Gióp 32-37
Bản Dịch 2011
Ê-li-hu Trách Ba Bạn của Gióp
32 Bấy giờ ba người bạn của Gióp không đáp lời ông nữa, vì ông cứ cho rằng ông là người ngay lành. 2 Nhưng Ê-li-hu con của Ba-ra-kên người Bu-xi thuộc gia tộc Ram nổi giận với Gióp, vì Gióp cứ cho rằng ông công chính chứ không phải Ðức Chúa Trời. 3 Ê-li-hu cũng nổi giận với ba người bạn của Gióp, vì họ không tìm được lời lẽ nào để đáp lại Gióp, mặc dù họ vẫn giữ lập trường rằng Gióp có tội nên mới bị như vậy. 4 Lúc ấy Ê-li-hu đợi cho ba người kia tranh luận với Gióp xong, bởi vì họ lớn tuổi hơn ông. 5 Khi Ê-li-hu thấy ba người ấy không còn lời lẽ nào để đáp lại Gióp nữa, ông nổi giận.
6 Ê-li-hu con của Ba-ra-kên người Bu-xi nói:
Tôi còn trẻ và quý vị là những bậc cao niên trưởng thượng,
Nên tôi ngại và sợ phát biểu ý kiến trước mặt quý vị.
7 Tôi thầm nghĩ, “Ai sống lâu sẽ ngỏ lời chỉ bảo;
Người cao niên trường thọ sẽ dạy dỗ lẽ khôn ngoan.”
8 Nhưng tôi thấy tâm linh trong con người,
Tức hơi thở của Ðấng Toàn Năng mới cho họ sự thông sáng.
9 Người có địa vị cao trọng không hẳn là người khôn ngoan;
Người cao tuổi chưa chắc đã quyết đoán mọi sự đều đúng.
10 Vì thế tôi nói, “Kính xin quý vị nghe tôi phát biểu;
Cho tôi được trình bày ý kiến của tôi.”
11 Tôi đứng đợi và nghe những lời quý vị nói;
Tôi lắng nghe những lý lẽ quý vị trao đổi với nhau;
Tôi suy nghĩ trong khi quý vị tìm lời lẽ để đối đáp với nhau.
12 Tôi chăm chú nghe khi quý vị trao đổi ý kiến với nhau;
Tôi thấy không lập luận nào của quý vị thắng hơn ông Gióp;
Không ai trong quý vị bác bỏ được điểm nào của ông ấy.
13 Hy vọng quý vị sẽ không nói, “Chúng tôi đã tìm ra lẽ khôn ngoan nầy:
Chỉ Ðức Chúa Trời mới bắt phục được ông ấy, chứ người ta có lẽ phải chịu thua.”
14 Nhưng nếu như ông ấy tranh luận với tôi,[a]
Tôi sẽ không dùng các luận cứ như quý vị đã dùng để đáp lại ông ấy.
15 Quý vị[b] đã sững sờ và không biết trả lời thế nào với ông ấy;
Ðúng là quý vị không còn lời lẽ nào để phát biểu nữa rồi.
16 Chẳng lẽ tôi cứ đứng đây đợi trong khi quý vị im hơi lặng tiếng;
Quý vị cứ đứng im đó và không thốt lên được một lời đáp nào chăng?
17 Giờ đây cho tôi xin được trả lời ông ấy,
Cho tôi được trình bày ý kiến của tôi,
18 Vì trong tôi đang đầy những lời muốn nói;
Tâm linh ở trong tôi đang kiềm chế miệng tôi.
19 Này, lòng tôi như chai rượu đầy hơi chờ khui nút,
Như rượu mới trong bầu da căng ra gần làm vỡ bầu ra.
20 Tôi phải nói ra để lòng tôi được thơi thả;
Tôi sẽ mở môi để cất tiếng trả lời.
21 Tôi sẽ không thiên vị một người nào cả;
Tôi sẽ không dùng lời nói mình để nịnh hót một ai.
22 Vì tôi không biết nịnh bợ;
Nếu tôi có ý nịnh nọt, nguyện Ðấng Tạo Hóa của tôi cất lấy mạng sống của tôi.
