Lu-ca 18
Bản Dịch 2011
Góa Phụ và Quan Án Bất Công
18 Bấy giờ Ngài kể cho họ một ngụ ngôn để dạy họ phải cầu nguyện luôn và đừng nản chí. 2 Ngài nói, “Trong thành kia có một quan tòa không kính sợ Ðức Chúa Trời và cũng không vị nể người nào. 3 Trong thành đó cũng có một góa phụ. Bà đó cứ đến kêu nài với quan tòa, ‘Xin ngài thực thi công lý cho tôi đối với kẻ nghịch tôi.’ 4 Quan tòa ấy từ chối đã lâu, nhưng cuối cùng ông tự nhủ, ‘Dù ta không kính sợ Ðức Chúa Trời và không vị nể người nào, 5 nhưng vì bà góa này cứ đến quấy rầy ta, ta phải thực thi công lý cho bà ấy, kẻo bà ấy cứ đến mãi, làm mệt mỏi ta.’”
6 Ðoạn Chúa nói tiếp, “Hãy nghe những lời quan tòa bất công ấy nói. 7 Vậy lẽ nào Ðức Chúa Trời không thực thi công lý cho những người được chọn, những người ngày đêm kêu cầu Ngài, mà chậm trễ cứu giúp họ sao? 8 Ta nói với các ngươi: Ngài sẽ vội vàng thực thi công lý cho họ. Tuy nhiên khi Con Người đến, liệu Con Người sẽ thấy đức tin còn trên mặt đất chăng?”
Người Pha-ri-si và Người Thu Thuế
9 Ngài cũng kể ngụ ngôn này để dạy những người cậy mình, cho mình là công chính, mà khinh chê người khác.
10 “Hai người đi lên đền thờ để cầu nguyện; một người là người Pha-ri-si, còn người kia là người thu thuế. 11 Người Pha-ri-si đứng riêng ra và cầu nguyện thế này, ‘Lạy Ðức Chúa Trời, con tạ ơn Ngài, vì con không như những người khác, tham lam, bất chính, ngoại tình, hoặc như người thu thuế này. 12 Con kiêng ăn mỗi tuần hai lần, và con dâng một phần mười mọi lợi tức của con.’
13 Còn người thu thuế đứng đằng xa, không dám ngước mắt lên trời, vừa đấm ngực vừa thưa rằng, ‘Lạy Ðức Chúa Trời, xin thương xót con, một kẻ tội lỗi.’
14 Ta nói với các ngươi, người thu thuế này, khi đi xuống để về nhà mình, đã được xưng công chính chứ không phải người kia, vì ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống, còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên.”
Chúa và Trẻ Thơ
(Mat 19:13-15; Mác 10:13-16)
15 Bấy giờ người ta đem các trẻ thơ đến Ngài để Ngài đặt tay trên chúng, nhưng khi các môn đồ thấy vậy, họ quở trách những người ấy. 16 Nhưng Ðức Chúa Jesus gọi họ lại và nói, “Hãy để các trẻ thơ đến với Ta, đừng ngăn cấm chúng, vì vương quốc Ðức Chúa Trời thuộc về những người như các trẻ thơ này. 17 Quả thật, Ta nói với các ngươi, người nào không tiếp nhận vương quốc Ðức Chúa Trời như một trẻ thơ thì không cách nào vào đó được.”
Một Vị Quan Giàu Có
(Mat 19:16-30; Mác 10:17-31)
18 Một vị quan kia hỏi Ngài rằng, “Thưa Thầy thiện hảo, tôi phải làm gì để hưởng sự sống đời đời?”
19 Ðức Chúa Jesus nói với ông, “Tại sao ngươi gọi Ta là thiện hảo? Chẳng có ai thiện hảo ngoại trừ một mình Ðức Chúa Trời. 20 Ngươi biết các điều răn này:
‘Ngươi chớ phạm tội ngoại tình.
Ngươi chớ sát nhân.
Ngươi chớ trộm cắp.
Ngươi chớ làm chứng dối.
Ngươi hãy hiếu kính cha mẹ ngươi.’”
21 Người ấy đáp, “Tôi đã giữ tất cả những điều đó từ khi còn trẻ.”
22 Khi Ðức Chúa Jesus nghe thế, Ngài nói với ông, “Ngươi còn thiếu một điều: hãy bán tất cả những gì ngươi có, đem tiền phân phát cho người nghèo, để ngươi có kho báu trên trời, rồi hãy đến, theo Ta.” 23 Khi ông nghe thế, ông trở nên rất buồn, vì ông rất giàu.
