy ngươi những gì ngươi phải làm. 16 Nó sẽ thay ngươi nói với dân. Nó sẽ làm phát ngôn viên của ngươi, còn ngươi, ngươi sẽ như Ðức Chúa Trời của nó. 17 Hãy cầm lấy cây gậy nầy trong tay và dùng nó để làm phép lạ.”

Môi-se Trở Lại Ai-cập

18 Môi-se trở về gặp Giê-trô nhạc phụ của ông và thưa, “Xin cha cho con về Ai-cập thăm anh chị em con, xem họ còn sống chăng.”

Giê-trô trả lời Môi-se, “Con hãy đi bình an.”

19 Khi Môi-se còn ở Mi-đi-an, Chúa phán với ông, “Hãy trở về Ai-cập, vì những kẻ muốn giết ngươi đã chết.” 20 Vậy Môi-se dẫn vợ và các con trai ông ra đi. Ông đỡ họ cỡi trên lưng lừa trở về xứ Ai-cập; còn Môi-se thì cầm cây gậy của Ðức Chúa Trời trong tay.

21 Chúa phán với Môi-se, “Khi ngươi trở về tới Ai-cập, hãy làm những phép lạ Ta cho tay ngươi có quyền làm, trước mặt Pha-ra-ôn, nhưng Ta sẽ để cho nó cứng lòng, hầu nó sẽ không cho dân đi. 22 Bấy giờ ngươi sẽ nói với Pha-ra-ôn, ‘Chúa phán thế nầy: I-sơ-ra-ên là con đầu lòng của Ta. 23 Ta truyền cho ngươi: Hãy để con Ta đi, để nó thờ phượng Ta. Nếu ngươi từ chối không để con Ta đi, này, Ta sẽ giết con đầu lòng của ngươi.’”

Con Trai Môi-se Ðược Cắt Bì

24 Dọc đường, tại một chỗ họ dừng lại nghỉ đêm, Chúa gặp Môi-se và định giết ông. 25 Nhưng bà Xíp-pô-ra lấy một mảnh đá lửa bén cắt đứt phần da quy đầu của con trai bà, rồi lấy nó chạm vào đôi chân Môi-se, và nói, “Anh quả thật là người chồng có duyên nợ máu với em.” 26 Nhờ vậy Chúa tha mạng ông. Lúc ấy bà nói, “Duyên nợ máu với chồng” để chỉ về phép cắt bì.

Môi-se Gặp A-rôn

27 Chúa phán với A-rôn, “Hãy vào đồng hoang để gặp Môi-se.” Vậy A-rôn đi và gặp Môi-se ở núi của Ðức Chúa Trời, và ôm hôn ông ấy. 28 Môi-se thuật lại cho A-rôn mọi lời Chúa đã sai ông và mọi phép lạ Ngài ban cho ông để thực hiện. 29 Ðoạn Môi-se và A-rôn đi và triệu tập tất cả các trưởng lão của I-sơ-ra-ên. 30 A-rôn thuật cho họ nghe tất cả những lời Chúa đã phán với Môi-se, và Môi-se làm các phép lạ trước mặt dân. 31 Bấy giờ dân tin. Khi họ biết rằng Chúa đang đoái đến dân I-sơ-ra-ên và đã thấy nỗi khốn khổ của họ, họ sấp mình xuống và thờ lạy Ngài.

Môi-se Hội Kiến với Pha-ra-ôn

Sau đó Môi-se và A-rôn đến ra mắt Pha-ra-ôn và nói, “Chúa, Ðức Chúa Trời, của dân I-sơ-ra-ên phán thế nầy, ‘Hãy để dân Ta đi, để chúng cử hành một thánh lễ thờ phượng Ta trong đồng hoang.’”

Nhưng Pha-ra-ôn đáp, “Chúa là ai mà ta phải vâng lời và để dân I-sơ-ra-ên ra đi? Ta chẳng biết Chúa nào cả, và ta sẽ không cho dân I-sơ-ra-ên đi đâu cả.”

Họ thưa, “Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên đã hiện ra với chúng tôi. Xin bệ hạ cho chúng tôi đi ba ngày vào đồng hoang để dâng tế lễ lên Chúa, Ðức Chúa Trời của chúng tôi; nếu không, Ngài sẽ giáng ôn dịch hoặc gươm đao trên chúng tôi.”

Nhưng vua Ai-cập trả lời họ, “Môi-se và A-rôn, tại sao các ngươi xúi dân bỏ việc lao động? Hãy làm việc đi!” Pha-ra-ôn nói tiếp, “Dân trong xứ bây giờ quá đông đúc, thế mà các ngươi lại muốn họ ngưng lao động!” Ngày hôm đó Pha-ra-ôn ra lịnh cho các cai nô của dân và các giám thị của họ, “Các ngươi chớ phát rơm cho dân để làm gạch như lâu nay nữa. Hãy để chúng tự đi kiếm rơm lấy. Nhưng các ngươi phải bắt chúng nộp đủ số gạch y như đã nộp bấy lâu nay. Ðừng giảm bớt chi cả, vì chúng biếng nhác nên đã lấy cớ và kêu nài, ‘Chúng tôi phải đi dâng tế lễ lên Ðức Chúa Trời của chúng tôi.’ Hãy gán những lao dịch nặng nhọc trên chúng, để chúng phải lo làm việc mà không chú tâm vào những lời dối trá.”

