John 19
New Revised Standard Version Updated Edition
19 Then Pilate took Jesus and had him flogged.(A) 2 And the soldiers wove a crown of thorns and put it on his head, and they dressed him in a purple robe.(B) 3 They kept coming up to him, saying, “Hail, King of the Jews!” and striking him on the face.(C) 4 Pilate went out again and said to them, “Look, I am bringing him out to you to let you know that I find no case against him.”(D) 5 So Jesus came out wearing the crown of thorns and the purple robe. Pilate[a] said to them, “Behold the man!”(E) 6 When the chief priests and the police saw him, they shouted, “Crucify him! Crucify him!” Pilate said to them, “Take him yourselves and crucify him; I find no case against him.”(F) 7 The Jews answered him, “We have a law, and according to that law he ought to die because he has claimed to be the Son of God.”(G)
8 Now when Pilate heard this, he was more afraid than ever. 9 He entered his headquarters again and asked Jesus, “Where are you from?” But Jesus gave him no answer.(H) 10 Pilate therefore said to him, “Do you refuse to speak to me? Do you not know that I have power to release you and power to crucify you?” 11 Jesus answered him, “You would have no power over me unless it had been given you from above; therefore the one who handed me over to you is guilty of a greater sin.”(I) 12 From then on Pilate tried to release him, but the Jews cried out, “If you release this man, you are no friend of Caesar. Everyone who claims to be a king sets himself against Caesar.”(J)
13 When Pilate heard these words, he brought Jesus outside and sat[b] on the judge’s bench at a place called The Stone Pavement, or in Hebrew[c] Gabbatha.(K) 14 Now it was the day of Preparation for the Passover, and it was about noon. He said to the Jews, “Here is your King!”(L) 15 They cried out, “Away with him! Away with him! Crucify him!” Pilate asked them, “Shall I crucify your King?” The chief priests answered, “We have no king but Caesar.” 16 Then he handed him over to them to be crucified.
The Crucifixion of Jesus
So they took Jesus,(M) 17 and carrying the cross by himself he went out to what is called the Place of the Skull, which in Hebrew[d] is called Golgotha.(N) 18 There they crucified him and with him two others, one on either side, with Jesus between them. 19 Pilate also had an inscription written and put on the cross. It read, “Jesus of Nazareth,[e] the King of the Jews.” 20 Many of the Jews read this inscription because the place where Jesus was crucified was near the city, and it was written in Hebrew,[f] in Latin, and in Greek. 21 Then the chief priests of the Jews said to Pilate, “Do not write, ‘The King of the Jews,’ but, ‘This man said, I am King of the Jews.’ ”(O) 22 Pilate answered, “What I have written I have written.” 23 When the soldiers had crucified Jesus, they took his clothes and divided them into four parts, one for each soldier. They also took his tunic; now the tunic was seamless, woven in one piece from the top. 24 So they said to one another, “Let us not tear it but cast lots for it to see who will get it.” This was to fulfill what the scripture says,
“They divided my clothes among themselves,
and for my clothing they cast lots.”(P)
25 And that is what the soldiers did.
Meanwhile, standing near the cross of Jesus were his mother, and his mother’s sister, Mary the wife of Clopas, and Mary Magdalene.(Q) 26 When Jesus saw his mother and the disciple whom he loved standing beside her, he said to his mother, “Woman, here is your son.”(R) 27 Then he said to the disciple, “Here is your mother.” And from that hour the disciple took her into his own home.
28 After this, when Jesus knew that all was now finished, he said (in order to fulfill the scripture), “I am thirsty.”(S) 29 A jar full of sour wine was standing there. So they put a sponge full of the wine on a branch of hyssop and held it to his mouth. 30 When Jesus had received the wine, he said, “It is finished.” Then he bowed his head and gave up his spirit.(T)
Jesus’s Side Is Pierced
31 Since it was the day of Preparation, the Jews did not want the bodies left on the cross during the Sabbath, especially because that Sabbath was a day of great solemnity. So they asked Pilate to have the legs of the crucified men broken and the bodies removed.(U) 32 Then the soldiers came and broke the legs of the first and of the other who had been crucified with him.(V) 33 But when they came to Jesus and saw that he was already dead, they did not break his legs. 34 Instead, one of the soldiers pierced his side with a spear, and at once blood and water came out.(W) 35 (He who saw this has testified so that you also may believe. His testimony is true, and he knows[g] that he tells the truth, so that you also may continue[h] to believe.)(X) 36 These things occurred so that the scripture might be fulfilled, “None of his bones shall be broken.”(Y) 37 And again another passage of scripture says, “They will look on the one whom they have pierced.”(Z)
The Burial of Jesus
38 After these things, Joseph of Arimathea, who was a disciple of Jesus, though a secret one because of his fear of the Jews, asked Pilate to let him take away the body of Jesus. Pilate gave him permission, so he came and removed his body. 39 Nicodemus, who had at first come to Jesus by night, also came, bringing a mixture of myrrh and aloes, weighing about a hundred pounds.(AA) 40 They took the body of Jesus and wrapped it with the spices in linen cloths, according to the burial custom of the Jews.(AB) 41 Now there was a garden in the place where he was crucified, and in the garden there was a new tomb in which no one had ever been laid. 42 And so, because it was the Jewish day of Preparation and the tomb was nearby, they laid Jesus there.
