Add parallel Print Page Options

Phải Vâng Lời CHÚA

Bây giờ hỡi I-sơ-ra-ên, hãy lắng nghe những luật lệ và mạng lịnh mà tôi sẽ chỉ dạy anh chị em hầu vâng giữ lấy, để anh chị em được sống và vào chiếm lấy xứ mà Chúa, Ðức Chúa Trời của tổ tiên anh chị em, ban cho anh chị em. Anh chị em chớ thêm điều gì vào những gì tôi truyền cho anh chị em và cũng không được bớt điều chi, nhưng hãy vâng giữ những điều răn của Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, mà tôi truyền cho anh chị em. Chính mắt anh chị em đã thấy những gì Chúa đã làm đối với Ba-anh Pê-ô, thể nào Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã tiêu diệt khỏi anh chị em những kẻ đi theo Ba-anh Pê-ô, trong khi những ai trung thành với Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, thì vẫn còn được sống đến ngày nay.

Hãy xem, như Chúa, Ðức Chúa Trời của tôi, đã truyền cho tôi thể nào, bây giờ tôi dạy lại cho anh chị em những luật lệ và mạng lịnh đó thể ấy, để anh chị em vâng giữ trong xứ mà anh chị em sắp sửa vào chiếm lấy. Anh chị em hãy vâng giữ chúng một cách cẩn thận, vì điều ấy sẽ chứng tỏ sự khôn ngoan và khả năng phân biệt của anh chị em trước mặt các dân, những kẻ mà khi được nghe những luật lệ nầy sẽ phải buột miệng nói, ‘Quả thật, dân ấy là một dân khôn ngoan và thông sáng!’ Vì có dân nào nước nào mà có một vị thần gần gũi với mình như Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, khi chúng ta kêu cầu Ngài chăng? Hoặc có một cường quốc nào mà có những luật lệ và mạng lịnh thể hiện công lý như toàn bộ luật pháp mà tôi trình ra trước mặt anh chị em ngày nay chăng?

Vậy hãy coi chừng và cẩn thận giữ lấy mình; suốt đời anh chị em, đừng để những gì chính mắt anh chị em đã thấy rời khỏi lòng mình. Hãy dạy cho con cái mình và cháu chắt mình biết những điều ấy. 10 Hãy nhớ đã có lần anh chị em đứng trước mặt Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, tại Hô-rếp khi Chúa nói với tôi, ‘Hãy tập họp dân lại cho Ta, để Ta cho chúng nghe những lời Ta, hầu chúng học biết kính sợ Ta trọn những ngày chúng sống trên đất và dạy con cháu chúng cũng làm như vậy.’ 11 Anh chị em đã đến gần và đã đứng tại chân núi, trong khi trên đỉnh lửa phụt lên đến tận trời và mây đen phủ giăng mù mịt. 12 Rồi từ trong ngọn lửa, Chúa phán với anh chị em. Anh chị em đã nghe tiếng nói nhưng không thấy hình dáng nào, chỉ có tiếng nói mà thôi. 13 Ngài đã phán với anh chị em giao ước của Ngài mà Ngài đã truyền cho anh chị em phải vâng giữ, đó là mười điều răn mà Ngài đã viết vào hai bảng đá. 14 Chúa cũng đã truyền cho tôi lúc đó rằng tôi phải dạy anh chị em những luật lệ và mạng lịnh, để anh chị em vâng giữ khi vào trong xứ mà anh chị em sắp đi qua và chiếm lấy.

15 Vậy hãy nhớ kỹ rằng khi Chúa từ trong ngọn lửa phán với anh chị em tại Hô-rếp, anh chị em không thấy hình ảnh nào của Ngài. Thế thì hãy coi chừng và cẩn thận giữ lấy mình, 16 hầu anh chị em sẽ không sa đọa, mà làm cho mình những hình tượng của bất cứ hình dạng người nào, hình dạng của người nam hay người nữ, 17 hoặc hình dạng của bất cứ thú vật nào trên đất, hình dạng của bất cứ loài chim nào bay trên trời, 18 hình dạng của bất cứ loài bò sát nào bò trên mặt đất, hình dạng của bất cứ loài cá nào bơi lội trong nước dưới mặt đất để thờ.

