Add parallel Print Page Options

Ơn Cứu Rỗi Sẽ Ðến Với Si-ôn

62 “Vì cớ Si-ôn Ta sẽ không nín lặng;
Vì cớ Giê-ru-sa-lem Ta sẽ chẳng lặng yên,
Cho đến khi đức công chính của nàng rực rỡ tựa bình minh,
Và ơn cứu rỗi dành cho nàng như ngọn đèn ngời sáng.

Bấy giờ muôn dân sẽ nhìn thấy đức công chính của ngươi;
Các vua sẽ chiêm ngưỡng vinh hiển của ngươi.
Ngươi sẽ được gọi bằng một danh xưng mới,
Do chính miệng Chúa đặt cho ngươi.
Ngươi sẽ là một mão miện huy hoàng trong bàn tay Chúa,
Một vương miện trong tay Ðức Chúa Trời mình.
Ngươi sẽ không bị ai gọi là ‘Ðồ bỏ,’
Xứ của ngươi sẽ không bị gọi là ‘Xứ bỏ hoang’;
Thay vào đó họ sẽ gọi ngươi là ‘Người nữ được Ta yêu,’
Xứ của ngươi sẽ được gọi là ‘Xứ được kết hôn.’
Chúa yêu mến ngươi,
Và xứ của ngươi sẽ được kết hôn.
Vì như một thanh niên kết hôn với một trinh nữ thể nào,
Ðấng dựng nên ngươi sẽ cưới ngươi thể ấy;
Như cô dâu là niềm vui cho chú rể thể nào,
Chính ngươi sẽ là niềm vui cho Ðức Chúa Trời của ngươi thể ấy.

Hỡi Giê-ru-sa-lem, Ta đã đặt những người canh gác trên tường thành ngươi;
Những người ấy sẽ ngày đêm không nín lặng.”

Hỡi anh chị em là những người có phận sự kêu cầu với Chúa,
Xin anh chị em đừng bao giờ nín lặng;
Xin đừng để Ngài nghỉ ngơi chút nào,
Cho đến khi Ngài thiết lập xong,
Cho đến khi Ngài làm cho Giê-ru-sa-lem thành cớ ca tụng khắp nơi trên đất.

Chúa đã đưa tay phải Ngài lên,
Tức cánh tay quyền năng của Ngài lên mà thề rằng,
“Chắc chắn Ta sẽ không để cho lúa gạo của ngươi trở thành thực phẩm cho quân thù của ngươi;
Con cái của các dân ngoại sẽ không được uống rượu mới của ngươi,
Tức rượu mà ngươi đã vất vả làm ra.
Nhưng kẻ gặt lúa sẽ được ăn lúa gạo của mình, và ca ngợi Chúa;
Còn những kẻ hái nho sẽ được uống rượu nho trong sân đền thánh của Ta.”

10 Hãy đi qua,
Hãy đi qua các cổng thành.
Hãy chuẩn bị con đường cho dân.
Hãy xây dựng,
Hãy xây dựng một đại lộ;
Hãy nhặt hết những sỏi đá.
Hãy giương lên một ngọn cờ để muôn dân đều biết.

11 Này, Chúa đã công bố đến tận cùng trái đất:
Hãy nói với Ái Nữ của Si-ôn:
Kìa, ngày giải cứu của ngươi đến.
Kìa, Ngài đem phần thưởng theo với Ngài,
Và vật ban thưởng của Ngài đi trước Ngài.
12 Người ta sẽ gọi họ là “Dân Thánh,” “Những Người Ðược Chúa Cứu Chuộc;”
Ngươi sẽ được gọi là “Ðối Tượng Ðược Nhiều Người Ðeo Ðuổi,” “Thành Không Bị Bỏ Rơi.”

Ê-đôm Bị Báo Trả

63 Ai đang từ Ê-đôm đi đến, mà y phục của mình đã nhuộm đỏ tại Bốt-ra?
Ai đã mặc y phục thật huy hoàng rực rỡ, và bước đi với quyền phép lớn lao?

“Ấy chính là Ta,
Ðấng nói điều công chính,
Ðấng giải cứu quyền năng.”

