Thẩm Phán 17
New Vietnamese Bible
Hình Tượng Của Mi-ca
17 Bấy giờ có một người trong vùng cao nguyên của Ép-ra-im tên là Mi-ca. 2 Người ấy nói với mẹ ông rằng: “Một ngàn một trăm sê-ken bạc[a] của mẹ đã bị mất và mẹ nguyền rủa kẻ nào đã lấy bạc đó như thế nào con đều nghe cả. Số bạc ấy hiện đang ở trong tay con. Chính con đã lấy nó.” Người mẹ đáp: “Nguyện CHÚA ban phước cho con, con trai của mẹ.”
3 Khi Mi-ca trả một ngàn một trăm sê-ken bạc lại cho mẹ của ông, bà nói: “Mẹ quyết định biệt riêng số bạc này ra thánh cho CHÚA, trên danh nghĩa của con, để khắc một hình tượng và đúc một pho tượng. Coi như mẹ trao nó lại cho con.”
4 Vậy Mi-ca trả bạc lại cho mẹ của ông. Bà bèn lấy hai trăm sê-ken bạc[b] giao cho người thợ bạc; người ấy đem chế thành một hình tượng và đúc ra một pho tượng, rồi người ta đem để chúng trong nhà của Mi-ca. 5 Ông Mi-ca này cũng dựng một cái miếu thờ, làm một cái ê-phót và một số tượng thần, rồi lập một con trai của ông lên làm thầy tế lễ. 6 Vả lúc ấy trong Y-sơ-ra-ên không có vua, ai nấy đều làm theo ý mình cho là phải. 7 Có một thanh niên Lê-vi, quê ở Bết-lê-hem trong miền Giu-đa. Thanh niên này sinh trưởng và lớn lên ở Giu-đa. 8 Nhưng chàng rời bỏ Bết-lê-hem trong miền Giu-đa để đi tìm một nơi lập nghiệp. Trên đường đi chàng ghé đến nhà của Mi-ca ở cao nguyên Ép-ra-im. 9 Mi-ca hỏi chàng: “Anh từ đâu đến?” Người ấy đáp: “Tôi là người Lê-vi quê ở Bết-lê-hem trong miền Giu-đa, và tôi đang đi kiếm một nơi để lập nghiệp.”
10 Mi-ca nói: “Nếu vậy mời anh ở lại đây với tôi, làm cha tôi và làm thầy tế lễ của tôi. Tôi sẽ trả cho anh mười sê-ken bạc[c] một năm, còn y phục và thực phẩm, tôi sẽ cung cấp cho anh đầy đủ.” 11 Vậy người Lê-vi bằng lòng ở lại với Mi-ca, và Mi-ca xem chàng như một con trai của ông. 12 Rồi Mi-ca lập chàng thanh niên Lê-vi ấy làm thầy tế lễ cho mình, và người ấy sống trong nhà của Mi-ca. 13 Xong rồi Mi-ca nói: “Bây giờ ta biết CHÚA sẽ ban phước cho ta, vì người Lê-vi này đã thành thầy tế lễ của ta.”
Judges 17
Living Bible
17 In the hill country of Ephraim lived a man named Micah.
2 One day he said to his mother, “That thousand dollars you thought was stolen from you, and you were cursing about—well, I stole it!”
“God bless you for confessing it,” his mother replied. 3 So he returned the money to her.
“I am going to give it to the Lord as a credit for your account,” she declared. “I’ll have an idol carved for you and plate it with the silver.”
4-5 So his mother took a fifth of it to a silversmith, and the idol he made from it was placed in Micah’s shrine. Micah had many idols in his collection, also an ephod and some teraphim, and he installed one of his sons as the priest. 6 (For in those days Israel had no king, so everyone did whatever he wanted to—whatever seemed right in his own eyes.)
7-8 One day a young priest[a] from the town of Bethlehem, in Judah, arrived in that area of Ephraim, looking for a good place to live. He happened to stop at Micah’s house as he was traveling through.
9 “Where are you from?” Micah asked him.
And he replied, “I am a priest from Bethlehem, in Judah, and I am looking for a place to live.”
10-11 “Well, stay here with me,” Micah said, “and you can be my priest. I will give you one hundred dollars a year plus a new suit and your board and room.” The young man agreed to this and became as one of Micah’s sons. 12 So Micah consecrated him as his personal priest.
13 “I know the Lord will really bless me now,” Micah exclaimed, “because now I have a genuine priest working for me!”[b]
Footnotes
- Judges 17:7 a young priest, literally, “a Levite.”
- Judges 17:13 a genuine priest, literally, “a Levite as a priest.”
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)
The Living Bible copyright © 1971 by Tyndale House Foundation. Used by permission of Tyndale House Publishers Inc., Carol Stream, Illinois 60188. All rights reserved.