19 Khi anh chị em nhìn lên trời và thấy mặt trời, mặt trăng, các ngôi sao, tức mọi thiên thể trên trời, thì chớ để mình bị lôi cuốn bởi những ý nghĩ sai lạc mà sụp xuống thờ lạy chúng và phục vụ chúng, tức những thứ mà Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã sắp đặt chúng đâu vào đó trong không gian cho mọi người ở dưới trời. 20 Nhưng Chúa đã nhận lấy anh chị em và đem anh chị em ra khỏi lò nung sắt thép, tức ra khỏi Ai-cập, để anh chị em trở thành một dân làm cơ nghiệp riêng của Ngài như hiện nay.

21 Vì anh chị em mà Chúa đã giận tôi; Ngài đã thề rằng tôi sẽ không được đi qua Sông Giô-đanh, và tôi sẽ không được vào xứ tốt tươi màu mỡ mà Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, sẽ ban cho anh chị em làm sản nghiệp. 22 Nhưng tôi sẽ qua đời trong xứ nầy, mà không được đi qua bên kia Sông Giô-đanh; còn anh chị em sẽ đi qua bên đó mà chiếm lấy xứ sở tốt tươi màu mỡ ấy làm sản nghiệp. 23 Vậy khá cẩn thận và chớ quên giao ước mà Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã lập với anh chị em; và chớ làm cho anh chị em hình tượng của bất cứ vật nào mà Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã cấm. 24 Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, là ngọn lửa hay thiêu đốt, một Vị Thần[a] ghen tương.

25 Khi anh chị em có con, có cháu, và được ổn định trong xứ ấy rồi, nếu anh chị em hành động một cách sa đọa mà làm cho mình hình tượng của bất cứ vật gì –làm như thế tức là làm điều ác trước mặt Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, và chọc giận Ngài– 26 thì ngày nay tôi gọi trời và đất làm chứng để nghịch lại anh chị em rằng anh chị em sẽ sớm bị tiêu diệt hoàn toàn khỏi xứ mà anh chị em sắp sửa qua Sông Giô-đanh chiếm lấy. Anh chị em sẽ không sống lâu trong xứ ấy, nhưng sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn. 27 Chúa sẽ phân tán anh chị em ra giữa các dân; chỉ một số ít người của anh chị em sẽ sót lại giữa các dân mà Chúa sẽ đưa anh chị em đến sống. 28 Ở đó anh chị em sẽ phụng sự các thần khác do bàn tay loài người làm ra. Ðó là những thứ bằng gỗ và bằng đá, những thứ không thấy, không nghe, không ăn, và không ngửi. 29 Từ những nơi đó anh chị em sẽ trở lại tìm kiếm Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, và anh chị em sẽ tìm được Ngài nếu anh chị em tìm kiếm Ngài hết lòng và hết linh hồn mình. 30 Trong cơn cùng khốn, tức khi tất cả những điều ấy xảy đến cho anh chị em trong tương lai, anh chị em sẽ quay về với Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, và nghe theo Ngài. 31 Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, là Ðức Chúa Trời hay thương xót; Ngài sẽ không bỏ hẳn anh chị em và cũng không tuyệt diệt anh chị em; Ngài sẽ không quên giao ước mà Ngài đã thề với tổ tiên anh chị em.

