Lu-ca 11
New Vietnamese Bible
Lời Cầu Nguyện Của Chúa(A)
11 Ngày kia, tại một địa điểm nọ, Đức Giê-su vừa cầu nguyện xong, một môn đệ nói: “Thưa Chúa, xin dạy chúng con cầu nguyện, cũng như Giăng đã dạy môn đệ mình.”
2 Ngài bảo họ: “Khi các con cầu nguyện, hãy nói:
Lạy Cha,
Nguyện danh Cha được tôn thánh,
Nước Cha được đến!
3 Xin cho chúng con thức ăn đủ sống mỗi ngày!
4 Xin tha tội[a] chúng con,
Vì chúng con cũng tha mọi người mắc nợ[b] chúng con!
Và xin chớ đem chúng con vào sự cám dỗ.”
5 Ngài dạy tiếp: “Giả định một người trong các con có người bạn, nửa đêm đến nhà bạn ấy yêu cầu: ‘Anh ơi, cho tôi mượn ba ổ bánh, 6 vì tôi có bạn đi đường mới tới, nhưng tôi không có gì mời ăn.’
7 Người bạn trong nhà đáp: ‘Anh đừng quấy rầy tôi! Cửa đã đóng rồi; các con tôi đang ngủ cùng giường với tôi. Tôi không thể nào dậy lấy bánh cho anh được!’ ” 8 Ta bảo các con: “Dù người kia không chịu dậy đưa bánh vì tình bằng hữu, nhưng cũng phải dậy đưa đầy đủ số bánh bạn mình cần vì bị kèo nài.”
9 Ta cũng bảo các con: “Hãy xin sẽ được, hãy tìm sẽ gặp, hãy gõ, cửa sẽ mở ra cho các con. 10 Vì ai xin sẽ được, ai tìm sẽ gặp, ai gõ thì cửa sẽ mở.
11 Trong các con, có người nào làm cha mà con mình xin cá lại cho rắn, 12 xin trứng lại cho bò cạp không? 13 Vậy, nếu các con là người xấu, còn biết cho con cái mình vật tốt, huống gì Cha trên trời lại không ban Thánh Linh cho những người cầu xin Ngài sao?”
Chúa Cứu Thế Và Bê-ên-xê-bun(B)
14 Đức Giê-su đuổi một quỷ câm, khi quỷ xuất, người câm nói được, nên dân chúng kinh ngạc. 15 Nhưng có vài người nói: “Ông ấy cậy quỷ vương Bê-ên-xê-bun[c] mà đuổi quỷ.” 16 Một số người khác xin Ngài làm một dấu lạ từ trời để thử Ngài.
17 Biết thấu tư tưởng họ, Ngài đáp: “Nước nào chia rẽ sẽ bị suy vong; nhà nào phân ly sẽ bị đổ vỡ. 18 Nếu Sa-tan tự chia rẽ với mình, thì vương quốc nó làm sao tồn tại[d] được? Vì các ngươi nói rằng Ta nhờ Bê-ên-xê-bun để đuổi quỷ. 19 Nếu Ta cậy Bê-ên-xê-bun mà đuổi quỷ, thì con cái các ngươi sẽ nhờ ai[e] mà đuổi quỷ? Trong việc này, chúng sẽ xử đoán các ngươi. 20 Nếu Ta cậy ngón tay Đức Chúa Trời mà đuổi quỷ, thì Nước Đức Chúa Trời đã đến nơi các ngươi rồi!
21 Khi một kẻ mạnh bạo, vũ trang đầy đủ phòng thủ lâu đài mình, thì tài sản được an toàn. 22 Nhưng khi có ai mạnh hơn tấn công chiến thắng nó, thì người ấy tước khí giới nó nhờ cậy và phân phát chiến lợi phẩm.
23 Ai không thuận với Ta là nghịch cùng Ta. Ai không kết hợp với Ta đều tản lạc.
24 Khi một tà linh[f] ra khỏi một người, nó đi qua những nơi khô hạn tìm chỗ nghỉ ngơi. Tìm không được, nó tự nhủ: ‘Ta sẽ trở về nhà mà ta mới ra khỏi!’ 25 Về đến nhà, thấy đã quét dọn và sắp xếp lại, 26 nó liền đi đem bảy quỷ khác, dữ hơn nó vào ở trong nhà và tình trạng về sau của người này trở thành tệ hại hơn trước.”
