Add parallel Print Page Options

An Táng Chúa

(Mat 27:57-61; Mác 15:42-47; Lu 23:50-56)

38 Sau các việc ấy, Giô-sép người A-ri-ma-thê, một môn đồ thầm kín của Ðức Chúa Jesus vì sợ người Do-thái, đến xin Phi-lát để lấy xác Ðức Chúa Jesus đem chôn. Phi-lát chấp thuận. Vậy ông đến lấy xác Ngài và đem đi. 39 Ni-cô-đem, người trước kia đã đến gặp Ðức Chúa Jesus trong ban đêm, cũng đến và mang theo khoảng một trăm cân mộc dược trộn với trầm hương. 40 Họ lấy thi hài Ðức Chúa Jesus, dùng vải gai mịn và thuốc thơm bó xác Ngài lại, theo tục khâm liệm của người Do-thái. 41 Vả, gần chỗ Ngài chịu đóng đinh có một cái vườn, trong vườn ấy có một hang mộ còn mới, chưa chôn ai. 42 Vì hôm đó là ngày Chuẩn Bị của người Do-thái và ngôi mộ lại ở gần, nên họ chôn Ðức Chúa Jesus trong đó.

Ngôi Mộ Trống

(Mat 28:1-8; Mác 16:1-8; Lu 24:1-10)

20 Ngày thứ nhất trong tuần, Ma-ry Mạc-đa-len đến thăm mộ rất sớm, lúc trời vẫn còn mờ mờ tối; bà thấy tảng đá chận cửa mộ đã bị dời đi. Do đó bà chạy đến gặp Si-môn Phi-rơ và môn đồ kia, người được Ðức Chúa Jesus thương mến, và nói với họ, “Người ta đã đem Chúa ra khỏi mộ, và chúng tôi không biết họ đặt Ngài ở đâu.”

Vậy Phi-rơ và môn đồ ấy đi ra, và họ đi đến mộ. Cả hai cùng chạy, nhưng môn đồ ấy chạy nhanh hơn Phi-rơ và đến mộ trước. Môn đồ ấy cúi xuống, nhìn vào trong, và thấy cuộn vải liệm nằm đó, nhưng không bước vào.

Si-môn Phi-rơ theo đến nơi, ông bước vào trong mộ và thấy cuộn vải liệm nằm đó, còn vải quấn đầu Ngài không nằm chung với cuộn vải liệm, nhưng vẫn còn cuộn lại và ở riêng một nơi. Môn đồ ấy, người chạy đến trước, cũng bước theo vào trong mộ, và khi thấy như thế thì tin. Số là lúc đó họ chưa hiểu Kinh Thánh dạy rằng Ngài phải từ cõi chết sống lại.Lu 24:46; Thi 16:9-11; Ê-sai 53:10-11

10 Sau đó hai môn đồ bước ra và trở về nhà.

Chúa Hiện Ra cho Ma-ry Mạc-đa-len

(Mat 28:9-10; Mác 16:9-11)

11 Tuy nhiên Ma-ry cứ đứng khóc bên ngoài cửa mộ. Bà vừa khóc, vừa cúi xuống, nhìn vào trong mộ. 12 Bà thấy hai vị thiên sứ y phục trắng xóa đang ngồi ở chỗ xác Ðức Chúa Jesus đã nằm, một vị ngồi ở đàng đầu, và một vị ngồi ở đàng chân. 13 Họ hỏi bà, “Này bà,[a] tại sao bà khóc?”

Bà trả lời họ, “Bởi vì người ta đã đem Chúa của tôi đi, và tôi không biết họ để Ngài ở đâu.” 14 Khi nói xong, bà quay lại và thấy Ðức Chúa Jesus đứng đó, nhưng bà không biết đó là Ðức Chúa Jesus.

15 Ðức Chúa Jesus nói với bà, “Này bà, tại sao bà khóc? Bà tìm ai?”

Tưởng Ngài là người làm vườn, bà nói với Ngài, “Thưa ông, nếu ông đã đem Ngài đi, xin nói cho tôi biết ông đã để Ngài ở đâu, để tôi sẽ đến đem Ngài đi.”

16 Ðức Chúa Jesus nói với bà, “Ma-ry!”

Bà quay hẳn người lại và nói với Ngài, “Ra-bu-ni!”[b] nghĩa là ‘Thầy!’

17 Ðức Chúa Jesus bảo bà, “Ðừng đụng vào Ta, [c] vì Ta chưa lên cùng Cha, nhưng hãy đi gặp các anh em Ta và nói cho họ biết rằng Ta phải lên cùng Cha Ta và Cha các ngươi, cùng Ðức Chúa Trời của Ta và Ðức Chúa Trời của các ngươi.”

