Print Page Options

Dân Ít-ra-en không theo Thượng Đế

57 Những người đạo đức qua đời,
    nhưng không ai để ý.
Những dân trung thành với Thượng Đế đã bị cất đi,
    nhưng không ai hiểu nguyên do tại sao.

Họ được cất đi vì thời kỳ khó khăn sắp đến.
Nhưng hòa bình cũng đến nữa.
    Những kẻ tin cậy Thượng Đế
    sẽ tìm được sự an nghỉ trong cái chết.

“Hỡi các thuật sĩ, hãy đến đây!
    Hỡi các ngươi là con trai của gái điếm
    và những kẻ ngoại tình,
    cùng những kẻ dự phần vào việc gian dâm,
    hãy đến đây!
Các ngươi chế diễu ai?
    Các ngươi sỉ nhục ai?
Các ngươi thè lưỡi ra chọc ghẹo ai? [a]
    Các ngươi là dòng dõi phản nghịch và dối trá.
Các ngươi hành lạc dưới mỗi cây xanh
    để thờ lạy thần các ngươi.
    Các ngươi giết con cái mình dưới hố
    và dâng chúng nó dưới hố, giữa các tảng đá.
Ngươi nhận lấy các tảng đá láng bóng dưới hố cho mình.
    Ngươi đổ của lễ uống trên các thần đó
    để thờ phụng chúng,
Ngươi dâng của lễ chay cho chúng.
    Làm như thế mà các ngươi mong ta tỏ lòng từ bi với ngươi sao?
Ngươi dọn giường mình trên mỗi đồi núi [b],
    rồi dâng sinh tế ở những nơi đó.
Ngươi giấu các thần tượng mình
    bên sau cánh cửa [c] và cột cửa.
    Ngươi lìa bỏ ta,
và tự lột trần truồng mình.
    Ngươi kéo tấm khăn trải giường rồi trèo lên giường.
Ngươi trao thân mình cho chúng [d],
    và ngươi thích nhìn thấy thân thể trần truồng [e] của chúng.
Ngươi đổ đầu và xức nước hoa
    dọn mình cho Mô-léc.
    Ngươi đã sai sứ đến các nơi xa xôi;
đến nỗi ngươi sai họ đến chỗ người chết ở [f].
10 Ngươi chán ngấy những chuyện đó,
    nhưng ngươi không chịu chấm dứt.
Ngươi tìm được sức mới,
    nên ngươi không chịu dừng.
11 Ngươi sợ ai mà phải nói dối với ta?
    Ngươi không còn nhớ ta,
cũng chẳng thèm suy nghĩ đến ta.
    Từ lâu nay ta im lặng.
Có phải vì vậy mà ngươi không sợ ta chăng?
12 Ta sẽ cho ngươi biết cái ‘nhân từ’
    trong hành vi của ngươi,
những điều không ích lợi gì cho ngươi.
13 Khi ngươi kêu cứu,
    thì hãy để các thần mà ngươi gom góp
    đến giúp ngươi đi.
Gió sẽ thổi bay chúng nó;
    Một luồng gió thoảng cũng đủ mang chúng nó đi.
Nhưng ai trông cậy ta sẽ được hưởng đất đai,
    và làm chủ núi thánh ta.”

Chúa sẽ giải cứu dân Ngài

14 Có kẻ bảo, “Hãy đắp đường!
    Hãy làm đường! Chuẩn bị lối đi!
Hãy dọn đường thật sạch cho dân ta đi.”

15 Lý do như sau:
Thượng Đế là Đấng Thánh và sống đời đời.
    Ngài được tôn cao.
Ngài phán, “Ta ngự ở một nơi cao và thánh,
    nhưng ta sống cùng với những kẻ buồn bã
    và khiêm tốn.
Ta ban sự sống mới cho những kẻ khiêm tốn
    và những kẻ có tâm hồn tan vỡ.
16 Ta sẽ không truy tố các ngươi đến đời đời,
    cũng sẽ không giận đến mãi mãi,
vì nếu thế mạng sống con người sẽ suy yếu.
    Loài người do ta dựng nên sẽ chết.
17 Ta nổi giận vì chúng kiếm tiền kiểu bất lương,
    Ta trừng phạt chúng và tức giận quay mặt khỏi chúng.
    Nhưng chúng tiếp tục làm ác.
18 Ta đã thấy điều chúng làm
    nhưng ta sẽ chữa lành chúng.
    Ta sẽ hướng dẫn, an ủi chúng
cùng những kẻ than khóc chúng.
    Mọi người sẽ ca ngợi ta.
19 Ta sẽ ban hoà bình,
    một nền hòa bình chân chính
    cho những kẻ ở xa và gần,
    ta sẽ chữa lành chúng,” CHÚA phán vậy.

