Add parallel Print Page Options

Jesus calls disciples

One day Jesus was standing beside Lake Gennesaret when the crowd pressed in around him to hear God’s word. Jesus saw two boats sitting by the lake. The fishermen had gone ashore and were washing their nets. Jesus boarded one of the boats, the one that belonged to Simon, then asked him to row out a little distance from the shore. Jesus sat down and taught the crowds from the boat. When he finished speaking to the crowds, he said to Simon, “Row out farther, into the deep water, and drop your nets for a catch.”

Simon replied, “Master, we’ve worked hard all night and caught nothing. But because you say so, I’ll drop the nets.”

So they dropped the nets and their catch was so huge that their nets were splitting. They signaled for their partners in the other boat to come and help them. They filled both boats so full that they were about to sink. When Simon Peter saw the catch, he fell at Jesus’ knees and said, “Leave me, Lord, for I’m a sinner!” Peter and those with him were overcome with amazement because of the number of fish they caught. 10 James and John, Zebedee’s sons, were Simon’s partners and they were amazed too.

Jesus said to Simon, “Don’t be afraid. From now on, you will be fishing for people.” 11 As soon as they brought the boats to the shore, they left everything and followed Jesus.

A man with a skin disease

12 Jesus was in one of the towns where there was also a man covered with a skin disease. When he saw Jesus, he fell on his face and begged, “Lord, if you want, you can make me clean.”

13 Jesus reached out his hand, touched him, and said, “I do want to. Be clean.” Instantly, the skin disease left him. 14 Jesus ordered him not to tell anyone. “Instead,” Jesus said, “go and show yourself to the priest and make an offering for your cleansing, as Moses instructed. This will be a testimony to them.” 15 News of him spread even more and huge crowds gathered to listen and to be healed from their illnesses. 16 But Jesus would withdraw to deserted places for prayer.

Jesus heals a paralyzed man

17 One day when Jesus was teaching, Pharisees and legal experts were sitting nearby. They had come from every village in Galilee and Judea, and from Jerusalem. Now the power of the Lord was with Jesus to heal. 18 Some men were bringing a man who was paralyzed, lying on a cot. They wanted to carry him in and place him before Jesus, 19 but they couldn’t reach him because of the crowd. So they took him up on the roof and lowered him—cot and all—through the roof tiles into the crowded room in front of Jesus. 20 When Jesus saw their faith, he said, “Friend, your sins are forgiven.”

21 The legal experts and Pharisees began to mutter among themselves, “Who is this who insults God? Only God can forgive sins!”

22 Jesus recognized what they were discussing and responded, “Why do you fill your minds with these questions? 23 Which is easier—to say, ‘Your sins are forgiven,’ or to say, ‘Get up and walk’? 24 But so that you will know that the Human One[a] has authority on the earth to forgive sins” —Jesus now spoke to the man who was paralyzed, “I say to you, get up, take your cot, and go home.” 25 Right away, the man stood before them, picked up his cot, and went home, praising God.

26 All the people were beside themselves with wonder. Filled with awe, they glorified God, saying, “We’ve seen unimaginable things today.”

Jesus calls a tax collector

27 Afterward, Jesus went out and saw a tax collector named Levi sitting at a kiosk for collecting taxes. Jesus said to him, “Follow me.”

28 Levi got up, left everything behind, and followed him. 29 Then Levi threw a great banquet for Jesus in his home. A large number of tax collectors and others sat down to eat with them. 30 The Pharisees and their legal experts grumbled against his disciples. They said, “Why do you eat and drink with tax collectors and sinners?”

31 Jesus answered, “Healthy people don’t need a doctor, but sick people do. 32 I didn’t come to call righteous people but sinners to change their hearts and lives.”

The old and the new

33 Some people said to Jesus, “The disciples of John fast often and pray frequently. The disciples of the Pharisees do the same, but your disciples are always eating and drinking.”

34 Jesus replied, “You can’t make the wedding guests fast while the groom is with them, can you? 35 The days will come when the groom will be taken from them, and then they will fast.”