24 Khi Ðức Chúa Jesus thấy ông rất buồn, Ngài nói, “Người giàu vào vương quốc Ðức Chúa Trời thật khó thay! 25 Vì con lạc đà chui qua lỗ cây kim may còn dễ hơn người giàu vào vương quốc Ðức Chúa Trời.”
26 Những người ở đó nghe thế bèn nói, “Nếu vậy thì ai có thể được cứu?”
27 Ngài đáp, “Những gì không thể làm được đối với loài người đều có thể làm được đối với Ðức Chúa Trời.”
28 Phi-rơ nói, “Thầy xem, chúng con đã bỏ tất cả để theo Thầy.”
29 Ngài đáp, “Quả thật, Ta nói với các ngươi, không ai rời nhà, xa vợ, lìa anh em hoặc cha mẹ hoặc con cái vì vương quốc Ðức Chúa Trời 30 mà sẽ không nhận lại bội phần hơn trong đời này và sự sống đời đời trong đời sau.”
Chúa Báo Trước về Sự Chết và Sự Sống Lại của Ngài
(lần thứ ba)
(Mat 20:17-19; Mác 10:32-34)
31 Sau đó Ngài đem mười hai sứ đồ riêng ra và nói với họ, “Này, chúng ta đi lên Giê-ru-sa-lem, và tất cả những gì các tiên tri đã viết về Con Người sẽ được ứng nghiệm. 32 Vì Con Người sẽ bị nộp cho dân ngoại, và sẽ bị nhạo báng, làm nhục, và phỉ nhổ. 33 Sau khi đánh đòn Người, chúng sẽ giết Người, nhưng ngày thứ ba Người sẽ sống lại.” 34 Tuy nhiên họ chẳng hiểu những điều ấy; ý nghĩa những lời ấy đã bị che khuất đối với họ, và họ không nhận biết được những điều Ngài nói.
Chúa Chữa Lành Người Mù
(Mat 20:29-34; Mác 10:46-52)
35 Khi Ngài đến gần Thành Giê-ri-cô, ở đó có một người mù ngồi bên lề đường ăn xin. 36 Nghe tiếng đám đông đi qua, ông hỏi có chuyện gì xảy ra. 37 Họ nói với ông rằng Ðức Chúa Jesus người Na-xa-rét sắp đi ngang qua đây.
38 Ông kêu to rằng, “Lạy Ðức Chúa Jesus, Con Vua Ða-vít, xin thương xót con!” 39 Những người đi trước đám đông rầy la ông, bảo ông im, nhưng ông càng gào to hơn, “Lạy Con Vua Ða-vít, xin thương xót con!”
40 Ðức Chúa Jesus đứng lại và truyền đem ông đến với Ngài; khi ông đến gần, Ngài hỏi ông, 41 “Ngươi muốn Ta làm gì cho ngươi?”
Ông đáp, “Lạy Chúa, xin cho con được thấy trở lại.”
42 Ðức Chúa Jesus nói với ông, “Hãy thấy trở lại; đức tin của ngươi đã làm cho ngươi được chữa lành.” 43 Ngay lập tức ông thấy được. Ông đi theo Ngài và tôn vinh Ðức Chúa Trời, và mọi người trong đoàn dân thấy vậy đều ca ngợi Ðức Chúa Trời.
Luke 18
Contemporary English Version
A Widow and a Judge
18 Jesus told his disciples a story about how they should keep on praying and never give up:
2 In a town there was once a judge who didn't fear God or care about people. 3 In that same town there was a widow who kept going to the judge and saying, “Make sure that I get fair treatment in court.”
4 For a while the judge refused to do anything. Finally, he said to himself, “Even though I don't fear God or care about people, 5 I will help this widow because she keeps on bothering me. If I don't help her, she will wear me out.”
6 The Lord said:
Think about what that crooked judge said. 7 (A) Won't God protect his chosen ones who pray to him day and night? Won't he be concerned for them? 8 He will surely hurry and help them. But when the Son of Man comes, will he find on this earth anyone with faith?
A Pharisee and a Tax Collector
9 Jesus told a story to some people who thought they were better than others and who looked down on everyone else:
10 Two men went into the temple to pray.[a] One was a Pharisee and the other a tax collector.[b] 11 The Pharisee stood over by himself and prayed,[c] “God, I thank you that I am not greedy, dishonest, and unfaithful in marriage like other people. And I am really glad that I am not like that tax collector over there. 12 I go without eating[d] for two days a week, and I give you one tenth of all I earn.”