20 Nhưng kẻ ác giống như biển động, không thể an nghỉ, các lượn sóng nó chỉ mang rác rưởi và bùn dơ. 21 Thượng Đế của ta phán, “Kẻ ác sẽ không bao giờ có bình an.”

Footnotes

  1. I-sai-a 57:4 Các ngươi thè lưỡi ra chọc ghẹo ai? Đây có thể ám chỉ thần Bên thường có hình dạng nhăn mặt và thè lưỡi ra.
  2. I-sai-a 57:7 mỗi đồi núi Dân chúng thờ các thần giả ở những nơi ấy. Họ tin rằng các thần đó có thể cho họ trúng mùa và đông con.
  3. I-sai-a 57:8 cánh cửa Hay “khung cửa.” Dân Ít-ra-en phải treo một vật gì trên cánh cửa để nhắc họ nhớ đến Thượng Đế. Xem Phục 6:9.
  4. I-sai-a 57:8 trao thân mình cho chúng Hay “lập giao ước với chúng.”
  5. I-sai-a 57:8 thân thể trần truồng Đây là một lối chơi chữ. Tiếng Hê-bơ-rơ cũng có nghĩa là “ký ức, vật kỷ niệm,” như trong Ê-sai 56:5.
  6. I-sai-a 57:9 ngươi sai họ … người chết ở Hay “Thậm chí ngươi sai họ xuống Sê-ôn (âm phủ).”

Tình Trạng Sa Đọa Của Y-sơ-ra-ên

57 Người công chính chết đi
    Nhưng chẳng ai để ý đến.
Người nhân đức bị cất đi
    Nhưng không ai hiểu rằng:
Người công chính được cất đi
    Khỏi[a] tai họa,[b]
Người đi vào sự bình an.
    Những kẻ sống[c] ngay thẳng
    Sẽ an nghỉ trên giường mình.
“Nhưng các ngươi, hỡi con cái của phù thủy,
    Dòng dõi của kẻ ngoại tình và gái điếm, hãy lại gần đây.
Các ngươi đã cười nhạo ai?
    Các ngươi đã mở to miệng,
    Le lưỡi chế giễu ai?
Không phải các ngươi là con cái của kẻ tội lỗi,
    Dòng dõi của kẻ nói dối sao?
Các ngươi hành dâm bên cây sồi,[d]
    Dưới mọi cây xanh;
Các ngươi giết con cái làm sinh tế nơi thung lũng,
    Dưới vực đá sâu.
Gia tài của ngươi ở giữa vòng các tảng đá trơn tru nơi thung lũng;
    Chính chúng nó là sản nghiệp ngươi.
Ngươi đã đổ dầu làm lễ tưới
    Và dâng tế lễ ngũ cốc cho các tảng đá ấy.[e]
    Ta có nên nguôi giận vì những việc như thế không?
Ngươi đã đặt giường trên núi cao lừng lững
    Và lên đó dâng tế lễ.
Ngươi đã đặt vật tượng trưng[f]
    Sau cửa và cột cửa;
Vì từ bỏ Ta, ngươi đã lột trần,
    Leo lên giường; làm cho giường rộng thêm.
Ngươi đã tự kết ước với chúng;
    Yêu mến giường chúng và ngắm nhìn sự lõa lồ.[g]
Ngươi đem dầu
    Và nhiều hương liệu đến dâng cho vua.[h]
Ngươi sai các sứ giả đi đến phương xa,
    Xuống tận Âm Phủ.
10 Ngươi mệt mỏi vì đường dài[i]
    Nhưng vẫn không nhận là vô vọng.
Ngươi tìm được sức mạnh cho tay mình[j]
    Nên ngươi không suy yếu.
11 Ngươi đã kiêng nể và kính sợ ai
    Đến nỗi nói dối cùng Ta?
Ngươi không nhớ đến Ta,
    Không để Ta trong lòng ngươi?
Có phải vì Ta đã im lặng khá lâu
    Mà ngươi không kính sợ Ta chăng?
12 Ta sẽ công bố các công đức[k] và việc làm của ngươi,
    Nhưng chúng sẽ chẳng giúp ích gì cho ngươi.
13 Khi ngươi kêu cứu,
    Hãy để những đấng ngươi đã thu nạp[l] giải cứu ngươi!
Chỉ một ngọn gió sẽ thổi chúng bay đi,
    Một hơi thở sẽ cất đi tất cả!
Nhưng ai trú ẩn nơi Ta
    Sẽ thừa hưởng đất
    Và sẽ sở hữu núi thánh Ta.”

