Add parallel Print Page Options

Vào năm Vua Ô-xia băng hà, tôi thấy CHÚA ngồi trên ngai cao cả, tôn quý; vạt áo Ngài đầy dẫy đền thờ. Phía trên ngai có các sê-ra-phim đứng hầu. Mỗi sê-ra-phim có sáu cánh, hai cánh che mặt, hai cánh che chân và hai cánh để bay. Các sê-ra-phim gọi nhau và hô lên:

“Thánh thay, thánh thay, thánh thay là CHÚA Vạn Quân,
    Vinh quang Ngài đầy dẫy khắp đất.”

Vì tiếng hô, các then cài[a] nơi ngưỡng cửa rung chuyển, và đền đầy dẫy khói.

Tôi nói: “Khốn nạn cho tôi! Tôi chết mất! Vì tôi là người có môi bẩn thỉu, sống giữa một dân có môi bẩn thỉu; vì mắt tôi đã thấy Vua, tức là CHÚA Vạn Quân.” Bấy giờ một trong các sê-ra-phim bay đến tôi, tay cầm than lửa đỏ đã dùng cặp gắp từ bàn thờ. Sê-ra-phim đó sờ vào miệng tôi và bảo: “Này, cái này đã đụng đến môi ngươi; lỗi ngươi đã được xóa, tội ngươi đã được tha.”

Và tôi nghe tiếng Chúa phán: “Ta sẽ sai ai đi? Ai sẽ đi cho chúng ta?” Tôi thưa: “Dạ, có tôi đây, xin hãy sai tôi.”

Ngài phán: “Hãy đi và nói với dân này rằng:

‘Nghe thì cứ nghe, nhưng không hiểu;
    Nhìn thì cứ nhìn nhưng không nhận biết.’
10 Hãy làm cho lòng dân này chai lì,[b]
    Tai nặng,
    Mắt nhắm,
E rằng mắt chúng nó thấy được,
    Tai chúng nó nghe được,
    Lòng chúng nó hiểu được
Và quay trở lại rồi được chữa lành.”

Read full chapter

Footnotes

  1. 6:4 Ctd: nền móng
  2. 6:10 Nt: mập béo