Ê-li-hu Trách Gióp
33 Nhưng bây giờ, thưa ông Gióp, xin ông nghe tôi nói;
Xin ông lắng nghe mọi lời nói của tôi.
2 Này, tôi mở miệng ra;
Lưỡi trong miệng tôi đang thốt thành lời.
3 Lời nói của tôi sẽ phản ánh lòng ngay thẳng của tôi;
Môi tôi sẽ nói ra sự hiểu biết của tôi.
4 Thần của Ðức Chúa Trời đã tạo nên tôi;
Hơi thở của Ðấng Toàn Năng đã ban cho tôi sự sống.
5 Nếu có thể được, xin ông trả lời để tôi được hiểu;
Xin ông sắp đặt các lý lẽ của ông để chỉ bảo cho tôi hay;
Xin ông cứ giữ lập trường của ông.
6 Này, trước mặt Ðức Chúa Trời, tôi với ông đều như nhau;
Tôi cũng từ đất sét mà được thành hình.
7 Này, xin ông đừng lo ngại, vì tôi chẳng là gì cả;
Vấn đề tôi trình bày sẽ không quá phiền phức đối với ông đâu.
8 Quả thật những gì ông nói tôi đã nghe đầy đủ cả;
Tôi vẫn còn nghe rõ mọi lời nói của ông.
9 Ông nói, “Tôi trong sạch, tôi chẳng làm gì nên tội;
Tôi trong trắng, ở trong tôi không có tội lỗi nào.
10 Nhưng Ngài tìm những cơ hội để chống lại tôi;
Ngài xem tôi như kẻ thù của Ngài.
11 Ngài tra chân tôi vào xiềng;
Và Ngài theo dõi mọi bước đường của tôi.”
12 Thưa, trong điểm nầy, tôi xin trả lời rằng ông không đúng;
Ðức Chúa Trời vĩ đại hơn mọi phàm nhân.
13 Tại sao ông cứ tranh luận với Ngài?
Ngài không cần trả lời những thắc mắc của ông.
14 Ðức Chúa Trời đã phán một lần, rồi hai lần;
Nhưng người ta không để ý để nhận ra sứ điệp của Ngài.
15 Ngài phán qua giấc mơ, qua khải tượng trong ban đêm;
Khi giấc ngủ ập đến trên nhân thế, khi họ ngủ say trên giường;
16 Bấy giờ Ngài sẽ mở tai người ta để họ nghe rõ tận tường;
Ðể họ hoảng kinh vì những dấu hiệu cảnh cáo của Ngài.
17 Hầu con người sẽ lìa bỏ những hành vi tội lỗi,
Và để Ngài cứu nó ra khỏi thói kiêu căng.
18 Ngài giữ linh hồn nó khỏi sa vào huyệt mả;
Ngài giữ sinh mạng nó khỏi bị chết vì gươm.
19 Ngài sửa trị nó bằng những đớn đau trên giường bịnh,
Bằng những cơn đau nhức thấu xương;
20 Ðến nỗi sinh mạng nó gớm ghê cơm bánh,
Linh hồn nó không thiết ăn các món cao lương mỹ vị.
21 Thịt nó đã tiêu hao, không còn thấy trên thân thể nữa;
Xương nó vốn chìm sâu trong thịt, giờ lộ hẳn ra.
22 Linh hồn nó bị kéo dần đến huyệt mả;
Sinh mạng nó bị lôi đến những kẻ hành hình.
23 Nếu bấy giờ bên cạnh nó có một sứ giả,
Một người trung gian được chọn ở giữa ngàn người,
Ðể chỉ cho nó biết trở về đường ngay nẻo chánh.
24 Bấy giờ Ngài sẽ dủ lòng khoan nhân ân hậu với nó và bảo rằng,
“Thôi tha cho nó để nó khỏi xuống huyệt mả;
Ta đã tìm được những gì chuộc mạng nó rồi.
25 Hãy để cho da thịt nó trở lại như tuổi thanh xuân;
Hãy cho nó được phục hồi như thời còn tràn đầy nhựa sống.”
26 Bấy giờ nó sẽ cầu nguyện với Ðức Chúa Trời,
Và Ngài sẽ nhậm lời nó.
