Añadir traducción en paralelo Imprimir Opciones de la página

Chỉ được dâng thú vật tốt làm sinh tế

17 Không được dâng bò hay chiên có tật nguyền cho CHÚA là Thượng Đế. Vì CHÚA là Thượng Đế gớm ghét điều đó.

Trừng phạt về tội thờ thần tượng

Nếu có ai, bất kỳ đàn ông hay đàn bà, trong thành CHÚA ban cho ngươi làm điều ác, phạm giao ước của CHÚA; Nếu người ấy thờ các thần khác hay cúi lạy trước chúng, hoặc lạy mặt trời, mặt trăng, ngôi sao trên trời, là điều ta nghiêm cấm. Nếu có ai báo cáo với các ngươi về việc nầy thì ngươi phải tra xét vấn đề cho kỹ càng. Nếu quả thật có chuyện gớm ghiếc như thế trong Ít-ra-en, thì hãy mang người đàn ông hay đàn bà đã làm điều ác đó ra cổng thành, ném đá chết.

Phải có hai hoặc ba nhân chứng trước khi xử tử người đó; nếu chỉ có một nhân chứng thì không được xử tử.

Các nhân chứng phải là người đầu tiên ném đá vào phạm nhân, rồi những người khác sẽ ném theo. Các ngươi phải diệt kẻ ác trong các ngươi.

Tòa Án

Khi có trường hợp khó xử trình lên cho các ngươi như giết người, gây gổ, hay bạo hành, thì hãy đem những trường hợp đó đến nơi CHÚA là Thượng Đế các ngươi sẽ chọn. Hãy đến cùng thầy tế lễ là người Lê-vi và cùng quan án đương chức lúc đó. Hỏi họ về trường hợp nầy, rồi họ sẽ quyết định. 10 Các ngươi phải tuân theo quyết định của họ tại nơi CHÚA là Thượng Đế các ngươi sẽ chọn. Hãy cẩn thận làm theo mọi điều họ bảo ngươi. 11 Hãy tuân theo mọi lời dạy của họ và làm y theo những lời họ quyết định, đừng thay đổi gì cả.

12 Ai cố ý xem thường quan án hay thầy tế lễ là những người phục vụ CHÚA là Thượng Đế tại nơi ấy thì phải bị xử tử. Các ngươi phải diệt trừ điều ác ấy ra khỏi Ít-ra-en. 13 Ai nghe tin này cũng sẽ sợ hãi, không dám tỏ lòng bất kính nữa.

Cách chọn Vua

14 Khi các ngươi vào xứ mà CHÚA là Thượng Đế ban cho các ngươi nhận lấy làm sản nghiệp và sinh sống trong xứ, các ngươi sẽ nói rằng, “Hãy chọn một vị vua cai trị trên chúng ta, như tất cả những dân khác xung quanh.” 15 Hãy nhớ lập người CHÚA chọn. Người nầy phải là một trong các ngươi. Không được chọn một người ngoại quốc làm vua trên các ngươi. 16 Vua không được có quá nhiều ngựa cho riêng mình, không được gởi người về Ai-cập để mua thêm ngựa, vì CHÚA đã bảo các ngươi, “Không được trở về đường đó nữa.” 17 Vua không được có nhiều vợ, kẻo lòng vua bị quyến dụ xa lìa CHÚA. Vua không được có nhiều vàng bạc.

18 Khi lên ngôi, vua phải sao chép cho mình lời giáo huấn nầy, là bản sao chép từ bản chính của các thầy tế lễ và Lê-vi. 19 Vua phải giữ nó bên mình luôn luôn và đọc nó mỗi ngày trong suốt cả đời mình, để vua học kính sợ CHÚA là Thượng Đế mình, và vâng theo mọi điều dạy dỗ và mệnh lệnh của Ngài. 20 Vua không nên nghĩ rằng mình giỏi hơn anh em Ít-ra-en của mình mà không tuân hành luật pháp của Thượng Đế. Như thế để cho vua cùng dòng dõi được trị vì vương quốc lâu dài.

Phần của thầy tế lễ và người Lê-vi

18 Các thầy tế lễ thuộc chi tộc Lê-vi không nhận phần đất nào chung với dân Ít-ra-en nên họ sẽ ăn những của lễ dâng lên bằng lửa cho CHÚA. Đó là phần của họ. Họ sẽ không nhận được sản nghiệp nào trong xứ như anh em mình nhưng sản nghiệp của họ là chính CHÚA, như Ngài đã hứa cùng họ.