14 Ngài sẽ phán:

“Hãy xây, hãy đắp; hãy sửa soạn đường lối;
    Hãy loại bỏ những chướng ngại trên đường dân Ta.”
15 Vì Đấng cao quý, Đấng ngự nơi vĩnh hằng
    Và danh Ngài là thánh, phán như vầy:
“Ta ngự nơi cao cả và thánh khiết
    Nhưng cũng ở cùng người có tâm thần ăn năn và khiêm tốn,
Để phục hồi sức sống cho người có tâm thần khiêm tốn;
    Cùng phục hồi sức sống cho kẻ có lòng ăn năn.
16 Vì Ta chẳng buộc tội luôn luôn
    Cũng không tức giận mãi mãi,
Kẻo thần linh[m] và sinh khí loài người mà Ta đã tạo ra
    Sẽ phải suy tàn trước mặt Ta.
17 Vì tội tham lợi riêng nên Ta đã nổi giận và đánh nó;
    Ta đã ngoảnh mặt đi trong cơn giận dỗi,
    Nhưng nó vẫn tiếp tục quay trở lại con đường của lòng nó.
18 Đường lối nó Ta đã thấy nhưng Ta sẽ chữa lành,
    Hướng dẫn và ban cho nó đầy lời an ủi;
19     Tức là tạo nên lời ca ngợi[n] trên môi miệng của những kẻ than khóc[o] trong Y-sơ-ra-ên.”[p]
CHÚA phán: “Bình an, bình an cho kẻ ở xa lẫn kẻ ở gần;
    Ta sẽ chữa lành nó.”
20 Nhưng những kẻ ác giống như biển động
    Không thể yên lặng được.
    Nước biển chao động, bùn lầy nổi lên.
21 Đức Chúa Trời tôi phán: “Những kẻ gian ác sẽ không được bình an.”

Footnotes

  1. 57:1 Nt: khỏi trước mặt
  2. 57:1 Ctd: bị cất đi vì sự gian ác
  3. 57:2 Nt: bước đi
  4. 57:5 Hành động dâm dục này là một phần nghi lễ tế thần phì nhiêu
  5. 57:6 Nt: chúng
  6. 57:8 Nt: vật kỷ niệm; có thể là tượng dương vật
  7. 57:8 Nt: tay
  8. 57:9 Ctd: Mô-lếc, một vị thần tại Ca-na-an thời bấy giờ
  9. 57:10 Ctd: theo nhiều đường lối
  10. 57:10 Ctd: hành động
  11. 57:12 Nt: các sự công chính
  12. 57:13 Ctd: những tượng thần hay tà thần ngươi đã thu nạp
  13. 57:16 Ctd: tâm thần
  14. 57:19 Nt: quả của môi miệng
  15. 57:19 Nt: của nó
  16. 57:19 Cụm từ những kẻ than khóc trong Y-sơ-ra-ên có thể là đồng vị ngữ của vế sau cùng của câu 18, “… ban cho nó và những kẻ than khóc của nó đầy lời an ủi…”

Israel Does Not Follow God

57 Those right with God may die,
    but no one pays attention.
Good people are taken away,
    but no one understands.
The people who do right are being taken away because of evil.
    But they are given peace.
The people who live the way God wants them to
    find rest in death.

