Add parallel Print Page Options

12 Có người đến thuật cho Vua Ða-vít hay rằng, “Chúa đã ban phước cho gia đình Ô-bết Ê-đôm và tất cả những gì thuộc về ông ấy, vì Rương của Ðức Chúa Trời đang ở đó.” Vậy Ða-vít đến và rước Rương của Ðức Chúa Trời từ nhà của Ô-bết Ê-đôm vào Thành Ða-vít trong niềm vui mừng.

13 Vả, khi những người khiêng Rương của Chúa vừa đi được sáu bước thì Ða-vít dâng một con bò và một con chiên mập làm sinh tế. 14 Ða-vít mặc một chiếc ê-phót bằng vải gai, rồi Ða-vít vui mừng nhảy nhót hết lòng hết sức trước mặt Chúa. 15 Vậy Ða-vít và toàn thể nhà I-sơ-ra-ên mang Rương của Chúa lên, với tiếng reo mừng hòa lẫn với tiếng kèn trỗi lên vang dội. 16 Khi Rương của Chúa vào trong Thành Ða-vít, Mi-khanh con gái của Sau-lơ nhìn qua cửa sổ và thấy Vua Ða-vít đang nhảy nhót quay cuồng trước mặt Chúa, lòng bà thầm khinh ông.

17 Vậy họ mang Rương của Chúa vào và đặt Rương ấy vào chỗ Ða-vít đã xây sẵn bên trong Lều Tạm. Kế đến Ða-vít dâng các của lễ thiêu và các của lễ cầu an lên trước mặt Chúa. 18 Sau khi Ða-vít dâng các của lễ thiêu và các của lễ cầu an, ông nhân danh Chúa các đạo quân mà chúc phước cho dân. 19 Kế đến ông phát cho mọi người, tất cả những ai trong đám đông của người I-sơ-ra-ên hôm đó, bất luận nam hay nữ, mỗi người một ổ bánh, một miếng thịt, và một bánh nho khô. Sau đó mọi người ra về, ai về nhà nấy.

20 Ða-vít trở về nhà ông để chúc phước cho gia đình ông. Nhưng Mi-khanh con gái Sau-lơ đi ra đón Ða-vít và nói, “Hôm nay vua I-sơ-ra-ên trông thật vẻ vang ghê! Bữa nay nhà vua đã để thân thể lộ liễu trước mặt bọn nữ tỳ, chẳng khác gì một tiện dân phô bày da thịt mà không biết xấu hổ.”

21 Ða-vít nói với Mi-khanh, “Vì trước mặt Chúa, Ðấng đã chọn anh thay vì cha em và toàn thể nhà người, và lập anh làm người cai trị trên dân Chúa, tức dân I-sơ-ra-ên, nên anh không ngại mà vui mừng nhảy nhót trước mặt Chúa. 22 Anh sẽ còn hạ mình hơn thế nữa, và anh sẽ xem mình chẳng ra gì trước mặt Ngài. Còn về mấy đứa nữ tỳ em nói đó, anh biết họ vẫn còn tôn trọng anh.”

Read full chapter

Rương Giao Ước Về Thành Giê-ru-sa-lem

12 Có người báo tin cho vua Đa-vít: “Vì Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời, CHÚA có ban phước cho gia đình ông Ô-bết-Ê-đôm và mọi tài sản của ông.” Vua liền đi thỉnh Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời từ nhà ông Ô-bết-Ê-đôm lên thành Đa-vít với lễ tiệc liên hoan. 13 Khi những người khiêng Rương Giao Ước của CHÚA đi được sáu bước, vua dâng một con bò đực béo tốt làm sinh tế.

14 Để tôn vinh CHÚA, vua Đa-vít quấn chiếc ê-phót bằng vải lanh ngang hông, ra sức nhảy múa quay cuồng, 15 trong khi vua và toàn dân Y-sơ-ra-ên thỉnh Rương Giao Ước của CHÚA về giữa tiếng reo mừng với tiếng tù và.

16 Khi Rương Giao Ước của CHÚA vào thành Đa-vít, bà Mi-canh, ái nữ vua Sau-lơ, nhìn qua cửa sổ, thấy vua Đa-vít nhảy múa quay cuồng trước mặt CHÚA. Bà đem lòng khinh dể vua.

17 Người ta đem Rương Giao Ước của CHÚA đặt vào chỗ dành riêng cho rương trong lều vua Đa-vít dựng sẵn, rồi vua Đa-vít dâng lên CHÚA sinh tế toàn thiêu và sinh tế liên hoan. 18 Khi vua Đa-vít dâng các sinh tế toàn thiêu và sinh tế liên hoan xong, vua nhân danh CHÚA Vạn Quân chúc phước cho dân. 19 Rồi vua phân phát cho toàn dân, cho toàn thể đám đông người Y-sơ-ra-ên, cả nam lẫn nữ, mỗi người một ổ bánh mì, một miếng thịt nướng và một cái bánh nho khô. Sau đó, mọi người ai nấy về nhà mình.

20 Vua Đa-vít cũng về nhà chúc phước cho gia đình mình. Bà Mi-canh, ái nữ vua Sau-lơ, ra đón vua Đa-vít. Bà nói: “Hôm nay vua Y-sơ-ra-ên thật đã tự làm cho mình nên tôn trọng khi vua nhảy múa để lộ thân hình mình ra trước mặt bọn nữ tỳ của triều thần y như một người chẳng ra gì!”

21 Vua Đa-vít đáp: “Ta nhảy múa để tôn vinh CHÚA, là Đấng đã chọn ta thay vì thân phụ nàng và cả gia đình thân phụ nàng. Ngài lập ta lên chỉ huy dân Y-sơ-ra-ên của CHÚA. Vì thế ta vui mừng nhảy múa để tôn vinh CHÚA. 22 Và ta sẽ làm cho mình nên khinh hèn hơn nữa, ta sẽ tự hạ mình xuống thấp hơn nữa. Còn bọn nữ tỳ nàng vừa nhắc đến, chính họ sẽ tôn trọng ta.”

Read full chapter