马太福音 27
Chinese Standard Bible (Simplified)
提交彼拉多
27 到了清晨,所有的祭司长和民间的长老商议对付耶稣,为要处死他。 2 他们把耶稣捆起来带走,交给总督彼拉多。
犹大自缢
3 这时候,那出卖耶稣的犹大看见耶稣被定了死罪,就后悔,去把三十个银钱退还给祭司长们和长老们, 4 说:“我出卖了无辜人的血,我有罪了。”
但是他们说:“这与我们有什么关系?你自己看着办吧!”
5 犹大把银钱丢在圣所里就退了出来,去上吊自杀了。
6 祭司长们捡起银钱,说:“这既然是血钱,不可以放到圣殿奉献里。” 7 他们商议之后,就用那钱买了陶匠的一块地,做为外国人的坟地。 8 因此,那块地就被称为“血田”,直到今天。 9 这就应验了藉着先知耶利米所说的话:
“他们拿了那三十个银钱,就是那人被定的价钱,是以色列子民所定的; 10 他们用这钱买了陶匠的那块地,正如主所指示我的。”[a]
在彼拉多面前受审
11 耶稣站在总督面前,总督问他,说:“你是犹太人的王吗?”
耶稣说:“是你说的。” 12 可是当他被祭司长们和长老们控告的时候,什么都不回应。
13 彼拉多对他说:“他们控告你这么多的事,你没有听见吗?” 14 耶稣连一句话也不回答,以致总督感到非常惊奇。
耶稣或巴拉巴
15 每逢这节日,总督会照惯例,给民众释放一个他们所要的囚犯。 16 那时有一个出名的囚犯,叫巴拉巴。 17 当民众聚集的时候,彼拉多问他们:“你们要我给你们释放哪一个呢?是巴拉巴,还是那称为基督的耶稣?” 18 其实彼拉多知道他们是出于嫉妒才把耶稣交给他的。
19 彼拉多正坐在审判席上,他的妻子派人到他那里说:“这义人的事,你什么也不要管。要知道,我今天因他的缘故,在梦中受了很多苦。”
20 祭司长们和长老们挑唆众人,叫他们要巴拉巴,而除灭耶稣。 21 总督问他们,说:“这两个人中,你们要我给你们释放哪一个呢?”
他们回答说:“巴拉巴!”
22 彼拉多对他们说:“那么,我该怎么处理这称为基督的耶稣呢?”
他们都说:“把他钉上十字架!”
23 彼拉多说:“他到底做了什么恶事呢?”
但他们却越发喊叫说:“把他钉上十字架!”
24 彼拉多知道自己无济于事,反而骚乱倒要发生,就拿水在众人面前洗手,说:“流这人[b]的血,罪不在我,你们自己看着办吧!”
25 全体民众都回答说:“他的血归在我们和我们儿女的身上!” 26 于是彼拉多给他们释放了巴拉巴,然后将耶稣鞭打[c]了,把他交出去钉上十字架。
被士兵戏弄
27 那时,总督的士兵们把耶稣带进总督府,召集了全队士兵在他周围。 28 他们剥下耶稣的衣服,给他套上一件深红色的袍子, 29 用荆棘编了冠冕,戴在他的头上,又把一根芦苇放在他的右手里,然后跪在他面前,戏弄他说:“万岁,犹太人的王!” 30 接着向他吐唾沫,拿芦苇打他的头。 31 他们戏弄完了,就脱下他深红色的袍子,给他穿上他自己的衣服,然后把他带走,要钉上十字架。
被钉在罪犯之间
32 他们出去的时候,遇见一个名叫西门的古利奈人,就强迫这个人来背耶稣的十字架。 33 他们来到一个地方,叫“各各他”——这意思是“骷髅地”; 34 他们把胆汁调和的酒[d]给耶稣喝。耶稣尝了,不肯喝。 35 他们把耶稣钉上十字架以后,抽签分了他的衣服,[e] 36 然后坐在那里看守着他, 37 又在他的头上方,安了他的罪状牌,上面写道:“这是耶稣,犹太人的王。”
38 那时,有两个强盗与耶稣一起被钉十字架,一个在右边,一个在左边。 39 那些路过的人辱骂耶稣,摇着头, 40 说:“你这个要拆毁圣所、三天内又建起来的人哪,救救你自己吧!你如果是神的儿子,就从十字架上下来吧!” 41 同样,祭司长们也与经文士们和长老们[f]一起嘲笑,说: 42 “他救了别人,却不能救自己!他是[g]以色列的王!现在让他从十字架上下来吧,这样我们就信靠他! 43 他依靠神,如果神喜悦他,就让神现在救他吧!因为他说过‘我是神的儿子。’” 44 与耶稣一起被钉十字架的强盗也同样地责骂他。
耶稣之死
45 从中午十二点[h]起,黑暗笼罩了整个大地,一直到下午三点[i]。 46 下午三点左右,耶稣大声呼叫:“以利,以利!拉玛撒巴克达尼?[j]”——这意思是:“我的神,我的神!你为什么离弃我?”[k]
47 站在那里的一些人听见了,就说:“这个人在呼唤以利亚呢!”
