Add parallel Print Page Options

Gia Ðình của Gióp

Trong xứ U-xơ có một người tên Gióp. Ông thật là một người trọn vẹn và ngay thẳng, một người kính sợ Ðức Chúa Trời và lánh xa điều ác. Ông sinh được bảy con trai và ba con gái. Ông có bảy ngàn chiên, ba ngàn lạc đà, năm trăm đôi bò cày, năm trăm lừa cái, và rất nhiều tôi tớ. Do đó ông là người giàu sang quyền thế nhất so với tất cả những người ở phương đông thời bấy giờ. Các con trai ông thường luân phiên nhau đến nhà từng người, tổ chức tiệc, rồi mời ba em gái của họ đến ăn uống với họ. Khi những ngày tiệc tùng như thế xong, Gióp luôn sai người kêu họ đến và làm lễ thanh tẩy cho họ. Ông thức dậy khi trời vẫn còn sớm và dâng các của lễ thiêu cho từng đứa con của ông, vì ông tự nhủ, “Biết đâu các con tôi đã phạm tội, và trong lòng chúng đã có những ý nghĩ xúc phạm đến Ðức Chúa Trời.” Ðó là những gì Gióp thường làm.

Sa-tan Tấn Công Gióp

Một ngày kia các con của Ðức Chúa Trời đến trình diện trước mặt Chúa, và Sa-tan cũng đến giữa họ. Chúa hỏi Sa-tan, “Ngươi ở đâu đến?”

Sa-tan trả lời Chúa, “Tôi đi tới đi lui khắp đất và đi lên đi xuống ở đó.”

Chúa hỏi Sa-tan, “Ngươi có thấy tôi tớ Ta là Gióp chăng? Thật không một người nào trên đất được như nó. Nó quả là một người trọn vẹn và ngay thẳng, một người kính sợ Ðức Chúa Trời và lánh xa điều ác.”

Bấy giờ Sa-tan nói với Chúa, “Gióp há kính sợ Ðức Chúa Trời mà không có lợi gì sao? 10 Há chẳng phải Ngài đã dựng hàng rào bảo vệ quanh ông ấy, quanh nhà ông ấy, và quanh mọi vật ông ấy có hay sao? Ngài quả đã ban phước cho mọi việc tay ông ấy làm và đã khiến cho tài sản của ông ấy gia tăng trên đất. 11 Nhưng bây giờ nếu Ngài đưa tay ra đụng vào tài sản của ông ấy, khiến chúng bị thiệt hại, ông ấy sẽ nguyền rủa vào mặt Ngài ngay.”

12 Chúa phán với Sa-tan, “Ðược, Ta cho phép ngươi được quyền làm gì với những gì nó có thì làm, nhưng ngươi không được đụng tay tới mình nó.” Vậy Sa-tan đi ra khỏi thánh nhan Chúa.

Sa-tan Tấn Công Tài Sản và Con Cái của Gióp

13 Một ngày kia khi các con trai và các con gái của ông đang ăn tiệc và uống rượu trong nhà người anh cả của họ, 14 một sứ giả đến với Gióp và báo, “Các đôi bò đang cày và đàn lừa đang ăn cỏ bên cạnh, 15 bỗng dưng quân Sa-bê-an ở đâu túa ra tấn công và bắt chúng đem đi hết thảy. Chúng đã dùng gươm giết các tôi tớ ông, chỉ một mình tôi thoát được, chạy về báo tin cho ông.”

16 Trong khi người ấy vẫn còn nói, một người khác chạy đến và nói, “Lửa của Ðức Chúa Trời từ trên trời giáng xuống, thiêu rụi tất cả chiên và các tôi tớ ông. Tất cả đều đã bị thiêu rụi, chỉ một mình tôi thoát được, chạy về báo tin cho ông.”

17 Trong khi người ấy vẫn còn nói, một người khác chạy đến và nói, “Quân Canh-đê chia thành ba đạo, bất thần ba mặt tấn công, cướp hết các lạc đà và dẫn chúng đi mất. Chúng đã dùng gươm giết các tôi tớ ông, chỉ một mình tôi thoát được, chạy về báo tin cho ông.”

18 Trong khi người ấy vẫn còn nói, một người khác chạy đến và nói, “Các con trai và các con gái của ông đang ăn tiệc và uống rượu trong nhà anh cả của họ, 19 thình lình một trận cuồng phong từ sa mạc thổi tới, làm sụp bốn góc nhà, khiến nhà đổ xuống trên những người trẻ, và tất cả đều đã qua đời, chỉ một mình tôi thoát được, chạy về báo tin cho ông.”

