Add parallel Print Page Options

Thánh Thi A-sáp

73 Đức Chúa Trời thật là tốt lành đối với Y-sơ-ra-ên
    Và đối với những người có lòng trong sạch.
Còn tôi, khi chân tôi gần muốn vấp,
    Các bước tôi suýt trượt ngã.
Vì khi tôi thấy kẻ ác thịnh vượng[a]
    Thì ganh tị với kẻ kiêu ngạo.
Vì chúng nó không bị đau đớn[b] khi qua đời,
    Thân thể chúng mập mạnh.[c]
Chúng nó không gặp gian nan như nhiều người,
    Cũng không bị tai họa như bao người khác.
Cho nên chúng lấy sự kiêu ngạo làm dây chuyền vàng đeo nơi cổ
    Và lấy bạo lực làm áo dài mặc che thân.
Mắt chúng nó híp lại vì mập phì,
    Lòng chúng nó tràn đầy sự ngu dại.
Chúng nhạo báng, ăn nói độc ác,
    Chúng huênh hoang đe dọa đàn áp người ta.
Miệng nói nghịch thiên thượng,
    Lưỡi nói hành[d] thế nhân.
10 Cho nên dân chúng quay lại cùng bọn chúng nó,
    Chấp nhận nhiều điều chúng đề ra.[e]
11 Chúng nói rằng: “Làm sao Đức Chúa Trời hiểu nổi,
    Thể nào Đấng Chí Cao biết được?”
12 Những kẻ ác là như thế;
    Chúng luôn luôn yên ổn, giàu có càng thêm lên.
13 Thật uổng công cho tôi cứ giữ lòng trong sạch,
    Rửa tay trong sự vô tội.
14 Vì hằng ngày tôi bị tai họa,
    Mỗi buổi sáng tôi bị trừng phạt.
15 Nếu tôi nói rằng: Tôi sẽ tuyên bố như thế,
    Thì tôi đã phạm tội bất trung với thế hệ con dân Ngài.
16 Nhưng khi tôi suy gẫm để hiểu thấu điều ấy,
    Thì nó là nan đề khó giải cho tôi.[f]
17 Cho đến khi tôi vào trong Nơi Thánh của Đức Chúa Trời,
    Thì tôi nhận ra kết cuộc của chúng.
18 Thật vậy, Ngài đặt chúng tại nơi trơn trợt,
    Ngài làm chúng sụp ngã xuống chỗ diệt vong.
19 Thể nào chúng bị hủy diệt trong giây phút,
    Chúng nó bị càn quét trong sự kinh hoàng.
20 Lạy Chúa, như cơn mộng sau khi tỉnh giấc thế nào,
    Thì Ngài sẽ quên[g] hình bóng chúng
    Khi Ngài thức dậy thể ấy.
21 Vì khi tâm hồn tôi cay đắng,
    Lòng dạ tôi đớn đau,
22 Thì tôi ngu dại, thiếu hiểu biết,
    Tôi như thú vật trước mặt Ngài.
23 Tuy vậy, tôi vẫn tiếp tục khắng khít với Ngài,
    Và Ngài nắm lấy tay phải tôi.
24 Ngài dùng sự giáo huấn để hướng dẫn tôi,
    Và sau đó tiếp nhận tôi trong vinh quang.
25 Trên trời, tôi có ai trừ ra Chúa.
    Dưới đất, tôi cũng không ước ao ai ngoài Ngài.
26 Tâm hồn và thể xác tôi có thể tàn tạ,
    Nhưng Đức Chúa Trời là sức lực[h] của lòng tôi
    Và là phần cơ nghiệp của tôi muôn đời.
27 Vì kìa, những kẻ xa cách Ngài sẽ bị hư vong,
    Ngài sẽ hủy diệt tất cả những kẻ bất trung[i] với Ngài.
28 Còn tôi, thật là phúc lành cho tôi được ở gần Đức Chúa Trời,
    Tôi đã nhờ CHÚA làm nơi trú ẩn của tôi
    Để tôi công bố mọi công việc Ngài.

