Add parallel Print Page Options

Giê-ru-sa-lem được giải cứu

19 Khi vua Ê-xê-chia nghe các điều đó thì ông xé quần áo và mặc vải sô. Ông liền đi vào đền thờ của CHÚA.

Ê-xê-chia sai Ê-li-a-kim, quản lý cung vua, và Sếp-na, đổng lý văn phòng, cùng các thầy tế lễ lớn tuổi đến gặp Ê-sai. Tất cả đều mặc vải sô khi họ đến gặp nhà tiên tri Ê-sai, con A-mốt. Họ nói với Ê-sai, “Vua Ê-xê-chia nói: Hôm nay là ngày buồn thảm, tai ương và hổ nhục, giống như đứa bé sắp sinh ra nhưng người mẹ quá yếu ớt, không sinh được. Vua A-xy-ri đã sai viên chỉ huy mặt trận đến chế giễu Thượng Đế hằng sống. Có lẽ CHÚA là Thượng Đế đã nghe điều viên chỉ huy ấy nói và trừng phạt hắn. Xin ông hãy cầu nguyện cho số ít chúng tôi còn sống sót lại.”

Khi các sĩ quan của vua Ê-xê-chia đến cùng Ê-sai, thì ông bảo họ rằng, “Hãy nói với chủ các ngươi như sau: CHÚA phán, ‘Đừng sợ điều các ngươi nghe. Đừng kinh hoảng vì lời của các đầy tớ vua A-xy-ri sỉ nhục ta. Nghe đây! Ta sẽ đặt một thần linh trong vua A-xy-ri. Người sẽ nghe tiếng đồn khiến người sẽ trở về xứ mình rồi ta sẽ khiến cho người chết vì gươm tại đó.’”

Quân A-xy-ri rời thành Giê-ru-sa-lem

Viên tư lệnh mặt trận nghe vua A-xy-ri đã rời La-ki. Khi trở về thì thấy vua đang vây đánh thành Líp-na. Vua nghe báo cáo rằng Tiệt-ha-ca [a], vua Cu-si của Ai-cập, đang kéo đến đánh mình.

Khi vua A-xy-ri nghe vậy liền sai sứ đến nói với vua Ê-xê-chia rằng, 10 “Hãy bảo Ê-xê-chia, vua Giu-đa như sau:

Đừng để thần mà ngươi tin cậy phỉnh gạt. Đừng tin lời thần đó quả quyết rằng Giê-ru-sa-lem sẽ không bị trao vào tay vua A-xy-ri. 11 Ngươi có nghe điều các vua A-xy-ri đã làm. Chúng ta đã chiến thắng tất cả các nước cho nên đừng tưởng rằng các ngươi sẽ thoát nạn đâu. 12 Các thần của những dân tộc đó có giải cứu họ không? Tổ tiên ta tiêu diệt chúng, đánh bại các thành Gô-xan, Ha-ran, và Rê-xếp, và dân Ê-đen ở Tên-Át-xa. 13 Các vua Ha-mát và Ác-bát đâu? Các vua của Xê-phạt-va-im, Hê-na và Y-va đâu rồi?”

Ê-xê-chia cầu nguyện cùng Chúa

14 Khi vua Ê-xê-chia nhận thư từ tay các sứ giả và đọc xong thì ông đi lên đền thờ của CHÚA. Ông mở thư ra trước mặt CHÚA 15 và cầu nguyện: “Ôi Lạy CHÚA Toàn Năng, Thượng Đế của Ít-ra-en, ngôi ngài ngự giữa các sinh vật bằng vàng có cánh, chỉ một mình Ngài là Thượng Đế của các nước trên đất. Ngài tạo nên trời và đất. 16 Lạy CHÚA, xin lắng tai nghe. Xin mở mắt ra nhìn. Xin hãy nghe mọi điều vua San-chê-ríp đã nói để sỉ nhục Thượng Đế hằng sống. 17 Lạy CHÚA, quả thật rằng các vua A-xy-ri đã tiêu diệt các xứ đó và đất đai chúng. 18 Họ đã ném những thần của các dân tộc đó vào lửa nhưng những thần đó chẳng qua chỉ là gỗ và đá do tay người làm ra vì thế các vua A-xy-ri đã tiêu diệt chúng. 19 Lạy CHÚA là Thượng Đế chúng tôi xin hãy giải cứu chúng tôi khỏi quyền lực vua A-xy-ri để các nước trên đất biết rằng Ngài là Thượng Đế duy nhất.”