48 其中有一个人立刻跑去,拿了海绵蘸满了酸酒,套在芦苇上,要给他喝。 49 其他的人说:“等着吧,我们看以利亚会不会来救他。”
50 耶稣又大喊一声,就交出了灵魂。 51 忽然,圣所里的幔子从上到下裂成两半。大地震动,岩石裂开。 52 坟墓也开了,许多已睡了的圣徒的身体复活了。 53 耶稣复活以后,他们从坟墓里出来,进了圣城,向许多人显现。
54 百夫长和那些与他一起看守耶稣的人,看见地震和所发生的事,就极其惧怕,说:“这个人真是神的儿子!”
55 那里有许多妇女从远处观看,她们从加利利开始就跟随耶稣,服事他。 56 其中有茉大拉的玛丽亚、雅各和约西[l]的母亲玛丽亚,以及西庇太儿子们的母亲。
安葬
57 到了傍晚,来了一个亚利马太的财主,名叫约瑟,他自己也是耶稣的门徒。 58 他来到彼拉多面前,请求要耶稣的遗体,彼拉多就下令给他。 59 约瑟领了耶稣的遗体,用洁白的细麻布裹好, 60 安放在自己的新墓穴里,这墓穴是他凿在岩石里的。他又滚来一块大石头,堵住墓穴口,就离开了。 61 茉大拉的玛丽亚和另一个玛丽亚在那里,对着坟墓坐着。
严守坟墓
62 第二天,就是预备日的后一天,祭司长们和法利赛人在彼拉多那里聚集, 63 说:“大人,我们想起当那个迷惑人的还活着时曾经说过:‘在第三天我要复活。’ 64 所以,请你下令严密看守那坟墓,一直到第三天,免得他的门徒们来[m]把他偷走,然后对民众说他从死人中复活了,这样,那最后的迷惑就要比先前的更厉害了。”
65 彼拉多对他们说:“你们有一队卫兵,尽你们所能,严密看守吧!” 66 于是,他们带着卫兵去,用印封上墓口的[n]石头,严密看守坟墓。
Footnotes
- 马太福音 27:10 《耶利米书》32:6-9;《撒迦利亚书》11:12-13。
- 马太福音 27:24 这人——有古抄本作“这义人”。
- 马太福音 27:26 鞭打——罗马式鞭打使用的鞭子是带有碎骨头或金属尖钩的皮条,抽打时使人皮开肉绽,非常残酷。
- 马太福音 27:34 酒——有古抄本作“酸酒”。
- 马太福音 27:35 有古抄本附“这是为要应验那藉着先知所说的话:‘他们分了我的衣服,又为我的衣裳抽签。’”
- 马太福音 27:41 有古抄本附“和法利赛人”。
- 马太福音 27:42 他是——有古抄本作“如果他是”。
- 马太福音 27:45 中午十二点——原文为“第六时刻”。
- 马太福音 27:45 下午三点——原文为“第九时刻”。
- 马太福音 27:46 以利,以利!拉玛撒巴克达尼?——希伯来文词语的音译。
- 马太福音 27:46 《诗篇》22:1。
- 马太福音 27:56 约西——有古抄本作“约瑟”。
- 马太福音 27:64 有古抄本附“夜里”。
- 马太福音 27:66 墓口的——辅助词语。
Ma-thi-ơ 27
Vietnamese Bible: Easy-to-Read Version
Chúa Giê-xu bị giải đến trước Phi-lát(A)
27 Sáng sớm hôm sau, tất cả các trưởng tế và các bô lão trong dân chúng họp lại quyết định giết Ngài. 2 Họ trói Ngài lại, giải qua cho Phi-lát là quan tổng đốc.
