Add parallel Print Page Options

Chúa hỏi Gióp

38 Bấy giờ từ giữa cơn giông CHÚA trả lời cho Gióp. Ngài bảo:

“Người nầy là ai mà làm mục đích ta lu mờ bằng những lời ngu dại [a]?
Hãy tỏ ra mạnh bạo!
    Ta sẽ hỏi ngươi, ngươi phải trả lời cho ta.

Khi ta đặt nền trái đất thì ngươi ở đâu?
    Nói đi, nếu ngươi biết.
Ai định kích thước cho nó?
    Chắc ngươi biết chứ?
    Ai giăng mực thước ngang qua nó?
Nền trái đất đặt trên vật gì?
    Ai đặt đá góc nền nó vào chỗ
trong khi sao mai cùng xướng hát và các thiên sứ [b] reo vui?

Ai đóng cửa ngăn biển cả lại,
    khi nó bùng ra và khai sinh,
Lúc ta làm mây như cái áo mặc cho biển cả
    và bọc nó trong đám mây đen,
10 Lúc ta đặt giới hạn cho biển
    và dựng cửa cùng thanh gài vào vị trí.
11 Khi ta nói cùng biển rằng,
    ‘Mầy chỉ có thể đến đây thôi, không được đi xa hơn nữa,
    các lượn sóng kiêu ngạo của mầy phải dừng tại đây.’

12 Trong đời ngươi có khi nào ngươi ra lệnh cho bình minh xuất hiện,
    và chỉ cho ban mai bắt đầu lúc nào
13 để cho nó nắm lấy viền của đất
    và giũ kẻ ác ra khỏi đó?
14 Buổi sáng trái đất thay đổi như đất sét bị đóng ấn;
    đồi núi và thung lũng hiện ra như những lằn xếp của áo.
15 Kẻ ác không nhận được ánh sáng;
    chúng giơ tay lên để làm hại nhưng tay bị gãy.

16 Có khi nào ngươi đi đến tận nguồn biển cả,
    hay bước đi trong thung lũng sâu dưới biển chưa?
17 Cổng của thần chết đã mở ra cho ngươi chưa?
    Ngươi đã từng thấy cổng của vực thẳm đen tối chưa?
18 Ngươi có biết trái đất rộng bao nhiêu không?
    Nếu ngươi biết những điều đó thì nói cho ta đi.

19 Lối đi đến nơi ở của ánh sáng là đâu,
    và bóng tối ở chỗ nào?
20 Ngươi có mang chúng về chỗ chúng ở được không?
    Ngươi có biết đường về nhà chúng không?
21 Chắc chắn ngươi biết nếu ngươi sinh ra vào lúc đó!
    Ngươi sống được bao nhiêu năm? [c]

22 Ngươi có từng đi vào nơi chứa tuyết
    hay vào kho mưa đá,
23 mà ta đã để dành cho kỳ khốn khó,
    cho ngày chiến tranh và giao đấu chưa?
24 Ánh sáng bắt nguồn từ đâu?
    Gió đông thổi qua đất phát xuất từ chỗ nào? [d]
25 Ai cắt thủy đạo cho mưa lớn
    và vạch đường cho giông bão?
26 Ai tưới vùng đất không người ở,
    nơi sa mạc vắng tanh?
27 Ai sai mưa đến để thấm nhuần đất bỏ hoang
    để cỏ xanh bắt đầu mọc?
28 Mưa có cha không?
    Ai sinh ra các giọt sương?
29 Ai là mẹ của nước đá?
    Ai sinh ra tuyết giá từ trời
30 khi nước trở thành cứng như đá,
    và mặt biển đông đặc lại?