Giăng 19
New Vietnamese Bible
Phi-lát Tra Vấn Chúa
19 Đoạn Phi-lát ra lệnh giải Đức Giê-su đi và sai đánh đòn Ngài. 2 Quân lính bện một mão gai đội lên đầu Ngài, khoác áo choàng màu đỏ sẫm[a] cho Ngài; 3 rồi lần lượt tiến đến trước Ngài chế giễu: “Muôn tâu vua Do Thái.” Họ cũng vả vào mặt Ngài.
4 Phi-lát bước ra ngoài một lần nữa, nói với đoàn dân: “Này ta sẽ đưa người ấy ra đây cho các ngươi biết ta không tìm được lý do nào để tuyên án cả.” 5 Thế là Đức Giê-su bị giải ra, đầu đội mão gai, mình khoác áo đỏ sẫm. Phi-lát bảo họ: “Kìa, hãy nhìn người này.”
6 Vừa khi các thượng tế và đám thuộc hạ thấy Ngài, họ la hét: “Đóng đinh hắn! Đóng đinh hắn!” Phi-lát bảo: “Thế thì các ngươi tự bắt người mà đóng đinh đi. Ta không thấy người này có tội gì cả.”
7 Đám đông la ó: “Chúng tôi có luật, chiếu luật đó hắn phải chết, vì hắn tự cho mình là Con Đức Chúa Trời.”
8 Phi-lát nghe như thế càng thêm sợ hãi.
9 Ông ta trở vào nội điện, hỏi Đức Giê-su: “Ngươi từ đâu đến?” Nhưng Đức Giê-su không trả lời. 10 Phi-lát nói với Ngài: “Ngươi không chịu nói với ta sao? Hãy nhớ là ta có quyền tha mạng hay đóng đinh ngươi.”
11 Đức Giê-su trả lời: “Ông chỉ có quyền trên Ta khi Đức Chúa Trời ban cho ông quyền đó. Vì vậy người nộp Ta cho ông còn nặng tội hơn.”
12 Từ đấy, Phi-lát tìm cách tha Đức Giê-su, nhưng đám người Do Thái la hét: “Nếu thống đốc tha hắn thì thống đốc không phải là bạn của Sê-sa. Bất kỳ người nào tự xưng là vua đều chống nghịch Sê-sa.”
13 Khi Phi-lát nghe những lời này, ông đưa Đức Giê-su ra ngoài, và ngồi xử tại chỗ gọi là Nền Lát Đá (tiếng Do Thái là Ga-ba-tha). 14 Hôm ấy là ngày Chuẩn Bị của Lễ Vượt Qua, khoảng giữa trưa. Phi-lát nói với dân chúng: “Nhìn đây, Vua của các ngươi.”
15 Họ gào thét: “Đóng đinh hắn đi!” Phi-lát hỏi họ: “Các ngươi muốn ta đóng đinh Vua của các ngươi sao?” Các thượng tế trả lời: “Chúng tôi không có một vua nào ngoài Sê-sa.”
16 Vậy, Phi-lát giao Đức Giê-su cho họ đóng đinh.
Đức Giê-su Bị Đóng Đinh(A)
Họ liền giải Đức Giê-su đi.
17 Ngài đi ra, vác cây thập tự đi đến chỗ tên là Cái Sọ, tiếng Do Thái gọi là Gô-gô-tha. 18 Tại đó, họ đóng đinh Ngài. Họ cũng đóng đinh hai người khác hai bên, còn Đức Giê-su ở chính giữa.
