Add parallel Print Page Options

Của lễ đền bù

“Đây là những huấn thị về của lễ đền bù, một loại của lễ rất thánh: Con vật dùng trong của lễ đền bù phải được giết nơi con vật của lễ toàn thiêu bị giết. Thầy tế lễ sẽ rưới huyết của lễ đó xung quanh bàn thờ.

Người phải dâng tất cả mỡ trong của lễ đền bù, cái đuôi nguyên, mỡ bao bộ lòng, hai trái cật cùng với mỡ trên trái cật gần bắp thịt dưới lưng, phần tốt nhất của lá gan được lấy ra cùng với trái cật. Thầy tế lễ phải thiêu các món đó trên bàn thờ, để làm của lễ thiêu dâng lên cho Chúa. Đó là của lễ đền bù.

Bất cứ người nam nào thuộc gia đình thầy tế lễ đều có thể ăn của lễ đó. Vì là của lễ rất thánh nên phải ăn ở một nơi thánh. Của lễ đền bù tương tự như của lễ làm sạch tội, cho nên huấn thị cho cả hai loại của lễ đều giống nhau. Thầy tế lễ, đứng dâng của lễ để chuộc tội, có thể ăn thịt thuộc về các của lễ đó. Thầy tế lễ, đứng dâng của lễ thiêu, cũng có thể lấy da [a] từ của lễ đó. Tất cả của lễ chay, được nướng trong lò, chiên trên chảo hay nướng trong dĩa, đều thuộc về thầy tế lễ đứng dâng của lễ. 10 Mọi của lễ chay, dù dâng khô hay trộn dầu, đều thuộc về thầy tế lễ và các thầy tế lễ sẽ chia nhau đồng đều.”

Của lễ thân hữu

11 “Sau đây là huấn thị về của lễ thân hữu mà người ta có thể dâng lên cho Chúa: 12 Nếu người nào mang của lễ thân hữu đến để tỏ lòng cảm tạ thì phải mang các ổ bánh không pha men có tẩm dầu, bánh kẹp không men đổ dầu lên và các ổ bánh làm bằng bột mịn trộn dầu. 13 Người đó cũng phải dâng các ổ bánh có pha men, cùng với của lễ thân hữu mà người dâng lên, để tỏ lòng cảm tạ. 14 Mỗi loại của lễ sẽ thuộc về Chúa, sau đó được cấp cho thầy tế lễ nào rưới huyết của con vật dùng trong của lễ thân hữu. 15 Khi của lễ thân hữu dâng lên để cảm tạ Chúa, thì thịt con vật đem dâng phải được ăn trong ngày đem dâng, không được để qua sáng hôm sau.

16 Khi dâng của lễ thân hữu cho Thượng Đế, nếu người dâng chỉ do tự nguyện hay do một sự khấn hứa đặc biệt nào đó với Ngài, thì của lễ ấy nên ăn nội trong ngày. Phần còn dư có thể ăn ngày hôm sau. 17 Nếu thịt con vật lễ ấy còn dư lại đến ngày thứ ba, thì phải thiêu đốt hết. 18 Ai ăn thịt của lễ thân hữu, còn lại đến ngày thứ ba, thì người đó không được kể là đã dâng, và của lễ của họ sẽ không được nhậm. Vì của lễ ấy không còn tinh sạch nữa, ai ăn thịt ấy xem như mắc tội.

19 Không ai được ăn thịt đã đụng vào những gì không sạch; phải thiêu thịt đó trong lửa. Ai tinh sạch có thể ăn các thứ thịt khác. 20 Nếu ai không tinh sạch mà ăn thịt của lễ thân hữu đã dâng cho Chúa sẽ bị loại khỏi [b] dân chúng.

21 Nếu ai đụng đến vật không sạch, tức những gì dơ bẩn từ người, thú vật hay các vật ghê tởm khác, thì người đó bị ô dơ. Nếu người đó lại ăn thịt của lễ thân hữu đã dâng cho Chúa, sẽ bị loại khỏi dân chúng.”

22 Chúa phán cùng Mô-se, 23 “Hãy dặn dân Ít-ra-en như sau: Các ngươi không được ăn mỡ của gia súc, chiên hay dê. 24 Nếu con vật bị chết hay bị thú dữ xé thì có thể dùng mỡ nó cho các việc khác nhưng các ngươi không được ăn mỡ đó. 25 Ai ăn mỡ của con vật, đã được dâng làm của lễ thiêu cho Chúa, sẽ bị loại khỏi dân chúng.

26 Dù bất cứ ở đâu, các ngươi cũng không được ăn huyết của chim chóc hay thú vật. 27 Ai ăn huyết sẽ bị loại khỏi dân chúng.”