Khi ngươi dâng bò đực hay chiên làm của lễ thì phải chia với thầy tế lễ, cấp cho họ cái vai, hai cái má và bộ lòng. Cấp cho họ ngũ cốc đầu mùa của ngươi, rượu mới, dầu cùng len thuộc đợt hớt lông chiên đầu tiên của ngươi. CHÚA là Thượng Đế các ngươi đã chọn các thầy tế lễ và dòng dõi họ từ trong các chi tộc để đứng trước mặt và mãi mãi phục vụ CHÚA.

Nếu một người Lê-vi dời chỗ ở của họ từ thành ngươi trong bất cứ nơi nào trên lãnh thổ Ít-ra-en đến nơi CHÚA chọn vì người muốn phục vụ CHÚA ở đó, thì người có thể phục vụ CHÚA là Thượng Đế của mình. Người cũng giống như anh em Lê-vi khác của mình phục vụ trước mặt CHÚA ở đó. Họ cũng sẽ nhận được phần chia đồng đều về thực phẩm. Phần ấy là ngoài phần người nhận do việc bán tài sản của gia đình mình.

Chớ bắt chước các dân tộc khác

Khi ngươi vào xứ mà CHÚA sẽ ban cho ngươi thì đừng tập theo những thói tục ghê tởm của các dân tộc khác. 10 Đừng để ai trong vòng các ngươi dâng con trai con gái mình làm của lễ thiêu. Đừng để ai dùng bùa chú hay ma thuật, hoặc tìm cách giải các điềm lạ. 11 Đừng để ai dùng bùa chú điều động người khác, đừng để các đồng bóng tìm cách liên lạc với người chết. 12 CHÚA ghê tởm những ai làm các điều đó. Vì các dân tộc khác đã làm những chuyện ghê tởm đó cho nên CHÚA là Thượng Đế các ngươi đuổi họ ra khỏi xứ trước các ngươi. 13 Các ngươi phải thánh sạch trước mặt CHÚA là Thượng Đế các ngươi.

Nhà tiên tri đặc biệt của Chúa

14 Các dân tộc mà ngươi sẽ đuổi ra đã nghe theo những kẻ dùng ma thuật và phù thủy, nhưng CHÚA là Thượng Đế các ngươi không cho phép các ngươi làm những việc đó. 15 CHÚA là Thượng Đế các ngươi sẽ ban cho các ngươi một nhà tiên tri như ta, từ trong vòng các ngươi. Hãy nghe lời người. 16 Đó là điều các ngươi xin CHÚA là Thượng Đế các ngươi khi các ngươi tập họp tại núi Si-nai. Các ngươi thưa, “Xin đừng để chúng tôi nghe tiếng của CHÚA là Thượng Đế chúng tôi nữa, đừng để chúng tôi nhìn ngọn lửa kinh khiếp nầy vì chúng tôi sẽ chết.”

17 Nên CHÚA bảo ta, “Điều họ nói rất phải. 18 Cho nên ta sẽ ban cho họ một nhà tiên tri giống như ngươi, xuất thân từ dân tộc họ. Ta sẽ bảo người những gì phải nói, người sẽ bảo họ làm mọi điều ta dạy bảo. 19 Nhà tiên tri đó sẽ nói thay cho ta; ai không nghe lời ngươi sẽ phải trả lời với ta.

20 Nhưng nếu nhà tiên tri đó nói những gì ta không dặn bảo mặc dù ngươi nói như thể thay mặt ta, hay nếu người nhân danh các thần khác mà nói thì nhà tiên tri đó phải bị giết.” 21 Các ngươi có thể tự hỏi, “Làm sao chúng tôi biết được sứ điệp nào từ CHÚA ban ra?” 22 Nếu lời nhà tiên tri đó nhân danh CHÚA mà nói mà sự việc không xảy ra thì sứ điệp đó không phải của CHÚA. Người đó nói theo ý riêng mình. Đừng sợ người.

Thành trú ẩn

19 Khi CHÚA ban cho các ngươi xứ vốn thuộc về các dân tộc khác, tức các dân mà Ngài sẽ tiêu diệt, các ngươi sẽ đánh đuổi chúng ra và vào sống trong các thành phố và nhà cửa chúng. Lúc đó hãy chọn ba thành giữa đất mà CHÚA là Thượng Đế ban cho các ngươi. Hãy đắp đường đi đến các thành đó, và chia đất mà CHÚA sẽ ban cho các ngươi ra làm ba phần để ai vô ý giết người có thể chạy đến đó.