32 Anh chị em thử hỏi xem, từ những thời xa xưa trước kia, những thời trước anh chị em, kể từ khi Ðức Chúa Trời dựng nên loài người trên đất, cho đến bây giờ, hãy hỏi xem từ chân trời nầy đến chân trời kia đã có việc gì lớn lao vĩ đại như thế nầy, hoặc đã có điều gì tương tự như thế, từng xảy ra hay được nghe nói đến chăng? 33 Có dân tộc nào đã từng nghe tiếng của Ðức Chúa Trời từ trong ngọn lửa phán ra như anh chị em đã nghe, mà còn sống chăng? 34 Hay có vị thần nào đã nỗ lực đi và lấy cho mình một quốc gia từ trong một quốc gia khác, bằng cách dùng những cuộc đọ sức, bằng những dấu kỳ và phép lạ, bằng chiến trận, bằng tay quyền năng và cánh tay vung thẳng ra, và bằng những việc kinh hoàng, như Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã làm cho anh chị em trước mắt anh chị em khi ở Ai-cập chăng? 35 Những việc ấy đã được bày tỏ cho anh chị em thấy, để anh chị em nhận biết rằng Chúa chính là Ðức Chúa Trời; ngoài Ngài ra không có thần nào khác. 36 Từ trời Ngài đã cho anh chị em nghe tiếng Ngài để nghiêm dạy anh chị em; dưới đất Ngài đã cho anh chị em thấy ngọn lửa lớn của Ngài, và anh chị em đã nghe được tiếng Ngài từ trong ngọn lửa phán ra. 37 Số là Ngài đã thương yêu tổ tiên anh chị em, nên Ngài đã chọn dòng dõi họ. Ngài đã đích thân hiện diện và dùng quyền năng lớn lao của Ngài để đem anh chị em ra khỏi Ai-cập, 38 đuổi các dân tộc lớn và mạnh hơn anh chị em phải bỏ đi trước mặt anh chị em, rồi đem anh chị em vào và ban xứ sở của họ cho anh chị em làm sản nghiệp như ngày nay.

39 Vậy hôm nay anh chị em khá nhận biết và ghi tạc vào lòng điều nầy: Chúa là Ðức Chúa Trời ở trên trời cao kia và ở dưới đất thấp nầy; không có thần nào khác. 40 Hãy vâng giữ những luật lệ và điều răn của Ngài mà tôi truyền cho anh chị em ngày nay, để anh chị em và con cháu anh chị em được phước, hầu anh chị em sẽ ở lâu dài trong xứ mà Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, ban cho anh chị em vĩnh viễn.”

Các Thành Ẩn Náu Phía Ðông Sông Giô-đanh

41 Bấy giờ Môi-se biệt riêng ra ba thành ở phía đông Sông Giô-đanh, 42 để những kẻ ngộ sát có thể chạy đến đó ẩn náu, tức những kẻ lỡ tay làm chết người khác, mà hai người trước đó không hề có thù hiềm gì với nhau; kẻ ngộ sát có thể chạy đến trú ẩn trong các thành ấy và được để cho sống. 43 Ðó là Thành Bê-xê trong đồng hoang ở miền đồng bằng dành cho chi tộc Ru-bên, Thành Ra-mốt ở Ghi-lê-át dành cho chi tộc Gát, và Thành Gô-lan ở Ba-san dành cho chi tộc Ma-na-se.

Diễn Văn Thứ Nhì của Môi-se

Phần Mở Ðầu

44 Ðây là những luật pháp mà Môi-se đã trình ra trước dân I-sơ-ra-ên. 45 Ðây là những chứng ngôn, những luật lệ, và những mạng lịnh mà Môi-se đã nói với dân I-sơ-ra-ên khi họ ra khỏi Ai-cập, 46 lúc họ ở bên kia Sông Giô-đanh, trong thung lũng đối ngang Bết Pê-ô, trong lãnh thổ của Vua Si-hôn người A-mô-ri trị vì tại Hếch-bôn, vị vua mà Môi-se và dân I-sơ-ra-ên đã đánh bại khi họ ra khỏi Ai-cập. 47 Họ chiếm lấy xứ sở của ông và xứ sở của Vua Óc ở Ba-san, hai vua dân A-mô-ri ở phía đông Sông Giô-đanh: 48 từ A-rô-ê, tức bên bờ Suối Ạc-nôn chạy dài đến Núi Si-ri-ôn,[b] tức Núi Hẹt-môn, 49 cùng tất cả miền A-ra-ba ở phía đông Sông Giô-đanh chạy dài đến Biển A-ra-ba dưới chân Núi Pít-ga.