31 Ngươi có thể buộc các chùm sao Rua [e]
    hay mở dây cho sao Cày [f] không?
32 Ngươi có thể mang các chòm sao [g] ra đúng giờ
    hay dẫn các sao Đại hùng tinh [h] với các con của nó không?
33 Ngươi có biết luật lệ của trời
    và hiểu phép tắc của đất không? [i]

34 Ngươi có thể nào ra lệnh cho mây
    và phủ mình bằng dòng nước lụt không?
35 Ngươi có thể nào sai sấm chớp ra đi không?
    Chúng có cần đến với ngươi và thưa, ‘Dạ, chúng tôi đây’?

36 Ai đặt sự thông minh trong trí
    và hiểu biết trong lòng?
37 Ai có đủ khôn ngoan để đếm các đám mây?
    Làm cho nó nghiêng để nó đổ nước xuống từ trời
38 khi bụi đất trở nên cứng
    và các tảng đất dính vào nhau?

39 Ngươi có đi săn mồi cho sư tử cái để nuôi con nó
40 trong khi chúng nằm trong hang
    hay ẩn trong bụi sẵn sàng nhảy bổ ra?
41 Ai nuôi các chim trời
    khi con nó kêu la cùng Thượng Đế
    và đi lang thang vì không có thức ăn?”

39 “Ngươi có biết mùa nào dê núi sinh sản không?
    Ngươi có nhìn nai mẹ sinh ra nai con chưa?
Ngươi có đếm được số tháng cho đến ngày nó sinh
    và biết đúng lúc nó sinh con không?
Nó nằm xuống, sinh con ra
    rồi hết đau đẻ.
Các con nó lớn mạnh trong vùng hoang dã.
    Rồi rời tổ, không trở về nữa.

Ai thả cho lừa hoang chạy rông?
    Ai tháo dây cho nó?
Ta là Đấng ban sa mạc làm nơi ở cho lừa hoang;
    Ta ban đất sa mạc cho nó sinh sống.
Con lừa hoang chê cười nơi huyên náo của chốn thị thành,
    và không nghe tiếng hò hét của kẻ đánh xe.
Nó rảo khắp núi đồi tìm đồng cỏ,
    tìm thứ cỏ non xanh ăn được.

Liệu con bò rừng có chịu phục vụ ngươi,
    và đứng quanh quẩn cạnh máng ăn lúc ban đêm không?
10 Ngươi có thể nào buộc dây cương để bắt nó đi theo luống cày
    để nó cày ruộng cho ngươi không?
11 Ngươi có nhờ cậy nổi sức lực của bò rừng
    để nó gánh vác việc nhọc nhằn cho ngươi không?
12 Ngươi có trông cậy vào con bò để chở thóc gạo
    và mang đến sân đập lúa của ngươi không?

13 Chim đà điểu đập cánh vui mừng,
    nhưng lông của nó không giống lông con cò.
14 Nó đẻ trứng trên mặt đất,
    rồi ấp bằng cát.
15 Mà không hề nghĩ rằng có thể có bàn chân
    đạp lên đè nát trứng;
    Nó không hề biết có thể thú vật dẫm lên đó.
16 Chim đà điểu rất hung bạo đối với con nó,
    như thể không phải con mình.
    Nó không quan tâm đến công sức đã bỏ ra,
17 vì Thượng Đế không cho nó trí khôn;
    Ngài không ban cho nó hiểu biết thông thường.
18 Nhưng khi nó chỗi dậy phóng chạy,
    thì nó chạy rất nhanh,
    đến nỗi nó cười chê cả ngựa lẫn người cỡi.

19 Gióp ơi, có phải ngươi ban sức mạnh cho ngựa
    và đặt cái bờm trên lưng nó không?
20 Có phải ngươi khiến cho ngựa nhảy như cào cào không?
    Nó khịt một tiếng làm ngươi ta hoảng sợ.
21 Nó dậm chân, tận dụng sức lực
    và lao vào chiến trận.
22 Nó coi thường nỗi sợ hãi và không e ngại điều gì;
    gươm không làm nó hoảng sợ.
23 Bên hông nó, tiếng ống tên nghe lọc cọc,
    cùng với gươm giáo sáng loáng dưới ánh mặt trời.
24 Nó hăng say phóng trên đất [j];
    khi nghe tiếng kèn thổi nó không chịu đứng yên.
25 Khi kèn thổi lên nó hí lớn, ‘A ha!’
    Nó đánh mùi chiến trường từ xa;
    Nó nghe tiếng người chỉ huy và tiếng hò la xung trận.