Đây là qui tắc để kẻ vô ý giết người chạy đến một trong các thành đó mà bảo toàn mạng sống. Nhưng người đó phải do vô tình giết người láng giềng mình, chứ không do thù oán. Chẳng hạn, đi vào rừng đốn củi và vung rìu chặt cái cây. Nếu lưỡi rìu sút ra khỏi cán văng trúng và giết chết người láng giềng thì kẻ giết người có thể chạy đến một trong các thành nầy để bảo tồn sinh mạng. Nếu không, thân nhân người chết có nhiệm vụ báo thù kẻ sát nhân có thể nổi giận rượt đuổi theo người đó. Nếu thành quá xa, thân nhân [a] có thể đuổi kịp và giết người mặc dù người không đáng chết vì không có ác ý giết láng giềng mình. Vì thế mà ta truyền cho các ngươi phải chọn ba thành đó.

Hãy cẩn thận vâng theo mọi luật lệ nầy mà ta ban cho các ngươi hôm nay. Hãy yêu mến Thượng Đế và làm theo ý muốn Ngài. Khi CHÚA là Thượng Đế các ngươi nới rộng bờ cõi các ngươi như Ngài đã hứa cùng tổ tiên các ngươi, ban cho các ngươi toàn thể đất đai Ngài hứa cùng họ, các ngươi hãy chọn thêm ba thành trú ẩn nữa 9-10 để những người vô tội không phải bị giết trong xứ các ngươi, xứ mà CHÚA là Thượng Đế đã ban cho các ngươi làm sản nghiệp. Làm như thế các ngươi sẽ không mắc tội để người vô tội chết oan.

11 Nhưng nếu kẻ đó vốn ghét người láng giềng mình và sau khi rình rập, tấn công và giết chết người rồi chạy đến một trong các thành trú ẩn đó, 12 thì các bô lão của thành quê nhà nó phải cho bắt kẻ sát nhân. Họ phải giải nó về từ thành trú ẩn và giao nó cho thân nhân là người có nhiệm vụ trừng phạt kẻ sát nhân. 13 Đừng thương xót gì cả. Các ngươi phải trừ khử khỏi Ít-ra-en tội giết người vô tội để mọi việc đều tốt đẹp cho các ngươi.

Ranh giới phân chia đất

14 Đừng dời tảng đá dựng làm ranh giới của đất người láng giềng ngươi mà xưa kia đã định. Nó làm dấu chỗ đất mà CHÚA là Thượng Đế ban cho các ngươi làm sản nghiệp.

Luật lệ về nhân chứng

15 Một nhân chứng không đủ buộc tội một người. Trường hợp xét xử phải có hai hay ba nhân chứng.

16 Nếu nhân chứng khai dối và cố tình làm hại người nào, 17 thì hai bên đang tranh tụng phải đứng trước sự hiện diện của CHÚA, trước mặt các thầy tế lễ và quan án đương nhiệm. 18 Quan án phải điều tra vấn đề cho thật kỹ càng. Nhân chứng nào khai dối, bịa đặt điều gì về một đồng bào Ít-ra-en của mình 19 thì phải bị trừng phạt. Nó phải chịu cùng án phạt mà nó tìm cách làm cho người kia phải chịu. Ngươi phải trừ khử điều ác ra khỏi các ngươi. 20 Dân chúng sẽ nghe điều đó và phát sợ để không ai trong vòng các ngươi phạm điều ác như thế nữa.

21 Đừng thương xót ai cả. Mạng đền mạng, mắt đền mắt, răng đền răng, tay đền tay, chân đền chân.

Luật lệ về chiến tranh

20 Khi các ngươi ra trận đánh kẻ thù mình và thấy ngựa xe cùng đạo binh đông hơn mình thì đừng sợ. CHÚA là Thượng Đế, Đấng mang các ngươi ra khỏi Ai-cập sẽ phù hộ ngươi.

Thầy tế lễ sẽ đến và nói chuyện với quân sĩ trước khi các ngươi ra trận. Người sẽ nói như sau, “Hỡi Ít-ra-en, hãy nghe đây! Hôm nay các ngươi ra trận đánh quân thù mình. Đừng sợ hãi hay kinh hoảng. Đừng thất vọng hay e ngại chúng, vì CHÚA là Thượng Đế các ngươi đi với các ngươi, đánh kẻ thù cho các ngươi và ban cho ngươi chiến thắng.”