Môi-se triệu tập toàn dân I-sơ-ra-ên lại và nói với họ:

“Hỡi I-sơ-ra-ên, xin hãy nghe rõ những luật lệ và mạng lịnh tôi nói vào tai anh chị em ngày nay, để anh chị em học thuộc, vâng giữ, và làm theo. Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, đã lập với chúng ta một giao ước tại Hô-rếp. Không phải Chúa đã lập giao ước ấy với tổ tiên chúng ta nhưng với chúng ta, tức với tất cả chúng ta, những người còn sống đây ngày nay. Chúa đã phán với tất cả anh chị em mặt tận mặt từ trong ngọn lửa ở trên núi. Lúc đó tôi đứng ở giữa Chúa và anh chị em, để truyền lại cho anh chị em những lời của Chúa, vì anh chị em quá sợ hãi khi trông thấy ngọn lửa và anh chị em không dám lên núi. Ngài đã phán:

‘Ta là Chúa, Ðức Chúa Trời của ngươi, Ðấng đã đem ngươi ra khỏi đất Ai-cập, tức ra khỏi nhà nô lệ. Trước mặt Ta, ngươi chớ có các thần khác.

Ngươi chớ làm cho mình hình tượng nào để thờ, bất kể là hình tượng của vật nào trên trời, hay vật nào dưới đất, hay vật nào trong nước dưới mặt đất. Ngươi không được sấp mình xuống trước mặt chúng hay thờ lạy chúng, vì Ta, Chúa, Ðức Chúa Trời của ngươi, là một Thần ghen tương. Do tội ghét bỏ Ta của ông bà cha mẹ mà con cháu sẽ bị vạ lây đến ba, bốn đời, 10 nhưng Ta sẽ bày tỏ ơn thương xót đến ngàn đời cho những người yêu kính Ta và vâng giữ các điều răn Ta.

11 Ngươi chớ dùng danh Chúa, Ðức Chúa Trời của ngươi, một cách bất kính, vì Chúa sẽ không cho là vô tội kẻ nào dùng danh Ngài một cách bất kính.

12 Hãy nhớ ngày Sa-bát mà biệt riêng ngày ấy ra thánh, như Chúa, Ðức Chúa Trời của ngươi, đã truyền cho ngươi. 13 Ngươi sẽ lao động và làm mọi công việc mình trong sáu ngày, 14 nhưng ngày thứ bảy là ngày Sa-bát để tôn kính Chúa, Ðức Chúa Trời của ngươi. Trong ngày ấy ngươi không được làm bất cứ công việc gì: ngươi, con trai, con gái, tôi trai, tớ gái, bò, lừa hoặc bất cứ súc vật nào, hoặc các ngoại kiều cư ngụ trong thành ngươi cũng vậy, để các tôi trai và tớ gái của ngươi được nghỉ như ngươi. 15 Hãy nhớ rằng trước kia ngươi đã từng làm nô lệ trong đất Ai-cập, và Chúa, Ðức Chúa Trời của ngươi, đã đem ngươi ra khỏi đó bằng tay quyền năng và cánh tay vung thẳng ra. Vì thế Chúa, Ðức Chúa Trời của ngươi, truyền cho ngươi phải giữ ngày Sa-bát.

16 Hãy hiếu kính cha mẹ ngươi, như Chúa, Ðức Chúa Trời của ngươi, đã truyền cho ngươi, để ngươi được sống lâu và được phước trong đất mà Chúa, Ðức Chúa Trời của ngươi, ban cho ngươi.

17 Ngươi chớ sát nhân.

18 Ngươi chớ ngoại tình.

19 Ngươi chớ trộm cắp.

20 Ngươi chớ làm chứng dối để hại người lân cận ngươi.

21 Ngươi chớ tham muốn vợ của người lân cận ngươi. Ngươi chớ tham nhà của người lân cận ngươi; hoặc ruộng vườn, hoặc tôi trai, tớ gái, bò, lừa, hay bất cứ vật chi thuộc về người lân cận ngươi.’

