Add parallel Print Page Options

Truyền Thống Người Xưa

(Mat 15:1-9)

Bấy giờ có mấy người Pha-ri-si và mấy thầy dạy giáo luật từ Giê-ru-sa-lem đến và đứng quanh Ngài. Họ thấy vài môn đồ của Ngài để tay chưa tẩy uế, tức chưa rửa tay, mà ăn. (Số là người Pha-ri-si và mọi người Do-thái đều giữ truyền thống của người xưa rằng họ sẽ không ăn gì nếu chưa rửa tay. Vật gì mua ngoài chợ về, nếu không đem làm phép thanh tẩy trước, họ sẽ không ăn.[a] Họ cũng giữ những truyền thống khác như làm phép rửa cho chén bát, bình nước, và các ấm đồng.) Những người Pha-ri-si và các thầy dạy giáo luật hỏi Ngài, “Tại sao các môn đồ Thầy không giữ truyền thống của các bậc trưởng lão để lại, mà ăn bánh với tay bẩn như thế?”

Ngài đáp với họ, “Ê-sai đã nói tiên tri về các ngươi, những kẻ đạo đức giả, thật đúng lắm, như đã chép rằng,

‘Dân này chỉ tôn kính Ta bằng đầu môi chót lưỡi,
Còn lòng chúng cách xa Ta lắm.
Việc chúng thờ phượng Ta là vô ích;
Giáo lý chúng dạy toàn là quy tắc của loài người.’Ê-sai 29:13 LXX

Các ngươi đã bỏ điều răn của Ðức Chúa Trời mà giữ truyền thống của loài người.”

Ngài lại phán với họ, “Các ngươi đã khéo léo loại bỏ điều răn của Ðức Chúa Trời để giữ truyền thống của các ngươi, 10 vì Môi-se đã nói,

‘Hãy hiếu kính cha mẹ ngươi,’Xuất 20:12; Phục 5:16

‘Kẻ nào nguyền rủa cha mẹ mình sẽ bị xử tử.’Xuất 21:17; Lê 20:9

11 Nhưng các ngươi dạy rằng, ‘Nếu một người nói với cha mẹ mình, “Những gì con có thể giúp cha mẹ, con đã ‘cơ-ban[b] rồi”’ (nghĩa là con đã dâng lên Ðức Chúa Trời rồi). 12 Vậy các ngươi đã cho phép người ấy không giúp đỡ cha mẹ mình điều gì nữa. 13 Và như thế các ngươi đã vô hiệu hóa lời của Ðức Chúa Trời bằng truyền thống các ngươi đã nhận. Các ngươi còn làm nhiều điều tương tự như vậy.”

14 Sau đó Ngài gọi đám đông lại và nói với họ, “Tất cả các ngươi hãy nghe Ta nói và hãy cố hiểu ý nghĩa: 15 Không vật chi từ bên ngoài vào một người có thể làm ô uế người ấy, nhưng những gì từ trong người ấy ra mới làm ô uế người ấy. 16 Ai có tai để nghe, hãy lắng nghe.”[c]

17 Khi Ngài đã rời đám đông và vào nhà, các môn đồ Ngài hỏi Ngài về ngụ ngôn ấy. 18 Ngài nói với họ, “Như thế mà các ngươi vẫn chưa hiểu sao? Các ngươi không hiểu rằng bất cứ vật gì từ bên ngoài vào một người không làm ô uế người ấy, 19 vì nó không vào trong lòng nhưng chỉ vào trong bụng, rồi bị thải ra nơi kín sao?” Như vậy Ngài ám chỉ rằng mọi thứ thực phẩm đều có thể dùng.[d]

20 Ngài lại phán, “Những gì từ trong người ra mới làm ô uế người ấy. 21 Vì từ trong lòng người mà ra những ý tưởng xấu xa như tà dâm, trộm cắp, sát nhân, 22 ngoại tình, tham lam, độc ác, lừa dối, dâm loạn, ganh tị, vu khống, kiêu ngạo, và ngông cuồng. 23 Tất cả những thứ xấu ấy từ trong lòng ra và làm ô uế người ta.”

Ðức Tin của Thiếu Phụ Ca-na-an

(Mat 15:21-28)

24 Ngài đứng dậy, rời nơi đó, và đến vùng Ty-rơ.[e] Ngài vào một căn nhà và không muốn ai biết Ngài ở đó. Tuy nhiên Ngài không thể tránh được người ta biết. 25 Bấy giờ một bà kia, do đã nghe nói về Ngài, liền đến sấp mình nơi chân Ngài, vì bà có đứa con gái bị tà linh ô uế nhập. 26 Bà là người Hy-lạp, thuộc chủng tộc Sy-rô Phô-ni-xi-a. Bà cầu xin Ngài đuổi quỷ ra khỏi con gái bà.