Các sĩ quan cũng sẽ nói cùng quân sĩ mình như sau, “Có ai mới cất nhà mà chưa dâng cho Thượng Đế không? Người đó được phép trở về vì lỡ người chết trong chiến trận rồi kẻ khác sẽ dâng hiến nhà ấy chăng. Có ai trồng vườn nho mà chưa hưởng hoa lợi nó không? Người đó được phép trở về vì lỡ người chết trong chiến trận rồi kẻ khác sẽ hưởng vườn nho đó chăng. Có ai hứa hôn với một thiếu nữ mà chưa cưới không? Người đó được phép trở về vì lỡ người chết trong chiến trận rồi kẻ khác sẽ lấy nàng chăng.”

Rồi các sĩ quan cũng sẽ nói, “Ở đây có ai sợ hãi không? Người đó được phép trở về kẻo người làm cho kẻ khác cũng mất can đảm chăng.” Sau khi các sĩ quan nói cùng các quân sĩ xong thì họ phải đề cử các cấp chỉ huy để lãnh đạo họ.

10 Khi ngươi đi lên định đánh thành nào thì hãy đưa ra đề nghị hoà bình trước. 11 Nếu họ chấp nhận đề nghị và mở cổng thành cho các ngươi thì tất cả dân thành đó sẽ làm nô lệ phục vụ các ngươi. 12 Nhưng nếu họ bác bỏ đề nghị hoà bình và đánh các ngươi thì các ngươi hãy bao vây thành đó. 13 CHÚA là Thượng Đế các ngươi sẽ trao thành đó cho các ngươi. Hãy dùng gươm giết tất cả đàn ông, 14 các ngươi có thể đoạt lấy mọi thứ khác trong thành cho mình. Hãy chiếm đoạt đàn bà, trẻ con, gia súc. Ngươi có thể dùng các thứ đó mà CHÚA là Thượng Đế giao cho ngươi từ tay kẻ thù. 15 Hãy làm như thế cho thành nào ở xa, không thuộc về các dân tộc gần đó.

16 Chớ chừa vật gì sống trong các thành thuộc vùng đất mà CHÚA là Thượng Đế sẽ ban cho các ngươi. 17 Hãy tận diệt các dân sau đây: Hê-tít, A-mô-rít, Ca-na-an, Phê-ri-xít, Hê-vít và Giê-bu-sít theo như Thượng Đế đã truyền dặn. 18 Nếu không chúng nó sẽ dạy ngươi thờ các thần chúng nó, và nếu ngươi làm theo các điều gớm ghiếc đó tức các ngươi phạm tội cùng CHÚA là Thượng Đế ngươi.

19 Khi ngươi bao vây và tấn công thành nào lâu ngày, tìm cách chiếm nó, thì đừng lấy rìu đốn hết các cây. Các ngươi có thể ăn trái cây nhưng không được đốn cây. Các cây đó không phải là kẻ thù của ngươi cho nên đừng gây chiến với chúng. 20 Tuy nhiên ngươi có thể đốn cây nào không thuộc loại cây ăn trái và dùng nó làm phương tiện tấn công vách thành cho đến khi thành bị chiếm đoạt.

Notas al pie

  1. Phục Truyền Luật Lệ 19:6 thân nhân Nguyên văn, “kẻ báo thù huyết.” Khi một người bị giết thì thân nhân có nhiệm vụ tìm cách trừng phạt kẻ sát nhân.

Hình Phạt Kẻ Thờ Thần Tượng

17 Anh chị em chớ dâng lên Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, một con bò hay con chiên bị khuyết tật hay có khuyết điểm nào, vì đó là điều đáng tởm đối với Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em.

Nếu người ta tìm thấy giữa vòng anh chị em, trong một thành nào mà Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, ban cho anh chị em, có người nam hay nữ nào làm chuyện ác trước thánh nhan Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, và vi phạm giao ước của Ngài, bằng cách đi, phục vụ các thần khác, và thờ phượng chúng, bất kể thần đó là mặt trời hay mặt trăng hay các tinh tú nào trên trời, mà tôi đã truyền không được làm, và anh chị em đã được báo cáo về việc đó hoặc đã nghe nói về việc đó, thì anh chị em hãy điều tra cho kỹ, và nếu lời tố cáo đó quả là đúng sự thật rằng một việc gớm ghiếc như thế đã xảy ra trong I-sơ-ra-ên, bấy giờ anh chị em phải đem người đàn ông hay người đàn bà đã phạm tội ác đó ra cổng thành, rồi anh chị em sẽ ném đá người đó chết đi. Căn cứ vào lời chứng của hai hay ba người làm chứng mà án tử hình sẽ được thi hành. Một người không thể bị xử tử khi chỉ có một người làm chứng. Những người làm chứng phải là những kẻ đầu tiên ra tay thi hành án lệnh xử tử, rồi sau đó toàn dân sẽ tiếp tay với họ. Làm như thế anh chị em sẽ tẩy trừ sự gian ác khỏi anh chị em.