Phần của các thầy tế lễ

28 Chúa phán cùng Mô-se, 29 “Hãy dặn dân Ít-ra-en như sau: Nếu ai mang của lễ thân hữu đến cho Chúa thì phải dành một phần đó dâng làm lễ vật. 30 Người đó phải đích thân cầm phần lễ vật trong tay để làm của lễ thiêu cho Chúa. Mỡ và ức của con vật thì mang đến cho thầy tế lễ để dâng lên cho Chúa. 31 Rồi thầy tế lễ sẽ thiêu mỡ trên bàn thờ, nhưng ức của con vật thì thuộc về A-rôn và các thầy tế lễ. 32 Người cũng phải lấy cái đùi phải, từ trong của lễ thân hữu để biếu thầy tế lễ; 33 phần ấy sẽ thuộc về thầy tế lễ nào đứng dâng huyết và mỡ trong của lễ thân hữu. 34 Ta đã lấy cái ức và cái đùi từ trong của lễ thân hữu nơi dân Ít-ra-en để cấp cho A-rôn và các thầy tế lễ. Đó là phần của họ mãi mãi nhận từ dân Ít-ra-en.

35 Sau đây là phần thuộc về A-rôn và các con trai người, lấy từ các của lễ thiêu dâng lên cho Chúa. Họ nhận được phần ấy vào ngày các của lễ nầy được dâng lên cho Chúa trong khi hành chức tế lễ. 36 Vào ngày Chúa bổ nhiệm các thầy tế lễ, Ngài truyền cho dân Ít-ra-en cấp phần nầy cho họ, là phần họ sẽ nhận lãnh từ nay về sau.

37 Đó là những huấn thị về của lễ toàn thiêu, của lễ chay, của lễ làm sạch tội, của lễ đền bù, của lễ bổ nhiệm chức tế lễ và của lễ thân hữu. 38 Chúa ban những huấn thị đó cho Mô-se trên núi Si-nai, trong ngày Chúa truyền cho dân Ít-ra-en mang của lễ đến cho Ngài trong sa mạc Si-nai.”

Footnotes

  1. Lê-vi 7:8 da Đây là loại da dùng để thuộc.
  2. Lê-vi 7:20 bị loại khỏi Còn có nghĩa “trục xuất, trừ khử, xử tử …”

Quy Luật về Của Lễ Chuộc Lỗi

Ðây là quy luật về của lễ chuộc lỗi, một lễ vật cực thánh: Ở tại chỗ người ta giết con vật hiến tế làm của lễ thiêu, họ cũng sẽ giết con vật hiến tế làm của lễ chuộc lỗi. Huyết nó sẽ được rảy chung quanh bàn thờ. Người dâng lễ sẽ dâng tất cả mỡ của con vật hiến tế, cái đuôi có mỡ và lớp mỡ bọc bộ lòng, hai trái cật và lớp mỡ lưng bọc chúng, cùng lớp mỡ phía trên lá gan mà người ấy sẽ gỡ ra với hai trái cật. Rồi tư tế sẽ thiêu chúng trên bàn thờ, làm một lễ vật dùng lửa dâng lên Chúa. Ðó là của lễ chuộc lỗi. Tất cả nam tư tế sẽ được ăn của lễ ấy. Lễ vật ấy phải được ăn trong nơi thánh. Ðó là vật cực thánh.

Của lễ chuộc lỗi cũng giống như của lễ chuộc tội. Chỉ có một quy luật cho cả hai: tư tế nào cử hành lễ chuộc tội sẽ được ban cho lễ vật ấy. Tư tế nào dâng của lễ thiêu cho ai, tư tế ấy sẽ được ban cho bộ da của con vật hiến tế làm của lễ thiêu mà tư tế ấy đã dâng. Mọi của lễ chay nướng trong lò và tất cả lễ vật gì chiên trong chảo hay nướng trên vỉ sẽ thuộc về tư tế dâng của lễ ấy. 10 Mọi của lễ chay có trộn dầu hay để khô sẽ thuộc về các con trai A-rôn và sẽ được chia đều cho họ.

Quy Luật về Của Lễ Cầu An

11 Ðây là quy luật về của lễ cầu an mà một người sẽ dâng lên Chúa: 12 Nếu người ấy dâng của lễ cầu an để tỏ lòng cảm tạ, người ấy phải dâng của lễ cầu an cùng với của lễ cảm tạ, gồm bánh ngọt không men trộn dầu, bánh tráng không men có phết dầu, và bánh ngọt làm bằng bột thượng hạng trộn dầu đem chiên. 13 Ngoài các thứ bánh đem dâng để tạ ơn trong của lễ cầu an, người ấy cũng sẽ đem đến bánh ngọt có men. 14 Như thế người ấy sẽ dâng lên Chúa một cái bánh từ mỗi thứ bánh làm của lễ. Các bánh ấy sẽ thuộc về tư tế đã rảy huyết của con vật hiến tế cầu an. 15 Thịt của con vật hiến tế tạ ơn trong của lễ cầu an sẽ được ăn nội trong ngày ấy, không được để đến sáng hôm sau.