27 Ngài nói với bà, “Phải để con cái ăn no trước, vì lấy bánh dành cho con ăn mà quăng cho chó ăn là không phải lẽ.”

28 Nhưng bà thưa với Ngài, “Lạy Chúa, đúng vậy, nhưng mấy con chó con cũng được phép ăn những miếng bánh vụn của con cái từ trên bàn rớt xuống.”

29 Ngài phán với bà, “Vì ngươi đã nói như vậy, hãy về đi; quỷ đã ra khỏi con gái ngươi rồi.”

30 Bà trở về nhà, thấy đứa trẻ nằm trên giường, và quỷ đã xuất ra.

Chúa Chữa Lành Người Câm Ðiếc

31 Ngài rời vùng Ty-rơ, đi ngang qua Si-đôn, trở về Biển Ga-li-lê, và vào miền Ðê-ca-pô-li. 32 Người ta đem đến Ngài một người điếc và ngọng, và họ cầu xin Ngài đặt tay trên ông. 33 Ngài đem ông riêng ra, cách biệt với đám đông, rồi lấy hai ngón tay đặt vào hai lỗ tai ông; và sau khi nhổ nước miếng, Ngài chạm vào lưỡi ông. 34 Ðoạn Ngài ngước mặt lên trời, thở ra, và bảo ông, “Ép-pha-tha!” nghĩa là “Hãy mở ra!” 35 Ngay lập tức hai tai ông được mở ra, lưỡi ông được tự do, và ông nói rõ ràng. 36 Ðức Chúa Jesus truyền cho họ đừng nói cho ai biết chuyện ấy; nhưng Ngài càng bảo họ đừng nói bao nhiêu, họ càng sốt sắng rao truyền bấy nhiêu. 37 Họ kinh ngạc quá đỗi và nói, “Mọi việc Ngài làm đều tốt đẹp. Ngài làm cho ngay cả người điếc nghe được và người câm nói được.”

Footnotes

  1. Mác 7:4 Có những bản cổ chép rằng, "Khi họ ở ngoài chợ về, nếu họ không làm phép thanh tẩy cho chính mình, họ sẽ không ăn."
  2. Mác 7:11 Tiếng Hê-bơ-rơ (Lê 1:2)
  3. Mác 7:16 Câu 16 không có trong một số bản cổ
  4. Mác 7:19 nt: được làm cho sạch
  5. Mác 7:24 Có bản ghi thêm “và Si-đôn”

Hãy vâng theo luật Thượng Đế(A)

Các người Pha-ri-xi và một số giáo sư luật từ Giê-ru-sa-lem đến họp chung quanh Chúa Giê-xu. Họ thấy mấy môn đệ của Ngài dùng tay không sạch, nghĩa là chưa rửa, để ăn. Người Pha-ri-xi và tất cả người Do-thái không bao giờ ăn trước khi rửa tay, như luật truyền miệng của họ đã qui định. Còn khi mua đồ ở chợ về, nếu chưa rửa đúng cách, họ cũng không ăn. Họ còn giữ nhiều truyền thống khác về cách rửa ly chén, bầu nước và nồi niêu [a].

Người Pha-ri-xi và các giáo sư luật thưa với Chúa Giê-xu, “Tại sao các môn đệ thầy không giữ truyền thống của người xưa mà dùng tay không sạch để ăn?”

Chúa Giê-xu đáp, “Nhà tiên tri Ê-sai viết rất đúng về các ông là những kẻ đạo đức giả:

‘Dân nầy tôn kính ta bằng môi miệng, mà lòng thì xa cách ta.
Lối thờ kính của họ thật vô ích.
Những điều họ dạy chỉ là những qui tắc con người đặt ra thôi.’ (B)

Các ông không theo những mệnh lệnh của Thượng Đế mà chỉ theo lời dạy của con người.”

Rồi Chúa Giê-xu bảo họ, “Các ông khôn khéo ném bỏ mệnh lệnh của Thượng Đế để tuân theo những truyền thống của mình. 10 Mô-se dạy, ‘Hãy tôn kính cha mẹ ngươi,’ [b] và ‘người nào chửi mắng cha mẹ mình phải bị xử tử.’ [c] 11 Nhưng các ông dạy rằng, con cái nào cũng có thể thưa với cha mẹ, ‘Điều con có thể giúp cha mẹ thì đã là Co-ban rồi—nghĩa là đã dâng cho Thượng Đế.’ 12 Các ông không cho người đó dùng số tiền ấy để giúp cha mẹ nữa. 13 Cho nên, khi các ông dạy người ta theo truyền thống ấy, thì các ông đã ném bỏ lời dạy của Thượng Đế. Các ông còn làm nhiều điều tương tự như thế.”

