Add parallel Print Page Options

Chúa Sống Lại

(Mat 28:1-10; Mác 16:1-8; Gg 20:1-10)

24 Ngày thứ nhất trong tuần, lúc trời còn mờ sáng, các bà ấy đến thăm mộ, đem theo hương liệu họ đã chuẩn bị. Ðến nơi họ thấy tảng đá đã được lăn ra khỏi cửa mộ. Họ vào trong mộ nhưng không thấy thi thể của Ðức Chúa Jesus đâu cả. Trong khi họ còn hoang mang về việc ấy, này, hai người đàn ông với y phục sáng lòa đột nhiên xuất hiện đứng bên họ. Họ hoảng sợ và sấp mặt xuống đất, nhưng hai người đó nói với họ, “Tại sao các ngươi tìm người sống trong vòng kẻ chết? Ngài không có ở đây, nhưng Ngài đã sống lại rồi. Hãy nhớ lại những gì Ngài đã nói với các ngươi khi Ngài còn ở Ga-li-lê rằng, ‘Con Người phải bị phản nộp vào tay những kẻ tội lỗi, chịu đóng đinh, rồi ngày thứ ba sẽ sống lại.’

Họ nhớ lại những lời Ngài. Họ rời ngôi mộ trở về và thuật lại mọi điều đó cho mười một sứ đồ và mọi người khác. 10 Các bà đó là Ma-ry Mạc-đa-len, Giô-an-na, Ma-ry mẹ của Gia-cơ, và các bà khác cùng đi với họ; họ thuật lại cho các sứ đồ về những việc ấy. 11 Nhưng các sứ đồ cho những lời ấy là chuyện viễn vông, và họ không tin các bà ấy. 12 Tuy nhiên Phi-rơ đứng dậy và chạy đến mộ. Ông cúi xuống nhìn vào trong và chỉ thấy có vải liệm nằm không ở đó. Ông ra về và phân vân, không biết chuyện gì đã xảy ra.[a]

Chúa Hiện Ra với Hai Môn Ðồ Trên Ðường Ðến Em-ma-út

(Mác 16:12-13)

13 Cũng ngày hôm đó, hai người trong số các môn đồ đi đến một làng tên là Em-ma-út, cách Giê-ru-sa-lem chừng mười một cây số.[b] 14 Họ nói với nhau về những việc vừa mới xảy ra. 15 Ðang khi họ nói chuyện và bàn tán với nhau, chính Ðức Chúa Jesus đến gần và đi với họ. 16 Nhưng mắt họ bị che khuất nên họ không nhận ra Ngài. 17 Ngài hỏi họ, “Các ngươi bàn tán với nhau việc gì trong khi đi đường vậy?”

Họ dừng lại, nét mặt buồn rầu. 18 Bấy giờ Cơ-lê-ô-pa, một trong hai người, trả lời, “Bộ chỉ ông là khách lạ duy nhất ở Giê-ru-sa-lem không biết những gì đã xảy ra trong mấy ngày qua sao?”

19 Ngài hỏi, “Việc gì vậy?”

Họ đáp, “Ðó là những việc về Ðức Chúa Jesus, người Na-xa-rét; Ngài là một đấng tiên tri có việc làm và lời nói đầy quyền năng trước mặt Ðức Chúa Trời và mọi người. 20 Không hiểu tại sao các trưởng tế và các quan chức của chúng ta lại kết án tử hình Ngài và đóng đinh Ngài trên cây thập tự. 21 Chúng tôi hy vọng rằng Ngài sẽ cứu chuộc dân I-sơ-ra-ên. Nhưng dù sao đi nữa, những việc ấy đã xảy ra ba ngày rồi. 22 Tuy nhiên có mấy bà trong chúng tôi đã khiến chúng tôi lấy làm lạ. Sáng sớm hôm nay họ đến mộ 23 và không thấy thi thể Ngài ở đó; họ trở về nói rằng họ thấy các thiên sứ hiện ra bảo Ngài đang sống. 24 Có mấy người trong chúng tôi đã đến mộ và cũng thấy y như lời các bà ấy nói, còn Ngài thì họ không thấy.”