Giu-đa tự tử(B)
3 Giu-đa, người trao Ngài vào tay kẻ thù, thấy chúng quyết định giết Ngài thì vô cùng hối hận. Hắn liền lấy ba mươi đồng bạc đem trả lại cho các trưởng tế và bô lão, 4 và bảo họ, “Tôi đã phạm tội, vì trao cho các ông một người vô tội.”
Các nhà lãnh đạo trả lời, “Chuyện ấy có liên can gì đến chúng tôi đâu? Đó là chuyện của anh, kệ anh.”
5 Giu-đa liền ném tiền lại vào đền thờ, rồi đi ra ngoài treo cổ tự tử.
6 Các trưởng tế lượm lại các đồng bạc trong đền thờ và bảo nhau, “Luật chúng ta không cho phép giữ tiền nầy chung với tiền dâng hiến trong đền thờ, vì tiền nầy đã được trả cho cái chết của một mạng người.” 7 Nên họ quyết định dùng tiền ấy mua ruộng của Thợ Gốm để chôn cất những người ngoại quốc chết ở Giê-ru-sa-lem. 8 Do đó mà đến nay ruộng ấy vẫn được gọi là Ruộng Máu. 9 Như thế để hoàn thành lời tiên tri Giê-rê-mi nói rằng:
“Chúng lấy ba mươi đồng bạc. Đó là giá dân Ít-ra-en định cho Ngài, chúng đánh giá Ngài thấp như thế đó. 10 Chúng dùng tiền ấy để mua ruộng thợ gốm theo như lời Thượng Đế truyền cho ta.” [a]
Phi-lát gạn hỏi Chúa Giê-xu(C)
11 Chúa Giê-xu đứng trước mặt Phi-lát, quan tổng đốc. Phi-lát hỏi Ngài, “Anh có phải là vua dân Do-thái không?”
Chúa Giê-xu đáp, “Quan nói đúng.”
12 Trong khi các giới trưởng tế và các bô lão hung hăng tố cáo Ngài thì Chúa Giê-xu làm thinh.
13 Nên Phi-lát hỏi, “Anh không nghe thấy họ tố cáo anh đủ điều sao?”
14 Nhưng Chúa Giê-xu không trả lời tiếng nào khiến Phi-lát vô cùng ngạc nhiên.
Phi-lát tìm cách tha Chúa Giê-xu(D)
15 Mỗi năm vào dịp Lễ Vượt Qua, quan tổng đốc có lệ phóng thích một tù nhân tùy dân chọn. 16 Lúc đó có tên Ba-ra-ba [b] đang ngồi tù. Hắn ta nổi tiếng gian ác. 17 Khi dân chúng tụ tập lại tại dinh tổng đốc thì Phi-lát hỏi, “Các anh muốn tôi tha ai: Ba-ra-ba hay là Giê-xu gọi là Đấng Cứu Thế?” 18 Vì Phi-lát biết rõ sở dĩ chúng giải Chúa Giê-xu đến cho mình chỉ vì ganh ghét mà thôi.
19 Trong khi Phi-lát đang ngồi nơi ghế xử án thì vợ Phi-lát cho người ra nhắn: “Đừng đụng đến người vô tội ấy. Vì ông ta mà hôm nay em thấy ác mộng.”
20 Nhưng các giới trưởng tế và bô lão xúi giục dân chúng xin thả Ba-ra-ba và xử tử Chúa Giê-xu.
21 Phi-lát hỏi, “Trong tay tôi có Ba-ra-ba và ông Giê-xu. Các anh muốn tôi thả người nào?”
Dân chúng la lên, “Thả Ba-ra-ba.”
22 Phi-lát hỏi chúng, “Còn Giê-xu gọi là Đấng Cứu Thế thì tôi phải xử làm sao đây?”
Chúng đồng thanh đáp, “Đóng đinh hắn đi!”
23 Phi-lát hỏi lại, “Tại sao? Người nầy đã làm điều gì quấy?”
Nhưng chúng lại gào thét lớn hơn nữa, “Đóng đinh hắn đi!”
24 Khi Phi-lát thấy mình bất lực mà quần chúng sắp nổi loạn, liền lấy nước rửa tay [c] trước mặt họ và bảo, “Tôi hoàn toàn vô tội về cái chết của người nầy. Mấy anh gây ra cái chết ấy!”
