Add parallel Print Page Options

Oh, that my eyes were a fountain of tears; I would weep forever; I would sob day and night for the slain of my people! Oh, that I could go away and forget them and live in some wayside shack in the desert, for they are all adulterous, treacherous men.

“They bend their tongues like bows to shoot their arrows of untruth. They care nothing for right and go from bad to worse; they care nothing for me,” says the Lord.

Beware of your neighbor! Beware of your brother! All take advantage of one another and spread their slanderous lies. With practiced tongues they fool and defraud each other; they wear themselves out with all their sinning.

“They pile evil upon evil, lie upon lie, and utterly refuse to come to me,” says the Lord.

Therefore, the Lord Almighty says this: “See, I will melt them in a crucible of affliction. I will refine them and test them like metal. What else can I do with them? For their tongues aim lies like poisoned spears. They speak cleverly to their neighbors while planning to kill them. Should not I punish them for such things as this?” asks the Lord. “Shall not my soul be avenged on such a nation as this?”

10 Sobbing and weeping, I point to their mountains and pastures, for now they are desolate, without a living soul. Gone is the lowing of cattle, gone the birds and wild animals. All have fled.

11 “And I will turn Jerusalem into heaps of ruined houses where only jackals have their dens. The cities of Judah shall be ghost towns, with no one living in them.”

12 Who is wise enough to understand all this? Where is the Lord’s messenger to explain it? Why is the land a wilderness so that no one dares even to travel through?

13 “Because,” the Lord replies, “my people have forsaken my commandments and not obeyed my laws. 14 Instead, they have done whatever they pleased and worshiped the idols of Baal, as their fathers told them to.” 15 Therefore, this is what the Lord, the God of Israel, says: Look! I will feed them with bitterness and give them poison to drink. 16 I will scatter them around the world, to be strangers in distant lands; and even there the sword of destruction shall chase them until I have utterly destroyed them.

17-18 The Lord Almighty says: “Send for the mourners! Quick! Begin your crying! Let the tears flow from your eyes. 19 Hear Jerusalem weeping in despair. ‘We are ruined! Disaster has befallen us! We must leave our land and homes!’” 20 Listen to the words of God, O women who wail. Teach your daughters to wail and your neighbors too. 21 For death has crept in through your windows into your homes. He has killed off the flower of your youth. Children no longer play in the streets; the young men gather no more in the squares.

22 Tell them this, says the Lord: Bodies shall be scattered across the fields like manure, like sheaves after the mower, and no one will bury them.

23 The Lord says: Let not the wise man bask in his wisdom, nor the mighty man in his might, nor the rich man in his riches. 24 Let them boast in this alone: That they truly know me, and understand that I am the Lord of justice and of righteousness whose love is steadfast; and that I love to be this way.

25-26 A time is coming, says the Lord, when I will punish all those who are circumcised in body but not in spirit—the Egyptians, Edomites, Ammonites, Moabites, Arabs, and yes, even you people of Judah. For all these pagan nations also circumcise themselves. Unless you circumcise your hearts by loving me, your circumcision is only a heathen rite like theirs, and nothing more.

Ước gì đầu tôi là suối nước
    và mắt tôi là nguồn lệ!
Để tôi than khóc ngày đêm
    cho những người dân của tôi đã bị giết.
Ước gì tôi có một nơi ở trong sa mạc,
    một cái nhà để lữ khách trú đêm,
    để tôi có thể tránh xa dân tôi.
Để tôi có thể tạm xa lánh họ,
    vì họ đều bất trung cùng Thượng Đế;
    ai nấy đều chống nghịch Ngài.

Sự thất bại của Giu-đa

“Chúng dùng lưỡi mình như cái cung,
    bắn những lời dối gạt
    ra khỏi miệng mình như tên.
Sự dối trá, không phải sự thật,
    đã lan tràn khắp xứ.
Chúng làm từ chuyện ác nầy đến chuyện ác khác.
    Chúng chẳng biết ta là ai,” CHÚA phán vậy.
“Ai nấy hãy trông chừng bạn hữu mình,
    chớ tin tưởng thân nhân mình,
vì ai nấy đều lường gạt lẫn nhau,
    bạn bè đi phao điều láo khoét về ngươi.
Ai nấy đều nói dối cùng bạn mình,
    chẳng có ai nói thật cả.
Dân Giu-đa đã tập lưỡi mình nói dối.
    Chúng phạm tội đến khi thấm mệt.
Hỡi Giê-rê-mi, ngươi sống giữa những lời dối gạt;
    vì nói dối nên chúng không chịu nhìn biết ta,”
    CHÚA phán vậy.