Thưa, tại sao y phục của Ngài lại mang màu đỏ thắm?
Sao áo quần của Ngài giống như áo quần của người đạp bồn nho?

“Một mình Ta đã đạp bồn nho ấy;
Trong muôn dân chẳng ai đạp với Ta;
Ta đã đạp chúng trong khi Ta nóng giận;
Ta đã giẫm nát chúng trong cơn thịnh nộ của Ta;
Máu chúng đã văng lên quần áo Ta;
Toàn bộ y phục của Ta đã bị vấy đầy máu chúng.
Vì đã đến ngày báo trả mà lòng Ta đã quyết;
Năm cứu chuộc của Ta nay đã đến rồi.
Ta nhìn quanh nhưng chẳng thấy ai muốn giúp;
Ta ngỡ ngàng khi không một kẻ phụ tay;
Vì thế Ta phải tự tay giải cứu lấy mình,
Cơn giận của Ta đã bảo vệ Ta.
Ta đã giày đạp muôn dân trong cơn giận,
Bắt chúng phải uống chén thịnh nộ của Ta,
Và làm chúng phải đổ máu khắp nơi trên đất.”

Nhớ Lại Ơn Thương Xót của CHÚA

Tôi xin nhắc lại tình thương của Chúa,
Cùng dâng lời ca ngợi Chúa,
Vì mọi điều mà Chúa đã ban cho chúng tôi,
Vì lòng tốt lớn lao của Ngài đối với nhà I-sơ-ra-ên,
Mà Ngài đã ban cho họ theo ơn thương xót của Ngài,
Và theo tình thương vô lượng của Ngài,
Vì Ngài đã phán,
“Chắc chắn chúng là dân Ta,
Những đứa con không lừa dối của Ta.”
Vì thế Ngài đã trở thành Ðấng Giải Cứu của họ.
Trong mọi đau khổ của họ, Ngài đã chịu đau khổ với họ,
Thiên sứ ở trước mặt Ngài đã cứu họ;[a]
Vì tình thương và lòng thương xót của Ngài, Ngài đã cứu chuộc họ;
Ngài đã nhấc họ lên và bồng ẵm họ suốt những ngày xa xưa.
10 Nhưng họ đã nổi loạn và làm buồn Ðức Thánh Linh của Ngài,
Nên Ngài đã trở thành kẻ thù của họ,
Và Ngài đã chiến đấu chống lại họ.

11 Bấy giờ dân Ngài mới nhớ lại những ngày xa xưa;
Họ nhớ đến Môi-se và đoàn dân theo ông ấy ra đi.
Ðâu rồi Ðấng đã đem họ lên khỏi lòng biển cả,
Dùng những người chăn dẫn dắt bầy của Ngài?
Ðâu rồi Ðấng đã đặt Thần Ngài giữa vòng họ,
12 Dùng tay phải của Môi-se để dẫn dắt họ ra đi?
Bằng cánh tay vinh hiển của mình, Ngài rẽ nước ra trước mặt họ,
Tạo cho Ngài một danh tiếng đời đời.
13 Ðâu rồi Ðấng đã dẫn họ vượt qua các vực thẳm?
Như ngựa phi vùn vụt giữa đồng hoang, họ đã không vấp ngã.
14 Như đàn súc vật khoan thai đi vào thung lũng,
Thần của Chúa đã cho họ được nghỉ ngơi.

Vậy Ngài đã dẫn dắt dân của Ngài như thế,
Khiến danh Ngài được vinh hiển lẫy lừng.