Nó sẽ ra mắt Ngài với lòng hớn hở vui mừng,
Vì Ngài tái lập nó vào địa vị nó đáng hưởng nhận.
27 Nó sẽ nhìn người ta và nói,
“Tôi đã phạm tội và đã làm sai lệch những gì chân chính,
Nhưng tôi không bị báo trả xứng đáng với tội của tôi.
28 Ngài cứu chuộc linh hồn tôi khỏi sa vào huyệt mả;
Mạng sống tôi được nhìn thấy ánh sáng lại rồi.”
29 Này, mọi sự ấy đều do Ðức Chúa Trời làm cả;
Ngài cứ làm đôi ba lần như thế với phàm nhân,
30 Ðể đem linh hồn nó lìa khỏi cửa mộ mà trở lại;
Hầu nó được chiếu sáng bằng ánh sáng của cõi nhân sinh.
31 Thưa ông Gióp, xin ông chú ý và lắng nghe tôi nói;
Xin ông nhẫn nại nghe và cho tôi tiếp tục nói hết ý mình.
32 Nhưng nếu ông có điều chi chỉ bảo, xin ông cứ đáp lời tôi;
Xin ông nói ra, vì tôi muốn thấy ông được xác chứng rằng ông là người ngay lành trong sạch.
33 Còn nếu ông không muốn nói điều gì, xin ông vui lòng tiếp tục nghe tôi;
Xin ông cứ yên lặng nghe, tôi sẽ thưa với ông những gì tôi hiểu về sự khôn ngoan.
Ê-li-hu Cao Rao Công Lý của Ðức Chúa Trời
34 Ê-li-hu tiếp tục và nói:
2 Hỡi những người khôn ngoan, xin nghe những lời tôi nói;
Hỡi những người trí thức, xin lắng tai nghe tôi.
3 Vì như lỗ tai nghe để thẩm định lời nói,
Như miệng nếm để biết vị thức ăn,
4 Chúng ta phải chọn cho mình điều gì là đúng;
Chúng ta phải quyết định điều gì là tốt giữa chúng ta.
5 Vì ông Gióp đã nói, “Tôi là người ngay lành vô tội,
Thế mà Ðức Chúa Trời đã cất đi quyền vô tội ấy của tôi.
6 Mặc dù tôi có quyền ấy, tôi lại bị xem như kẻ nói dối;
Tôi bị thương tích đến nỗi không còn cách nào chữa trị, dù bản thân tôi không vi phạm lỗi gì.”
7 Có người nào giống như ông Gióp,
Một người uống những lời nhạo báng như uống nước,
8 Một người đi cùng những kẻ gây nên tội ác,
Một người đi chung với những kẻ gian ác chăng?
9 Vì ông ấy đã nói, “Con người chẳng có lợi gì khi làm cho Ðức Chúa Trời vui lòng cả.”
10 Vì thế xin nghe tôi nói, hỡi những người trí thức:
Ðức Chúa Trời không thể làm điều gian ác,
Ðấng Toàn Năng không làm điều tội lỗi bao giờ.
11 Vì Ngài sẽ báo trả mỗi người tùy theo công việc họ làm;
Ngài sẽ khiến mỗi người chuốc lấy hậu quả của mình tùy theo con đường họ chọn.
12 Chắc chắn Ðức Chúa Trời không bao giờ làm điều gian ác;
Ðấng Toàn Năng không bẻ cong công lý bao giờ.
13 Ai đã lập Ngài quản cai toàn trái đất?
Ai đã chỉ định Ngài quản lý cả thế gian?
14 Nếu Ngài chỉ quan tâm đến Ngài mà thôi,
Nếu Ngài thu hồi linh khí và hơi thở Ngài đã ban ra,
15 Mọi loài xác thịt sẽ cùng nhau chết mất;
Mọi người ắt sẽ quay về bụi đất tức thì.
16 Nếu ông là người trí thức, xin ông nghe tôi nói;
Xin lắng nghe những gì tôi nói tiếp sau đây.
17 Có ai ghét công lý mà được lập lên để cai trị chăng?
Ông dám lên án Ðấng thực thi công lý đầy quyền năng sao?