14 Sau khi Chúa Giê-xu gọi dân chúng lại, Ngài bảo, “Mọi người hãy nghe và hiểu điều ta nói đây. 15 Không có cái gì từ ngoài đi vào thân thể người mà làm cho người dơ bẩn được. Người ta bị dơ bẩn là do những thứ phát xuất từ trong ra mà thôi.” 16 [d]

17 Khi Chúa Giê-xu rời đoàn dân đi vào nhà thì các môn đệ hỏi Ngài về câu chuyện ấy. 18 Chúa Giê-xu bảo, “Các con vẫn chưa hiểu sao? Dĩ nhiên các con biết là không có cái gì từ ngoài vào trong người mà làm dơ bẩn con người được. 19 Vì cái đó không nhập vào tâm trí mà vào bao tử tiêu hóa rồi bài tiết khỏi thân thể.” Chúa Giê-xu nói như thế để ám chỉ rằng không có thức ăn nào gọi là dơ bẩn cả.

20 Ngài dạy tiếp, “Những gì từ trong con người ra mới làm dơ bẩn con người. 21 Những điều xấu xa sau đây phát xuất từ bên trong con người: ác tưởng, tội nhục dục, trộm cắp, giết người, ngoại tình, 22 tham lam, độc ác, nói dối, dâm đãng, ganh tị, nói xấu kẻ khác, kiêu căng và ăn ở bậy bạ. 23 Những điều ác đó từ bên trong ra mới làm dơ bẩn con người.”

Cứu giúp một thiếu phụ ngoại quốc(C)

24 Chúa Giê-xu rời nơi ấy đi đến khu vực gần thành Tia. Khi vào nhà, Ngài không muốn ai biết, nhưng không được. 25 Một thiếu phụ có cô con gái bị quỉ ám nghe tin Ngài ở đó. Bà liền đến quì trước mặt Chúa Giê-xu. 26 Bà là người Hi-lạp, sinh trưởng vùng Phê-ni-xi thuộc Xy-ri. Bà van xin Chúa Giê-xu đuổi quỉ ra khỏi cô con gái mình.

27 Chúa Giê-xu bảo bà, “Không nên lấy bánh của con cái mà cho chó ăn. Phải để con cái ăn no nê trước đã.”

28 Nhưng bà thưa, “Lạy Chúa đúng vậy, nhưng các con chó dưới gầm bàn cũng được ăn bánh vụn của mấy đứa nhỏ.”

29 Chúa Giê-xu đáp, “Vì câu đáp của bà, bà về đi, quỉ đã ra khỏi con bà rồi.”

30 Bà ấy trở về nhà thấy cô con gái nằm trên giường tỉnh táo, còn quỉ đã ra khỏi.

Chúa Giê-xu chữa lành người điếc

31 Sau đó, Chúa Giê-xu rời khu vực thành Tia, đi qua thành Xi-đôn, rồi đến hồ Ga-li-lê thuộc khu vực Thập Tỉnh. 32 Đang khi Ngài ở đó, có mấy người mang đến một người điếc và đớ lưỡi, ăn nói ngọng nghịu. Người ta xin Ngài đặt tay chữa lành cho anh.

33 Chúa Giê-xu dắt anh ra khỏi đám đông, riêng một mình với Ngài. Ngài đặt ngón tay trên lỗ tai anh, rồi nhổ nước miếng và sờ vào lưỡi anh ta. 34 Ngước mắt lên trời, Ngài thở dài và nói, “Ép-pha-tha!” nghĩa là, “Hãy mở ra.” 35 Lập tức người ấy nghe được, lưỡi trở nên thong thả, anh ta nói rõ ràng.

36 Chúa Giê-xu dặn mọi người không được cho ai biết việc ấy. Nhưng Ngài càng ngăn cấm bao nhiêu người ta lại càng đồn chuyện ấy ra bấy nhiêu. 37 Dân chúng vô cùng kinh ngạc và bảo rằng, “Chúa Giê-xu làm mọi việc thật hết sức tốt đẹp. Ngài khiến kẻ điếc nghe được và người câm nói được.”

