Add parallel Print Page Options

Chi Tộc Giu-đa và Chi Tộc Si-mê-ôn Ðánh Bại A-đô-ni Bê-xéc

Sau khi Giô-suê qua đời, dân I-sơ-ra-ên cầu hỏi Chúa, “Ai trong chúng con sẽ đi đánh dân Ca-na-an trước?”

Chúa phán, “Chi tộc Giu-đa sẽ lên đánh trước. Nầy, Ta sẽ trao xứ ấy vào tay chúng.”

Người Giu-đa nói với người Si-mê-ôn anh em của họ, “Xin anh em lên phụ đánh dân Ca-na-an giúp chúng tôi trong phần đất đã chia cho chúng tôi, sau đó chúng tôi sẽ đi với anh em đánh lấy phần đất đã chia cho anh em.” Vậy người Si-mê-ôn đi lên với họ.

Thế là người Giu-đa đi lên, và Chúa trao dân Ca-na-an và dân Pê-ri-xi vào tay họ. Họ đánh hạ mười ngàn người tại Bê-xéc. Họ đương đầu với Vua A-đô-ni Bê-xéc ở Bê-xéc. Tại đó họ giao chiến với ông và đánh bại dân Ca-na-an và dân Pê-ri-xi. A-đô-ni Bê-xéc chạy trốn nhưng họ đuổi theo và bắt được ông. Họ chặt đứt hai ngón tay cái và hai ngón chân cái của ông. A-đô-ni Bê-xéc nói, “Ðã có bảy mươi vua bị chặt đứt hai ngón tay cái và hai ngón chân cái phải lượm thức ăn rớt dưới bàn ta mà ăn. Những gì ta đã làm cho người khác bây giờ Ðức Chúa Trời báo trả trên ta.” Họ dẫn ông đến Giê-ru-sa-lem và ông chết tại đó.

Chi Tộc Giu-đa Chinh Phục Giê-ru-sa-lem và Hếp-rôn

Người Giu-đa tiến đánh Giê-ru-sa-lem và chiếm lấy thành. Họ dùng gươm tiêu diệt quân trong thành rồi phóng hỏa đốt thành. Sau đó người Giu-đa tiến xuống tấn công dân Ca-na-an sống ở vùng cao nguyên, miền nam, và vùng đồng bằng. 10 Người Giu-đa cũng tiến đánh dân Ca-na-an sống ở Hếp-rôn – tên của Hếp-rôn trước kia là Ki-ri-át Ạc-ba. Họ đánh hạ các thành Sê-sai, A-hi-man, và Tanh-mai.

Ốt-ni-ên Chinh Phục Ðê-bi

(Gsuê 15:13-19)

11 Từ đó họ tiến đánh dân Thành Ðê-bi – tên của Ðê-bi trước kia là Ki-ri-át Sê-phe. 12 Lúc ấy Ca-lép tuyên bố, “Ai tấn công Ki-ri-át Sê-phe và chiếm được nó, tôi sẽ gả Ách-sa con gái của tôi làm vợ người ấy.” 13 Ốt-ni-ên con trai Kê-na, Kê-na là em trai của Ca-lép, đánh hạ được thành ấy, vì thế Ca-lép gả Ách-sa con gái của ông làm vợ Ốt-ni-ên. 14 Khi Ách-sa về nhà chồng, chồng nàng giục nàng[a] xin cha nàng một cánh đồng.

Lúc nàng xuống lưng lừa, Ca-lép hỏi nàng, “Con muốn gì đây?”

15 Nàng đáp, “Con muốn xin cha một món quà; bây giờ cha đã gả con về miền nam, xin cha cho con các suối nước.”

Ca-lép cho nàng các suối nước ở miền trên và các suối nước ở miền dưới.

Chiến Thắng của Chi Tộc Giu-đa

16 Các con cháu của Kê-nít, nhạc phụ của Môi-se, từ Thành Các Cây Kè đi lên chung với người Giu-đa. Họ đến định cư ở giữa dân A-ma-léc[b] đang sống trong vùng đồng hoang của Giu-đa, tức vùng phía nam, gần A-rát.