18 Ai dám nói với vua rằng, “Ngươi là đồ vô dụng,”
Hay nói với người có quyền rằng, “Ngươi là kẻ gian ác” chăng?
19 Nhưng Ngài chẳng thiên vị kẻ có quyền hành;
Ngài cũng không phán quyết dựa theo tiêu chuẩn giàu nghèo;
Vì tất cả đều là công việc của tay Ngài tạo dựng.
20 Rồi đây chỉ trong giây lát họ thảy đều chết hết;
Giữa đêm khuya họ run rẩy và qua đời;
Mạng kẻ quyền thế bị lấy đi mà không cần ai phải ra tay cả,
21 Vì mắt Ngài xem xét các đường lối của mỗi người;
Ngài thấy rõ mọi bước chân của từng người một.
22 Không có bóng tối hay sự mờ ám nào
Có thể che giấu những kẻ làm ác khỏi Ngài được.
23 Vì một khi Ngài đã ban phán quyết về ai, Ngài không cần tái xét;
Ðức Chúa Trời không cần kẻ ấy phải ra ứng hầu một lần nữa để được tái xử.
24 Ngài đập tan bọn cường quyền mà không cần tra vấn;
Ngài lập những kẻ khác lên thay thế chúng dễ dàng.
25 Ngài quan sát các công việc của chúng;
Chỉ trong một đêm Ngài lật đổ chúng và chúng bị tan tành.
26 Ngài đánh chúng vì sự gian ác của chúng
Trước mắt mọi người;
27 Vì chúng đã lìa bỏ và không theo Ngài nữa,
Vì chúng đã chẳng coi các đường lối của Ngài ra gì.
28 Chúng đã làm cho tiếng kêu của người nghèo thấu đến Ngài;
Phải, Ngài đã nghe tiếng khóc của những người bị khốn khổ.
29 Khi Ngài muốn yên lặng, ai dám đặt vấn đề thắc mắc?
Khi Ngài muốn giấu mặt, dù cả nước hay chỉ một cá nhân, ai có thể thấy được Ngài chăng?
30 Ngài không muốn kẻ vô tín vô luân được nắm quyền cai trị;
Ðể chúng không có cơ hội đưa dân sa vào bẫy diệt vong.
31 Giả sử có người nào thưa với Ðức Chúa Trời rằng,
“Tôi đã chịu lấy hình phạt rồi và tôi sẽ không phạm tội nữa.
32 Xin chỉ dạy tôi những gì tôi chưa nhận thấy;
Nếu tôi đã làm gì có tội, tôi sẽ không tái phạm nữa.”
33 Liệu Ngài sẽ đền bù ông những gì ông muốn,
Vì bây giờ ông mới chịu nhìn nhận rằng ông không đúng hay sao?
Xin ông cứ chọn lấy đi, chứ không phải tôi đâu.
Vậy những gì ông biết, xin ông cứ nói ra đi.
34 Những người trí thức đã nói với tôi;
Những bậc thức giả mà tôi đã có dịp hầu chuyện bảo rằng,
35 “Ông Gióp nói mà không hiểu những gì ông ấy nói;
Lời lẽ của ông ấy chẳng bày tỏ sự thông sáng chút nào.
36 Ôi ước chi ông ấy cứ bị thử thách đến cùng,
Vì những lời đáp của ông ấy giống những lời của phường gian ác.
37 Bây giờ ông ấy đã chất thêm tội bội nghịch vào những tội lỗi của ông ấy;
Ông ấy đã vỗ tay mỉa mai chúng ta và đã gia thêm những lời xúc phạm đến Ðức Chúa Trời.”
Ê-li-hu Lên Án Thái Ðộ Tự Cho Mình Là Công Chính của Gióp
35 Ê-li-hu lại tiếp tục nói:
2 Ông nói, “Các người nghĩ tôi bị như thế nầy là đúng hay sao?
Trong việc nầy chẳng phải tôi đúng hơn Ðức Chúa Trời sao?”
3 Ông đặt vấn đề rằng, “Ðối với Ngài, con sống ngay lành nào có lợi gì chăng?
Nếu con cứ giữ mình không phạm tội thì có ích gì chăng?”
4 Tôi xin trả lời ông,
Và trả lời luôn cho các bạn của ông.
