Luke 4
New King James Version
Satan Tempts Jesus(A)
4 Then (B)Jesus, being filled with the Holy Spirit, returned from the Jordan and (C)was led by the Spirit [a]into the wilderness, 2 being [b]tempted for forty days by the devil. And (D)in those days He ate nothing, and afterward, when they had ended, He was hungry.
3 And the devil said to Him, “If You are (E)the Son of God, command this stone to become bread.”
4 But Jesus answered him, saying, “It is written, (F)‘Man shall not live by bread alone, [c]but by every word of God.’ ”
5 [d]Then the devil, taking Him up on a high mountain, showed Him all the kingdoms of the world in a moment of time. 6 And the devil said to Him, “All this authority I will give You, and their glory; for (G)this has been delivered to me, and I give it to whomever I wish. 7 Therefore, if You will worship before me, all will be Yours.”
8 And Jesus answered and said to him, [e]“Get behind Me, Satan! [f]For it is written, (H)‘You shall worship the Lord your God, and Him only you shall serve.’ ”
9 (I)Then he brought Him to Jerusalem, set Him on the pinnacle of the temple, and said to Him, “If You are the Son of God, throw Yourself down from here. 10 For it is written:
(J)‘He shall give His angels charge over you,
To keep you,’
11 and,
(K)‘In their hands they shall bear you up,
Lest you dash your foot against a stone.’ ”
12 And Jesus answered and said to him, “It has been said, (L)‘You shall not [g]tempt the Lord your God.’ ”
13 Now when the devil had ended every [h]temptation, he departed from Him (M)until an opportune time.
Jesus Begins His Galilean Ministry(N)
14 (O)Then Jesus returned (P)in the power of the Spirit to (Q)Galilee, and (R)news of Him went out through all the surrounding region. 15 And He (S)taught in their synagogues, (T)being glorified by all.
Jesus Rejected at Nazareth(U)
16 So He came to (V)Nazareth, where He had been brought up. And as His custom was, (W)He went into the synagogue on the Sabbath day, and stood up to read. 17 And He was handed the book of the prophet Isaiah. And when He had opened the book, He found the place where it was written:
18 “The(X) Spirit of the Lord is upon Me,
Because He has anointed Me
To preach the gospel to the poor;
He has sent Me [i]to heal the brokenhearted,
To proclaim liberty to the captives
And recovery of sight to the blind,
To (Y)set at liberty those who are [j]oppressed;
19 To proclaim the acceptable year of the Lord.”
20 Then He closed the book, and gave it back to the attendant and sat down. And the eyes of all who were in the synagogue were fixed on Him. 21 And He began to say to them, “Today this Scripture is (Z)fulfilled in your hearing.” 22 So all bore witness to Him, and (AA)marveled at the gracious words which proceeded out of His mouth. And they said, (AB)“Is this not Joseph’s son?”
23 He said to them, “You will surely say this proverb to Me, ‘Physician, heal yourself! Whatever we have heard done in (AC)Capernaum,[k] do also here in (AD)Your country.’ ” 24 Then He said, “Assuredly, I say to you, no (AE)prophet is accepted in his own country. 25 But I tell you truly, (AF)many widows were in Israel in the days of Elijah, when the heaven was shut up three years and six months, and there was a great famine throughout all the land; 26 but to none of them was Elijah sent except to [l]Zarephath, in the region of Sidon, to a woman who was a widow. 27 (AG)And many lepers were in Israel in the time of Elisha the prophet, and none of them was cleansed except Naaman the Syrian.”
28 So all those in the synagogue, when they heard these things, were (AH)filled with [m]wrath, 29 (AI)and rose up and thrust Him out of the city; and they led Him to the brow of the hill on which their city was built, that they might throw Him down over the cliff. 30 Then (AJ)passing through the midst of them, He went His way.
Jesus Casts Out an Unclean Spirit(AK)
31 Then (AL)He went down to Capernaum, a city of Galilee, and was teaching them on the Sabbaths. 32 And they were (AM)astonished at His teaching, (AN)for His word was with authority. 33 (AO)Now in the synagogue there was a man who had a spirit of an unclean demon. And he cried out with a loud voice, 34 saying, “Let us alone! What have we to do with You, Jesus of Nazareth? Did You come to destroy us? (AP)I know who You are—(AQ)the Holy One of God!”
35 But Jesus rebuked him, saying, [n]“Be quiet, and come out of him!” And when the demon had thrown him in their midst, it came out of him and did not hurt him. 36 Then they were all amazed and spoke among themselves, saying, “What a word this is! For with authority and power He commands the unclean spirits, and they come out.” 37 And the report about Him went out into every place in the surrounding region.
Peter’s Mother-in-Law Healed(AR)
38 (AS)Now He arose from the synagogue and entered Simon’s house. But Simon’s wife’s mother was [o]sick with a high fever, and they (AT)made request of Him concerning her. 39 So He stood over her and (AU)rebuked the fever, and it left her. And immediately she arose and served them.