Footnotes

  1. Mác 7:4 nồi niêu Vài bản Hi-lạp thêm “ghế ngồi.”
  2. Mác 7:10 Hãy tôn kính cha mẹ ngươi Xuất 20:12; Phục 5:16.
  3. Mác 7:10 người nào … xử tử Xuất 21:17.
  4. Mác 7:16 Người nào … lắng tai nghe Vài bản Hi-lạp thêm câu 16: “Người nào nghe ta được, hãy lắng tai nghe!”

上帝的律法与人的传统

一些法利赛人和从耶路撒冷来的犹太律法师围在耶稣的身边。 他们看到耶稣的门徒中有人不洗手就拿东西吃。 法利赛人和其他犹太人一样保持着祖先的传统。他们除非用特定的方式洗手,否则就不吃东西。 他们从集市上买回的食物,除非洗过,否则也不吃。他们还遵守许多其它的传统,比如洗杯子、水壶、铜罐等等。

因此,法利赛人和律法师们就问耶稣∶“您的门徒为什么不遵守我们祖先遗留下来的传统,用脏手拿东西吃呢?”

耶稣对他们说∶“以赛亚曾经预言说你们是些虚伪的人,这预言是准确的,正如所记载的那样:

‘这些人说他们尊敬我,
但实际上我对他们无关紧要。
他们对我的崇拜毫无价值,
因为他们教导的只是人定的规矩。’ (A)

你们把上帝的诫命抛在一边,而去追随人的教导。”

耶稣又对他们说∶“为了你们能遵守自己的传统,你们很会耍小聪明,拒绝上帝的诫命。 10 摩西说∶‘要孝敬父母’ [a]。他还说过∶‘侮辱父母的人必被处死。’ [b] 11 但是你们却教导人说他们可以对父母说,‘我有一些可用来帮助你们的东西,但是我不用它帮助你们,我要把它献给上帝。’ 12 你们这是在告诉他们不必为父母做任何事了。 13 所以,你们在教执行上帝的话并不重要,你们认为更重要的是保持你们传播的传统,你们做了许多类似的事情。”

14 耶稣又把人们叫到身边,对他们说∶“每个人都要听我的话,而且还要理解我的话, 15 从外界进入一个人体内的事物不能玷污他,但是来自他内在的事物却会玷污他。 16  [c]

17 然后耶稣离开人群,进了屋子。他的门徒们问他这个寓言是什么意思。 18 耶稣对他们说∶“为什么你们也不理解呢?难道你们不知道吗?从外界进入一个人体内的事物不能玷污一个人, 19 因为它进入不了人的内心,它只不过进到他的肚子里,然后又会排泻出去。”(耶稣这么说,意思为所有食物都干净的。)

20 耶稣又说∶“玷污人的事物是来自内心的。 21 因为从内在,一个人发自内心的邪念,不道德的性行为,偷窃、谋杀、 22 通奸、贪婪、邪恶、欺诈、下流、嫉妒、诽谤、自大和愚蠢。 23 所有这些邪恶的事物都来自于内在,它们会玷污人。”

帮助非犹太女子

24 耶稣离开那里,到推罗附近的地区去了。他走进一座房子,本不想让人知道,可是却瞒不住人。 25 一个女子听说耶稣在那里,她的女儿被邪灵附体。她来见耶稣,跪在他脚边。 26 这个女子不是犹太人,生在叙利亚的腓尼基。她恳求耶稣把她女儿身上的鬼赶走。

27 耶稣对她说∶“应该首先让孩子们吃饱,因为不该把孩子的面包拿去喂狗。”

28 女子回答说∶“先生,即便是饭桌下的狗也能吃孩子剩下的残渣剩饭呀。”

29 耶稣说∶“因为你这么讲,你回家去吧。鬼已离开了你的女儿。”

30 女子回到家,看见女儿躺在床上,鬼已经离开她了。

治好聋人

31 耶稣从推罗地区回来,穿过西顿,经过低加波利,来到加利利湖。 32 当地人带着一个又聋又哑的人来见耶稣,求他把手放在聋子的身上。 33 耶稣带着聋子离开人群,把手指伸到他的耳朵里,又吐了点唾沫,摸摸他的舌头, 34 然后仰望天空,长叹一声,说∶“以法大 [d]!” 35 聋子的耳朵顿时能听见了,舌头也变得灵活了,讲话也清楚了。

36 耶稣叮嘱人们不要把这事告诉别人。可是他越嘱咐,大家越是讲得起劲。 37 他们都非常惊讶,说∶“耶稣什么事都做得到。他竟然能让聋子听见,让哑巴说话。”

Footnotes

  1. 馬 可 福 音 7:10 引自《出埃及记》20:12;《申命记》5:16。
  2. 馬 可 福 音 7:10 引自《出埃及记》21:17。
  3. 馬 可 福 音 7:16 一些希腊版本增有16节:听到我说的你们这些人,听着。
  4. 馬 可 福 音 7:34 以法大∶ 打开。