16 Nhưng nếu con vật hiến tế là của lễ do sự khấn nguyện hoặc lạc ý, của lễ ấy sẽ được ăn ngay trong ngày dâng hiến; nếu còn thừa, có thể ăn ngày hôm sau; 17 nhưng thịt của con vật hiến tế còn lại đến ngày thứ ba phải được đem thiêu hết trong lửa. 18 Nếu qua ngày thứ ba mà thịt của con vật hiến tế cầu an còn được đem ra ăn, của lễ đó không còn được chấp nhận nữa; người dâng sẽ không còn được kể là đã dâng của lễ ấy nữa. Nó đã thành một vật gớm ghiếc; kẻ nào ăn thịt ấy sẽ mắc tội.

19 Nếu thịt con vật hiến tế bị chạm vào bất cứ vật gì không sạch, thịt ấy sẽ không được ăn, nó phải bị đem thiêu. Còn thịt khác, tất cả những người giữ mình thanh sạch đều có thể ăn. 20 Nhưng ai đang ở trong tình trạng ô uế mà ăn thịt của con vật hiến tế dâng lên Chúa làm của lễ cầu an, người ấy phải bị khai trừ khỏi dân. 21 Phàm ai đụng chạm vào bất cứ vật gì không sạch, dù là người không sạch, hay thú vật không sạch, hay bất cứ vật gì không sạch, mà lại ăn thịt con vật hiến tế dâng lên Chúa làm của lễ cầu an, người ấy phải bị khai trừ khỏi dân.”

Cấm Ăn Mỡ và Ăn Huyết

22 Chúa phán với Môi-se rằng, 23 “Hãy nói với dân I-sơ-ra-ên: Các ngươi không được ăn mỡ bò, mỡ chiên, hay mỡ dê. 24 Mỡ của các thú vật bị chết hoặc bị thú dữ cắn xé có thể dùng vào mọi việc, nhưng tuyệt đối không được ăn. 25 Trong các ngươi, nếu ai ăn mỡ của một con thú đã được dùng lửa dâng lên Chúa, kẻ ấy sẽ bị khai trừ khỏi dân.

26 Trong bất cứ nơi nào các ngươi cư ngụ, các ngươi không được ăn huyết, dù là huyết của loài chim hay của súc vật. 27 Phàm kẻ nào ăn bất cứ thứ huyết gì đều sẽ bị khai trừ khỏi dân.”

Phần của Tư Tế Trong Của Lễ

28 Chúa phán với Môi-se rằng, 29 “Hãy nói với dân I-sơ-ra-ên: Ai trong các ngươi muốn dâng lên Chúa một con vật hiến tế để làm của lễ cầu an, chính người ấy phải mang con vật hiến tế làm của lễ cầu an đến dâng lên Chúa. 30 Chính tay người ấy phải mang của lễ đến để dùng lửa dâng lên Chúa. Người ấy sẽ đem mỡ và cái ức, để cái ức sẽ được cầm đưa lên dâng trước mặt Chúa. 31 Tư tế sẽ thiêu mỡ trên bàn thờ, nhưng cái ức sẽ thuộc về A-rôn và các con trai ông. 32 Các ngươi phải lấy đùi phải của con vật hiến tế cầu an biếu cho tư tế làm quà lễ. 33 Người nào trong các con trai của A-rôn dâng máu và mỡ của lễ cầu an sẽ được cái đùi phải làm phần quà lễ. 34 Vì Ta lấy cái ức được cầm đưa lên dâng và cái đùi đã dâng từ nơi dân I-sơ-ra-ên, tức từ của lễ cầu an của họ, mà ban cho Tư Tế A-rôn và các con trai ông. Ðó là quy luật vĩnh viễn trong dân I-sơ-ra-ên.

35 Ðó là phần dành cho A-rôn và các con trai ông từ những của lễ được dùng lửa dâng lên Chúa, kể từ ngày họ được dẫn đến để làm các tư tế phục vụ Chúa. 36 Những phần đó Chúa đã truyền phải ban cho họ khi Ngài xức dầu phong chức họ. Ðó là quy luật vĩnh viễn trong dân I-sơ-ra-ên trải qua các thế hệ.

37 Ðó là quy luật về việc dâng của lễ thiêu, của lễ chay, của lễ chuộc tội, của lễ chuộc lỗi, của lễ tấn phong, và của lễ cầu an, 38 Chúa đã truyền cho Môi-se trên Núi Si-nai, trong ngày Ngài truyền cho dân I-sơ-ra-ên mang các của lễ đến dâng lên Chúa trong Ðồng Hoang Si-nai.”