Add parallel Print Page Options

34 Rồi Ê-li-hu tiếp tục diễn thuyết:

“Hỡi các người khôn, hãy nghe tôi nói:
    hãy lắng nghe tôi, hỡi những kẻ hiểu biết.
Lỗ tai thử lời nói,
    như lưỡi nếm thức ăn.
Chúng ta hãy cùng quyết định xem điều gì phải,
    và hãy học điều tốt.
Gióp bảo, ‘Tôi vô tội,
    Thượng Đế không chịu phân xử công bằng cho tôi.
Thay vì được phân xử công bình, tôi bị gọi là kẻ nói dối.
    Tôi đã bị tổn thương nặng nề, dù rằng tôi không hề phạm tội.’

Không ai giống như Gióp;
    uống sỉ nhục như nước lạnh.
Anh ta chơi với bọn làm ác,
    giao du với phường hung bạo
vì anh nói, ‘Làm Thượng Đế vui lòng có ích gì.’

10 Cho nên những ai thông hiểu hãy nghe tôi đây.
    Thượng Đế không bao giờ lầm lẫn!
    Đấng Toàn Năng không thể làm ác.
11 Thượng Đế báo trả cho mọi người theo điều họ làm,
    và đền bù tương xứng với hành vi của họ.
12 Thật vậy, Thượng Đế không hề sai lầm;
    Đấng Toàn Năng không bao giờ vặn vẹo điều công chính.
13 Không ai cử Thượng Đế cai quản khắp đất,
    hay đặt Ngài quản lý cả vũ trụ.
14 Nếu Thượng Đế quyết định,
    cất mạng sống hay hơi thở,
15 thì tất cả mọi người đều chết chung nhau,
    và trở thành bụi đất.

16 Nếu các anh hiểu biết, hãy nghe đây;
    hãy lắng nghe điều tôi nói.
17 Có quan cai trị nào mà ghét lẽ công bằng không?
    Làm sao anh trách móc Thượng Đế là Đấng công bằng và Toàn Năng?
18 Thượng Đế là Đấng nói với các vua, ‘Mấy anh là đồ vô dụng,’
    hay bảo các kẻ quyền thế, ‘Các anh là đồ độc ác.’
19 Ngài không nể nang quan trưởng hay bất cứ ai,
    Ngài không trọng người giàu hơn người nghèo,
    vì chính Ngài dựng nên họ.
20 Họ có thể qua đời trong nháy mắt, ngay giữa đêm.
    Nếu họ bị đánh gục, họ tàn đời;
    người quyền thế cũng chết không phương cứu vãn.

21 Thượng Đế quan sát bước đi người;
    Ngài thấy mỗi bước họ đi.
22 Không có nơi tối tăm hay bóng tối nào
    mà kẻ ác có thể trốn khỏi mặt Ngài.
23 Ngài không cần định thời gian
    cho con người đến trước mặt Ngài để bị xét xử.
24 Ngài không cần phải hạch hỏi khi người ta làm quấy,
    Dù cho họ là kẻ có quyền thế.
    Ngài chỉ cần tiêu diệt họ và đặt người khác thế chỗ họ.
25 Vì Thượng Đế biết điều họ làm,
    Ngài đánh bại họ ban đêm, họ bị chà đạp.
26 Ngài trừng phạt họ về điều ác họ làm, để mọi người nhìn thấy,
27 Ngài làm như thế vì họ chống nghịch Ngài,
    và không thèm để ý đến đường lối Ngài.
28 Tiếng kêu của người nghèo đến tai Thượng Đế;
    Ngài nghe tiếng kêu xin của kẻ khốn cùng.
29 Nhưng nếu Thượng Đế cứ im lặng thì ai làm gì được Ngài?
    Nếu Ngài ẩn mặt, thì ai thấy được Ngài?
    Thượng Đế vẫn cai quản các quốc gia và con người.
30 Ngài không cho kẻ ác cai trị
    và để chúng đánh bẫy người khác.