18 Ma-ry Mạc-đa-len đi và loan báo với các môn đồ, “Tôi đã gặp Chúa,” và kể lại những lời Ngài đã nói với bà.

Chúa Hiện Ra cho Các Môn Ðồ

(Mat 28:16-20; Mác 16:14-18; Lu 24:36-49)

19 Chiều tối hôm đó, ngày thứ nhất trong tuần, các cửa nơi các môn đồ đang ở đều đóng chặt, vì sợ người Do-thái, Ðức Chúa Jesus đến, đứng chính giữa họ, và nói, “Bình an cho các ngươi!”

20 Nói xong Ngài đưa hai tay và hông Ngài cho họ xem. Các môn đồ mừng rỡ vô cùng khi thấy Chúa. 21 Ðức Chúa Jesus lại nói với họ, “Bình an cho các ngươi! Như Cha đã sai Ta, Ta cũng sai các ngươi.”

22 Nói xong Ngài hà hơi trên họ và phán với họ, “Hãy nhận lãnh Ðức Thánh Linh. 23 Nếu các ngươi tha tội ai, tội người ấy được tha. Nếu các ngươi cầm tội ai, tội của người ấy bị cầm lại.”

Chúa và Thô-ma

24 Nhưng Thô-ma cũng gọi là Ði-đim,[d] một trong nhóm mười hai môn đồ, không có mặt với họ lúc Ðức Chúa Jesus hiện đến. 25 Vì vậy khi các môn đồ nói với ông, “Chúng tôi đã thấy Chúa,” ông trả lời họ, “Nếu tôi không thấy dấu đinh trong hai bàn tay Ngài, nếu tôi không đặt ngón tay tôi vào chỗ có dấu đinh, và đặt bàn tay tôi vào hông Ngài, tôi sẽ không tin.”

26 Tám ngày sau, các môn đồ lại họp nhau trong nhà, Thô-ma cũng có mặt với họ. Khi các cửa đang đóng, Ðức Chúa Jesus hiện đến, đứng chính giữa họ, và phán, “Bình an cho các ngươi!” 27 Ðoạn Ngài nói với Thô-ma, “Hãy để ngón tay ngươi vào đây và hãy xem hai bàn tay Ta, cũng hãy đưa bàn tay ngươi ra và đặt vào hông Ta. Ðừng vô tín, nhưng hãy tin.”

28 Thô-ma trả lời và nói với Ngài, “Lạy Chúa của con và Ðức Chúa Trời của con!”

29 Ðức Chúa Jesus nói với ông, “Vì ngươi đã thấy Ta, nên ngươi tin. Phước cho những người chẳng hề thấy mà tin!”

Mục Ðích của Sách

30 Ðức Chúa Jesus đã làm nhiều phép lạ khác trước mặt các môn đồ Ngài nhưng không được chép trong sách này. 31 Nhưng những việc này được chép ra để các người tin rằng Ðức Chúa Jesus chính là Ðấng Christ, Con Ðức Chúa Trời, và để khi tin các người có sự sống trong danh Ngài.

Chúa Hiện Ra cho Bảy Môn Ðồ

21 Sau các việc đó Ðức Chúa Jesus lại hiện ra cho các môn đồ Ngài tại bờ biển Ti-bê-ri-át. Việc Ngài hiện ra như thế này:

Si-môn Phi-rơ, Thô-ma cũng gọi là Con Sinh Ðôi, Na-tha-na-ên quê ở Ca-na miền Ga-li-lê, các con trai của Xê-bê-đê, và hai môn đồ khác họp với nhau.

Si-môn Phi-rơ nói với họ, “Tôi đi đánh cá.”

Họ nói với ông, “Chúng tôi cũng đi với anh.”

Họ đi ra và xuống thuyền, nhưng suốt đêm đó họ chẳng bắt được gì.

Hừng đông đến, Ðức Chúa Jesus đứng trên bờ, nhưng các môn đồ không biết đó là Ðức Chúa Jesus. Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Hỡi các con, các con có gì để ăn không?”

Họ trả lời Ngài, “Không.”

Ngài bảo họ, “Hãy thả lưới xuống bên phải thuyền, các con sẽ bắt được.” Vậy họ thả lưới xuống, rồi không thể kéo lên, vì có quá nhiều cá.

Môn đồ được Ðức Chúa Jesus thương yêu nói với Phi-rơ, “Ấy là Chúa.” Vừa nghe nói, “Ấy là Chúa,” Phi-rơ liền lấy áo choàng khoác lên mình, vì lúc đó ông đang ở trần, rồi nhảy xuống nước. Các môn đồ khác đem một thuyền nhỏ đến phụ kéo một mẻ lưới đầy cá, vì họ không cách bờ bao xa, chỉ khoảng một trăm mét.[e]

Khi lên bờ họ thấy đã có than đang cháy hực, với cá đang nướng ở trên, và có bánh nữa. 10 Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Hãy đem ít cá các ngươi mới bắt được lại đây.”