25 Ngài phán với họ, “Ôi những kẻ khờ khạo và có lòng chậm hiểu về mọi điều các đấng tiên tri đã báo trước. 26 Há chẳng phải Ðấng Christ cần phải chịu khổ như vậy rồi mới vào vinh hiển của Ngài sao?” 27 Rồi Ngài bắt đầu từ Môi-se và tất cả Các Tiên Tri mà giải nghĩa cho họ những gì liên quan đến Ngài trong cả Kinh Thánh.

28 Khi họ đến gần làng, nơi họ muốn đến, thì Ngài tỏ vẻ như thể Ngài muốn đi xa hơn. 29 Nhưng họ nhất định nài ép Ngài rằng, “Xin ông hãy ở lại với chúng tôi, vì trời đã sắp tối rồi, và ngày đã gần tàn.” Ngài đi vào và ở lại với họ.

30 Khi Ngài ngồi vào bàn ăn với họ, Ngài lấy bánh, cảm tạ, bẻ ra, rồi trao cho họ. 31 Mắt họ mở ra, và họ nhận ra Ngài, nhưng Ngài biến mất khỏi họ. 32 Họ nói với nhau, “Dọc đường, khi Ngài nói chuyện với chúng ta và giải nghĩa Kinh Thánh cho chúng ta, lòng chúng ta đã chẳng nóng cháy sao?”

33 Nội giờ đó họ đứng dậy và đi trở lại Giê-ru-sa-lem. Họ gặp mười một sứ đồ và những người ở với các vị ấy đang nhóm. 34 Họ nói, “Chúa thật sự đã sống lại và đã hiện ra cho Si-môn.” 35 Kế đó họ kể lại những gì đã xảy ra trên đường, và thể nào họ đã nhận ra Ngài khi Ngài bẻ bánh.

Chúa Hiện Ra với Các Môn Ðồ

(Mat 28:16-20; Mác 16:14-18; Gg 20:19-23; Công 1:6-8)

36 Ðang khi họ còn nói về việc ấy, chính Ngài hiện ra đứng giữa họ, và nói, “Bình an cho các ngươi.” 37 Họ đều hoảng hồn, kinh hãi, và tưởng rằng đang thấy ma. 38 Nhưng Ngài nói với họ, “Tại sao các ngươi sợ, và tại sao lòng các ngươi nảy ra nỗi nghi ngờ? 39 Hãy xem hai tay Ta và hai chân Ta; chính là Ta đây. Hãy rờ Ta và xem, vì ma đâu có thịt và xương như các ngươi thấy Ta có.” 40 Sau khi nói như thế, Ngài đưa tay và chân cho họ xem. 41 Họ quá đỗi vui mừng, nhưng vẫn còn thấy khó tin và lấy làm lạ. Ngài bảo họ, “Các ngươi có gì ăn không?” 42 Họ đưa cho Ngài một miếng cá nướng. 43 Ngài cầm lấy và ăn trước mặt họ.

44 Sau đó Ngài nói với họ, “Ðây là những lời Ta đã nói với các ngươi khi Ta còn ở với các ngươi: Tất cả những gì đã viết về Ta trong Luật Pháp của Môi-se, Các Tiên Tri, và Các Thánh Thi phải được ứng nghiệm.” 45 Ðoạn Ngài mở trí họ để họ thông hiểu Kinh Thánh. 46 Ngài nói với họ, “Như đã chép, Ðấng Christ phải chịu đau khổ, đến ngày thứ ba sẽ từ cõi chết sống lại, 47 và sự ăn năn để được tha tội phải được nhân danh Người rao giảng cho muôn dân, bắt đầu từ Giê-ru-sa-lem. 48 Các ngươi là những nhân chứng cho những điều đó. 49 Này, Ta sẽ phái đến các ngươi những gì Cha Ta đã hứa; nhưng các ngươi phải ở trong thành cho đến khi mặc lấy quyền năng từ trên cao.”