25 Tất cả dân chúng đồng thanh đáp, “Chúng tôi và con cháu chúng tôi chịu trách nhiệm về cái chết của người nầy.”
26 Phi-lát liền cho phóng thích Ba-ra-ba. Nhưng ra lệnh đánh đòn Chúa Giê-xu rồi giao Ngài cho đám lính hầu mang đi đóng đinh trên thập tự giá.
Các lính của Phi-lát chế giễu Chúa Giê-xu(E)
27 Bọn lính hầu của quan tổng đốc đem Chúa Giê-xu vào trong dinh, rồi chúng tập họp cả tiểu đoàn lại quanh Ngài. 28 Chúng cởi áo Ngài ra và mặc cho Ngài một áo dài màu đỏ. 29 Chúng đan một cái mão bằng nhành gai đội trên đầu Ngài và cho Ngài cầm một cây gậy. Rồi chúng chế giễu Ngài bằng cách giả vờ bái lạy truớc mặt Ngài và nói, “Muôn tâu, vua dân Do-thái!” 30 Chúng nhổ trên Ngài rồi lấy gậy của Ngài đập đầu Ngài. 31 Sau khi đã chế giễu Ngài, chúng cởi áo dài ra, mặc áo lại cho Ngài rồi mang đi đóng đinh.
Chúa Giê-xu bị đóng đinh(F)
32 Trong khi bọn lính hầu đang đi ra khỏi thành với Chúa Giê-xu, thì chúng gặp một người tên Xi-môn, xứ Xy-ren, liền bắt ông ta vác thập tự thế cho Chúa Giê-xu. 33 Chúng đến một nơi gọi là Gô-gô-tha, nghĩa là Đồi Sọ. 34 Bọn lính cho Chúa Giê-xu uống rượu trộn với mật đắng [d]. Ngài nếm rượu nhưng không chịu uống. 35 Sau khi đóng đinh Ngài, bọn lính bắt thăm xem ai được lấy quần áo Ngài. 36 Chúng cứ đứng đó nhìn Ngài. 37 Chúng làm một tấm bảng treo trên đầu Ngài với bản án như sau: đây là giê-xu, vua dân do-thái. 38 Có hai tên cướp cũng bị đóng đinh cùng với Ngài, một tên bên phải, một tên bên trái. 39 Người qua kẻ lại sỉ nhục Ngài và lắc đầu. 40 Chúng nói, “Ê! Anh bảo anh có thể phá sập đền thờ rồi xây lại trong ba ngày. Hãy tự cứu mình đi! Nếu anh thật là con Thượng Đế thì hãy nhảy xuống khỏi cây thập tự đi!”
41 Các giới trưởng tế, các giáo sư luật và các bô lão cũng chế giễu Ngài. 42 Họ bảo, “Hắn cứu người khác mà cứu mình không được! Hắn bảo hắn là vua Ít-ra-en! Nếu hắn là vua thì hãy nhảy xuống khỏi cây thập tự đi thì chúng ta mới tin. 43 Hắn tin cậy Thượng Đế thì hãy để Thượng Đế đến cứu hắn, nếu Thượng Đế thật sự cần hắn. Chính hắn đã từng tuyên bố, ‘Ta là Con Thượng Đế.’” 44 Hai tên cướp bị đóng đinh hai bên Ngài cũng nhiếc móc Ngài.
Chúa Giê-xu chết(G)
45 Đến trưa cả xứ đều tối mịt, hiện tượng ấy kéo dài đến ba tiếng đồng hồ. 46 Vào khoảng ba giờ chiều, Chúa Giê-xu kêu lớn, “Ê-li, Ê-li, la-ma xa-bách-tha-ni?” Nghĩa là “Thượng Đế tôi ơi, Thượng Đế tôi ơi, sao Ngài từ bỏ tôi?” [e]
47 Có mấy người đứng đó nghe vậy bảo nhau, “Xem kìa, hắn đang kêu Ê-li.” [f]
48 Liền có người chạy đi lấy một miếng bông đá nhúng đầy giấm, cột vào một cái que đưa lên cho Ngài uống. 49 Nhưng mấy người khác cản, “Cứ để yên xem Ê-li có đến cứu nó không.”