Many Healed After Sabbath Sunset(AV)
40 (AW)When the sun was setting, all those who had any that were sick with various diseases brought them to Him; and He laid His hands on every one of them and healed them. 41 (AX)And demons also came out of many, crying out and saying, (AY)“You are [p]the Christ, the Son of God!”
And He, (AZ)rebuking them, did not allow them to [q]speak, for they knew that He was the Christ.
Jesus Preaches in Galilee(BA)
42 (BB)Now when it was day, He departed and went into a deserted place. And the crowd sought Him and came to Him, and tried to keep Him from leaving them; 43 but He said to them, “I must (BC)preach the kingdom of God to the other cities also, because for this purpose I have been sent.” 44 (BD)And He was preaching in the synagogues of [r]Galilee.
Footnotes
- Luke 4:1 NU in
- Luke 4:2 tested
- Luke 4:4 NU omits but by every word of God
- Luke 4:5 NU And taking Him up, he showed Him
- Luke 4:8 NU omits Get behind Me, Satan
- Luke 4:8 NU, M omit For
- Luke 4:12 test
- Luke 4:13 testing
- Luke 4:18 NU omits to heal the brokenhearted
- Luke 4:18 downtrodden
- Luke 4:23 NU Capharnaum, here and elsewhere
- Luke 4:26 Gr. Sarepta
- Luke 4:28 rage
- Luke 4:35 Lit. Be muzzled
- Luke 4:38 afflicted with
- Luke 4:41 NU omits the Christ
- Luke 4:41 Or say that they knew
- Luke 4:44 NU Judea
Lu-ca 4
New Vietnamese Bible
Sa-tan Cám Dỗ(A)
4 Đức Giê-su đầy dẫy Thánh Linh, từ sông Giô-đanh trở về và được Đức Thánh Linh đưa vào đồng hoang, 2 để chịu quỷ vương cám dỗ trong bốn mươi ngày. Trong những ngày đó, Ngài không ăn gì cả, nên đến cuối thời gian này, Ngài đói.
3 Quỷ vương nói với Ngài: “Nếu ông là Con Đức Chúa Trời, hãy bảo viên đá này biến thành bánh đi!”
4 Đức Giê-su đáp: “Kinh Thánh đã chép: ‘Người ta sống không phải chỉ nhờ bánh mà thôi.’ ”[a]
5 Đưa Đức Giê-su lên cao, quỷ vương chỉ cho Ngài xem tất cả các vương quốc trên thế giới[b] trong giây lát. 6 Quỷ vương hứa với Ngài: “Ta sẽ cho ông tất cả quyền uy và vinh quang của các vương quốc ấy, vì tất cả đã giao cho ta và ta muốn cho ai tùy ý. 7 Cho nên nếu ông quỳ lạy[c] ta, thì tất cả sẽ thuộc về ông.”
8 Nhưng Đức Giê-su đáp: “Kinh Thánh đã chép: ‘Hãy thờ lạy Chúa là Đức Chúa Trời ngươi, và chỉ phụng sự một mình Ngài mà thôi!’ ”[d]
9 Quỷ vương đem Ngài đến Giê-ru-sa-lem, để Ngài đứng trên nóc đền thờ và nói: “Nếu ông là Con Đức Chúa Trời, thì hãy nhảy xuống đi, vì Kinh Thánh chép:
10 ‘Chúa sẽ truyền cho các thiên sứ chăm lo cho ngươi
Bảo vệ ngươi,
11 Đỡ ngươi trên tay,
Kẻo chân ngươi vấp phải đá chăng!’ ”[e]
12 Đức Giê-su đáp: “Kinh Thánh đã chép: ‘Ngươi đừng thách thức Chúa là Đức Chúa Trời ngươi.’ ”[f]
13 Sau khi cám dỗ đủ cách, quỷ vương lìa khỏi Ngài, chờ cơ hội khác.
Chúa Về Ga-li-lê(B)
14 Đức Giê-su đầy quyền năng của Đức Thánh Linh, trở về Ga-li-lê. Tiếng đồn về Ngài lan khắp các vùng lân cận. 15 Ngài dạy dỗ trong các hội đường của họ; mọi người đều ca ngợi Ngài.
Chúa Bị Khước Từ Tại Na-xa-rét(C)
16 Đức Giê-su về Na-xa-rét là nơi Ngài được trưởng dưỡng. Theo thói quen Ngài vào hội đường trong ngày Sa-bát và đứng đọc Kinh Thánh. 17 Có người trao cho Ngài sách tiên tri I-sa. Chúa mở sách, tìm thấy đoạn văn chép rằng:
18 “Thần Chúa ngự trên Ta,
Vì Ngài đã xức dầu cho Ta,
Để truyền giảng Tin Mừng cho người nghèo khổ,
Ngài đã sai Ta công bố cho kẻ bị tù được phóng thích,
Cho kẻ mù lòa được sáng mắt,
Cho người bị áp bức được giải thoát,
19 Và công bố kỷ nguyên thi ân của Chúa.”[g]
20 Đọc xong, Ngài cuộn sách lại, trả cho người phục vụ, rồi ngồi xuống. Mọi mắt trong hội đường đều chăm chú nhìn Ngài. 21 Ngài bắt đầu nói: “Hôm nay, lời Kinh Thánh các người vừa nghe đó đã được ứng nghiệm!”
