Mark 7
English Standard Version
Traditions and Commandments
7 (A)Now when the Pharisees gathered to him, with some of the scribes (B)who had come from Jerusalem, 2 they saw that some of his disciples ate with hands that were (C)defiled, that is, unwashed. 3 (For the Pharisees and all the Jews do not eat unless they wash their hands properly,[a] holding to (D)the tradition of (E)the elders, 4 and when they come from the marketplace, they do not eat unless they wash.[b] And there are many other traditions that they observe, such as (F)the washing of (G)cups and pots and copper vessels and dining couches.[c]) 5 And the Pharisees and the scribes asked him, “Why do your disciples not walk according to (H)the tradition of (I)the elders, (J)but eat with (K)defiled hands?” 6 And he said to them, “Well did Isaiah prophesy of you (L)hypocrites, as it is written,
(M)“‘This people honors me with their lips,
but their heart is far from me;
7 in vain do they worship me,
teaching as (N)doctrines the commandments of men.’
8 You leave the commandment of God and hold to the tradition of men.”
9 And he said to them, “You have a fine way of (O)rejecting the commandment of God in order to establish your tradition! 10 For Moses said, (P)‘Honor your father and your mother’; and, (Q)‘Whoever reviles father or mother must surely die.’ 11 But you say, ‘If a man tells his father or his mother, “Whatever you would have gained from me is Corban”’ (that is, given to God)[d]— 12 then you no longer permit him to do anything for his father or mother, 13 thus (R)making void the word of God by your tradition that you have handed down. And many such things you do.”
What Defiles a Person
14 And he called the people to him again and said to them, (S)“Hear me, all of you, and understand: 15 (T)There is nothing outside a person that by going into him can defile him, but the things that come out of a person are what defile him.”[e] 17 And when he had entered (U)the house and left the people, (V)his disciples asked him about the parable. 18 And he said to them, “Then (W)are you also without understanding? Do you not see that whatever goes into a person from outside cannot defile him, 19 since it enters not his heart (X)but his stomach, and is expelled?”[f] ((Y)Thus he declared all foods clean.) 20 And he said, (Z)“What comes out of a person is what defiles him. 21 For from within, out of the heart of man, come evil thoughts, sexual immorality, theft, (AA)murder, adultery, 22 coveting, wickedness, deceit, (AB)sensuality, (AC)envy, (AD)slander, (AE)pride, (AF)foolishness. 23 (AG)All these evil things come from within, and they defile a person.”
The Syrophoenician Woman's Faith
24 And from there he arose and went away to the region of Tyre and Sidon.[g] And he entered a house and did not want anyone to know, yet he could not be hidden. 25 But immediately a woman whose little daughter had an unclean spirit heard of him and came and fell down at his feet. 26 (AH)Now the woman was a (AI)Gentile, (AJ)a Syrophoenician by birth. And she begged him to cast the demon out of her daughter. 27 And he said to her, “Let the children be (AK)fed first, for it is not right to take the children's bread and (AL)throw it to the dogs.” 28 But she answered him, “Yes, Lord; yet even the dogs under the table eat the children's (AM)crumbs.” 29 And he said to her, “For this statement you may (AN)go your way; the demon has left your daughter.” 30 And she went home and found the child lying in bed and the demon gone.
Jesus Heals a Deaf Man
31 (AO)Then he returned from the region of Tyre and went through Sidon to (AP)the Sea of Galilee, in the region of the (AQ)Decapolis. 32 And they brought to him (AR)a man who was deaf and (AS)had a speech impediment, and they begged him to (AT)lay his hand on him. 33 And (AU)taking him aside from the crowd privately, he put his fingers into his ears, and (AV)after spitting touched his tongue. 34 And (AW)looking up to heaven, (AX)he sighed and said to him, “Ephphatha,” that is, “Be opened.” 35 (AY)And his ears were opened, his tongue was released, and he spoke plainly. 36 And (AZ)Jesus[h] charged them to tell no one. But (BA)the more he charged them, the more zealously they proclaimed it. 37 And they were (BB)astonished beyond measure, saying, “He has done all things well. He even makes the deaf hear and the mute speak.”
Footnotes
- Mark 7:3 Greek unless they wash the hands with a fist, probably indicating a kind of ceremonial washing
- Mark 7:4 Greek unless they baptize; some manuscripts unless they purify themselves
- Mark 7:4 Some manuscripts omit and dining couches
- Mark 7:11 Or an offering
- Mark 7:15 Some manuscripts add verse 16: If anyone has ears to hear, let him hear
- Mark 7:19 Greek goes out into the latrine
- Mark 7:24 Some manuscripts omit and Sidon
- Mark 7:36 Greek he
Mác 7
Vietnamese Bible: Easy-to-Read Version
Hãy vâng theo luật Thượng Đế(A)
7 Các người Pha-ri-xi và một số giáo sư luật từ Giê-ru-sa-lem đến họp chung quanh Chúa Giê-xu. 2 Họ thấy mấy môn đệ của Ngài dùng tay không sạch, nghĩa là chưa rửa, để ăn. 3 Người Pha-ri-xi và tất cả người Do-thái không bao giờ ăn trước khi rửa tay, như luật truyền miệng của họ đã qui định. 4 Còn khi mua đồ ở chợ về, nếu chưa rửa đúng cách, họ cũng không ăn. Họ còn giữ nhiều truyền thống khác về cách rửa ly chén, bầu nước và nồi niêu [a].
5 Người Pha-ri-xi và các giáo sư luật thưa với Chúa Giê-xu, “Tại sao các môn đệ thầy không giữ truyền thống của người xưa mà dùng tay không sạch để ăn?”