Môi-se Làm Người Trung Gian

22 Chúa đã phán những lời ấy với cả hội chúng trên núi. Từ trong ngọn lửa, trong đám mây, và trong bóng đen dày đặc Ngài đã nói lớn tiếng những điều ấy và không thêm điều gì. Ngài đã viết chúng trên hai bảng đá và ban chúng cho tôi. 23 Khi anh chị em nghe tiếng nói từ trong bóng đen dày đặc phát ra, trong khi núi bị lửa bốc cháy rực trời, anh chị em đã đến với tôi –tất cả các thủ lãnh của các chi tộc và các trưởng lão của anh chị em– 24 và đã nói, ‘Nầy, Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, đã bày tỏ cho chúng tôi thấy vinh quang và sự vĩ đại của Ngài; chúng tôi đã nghe tiếng Ngài từ trong ngọn lửa phán ra. Ngày nay chúng tôi đã thấy tận mắt rằng Ðức Chúa Trời có thể phán với loài người mà người nghe vẫn còn sống được. 25 Vậy bây giờ tại sao chúng tôi phải chết? Vì ngọn lửa lớn nầy sẽ thiêu rụi chúng tôi. Nếu chúng tôi còn tiếp tục nghe tiếng Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, thì chúng tôi chắc chắn phải chết, 26 vì có ai trong vòng muôn loài xác thịt đã được nghe tiếng của Ðức Chúa Trời hằng sống phán ra từ trong ngọn lửa như chúng tôi đã nghe mà còn sống được chăng? 27 Vậy xin chính ông hãy lại gần để nghe tất cả những gì Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, sẽ phán. Sau đó xin ông nói lại mọi điều Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, đã nói với ông, rồi chúng tôi sẽ nghe và làm theo.’

28 Chúa đã nghe những gì anh chị em nói với tôi, và Chúa đã nói với tôi, ‘Ta đã nghe những lời dân nầy nói với ngươi; những gì chúng nói thật đúng lắm. 29 Phải chi lúc nào chúng cũng có lòng như vậy –kính sợ Ta và luôn vâng giữ mọi điều răn Ta– để chúng và con cháu chúng được phước mãi mãi. 30 Hãy đi và bảo chúng, “Hãy trở về lều của anh chị em.” 31 Còn ngươi, hãy đứng đây bên cạnh Ta; Ta sẽ bảo ngươi mọi điều răn, luật lệ, và mạng lịnh, để ngươi sẽ dạy chúng, hầu chúng sẽ thực hành trong xứ Ta ban cho chúng làm sản nghiệp.’

32 Vậy anh chị em hãy cẩn thận làm theo những điều Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã truyền cho anh chị em. Anh chị em chớ quay qua bên phải hoặc bên trái. 33 Anh chị em hãy làm y theo đường lối mà Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã truyền cho anh chị em để anh chị em được sống, để anh chị em được phước, và để anh chị em được sống lâu trong xứ mà anh chị em sẽ nhận làm sản nghiệp.

Lời Dặn Tối Quan Trọng

Ðây là điều răn, luật lệ, và mạng lịnh mà Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã truyền cho tôi phải dạy cho anh chị em, để anh chị em tuân giữ trong xứ mà anh chị em sắp bước vào chiếm lấy, hầu anh chị em và con cháu anh chị em sẽ luôn kính sợ Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, trọn đời mình, cùng giữ mọi sắc lịnh và điều răn mà tôi truyền cho anh chị em, để anh chị em được sống lâu. Vậy hỡi I-sơ-ra-ên, hãy nghe và cẩn thận làm theo, để anh chị em được phước và gia tăng đông đúc trong xứ đượm sữa và mật, mà Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã hứa ban cho anh chị em.

Hỡi I-sơ-ra-ên, hãy lắng nghe: Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, là Chúa có một không hai.[c] Anh chị em hãy hết lòng, hết linh hồn, và hết sức yêu kính Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em. Hãy ghi khắc vào lòng những lời tôi truyền cho anh chị em ngày nay. Hãy chuyên cần truyền lại những lời ấy cho con cháu anh chị em, và nhắc nhở chúng những lời ấy lúc anh chị em ở nhà hay khi đi đường, trước khi đi ngủ hay sau khi thức dậy. Hãy buộc những lời ấy như một dấu hiệu vào tay anh chị em, như một vật nhắc nhở giữa hai mắt anh chị em. Hãy ghi khắc chúng trên khung cửa nhà anh chị em và nơi cổng nhà anh chị em.