17 Người Giu-đa và người Si-mê-ôn anh em của họ đi lên đánh bại dân Ca-na-an ngụ tại Xê-phát và hủy diệt nơi ấy. Vì thế họ gọi nơi ấy là Họt-ma.[c] 18 Người Giu-đa chiếm lấy Ga-xa cùng lãnh thổ chung quanh nó, Ách-kê-lôn cùng lãnh thổ chung quanh nó, và Éc-rôn cùng lãnh thổ chung quanh nó. 19 Chúa ở cùng người Giu-đa và họ chiếm lấy vùng cao nguyên; nhưng họ không thể đuổi dân Ca-na-an ở vùng đồng bằng đi được, vì chúng có thiết xa.

20 Theo lịnh của Môi-se đã truyền, người ta ban Hếp-rôn cho Ca-lép. Ông đuổi ba con trai của A-nác ra khỏi vùng ấy.

21 Nhưng người Bên-gia-min không đuổi được dân Giê-bu-si ngụ tại Giê-ru-sa-lem đi, nên dân Giê-bu-si vẫn sống tại Giê-ru-sa-lem giữa người Bên-gia-min cho đến ngày nay.

Nhà Giô-sép Chinh Phục Bê-tên

22 Nhà Giô-sép cũng lên tiến đánh Bê-tên, và Chúa ở với họ. 23 Nhà Giô-sép sai các thám tử đến do thám Bê-tên – tên của thành ấy trước kia là Lu-xơ. 24 Các thám tử thấy một người trong thành đi ra, họ hỏi người ấy, “Hãy chỉ cho chúng tôi lối vào thành, chúng tôi sẽ đối xử tử tế với anh.” 25 Vậy người ấy chỉ cho họ lối vào thành. Họ dùng gươm tiêu diệt thành, nhưng để cho người ấy và gia đình người ấy đi. 26 Vậy người ấy đến trong xứ của dân Hít-ti, xây dựng một thành, và đặt tên là Lu-xơ. Ấy là tên của thành đó cho đến ngày nay.

Các Dân Người I-sơ-ra-ên Chừa Lại

27 Người Ma-na-se không đuổi được dân ở Bết Sê-an và các làng chung quanh nó, hay dân ở Ta-a-nách và các làng chung quanh nó, hay dân ở Ðô và các làng chung quanh nó, hay dân ở Íp-lê-am và các làng chung quanh nó, hay dân ở Mê-ghi-đô và các làng chung quanh nó; nên dân Ca-na-an vẫn cứ ở trong các nơi đó. 28 Khi dân I-sơ-ra-ên cường thịnh, họ bắt dân Ca-na-an phục dịch họ, nhưng họ không đuổi chúng đi.

29 Người Ép-ra-im không đuổi dân Ca-na-an sống ở Ghê-xe đi; nhưng dân Ca-na-an sống ở giữa họ tại Ghê-xe.

30 Người Xê-bu-lun không đuổi dân ở Kít-rôn, hoặc dân ở Na-ha-lôn đi, nhưng dân Ca-na-an vẫn sống ở giữa họ và bị bắt phải phục dịch họ.

31 Người A-se không đuổi dân ở Ắc-cô, dân ở Si-đôn, dân ở A-láp, dân ở Ách-xíp, dân ở Hên-ba, dân ở A-phích, hay dân ở Rê-hốp đi; 32 nhưng người A-se lập nghiệp ở giữa dân Ca-na-an, tức dân cư trong xứ, vì họ không đuổi chúng đi.

33 Người Náp-ta-li không đuổi dân ở Bết Sê-mết hay dân ở Bết A-nát đi, nhưng họ lập nghiệp ở giữa dân Ca-na-an, tức dân cư trong xứ. Tuy nhiên dân Bết Sê-mết và dân Bết A-nát bị bắt phải phục dịch họ.