Chúa Thăng Thiên

(Mác 16:19-20; Công 1:9-11)

50 Sau đó Ðức Chúa Jesus dẫn họ ra tận Bê-tha-ni; Ngài đưa tay ban phước cho họ. 51 Ðang khi ban phước, Ngài rời họ và được cất lên trời. 52 Họ thờ lạy Ngài rồi trở về Giê-ru-sa-lem, lòng tràn ngập niềm vui. 53 Họ tiếp tục vào đền thờ để chúc tụng Ðức Chúa Trời.

Footnotes

  1. Lu-ca 24:12 Một số bản cổ không có câu 12
  2. Lu-ca 24:13 nt: 60 stadia, khoảng 7 dặm

24 But on Yom HaRishon, the first day of the shavua (week), very early in the boker, they went to the kever (tomb) bringing what spices they prepared.

But they found the even (stone) having been rolled away from the kever (tomb),

and, having entered, they did not find geviyyato (his body, DEVARIM 21:23; BERESHIS 47:18) of the Rebbe Melech HaMoshiach Adoneinu. [TEHILLIM 16:9-10; IYOV 19:25-27; YESHAYAH 26:19; 53:11]

It came about while they were perplexed about this, indeed, hinei, shnayim (two), who were garmented in dazzling robes, stood by them.

And having become terrified, the nashim bowed their faces to the ground. They said to the nashim, Why are you seeking HaChai (the One living) among HaMesim?

He is not here, he kam (stood up) litechiyyah (to come to life again). Have zikaron (recollection) how he spoke to you while he was still in the Galil,

Saying, It is necessary for the Ben HaAdam (Moshiach, DANIEL 7:13-14) to be delivered over into the hands of anashim choteim and to be talui al HaEtz [to be hanged on the Tree, DEVARIM 21:23] and on HaYom HaShlishi to stand up alive again.

And they remembered the words of Rebbe, Melech HaMoshiach.

And having returned from the kever (tomb), they reported all these things to the Achad Asar (the Eleven) and to all the others.

10 Now there were Miryam of Magdala and Yochanah and Miryam the Em (mother) of Yaakov, and the others with them. They were telling the Moshiach’s Shlichim these things,

11 And these words of theirs appeared to the Moshiach’s Shlichim as utter narrishkait, and the Shlichim had no emunah in what they said.

12 Kefa got up and ran to the kever (tomb). And when he bent over, Kefa sees the tachrichim linen clothes only, and he departed wondering to himself with tzorich iyun (unresolved puzzlement) about the thing that had happened.

13 And, hinei, shnayim (two) of them that same day were traveling to a shtetl being distant sixty stadia from Yerushalayim, a shtetl the name of which is Ammaus.

14 And they were speaking to one another concerning all these things that had happened.

15 And it came about while they were talking and discussing these things that also Rebbe Melech HaMoshiach himself had come near and was traveling along with them,

16 But the eynayim (eyes) of them were prevented from recognizing Rebbe, Melech HaMoshiach.

17 And he said to them, What dvarim (words) are these which you are exchanging with one another as you are walking along? And they stood with a look of agmat nefesh (tzubrochen, broken-hearted).

18 And in reply one, Cleopas by name, said to him, Are you the only one visiting Yerushalayim that does not have daas of the things that have happened in it in these days?

19 And he said to them, What things? And they said to him, The things about Yehoshua from Natzeret, who was a man, a navi, powerful in ma’aseh and dvar before Hashem and all HaAm,

20 And how both our Rashei Hakohanim and minhagim delivered him over to a mishpat mavet and how on HaEtz they hanged him. [DEVARIM 21:23]

21 But we were holding the tikvah that he is the one to bring the Geulah of Yisroel. Ken, and besides all this, it is now HaYom HaShlishi vibahlt (since) these things took place.

22 Also some nashim (women) in our number astounded us. They came to the kever (tomb, Rebbe’s ohel) early this morning,

23 And not having found geviyyato (his body, cf Bereshis 47:18; nevelah, corpse), [DEVARIM 21:23], the nashim (women) came saying also to have seen a chazon (vision, appearance) of malachim (angels) who say he lives.

24 And some of the ones with us departed to the kever (tomb), and they found it so, just as also the nashim (women) said, but him they did not see.