“Come here, you magicians!
    Come here, you sons of prostitutes and those who take part in adultery!
Whom are you making fun of?
    Whom are you insulting?
    At whom do you stick out your tongue?
You turn against God,
    and you are liars.
You sin sexually under every green tree
    to worship your false gods.
You kill children in the ravines
    and sacrifice them in the rocky places.
You take the smooth rocks from the ravines.
    They are your portion.
You pour drink offerings on them to worship them.
    You give grain offerings to them.
    Do you think this makes me want to forgive you?
You make your bed on every hill and mountain.
    And there you offer sacrifices.
You have hidden your idols
    behind your doors and doorposts.
You have left me, and you have uncovered yourself.
    You have pulled back the covers and climbed into bed.
You have made an agreement with
    the ones whose beds you love.
    And you have looked at their nakedness.
You use your oils and perfumes
    to look nice for Molech.
You have sent your messengers to faraway lands.
    You even tried to send them to where the dead are.
10 You have worked hard to do these things.
    But you never gave up.
You found new strength.
    So you did not quit.

11 “Whom were you so afraid of
    that you lied to me?
You have not remembered me
    or even thought about me.
I have been quiet for a long time.
    Is that why you are not afraid of me?
12 I will tell about your ‘goodness’ and what you do.
    And those things will do you no good.
13 When you cry out for help,
    let the false gods you have gathered help you.
The wind will blow them all away.
    Just a puff of wind will take them away.
But the person who depends on me will receive the land.
    He will have my holy mountain.”

The Lord Will Save His People

14 The Lord says, “Build a road! Build a road! Prepare the way!
    Make the way clear for my people.”
15 God lives forever and is holy.
    He is high and lifted up, and he says,
“I live in a high and holy place.
    But I also live with people who are sad and humble.
I give new life to those who are humble.
    I give new life to those whose hearts are broken.
16 I will not accuse forever.
    I will not always be angry.
If I continued to be angry, man’s life would grow weak.
    Man, whom I created, would die.
17 I was angry because they were dishonest in order to make money.
    I punished them and turned away from them in anger.
    But they continued to do evil.
18 I have seen what they have done, but I will heal them.
    I will guide them and comfort them.
    And those who were sad will praise me.
19 I will give peace, real peace, to those far and near.
    And I will heal them,” says the Lord.
20 But evil people are like the angry sea.
    It cannot rest.
    Its waves toss up waste and mud.
21 “There is no peace for evil people,” says my God.

57 The righteous perish,(A)
    and no one takes it to heart;(B)
the devout are taken away,
    and no one understands
that the righteous are taken away
    to be spared from evil.(C)
Those who walk uprightly(D)
    enter into peace;
    they find rest(E) as they lie in death.

“But you—come here, you children of a sorceress,(F)
    you offspring of adulterers(G) and prostitutes!(H)
Who are you mocking?
    At whom do you sneer
    and stick out your tongue?
Are you not a brood of rebels,(I)
    the offspring of liars?
You burn with lust among the oaks(J)
    and under every spreading tree;(K)
you sacrifice your children(L) in the ravines
    and under the overhanging crags.
The idols(M) among the smooth stones of the ravines are your portion;
    indeed, they are your lot.
Yes, to them you have poured out drink offerings(N)
    and offered grain offerings.
    In view of all this, should I relent?(O)
You have made your bed on a high and lofty hill;(P)
    there you went up to offer your sacrifices.(Q)
Behind your doors and your doorposts
    you have put your pagan symbols.
Forsaking me, you uncovered your bed,
    you climbed into it and opened it wide;
you made a pact with those whose beds you love,(R)
    and you looked with lust on their naked bodies.(S)
You went to Molek[a](T) with olive oil
    and increased your perfumes.(U)
You sent your ambassadors[b](V) far away;
    you descended to the very realm of the dead!(W)
10 You wearied(X) yourself by such going about,
    but you would not say, ‘It is hopeless.’(Y)
You found renewal of your strength,(Z)
    and so you did not faint.