27 Khi Ngài đang dạy những điều ấy, một người đàn bà trong đám đông lên tiếng: “Phước cho dạ đã cưu mang Thầy và vú đã cho Thầy bú!”
28 Nhưng Ngài đáp: “Những người nghe lời Đức Chúa Trời và vâng giữ còn có phước hơn!”
29 Thấy đoàn dân kéo đến càng đông, Ngài bắt đầu phán dạy: “Thế hệ này thật là một thế hệ gian ác! Họ tìm kiếm một dấu lạ, nhưng sẽ chẳng cho dấu lạ nào ngoài dấu lạ Giô-na. 30 Vì Giô-na là dấu lạ cho dân Ni-ni-ve thể nào, thì Con Người cũng là dấu lạ cho thế hệ này thể ấy. 31 Trong ngày phán xét, nữ hoàng nam phương sẽ đứng dậy nghịch cùng những người của thế hệ này và lên án họ, vì bà đã từ chân trời góc bể[g] đến nghe lời khôn ngoan[h] của Sa-lô-môn, mà nay tại đây có Đấng vĩ đại hơn Sa-lô-môn. 32 Trong ngày phán xét, dân thành Ni-ni-ve sẽ đứng dậy, lên án thế hệ này, vì dân ấy đã ăn năn khi nghe Giô-na giảng, mà nay tại đây có Đấng vĩ đại hơn Giô-na!
33 Không ai thắp đèn rồi đem giấu vào chỗ khuất hoặc dưới thùng, nhưng đặt trên giá đèn để những người bước vào đều thấy ánh sáng. 34 Mắt là đèn của thân thể. Khi mắt tinh tường, thì cả con người[i] cũng sáng sủa. Nhưng nếu mắt kém, thì cả con người cũng tối tăm. 35 Vậy, hãy coi chừng, để ánh sáng trong các ngươi không phải là bóng tối. 36 Nếu cả thân thể các ngươi sáng sủa, không có phần nào tối tăm thì mới sáng sủa hoàn toàn, như khi ánh đèn tỏa sáng trên các ngươi.”
37 Đức Giê-su vừa dạy xong, một người Pha-ri-si mời Ngài dùng bữa. Bước vào nhà, Ngài ngồi vào bàn ăn. 38 Người Pha-ri-si này thấy Ngài không rửa tay trước bữa ăn thì ngạc nhiên.
39 Nhưng Chúa bảo ông ta: “Người Pha-ri-si các ông chỉ hay rửa bên ngoài chén đĩa, nhưng bên trong các ông lại đầy dẫy sự gian ác và trộm cướp. 40 Sao khờ dại thế! Đấng dựng nên bên ngoài lại không tạo nên bề trong sao? 41 Nhưng hãy bố thí những gì mình có, thì mọi sự đều trong sạch cho các ông.
42 Nhưng khốn cho các ông là người Pha-ri-si, vì các ông dâng phần mười bạc hà, rau cần, và mọi thứ rau cỏ, mà bỏ qua công lý và lòng yêu kính Đức Chúa Trời. Các ông cần phải làm các điều này, nhưng đừng bỏ các điều kia.
43 Khốn cho các ông, người Pha-ri-si, vì các ông thích ngồi ghế danh dự trong hội đường và ưa được chào hỏi giữa phố phường.
44 Khốn cho các ông vì các ông giống như mồ hoang không còn tàn tích, người ta đạp lên mà không biết!”
45 Một giáo sư Kinh Luật nói: “Thưa Thầy, Thầy nói thế là nhục mạ luôn cả chúng tôi nữa!”
46 Ngài đáp: “Khốn cho các ông, giới giáo sư Kinh Luật, vì các ông chất trên người khác những gánh nặng khó mang, còn chính các ông không động ngón tay vào.
47 Khốn cho các ông, vì các ông xây mộ cho các tiên tri mà tổ phụ các ông đã giết hại. 48 Vì thế, các ông làm nhân chứng và hoàn toàn tán thành việc làm của họ: Tổ phụ thì giết tiên tri, còn các ông lại xây mộ. 49 Bởi thế, lời cao minh[j] của Đức Chúa Trời đã nói: ‘Ta sẽ sai các tiên tri và các sứ đồ đến cùng chúng; Chúng sẽ giết người này, bức hại kẻ kia,’ 50 để có thể đòi thế hệ này trả nợ máu của mọi tiên tri đã đổ ra từ thuở khai thiên lập địa, 51 từ máu của A-bên cho đến máu của Xa-cha-ri, là người bị giết giữa bàn thờ và nhà thờ.[k] Phải, Ta bảo các ông, sẽ phải đòi thế hệ này trả nợ ấy.