That Which Defiles(A)

The Pharisees and some of the teachers of the law who had come from Jerusalem gathered around Jesus and saw some of his disciples eating food with hands that were defiled,(B) that is, unwashed. (The Pharisees and all the Jews do not eat unless they give their hands a ceremonial washing, holding to the tradition of the elders.(C) When they come from the marketplace they do not eat unless they wash. And they observe many other traditions, such as the washing of cups, pitchers and kettles.[a])(D)

So the Pharisees and teachers of the law asked Jesus, “Why don’t your disciples live according to the tradition of the elders(E) instead of eating their food with defiled hands?”

He replied, “Isaiah was right when he prophesied about you hypocrites; as it is written:

“‘These people honor me with their lips,
    but their hearts are far from me.
They worship me in vain;
    their teachings are merely human rules.’[b](F)

You have let go of the commands of God and are holding on to human traditions.”(G)

And he continued, “You have a fine way of setting aside the commands of God in order to observe[c] your own traditions!(H) 10 For Moses said, ‘Honor your father and mother,’[d](I) and, ‘Anyone who curses their father or mother is to be put to death.’[e](J) 11 But you say(K) that if anyone declares that what might have been used to help their father or mother is Corban (that is, devoted to God)— 12 then you no longer let them do anything for their father or mother. 13 Thus you nullify the word of God(L) by your tradition(M) that you have handed down. And you do many things like that.”

14 Again Jesus called the crowd to him and said, “Listen to me, everyone, and understand this. 15 Nothing outside a person can defile them by going into them. Rather, it is what comes out of a person that defiles them.” [16] [f]

17 After he had left the crowd and entered the house, his disciples asked him(N) about this parable. 18 “Are you so dull?” he asked. “Don’t you see that nothing that enters a person from the outside can defile them? 19 For it doesn’t go into their heart but into their stomach, and then out of the body.” (In saying this, Jesus declared all foods(O) clean.)(P)

20 He went on: “What comes out of a person is what defiles them. 21 For it is from within, out of a person’s heart, that evil thoughts come—sexual immorality, theft, murder, 22 adultery, greed,(Q) malice, deceit, lewdness, envy, slander, arrogance and folly. 23 All these evils come from inside and defile a person.”

Jesus Honors a Syrophoenician Woman’s Faith(R)

24 Jesus left that place and went to the vicinity of Tyre.[g](S) He entered a house and did not want anyone to know it; yet he could not keep his presence secret. 25 In fact, as soon as she heard about him, a woman whose little daughter was possessed by an impure spirit(T) came and fell at his feet. 26 The woman was a Greek, born in Syrian Phoenicia. She begged Jesus to drive the demon out of her daughter.

27 “First let the children eat all they want,” he told her, “for it is not right to take the children’s bread and toss it to the dogs.”

28 “Lord,” she replied, “even the dogs under the table eat the children’s crumbs.”

29 Then he told her, “For such a reply, you may go; the demon has left your daughter.”

30 She went home and found her child lying on the bed, and the demon gone.

Jesus Heals a Deaf and Mute Man(U)

31 Then Jesus left the vicinity of Tyre(V) and went through Sidon, down to the Sea of Galilee(W) and into the region of the Decapolis.[h](X) 32 There some people brought to him a man who was deaf and could hardly talk,(Y) and they begged Jesus to place his hand on(Z) him.

33 After he took him aside, away from the crowd, Jesus put his fingers into the man’s ears. Then he spit(AA) and touched the man’s tongue. 34 He looked up to heaven(AB) and with a deep sigh(AC) said to him, “Ephphatha!” (which means “Be opened!”). 35 At this, the man’s ears were opened, his tongue was loosened and he began to speak plainly.(AD)

36 Jesus commanded them not to tell anyone.(AE) But the more he did so, the more they kept talking about it. 37 People were overwhelmed with amazement. “He has done everything well,” they said. “He even makes the deaf hear and the mute speak.”

Footnotes

  1. Mark 7:4 Some early manuscripts pitchers, kettles and dining couches
  2. Mark 7:7 Isaiah 29:13
  3. Mark 7:9 Some manuscripts set up
  4. Mark 7:10 Exodus 20:12; Deut. 5:16
  5. Mark 7:10 Exodus 21:17; Lev. 20:9
  6. Mark 7:16 Some manuscripts include here the words of 4:23.
  7. Mark 7:24 Many early manuscripts Tyre and Sidon
  8. Mark 7:31 That is, the Ten Cities