34 Dân A-mô-ri dồn người Ðan lên cao nguyên sống. Chúng không cho họ xuống đồng bằng. 35 Dân A-mô-ri tiếp tục cư ngụ tại Hạc Hê-rét, Ai-gia-lôn, và Sa-anh-bim. Tuy nhiên tay của nhà Giô-sép đè nặng trên chúng, và chúng bị bắt phải phục dịch họ. 36 Ðịa phận của dân A-mô-ri chạy từ Ðèo Bò Cạp, tức từ Núi Ðá trở lên.

Bấy giờ Thiên Sứ của Chúa đi từ Ghinh-ganh đến Bô-kim và phán rằng, “Ta đã đem các ngươi lên khỏi đất Ai-cập, và Ta đã đem các ngươi vào xứ Ta đã hứa với tổ tiên các ngươi. Ta đã phán, ‘Ta sẽ không bao giờ hủy bỏ giao ước Ta đã lập với các ngươi. Phần các ngươi, các ngươi không được lập giao ước với các dân trong xứ nầy nhưng phải phá đổ các bàn thờ của chúng.’ Tuy nhiên các ngươi không vâng lệnh Ta. Tại sao các ngươi làm như vậy? Vì thế bây giờ Ta phán, ‘Ta sẽ không đuổi chúng đi khỏi mặt các ngươi nữa, nhưng chúng sẽ trở thành những mũi gai ở hai bên hông các ngươi, và các thần tượng của chúng sẽ là cái bẫy cho các ngươi.’”

Sau khi Thiên Sứ của Chúa phán những lời ấy cho cả dân I-sơ-ra-ên, dân chúng cất tiếng lên khóc. Vì thế họ đặt tên chỗ đó là Bô-kim,[d] rồi họ dâng của tế lễ lên Chúa tại đó.

Giô-suê Qua Ðời

(Gsuê 24:29-31)

Sau khi Giô-suê cho dân chúng ra về, mọi người I-sơ-ra-ên trở về sản nghiệp của mình và chiếm lấy xứ. Dân I-sơ-ra-ên thờ Chúa trọn đời của Giô-suê và trọn đời của các trưởng lão sống lâu hơn Giô-suê; họ là những người đã chứng kiến tận mắt những việc lớn lao mà Chúa đã làm cho I-sơ-ra-ên. Giô-suê con trai của Nun, tôi tớ Chúa, qua đời lúc một trăm mười tuổi. Người ta chôn ông trong địa phận thuộc sản nghiệp của ông ở Tim-nát Hê-re, nằm trong miền cao nguyên Ép-ra-im, về phía bắc Núi Ga-ách.

10 Sau đó cả thế hệ ấy đều quy về cùng tổ tiên của họ, một thế hệ khác lớn lên kế tiếp họ. Thế hệ mới nầy chẳng biết Chúa và cũng không biết gì về những việc Ngài đã làm cho I-sơ-ra-ên.

Dân I-sơ-ra-ên Bỏ CHÚA

11 Khi ấy dân I-sơ-ra-ên làm điều tội lỗi trước mặt Chúa và thờ phượng các Thần Ba-anh. 12 Họ bỏ Chúa, Ðức Chúa Trời của tổ tiên họ, Ðấng đã đem họ ra khỏi đất Ai-cập, mà theo các thần khác, tức các thần của các dân sống chung quanh họ; họ quỳ lạy trước các thần ấy, và họ chọc giận Chúa. 13 Họ bỏ Chúa mà thờ phượng Thần Ba-anh và Nữ Thần Ách-ta-rốt.[e] 14 Vì thế cơn giận của Chúa đã bừng lên nghịch lại I-sơ-ra-ên. Ngài phó họ cho quân cướp để chúng cướp bóc họ; Ngài bán họ vào tay quân thù của họ ở chung quanh họ, để họ không thể chống nổi những kẻ thù của họ. 15 Mỗi khi họ xuất quân ra trận, tay Chúa nghịch lại họ, khiến họ gặp rủi ro, y như Chúa đã cảnh cáo họ và thề với họ trước kia. Vậy họ đã sống trong cảnh cực kỳ bi đát.