11 “Whom have you so dreaded and feared(AA)
    that you have not been true to me,
and have neither remembered(AB) me
    nor taken this to heart?(AC)
Is it not because I have long been silent(AD)
    that you do not fear me?
12 I will expose your righteousness and your works,(AE)
    and they will not benefit you.
13 When you cry out(AF) for help,
    let your collection of idols save(AG) you!
The wind will carry all of them off,
    a mere breath will blow(AH) them away.
But whoever takes refuge(AI) in me
    will inherit the land(AJ)
    and possess my holy mountain.”(AK)

Comfort for the Contrite

14 And it will be said:

“Build up, build up, prepare the road!(AL)
    Remove the obstacles out of the way of my people.”(AM)
15 For this is what the high and exalted(AN) One says—
    he who lives forever,(AO) whose name is holy:
“I live in a high(AP) and holy place,
    but also with the one who is contrite(AQ) and lowly in spirit,(AR)
to revive the spirit of the lowly
    and to revive the heart of the contrite.(AS)
16 I will not accuse(AT) them forever,
    nor will I always be angry,(AU)
for then they would faint away because of me—
    the very people(AV) I have created.
17 I was enraged by their sinful greed;(AW)
    I punished them, and hid(AX) my face in anger,
    yet they kept on in their willful ways.(AY)
18 I have seen their ways, but I will heal(AZ) them;
    I will guide(BA) them and restore comfort(BB) to Israel’s mourners,
19     creating praise on their lips.(BC)
Peace, peace,(BD) to those far and near,”(BE)
    says the Lord. “And I will heal them.”
20 But the wicked(BF) are like the tossing sea,(BG)
    which cannot rest,
    whose waves cast up mire(BH) and mud.
21 “There is no peace,”(BI) says my God, “for the wicked.”(BJ)

Footnotes

  1. Isaiah 57:9 Or to the king
  2. Isaiah 57:9 Or idols

57 The righteous perisheth, and no man layeth it to heart: and merciful men are taken away, none considering that the righteous is taken away from the evil to come.

He shall enter into peace: they shall rest in their beds, each one walking in his uprightness.

But draw near hither, ye sons of the sorceress, the seed of the adulterer and the whore.

Against whom do ye sport yourselves? against whom make ye a wide mouth, and draw out the tongue? are ye not children of transgression, a seed of falsehood.

Enflaming yourselves with idols under every green tree, slaying the children in the valleys under the clifts of the rocks?

Among the smooth stones of the stream is thy portion; they, they are thy lot: even to them hast thou poured a drink offering, thou hast offered a meat offering. Should I receive comfort in these?

Upon a lofty and high mountain hast thou set thy bed: even thither wentest thou up to offer sacrifice.

Behind the doors also and the posts hast thou set up thy remembrance: for thou hast discovered thyself to another than me, and art gone up; thou hast enlarged thy bed, and made thee a covenant with them; thou lovedst their bed where thou sawest it.

And thou wentest to the king with ointment, and didst increase thy perfumes, and didst send thy messengers far off, and didst debase thyself even unto hell.

10 Thou art wearied in the greatness of thy way; yet saidst thou not, There is no hope: thou hast found the life of thine hand; therefore thou wast not grieved.

11 And of whom hast thou been afraid or feared, that thou hast lied, and hast not remembered me, nor laid it to thy heart? have not I held my peace even of old, and thou fearest me not?

12 I will declare thy righteousness, and thy works; for they shall not profit thee.

13 When thou criest, let thy companies deliver thee; but the wind shall carry them all away; vanity shall take them: but he that putteth his trust in me shall possess the land, and shall inherit my holy mountain;

14 And shall say, Cast ye up, cast ye up, prepare the way, take up the stumblingblock out of the way of my people.

15 For thus saith the high and lofty One that inhabiteth eternity, whose name is Holy; I dwell in the high and holy place, with him also that is of a contrite and humble spirit, to revive the spirit of the humble, and to revive the heart of the contrite ones.

16 For I will not contend for ever, neither will I be always wroth: for the spirit should fail before me, and the souls which I have made.

17 For the iniquity of his covetousness was I wroth, and smote him: I hid me, and was wroth, and he went on frowardly in the way of his heart.

18 I have seen his ways, and will heal him: I will lead him also, and restore comforts unto him and to his mourners.

19 I create the fruit of the lips; Peace, peace to him that is far off, and to him that is near, saith the Lord; and I will heal him.

20 But the wicked are like the troubled sea, when it cannot rest, whose waters cast up mire and dirt.

21 There is no peace, saith my God, to the wicked.