20 Bấy giờ Gióp đứng dậy, xé rách chiếc áo choàng ông đang mặc, rồi sấp mặt xuống đất, và thờ lạy. 21 Ông nói,

“Tôi trần truồng ra khỏi lòng mẹ;
Tôi sẽ trần truồng mà trở về.
Chúa ban cho, rồi Chúa lại cất đi.
Chúc tụng danh Chúa.”

22 Trong mọi sự đó Gióp không hề phạm tội, và ông không hề cáo buộc Ðức Chúa Trời đã hành động sai lầm.

Sa-tan Tấn Công Sức Khỏe của Gióp

Một ngày kia các con của Ðức Chúa Trời đến trình diện trước mặt Chúa, và Sa-tan cũng đến giữa họ để trình diện trước mặt Chúa. Chúa hỏi Sa-tan, “Ngươi ở đâu đến?”

Sa-tan trả lời với Chúa, “Tôi đi tới đi lui khắp đất và đi lên đi xuống ở đó.”

Chúa hỏi Sa-tan, “Ngươi có thấy tôi tớ Ta là Gióp chăng? Thật không một người nào trên đất được như nó. Nó quả là một người trọn vẹn và ngay thẳng, một người kính sợ Ðức Chúa Trời và lánh xa điều ác. Nó vẫn giữ vững lòng liêm chính của nó, dù ngươi đã giục Ta chống lại nó và gây thiệt hại cho nó một cách vô cớ.”

Bấy giờ Sa-tan trả lời với Chúa, “Da đền da! Tất cả những gì người ta có họ có thể bỏ hết, miễn sao giữ được mạng mình. Nhưng bây giờ nếu Ngài đưa tay ra đụng vào xương vào thịt ông ấy, gây hại đến sức khỏe ông ấy, ông ấy sẽ nguyền rủa vào mặt Ngài ngay.”

Chúa phán với Sa-tan, “Thôi được, Ta cho ngươi được quyền đụng đến thân thể nó, nhưng ngươi không được làm hại đến tính mạng nó.”

Vậy Sa-tan đi ra khỏi thánh nhan Chúa và hành hạ Gióp, khiến ông bị ung độc lở loét từ bàn chân đến đỉnh đầu. Ông phải ngồi giữa đám tro, lấy mảnh sành, và gãi.

Bấy giờ vợ ông nói với ông, “Ðến giờ nầy mà anh vẫn còn giữ lòng liêm chính của anh sao? Anh hãy nguyền rủa Ðức Chúa Trời và chết quách cho rồi!”

10 Nhưng ông trả lời bà, “Sao em nói như một bà điên vậy? Khi Ðức Chúa Trời đưa tay ban phước, chúng ta đã biết đón nhận; bây giờ Ngài giáng họa, chúng ta lại không biết nhận lãnh sao?” Trong mọi sự đó Gióp không để cho lời nói ra từ miệng ông làm cho ông mang tội.

Ba Bạn của Gióp Ðến Thăm

11 Bấy giờ, khi ba bạn của Gióp, Ê-li-pha người Tê-man, Binh-đát người Su-a, và Xô-pha người Na-a-mát, nghe tin về mọi tai họa xảy đến với ông, mỗi người lên đường đến thăm ông. Họ hẹn gặp nhau và cùng đến nhà ông để chia buồn và an ủi ông. 12 Khi thấy ông ở đàng xa, họ không thể nhận ra ông, đến khi biết đúng là ông rồi, họ bật khóc lớn tiếng. Họ xé rách áo choàng họ đang mặc, rồi hốt bụi tung lên trời, và để bụi rơi xuống đầu họ. 13 Họ ngồi xuống đất với ông bảy ngày và bảy đêm. Không ai thốt được một lời nào với ông, vì họ thấy nỗi đau đớn của ông quá lớn.

22 Môi-se được giáo dục tất cả sự khôn ngoan của người Ai-cập, và là một người có quyền trong lời nói và việc làm.

23 Khi ông được bốn mươi tuổi, lòng ông nảy ra ý định đi thăm đồng bào[a] mình, tức dân I-sơ-ra-ên. 24 Khi ông thấy một đồng bào ông bị người Ai-cập bức hiếp, ông đã ra tay binh vực, và để binh vực người bị bức hiếp, ông đã thẳng tay đánh chết người Ai-cập đó. 25 Lúc ấy ông nghĩ rằng đồng bào[b] ông sẽ hiểu rằng Ðức Chúa Trời đã dùng ông để giải cứu họ, nhưng họ không hiểu như vậy.