Phán Quyết của Các Tư Tế và Các Quan Xét

Nếu có vụ kiện nào quá khó xử ở địa phương của anh chị em mà anh chị em không thể quyết định được –không biết ai là kẻ gây nên án mạng, không biết ai là kẻ đáng thắng trong cuộc tranh chấp, không biết ai là kẻ đã đả thương– thì anh chị em hãy mau đi lên nơi Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, sẽ chọn. Tại đó anh chị em hãy trình với các tư tế người Lê-vi và vị quan xét đương chức lúc bấy giờ; họ sẽ cho anh chị em biết phán quyết. 10 Anh chị em hãy thi hành chính xác án lệnh mà họ sẽ công bố cho anh chị em ở nơi Chúa chọn. Khá cẩn thận làm theo mọi điều họ sẽ chỉ bảo anh chị em. 11 Anh chị em phải thi hành nghiêm chỉnh luật pháp mà họ giải thích cho anh chị em hay phán quyết mà họ công bố cho anh chị em. Chớ làm lệch quyết định họ đã công bố cho anh chị em, bất kể là lệch qua bên phải hoặc bên trái. 12 Kẻ nào bất tuân lời phán quyết của vị tư tế đương nhiệm đã được bổ nhiệm để thi hành chức vụ trước mặt Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, hay của vị quan xét, thì phải bị xử tử. Làm như thế anh chị em sẽ tẩy trừ sự gian ác khỏi I-sơ-ra-ên. 13 Toàn dân sẽ nghe và phát sợ, rồi sẽ không dám hành động ngang tàng.

Quyền Hạn của Vương Quyền

14 Khi anh chị em đã vào trong xứ Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, ban cho anh chị em, và chiếm lấy xứ ấy làm sản nghiệp cùng định cư trong đó rồi, nếu anh chị em nói, ‘Tôi muốn lập một người lên làm vua của tôi, giống như mọi dân sống quanh tôi.’ 15 Nếu quả thật anh chị em muốn lập một người Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, chọn lên làm vua mình, thì anh chị em phải lập một người trong vòng đồng bào mình lên làm vua. Anh chị em không được lập một người ngoại quốc, một người không phải là đồng bào mình, lên làm vua. 16 Hơn thế nữa người làm vua đó sẽ không được sắm nhiều ngựa cho mình, hoặc sai người đến Ai-cập để mua thêm ngựa, vì Chúa đã phán với anh chị em, “Các ngươi không được trở lại con đường ấy nữa.” 17 Vua ấy cũng không được có nhiều vợ, nếu không vua ấy sẽ thay lòng đổi dạ mà đi sai lạc. Ngoài ra vua ấy cũng không được thâu góp quá nhiều bạc và vàng cho mình. 18 Khi vua ấy đã ngồi trên ngai của vương quốc mình, vua ấy phải có một bản sao của bộ luật nầy, được chép vào một cuộn sách, sao y từ bộ luật do các tư tế người Lê-vi giữ. 19 Bộ luật được sao y đó phải ở luôn bên cạnh vua, và vua sẽ đọc nó suốt đời mình hầu học biết phải kính sợ Chúa, Ðức Chúa Trời của mình, và cẩn thận làm theo mọi lời của luật pháp nầy và những luật lệ nầy, 20 mà không lên mình kiêu ngạo đối với anh chị em mình và không áp dụng sai lệch bộ điều răn nầy, bất kể là lệch qua bên phải hoặc bên trái, hầu vua ấy và dòng dõi của vua ấy có thể trị vì lâu dài trên vương quốc mình ở giữa I-sơ-ra-ên.

Ðặc Quyền của Các Tư Tế và Người Lê-vi

18 Các tư tế người Lê-vi, toàn thể chi tộc Lê-vi, sẽ không được chia phần hay hưởng sản nghiệp trong I-sơ-ra-ên. Họ sẽ sống nhờ vào của tế lễ do dân đem dâng lên Chúa, và đó là sản nghiệp của họ. Nhưng họ sẽ không có sản nghiệp gì giữa anh chị em của họ. Chúa là sản nghiệp của họ, như Ngài đã hứa với họ.