Lời Cầu Nguyện Ăn Năn

15 Xin Chúa từ trời nhìn xuống và xem,
Tức từ nơi ngự thánh và vinh hiển của Ngài;
Lòng nhiệt thành của Ngài và quyền năng của Ngài,
Sự thúc giục trong lòng Ngài và ơn thương xót của Ngài dành cho con đâu rồi?
Chẳng lẽ chúng đã bị kiềm hãm rồi sao?
16 Vì chính Ngài là Cha chúng con.
Dù cho Áp-ra-ham không còn biết đến chúng con,
Và dù cho I-sơ-ra-ên không còn nhìn nhận chúng con nữa,
Thì Chúa ôi, Ngài vẫn là Cha chúng con, Ðấng Cứu Chuộc chúng con.
Đó là danh Ngài từ muôn đời về trước.
17 Lạy Chúa, sao Ngài nỡ để chúng con xa lạc đường lối Ngài?
Sao Ngài để cho lòng chúng con ra chai đá mà không kính sợ Ngài?
Nay vì cớ các tôi tớ Ngài, các chi tộc làm cơ nghiệp Ngài, cầu xin Ngài quay trở lại.
18 Dân thánh của Ngài chiếm ngụ nơi này chưa được bao lâu,
Thì kẻ thù của chúng con đã đến giày đạp nơi thánh Ngài.
19 Chúng con đã trở thành những kẻ như thời xa xưa, khi chưa được Ngài trị vì,
Thời chúng con chưa được mang lấy danh Ngài.
64 Ôi, ước gì Ngài xé các từng trời ngự xuống,
Ðể núi non rúng động trước mặt Ngài.
Như lửa hừng đốt các củi khô cháy rụi,
Như lửa nung làm sôi sục nước trong nồi,
Nguyện Ngài làm cho danh Ngài được quân thù của Ngài biết đến,
Ðể muôn dân run sợ trước mặt Ngài!
Khi Ngài thực hiện những việc lớn lao kinh khủng,
Mà chúng con không ngờ có lúc Ngài làm;
Ngài đã ngự xuống,
Các núi non rúng động trước mặt Ngài.
Vì từ khi dựng nên trời đất, chưa ai được nghe nói đến bao giờ,
Chưa tai ai nghe, chưa mắt ai thấy có một Ðức Chúa Trời nào khác ngoài ra Ngài,
Ðấng ra tay hành động để giúp đỡ những kẻ trông cậy Ngài.
Ngài gặp gỡ những kẻ lấy làm vui mà làm điều công chính,
Những người nhớ đến Ngài để đi theo đường lối Ngài.
Này, Ngài đã giận vì chúng con phạm tội;
Nhưng nếu chúng con cứ mãi là những kẻ có tội, thì làm sao chúng con được cứu đây?
Vì tất cả chúng con đã trở nên như những kẻ ô uế;
Mọi việc công chính chúng con như áo quần nhớp nhúa;
Tất cả chúng con như chiếc lá úa tàn;
Những tội lỗi chúng con như trận gió, đùa chúng con đi.
Chẳng có ai kêu cầu danh Ngài;
Không người nào trỗi dậy bám chặt lấy Ngài,
Vì Ngài đã ẩn mặt Ngài khỏi chúng con;
Ngài đã để cho tội lỗi chúng con tha hồ hủy hoại chúng con.

Nhưng bây giờ, Chúa ôi,
Ngài là Cha chúng con;
Chúng con là đất sét, và Ngài là thợ gốm;
Chúng con là sản phẩm của tay Ngài.
Lạy Chúa, xin Ngài đừng quá giận chúng con nữa;
Xin Ngài đừng ghi nhớ tội lỗi chúng con đến đời đời;
Này, xin Ngài xem đây,
Tất cả chúng con đều là dân Ngài.
10 Các thành thánh của Ngài giờ đã thành những hoang địa điêu tàn;
Núi Si-ôn nay đã thành nơi quạnh hiu vắng vẻ;
Giê-ru-sa-lem bây giờ chỉ là nơi hoang vắng tiêu điều.
11 Ðền thờ thánh và đẹp đẽ của chúng con,
Nơi tổ tiên chúng con thường ca ngợi Ngài,
Nay đã bị lửa hừng thiêu rụi;
Tất cả những gì chúng con yêu quý giờ đã thành đống đổ nát điêu tàn.
12 Chúa ôi, lẽ nào Ngài đành lòng để mặc chúng con chịu mãi cảnh trạng như thế sao?
Nỡ nào Ngài cứ bất động, để chúng con bị hoạn nạn thảm khốc luôn như vậy sao?

Footnotes

  1. Ê-sai 63:9 Có bản ghi: Trong mọi đớn đau hoạn nạn của họ,
    Không phải một sứ giả hay một thiên sứ nào đã cứu họ,
    Nhưng chính sự hiện diện của Ngài đã giải cứu họ.