Lời Cảnh Cáo

10 Khi Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã đem anh chị em vào xứ mà Ngài đã thề với tổ tiên anh chị em là Áp-ra-ham, I-sác, và Gia-cốp, để ban cho anh chị em những thành lớn lao và tốt đẹp mà anh chị em không xây cất, 11 những nhà cửa đầy dẫy của cải mà anh chị em không nhọc công gây dựng, những giếng nước đã đào sẵn mà anh chị em không bỏ công sức ra đào, những vườn nho và những rẫy ô-liu mà anh chị em không trồng tỉa, khi anh chị em đã ăn uống no nê thỏa thích rồi, 12 hãy cẩn thận, kẻo anh chị em quên Chúa, Ðấng đã đem anh chị em ra khỏi đất Ai-cập, tức ra khỏi nhà nô lệ. 13 Anh chị em hãy kính sợ Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, hãy thờ phượng Ngài mà thôi, và chỉ nhân danh Ngài mà tuyên thệ.

14 Anh chị em chớ theo các thần khác, bất kể là thần nào của các dân sống chung quanh anh chị em, 15 Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, Ðấng ngự giữa anh chị em, là một vị Thần[d] ghen tương. Hãy coi chừng, kẻo Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, nổi cơn thịnh nộ nghịch lại anh chị em và tiêu diệt anh chị em khỏi mặt đất chăng.

16 Chớ thử Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, giống như anh chị em đã thử Ngài tại Mát-sa. 17 Anh chị em hãy cẩn thận vâng giữ những điều răn của Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, cùng các thánh chỉ và các luật lệ của Ngài, mà Ngài đã truyền cho anh chị em. 18 Hãy làm những gì đúng và tốt trước mặt Chúa, hầu anh chị em được phước và có thể vào nhận lấy xứ sở tốt đẹp mà Chúa đã thề với tổ tiên anh chị em. 19 Chúa sẽ đuổi tất cả quân thù của anh chị em bỏ xứ ra đi trước mặt anh chị em, như Ngài đã hứa.

20 Sau nầy khi con cháu anh chị em hỏi anh chị em, ‘Những sắc lịnh, luật lệ, và mạng lịnh mà Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, đã truyền cho ông bà cha mẹ có ý nghĩa gì?’ 21 Bấy giờ anh chị em hãy bảo cho con cháu mình biết rằng, ‘Chúng ta trước kia là nô lệ của Pha-ra-ôn ở Ai-cập, nhưng Chúa đã dùng tay quyền năng đem chúng ta ra khỏi Ai-cập. 22 Chúa đã thực hiện trước mắt chúng ta những dấu kỳ và phép lạ thật lớn lao và kinh khủng để phạt Ai-cập, Pha-ra-ôn, và cả quần thần ông ấy. 23 Ngài đã đem chúng ta ra khỏi nơi đó để đưa chúng ta vào chốn nầy, và ban cho chúng ta vùng đất nầy, là xứ Ngài đã dùng lời thề mà hứa với tổ tiên chúng ta. 24 Chúa đã truyền cho chúng ta phải vâng giữ tất cả những luật lệ nầy, để kính sợ Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, hầu chúng ta hưởng phước lâu dài, và để giữ cho chúng ta được sống còn, như các con các cháu đã thấy ngày nay. 25 Nếu chúng ta cẩn thận vâng giữ tất cả những điều răn của Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, y như Ngài đã truyền cho chúng ta, chúng ta sẽ được kể là những người công chính.’