5 Xin quý vị hãy nhìn lên bầu trời và ngắm các tầng mây;
Há chẳng phải chúng ở trên trời cao trên đầu quý vị sao?
6 Nếu ông phạm tội, liệu ông sẽ gây thiệt hại gì cho Ngài chăng?
Nếu tội ông gia tăng, điều đó có ảnh hưởng gì đến Ngài sao?
7 Nếu ông là người ngay lành, ông sẽ cho Ngài được điều gì?
Hay Ngài sẽ nhận được gì nơi tay của ông chăng?
8 Sự gian ác của ông chỉ có hại cho loài người giống như ông thôi;
Sự ngay lành của ông cũng chỉ có lợi cho con cái loài người.
9 Vì bị quá nhiều áp bức người ta kêu la than oán;
Bị tay bọn cường quyền bóc lột, người dân kêu cứu khắp nơi.
10 Nhưng không ai hỏi, “Ðức Chúa Trời, Ðấng Tạo Hóa của tôi,
Ðấng làm cho tôi có thể cất tiếng hát giữa đêm khuya,
11 Ðấng dạy chúng ta hiểu biết nhiều hơn các loài thú trên đất,
Ðấng làm cho chúng ta khôn hơn các chim trời đâu rồi?”
12 Người ta cứ kêu la than oán nhưng chẳng ai đáp lời,
Vì lòng con người tội lỗi vẫn còn đầy kiêu ngạo.
13 Thật vậy Ðức Chúa Trời không muốn lắng nghe những lời kêu cầu rỗng tuếch,
Ðấng Toàn Năng không đoái đến những lời kêu cứu ấy chút nào,
14 Huống chi nay ông nói, “Tuy tôi không thấy Ngài, nhưng tôi cứ trình duyên cớ của tôi lên trước mặt Ngài,”
Rồi ông trông đợi Ngài cứu xét thì quả là luống công vô ích.
15 Bây giờ Ngài không thèm trừng phạt trong khi Ngài nổi giận,
Ấy chẳng qua là Ngài chẳng màng đến sự điên dại của loài người.
16 Cho nên thưa ông Gióp, ông đã nói toàn những chuyện không đâu;
Ông nói nhiều nhưng toàn là hư văn rỗng tuếch.
Ê-li-hu Ca Ngợi Lòng Tốt của Ðức Chúa Trời
36 Ê-li-hu lại tiếp tục nói:
2 Xin ông cố nhẫn nại với tôi thêm chút nữa;
Tôi có những điều muốn bày tỏ với ông;
Vì tôi còn những điều muốn nói thay cho Ðức Chúa Trời.
3 Tôi mang kiến thức của tôi từ xa về đây;
Tôi sẽ quy sự công chính về cho Ðấng Tạo Hóa của tôi.
4 Quả thật những lời tôi nói không phải những lời giả dối;
Người muốn thưa chuyện với ông là người có tri thức ít nhiều.
5 Thưa ông, Ðức Chúa Trời là Ðấng quyền năng nhưng Ngài không khinh khi người nào;
Quyền năng và tri thức của Ngài thật vô lượng vô biên.
6 Ngài không gìn giữ mạng sống kẻ hung tàn gian ác;
Nhưng Ngài ban công lý cho người bị đàn áp đọa đày.
7 Ngài chẳng quay mắt Ngài khỏi người ngay lành công chính;
Nhưng Ngài đưa họ lên ngồi ngang hàng với các vua chúa;
Ngài lập họ được vững vàng mãi mãi;
Và cho họ được tôn trọng.
8 Nếu họ bị gông cùm xiềng xích,
Và bị trói buộc trong hoạn nạn khốn cùng,
9 Khi ấy Ngài sẽ chỉ cho họ những việc sai họ đã làm và những tội họ đã phạm,
Ðể họ thấy họ đã sống kiêu căng ngạo mạn như thế nào.
10 Ngài mở tai họ để họ nghe lời chỉ bảo;
Ngài truyền cho họ phải lìa bỏ tội lỗi.
11 Nếu họ nghe theo và thờ phượng Ngài,
Những ngày của đời họ sẽ an lành hạnh phước,
Những năm của đời họ sẽ đầy những khoan khoái vui mừng.