26 Có phải nhờ khôn ngoan ngươi mà chim ó bay được
    và giương cánh bay về phương Nam [k]?
27 Có phải ngươi ra lệnh cho chim diều hâu [l] bay
    và làm tổ trên cao?
28 Nó ở trên các ghềnh đá cao và ngủ ở đó suốt đêm;
    chỏm đá là nơi trú ẩn an toàn của nó.
29 Từ đó nó tìm mồi;
    mắt nó rất tinh có thể thấy từ xa.
30 Các con nó ăn huyết;
    xác chết ở đâu, diều hâu tụ lại đó.”

40 Rồi CHÚA nói cùng Gióp:

“Kẻ tranh luận với Đấng Toàn Năng sẽ chỉnh Ngài chăng?
    Người nào cáo trách Thượng Đế hãy trả lời với Ngài.”

Sau đó Gióp thưa với CHÚA:

“Tôi chẳng ra gì; tôi không thể đối đáp gì với Ngài,
    nên tôi sẽ lấy tay che miệng.
Tôi nói một lần nhưng sẽ không nói nữa.
    Tôi nói hai lần, nhưng chẳng có gì để thêm.”

Rồi từ giữa cơn giông CHÚA nói cùng Gióp:

“Hãy nai nịt ngươi [m]! Ta sẽ hỏi ngươi,
    ngươi phải trả lời cho ta.

Có phải ngươi bảo rằng ta bất công chăng?
    Có phải ngươi oán trách ta để ta khiến cho ngươi hoá ra công chính chăng?
Ngươi có mạnh bằng Thượng Đế không?
    Giọng ngươi có gầm thét được như giọng Ngài không?
10 Nếu được, hãy điểm tô ngươi bằng vinh hiển và sắc đẹp;
    lấy vinh dự và uy nghi mặc vào.
11 Hãy trút cơn thịnh nộ ngươi ra;
    hãy nhìn kẻ tự phụ và hạ chúng xuống.
12 Hãy nhìn kẻ kiêu căng và khiến chúng nhún nhường.
    Hãy đè bẹp kẻ ác.
13 Hãy chôn vùi chúng chung nhau trong bụi đất;
    phủ mặt chúng trong mồ mả.
14 Nếu ngươi làm được chuyện đó,
    chính ta đây sẽ ca ngợi ngươi,
    vì ngươi đủ mạnh để tự cứu mình.

15 Hãy nhìn con bê-hê-mốt [n],
    mà ta đã tạo nên như ta đã tạo ngươi.
    Nó ăn cỏ như bò.
16 Hãy nhìn sức lực trong thân thể nó;
    bắp thịt trong bao tử nó vô cùng mạnh.
17 Đuôi nó mạnh như cây hương nam,
    các bắp thịt trong đùi nó đan tréo nhau.
18 Xương nó như ống đồng;
    chân nó như thanh sắt.
19 Nó là một trong những công trình đầu tiên của Thượng Đế,
    nhưng Đấng Tạo Hoá có thể tiêu diệt nó.
20 Núi đồi, nơi các muôn thú nô đùa,
    làm thức ăn cho nó.
21 Nó nằm dưới các cây sen,
    ẩn trong các bụi lác cao nơi đầm lầy.
22 Các cây sen làm bóng che nó,
    các cây bạch dương nơi dòng suối bao quanh nó.
23 Nếu sông ngòi làm lụt lội, nó chẳng sợ;
    dù sông Giô-đanh tràn đến miệng nó vẫn ung dung.
24 Có ai bịt được mắt nó để bắt nó không?
    Có ai dám lấy vòng xỏ mũi nó không?”

