Add parallel Print Page Options

Hãy vâng theo luật Thượng Đế(A)

Các người Pha-ri-xi và một số giáo sư luật từ Giê-ru-sa-lem đến họp chung quanh Chúa Giê-xu. Họ thấy mấy môn đệ của Ngài dùng tay không sạch, nghĩa là chưa rửa, để ăn. Người Pha-ri-xi và tất cả người Do-thái không bao giờ ăn trước khi rửa tay, như luật truyền miệng của họ đã qui định. Còn khi mua đồ ở chợ về, nếu chưa rửa đúng cách, họ cũng không ăn. Họ còn giữ nhiều truyền thống khác về cách rửa ly chén, bầu nước và nồi niêu [a].

Người Pha-ri-xi và các giáo sư luật thưa với Chúa Giê-xu, “Tại sao các môn đệ thầy không giữ truyền thống của người xưa mà dùng tay không sạch để ăn?”

Chúa Giê-xu đáp, “Nhà tiên tri Ê-sai viết rất đúng về các ông là những kẻ đạo đức giả:

‘Dân nầy tôn kính ta bằng môi miệng, mà lòng thì xa cách ta.
Lối thờ kính của họ thật vô ích.
Những điều họ dạy chỉ là những qui tắc con người đặt ra thôi.’ (B)

Các ông không theo những mệnh lệnh của Thượng Đế mà chỉ theo lời dạy của con người.”

Rồi Chúa Giê-xu bảo họ, “Các ông khôn khéo ném bỏ mệnh lệnh của Thượng Đế để tuân theo những truyền thống của mình. 10 Mô-se dạy, ‘Hãy tôn kính cha mẹ ngươi,’ [b] và ‘người nào chửi mắng cha mẹ mình phải bị xử tử.’ [c] 11 Nhưng các ông dạy rằng, con cái nào cũng có thể thưa với cha mẹ, ‘Điều con có thể giúp cha mẹ thì đã là Co-ban rồi—nghĩa là đã dâng cho Thượng Đế.’ 12 Các ông không cho người đó dùng số tiền ấy để giúp cha mẹ nữa. 13 Cho nên, khi các ông dạy người ta theo truyền thống ấy, thì các ông đã ném bỏ lời dạy của Thượng Đế. Các ông còn làm nhiều điều tương tự như thế.”

14 Sau khi Chúa Giê-xu gọi dân chúng lại, Ngài bảo, “Mọi người hãy nghe và hiểu điều ta nói đây. 15 Không có cái gì từ ngoài đi vào thân thể người mà làm cho người dơ bẩn được. Người ta bị dơ bẩn là do những thứ phát xuất từ trong ra mà thôi.” 16 [d]

17 Khi Chúa Giê-xu rời đoàn dân đi vào nhà thì các môn đệ hỏi Ngài về câu chuyện ấy. 18 Chúa Giê-xu bảo, “Các con vẫn chưa hiểu sao? Dĩ nhiên các con biết là không có cái gì từ ngoài vào trong người mà làm dơ bẩn con người được. 19 Vì cái đó không nhập vào tâm trí mà vào bao tử tiêu hóa rồi bài tiết khỏi thân thể.” Chúa Giê-xu nói như thế để ám chỉ rằng không có thức ăn nào gọi là dơ bẩn cả.

20 Ngài dạy tiếp, “Những gì từ trong con người ra mới làm dơ bẩn con người. 21 Những điều xấu xa sau đây phát xuất từ bên trong con người: ác tưởng, tội nhục dục, trộm cắp, giết người, ngoại tình, 22 tham lam, độc ác, nói dối, dâm đãng, ganh tị, nói xấu kẻ khác, kiêu căng và ăn ở bậy bạ. 23 Những điều ác đó từ bên trong ra mới làm dơ bẩn con người.”

Cứu giúp một thiếu phụ ngoại quốc(C)

24 Chúa Giê-xu rời nơi ấy đi đến khu vực gần thành Tia. Khi vào nhà, Ngài không muốn ai biết, nhưng không được. 25 Một thiếu phụ có cô con gái bị quỉ ám nghe tin Ngài ở đó. Bà liền đến quì trước mặt Chúa Giê-xu. 26 Bà là người Hi-lạp, sinh trưởng vùng Phê-ni-xi thuộc Xy-ri. Bà van xin Chúa Giê-xu đuổi quỉ ra khỏi cô con gái mình.

27 Chúa Giê-xu bảo bà, “Không nên lấy bánh của con cái mà cho chó ăn. Phải để con cái ăn no nê trước đã.”

28 Nhưng bà thưa, “Lạy Chúa đúng vậy, nhưng các con chó dưới gầm bàn cũng được ăn bánh vụn của mấy đứa nhỏ.”

29 Chúa Giê-xu đáp, “Vì câu đáp của bà, bà về đi, quỉ đã ra khỏi con bà rồi.”

30 Bà ấy trở về nhà thấy cô con gái nằm trên giường tỉnh táo, còn quỉ đã ra khỏi.

Chúa Giê-xu chữa lành người điếc

31 Sau đó, Chúa Giê-xu rời khu vực thành Tia, đi qua thành Xi-đôn, rồi đến hồ Ga-li-lê thuộc khu vực Thập Tỉnh. 32 Đang khi Ngài ở đó, có mấy người mang đến một người điếc và đớ lưỡi, ăn nói ngọng nghịu. Người ta xin Ngài đặt tay chữa lành cho anh.