50 Nhưng Chúa Giê-xu kêu lên một tiếng lớn nữa rồi tắt thở [g].
51 Ngay lúc ấy bức màn trong đền thờ bị xé toạc làm đôi từ trên xuống dưới. Đất rung chuyển mạnh và các tảng đá lớn bể vụn. 52 Mồ mả mở ra và nhiều con dân thánh của Thượng Đế đã qua đời từ lâu sống lại. 53 Họ ra khỏi mồ sau khi Chúa Giê-xu sống lại và đi vào thành thánh, xuất hiện cho nhiều người thấy.
54 Khi viên sĩ quan và toán lính canh giữ Chúa Giê-xu thấy động đất và những hiện tượng khác, họ hoảng hốt bảo nhau, “Ông nầy quả là Con Thượng Đế!”
55 Nhiều phụ nữ theo giúp đỡ Chúa Giê-xu từ Ga-li-lê đứng cách xa cây thập tự mà nhìn. 56 Trong số đó có Ma-ri Ma-đơ-len, Ma-ri mẹ của Gia-cơ và Giô-xép cùng với mẹ của Gia-cơ và Giăng [h].
Chúa Giê-xu được chôn cất(H)
57 Chiều tối hôm đó có một người giàu tên Giô-xép, gốc thành A-ri-ma-thê, là một môn đệ của Chúa Giê-xu tới Giê-ru-sa-lem. 58 Giô-xép đến gặp Phi-lát xin xác Chúa Giê-xu. Phi-lát ra lệnh cho mấy người lính hầu giao xác Ngài cho ông ta. 59 Giô-xép lấy xác và tẩm liệm trong vải gai sạch. 60 Ông đặt xác Ngài trong một ngôi mộ mới mà ông đã đục cho mình từ trong vách đá, rồi lăn một tảng đá lớn chận cửa mộ lại, xong đi về. 61 Ma-ri Ma-đơ-len và Ma-ri khác nữa ngồi gần mộ.
Mộ Chúa Giê-xu được canh phòng cẩn mật
62 Hôm sau tức sau Ngày Chuẩn Bị, các giới trưởng tế và người Pha-ri-xi đến gặp Phi-lát. 63 Họ bảo, “Thưa quan, chúng tôi nhớ lại khi còn sống tên gian dối nầy có nói, ‘Sau ba ngày ta sẽ sống lại từ kẻ chết.’ 64 Vì thế xin quan ra lệnh canh phòng mộ của hắn thật cẩn thận cho đến ngày thứ ba. Nếu không, các đồ đệ hắn đến đánh cắp xác hắn rồi rêu rao với dân chúng rằng hắn đã sống lại. Cái gian dối nầy sẽ còn tệ hơn cái gian dối trước nữa.”
65 Phi-lát bảo, “Cắt mấy người lính canh giữ cho kỹ đi.” 66 Họ liền đi niêm phong tảng đá chận cửa mộ để đề phòng trộm cắp và cắt lính canh giữ.
Footnotes
- Ma-thi-ơ 27:10 “Chúng lấy … truyền cho ta.” Xem Xa 11:12–13 và Giê 32:6–9.
- Ma-thi-ơ 27:16 Ba-ra-ba Vài bản Hi-lạp ghi “Giê-xu Ba-ra-ba.”
- Ma-thi-ơ 27:24 rửa tay Phi-lát làm như thế để chứng tỏ ông ta không liên quan gì đến những việc dân chúng làm.
- Ma-thi-ơ 27:34 mật đắng Có lẽ là rượu hòa với các vị thuốc để nạn nhân cảm thấy bớt đau.
- Ma-thi-ơ 27:46 Thượng Đế … từ bỏ tôi? Thi 22:1.
- Ma-thi-ơ 27:47 “Xem kìa, hắn đang kêu Ê-li.” Danh từ “Thượng Đế tôi” (tức Ê-li trong tiếng Hê-bơ-rơ hay Ê-loi trong tiếng A-ram) được dân chúng nghe như tên Ê-li, một nhân vật nổi tiếng nói thay cho Thượng Đế vào năm 850 trước Công nguyên.
- Ma-thi-ơ 27:50 tắt thở Nguyên văn, “trút linh hồn.”
- Ma-thi-ơ 27:56 Gia-cơ và Giăng Nguyên văn, “các con trai của Xê-bê-đê.”
Copyright © 2011 by Global Bible Initiative
© 2010 Bible League International