Chúa trả lời Ê-xê-chia

20 Sau đó Ê-sai, con trai A-mốt nhắn với Ê-xê-chia như sau, “CHÚA, Thượng Đế của Ít-ra-en, phán: Ta đã nghe lời ngươi cầu nguyện cùng ta về San-chê-ríp, vua A-xy-ri.

21 Đây là điều CHÚA phán nghịch cùng San-chê-ríp:

Trinh nữ Xi-ôn [b] ghét ngươi
    và sỉ nhục ngươi;
    Nó cười nhạo ngươi khi ngươi bỏ chạy.
22 Ngươi chế giễu và nhục mạ ai?
    Ngươi đã lên tiếng nghịch cùng ai?
Ngươi ngạo mạn xấc láo đối với ai?
    Ngươi nghịch ta, Đấng Thánh của Ít-ra-en!
23 Ngươi đã sai sứ đến sỉ nhục CHÚA.
    Ngươi nói, ‘Nhờ vào vô số quân xa
ta kéo lên các đỉnh núi,
    lên các núi cao nhất của Li-băng.
Ta đã đốn ngã các cây hương nam
    và các cây thông tốt nhất của nó.
Ta đã lên đến các nơi xa nhất
    và vào các rừng tốt nhất của nó.
24 Ta đã đào các giếng trong các nước ngoại quốc
    và uống nước từ các giếng đó.
Bàn chân ta đã làm cạn khô hết các sông Ai-cập.’
25 Hỡi vua A-xy-ri, hẳn ngươi đã nghe.
    Từ xưa ta, CHÚA, đã dự liệu việc nầy.
Từ lâu ta đã trù liệu việc đó,
    bây giờ ta thực hiện chúng.
    Ta đã cho phép ngươi biến các thành kiên cố có vách
    thành đống gạch vụn.
26 Dân cư các thành đó rất yếu ớt;
    chúng nó hoảng sợ và bị sỉ nhục.
    Chúng như cỏ ngoài đồng,
    như cỏ non, yếu ớt,
như cỏ trên nóc nhà bị gió thiêu đốt
    trước khi mọc lên.
27 Ta biết khi ngươi nằm nghỉ,
    cả lúc ngươi đi hay đến,
    và cách ngươi nổi giận nghịch ta.
28 Vì ngươi nổi giận nghịch ta,
    và vì ta đã nghe những lời xấc láo của ngươi,
ta sẽ đặt móc vào mũi ngươi,
    và tra hàm thiếc vào miệng ngươi.
Rồi ta sẽ đuổi ngươi ra khỏi xứ ta
    y như cách ngươi đến.”

Lời Chúa phán cùng Ê-xê-chia

29 Rồi CHÚA phán, “Hỡi Ê-xê-chia, ta sẽ cho ngươi dấu hiệu nầy: Năm nay ngươi sẽ không thể trồng trọt gì, sang năm thứ hai ngươi sẽ ăn những gì mọc hoang từ năm trước. Nhưng đến năm thứ ba ngươi sẽ ăn từ thóc lúa ngươi trồng trọt và gặt hái. Ngươi sẽ trồng vườn nho và ăn hoa quả từ đó. 30 Những người còn lại trong Giu-đa mà thoát được sẽ đâm rễ, sẽ mọc mạnh và sinh nhiều con cháu.

31 Một số người sẽ sống sót và ra khỏi Giê-ru-sa-lem; một số ít từ núi Xi-ôn sẽ sống sót. Tình yêu nồng nhiệt [c] của CHÚA Toàn Năng sẽ thực hiện điều ấy.”