Footnotes

  1. Gióp 38:2 Người nầy … ngu dại Có thể dịch “Người nầy là ai mà đưa ra những ý kiến bằng các lời ngu dại?”
  2. Gióp 38:7 thiên sứ Nguyên văn, “con trai của Thượng Đế.”
  3. Gióp 38:21 Lối đi … nhiêu năm? Đây là những câu có tính cách mỉa mai tức là cách nói mà người đọc phải hiểu nghĩa ngược lại.
  4. Gióp 38:24 Ánh sáng … chỗ nào Có thể dịch, “Nơi nào mà sương mù tan đi và chỗ nào từ phía Đông mà gió phân tán trên khắp đất?”
  5. Gióp 38:31 sao Rua Một chòm sao khá nổi tiếng, thường được gọi là “Bảy Chị Em.”
  6. Gióp 38:31 sao Cày Một nhóm sao quen thuộc trông giống như một người thợ săn hay một chiến sĩ hùng dũng.
  7. Gióp 38:32 chòm sao Các chòm sao trên bầu trời về đêm. Đây có thể là mười hai ngôi sao trong cung hoàng đạo. Chòm sao nầy hình như đi qua bầu trời cho nên mỗi tháng ở một vị trí khác nhau.
  8. Gióp 38:32 Đại hùng tinh Một chòm sao nổi tiếng trông giống như con gấu. Gần chòm sao nầy có một chòm sao khác trông giống như con gấu nhỏ cho nên gọi là “Tiểu hùng tinh.”
  9. Gióp 38:33 Ngươi có biết … của đất không? Hay “Ngươi có thể nào đặt chúng cai quản đất không?”
  10. Gióp 39:24 phóng trên đất Nguyên văn, “nuốt đất.”
  11. Gióp 39:26 phương Nam Hay “xứ Thê-man.”
  12. Gióp 39:27 diều hâu Hay “kên kên.”
  13. Gióp 40:7 Hãy nai nịt ngươi Nguyên văn, “Hãy nai nịt cho ra vẻ nam nhi.” Câu nầy nghĩa là “hãy chuẩn bị ra trận.”
  14. Gióp 40:15 con bê-hê-mốt Đây có thể là con trâu nước, con tê giác, hay là con voi.

Ti-mô-thê cùng đi với Phao-lô

16 Phao-lô đến Đẹt-bơ và Lý-trà. Ở đó có một tín hữu tên Ti-mô-thê. Mẹ là người Do-thái mới theo đạo, còn cha là người Hi-lạp. Các anh em tín hữu ở Lý-trà và Y-cô-ni rất quí Ti-mô-thê và làm chứng tốt về anh. Phao-lô muốn đem Ti-mô-thê theo, nhưng mọi người Do-thái ở vùng ấy đều biết cha Ti-mô-thê là người Hi-lạp. Vì thế Phao-lô làm phép cắt dương bì cho Ti-mô-thê để làm vừa lòng những người Do-thái. Phao-lô cùng những bạn đồng hành đi từ thành nầy sang thành khác, trao những quyết nghị của các sứ đồ và các trưởng lão ở Giê-ru-sa-lem để mọi người tuân theo. Hội thánh càng ngày càng lớn mạnh trong đức tin và mỗi ngày một thêm tăng trưởng.

Phao-lô được gọi ra khỏi miền Á-châu

Phao-lô và các đồng bạn đi qua miền Phi-ri-gi và Ga-la-ti vì Thánh Linh không cho phép giảng Tin Mừng trong vùng Á-châu. Khi đến miền gần My-xia, họ tìm cách đi vào Bi-thi-ni nhưng Thánh Linh của Chúa cũng không cho. Vì thế họ đi rẽ gần My-xia rồi đến Trô-ách. Đêm ấy trong dị tượng, Phao-lô thấy một người từ Ma-xê-đoan đứng nài nỉ, “Xin ông làm ơn qua Ma-xê-đoan giúp chúng tôi.” 10 Sau khi Phao-lô thấy dị tượng, chúng tôi [a] liền chuẩn bị đi Ma-xê-đoan vì hiểu rằng Thượng Đế đã gọi chúng tôi rao truyền Tin Mừng cho những người ở vùng ấy.