36 Then he told them a parable. “No one tears a patch from a new garment to patch an old garment. Otherwise, the new garment would be ruined, and the new patch wouldn’t match the old garment. 37 Nobody pours new wine into old wineskins. If they did, the new wine would burst the wineskins, the wine would spill, and the wineskins would be ruined. 38 Instead, new wine must be put into new wineskins. 39 No one who drinks a well-aged wine wants new wine, but says, ‘The well-aged wine is better.’”

Footnotes

  1. Luke 5:24 Or Son of Man

Các môn đệ đầu tiên của Chúa Giê-xu(A)

Một ngày nọ, khi Chúa Giê-xu đang đứng bên hồ Ga-li-lê [a], thì nhiều người chen lấn quanh Ngài để nghe lời của Thượng Đế. Chúa Giê-xu thấy có hai chiếc thuyền đậu gần bờ hồ. Các người đánh cá đã ra khỏi thuyền và đang giặt lưới. Ngài bước lên một trong hai chiếc thuyền, là chiếc của Xi-môn. Ngài bảo ông đẩy thuyền ra khỏi bờ một chút, rồi Ngài ngồi trong thuyền dạy dỗ dân chúng.

Sau khi dạy xong, Ngài bảo Xi-môn, “Anh cho thuyền ra chỗ nước sâu buông lưới xuống bắt ít cá đi.”

Xi-môn đáp, “Thưa thầy, chúng tôi đã vất vả đánh cá suốt đêm qua mà chẳng được con nào hết. Nhưng vì thầy bảo buông lưới, thì tôi xin vâng lời.” Lúc làm theo lời Chúa Giê-xu bảo, họ kéo được một mẻ cá nhiều đến nỗi lưới sắp đứt. Họ liền gọi đồng bạn từ thuyền khác đến giúp. Mấy người kia đến, đổ cá vào đầy ngập cả hai thuyền, đến nỗi gần chìm.

Xi-môn Phia-rơ thấy vậy liền quì trước mặt Chúa Giê-xu và thưa, “Lạy Chúa xin ra khỏi con vì con là người tội lỗi.” Ông và mấy người đánh cá kia kinh ngạc vì số cá đánh được. 10 Gia-cơ và Giăng, con của Xê-bê-đê, cũng vậy. Hai người đó là bạn đồng nghiệp với Xi-môn.

Chúa Giê-xu bảo Xi-môn, “Đừng sợ. Từ nay anh sẽ đánh lưới người.”

11 Sau khi đưa thuyền vào bờ, họ liền bỏ tất cả để đi theo Ngài.

Chúa Giê-xu chữa lành người bệnh(B)

12 Lúc Chúa Giê-xu đến một trong những tỉnh miền ấy thì có một người mắc bệnh cùi, lở lói đầy mình. Trông thấy Chúa Giê-xu, anh ta quì xuống van xin, “Lạy Chúa, nếu Chúa muốn, Ngài có thể chữa lành cho con được.”

13 Chúa Giê-xu giơ tay rờ anh và nói, “Ta muốn. Hãy lành bệnh đi!” Tức thì bệnh biến mất. 14 Rồi Chúa Giê-xu dặn anh, “Đừng cho ai biết việc nầy, nhưng hãy đi trình diện thầy tế lễ [b] và dâng của lễ để chứng nhận anh lành bệnh theo như Mô-se qui định. [c] Như thế cho mọi người thấy anh đã lành.”

15 Nhưng tin đồn về Ngài lại càng lan rộng hơn nữa. Nhiều người đến nghe Ngài giảng dạy và được chữa lành. 16 Tuy nhiên Chúa Giê-xu hay đi lánh một mình để cầu nguyện.

Chúa Giê-xu chữa lành người bại(C)

17 Một ngày nọ, Chúa Giê-xu đang dạy dỗ dân chúng, trong đó có cả những người Pha-ri-xi cùng các giáo sư luật đến từ các tỉnh miền Ga-li-lê, Giu-đia và Giê-ru-sa-lem. Thượng Đế ban quyền cho Ngài chữa lành nhiều người. 18 Ngay lúc đó, có mấy người khiêng một người bại nằm trên cáng. Họ tìm cách khiêng anh đến trước mặt Chúa Giê-xu, 19 nhưng không được vì dân chúng chen chúc quá đông. Cho nên họ leo lên mái rồi thòng cáng của người bại xuống qua một khoảng trống trên trần nhà giữa đám đông ngay trước mặt Chúa Giê-xu. 20 Nhìn thấy đức tin của họ, Chúa Giê-xu bảo, “Bạn ơi, tội bạn được tha rồi.”