33 Chúa Giê-xu dắt anh ra khỏi đám đông, riêng một mình với Ngài. Ngài đặt ngón tay trên lỗ tai anh, rồi nhổ nước miếng và sờ vào lưỡi anh ta. 34 Ngước mắt lên trời, Ngài thở dài và nói, “Ép-pha-tha!” nghĩa là, “Hãy mở ra.” 35 Lập tức người ấy nghe được, lưỡi trở nên thong thả, anh ta nói rõ ràng.

36 Chúa Giê-xu dặn mọi người không được cho ai biết việc ấy. Nhưng Ngài càng ngăn cấm bao nhiêu người ta lại càng đồn chuyện ấy ra bấy nhiêu. 37 Dân chúng vô cùng kinh ngạc và bảo rằng, “Chúa Giê-xu làm mọi việc thật hết sức tốt đẹp. Ngài khiến kẻ điếc nghe được và người câm nói được.”

Footnotes

  1. Mác 7:4 nồi niêu Vài bản Hi-lạp thêm “ghế ngồi.”
  2. Mác 7:10 Hãy tôn kính cha mẹ ngươi Xuất 20:12; Phục 5:16.
  3. Mác 7:10 người nào … xử tử Xuất 21:17.
  4. Mác 7:16 Người nào … lắng tai nghe Vài bản Hi-lạp thêm câu 16: “Người nào nghe ta được, hãy lắng tai nghe!”

上帝的律法与人的传统

一些法利赛人和从耶路撒冷来的犹太律法师围在耶稣的身边。 他们看到耶稣的门徒中有人不洗手就拿东西吃。 法利赛人和其他犹太人一样保持着祖先的传统。他们除非用特定的方式洗手,否则就不吃东西。 他们从集市上买回的食物,除非洗过,否则也不吃。他们还遵守许多其它的传统,比如洗杯子、水壶、铜罐等等。

因此,法利赛人和律法师们就问耶稣∶“您的门徒为什么不遵守我们祖先遗留下来的传统,用脏手拿东西吃呢?”

耶稣对他们说∶“以赛亚曾经预言说你们是些虚伪的人,这预言是准确的,正如所记载的那样:

‘这些人说他们尊敬我,
但实际上我对他们无关紧要。
他们对我的崇拜毫无价值,
因为他们教导的只是人定的规矩。’ (A)

你们把上帝的诫命抛在一边,而去追随人的教导。”

耶稣又对他们说∶“为了你们能遵守自己的传统,你们很会耍小聪明,拒绝上帝的诫命。 10 摩西说∶‘要孝敬父母’ [a]。他还说过∶‘侮辱父母的人必被处死。’ [b] 11 但是你们却教导人说他们可以对父母说,‘我有一些可用来帮助你们的东西,但是我不用它帮助你们,我要把它献给上帝。’ 12 你们这是在告诉他们不必为父母做任何事了。 13 所以,你们在教执行上帝的话并不重要,你们认为更重要的是保持你们传播的传统,你们做了许多类似的事情。”

14 耶稣又把人们叫到身边,对他们说∶“每个人都要听我的话,而且还要理解我的话, 15 从外界进入一个人体内的事物不能玷污他,但是来自他内在的事物却会玷污他。 16  [c]

17 然后耶稣离开人群,进了屋子。他的门徒们问他这个寓言是什么意思。 18 耶稣对他们说∶“为什么你们也不理解呢?难道你们不知道吗?从外界进入一个人体内的事物不能玷污一个人, 19 因为它进入不了人的内心,它只不过进到他的肚子里,然后又会排泻出去。”(耶稣这么说,意思为所有食物都干净的。)

20 耶稣又说∶“玷污人的事物是来自内心的。 21 因为从内在,一个人发自内心的邪念,不道德的性行为,偷窃、谋杀、 22 通奸、贪婪、邪恶、欺诈、下流、嫉妒、诽谤、自大和愚蠢。 23 所有这些邪恶的事物都来自于内在,它们会玷污人。”

帮助非犹太女子

24 耶稣离开那里,到推罗附近的地区去了。他走进一座房子,本不想让人知道,可是却瞒不住人。 25 一个女子听说耶稣在那里,她的女儿被邪灵附体。她来见耶稣,跪在他脚边。 26 这个女子不是犹太人,生在叙利亚的腓尼基。她恳求耶稣把她女儿身上的鬼赶走。

27 耶稣对她说∶“应该首先让孩子们吃饱,因为不该把孩子的面包拿去喂狗。”

28 女子回答说∶“先生,即便是饭桌下的狗也能吃孩子剩下的残渣剩饭呀。”

29 耶稣说∶“因为你这么讲,你回家去吧。鬼已离开了你的女儿。”

30 女子回到家,看见女儿躺在床上,鬼已经离开她了。

治好聋人

31 耶稣从推罗地区回来,穿过西顿,经过低加波利,来到加利利湖。 32 当地人带着一个又聋又哑的人来见耶稣,求他把手放在聋子的身上。 33 耶稣带着聋子离开人群,把手指伸到他的耳朵里,又吐了点唾沫,摸摸他的舌头, 34 然后仰望天空,长叹一声,说∶“以法大 [d]!” 35 聋子的耳朵顿时能听见了,舌头也变得灵活了,讲话也清楚了。

36 耶稣叮嘱人们不要把这事告诉别人。可是他越嘱咐,大家越是讲得起劲。 37 他们都非常惊讶,说∶“耶稣什么事都做得到。他竟然能让聋子听见,让哑巴说话。”

Footnotes

  1. 馬 可 福 音 7:10 引自《出埃及记》20:12;《申命记》5:16。
  2. 馬 可 福 音 7:10 引自《出埃及记》21:17。
  3. 馬 可 福 音 7:16 一些希腊版本增有16节:听到我说的你们这些人,听着。
  4. 馬 可 福 音 7:34 以法大∶ 打开。