Footnotes

  1. Phục Truyền Luật Lệ 4:24 ctd: Ðức Chúa Trời
  2. Phục Truyền Luật Lệ 4:48 Theo bản Syriac; nt: Núi Si-ôn (nhưng không phải núi Si-ôn ở phía tây Sông Giô-đanh)
  3. Phục Truyền Luật Lệ 6:4 ctd: Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, chỉ một mình Ngài là Chúa; hoặc Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, là Chúa duy nhất (độc nhất vô nhị)
  4. Phục Truyền Luật Lệ 6:15 ctd: Ðức Chúa Trời ghen tương

Chúa Vào Giê-ru-sa-lem Cách Khải Hoàn

(Mat 21:1-11; Lu 19:28-40; Gg 12:12-19)

11 Khi họ đến gần Giê-ru-sa-lem, khoảng Bết-pha-giê và Bê-tha-ni trên Núi Ô-liu, Ngài sai hai môn đồ ra đi và dặn rằng, “Hãy vào trong làng trước mặt các ngươi. Vừa khi vào làng các ngươi sẽ thấy một con lừa đang bị cột và chưa hề được ai cỡi, hãy mở dây và dắt nó về đây. Nếu ai hỏi các ngươi, ‘Tại sao các anh làm thế?’ các ngươi hãy trả lời, ‘Chúa cần dùng nó và Ngài sẽ gởi trả nó lại ngay.’” Họ ra đi và gặp một con lừa tơ bị cột bên cửa, ở ngoài đường. Ðang khi họ mở dây, mấy người đứng đó hỏi, “Các anh tính làm gì mà mở dây cột lừa thế?” Họ trả lời mấy người ấy y như Ðức Chúa Jesus đã dặn, và những người ấy để họ dắt lừa đi. Họ dắt lừa đến Ðức Chúa Jesus và lấy áo choàng của họ trải lên lưng lừa, rồi Ngài cỡi lên. Nhiều người lấy áo choàng của họ trải ra trên đường; những người khác trải trên đường các nhánh lá họ đã chặt ngoài đồng, rồi kẻ đi trước, người theo sau, hô to,

“Hô-sa-na![a]
Chúc tụng Ðấng nhân danh Chúa ngự đến!
10 Chúc tụng vương quốc sắp đến của Ða-vít tổ phụ chúng ta!
Hô-sa-na trong cõi trời chí cao!”

11 Ngài vào Giê-ru-sa-lem và đi vào đền thờ. Ngài đảo mắt nhìn quanh mọi vật, rồi Ngài cùng mười hai môn đồ trở ra Bê-tha-ni, vì trời đã nhá nhem tối.

Chúa Quở Cây Vả

(Mat 21:18-19)

12 Hôm sau khi họ rời Bê-tha-ni, Ngài đói bụng. 13 Thấy một cây vả đằng xa, cành lá sum sê, Ngài lại gần xem nó có trái không. Khi đến nơi, Ngài thấy cây vả ấy chẳng có gì ngoài lá, vì lúc ấy không phải mùa vả. 14 Ngài quở cây vả và nói, “Từ nay trở đi, không ai sẽ ăn trái của ngươi nữa.” Các môn đồ của Ngài nghe lời quở trách đó.

Chúa Dẹp Sạch Ðền Thờ

(Mat 21:12-17; Lu 19:45-48; Gg 2:13-22)

15 Sau đó họ đến Giê-ru-sa-lem. Ngài đi vào đền thờ và bắt đầu đuổi những người mua bán trong sân đền thờ ra. Ngài lật bàn của những người đổi tiền và xô ghế của những người bán bồ câu. 16 Ngài không cho ai mang vật gì để buôn bán vào trong sân đền thờ. 17 Ðoạn Ngài dạy và nói với họ, “Chẳng có lời chép rằng,

‘Nhà Ta sẽ được gọi là nhà cầu nguyện cho mọi dân hay sao?’Ê-sai 56:7

Nhưng các ngươi đã biến nó thành,

‘Sào huyệt của bọn cướp.’”Giê 7:11

18 Khi các trưởng tế và các thầy dạy giáo luật nghe thế, họ tìm cách giết Ngài, vì họ sợ Ngài, bởi cả đám đông đều lấy làm lạ về sự dạy dỗ của Ngài.

Read full chapter

Footnotes

  1. Mác 11:9 ctd: Hoan hô!