26 Ngày hôm sau khi thấy họ đánh nhau, ông đến gần và tìm cách giải hòa. Ông nói, ‘Thưa các anh em, các anh em là đồng bào ruột thịt với nhau, sao lại đánh nhau như vậy?’ 27 Nhưng kẻ đang đánh người lân cận mình xô ông ra và nói, ‘Ai đã lập ông làm người lãnh đạo và quan án của chúng tôi? 28 Bộ ông tính giết tôi như đã giết người Ai-cập hôm qua sao?’ 29 Nghe những lời ấy, Môi-se liền bỏ trốn và trở thành một kiều dân trong xứ Mi-đi-an; ở đó ông sinh được hai con trai.

30 Cách bốn mươi năm sau, một Thiên Sứ hiện đến với ông trong ngọn lửa của bụi gai cháy trong đồng hoang trên Núi Si-nai. 31 Khi Môi-se thấy cảnh tượng ấy, ông lấy làm lạ; và khi ông lại gần để xem cho rõ thì có tiếng của Chúa phán với ông, 32 ‘Ta là Ðức Chúa Trời của các tổ phụ ngươi, Ðức Chúa Trời của Áp-ra-ham, I-sác, và Gia-cốp.’ Môi-se run sợ và không dám nhìn nữa. 33 Nhưng Chúa phán với ông, ‘Hãy cởi giày ở chân ngươi ra, vì nơi ngươi đứng là đất thánh. 34 Ta đã thấy cảnh dân Ta bị ngược đãi ở Ai-cập, và Ta đã nghe tiếng rên siết của chúng, nên Ta xuống để giải thoát chúng. Bây giờ, hãy lại đây, để Ta sẽ sai ngươi đến Ai-cập.’

35 Chính Môi-se này là người họ đã loại bỏ và bảo rằng, ‘Ai lập ông làm người lãnh đạo và quan án?’ Ông ấy chính là người đã được Ðức Chúa Trời sai đi làm người lãnh đạo và người giải thoát họ bằng cánh tay của vị Thiên Sứ đã hiện ra cho ông trong bụi gai. 36 Ông ấy chính là người đã dẫn họ ra đi sau khi đã thực hiện những dấu kỳ và phép lạ ở Ai-cập, rồi ở Hồng Hải, và trong đồng hoang bốn mươi năm. 37 Chính Môi-se này là người đã nói với con dân I-sơ-ra-ên,

‘Ðức Chúa Trời sẽ dấy lên từ giữa anh chị em một đấng tiên tri như tôi cho anh chị em.’[c]

38 Ông ấy là người đã ở với hội chúng trong đồng hoang, cùng với vị Thiên Sứ đã nói chuyện với ông trên Núi Si-nai, và với các tổ phụ chúng ta. Ông ấy là người đã nhận những lời hằng sống để truyền lại cho chúng ta. 39 Nhưng các tổ phụ chúng ta không muốn vâng lời ông ấy; họ gạt ông ấy qua một bên và xoay lòng muốn trở về Ai-cập. 40 Họ nói với A-rôn,

‘Hãy làm cho chúng tôi những vị thần để đi trước dẫn dắt chúng tôi, vì Môi-se này, người đã dẫn chúng tôi ra khỏi xứ Ai-cập, chúng tôi không biết chuyện gì đã xảy đến cho ông ấy.’Phục 32:1, 23

41 Trong những ngày đó họ đúc tượng một con bò con, rồi đem của tế lễ đến dâng cho tượng bò con đó, và vui mừng về công việc của tay họ làm ra. 42 Vì thế Ðức Chúa Trời đã lìa bỏ họ, phó mặc họ cho sự thờ cúng các thiên binh trên trời, như có chép trong sách của các đấng tiên tri rằng,

‘Hỡi nhà I-sơ-ra-ên, các ngươi há đã dâng cho Ta các thú vật hiến tế và các lễ vật suốt bốn mươi năm trong đồng hoang sao?
43 Các ngươi đã đem theo lều thờ thần Mô-lóc,
Và ngôi sao thần Rê-phan của các ngươi,
Ðó là những thần tượng các ngươi làm ra để thờ.
Nên Ta sẽ đày các ngươi qua bên kia Ba-by-lôn.’Am 5:25-27 LXX

Read full chapter

Footnotes

  1. Công Vụ Các Sứ đồ 7:23 nt: anh em
  2. Công Vụ Các Sứ đồ 7:25 nt: anh em
  3. Công Vụ Các Sứ đồ 7:37 Phục 18:15. Có bản dịch khác thêm, “Anh chị em phải nghe lời đấng tiên tri ấy.”