16 Sau đó Chúa dấy lên các thủ lãnh để giải cứu họ ra khỏi quyền lực của những kẻ cướp bóc họ. 17 Dầu vậy họ vẫn không chịu nghe theo các thủ lãnh đó, vì họ mê đắm các thần khác và quỳ lạy trước mặt các thần ấy. Họ vội xây bỏ con đường mà tổ tiên họ, những người đã vâng theo mạng lịnh Chúa, đã đi. Họ không noi theo gương của tổ tiên họ. 18 Mỗi khi Chúa dấy lên một thủ lãnh để lãnh đạo họ, Chúa ở cùng vị thủ lãnh đó. Trọn đời của vị thủ lãnh đó Ngài giải thoát họ khỏi tay các kẻ thù, vì Chúa đã động lòng thương xót họ khi nghe họ rên rỉ thở than vì bị quân thù bách hại và đàn áp. 19 Nhưng mỗi khi vị thủ lãnh của họ qua đời, họ liền quay trở về đường cũ. Họ càng trở nên tệ hơn các bậc tiền bối của họ. Họ tin theo các thần khác, thờ phượng các thần ấy, và quỳ lạy trước mặt chúng. Họ chẳng chịu từ bỏ sự thờ phượng sai lạc của họ và cũng chẳng chịu bỏ những đường lối ương ngạnh của họ. 20 Vì thế cơn giận của Chúa đã bừng lên nghịch lại I-sơ-ra-ên, và Ngài phán, “Bởi vì dân nầy đã cố tình vi phạm giao ước Ta đã lập với tổ tiên chúng, và chúng không chịu vâng theo lời Ta, 21 Ta sẽ không đuổi đi khỏi chúng các dân Giô-suê còn chừa lại trước khi qua đời nữa, 22 để thử xem dân I-sơ-ra-ên có bước đi trong đường lối của Chúa như tổ tiên của chúng đã làm chăng.” 23 Vậy Chúa chừa lại các dân đó, không đuổi chúng đi ngay, và đã không trao chúng vào tay Giô-suê.

Các Dân Còn Lại trong Xứ

Ðây là các dân mà Chúa còn chừa lại để dùng họ thử thách những người I-sơ-ra-ên chưa có kinh nghiệm chiến đấu ở Ca-na-an (Ngài làm thế chỉ vì muốn dùng chúng để dạy những thế hệ mới của I-sơ-ra-ên về chiến trận; ấy là những kẻ chưa hề thấy những trận chiến ngày trước): Năm lãnh chúa của dân Phi-li-tin, các dân Ca-na-an, dân Si-đôn, và dân Hi-vi cư ngụ trên rặng Núi Li-băng từ Núi Ba-anh Hẹt-môn cho đến Lê-bô Ha-mát. Các dân ấy được dùng để thử lòng dân I-sơ-ra-ên, xem họ có vâng theo các điều răn mà Chúa đã dùng Môi-se truyền dạy cho các tổ tiên của họ chăng. Vì thế dân I-sơ-ra-ên đã sống lẫn lộn giữa dân Ca-na-an, dân Hít-ti, dân A-mô-ri, dân Pê-ri-xi, dân Hi-vi, và dân Giê-bu-si. Họ cưới các con gái của chúng làm vợ, gả các con gái của họ cho các con trai của chúng, và thờ lạy các thần của chúng.