52 Khốn cho các ông là các giáo sư Kinh Luật, vì các ông giữ chìa khóa kho tri thức, chính các ông không vào đó nhưng ai vào, thì các ông ngăn chặn!”
53 Khi Ngài rời nơi đó, các người Pha-ri-si và các giáo sư Kinh Luật rất căm giận, theo vặn hỏi Ngài đủ điều, 54 rình rập để bắt bẻ từng lời nói của Ngài.
Luke 11
New King James Version
The Model Prayer(A)
11 Now it came to pass, as He was praying in a certain place, when He ceased, that one of His disciples said to Him, “Lord, teach us to pray, as John also taught his disciples.”
2 So He said to them, “When you pray, say:
(B)Our[a] Father [b]in heaven,
Hallowed be Your name.
Your kingdom come.
[c]Your will be done
On earth as it is in heaven.
3 Give us day by day our daily bread.
4 And (C)forgive us our sins,
For we also forgive everyone who is indebted to us.
And do not lead us into temptation,
[d]But deliver us from the evil one.”
A Friend Comes at Midnight
5 And He said to them, “Which of you shall have a friend, and go to him at midnight and say to him, ‘Friend, lend me three loaves; 6 for a friend of mine has come to me on his journey, and I have nothing to set before him’; 7 and he will answer from within and say, ‘Do not trouble me; the door is now shut, and my children are with me in bed; I cannot rise and give to you’? 8 I say to you, (D)though he will not rise and give to him because he is his friend, yet because of his persistence he will rise and give him as many as he needs.
Keep Asking, Seeking, Knocking(E)
9 (F)“So I say to you, ask, and it will be given to you; (G)seek, and you will find; knock, and it will be opened to you. 10 For everyone who asks receives, and he who seeks finds, and to him who knocks it will be opened. 11 (H)If a son asks for [e]bread from any father among you, will he give him a stone? Or if he asks for a fish, will he give him a serpent instead of a fish? 12 Or if he asks for an egg, will he offer him a scorpion? 13 If you then, being evil, know how to give (I)good gifts to your children, how much more will your heavenly Father give the Holy Spirit to those who ask Him!”
A House Divided Cannot Stand(J)
14 (K)And He was casting out a demon, and it was mute. So it was, when the demon had gone out, that the mute spoke; and the multitudes marveled. 15 But some of them said, (L)“He casts out demons by [f]Beelzebub, the ruler of the demons.”
16 Others, testing Him, (M)sought from Him a sign from heaven. 17 (N)But (O)He, knowing their thoughts, said to them: “Every kingdom divided against itself is brought to desolation, and a house divided against a house falls. 18 If Satan also is divided against himself, how will his kingdom stand? Because you say I cast out demons by Beelzebub. 19 And if I cast out demons by Beelzebub, by whom do your sons cast them out? Therefore they will be your judges. 20 But if I cast out demons (P)with the finger of God, surely the kingdom of God has come upon you. 21 (Q)When a strong man, fully armed, guards his own palace, his goods are in peace. 22 But (R)when a stronger than he comes upon him and overcomes him, he takes from him all his armor in which he trusted, and divides his [g]spoils. 23 (S)He who is not with Me is against Me, and he who does not gather with Me scatters.
An Unclean Spirit Returns(T)
24 (U)“When an unclean spirit goes out of a man, he goes through dry places, seeking rest; and finding none, he says, ‘I will return to my house from which I came.’ 25 And when he comes, he finds it swept and put in order. 26 Then he goes and takes with him seven other spirits more wicked than himself, and they enter and dwell there; and (V)the last state of that man is worse than the first.”
Keeping the Word
27 And it happened, as He spoke these things, that a certain woman from the crowd raised her voice and said to Him, (W)“Blessed is the womb that bore You, and the breasts which nursed You!”