Ly-đia trở thành tín hữu

11 Chúng tôi rời Trô-ách và đi thuyền thẳng qua đảo Sa-mô-trác. Hôm sau chúng tôi qua Nê-a-bô-li [b]. 12 Rồi chúng tôi đi đường bộ đến Phi-líp, một thuộc địa La-mã và là thành phố lớn của miền Ma-xê-đoan. Chúng tôi ở lại đó khá lâu.

13 Vào ngày Sa-bát chúng tôi đi ra ngoài cửa thành đến bờ sông nơi chúng tôi mong tìm được một chỗ để cầu nguyện. Có mấy phụ nữ đang nhóm họp tại đó nên chúng tôi ngồi xuống nói chuyện với họ. 14 Trong số những người ngồi nghe có một phụ nữ tên Ly-đia, quê ở Thi-a-ti-rơ. Chị làm nghề buôn hàng vải tím. Chị kính thờ Thượng Đế nên Ngài mở trí để chị chăm chú nghe Phao-lô giảng. 15 Chị và tất cả mọi người trong nhà đều chịu lễ báp-têm. Sau đó chị mời chúng tôi về nhà. Chị bảo, “Nếu các anh em thấy tôi thật là tín hữu, thì xin đến trọ nhà tôi.” Rồi chị cố nài chúng tôi đến trọ nhà chị.

Phao-lô và Xi-la vào ngồi tù

16 Một lần nọ, khi chúng tôi đi đến nơi cầu nguyện thì gặp một người tớ gái. Nó bị một tà linh [c] đặc biệt ám, kiếm rất nhiều tiền cho chủ vì tài bói toán của nó. 17 Cô tớ gái ấy đi theo sau Phao-lô và chúng tôi rồi kêu lên, “Các người nầy là tôi tớ của Thượng Đế Rất Cao. Họ chỉ cho các ông bà biết con đường cứu rỗi.” 18 Cô ta làm như thế suốt nhiều ngày. Phao-lô rất bực mình cho nên quay lại mắng tà linh, “Nhân danh Chúa Cứu Thế Giê-xu, ta ra lệnh cho mầy phải ra khỏi cô gái nầy!” Tà linh lập tức ra khỏi cô gái.

19 Khi chủ của người đầy tớ gái thấy không còn dùng nó để kiếm tiền được nữa liền bắt Phao-lô và Xi-la kéo đến phố chợ để gặp các nhà cầm quyền. 20 Họ giải Phao-lô và Xi-la đến cho các quan cầm quyền La-mã, cáo rằng, “Mấy người Do-thái nầy đang gây rối trong thành phố ta. 21 Họ dạy những điều mà người La-mã chúng ta không nên làm.”

Read full chapter

Footnotes

  1. Công Vụ Các Sứ đồ 16:10 chúng tôi Lu-ca, tác giả sách Sứ đồ có thể đã đi với Phao-lô qua Ma-xê-đoan nhưng không rời thành Phi-líp với ông. (Xem câu 40.) Đại danh từ ngôi thứ nhất số nhiều “chúng tôi” lại được dùng trong 20:5-21:18 và 27:1-28.
  2. Công Vụ Các Sứ đồ 16:11 Nê-a-bô-li Một thành phố thuộc Ma-xê-đoan. Đó là thành phố đầu tiên trên lục địa Âu-châu mà Phao-lô thăm.
  3. Công Vụ Các Sứ đồ 16:16 tà linh Đây là một thứ quỉ khiến cô gái bảo mình có những hiểu biết đặc biệt.