Ðây là quyền lợi của các tư tế, đến từ những gì anh chị em dâng hiến, tức những của lễ do anh chị em mang đến dâng: Ðối với bò hay chiên, anh chị em sẽ cho vị tư tế cái vai, hàm trên và hàm dưới, cùng cái dạ dày. Ðối với những hoa quả đầu mùa của lúa gạo, rượu, và dầu, cùng với số lông chiên mới hớt lần đầu, anh chị em sẽ cho tất cả những thứ đó cho tư tế, Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã chọn họ và con cái họ từ tất cả chi tộc của anh chị em để họ có thể đứng và nhân danh Ngài mà phục vụ luôn luôn.

Nếu một người Lê-vi rời khỏi một thành nào của anh chị em, tức nơi người ấy đã sống trong I-sơ-ra-ên, và đến một nơi khác mà Chúa đã chọn, bất cứ khi nào người ấy muốn, người ấy vẫn có quyền nhân danh Chúa, Ðức Chúa Trời của mình, mà thi hành chức vụ của mình, giống như những người Lê-vi khác đang thi hành chức vụ của mình trước mặt Chúa tại đó. Người ấy sẽ được hưởng phần của tế lễ đồng đều với những người kia, mặc dù đã có một số của cải nhờ bán tài sản riêng của mình.

Cấm Thiêu Dâng Trẻ Thơ, Xem Bói, và Sử Dụng Các Tà Thuật

Khi anh chị em đã vào trong xứ mà Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, ban cho anh chị em, anh chị em chớ học theo thói gớm ghiếc của các dân tộc đó. 10 Tuyệt đối không ai giữa anh chị em đem thiêu con trai hay con gái mình trong lửa để dâng cho thần tượng, không ai được làm nghề bói toán, chiêm tinh, tướng số, phù thủy, 11 bùa chú, đồng cốt, thông linh, hay cầu hồn. 12 Phàm ai làm những việc như thế đều trở nên gớm ghiếc trước mặt Chúa; cũng vì các thói tục gớm ghiếc ấy mà Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã đuổi chúng đi trước mắt anh chị em. 13 Anh chị em phải trung thành tuyệt đối với Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em. 14 Mặc dù các dân anh chị em sắp chiếm lấy nghe theo các chiêm tinh gia và các nhà bói toán, nhưng đối với anh chị em, Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, không cho phép anh chị em làm như thế.

Một Ðấng Tiên Tri như Môi-se

15 Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, sẽ dấy lên cho anh chị em một tiên tri giống như tôi, từ giữa vòng anh chị em; anh chị em phải nghe lời vị tiên tri ấy. 16 Ðó là những gì anh chị em đã cầu xin Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, tại Hô-rếp trong ngày tụ họp tại đó; anh chị em đã nói rằng, ‘Nếu chúng tôi[a] phải nghe tiếng của Chúa, Ðức Chúa Trời của chúng tôi lần nữa, hay nếu chúng tôi phải thấy lại ngọn lửa lớn lao khủng khiếp nầy nữa, chúng tôi chắc sẽ chết.’ 17 Lúc ấy Chúa đã phán với tôi, ‘Những gì chúng nói rất phải. 18 Ta sẽ dấy lên cho chúng một tiên tri giống như ngươi từ giữa vòng anh chị em của chúng.[b] Ta sẽ đặt những lời Ta trong miệng tiên tri ấy. Tiên tri ấy sẽ nói cho chúng mọi điều Ta truyền. 19 Kẻ nào không nghe lời tiên tri ấy nhân danh Ta mà nói, Ta sẽ hạch tội nó. 20 Còn tiên tri nào mạo xưng danh Ta mà nói trong khi Ta không hề bảo nó, hoặc tiên tri nào nhân danh các thần khác mà nói, tiên tri ấy phải chết.’

21 Có lẽ anh chị em sẽ tự hỏi, ‘Làm sao chúng ta biết sứ điệp nào là không do Chúa phán?’

22 Nếu một tiên tri nhân danh Chúa mà nói, nhưng việc đó không xảy ra và lời đó không được ứng nghiệm thì rõ ràng là Chúa đã không phán lời đó. Tiên tri đó đã mạo xưng và suy đoán mà nói càn. Ðừng sợ nó.