13 (B) The tax collector stood off at a distance and did not think he was good enough even to look up toward heaven. He was so sorry for what he had done that he pounded his chest and prayed, “God, have pity on me! I am such a sinner.”
14 (C) Then Jesus said, “When the two men went home, it was the tax collector and not the Pharisee who was pleasing to God. If you put yourself above others, you will be put down. But if you humble yourself, you will be honored.”
Jesus Blesses Little Children
(Matthew 19.13-15; Mark 10.13-16)
15 Some people brought their little children for Jesus to bless. But when his disciples saw them doing this, they told the people to stop bothering him. 16 So Jesus called the children over to him and said, “Let the children come to me! Don't try to stop them. People who are like these children belong to God's kingdom.[e] 17 You will never get into God's kingdom unless you enter it like a child!”
A Rich and Important Man
(Matthew 19.16-30; Mark 10.17-31)
18 An important man asked Jesus, “Good Teacher, what must I do to have eternal life?”
19 Jesus said, “Why do you call me good? Only God is good. 20 (D) You know the commandments: ‘Be faithful in marriage. Do not murder. Do not steal. Do not tell lies about others. Respect your father and mother.’ ”
21 He told Jesus, “I have obeyed all these commandments since I was a young man.”
22 When Jesus heard this, he said, “There is one thing you still need to do. Go and sell everything you own! Give the money to the poor, and you will have riches in heaven. Then come and be my follower.” 23 When the man heard this, he was sad, because he was very rich.
24 Jesus saw how sad the man was. So he said, “It's terribly hard for rich people to get into God's kingdom! 25 In fact, it's easier for a camel to go through the eye of a needle than for a rich person to get into God's kingdom.”
26 When the crowd heard this, they asked, “How can anyone ever be saved?”
27 Jesus replied, “There are some things that people cannot do, but God can do anything.”
28 Peter said, “Remember, we left everything to be your followers!”
29 Jesus answered, “You can be sure that anyone who gives up home or wife or brothers or family or children because of God's kingdom 30 will be given much more in this life. And in the future world they will have eternal life.”
Jesus Again Tells about His Death
(Matthew 20.17-19; Mark 10.32-34)
31 Jesus took the twelve apostles aside and said:
We are now on our way to Jerusalem. Everything that the prophets wrote about the Son of Man will happen there. 32 He will be handed over to foreigners,[f] who will make fun of him, mistreat him, and spit on him. 33 They will beat him and kill him, but three days later he will rise to life.
34 The apostles did not understand what Jesus was talking about. They could not understand, because the meaning of what he said was hidden from them.
Jesus Heals a Blind Beggar
(Matthew 20.29-34; Mark 10.46-52)
35 When Jesus was coming close to Jericho, a blind man sat begging beside the road. 36 The man heard the crowd walking by and asked what was happening. 37 Some people told him that Jesus from Nazareth was passing by. 38 So the blind man shouted, “Jesus, Son of David,[g] have pity on me!” 39 The people who were going along with Jesus told the man to be quiet. But he shouted even louder, “Son of David, have pity on me!”
40 Jesus stopped and told some people to bring the blind man over to him. When the blind man was getting near, Jesus asked, 41 “What do you want me to do for you?”
“Lord, I want to see!” he answered.
42 Jesus replied, “Look and you will see! Your eyes are healed because of your faith.” 43 At once the man could see, and he went with Jesus and started thanking God. When the crowds saw what happened, they praised God.
Footnotes
- 18.10 into the temple to pray: Jewish people usually prayed there early in the morning and late in the afternoon.
- 18.10 tax collector: See the note at 3.12.
- 18.11 stood over by himself and prayed: Some manuscripts have “stood up and prayed to himself.”
- 18.12 without eating: See the note at 2.37.
- 18.16 People who are like these children belong to God's kingdom: Or “God's kingdom belongs to people who are like these children.”
- 18.32 foreigners: The Romans, who ruled Judea at this time.
- 18.38 Son of David: The Jewish people expected the Messiah to be from the family of King David, and for this reason the Messiah was often called the “Son of David.”
Copyright © 2011 by Bau Dang
Copyright © 1995 by American Bible Society For more information about CEV, visit www.bibles.com and www.cev.bible.