Ốt-ni-ên

Dân I-sơ-ra-ên làm điều tội lỗi trước mặt Chúa, họ quên Chúa, Ðức Chúa Trời của họ, mà thờ phượng các Thần Ba-anh và Nữ Thần A-sê-ra. Vì vậy cơn giận của Chúa bừng lên nghịch lại I-sơ-ra-ên. Ngài phó họ vào tay Cút-san Ri-sa-tha-im vua A-ram Na-ha-ra-im. Dân I-sơ-ra-ên phục vụ Cút-san Ri-sa-tha-im tám năm. Nhưng khi dân I-sơ-ra-ên kêu cầu Chúa, Chúa dấy lên một người giải cứu dân I-sơ-ra-ên; người ấy là Ốt-ni-ên con trai Kê-na – Kê-na là em trai của Ca-lép. 10 Thần của Chúa ngự trên ông và ông xử đoán trong I-sơ-ra-ên. Ông dấy binh khởi nghĩa, và Chúa phó Cút-san Ri-sa-tha-im vua A-ram vào tay ông; tay ông thắng hơn Cút-san Ri-sa-tha-im. 11 Nhờ thế xứ được hòa bình bốn mươi năm. Sau đó Ốt-ni-ên con trai của Kê-na qua đời.

Ê-hút

12 Dân I-sơ-ra-ên lại làm điều tội lỗi trước mặt Chúa, nên Chúa cho Éc-lon vua Mô-áp mạnh hơn I-sơ-ra-ên, bởi vì họ đã làm điều tội lỗi trước mặt Chúa. 13 Éc-lon liên minh với dân Am-môn và dân A-ma-léc rồi xuất quân đánh bại dân I-sơ-ra-ên. Chúng chiếm được Thành Các Cây Kè. 14 Thế là dân I-sơ-ra-ên phải phục vụ Éc-lon vua Mô-áp mười tám năm.

15 Nhưng khi dân I-sơ-ra-ên kêu cầu Chúa, Chúa dấy lên một người giải cứu; người ấy là Ê-hút con trai của Ghe-ra, thuộc chi tộc Bên-gia-min. Ê-hút là người thuận tay trái. Dân I-sơ-ra-ên phái ông đem cống vật đến Éc-lon vua Mô-áp. 16 Ê-hút tự làm lấy một đoản gươm hai lưỡi, dài khoảng năm tấc.[f] Ông buộc nó trong đùi phải, khuất dưới áo quần; 17 rồi ông mang cống vật đến nộp cho Éc-lon vua Mô-áp. Vả, Éc-lon là một người rất mập. 18 Khi Ê-hút trình dâng các cống vật xong, ông cho những người mang cống vật đi về trước. 19 Còn ông, khi đến hầm đục đá gần Ghinh-ganh, ông quay trở lại và nói, “Tâu vua, tôi có một việc bí mật muốn tâu riêng với ngài.”

Vua phán, “Im lặng!”

Tất cả những kẻ hầu cận của vua đều lui ra. 20 Ðang khi vua ngồi một mình nơi lầu mát, Ê-hút đến gần vua và nói, “Tôi có một sứ điệp từ Ðức Chúa Trời cho ngài.” Vừa khi vua đứng dậy khỏi ngai, 21 Ê-hút dùng tay trái rút đoản gươm dấu nơi đùi phải và đâm mạnh vào bụng Éc-lon. 22 Cán gươm lút theo với lưỡi, mỡ phủ lại quanh lưỡi gươm, và ruột lòi ra. Ông để nguyên đoản gươm trong bụng, không rút ra, vì nó thấu đến sau lưng. 23 Ê-hút đóng tất cả cửa lầu mát lại, khóa chặt các cửa, rồi lẻn đi.

24 Sau khi Ê-hút đã đi rồi, các tôi tớ của vua trở lại và thấy các cửa lầu mát đều khóa chặt, họ nghĩ, “Chắc nhà vua đang nghỉ trong lầu mát.” 25 Vì thế họ đứng đợi bên ngoài cho đến khi bối rối. Họ cứ đợi mãi mà vẫn thấy vua không mở cửa, nên họ lấy chìa khóa và mở cửa vào. Kìa, vua họ đã nằm chết dưới sàn nhà.