32 Cho nên đây là điều CHÚA phán về vua A-xy-ri:

“Nó sẽ không vào thành,
    thậm chí cũng sẽ không bắn một mũi tên nào vào đây.
Nó cũng sẽ không dùng khiên,
    hay đắp lối đi lên để tấn công vách thành.
33 Nó đến đây bằng đường nào,
    thì cũng sẽ trở về xứ mình bằng đường ấy,
nhưng nó sẽ không vào thành nầy, CHÚA phán vậy.
34 Ta sẽ bảo vệ và giải cứu thành nầy vì Đa-vít, kẻ tôi tớ ta.”

Đạo quân A-xy-ri bị tiêu diệt

35 Đêm ấy, thiên sứ của CHÚA đi ra giết một trăm tám mươi lăm ngàn người trong doanh trại A-xy-ri. Sáng sớm hôm sau khi người ta dậy thì thấy toàn xác chết.

36 San-chê-ríp, vua A-xy-ri liền trở về lại Ni-ni-ve. 37 Một ngày kia San-chê-ríp đang thờ lạy trong đền thờ Nít-rốc, thần của mình, thì hai con trai vua là Ách-ra-mê-léc và Sa-rê-xe lấy gươm giết vua rồi trốn qua xứ A-ra-rát. Ê-xa-hát-đôn, con trai San-chê-ríp, lên ngôi vua A-xy-ri.

Footnotes

  1. II Các Vua 19:9 Tiệt-ha-ca Đây rất có thể là Tiệt-ha-ca, vua của Ai-cập vào khoảng năm 690–664 trước Công nguyên.
  2. II Các Vua 19:21 Trinh nữ Xi-ôn Một tên khác của thành Giê-ru-sa-lem.
  3. II Các Vua 19:31 Tình yêu nồng nhiệt Trong tiếng Hê-bơ-rơ cụm từ nầy có nghĩa là lòng nhiệt thành, ghen tương, hay yêu thương.

Isaiah Reassures Hezekiah

19 (A)As soon as King Hezekiah heard it, (B)he tore his clothes and (C)covered himself with sackcloth and went into the house of the Lord. And he sent Eliakim, who was over the household, and Shebna the secretary, and the senior priests, (D)covered with sackcloth, to the prophet Isaiah the son of Amoz. They said to him, “Thus says Hezekiah, This day is a day of distress, of rebuke, and of disgrace; children have come to the point of birth, and there is no strength to bring them forth. (E)It may be that the Lord your God heard all the words of the Rabshakeh, whom his master the king of Assyria has sent (F)to mock the living God, and will rebuke the words that the Lord your God has heard; therefore lift up your prayer for (G)the remnant that is left.” When the servants of King Hezekiah came to Isaiah, Isaiah said to them, “Say to your master, ‘Thus says the Lord: Do not be afraid because of the words that you have heard, with which (H)the servants of the king of Assyria have (I)reviled me. Behold, I will put a spirit in him, so that (J)he shall hear a rumor and return to his own land, and I will make him (K)fall by the sword in his own land.’”

Sennacherib Defies the Lord

The Rabshakeh returned, and found the king of Assyria fighting against (L)Libnah, for he heard that the king had left (M)Lachish. (N)Now the king heard concerning Tirhakah king of Cush, “Behold, he has set out to fight against you.” So he sent messengers again to Hezekiah, saying, 10 “Thus shall you speak to Hezekiah king of Judah: ‘Do not let your God (O)in whom you trust deceive you by promising that (P)Jerusalem will not be given into the hand of the king of Assyria. 11 Behold, you have heard what the kings of Assyria have done to all lands, devoting them to destruction. And shall you be delivered? 12 (Q)Have the gods of the nations delivered them, the nations that my fathers destroyed, (R)Gozan, (S)Haran, Rezeph, and the people of (T)Eden who were in Telassar? 13 (U)Where is the king of Hamath, the king of Arpad, the king of the city of Sepharvaim, the king of Hena, or the king of Ivvah?’”