Nên CHÚA Toàn Năng phán như sau:
“Ta sẽ thử nghiệm dân Giu-đa
    như người ta dùng lửa thử kim loại.
Ta không có cách nào khác,
    vì dân ta đã phạm tội.
Lưỡi chúng bén nhọn như tên.
    Môi miệng chúng nói điều dối trá.
Ai nấy đều nói ngon ngọt cùng người láng giềng mình,
    mà trong lòng thì manh tâm hại họ.”
CHÚA hỏi, “Chẳng lẽ ta không trừng phạt
    những kẻ làm như thế sao?”
“Chẳng sẽ ta không giáng trừng phạt trên một dân như vậy
    cho xứng đáng với tội chúng sao?”

10 Tôi, Giê-rê-mi, sẽ khóc lóc thảm thiết cho các núi non
    và hát bài ai ca cho các ruộng nương bỏ phế.
Tất cả đều hoang vu, không ai qua lại.
    Tiếng bò rống không còn nghe.
Chim chóc bay đi cả rồi,
    và thú vật cũng chẳng còn.

11 CHÚA phán,
“Ta, CHÚA, sẽ biến thành Giê-ru-sa-lem
    ra đống hoang tàn, thành một nơi ở của chó rừng.
Ta sẽ hủy diệt các thành của Giu-đa
    để không còn ai ở đó.”

12 Ai là người khôn ngoan
    để hiểu biết những điều nầy?
    Có ai được CHÚA dạy bảo
    để giải thích những chuyện nầy không?
Tại sao đất bị hủy hoại?
    Tại sao xứ đã trở thành sa mạc hoang vu không ai ở?
13 CHÚA đáp,
“Vì dân Giu-đa đã bỏ lời giáo huấn mà ta đã truyền cho.
    Chúng không vâng lời hay làm theo điều ta dặn bảo.
14 Ngược lại, chúng đã ương ngạnh,
    chạy theo Ba-anh như tổ tiên chúng dạy bảo.”
15 Vì vậy mà CHÚA Toàn Năng, Thượng Đế của Ít-ra-en phán:
    “Ta sẽ sớm khiến dân Giu-đa ăn vật đắng và uống nước độc.
16 Ta sẽ phân tán chúng ra trong các dân tộc khác mà cả chúng lẫn tổ tiên chúng chưa hề biết.
    Ta sẽ dùng gươm đánh đuổi dân cư Giu-đa
    cho đến khi chúng bị tận diệt.”

17 CHÚA Toàn Năng phán như sau:
    “Bây giờ hãy suy nghĩ đến những chuyện nầy!
Hãy gọi những người đàn bà khóc mướn đến.
    Hãy mời những đàn bà giỏi về nghề đó.
18 Bảo họ đến ngay
    và than khóc cho chúng ta.
Để cho mắt chúng ta đẫm lệ,
    và đôi dòng nước mắt sẽ tuôn chảy
    từ mí mắt chúng ta.
19 Người ta nghe tiếng kêu khóc thảm thiết
    từ Giê-ru-sa-lem:
    ‘Chúng ta bị hủy hoại rồi!
    Chúng ta thật đáng xấu hổ!
Chúng ta phải rời xứ mình,
    vì nhà cửa chúng ta tiêu tan rồi.’”

20 Bây giờ, hỡi các phụ nữ Giu-đa,
    hãy nghe lời CHÚA phán:
    hãy mở lỗ tai các ngươi ra
    mà nghe lời từ miệng Ngài.
Hãy dạy con gái các ngươi
    biết khóc lóc thảm thiết.
Hãy dạy nhau hát bài ai ca.
21 Cái chết đã trèo qua cửa sổ chúng ta,
    xâm nhập vào các lâu đài,
    và thành phố của chúng ta.
Cái chết đã ập đến bắt các trẻ con chúng ta
    đang chơi ngoài phố
và các trai tráng đang gặp gỡ nhau
    nơi công viên.

22 Hãy bảo, “CHÚA phán như sau:
    ‘Thây người sẽ nằm la liệt trong đồng trống
    như phân bón.
Chúng sẽ nằm la liệt như lúa
    mà nhà nông mới gặt,
    nhưng không ai gom lại.’”

23 CHÚA phán như sau:
    “Người khôn chớ khoe về sự khôn ngoan mình.
Người mạnh chớ khoe về sức lực mình.
    Người giàu chớ khoe về của cải mình.
24 Nhưng ai muốn khoe thì hãy khoe rằng
    mình hiểu biết CHÚA.
Hãy khoe rằng ta là CHÚA,
    và rằng ta nhân từ và công bằng,
    làm điều phải trên đất.
Khoe như thế làm vừa lòng ta,” CHÚA phán vậy.

25 CHÚA phán, “Đến lúc ta sẽ trừng phạt những kẻ chỉ có cắt dương bì trong thể xác thôi: 26 dân Ai-cập, Giu-đa, Ê-đôm, Am-môn, Mô-áp, và các dân du mục trong sa mạc cắt tóc ngắn. Vì đàn ông của các dân đó không cắt dương bì. Còn cả nhà Ít-ra-en cũng không hết lòng phục vụ ta.” [a]

Footnotes

  1. Giê-rê-mi-a 9:26 hết lòng phục vụ ta Hay “cắt dương bì trong lòng.”