6 Chúa Giê-xu đáp, “Nhà tiên tri Ê-sai viết rất đúng về các ông là những kẻ đạo đức giả:
‘Dân nầy tôn kính ta bằng môi miệng, mà lòng thì xa cách ta.
7 Lối thờ kính của họ thật vô ích.
Những điều họ dạy chỉ là những qui tắc con người đặt ra thôi.’ (B)
8 Các ông không theo những mệnh lệnh của Thượng Đế mà chỉ theo lời dạy của con người.”
9 Rồi Chúa Giê-xu bảo họ, “Các ông khôn khéo ném bỏ mệnh lệnh của Thượng Đế để tuân theo những truyền thống của mình. 10 Mô-se dạy, ‘Hãy tôn kính cha mẹ ngươi,’ [b] và ‘người nào chửi mắng cha mẹ mình phải bị xử tử.’ [c] 11 Nhưng các ông dạy rằng, con cái nào cũng có thể thưa với cha mẹ, ‘Điều con có thể giúp cha mẹ thì đã là Co-ban rồi—nghĩa là đã dâng cho Thượng Đế.’ 12 Các ông không cho người đó dùng số tiền ấy để giúp cha mẹ nữa. 13 Cho nên, khi các ông dạy người ta theo truyền thống ấy, thì các ông đã ném bỏ lời dạy của Thượng Đế. Các ông còn làm nhiều điều tương tự như thế.”
14 Sau khi Chúa Giê-xu gọi dân chúng lại, Ngài bảo, “Mọi người hãy nghe và hiểu điều ta nói đây. 15 Không có cái gì từ ngoài đi vào thân thể người mà làm cho người dơ bẩn được. Người ta bị dơ bẩn là do những thứ phát xuất từ trong ra mà thôi.” 16 [d]
17 Khi Chúa Giê-xu rời đoàn dân đi vào nhà thì các môn đệ hỏi Ngài về câu chuyện ấy. 18 Chúa Giê-xu bảo, “Các con vẫn chưa hiểu sao? Dĩ nhiên các con biết là không có cái gì từ ngoài vào trong người mà làm dơ bẩn con người được. 19 Vì cái đó không nhập vào tâm trí mà vào bao tử tiêu hóa rồi bài tiết khỏi thân thể.” Chúa Giê-xu nói như thế để ám chỉ rằng không có thức ăn nào gọi là dơ bẩn cả.
20 Ngài dạy tiếp, “Những gì từ trong con người ra mới làm dơ bẩn con người. 21 Những điều xấu xa sau đây phát xuất từ bên trong con người: ác tưởng, tội nhục dục, trộm cắp, giết người, ngoại tình, 22 tham lam, độc ác, nói dối, dâm đãng, ganh tị, nói xấu kẻ khác, kiêu căng và ăn ở bậy bạ. 23 Những điều ác đó từ bên trong ra mới làm dơ bẩn con người.”
Cứu giúp một thiếu phụ ngoại quốc(C)
24 Chúa Giê-xu rời nơi ấy đi đến khu vực gần thành Tia. Khi vào nhà, Ngài không muốn ai biết, nhưng không được. 25 Một thiếu phụ có cô con gái bị quỉ ám nghe tin Ngài ở đó. Bà liền đến quì trước mặt Chúa Giê-xu. 26 Bà là người Hi-lạp, sinh trưởng vùng Phê-ni-xi thuộc Xy-ri. Bà van xin Chúa Giê-xu đuổi quỉ ra khỏi cô con gái mình.
27 Chúa Giê-xu bảo bà, “Không nên lấy bánh của con cái mà cho chó ăn. Phải để con cái ăn no nê trước đã.”
28 Nhưng bà thưa, “Lạy Chúa đúng vậy, nhưng các con chó dưới gầm bàn cũng được ăn bánh vụn của mấy đứa nhỏ.”
29 Chúa Giê-xu đáp, “Vì câu đáp của bà, bà về đi, quỉ đã ra khỏi con bà rồi.”
30 Bà ấy trở về nhà thấy cô con gái nằm trên giường tỉnh táo, còn quỉ đã ra khỏi.
Chúa Giê-xu chữa lành người điếc
31 Sau đó, Chúa Giê-xu rời khu vực thành Tia, đi qua thành Xi-đôn, rồi đến hồ Ga-li-lê thuộc khu vực Thập Tỉnh. 32 Đang khi Ngài ở đó, có mấy người mang đến một người điếc và đớ lưỡi, ăn nói ngọng nghịu. Người ta xin Ngài đặt tay chữa lành cho anh.
33 Chúa Giê-xu dắt anh ra khỏi đám đông, riêng một mình với Ngài. Ngài đặt ngón tay trên lỗ tai anh, rồi nhổ nước miếng và sờ vào lưỡi anh ta. 34 Ngước mắt lên trời, Ngài thở dài và nói, “Ép-pha-tha!” nghĩa là, “Hãy mở ra.” 35 Lập tức người ấy nghe được, lưỡi trở nên thong thả, anh ta nói rõ ràng.
36 Chúa Giê-xu dặn mọi người không được cho ai biết việc ấy. Nhưng Ngài càng ngăn cấm bao nhiêu người ta lại càng đồn chuyện ấy ra bấy nhiêu. 37 Dân chúng vô cùng kinh ngạc và bảo rằng, “Chúa Giê-xu làm mọi việc thật hết sức tốt đẹp. Ngài khiến kẻ điếc nghe được và người câm nói được.”
The ESV® Bible (The Holy Bible, English Standard Version®), © 2001 by Crossway, a publishing ministry of Good News Publishers. ESV Text Edition: 2025.
© 2010 Bible League International