31 Nhưng nếu có ai thưa với Thượng Đế,
    ‘Tôi có lỗi, tôi sẽ không phạm tội nữa.
32 Xin hãy dạy tôi điều tôi không thấy.
    Nếu tôi có làm gì sai, tôi sẽ không tái phạm.’
33 Cho nên, Gióp ơi, chẳng lẽ Thượng Đế thưởng anh theo điều anh muốn
    mà chính anh không chịu thay đổi?
    Chính anh phải quyết định, không phải tôi,
    cho nên hãy nói cho tôi điều anh biết.
34 Người khôn ngoan nghe tôi nói,
    kẻ hiểu biết bảo rằng,
35 ‘Gióp nói mà không biết điều mình nói có đúng không;
    lời nói của Gióp chứng tỏ mình không hiểu biết.’
36 Ước gì Gióp được thử thách đến cùng,
    vì Gióp trả lời như kẻ ác!
37 Bây giờ Gióp thêm tội chống nghịch Thượng Đế.
    Anh ta vỗ tay phản đối, càng ngày càng chống báng Ngài.”

35 Ê-li-hu nói tiếp:

“Gióp ơi, anh nói không đúng,
    Anh bảo, ‘Tôi phải hơn Thượng Đế,’
anh cũng nói, ‘Làm vui lòng Ngài thì ích lợi gì?
    Tôi không phạm tội cũng chẳng ích gì.’

Tôi sẽ trả lời anh và các bạn hữu anh.
Hãy nhìn lên trời,
    ngó các đám mây trên cao kia.
Nếu anh phạm tội thì chẳng thiệt hại gì cho Thượng Đế;
    dù cho tội lỗi anh đầy tràn,
    chúng chẳng làm gì cho Ngài;
Dù cho anh đạo đức,
    anh chẳng cho Thượng Đế được điều gì;
    Ngài chẳng nhận gì từ tay anh.
Đường lối ác độc của anh chỉ hại một người như anh thôi,
    còn điều tốt anh làm chỉ giúp được những con người khác.

Người ta kêu cứu khi gặp cảnh khốn khó;
    họ van xin kẻ quyền thế giúp đỡ.
10 Nhưng không ai hỏi,
    ‘Thượng Đế, Đấng Tạo Hóa tôi,
    Đấng ban cho chúng tôi bài hát trong đêm,
11 Ngài tạo làm cho chúng ta khôn ngoan hơn mọi loài thú trên đất,
    và khôn hơn các loài chim trời.’

12 Thượng Đế không thèm trả lời kẻ ác khi họ kêu cứu,
    vì chúng nó tự phụ.
13 Ngài không thèm nghe tiếng van xin vô ích của chúng;
    Đấng Toàn Năng không thèm lưu ý tới chúng.
14 Ngài càng ít lưu ý tới anh,
    nếu anh nói anh không thấy Ngài,
    rằng trường hợp của anh ở trước mặt Ngài,
    rằng anh phải chờ đợi Ngài,

15 rằng cơn giận Ngài chưa trừng phạt,
    và Ngài không để ý đến điều ác.
16 Như thế Gióp chỉ nói nhảm,
    nói mà không biết mình nói gì.”

Hội đồng tại Giê-ru-sa-lem

15 Có mấy người từ Giu-đia đến An-ti-ốt dạy các tín hữu không phải người Do-thái rằng, “Các anh không thể nào được cứu, nếu không chịu cắt dương bì như Mô-se dạy chúng tôi.” Phao-lô và Ba-na-ba nhất quyết chống đối sự dạy dỗ ấy và tranh luận với họ. Cho nên hội thánh quyết định phái Phao-lô, Ba-na-ba và một số người khác xuống Giê-ru-sa-lem để thảo luận về vấn đề nầy với các sứ đồ và trưởng lão.