12 Nhưng nếu họ không nghe theo, họ sẽ bị gươm đao hủy diệt;
Họ sẽ chết đi như kẻ ngu dại chẳng biết gì.
13 Lòng của bọn vô tín vô luân chỉ biết tự chất thêm tức tối;
Chúng chẳng biết kêu cầu Ngài dù bị xiềng xích lao tù.
14 Chúng sẽ chết trong lúc tuổi còn thanh xuân non trẻ;
Mạng chúng tiêu vong giữa bọn điếm đực trong miếu đền.
15 Ngài để cho nó bị đau khổ rồi mới cứu nó ra khỏi cảnh khổ sở;
Ngài dùng hoàn cảnh bị ngược đãi để mở tai nó ra.
16 Cũng vậy Ngài sẽ đem ông ra khỏi cảnh hoạn nạn để đưa ông vào nơi tự do khoảng khoát, thoát khỏi cảnh tù túng;
Ngài sẽ cho dọn trên bàn ông đầy thức ăn cao lương mỹ vị.
17 Bấy giờ ông sẽ được toàn quyền xét xử những kẻ gian ác;
Quyền phán quyết và công lý đều nằm trọn trong tay ông.
18 Hãy coi chừng, đừng để ai xui giục ông làm sai để giàu có;[c]
Ðừng để của hối lộ lớn cám dỗ ông làm sai lệch công lý.
19 Sự giàu có của ông có thể giữ ông khỏi bị hoạn nạn sao?
Tất cả quyền lực của ông há làm được như thế sao?
20 Ðừng mong cho trời mau tối,
Khi người ta bị cô lập trong nơi ở của mình.
21 Hãy coi chừng, đừng ngã theo sự gian ác;
Vì chọn làm thế ắt phải chuốc lấy khốn khổ về sau.
22 Này, Ðức Chúa Trời được tôn cao qua quyền năng của Ngài;
Có ai dạy bảo như Ngài chăng?
23 Ai dám chỉ bảo Ngài đường lối nào Ngài phải chọn chăng?
Hay ai dám nói rằng, “Ngài đã làm sai” chăng?
Ê-li-hu Ca Tụng Ðức Chúa Trời
24 Hãy ghi nhớ mà ca tụng công việc Ngài thực hiện;
Ðó là điều nhân thế phải mãi mãi suy tôn.
25 Việc Ngài làm mọi người đều chiêm ngưỡng;
Các phàm nhân thảy nhìn thấy từ xa.
26 Ðúng vậy Ðức Chúa Trời thật vĩ đại;
Chúng ta không thể biết rõ Ngài;
Số năm Ngài sống không thể nào tìm ra hết.
27 Ngài thâu lại các giọt nước đã đổ xuống,
Rồi biến chúng thành sương mù và những giọt nước mưa.
28 Từ trong mây, mưa tuôn đổ ra,
Và rơi xuống trên người ta tầm tã.
29 Này, có ai hiểu mây giăng ra như thế nào chăng?
Hay có ai biết sấm chớp phát ra từ vòm trời của Ngài như thế nào chăng?
30 Kìa, Ngài tỏa ánh sáng ra chung quanh Ngài;
Ngài bao phủ cả đáy thẳm của các đại dương.
31 Ngài dùng chúng để nuôi sống[d] muôn dân;
Ngài cung cấp thực phẩm thật nhiều vô kể.
32 Ngài nắm trong tay Ngài biết bao sấm sét;
Ngài truyền cho nó phải đánh vào chỗ nào.
33 Tiếng sấm sét nổ vang báo cho nhân thế biết Ngài đang tể trị;
Ngài nộ khí xung thiên vì tội ác của loài người.
Ê-li-hu Cao Rao Sự Uy Nghi của Ðức Chúa Trời
37 Phải, nghĩ đến đó tim tôi run lên cầm cập;
Nó đập liên hồi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực của tôi.
2 Hãy nghe kỹ tiếng của Ngài gầm thét;
Âm thanh vang rền thoát ra từ miệng của Ngài.
3 Tiếng của Ngài làm rúng động khắp bầu trời;
Chớp nhoáng của Ngài lóe ra đến tận cùng trái đất.
