Add parallel Print Page Options

19 Más vale ser pobre y honrado,
que necio y calumniador.

No es bueno el afán sin reflexión;
las muchas prisas provocan errores.

La necedad del hombre le hace perder el camino,
y luego el hombre le echa la culpa al Señor.

La riqueza atrae multitud de amigos,
pero el pobre hasta sus amigos pierde.

El testigo falso no quedará sin castigo;
el mentiroso no saldrá bien librado.

Al que es dadivoso y desprendido,
todo el mundo lo busca y se hace su amigo.

Si al pobre hasta sus hermanos lo desprecian,
con mayor razón sus amigos se alejarán de él.

El que aprende y pone en práctica lo aprendido,
se estima a sí mismo y prospera.

El testigo falso no quedará sin castigo;
al mentiroso le espera la muerte.

10 No es propio del necio hacer derroche de lujos,
ni mucho menos del esclavo gobernar a grandes señores.

11 La prudencia consiste en refrenar el enojo,
y la honra, en pasar por alto la ofensa.

12 La ira del rey es como el rugido del león,
pero su buena voluntad es como rocío sobre la hierba.

13 Un hijo necio hace sufrir a su padre.

Como gotera constante es la mujer pendenciera.

14 De los padres se reciben casa y riquezas;
del Señor, la esposa inteligente.

15 La pereza hace dormir profundamente,
y el perezoso habrá de pasar hambre.

16 El que cumple el mandamiento protege su vida;
el que desprecia la enseñanza del Señor, muere.

17 Un préstamo al pobre es un préstamo al Señor,
y el Señor mismo pagará la deuda.

18 Corrige a tu hijo mientras aún pueda ser corregido,
pero procura no matarlo a causa del castigo.

19 El que mucho se enoja, recibe su merecido;
librarlo del castigo es empeorar las cosas.

20 Atiende al consejo y acepta la corrección;
así llegarás a ser sabio.

21 El hombre hace muchos planes,
pero sólo se realiza el propósito divino.

22 Lo que se quiere del hombre es lealtad;
más vale ser pobre que tramposo.

23 La reverencia al Señor conduce a la vida;
uno vive contento y sin sufrir ningún mal.

24 El perezoso mete la mano en el plato,
pero no es capaz ni de llevársela a la boca.

25 Del castigo al insolente, el imprudente aprende;
el sabio aprende con la sola corrección.

26 Maltratar al padre y echar de la casa a la madre
son actos vergonzosos y reprobables en un hijo.

27 Hijo mío, si dejas de atender a la reprensión
te apartarás de los buenos consejos.

28 El testigo falso se burla de la justicia;
el malvado lanza maldad por la boca.

29 Listas están las varas para los insolentes;
los buenos azotes para la espalda de los necios.

19 Thà nghèo mà sống thanh liêm,
Còn hơn có môi miệng gian xảo và làm một kẻ dại.
Nhiệt thành nhưng thiếu tri thức thì không tốt;
Vội vàng làm nhưng chưa suy nghĩ kỹ chỉ làm hỏng việc[a] mà thôi.
Kẻ dại làm theo sự dại dột mình và thất bại;
Rồi nổi giận trong lòng và oán trách Chúa.
Khi giàu sang có lắm người xin kết bạn,
Lúc khó nghèo bạn hữu đều lìa bỏ lánh xa.
Kẻ làm chứng gian ắt phải mang hình phạt;
Kẻ nói dối không thoát khỏi bị sửa trị đâu.
Người quyền quý tốt bụng sẽ được nhiều người tìm xin ân huệ;
Người rộng rãi ban cho ai cũng mong được là bạn của mình.
Người nghèo khó ngay cả bà con ruột thịt còn xa lánh,
Huống chi là bị bạn bè lìa bỏ;
Khi người ấy đuổi theo xin giúp đỡ, họ đều đã cao bay xa chạy.
Ai tìm kiếm khôn ngoan là yêu mến linh hồn mình;
Ai giữ lấy thông sáng ắt sẽ được thịnh vượng.
Kẻ làm chứng gian ắt phải mang hình phạt,
Kẻ nói dối sớm muộn gì cũng sẽ bị tàn mạt tiêu vong.
10 Vinh hoa phú quý thật không xứng với kẻ rồ dại;
Tôi tớ mà cai trị người quyền quý lại càng không xứng hợp.

11 Người khôn ngoan thường hay chậm giận,
Người ấy lấy làm vinh hạnh bỏ qua lầm lỗi của người ta.
12 Vua giận dữ thét la như sư tử rống,
Lúc nguôi ngoai ban ân điển giống sương móc đồng xanh.
13 Con ngu muội là tai họa cho cha nó;
Vợ hay cãi khác nào nhà bị dột mãi khi trời mưa.

14 Nhà cửa và tài sản là cơ nghiệp do cha mẹ để lại;
Nhưng người vợ khôn ngoan thì do Chúa ban cho.
15 Kẻ biếng nhác ham mê ngủ nghỉ;
Kẻ biếng lười bị đói khổ triền miên.
16 Ai vâng giữ điều răn gìn giữ mạng sống mình;
Kẻ khinh thường đường lối mình ắt sẽ chết chắc.

17 Ai thương xót người nghèo là cho Chúa vay mượn;
Ngài sẽ trả lại đầy đủ việc phước thiện người ấy làm.
18 Hãy sửa trị con bạn khi còn tia hy vọng;
Nhưng lòng bạn đừng mong nó bị diệt vong.
19 Người giận dữ thái quá ắt chuốc lấy hình phạt;
Nếu bạn cứu người ấy lần này, hãy chuẩn bị để cứu lại lần sau.
20 Hãy lắng nghe lời khuyên bảo và hãy lãnh hội lời giáo huấn,
Ðể có được khôn ngoan hầu biết ứng biến trong tương lai.

21 Lòng người ta nghĩ ra nhiều mưu kế,
Nhưng chỉ ý định của Chúa mới đứng vững mà thôi.
22 Ðiều mong ước ở một người là lòng trung nghĩa của người ấy;
Thà làm một người nghèo hơn làm một kẻ nói dối.
23 Lòng kính sợ Chúa dẫn đến sự sống,
Có nó ở cùng thì sẽ được thỏa mãn và không bị chiếu cố bởi tai ương.
24 Kẻ biếng nhác chôn tay mình trong dĩa,
Không nhấc nổi tay lên đưa thức ăn vào miệng.
25 Ðánh kẻ nhạo báng, kẻ khờ khạo sẽ học được thận trọng;
Quở người thông sáng, người ấy sẽ lãnh hội thêm tri thức.

26 Kẻ đánh cha đuổi mẹ là đứa con bất hiếu.
Ấy là đứa con gây xấu hổ và sỉ nhục.

27 Con ơi, khi con không muốn nghe những lời chỉ dạy nữa,
Con sẽ lạc xa những lời của tri thức.
28 Kẻ làm chứng dối nhạo báng công lý;
Miệng kẻ gian tà ăn ngấu nghiến tội lỗi.
29 Các án phạt dành cho phường nhạo báng,
Các đòn roi dành cho lưng bọn điên rồ.

Footnotes

  1. Châm Ngôn 19:2 nt: hụt chân chúi mũi