19 Phi-lát cho viết một tấm bảng treo lên cây thập tự, ghi rằng: “GIÊ-SU NGƯỜI NA-XA-RÉT, VUA DÂN DO THÁI.” 20 Nhiều người Do Thái đọc bảng này vì nơi Đức Giê-su bị đóng đinh gần thành phố. Bảng này được ghi bằng các thứ tiếng Do Thái, La Tinh và Hy Lạp. 21 Các thượng tế thưa cùng Phi-lát: “Xin đừng ghi ‘Vua dân Do Thái’ nhưng đổi lại ‘Người này nói: Ta là Vua Do Thái.’ ”
22 Phi-lát trả lời: “Điều ta đã viết đã được viết rồi.”
23 Toán lính đóng đinh Đức Giê-su xong, lấy quần áo Ngài chia làm bốn phần, mỗi người một phần. Còn áo trong của Ngài, vì dệt nguyên tấm, không có đường may, nên họ bảo nhau:
24 “Đừng xé áo ra nhưng chúng ta hãy bắt thăm xem ai được.” Như vậy để ứng nghiệm lời Kinh Thánh:
“Chúng chia nhau quần áo tôi
Và bắt thăm lấy áo trong của tôi.”[b]
Bọn lính đã làm đúng những điều đó.
25 Mẹ của Đức Giê-su và dì của Ngài, Ma-ri vợ của Cơ-lê-ô-ba, cùng Ma-ri Ma-đơ-len đứng gần cây thập tự của Chúa. 26 Đức Giê-su thấy mẹ Ngài và môn đệ Ngài yêu quý đứng đó thì thưa với mẹ: “Xin mẹ nhận người này làm con, hãy nhìn con trai của bà!” 27 Rồi Ngài bảo môn đệ ấy: “Hãy nhìn mẹ của con!” Từ lúc ấy, môn đệ này rước bà về ở với mình.
28 Đức Giê-su biết mọi việc đã hoàn tất để ứng nghiệm Kinh Thánh thì bảo: “Ta khát.” 29 Tại đó có một bình đầy giấm,[c] nên người ta lấy một miếng bọt biển nhúng giấm, gắn vào đầu một cành bài hương đưa lên tận miệng Ngài. 30 Sau khi nếm giấm, Đức Giê-su thốt lên: “Xong rồi.” Đoạn, Ngài gục đầu xuống, trút linh hồn.
31 Vì hôm đó nhằm ngày Chuẩn Bị lễ Vượt Qua, các nhà lãnh đạo Do Thái không muốn xác chết còn trên cây thập tự trong ngày Sa-bát, và vì là ngày Sa-bát trọng đại, nên họ xin Phi-lát cho đánh gãy ống chân những người bị đóng đinh để hạ xác xuống. 32 Quân lính đến đánh gãy ống chân người thứ nhất, rồi đến người kế đang cùng bị đóng đinh với Ngài. 33 Khi đến gần Đức Giê-su, thấy Ngài đã chết rồi, họ không đánh gãy chân Ngài. 34 Nhưng một tên lính lấy giáo đâm vào hông Ngài, tức thì máu và nước chảy ra. 35 Người chứng kiến việc này đã làm chứng. Lời chứng của người là xác thực và người ấy biết mình nói sự thật để anh chị em cũng tin. 36 Những điều này hoàn thành để ứng nghiệm lời Kinh Thánh:
“Không một cái xương nào của Người bị gãy.”[d] 37 Và một câu Kinh Thánh khác cũng chép:
“Người ta sẽ nhìn xem Người họ đã đâm.”[e]
Chôn Đức Giê-su(B)
38 Sau đó Giô-sép, người A-ri-ma-thê, —là môn đệ kín giấu của Đức Giê-su vì sợ người Do Thái—đến xin Phi-lát cho đem xác Đức Giê-su về. Phi-lát cho phép nên ông đến lấy xác Ngài. 39 Ni-cô-đem, người trước kia đã đến thăm Đức Giê-su ban đêm, cùng đi với Giô-sép, mang theo khoảng một trăm cân[f] nhựa thơm trộn với lô hội. 40 Hai người đưa xác Đức Giê-su về liệm bằng vải gai tẩm hương liệu theo tục lệ ướp xác của người Do Thái. 41 Tại khu vườn nơi Đức Giê-su bị đóng đinh, có một hang mộ mới chưa đặt xác ai. 42 Vì hôm ấy là ngày Chuẩn Bị của người Do Thái và ngôi mộ lại ở gần, nên họ đặt xác Ngài tại đó.
New Revised Standard Version, Updated Edition. Copyright © 2021 National Council of Churches of Christ in the United States of America. Used by permission. All rights reserved worldwide.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)