Luật về Các Thành Ẩn Náu

19 Khi Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã tiêu diệt các dân, và xứ sở của họ được ban cho anh chị em; khi anh chị em chiếm lấy xứ sở của họ, định cư trong các thành của họ, và ở trong nhà của họ rồi, anh chị em hãy biệt riêng ba thành trong xứ mà Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, ban cho anh chị em chiếm ngụ. Anh chị em hãy chia xứ mà Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, ban cho anh chị em chiếm lấy ra làm ba miền, mỗi miền có một thành, và hãy làm những con đường dẫn đến các thành ấy, để những kẻ sát nhân có thể chạy đến ẩn náu tại một trong các thành ấy.

Ðây là trường hợp kẻ sát nhân có thể trốn đến ở trong các thành ấy và được sống, đó là người vô tình làm thiệt mạng người khác mà trước đó hai người không hề có thù hiềm gì với nhau. Chẳng hạn hai người cùng vô rừng đốn gỗ, một người giơ rìu đốn gỗ, nhưng chẳng may lưỡi rìu sút cán và văng trúng người kia, làm cho người kia thiệt mạng; kẻ sát nhân đó có thể chạy đến ẩn náu tại một trong ba thành ấy và được sống. Nếu không kẻ báo thù huyết đang cơn giận sẽ truy đuổi kẻ sát nhân, và vì đường đến thành ẩn náu quá xa, nó đuổi kịp và giết chết kẻ lỡ tay giết người, mặc dù kẻ sát nhân ấy không đáng tội chết, bởi hai người trước kia không hề có thù hiềm gì với nhau. Vì thế tôi truyền cho anh chị em: Hãy biệt riêng ra ba thành.

Nếu Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, mở rộng bờ cõi của anh chị em, như Ngài đã thề với tổ tiên anh chị em, Ngài chắc chắn sẽ ban cho anh chị em tất cả các xứ mà Ngài đã hứa với tổ tiên anh chị em, và nếu anh chị em hết lòng vâng giữ mọi điều răn mà tôi truyền cho anh chị em ngày nay, luôn yêu kính Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, và đi trong mọi đường lối của Ngài, thì anh chị em hãy dành riêng ba thành nữa thêm vào ba thành đã có, 10 hầu máu vô tội sẽ không đổ ra trong xứ mà Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, ban cho anh chị em làm sản nghiệp, kẻo máu vô tội sẽ đổ trên anh chị em.

11 Nhưng nếu ai ghét một người nào đó, rồi tìm dịp tấn công và giết người ấy đi, sau đó lại chạy đến trốn ở một thành trong các thành ấy, 12 thì các trưởng lão ở thành của kẻ sát nhân phải sai người đến thành nó đang ẩn náu, bắt nó đem về, trao nó cho kẻ báo thù huyết, và nó phải chết. 13 Anh chị em đừng thương xót nó. Làm như thế anh chị em sẽ tẩy trừ tội làm đổ máu vô tội ra khỏi I-sơ-ra-ên, để mọi sự sẽ tốt đẹp với anh chị em.

Luật về Ranh Giới Bất Ðộng Sản

14 Anh chị em chớ dời mốc ấn định ranh giới của người lân cận, tức ranh giới đã được ấn định bởi những thế hệ trước, nơi sản nghiệp đã chia cho anh chị em trong xứ mà Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, ban cho anh chị em chiếm hữu.

Luật về Việc Làm Nhân Chứng

15 Một người làm chứng sẽ không đủ yếu tố để buộc tội ai về bất cứ tội gì hay lỗi gì người ấy có thể phạm. Dựa vào lời chứng của hai hoặc ba người đã chứng kiến, người ta mới có thể có đủ yếu tố để buộc tội. 16 Nếu một kẻ có ác ý đứng ra tố cáo người nào về một tội gì, 17 thì hai bên sẽ ra trình diện trước mặt Chúa, trước các tư tế và các quan xét đương chức lúc ấy, 18 rồi các quan xét sẽ cho điều tra thật kỹ lưỡng. Nếu kẻ làm chứng quả là kẻ làm chứng dối, nó đã cố tình vu khống cho người khác, 19 thì anh chị em hãy làm cho kẻ làm chứng dối đó những gì nó muốn hại người kia. Làm như thế anh chị em sẽ tẩy trừ sự gian ác khỏi anh chị em. 20 Những người khác sẽ nghe về việc ấy và phát sợ, rồi việc ác như thế sẽ không tái phạm giữa anh chị em. 21 Chớ thương xót nó. Mạng đền mạng, mắt đền mắt, răng đền răng, tay đền tay, chân đền chân.