4 Tiếp theo chớp là sấm nổ long trời lở đất;
Tiếng sấm uy nghi của Ngài vang dội khắp gầm trời;
Ngài không kiềm hãm tia sét khi tiếng Ngài phát ra.
5 Tiếng của Ðức Chúa Trời rất diệu kỳ qua tiếng sấm vang rền;
Ngài làm các việc lớn lao chúng ta không thể nào hiểu thấu.
6 Ngài phán với tuyết, “Hãy rơi nhẹ xuống đất,”
Ngài nói với mưa rào, “Hãy sa xuống lất phất,”
Ngài bảo với mưa to, “Hãy đổ xuống ào ào.”
7 Người ta bị trói tay và không thể làm việc ngoài trời được nữa;
Ðể mọi người có cơ hội nhận biết công việc của Ngài.
8 Các thú rừng phải rút vào hang để trú ẩn;
Chúng phải ở trong hang chờ đến lúc tạnh mưa.
9 Từ phương nam[e] bão ùn ùn thổi đến;
Gió từ phương bắc thổi về mang hơi lạnh thấu xương.
10 Hơi thở của Ðức Chúa Trời biến nước thành nước đá;
Cả mặt biển mênh mông đóng thành băng đá dễ dàng.
11 Ngài chứa nước trong các đám mây đen kịt;
Ngài giăng mây khắp trời và khiến chớp từ trong đó lóe ra.
12 Mây bay lòng vòng khắp đất theo sự hướng dẫn của Ngài;
Chúng sẽ làm bất cứ điều gì Ngài truyền trên khắp mặt đất.
13 Ngài sai mây đi, khi thì để sửa phạt,
Khi thì để tưới nhuần mặt đất, khi thì để bày tỏ tình thương.
14 Thưa ông Gióp, xin ông lắng nghe điều nầy:
Xin ông đứng lại và ngẫm nghĩ về các công việc diệu kỳ của Ðức Chúa Trời một lát.
15 Ông có biết cách nào Ðức Chúa Trời phân bố các mệnh lệnh cho chúng không?
Ông có biết cách nào Ngài khiến chớp nhoáng lóe lên trong các đám mây của Ngài chăng?
16 Ông có biết tại sao mây có thể trôi lơ lửng giữa bầu trời chăng?
Ông có thể hiểu được các công việc diệu kỳ của Ðấng có tri thức hoàn toàn chăng?
17 Ông có biết tại sao áo quần ông nóng bức,
Khi Ngài lấy gió nồm làm yên tịnh mặt đất chăng?
18 Ông có thể phụ với Ðức Chúa Trời giăng bầu trời ra,
Như một tấm gương đúc cứng cáp lớn lao vô tận chăng?
19 Ông dạy cho chúng tôi biết phải thưa với Ngài như thế nào đi;
Chúng tôi chẳng kiếm được lời nào, vì vẫn còn tối tăm mù tịt.
20 Có ai thưa với Ngài rằng tôi muốn phát biểu chăng?
Có ai muốn cho mình bị nuốt mất chăng?
21 Không ai có thể nhìn thẳng vào mặt trời đúng ngọ,
Vì ánh sáng của nó quá chói chang khi mây đã bị gió thổi đi.
22 Từ phương bắc vẻ huy hoàng của Ngài xuất hiện;
Ðức Chúa Trời mặc lấy vẻ uy nghi đáng sợ.
23 Ðối với Ðấng Toàn Năng chúng ta không thể tìm được Ngài;
Ngài là Ðấng quyền năng cao cả và rất mực công bình,
Ðức công chính của Ngài thật không sao kể xiết,
Ngài không bao giờ hà hiếp người nào.
24 Vì thế người ta sợ Ngài,
Ngài chẳng coi những kẻ tự cho mình là khôn ngoan ra gì.
Footnotes
- Gióp 32:14 nt: Ông ấy không có tranh luận với tôi
- Gióp 32:15 nt: Họ
- Gióp 36:18 ctd: Ðừng đễ cơn giận xui cho ông khinh suất
- Gióp 36:31 ctd: phán xét
- Gióp 37:9 nt: phòng ở trên không trung
Copyright © 2011 by Bau Dang