26 Ðang khi họ bối rối và lính quýnh, thì Ê-hút đã chạy thoát được, vượt qua khu tạc tượng đá, và chạy về Sê-i-ra. 27 Về đến nơi, ông thổi kèn tập họp quân dân trong miền cao nguyên Ép-ra-im. Dân I-sơ-ra-ên nhóm lại theo ông xuống núi. Ông đi trước dẫn đầu họ. 28 Ông nói, “Hãy theo tôi. Vì Chúa đã phó kẻ thù của anh chị em là dân Mô-áp vào tay anh chị em.” Vậy họ theo ông xuống chiếm những chỗ cạn, nơi người Mô-áp thường lội qua Sông Giô-đanh, và cấm không cho ai qua sông. 29 Trong trận ấy họ giết khoảng mười ngàn người Mô-áp. Tất cả đều là những người lực lưỡng và dũng mãnh; không một ai thoát khỏi. 30 Vậy dân Mô-áp bị khuất phục dưới tay dân I-sơ-ra-ên, và xứ được hòa bình tám mươi năm.

Sam-ga

31 Sau Ê-hút có Sam-ga con trai của A-nát. Sam-ga dùng một cây đót bò đánh chết sáu trăm người Phi-li-tin. Vì thế Sam-ga cũng đã giải cứu dân I-sơ-ra-ên.

Footnotes

  1. Các Thủ Lãnh 1:14 Hebrew ghi “nàng giục ông” nhưng một số bản LXX và bản Vulgate ghi “ông giục nàng”
  2. Các Thủ Lãnh 1:16 Xem thêm 1 Sa 15:6
  3. Các Thủ Lãnh 1:17 Họt-ma nghĩa là hủy diệt
  4. Các Thủ Lãnh 2:5 Bô-kim nghĩa là những kẻ khóc lóc
  5. Các Thủ Lãnh 2:13 Có chỗ ghi là Ách-tô-rét. Cũng có tên khác là Át-tạc-tê, nữ thần tình dục và chiến tranh
  6. Các Thủ Lãnh 3:16 nt: một cubit

Chúa Chịu Sa-tan Cám Dỗ

(Mat 4:1-11; Mác 1:12-13)

Ðức Chúa Jesus đầy dẫy Ðức Thánh Linh, từ Sông Giô-đanh trở về, và được Ðức Thánh Linh dẫn vào đồng hoang. Ngài ở đó bốn mươi ngày và chịu Ác Quỷ cám dỗ. Trong những ngày ấy, Ngài không ăn gì; khi thời gian ấy đã mãn, Ngài đói. Ác Quỷ nói với Ngài, “Nếu ngươi là Con Ðức Chúa Trời, hãy ra lịnh cho viên đá này biến thành bánh đi.”

Ðức Chúa Jesus phán với nó, “Có lời chép rằng,

‘Người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh[a] mà thôi.’” Phục 8:3

Sau đó Ác Quỷ đưa Ngài lên một nơi cao và chỉ cho Ngài tất cả các vương quốc trên thế gian trong giây lát, rồi nó nói với Ngài, “Ta sẽ ban tất cả quyền lực và vinh hiển của các vương quốc này cho ngươi, vì quyền ấy đã trao cho ta, và ta muốn ban cho ai tùy ý. Vậy bây giờ, nếu ngươi quỳ xuống thờ lạy ta, tất cả sẽ thuộc về ngươi.”

Ðức Chúa Jesus trả lời và nói với nó, “Có lời chép rằng,

‘Ngươi phải thờ phượng Chúa, Ðức Chúa Trời của ngươi, và chỉ phụng sự một mình Ngài mà thôi.’” Phục 6:13

Kế đó Ác Quỷ đưa Ngài đến Giê-ru-sa-lem, để Ngài đứng trên nóc đền thờ, rồi nói với Ngài, “Nếu ngươi là Con Ðức Chúa Trời, hãy gieo mình xuống đi, 10 vì có lời chép rằng,

‘Ngài sẽ truyền lịnh cho các thiên sứ của Ngài bảo gìn giữ ngươi,’

11 và rằng,

‘Các thiên sứ sẽ nâng ngươi trên đôi tay của họ,
Kẻo chân ngươi vấp nhằm đá chăng.’”Thi 91:11-12