Hội thánh giúp đỡ họ trong chuyến đi. Họ đi qua xứ Phê-ni-xi và Xa-ma-ri, thuật cho mọi người biết những người không phải Do-thái đã trở lại với Thượng Đế ra sao. Các tín hữu rất vui mừng. Khi đến Giê-ru-sa-lem, họ được các sứ đồ, các trưởng lão, và hội thánh tiếp đón. Phao-lô, Ba-na-ba và mấy người khác thuật lại hết mọi điều Thượng Đế đã làm qua họ. Tuy nhiên một số tín hữu trước kia thuộc phái Pha-ri-xi đứng lên nói rằng, “Những người không phải Do-thái cũng phải chịu phép cắt dương bì. Họ phải được dạy tuân giữ luật pháp Mô-se.”

Các sứ đồ và các trưởng lão liền họp lại để cứu xét vấn đề nầy. Sau khi tranh luận khá lâu, Phia-rơ đứng lên nói với họ, “Thưa anh em, anh em biết là lúc đầu tiên Thượng Đế chọn lựa tôi giữa vòng anh em, để rao Tin Mừng cho những người không phải Do-thái. Họ nghe Tin Mừng từ tôi và tin nhận. Thượng Đế, Đấng biết rõ tâm tư mỗi người, đã tiếp nhận họ. Ngài cho chúng ta thấy điều ấy qua việc Ngài ban Thánh Linh cho họ cũng như đã ban cho chúng ta. Trước mặt Thượng Đế, họ không khác gì chúng ta. Lúc họ tin thì Ngài khiến lòng họ tinh sạch. 10 Vậy thì tại sao các anh em muốn thách thức Chúa bằng cách tròng một ách nặng [a] vào cổ của những người không phải Do-thái? Ách đó chính chúng ta và các tổ tiên chúng ta cũng không mang nổi. 11 Nhưng chúng tôi tin rằng cả chúng ta lẫn họ đều được cứu qua ân phúc của Chúa Giê-xu.”

12 Mọi người đều yên lặng. Họ lắng nghe Phao-lô và Ba-na-ba thuật lại những phép lạ và dấu kỳ Thượng Đế đã làm qua hai ông cho những người không phải Do-thái. 13 Sau khi hai sứ đồ nói xong thì Gia-cơ lên tiếng, “Thưa các anh em, xin hãy nghe tôi. 14 Anh Xi-môn đã cho chúng ta thấy Thượng Đế tỏ tình yêu thương của Ngài cho những người không phải Do-thái ra sao. Lần đầu tiên Ngài chấp nhận họ làm dân Ngài. 15 Lời của các nhà tiên tri cũng xác nhận:

16 ‘Sau các việc ấy ta sẽ trở lại.
    Nước Đa-vít giống như lều bị sập.
Nhưng ta sẽ xây dựng lại từ chốn điêu tàn,
    Ta sẽ dựng nước lại.
17 Rồi mọi dân còn sống sót
    sẽ kêu xin Chúa cứu giúp,
    và các dân tộc khác thuộc về ta,
Ta là Đấng làm hoàn thành điều ấy.’

18 ‘Những điều nầy đã được biết đến từ đầu.’ [b]

19 Cho nên tôi nghĩ chúng ta không nên gây khó khăn cho các người không phải Do-thái muốn quay về với Thượng Đế. 20 Nhưng chúng ta nên viết một lá thư cho họ dặn dò những điều sau:

Đừng dùng thức ăn đã cúng cho thần tượng, đồ cúng là đồ không thánh sạch.

Tránh mọi hình thức dâm dục.

Đừng ăn thú vật chết ngột và đừng ăn huyết.

21 Họ nên tuân giữ những điều ấy vì từ lâu luật Mô-se đã được dạy dỗ ở mỗi thành phố. Và ngày nay luật nầy vẫn được còn đọc ở hội đường vào mỗi ngày Sa-bát.”

Read full chapter

Footnotes

  1. Công Vụ Các Sứ đồ 15:10 ách nặng Hay “gánh nặng” nghĩa là luật lệ Do-thái. Một số người Do-thái tìm cách buộc nhưng tín hữu không phải Do-thái tuân theo luật lệ của họ.
  2. Công Vụ Các Sứ đồ 15:18 Sau các việc ấy … từ đầu Trích Am 9:11-12.