21 Mấy giáo sư luật và các người Pha-ri-xi nghĩ thầm, “Ông nầy là ai mà ăn nói ngang nhiên như mình là Trời vậy? Chỉ có một mình Trời mới có quyền tha tội được thôi.”

22 Nhưng Chúa Giê-xu biết ý nghĩ họ, nên Ngài nói, “Tại sao các ông nghĩ thầm như thế? 23 Giữa hai điều nầy, điều nào dễ tin hơn: Hoặc là nói, ‘Tội anh đã được tha,’ hay là nói, ‘Hãy đứng dậy đi’? 24 Nhưng tôi sẽ chứng tỏ cho các ông biết Con Người có quyền tha tội.” Nên Chúa Giê-xu nói với người bại, “Tôi bảo anh đứng dậy, cuốn chăn chiếu đi về nhà.” 25 Anh liền đứng phắt dậy, cuốn chăn chiếu và vừa đi về nhà, vừa ca ngợi Thượng Đế. 26 Dân chúng vô cùng kinh ngạc và ca tụng Thượng Đế. Họ đầy lòng ngưỡng mộ và thốt lên, “Hôm nay chúng ta được thấy những điều kỳ diệu!”

Lê-vi theo Chúa Giê-xu(D)

27 Chúa Giê-xu đi ra, thấy một nhân viên thu thuế tên Lê-vi đang ngồi ở trạm. Chúa Giê-xu bảo ông, “Hãy theo ta!” 28 Lê-vi liền đứng dậy, bỏ tất cả để đi theo Ngài.

29 Sau đó ông làm tiệc lớn thết đãi Chúa Giê-xu tại nhà mình. Cũng có nhiều nhân viên thu thuế và những người khác cùng dự bữa ăn nữa. 30 Nhưng các người Pha-ri-xi và những giáo sư dạy luật giùm người Pha-ri-xi phàn nàn với các môn đệ Chúa Giê-xu, “Tại sao mấy anh ăn chung với bọn thu thuế và kẻ có tội như thế?”

31 Chúa Giê-xu đáp, “Người khoẻ mạnh đâu cần bác sĩ. Chỉ có người bệnh mới cần. 32 Ta đến không phải để kêu gọi người tốt mà là kêu gọi tội nhân ăn năn.”

Chúa Giê-xu trả lời một câu hỏi(E)

33 Họ hỏi Chúa Giê-xu, “Các môn đệ của Giăng thường cữ ăn một thời gian và cầu nguyện như người Pha-ri-xi hay làm. Còn các môn đệ thầy lúc nào cũng ăn uống.”

34 Chúa Giê-xu đáp, “Các ông có thể nào bắt khách dự tiệc cưới của chú rể cữ ăn lúc tiệc đang diễn tiến không? 35 Khi nào chú rể ra đi thì lúc ấy họ mới cữ ăn.”

36 Ngài bảo họ như sau, “Không ai cắt vải của áo mới để vá lỗ rách của áo cũ. Vì làm như thế sẽ hư áo mới, còn miếng vải của áo mới cũng không cùng màu với áo cũ. 37 Cũng vậy, không ai đổ rượu mới vào bầu da cũ vì rượu mới sẽ làm nứt bầu, rượu đổ ra mất mà bầu cũng bị hư. 38 Rượu mới phải đựng trong bầu da mới. 39 Không ai uống rượu cũ mà còn đòi rượu mới vì người đó sẽ bảo, ‘Rượu cũ ngon hơn.’”

Footnotes

  1. Lu-ca 5:1 Ga-li-lê Nghĩa đen là “Ghê-nê-xa-rét.”
  2. Lu-ca 5:14 trình diện thầy tế lễ Luật Mô-se qui định rằng thầy tế lễ mới có quyền chứng nhận là một người bị bệnh ngoài da đã lành hay chưa.
  3. Lu-ca 5:14 Mô-se qui định Xem thêm Lê-vi 14:1-32.