11 Vậy Si-môn Phi-rơ lên thuyền, và kéo lưới vào bờ, đầy một trăm năm mươi ba con cá lớn, và dù nhiều cá dường ấy, lưới vẫn không rách.

12 Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Hãy lại ăn điểm tâm.” Bấy giờ không môn đồ nào dám hỏi Ngài, “Ngài là ai?” Vì họ đều biết rằng ấy là Chúa.

13 Ðức Chúa Jesus đến, lấy bánh, và trao cho họ, rồi Ngài cũng lấy cá và làm như vậy. 14 Ðây là lần thứ ba Ðức Chúa Jesus hiện ra cho các môn đồ Ngài sau khi Ngài từ cõi chết sống lại.

Chúa và Phi-rơ

15 Sau khi họ ăn xong, Ðức Chúa Jesus nói với Si-môn Phi-rơ, “Hỡi Si-môn con Giăng, ngươi yêu thương Ta hơn những người này[f] chăng?”

Ông đáp, “Lạy Chúa, Ngài biết rằng con yêu mến Ngài.”

Ngài phán với ông, “Hãy cho những chiên thơ Ta ăn.”

16 Ngài lại nói với ông lần thứ hai, “Hỡi Si-môn con Giăng, ngươi yêu thương Ta chăng?”

Ông đáp, “Lạy Chúa, Ngài biết rằng con yêu mến Ngài.”

Ngài phán với ông, “Hãy chăn chiên Ta.”

17 Ngài lại nói với ông lần thứ ba, “Hỡi Si-môn con Giăng, ngươi yêu mến Ta chăng?”

Phi-rơ cảm thấy tự ái bị tổn thương vì Ngài hỏi ông đến lần thứ ba rằng, “Ngươi yêu mến Ta chăng?” Ông thưa với Ngài, “Lạy Chúa, Ngài biết hết mọi sự. Ngài biết rằng con yêu mến Ngài.”

Ðức Chúa Jesus nói với ông, “Hãy cho chiên Ta ăn. 18 Quả thật, quả thật, Ta nói với ngươi, khi ngươi còn trẻ, ngươi tự thắt lưng cho mình và muốn đi đâu thì đi; nhưng khi ngươi già, ngươi sẽ đưa tay ra, người khác sẽ thắt lưng cho ngươi và dẫn ngươi đến nơi ngươi không muốn tới.”

19 Ngài phán như vậy để chỉ về Phi-rơ sẽ chết cách nào, hầu làm vinh hiển Ðức Chúa Trời. Sau khi nói như vậy xong, Ngài bảo Phi-rơ, “Hãy theo Ta.”

Chúa và Môn Ðồ Ngài Thương

20 Phi-rơ quay lại và thấy môn đồ Ngài yêu thương đi theo; ấy là người trong bữa ăn tối đã nghiêng đầu qua trước ngực Ngài và hỏi, “Lạy Chúa, ai là kẻ sẽ phản Ngài?”

21 Phi-rơ thấy môn đồ ấy, ông hỏi Ðức Chúa Jesus, “Lạy Chúa, còn người này thì sao?”

22 Ðức Chúa Jesus đáp, “Nếu Ta muốn người ấy cứ sống cho đến khi Ta đến thì can hệ gì đến ngươi? Phần ngươi, hãy theo Ta.”

23 Lời ấy được đồn giữa vòng anh chị em[g] rằng môn đồ ấy sẽ không chết. Tuy nhiên Ðức Chúa Jesus không nói rằng người ấy sẽ không chết, nhưng Ngài chỉ nói, “Nếu Ta muốn người ấy cứ sống cho đến khi Ta đến thì can hệ gì đến ngươi.”

24 Ðây chính là môn đồ đã làm chứng về những việc này và đã viết những điều này. Chúng ta biết rằng lời chứng của người ấy là thật.

25 Còn nhiều điều khác mà Ðức Chúa Jesus đã làm; ví bằng người ta phải viết hết từng việc một, thì tôi thiết tưởng cả thế gian cũng không thể chứa hết các sách được viết ra.

Footnotes

  1. Giăng 20:13 nt: người đàn bà (2:4; 4:21; 8:10; 19:26; 20:15) [tương tự trong câu 15]
  2. Giăng 20:16 “Ra-bu-ni” là tiếng A-ram
  3. Giăng 20:17 ctd: Ðừng ôm lấy Ta
  4. Giăng 20:24 Ði-đim nghĩa là “Con Sinh Ðôi”
  5. Giăng 21:8 nt: 200 cubits
  6. Giăng 21:15 Trong nguyên tác không xác định rõ. "Toútôn" có thể là những người đang ở đó, hay cũng có thể là ghe thuyền với những đồ nghề đánh cá, và những con cá mới bắt được.
  7. Giăng 21:23 nt: anh em