12 Ðức Chúa Jesus trả lời và nói với nó, “Có lời phán rằng,

‘Ngươi chớ thử Chúa, Ðức Chúa Trời của ngươi.’” Phục 6:16

13 Sau khi Ác Quỷ đã dùng mọi cách để cám dỗ Ngài, nó rời bỏ Ngài, chờ một cơ hội khác.

CHÚA THI HÀNH CHỨC VỤ Ở MIỀN GA-LI-LÊ

(4:14-9:50)

Chúa tại Ga-li-lê

(Mat 4:12-17; Mác 1:14-15)

14 Ðức Chúa Jesus trở về miền Ga-li-lê trong quyền năng Ðức Thánh Linh. Danh tiếng Ngài được đồn ra khắp miền phụ cận. 15 Ngài bắt đầu giảng dạy trong các hội đường và được mọi người khen ngợi.

Chúa Giảng Dạy tại Na-xa-rét

(Mat 13:53-58; Mác 6:1-6)

16 Ngài trở về Na-xa-rét, nơi Ngài được trưởng dưỡng. Theo thường lệ ngày Sa-bát Ngài đến hội đường và đứng dậy để đọc Kinh Thánh. 17 Người ta trao cho Ngài cuộn sách của Tiên Tri Ê-sai. Ngài mở cuộn sách ra và tìm thấy đoạn kinh văn, chỗ ấy chép:

18 “Thần của Chúa ngự trên Ta,
Vì Ngài đã xức dầu cho Ta
Ðể rao báo tin mừng cho người nghèo;
Ngài đã sai Ta
Ðể công bố lệnh phóng thích cho những người bị tù đày
và phục hồi thị lực cho những người mù,
Ðể giải thoát những người bị áp bức được tự do,
19 Hầu công bố năm hồng ân của Chúa.” Ê-sai 61:1-2 LXX

20 Ngài cuốn cuộn sách lại, trao cho người giúp việc hội đường, rồi ngồi xuống. Mọi mắt trong hội đường đều chăm chú nhìn Ngài. 21 Ngài bắt đầu nói với họ, “Hôm nay lời Kinh Thánh các ngươi vừa nghe đã được ứng nghiệm.”

22 Mọi người đều khen ngợi Ngài. Họ lấy làm ngạc nhiên về những lời đầy ơn từ miệng Ngài nói ra, rồi họ bảo nhau, “Người này há chẳng phải là con trai của Giô-sép sao?”

23 Ngài nói với họ, “Chắc hẳn các ngươi muốn nói với Ta câu tục ngữ, ‘Y sĩ ơi, hãy tự chữa bịnh cho mình đi.’ Những gì chúng tôi đã nghe ông làm ở Ca-bê-na-um, cũng hãy làm ở đây, nơi quê hương của ông, đi.”

24 Ðoạn Ngài phán, “Quả thật, Ta nói với các ngươi, không tiên tri nào được chấp nhận ở quê hương mình. 25 Thật vậy, Ta nói với các ngươi, trong thời Ê-li, có nhiều bà góa trong I-sơ-ra-ên, khi trời hạn hán suốt ba năm sáu tháng, cả xứ bị nạn đói lớn hoành hành, 26 nhưng Ê-li không được sai đến với bà nào trong các bà góa ấy, ngoại trừ một bà góa ở Xa-rê-phát xứ Si-đôn. 27 Cũng có nhiều người phung ở I-sơ-ra-ên trong thời Tiên Tri Ê-li-sê, nhưng không ai được sạch, ngoại trừ Na-a-man người Sy-ri-a.”

28 Khi nghe như thế, ai nấy trong hội đường đều phẫn nộ. 29 Họ đứng dậy, đuổi Ngài ra khỏi thành, dẫn Ngài lên gành đá trên ngọn đồi, tức ngọn đồi nơi thành của họ được xây, và định xô Ngài xuống vực thẳm. 30 Nhưng Ngài đi ngang qua giữa họ mà bỏ đi.

Read full chapter

Footnotes

  1. Lu-ca 4:4 nt: bánh