10 Vậy các cai nô của dân và các giám thị của họ đi ra và nói với dân, “Pha-ra-ôn phán thế nầy, ‘Ta sẽ không cung cấp rơm cho các ngươi nữa. 11 Các ngươi hãy tự kiếm rơm lấy cho mình; kiếm ở đâu được thì kiếm, nhưng số gạch các ngươi phải sản xuất để nộp không giảm bớt.’” 12 Vậy dân đi tản mác khắp nước Ai-cập để kiếm rạ thay rơm. 13 Các cai nô thúc giục họ, “Hãy hoàn tất công việc và nộp cho đủ số gạch mỗi ngày như khi các ngươi còn được cung cấp rơm.”

14 Các giám thị của dân I-sơ-ra-ên, tức những người được các cai nô của Pha-ra-ôn lập lên, bị đánh đập và hạch sách, “Tại sao các ngươi không hoàn tất số gạch đã được giao phó cho ngày hôm qua và hôm nay giống như trước?”

15 Các giám thị của dân I-sơ-ra-ên đến gặp Pha-ra-ôn và kêu nài, “Tại sao bệ hạ đối với bầy tôi của bệ hạ như vậy? 16 Người ta không cung cấp rơm cho bầy tôi của bệ hạ, mà lại bảo, ‘Hãy đúc gạch đi!’ Xin bệ hạ xem, bầy tôi của bệ hạ bị đánh đập như thể dân của bệ hạ có lỗi vậy.”

17 Nhưng ông quát tháo, “Các ngươi là quân lười biếng, quân biếng nhác; thế nên các ngươi đã nói, ‘Chúng tôi phải đi dâng tế lễ lên Chúa chúng tôi.’ 18 Bây giờ hãy đi ra và làm việc. Các ngươi sẽ không được phát rơm, nhưng các ngươi phải nộp đủ số gạch như trước.”

19 Các giám thị của dân I-sơ-ra-ên nhận biết họ đã gặp phải oan khiên khi bị bảo, “Các ngươi phải nộp đủ số gạch mỗi ngày.”

20 Vừa khi họ rời khỏi Pha-ra-ôn, họ gặp Môi-se và A-rôn đang chờ họ. 21 Họ nói với hai ông, “Cầu xin Chúa chứng giám và đoán phạt các ông. Các ông đã làm cho chúng tôi trở nên hôi hám trước mặt Pha-ra-ôn và triều thần của ông ấy. Các ông đã trao thanh gươm vào tay họ, để họ giết chúng tôi.”

22 Môi-se trở về với Chúa và thưa, “Lạy Chúa, tại sao Ngài lại bạc đãi dân nầy? Tại sao Ngài sai phái con làm chi? 23 Vì từ khi con đến gặp Pha-ra-ôn để nhân danh Ngài mà nói thì ông ấy đã bạc đãi dân nầy, còn Ngài thì không làm gì cả để giải cứu dân Ngài.”

Chúa Xác Quyết Sẽ Giải Cứu Dân I-sơ-ra-ên

Chúa phán với Môi-se, “Bây giờ ngươi hãy chờ xem những gì Ta sẽ làm cho Pha-ra-ôn. Ðúng là chỉ khi bị áp lực bởi một bàn tay mạnh mẽ thì nó mới chịu để họ ra đi, và chỉ với một bàn tay mạnh mẽ thì nó sẽ đuổi họ ra khỏi nước nó.”

Ðức Chúa Trời phán với Môi-se và nói với ông, “Ta là Chúa. Ta đã hiện ra với Áp-ra-ham, I-sác, và Gia-cốp với tư cách Ðức Chúa Trời Toàn Năng,[c] nhưng Ta đã không cho chúng biết danh Ta là Chúa. Ta đã lập giao ước giữa Ta với chúng, để ban xứ Ca-na-an cho chúng, xứ chúng đã cư ngụ như kiều dân. Ta đã nghe những lời kêu van của dân I-sơ-ra-ên, những kẻ bị dân Ai-cập buộc làm nô lệ, và Ta đã nhớ lại giao ước của Ta. Vậy hãy nói với dân I-sơ-ra-ên, ‘Ta là Chúa. Ta sẽ giải cứu các ngươi khỏi những gánh nặng của người Ai-cập. Ta sẽ giải thoát các ngươi khỏi ách nô lệ. Ta sẽ đưa tay ra cứu chuộc các ngươi và đoán phạt chúng bằng những đại họa. Ta sẽ nhận các ngươi là dân Ta, và Ta sẽ là Ðức Chúa Trời[d] của các ngươi. Các ngươi sẽ biết rằng Ta là Chúa, Ðức Chúa Trời của các ngươi, Ðấng giải cứu các ngươi khỏi những gánh nặng của người Ai-cập. Ta sẽ đem các ngươi về xứ Ta đã thề ban cho Áp-ra-ham, I-sác, và Gia-cốp. Ta sẽ ban xứ ấy cho các ngươi làm sản nghiệp. Ta là Chúa.”