Lời Chào Thăm

Phao-lô, một sứ đồ của Ðức Chúa Jesus Christ, theo lịnh của Ðức Chúa Trời, Ðấng Giải Cứu của chúng ta, và của Ðức Chúa Jesus Christ, hy vọng của chúng ta, gởi cho Ti-mô-thê, con thật của ta trong đức tin. Nguyện xin ân sủng, thương xót, và bình an từ Ðức Chúa Trời, Cha chúng ta, và từ Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta, đến với con.

Khuyên Ðề Phòng Tà Thuyết

Như ta đã căn dặn con khi ta sắp đi qua vùng Ma-xê-đô-ni-a rằng con hãy ở lại Ê-phê-sô để truyền cho những người kia không được dạy các tín lý sai lạc, và bảo họ đừng chăm chú vào những chuyện hoang đường và những gia phả vô tận, là những điều chỉ đưa đến sự tranh cãi về các suy đoán hơn là quản lý công việc của Ðức Chúa Trời, là việc của đức tin. Mục đích của sự truyền bảo ấy là tình thương phát xuất từ một tâm hồn trong sạch, một lương tâm tốt, và một đức tin chân thành. Một số người đã không đi đúng đường lối ấy, quay qua cãi nhau những chuyện vô ích, muốn làm những người dạy luật, nhưng không hiểu những điều mình nói, và cũng không nắm vững những điều mình xác định.

Chúng ta biết rằng luật pháp là tốt, nếu người ta biết vâng giữ nghiêm túc. Phải biết rằng luật pháp được lập ra không phải để cho người ngay lành, nhưng cho những kẻ phạm pháp và gây loạn, những kẻ vô luân và tội lỗi, những kẻ bất khiết và phạm thượng, những kẻ giết cha và giết mẹ, những kẻ sát nhân, 10 những kẻ gian dâm, những kẻ đồng tính luyến ái, những kẻ buôn người, những kẻ nói dối, những kẻ khai man trước tòa, và những kẻ làm những điều nghịch với sự dạy dỗ lành mạnh 11 của Tin Mừng vinh hiển của Ðức Chúa Trời phước hạnh; đó là Tin Mừng mà ta đã được ủy nhiệm để rao truyền.

Cảm Tạ Lòng Thương Xót của Chúa

12 Ta cảm tạ Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta, Ðấng ban năng lực cho ta, vì Ngài đã xét thấy ta trung thành nên đã bổ nhiệm ta phục vụ Ngài; 13 mặc dù trước kia ta là một kẻ phạm thượng, một kẻ bắt bớ, và một kẻ bạo tàn; nhưng ta đã nhận được ơn thương xót, bởi ta đã hành động như thế trong lúc ta chưa biết và chưa tin. 14 Nhưng ân sủng của Chúa chúng ta đã tuôn tràn trên ta, cùng với đức tin và tình yêu trong Ðức Chúa Jesus Christ. 15 Ðây là lời đáng tin cậy và đáng chấp nhận hoàn toàn: Ðức Chúa Jesus Christ đã đến trong thế gian để cứu những người tội lỗi; trong những người ấy ta là kẻ đứng đầu. 16 Nhưng cũng vì lý do đó mà ta đã nhận được ơn thương xót, để qua ta, một kẻ tội lỗi hàng đầu, Ðức Chúa Jesus Christ có thể bày tỏ sự chịu đựng hết mực của Ngài, và dùng trường hợp của ta làm gương, để những người tin thờ Ngài được sự sống đời đời.

17 Nguyện sự tôn quý và vinh hiển đời đời vô cùng thuộc về Ðức Chúa Trời có một không hai, là Vua đời đời, bất tử, và vô hình. A-men.

Khuyên Chiến Ðấu Dũng Cảm

18 Hỡi Ti-mô-thê, con ta, ta truyền cho con điều nầy theo lời tiên tri đã nói trước về con, để nhờ đó con có thể chiến đấu anh dũng, 19 giữ vững đức tin và một lương tâm thanh sạch. Một số người đã bỏ điều ấy nên đức tin của họ đã bị đắm chìm. 20 Trong số đó có Hy-mê-nê và A-léc-xan-đơ, những người ta đã phó cho Sa-tan để họ có thể được dạy cho bài học chớ phạm thượng.