25 And Moshiach said to them, O foolish ones and slow in lev (heart) to have emunah in all which the Neviim spoke.

26 Was it not necessary for the Rebbe, Melech HaMoshiach to suffer these things and to enter into his kavod (glory)?

27 And having begun from Moshe Rabbenu and from all the Neviim, he explained to them in all the Kitvei Hakodesh the things concerning himself. [BERESHIS 3:15; BAMIDBAR 21:9; DEVARIM 18:15; YESHAYAH 7:14; 9:6; 40:10,11; 53; YECHEZKEL 34:23; DANIEL 9:24; TEHILLIM 22; MALACHI 3:1]

28 And they drew near to the shtetl where they were traveling and he acted as though to travel vaiter (farther).

29 And they strongly urged him saying, Stay with us, because it is towards erev and the yom has declined already. And he entered to stay with them.

30 And it came about, while he was reclining at tish with them, having taken the matzot, he made the hamotzi, and, with the betziat halechem (the breaking of the bread) he handed it to them.

31 And the eynayim of them were opened, and they had daas, recognizing him. And just then he became invisible to them.

32 And they said to one another, Were not our levavot burning within us as he was speaking to us on the derech, as he was opening to us the Kitvei Hakodesh?

33 And getting up that very hour, they returned to Yerushalayim, and they found the Achad Asar (Eleven) gathered together and those with them,

34 Saying that beemes (really) Rebbe, Melech HaMoshiach Adoneinu was mamash (definitely) made to stand up alive and he tahke (actually) appeared to Shimon.

35 And they were explaining the things on the derech and how he was made known to them in the hisgalus of the betziat halechem.

36 And while they were speaking these things, he stood in the midst of them, and he says to them, Shalom Aleichem.

37 But having been startled and having been terrified, they were thinking they saw a ruach (spirit).

38 And he said to them, Why have you been troubled, and why do doubts arise in your levavot?

39 You see my hands and my feet that I am myself. Touch me and see, because a ruach does not have basar and atzamot (bones) as you see me having.

40 And having said this, he showed them his hands and his feet.[TEHILLIM 22:17(16) TARGUM HASHIVIM]

41 And while in their simcha they were still disbelieving and astonished, he said to them, Have you some okhel here?

42 And they gave him part of a broiled dag (fish).

43 And having taken it, in front of them, he ate it.

44 And he said to them, These are my dvarim which I spoke to you while still being with you, that it is necessary that all the things having been written in the Torah of Moshe and the Neviim and the Tehillim about me [Moshiach] to be fulfilled. [TEHILLIM 2; 16; 22; 69; 72; 89; 110; 118;]

45 Then he opened their minds to have binah (understanding) of the Kitvei Hakodesh.

46 And he said to them, Thus it has been written, that the Rebbe, Melech HaMoshiach must suffer his histalkus (passing) and come back to life again from HaMesim on HaYom HaShlishi,

47 And teshuva for the selicha (forgiveness) of chattaim (sins) is to be preached bShem of Rebbe, Melech HaMoshiach Yehoshua to all the Nations, beginning from Yerushalayim.

48 You are to be edim (witnesses) of these things.

49 And, hinei, I send the havtachah of Avi to you; but you sit in HaIr (the City) until you may be clothed with oz (power) from on High.

50 And he led them outside as far as Beit-Anyah, and having lifted up his hands, he said a bracha over them.

51 And while he said the bracha over them, he departed from them, being taken up in an aliyah ascent to Shomayim.

52 And they, having reverenced him in worship [DANIEL 7:14; cf. DANIEL 3:18], returned to Yerushalayim with simcha gedolah.

53 And they were continually in the Beis Hamikdash praising Hashem. [T.N. From the “we” sections of Acts (16:10-17, 20:5-21:18; 27:1-28:16), Lukas intimates he had opportunity to obtain independent corroboration of the veracity of what came to be included in the other synoptic Gospels and that Luke had opportunity also to interview living eye-witnesses in the early pre-Churban Bayis Sheni period of his travels to Jerusalem with Rav Sha’ul, making his writings, Luke-Acts, of inestimable historical value to Messianic believers today.]