Môi-se thuật lại những lời ấy cho dân I-sơ-ra-ên, nhưng họ không nghe Môi-se nữa, vì tinh thần của họ đã tan vỡ, và cảnh nô lệ họ chịu quá ác nghiệt.

10 Chúa lại phán với Môi-se, 11 “Hãy đi, nói với Pha-ra-ôn vua Ai-cập phải để cho dân I-sơ-ra-ên rời khỏi nước của nó.”

12 Nhưng Môi-se thưa lại với Chúa, “Ngay cả người I-sơ-ra-ên mà còn không thèm nghe lời con, làm sao Pha-ra-ôn có thể nghe lời một kẻ ăn nói vụng về như con?”

13 Nhưng Chúa phán với Môi-se và A-rôn và ra lịnh cho họ phải đến với dân I-sơ-ra-ên và với Pha-ra-ôn vua Ai-cập để đem dân I-sơ-ra-ên ra khỏi đất Ai-cập.

Gia Phả của Môi-se và A-rôn

14 Ðây là những trưởng tộc trong dòng họ của họ: Các con trai của Ru-bên, con đầu lòng của I-sơ-ra-ên, là Ha-nóc, Pan-lu, Hê-xơ-rôn, và Cạt-mi. Ðó là các gia tộc của Ru-bên.

15 Các con trai của Si-mê-ôn là Giê-mu-ên, Gia-min, Ô-hát, Gia-kin, Xô-ha, và Sa-un con trai của người phụ nữ Ca-na-an. Ðó là các gia tộc của Si-mê-ôn.

16 Ðây là tên các con trai của Lê-vi, theo gia phả của họ: Ghẹt-sôn, Kê-hát, và Mê-ra-ri. Lê-vi hưởng thọ được một trăm ba mươi bảy tuổi.

17 Các con trai của Ghẹt-sôn là Líp-ni, Si-mê-i, theo gia tộc của họ.

18 Các con trai của Kê-hát là Am-ram, Ít-ha, Hếp-rôn, U-xi-ên. Kê-hát hưởng thọ được một trăm ba mươi ba tuổi.

19 Các con trai của Mê-ra-ri là Mác-li và Mu-si. Ðây là gia tộc của Lê-vi theo gia phả của họ.

20 Am-ram cưới Giô-kê-bết cô của ông làm vợ. Bà sinh cho ông A-rôn và Môi-se. Am-ram hưởng thọ được một trăm ba mươi bảy tuổi.

21 Các con trai của Ít-ha là Cô-ra, Nê-phéc, và Xích-ri.

22 Các con trai của U-xi-ên là Mi-sa-ên, Ên-xa-phan, và Sít-ri.

23 A-rôn cưới Ê-li-sê-ba làm vợ, bà là con gái của Am-man-na-đáp và là em gái của Nác-sôn; bà sinh cho ông Na-đáp, A-bi-hu, Ê-lê-a-xa, và I-tha-ma.

24 Các con trai của Cô-ra là Át-xia, Ên-ca-na, và A-bi-a-sáp. Ðó là những gia tộc của dòng họ Cô-ra.

25 Ê-lê-a-xa con trai A-rôn cưới một người trong các con gái của Pu-ti-ên làm vợ; bà sinh cho ông Phi-nê-a. Ðó là các tộc trưởng trong dòng họ Lê-vi, theo từng gia tộc của họ.

26 Chính hai ông A-rôn và Môi-se nầy là những người Chúa đã phán, “Hãy đem dân I-sơ-ra-ên ra khỏi xứ Ai-cập theo từng đội ngũ của họ.” 27 Hai ông là những người đã nói với Pha-ra-ôn vua Ai-cập để đem dân I-sơ-ra-ên ra khỏi Ai-cập; chính là hai ông Môi-se và A-rôn nầy.

Môi-se và A-rôn Vâng Lịnh CHÚA

28 Một ngày kia Chúa phán với Môi-se trong xứ Ai-cập, 29 Chúa phán với ông, “Ta là Chúa; hãy đi nói với Pha-ra-ôn vua Ai-cập tất cả những gì Ta đã truyền cho ngươi.”

30 Nhưng Môi-se thưa lại trước mặt Chúa, “Con là người ăn nói vụng về, làm sao Pha-ra-ôn chịu nghe lời con?”

Footnotes

  1. Xuất Hành 4:6 nt: bụng
  2. Xuất Hành 4:10 nt: Adonai
  3. Xuất Hành 6:3 nt: El Shaddai (Thần Toàn Năng)
  4. Xuất Hành 6:7 ctd: Thần