Luật về Chiến Tranh

20 Khi anh chị em ra trận đánh quân thù của mình và thấy chúng có nhiều chiến mã, xe chiến mã, và quân binh đông hơn anh chị em, anh chị em chớ sợ chúng, vì Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, Ðấng đã đem anh chị em ra khỏi Ai-cập, ở với anh chị em. Trước khi anh chị em xung trận, tư tế sẽ ra trước hàng quân và sẽ nói với quân binh. Tư tế ấy sẽ nói với anh chị em rằng, ‘Hỡi I-sơ-ra-ên, hãy nghe đây: Ngày nay anh chị em sắp sửa giao chiến với quân thù của mình. Chớ ngã lòng, chớ sợ hãi, chớ run sợ, và chớ kinh khiếp chúng, Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, sẽ ra trận với anh chị em, sẽ đánh quân thù của anh chị em, và sẽ ban cho anh chị em chiến thắng.’

Sau đó các vị tư lệnh sẽ nói, ‘Ai trong anh chị em vừa mới cất nhà nhưng chưa kịp khánh thành? Người ấy hãy trở về nhà mình, kẻo chẳng may bỏ thây nơi chiến trường mà người khác sẽ khánh thành nó chăng. Ai vừa mới trồng một vườn nho nhưng chưa kịp ăn trái nó? Người ấy hãy trở về nhà mình, kẻo chẳng may bỏ thây nơi chiến trường mà người khác sẽ ăn trái nó chăng. Ai đã đính hôn nhưng chưa làm lễ cưới? Người ấy hãy trở về nhà mình, kẻo chẳng may bỏ thây nơi chiến trường mà người khác sẽ cưới người đã đính hôn với mình chăng.’

Các vị tư lệnh sẽ tiếp tục nói với quân binh, ‘Ai cảm thấy sợ hãi và ngã lòng? Người ấy hãy trở về nhà mình, kẻo sẽ gây cho bạn đồng đội cũng ngã lòng như mình chăng.’

Khi các vị tư lệnh đã nói với quân binh xong, họ sẽ chỉ định các đơn vị trưởng để điều động quân binh.

10 Khi anh chị em tiến quân tấn công thành nào, hãy cho chúng có cơ hội đầu hàng. 11 Nếu thành ấy chấp nhận đầu hàng, tất cả dân thành ấy sẽ phục dịch anh chị em và làm tôi cho anh chị em. 12 Nếu thành ấy không chịu đầu hàng, nhưng cương quyết chiến đấu chống lại anh chị em cho đến cùng, anh chị em hãy bao vây thành ấy, 13 và khi Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, ban nó vào tay anh chị em, anh chị em hãy dùng gươm giết tất cả những người nam của nó. 14 Tuy nhiên, anh chị em có thể bắt phụ nữ, trẻ em, súc vật, và mọi thứ khác trong thành làm chiến lợi phẩm cho mình. Anh chị em được quyền hưởng các chiến lợi phẩm lấy được nơi quân thù của mình, những thứ mà Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, ban cho anh chị em. 15 Ðó là cách anh chị em sẽ đối xử với tất cả các thành ở xa anh chị em, tức không phải những thành của các nước ở gần đây. 16 Nhưng đối với tất cả các thành của các dân mà Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, ban cho anh chị em làm sản nghiệp, anh chị em chớ để vật chi có hơi thở được sống. 17 Anh chị em phải tuyệt diệt chúng, tức dân Hít-ti, dân A-mô-ri, dân Ca-na-an, dân Pê-ri-xi, dân Hi-vi, và dân Giê-bu-si, như Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, đã truyền, 18 để chúng sẽ không thể dạy cho anh chị em làm những việc gớm ghiếc mà chúng đã làm cho các thần của chúng, khiến anh chị em phạm tội đối với Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em.

19 Nếu anh chị em bao vây một thành nào đó lâu ngày, chiến đấu với nó để chiếm lấy nó, anh chị em chớ hủy hại cây cối, chớ vung rìu đốn hạ cây nào. Dĩ nhiên anh chị em có quyền hái trái của nó để ăn, nhưng không được đốn nó ngã xuống. Cây cối ngoài đồng đâu phải là người ta mà để bị anh chị em bao vây? 20 Tuy nhiên anh chị em có thể đốn những cây nào không sinh trái ăn được. Anh chị em có thể đốn chúng để làm công sự vây thành đang gây chiến với anh chị em, cho đến khi anh chị em đánh hạ thành ấy.

Notas al pie

  1. Phục Truyền Luật Lệ 18:16 nt: tôi (ngôi thứ nhất số ít, cả câu)
  2. Phục Truyền Luật Lệ 18:18 nt: anh em của chúng