Footnotes

  1. 73:3 Nt: bình an
  2. 73:4 Nt: trói buộc, xiềng xích
  3. 73:4 Ctd: bụng có mỡ
  4. 73:9 Nt: đi băng qua đất
  5. 73:10 Nt: câu này không rõ nghĩa
  6. 73:16 Nt: quá mệt nhọc cho mắt tôi
  7. 73:20 Nt: khinh bỉ
  8. 73:26 Nt: núi đá của lòng tôi
  9. 73:27 Nt: ngoại tình, không chung thủy

Quyển 3

(Thi-thiên 73-89)

Kẻ ác có giàu được không?

Bài ca ngợi của A-sáp.

73 Thượng Đế thật nhân từ
    cùng Ít-ra-en,
    cùng những kẻ có lòng trong sạch.
Nhưng chân tôi gần vấp té;
    suýt nữa tôi trượt ngã vào tội lỗi.
Tôi ganh tức với kẻ tự phụ.
    Tôi thấy kẻ ác được thịnh vượng.
Chúng chẳng gặp đau khổ;
    chúng khoẻ mạnh và sung sức.
Chúng chẳng hề gặp khốn khó
    như người khác;
    không vướng hoạn nạn như kẻ khác.
Chúng mang tính tự kiêu như kiềng đeo cổ,
    mặc sự hung bạo như áo quần.
Mắt chúng sáng rỡ vì của cải,
    chẳng kiềm chế dục vọng ích kỷ.
Chúng chế diễu kẻ khác,
    buông lời bêu xấu kẻ khác;
    kiêu căng đe dọa mọi người.
Chúng khoe khoang chuyện trời đất,
    hành động như thể đất nầy
    là của chúng.
10 Đến nỗi dân của Thượng Đế cũng chạy theo chúng,
    nghe theo điều chúng nói [a].
11 Chúng bảo, “Làm sao Trời biết được?
    Đấng Chí Cao có biết gì đâu?”

12 Dân nầy là dân độc ác,
    nhưng chúng sống thoải mái,
    càng ngày càng hưng thịnh.
13 Vậy thì tôi lo giữ lòng thanh sạch để làm gì?
    Tại sao tôi phải giữ cho tay mình khỏi phạm tội?
14 Suốt ngày tôi chịu khổ sở;
    mỗi sáng tôi chịu hình phạt.

15 Lạy Thượng Đế, nếu tôi bảo,
tôi sẽ nói những điều ấy,
    thì tôi hẳn đã phản bội dân Chúa.
16 Tôi cố gắng hiểu thấu việc ấy,
    thấy khó giải thích vô cùng,
17 mãi đến khi vào đền thờ của Thượng Đế,
    tôi mới hiểu chung cuộc của chúng nó.
18 Ngài đưa chúng vào chỗ hiểm nguy;
    khiến chúng bị tiêu diệt.
19 Trong chốc lát chúng bị tiêu diệt;
    bị cơn kinh hoàng thổi bay đi.
20 Giống như người tỉnh mộng liền quên hết chiêm bao.
    Lạy Chúa, khi Ngài đứng lên, chúng sẽ tan biến.

21 Khi lòng tôi buồn bã và bực tức,
22 tôi không hiểu biết và ngu xuẩn.
    Tôi hành động như thú vật đối cùng Ngài.
23 Nhưng tôi ở cùng Chúa luôn luôn;
    Ngài nắm tay phải tôi.
24 Ngài dùng lời để khuyên dạy tôi,
    rồi nghênh tiếp tôi trong vinh dự.
25 Trên trời, tôi không có ai ngoài Chúa;
    Dưới đất, tôi chẳng mong ai ngoài Ngài.
26 Thân thể và tinh thần [b] tôi suy yếu,
    nhưng Thượng Đế là sức mạnh tôi [c].
Ngài là di sản của tôi cho đến đời đời.
27 Những kẻ lìa xa Chúa sẽ chết;
    Ngài tiêu diệt các kẻ bất trung.
28 Nhưng tôi sống gần Chúa, đó là điều tốt.
Chúa, Thượng Đế là nơi trú ẩn
    của tôi.
    Tôi sẽ thuật hết các công việc Ngài.

Footnotes

  1. Thánh Thi 73:10 Đến nỗi … chúng nói Câu nầy hơi khó hiểu trong nguyên tác Hê-bơ-rơ.
  2. Thánh Thi 73:26 tinh thần Nguyên văn, “tấm lòng.”
  3. Thánh Thi 73:26 sức mạnh tôi Nguyên văn, “Khối Đá của lòng tôi.”