28 But He said, (X)“More than that, blessed are those who hear the word of God and keep it!”
Seeking a Sign(Y)
29 (Z)And while the crowds were thickly gathered together, He began to say, “This is an evil generation. It seeks a (AA)sign, and no sign will be given to it except the sign of Jonah [h]the prophet. 30 For as (AB)Jonah became a sign to the Ninevites, so also the Son of Man will be to this generation. 31 (AC)The queen of the South will rise up in the judgment with the men of this generation and condemn them, for she came from the ends of the earth to hear the wisdom of Solomon; and indeed a (AD)greater than Solomon is here. 32 The men of Nineveh will rise up in the judgment with this generation and condemn it, for (AE)they repented at the preaching of Jonah; and indeed a greater than Jonah is here.
The Lamp of the Body(AF)
33 (AG)“No one, when he has lit a lamp, puts it in a secret place or under a (AH)basket, but on a lampstand, that those who come in may see the light. 34 (AI)The lamp of the body is the eye. Therefore, when your eye is [i]good, your whole body also is full of light. But when your eye is [j]bad, your body also is full of darkness. 35 Therefore take heed that the light which is in you is not darkness. 36 If then your whole body is full of light, having no part dark, the whole body will be full of light, as when the bright shining of a lamp gives you light.”
Woe to the Pharisees and Lawyers
37 And as He spoke, a certain Pharisee asked Him to dine with him. So He went in and sat down to eat. 38 (AJ)When the Pharisee saw it, he marveled that He had not first washed before dinner.
39 (AK)Then the Lord said to him, “Now you Pharisees make the outside of the cup and dish clean, but (AL)your inward part is full of [k]greed and wickedness. 40 Foolish ones! Did not (AM)He who made the outside make the inside also? 41 (AN)But rather give alms of [l]such things as you have; then indeed all things are clean to you.
42 (AO)“But woe to you Pharisees! For you tithe mint and rue and all manner of herbs, and (AP)pass by justice and the (AQ)love of God. These you ought to have done, without leaving the others undone. 43 (AR)Woe to you Pharisees! For you love the [m]best seats in the synagogues and greetings in the marketplaces. 44 (AS)Woe to you, [n]scribes and Pharisees, hypocrites! (AT)For you are like graves which are not seen, and the men who walk over them are not aware of them.”
45 Then one of the lawyers answered and said to Him, “Teacher, by saying these things You reproach us also.”
46 And He said, “Woe to you also, lawyers! (AU)For you load men with burdens hard to bear, and you yourselves do not touch the burdens with one of your fingers. 47 (AV)Woe to you! For you build the tombs of the prophets, and your fathers killed them. 48 In fact, you bear witness that you approve the deeds of your fathers; for they indeed killed them, and you build their tombs. 49 Therefore the wisdom of God also said, (AW)‘I will send them prophets and apostles, and some of them they will kill and persecute,’ 50 that the blood of all the prophets which was shed from the foundation of the world may be required of this generation, 51 (AX)from the blood of Abel to (AY)the blood of Zechariah who perished between the altar and the temple. Yes, I say to you, it shall be required of this generation.
52 (AZ)“Woe to you lawyers! For you have taken away the key of knowledge. You did not enter in yourselves, and those who were entering in you hindered.”
53 [o]And as He said these things to them, the scribes and the Pharisees began to assail Him vehemently, and to cross-examine Him about many things, 54 lying in wait for Him, [p]and (BA)seeking to catch Him in something He might say, [q]that they might accuse Him.
Footnotes
- Luke 11:2 NU omits Our
- Luke 11:2 NU omits in heaven
- Luke 11:2 NU omits the rest of v. 2.
- Luke 11:4 NU omits But deliver us from the evil one
- Luke 11:11 NU omits bread from any father among you, will he give him a stone? Or if he asks for
- Luke 11:15 NU, M Beelzebul
- Luke 11:22 plunder
- Luke 11:29 NU omits the prophet
- Luke 11:34 Clear, or healthy
- Luke 11:34 Evil, or unhealthy
- Luke 11:39 Lit. eager grasping or robbery
- Luke 11:41 Or what is inside
- Luke 11:43 Or places of honor
- Luke 11:44 NU omits scribes and Pharisees, hypocrites
- Luke 11:53 NU And when He left there
- Luke 11:54 NU omits and seeking
- Luke 11:54 NU omits that they might accuse Him
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)
Scripture taken from the New King James Version®. Copyright © 1982 by Thomas Nelson. Used by permission. All rights reserved.