22 Mọi người đều làm chứng cho Ngài và ngạc nhiên về những lời ân hậu từ miệng Ngài. Nhưng họ hỏi: “Ông này không phải là con của Giô-sép sao?”
23 Ngài bảo họ: “Chắc các ngươi muốn dùng câu tục ngữ:[h] ‘Hỡi thầy thuốc, hãy tự chữa lành cho mình đi! Những điều chúng tôi nghe ông làm ở Ca-pha-na-um thì cũng hãy làm tại quê hương ông đi!’ ”
24 Ngài tiếp: “Thật, Ta bảo các ngươi, không có tiên tri nào được chấp nhận tại quê hương mình. 25 Ta nhắc cho các ngươi một chuyện thật: Trong đời tiên tri Ê-li, ở xứ Y-sơ-ra-ên có nhiều bà góa; bầu trời bị đóng chặt ba năm rưỡi, khắp đất bị nạn đói, 26 nhưng Ê-li không được sai đến giúp bà nào cả, chỉ có bà góa ở Sa-rép-ta, thuộc vùng Si-đôn. 27 Trong thời tiên tri Ê-li-sê, giữa vòng Y-sơ-ra-ên có nhiều người phung, nhưng không ai được chữa lành, chỉ có Na-a-man, người Sy-ri!”
28 Mọi người trong hội đường nghe những lời này đều nổi giận, 29 đứng dậy đuổi Ngài ra ngoài thành, và dẫn Ngài tới triền đồi chỗ người ta xây thành để xô Ngài xuống. 30 Nhưng Ngài lánh ra khỏi họ và đi.
Người Bị Quỷ Ám(D)
31 Đức Giê-su xuống Ca-pha-na-um, một thành phố thuộc vùng Ga-li-lê. Đến ngày Sa-bát, Ngài dạy dỗ dân chúng.[i] 32 Họ ngạc nhiên khi nghe Ngài dạy, vì lời Ngài đầy quyền uy.
33 Trong hội đường có một người đàn ông bị tà linh[j] ám, la lớn lên: 34 “Lạy Đức Giê-su, người Na-xa-rét, chúng tôi có can hệ gì với Ngài? Ngài đến để hủy diệt chúng tôi sao? Chúng tôi biết Ngài là ai, Ngài là Đấng Thánh của Đức Chúa Trời!”
35 Đức Giê-su quở trách nó: “Im đi! Hãy xuất khỏi người này!” Quỷ vật nhào người ấy giữa đám đông, rồi xuất khỏi, nhưng không gây thương tích gì.
36 Mọi người đều kinh ngạc và hỏi nhau: “Đạo gì vậy? Vì Ngài lấy quyền uy và năng lực, ra lệnh cho các tà linh, thì chúng liền xuất.” 37 Tin đồn về Ngài loan truyền khắp các vùng lân cận.
Chúa Chữa Lành Nhiều Bệnh Tật(E)
38 Đức Giê-su đứng dậy, rời hội đường, đến nhà Si-môn. Bấy giờ bà gia Si-môn đang bị sốt nặng. Người ta xin Ngài chữa bệnh cho bà. 39 Ngài đến đứng bên bà, quở bệnh sốt, cơn sốt biến mất, bà liền đứng dậy phục vụ họ.
40 Khi mặt trời sắp lặn, dân chúng đem đến cho Ngài nhiều người đau đủ các chứng bệnh, Ngài đặt tay trên từng người chữa lành cho họ. 41 Các quỷ cũng xuất khỏi nhiều người và la lớn: “Ngài là Con Đức Chúa Trời!” Nhưng Ngài quở trách chúng, không cho chúng nói vì chúng biết Ngài là Chúa Cứu Thế.
42 Vào lúc rạng đông, Đức Giê-su đi ra một nơi thanh vắng. Dân chúng đi tìm Ngài, khi gặp được, họ cố giữ Ngài lại, không cho rời họ. 43 Nhưng Ngài bảo: “Ta phải truyền giảng Phúc Âm về Nước Đức Chúa Trời cho các thành khác nữa, đó là lý do Ta được sai đến.” 44 Ngài tiếp tục truyền giảng Phúc Âm trong các hội đường Giu-đê.
Scripture taken from the New King James Version®. Copyright © 1982 by Thomas Nelson. Used by permission. All rights reserved.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)