Hezekiah's Prayer

14 Hezekiah received (V)the letter from the hand of the messengers and read it; and Hezekiah went up to the house of the Lord and spread it before the Lord. 15 And Hezekiah prayed before the Lord and said: “O Lord, the God of Israel, (W)enthroned above the cherubim, (X)you are the God, you alone, of all the kingdoms of the earth; you have made the heavens and the earth. 16 (Y)Incline your ear, O Lord, and hear; (Z)open your eyes, O Lord, and see; and hear the words of Sennacherib, which he has sent (AA)to mock the living God. 17 Truly, O Lord, the kings of Assyria have laid waste the nations and their lands 18 and have cast their gods into the fire, for they were not gods, (AB)but the work of men's hands, wood and stone. Therefore they were destroyed. 19 So now, O Lord our God, save us, please, from his hand, (AC)that all the kingdoms of the earth may know that (AD)you, O Lord, are God alone.”

Isaiah Prophesies Sennacherib's Fall

20 Then Isaiah the son of Amoz sent to Hezekiah, saying, “Thus says the Lord, the God of Israel: Your prayer to me about Sennacherib king of Assyria (AE)I have heard. 21 This is the word that the Lord has spoken concerning him:

“She despises you, she scorns you—
    (AF)the virgin daughter of Zion;
she (AG)wags her head behind you—
    the daughter of Jerusalem.

22 “Whom have you (AH)mocked and (AI)reviled?
    Against whom have you raised your voice
and lifted your eyes to the heights?
    Against (AJ)the Holy One of Israel!
23 (AK)By your messengers you have mocked the Lord,
    and you have said, (AL)‘With my many chariots
I have gone up the heights of the mountains,
    to the far recesses of (AM)Lebanon;
I felled its tallest cedars,
    its choicest cypresses;
I entered its farthest lodging place,
    its most (AN)fruitful forest.
24 I dug wells
    and drank foreign waters,
and I dried up with the sole of my foot
    all the streams (AO)of Egypt.’

25 “Have you not heard
    that (AP)I determined it long ago?
I planned from days of old
    what (AQ)now I bring to pass,
that you should turn fortified cities
    into heaps of ruins,
26 while their inhabitants, shorn of strength,
    are dismayed and confounded,
and have become (AR)like plants of the field
    and like tender grass,
like grass on the housetops,
    blighted before it is grown.

27 “But I know your sitting down
    (AS)and your going out and coming in,
    and your raging against me.
28 Because you have raged against me
    and your complacency has come into my ears,
I will (AT)put my hook in your nose
    and my bit in your mouth,
and (AU)I will turn you back on the way
    by which you came.

29 “And this shall be (AV)the sign for you: this year eat what grows of itself, and in the second year what springs of the same. Then in the third year sow and reap and plant vineyards, and eat their fruit. 30 (AW)And the surviving remnant of the house of Judah shall again take root downward and bear fruit upward. 31 For out of Jerusalem shall go a remnant, and out of Mount Zion (AX)a band of survivors. (AY)The zeal of the Lord will do this.

32 “Therefore thus says the Lord concerning the king of Assyria: He shall not come into this city or shoot an arrow there, or come before it with a shield or (AZ)cast up a siege mound against it. 33 (BA)By the way that he came, by the same he shall return, and he shall not come into this city, declares the Lord. 34 (BB)For I will defend this city to save it, for my own sake (BC)and for the sake of my servant David.”

35 And that night (BD)the angel of the Lord went out and struck down 185,000 in the camp of the Assyrians. And when people arose early in the morning, behold, these were all dead bodies. 36 Then Sennacherib king of Assyria departed and went home and lived at (BE)Nineveh. 37 And as he was worshiping in the house of Nisroch his god, (BF)Adrammelech and Sharezer, his sons, struck him down with the sword and escaped into the land of Ararat. And Esarhaddon his son reigned in his place.