Add parallel Print Page Options

Binh-đát trả lời

25 Rồi Binh-đát, người Su-ha lên tiếng:

“Thượng Đế cai trị,
    ai nấy phải tôn trọng Ngài;
    Ngài sắp xếp trật tự trên trời cao.
Không ai có thể đếm các đạo binh [a] Ngài.
    Ánh sáng Ngài chiếu trên mọi người.
Cho nên không ai nhân đức trước mặt Ngài,
    chẳng ai do đàn bà sinh ra [b] mà gọi là tinh sạch.
Thậm chí mặt trăng cũng không sáng đủ
    các ngôi sao cũng chưa tinh sạch trước mặt Ngài.
Huống hồ con người ta! Họ chỉ như côn trùng.
    Chẳng khác nào loài dòi bọ!”

Gióp trả lời Binh-đát

26 Sau đó Gióp trả lời:

“Mấy anh chẳng ích gì cho kẻ khốn cùng!
    Các anh không giúp đỡ người yếu thế!
Lời khuyên của các anh thiếu khôn ngoan!
    Các anh chứng tỏ kém hiểu biết!
Ai xúi các anh thốt những lời đó?
    Những ý tưởng đó ở đâu mà ra?

Thần linh của kẻ chết run rẩy,
    đó là những kẻ ở trong lòng đất [c].
Cái chết [d] phải lột trần trước mặt Thượng Đế;
    sự hủy diệt phải lộ ra trước mặt Ngài.
Thượng Đế giăng bầu trời phương Bắc ra trong khoảng trống,
    và treo trái đất trong không gian.
Ngài bọc nước trong các đám mây,
    nhưng mây không bể ra dưới sức nặng của nước.
Ngài che phủ mặt trăng,
    lấy mây che khuất nó.
10 Ngài vẽ chân trời ra như vòng tròn trên nước
    nơi ánh sáng và bóng tối gặp nhau.
11 Nền trời rung chuyển khi Ngài gầm thét.
12 Dùng sức mạnh Ngài dẹp yên biển cả;
    nhờ sự khôn ngoan Ngài tiêu diệt Ra-háp,
    con quái vật dưới biển.
13 Ngài thở hơi ra, bầu trời liền trong sáng.
    Tay Ngài nắm con rắn đang trốn chạy [e].
14 Đó chỉ là một phần nhỏ của công việc Thượng Đế.
    Chúng ta chỉ mới nghe thì thầm về Ngài.
    Ai có thể hiểu được tiếng gầm thét của Thượng Đế?”

27 Gióp tiếp tục nói:

“Thật như Thượng Đế hằng sống, Đấng đã tước quyền tôi,
    Đấng Toàn Năng đã khiến tôi mất hạnh phúc,
nhưng bao lâu mà tôi còn sống,
    và còn hơi thở của Thượng Đế trong lỗ mũi tôi,
thì tôi sẽ không làm kẻ giả đạo đức [f],
    và lưỡi tôi sẽ không nói dối.
Tôi sẽ chẳng bao giờ nhận rằng các anh đúng;
    cho đến khi tôi chết, tôi sẽ vẫn nhất quyết rằng mình vô tội.
Tôi sẽ cả quyết rằng tôi đúng; tôi sẽ không rút lại lời đó.
    Lương tâm tôi không hề cáo trách tôi.
Hãy để cho kẻ thù tôi giống như kẻ ác,
    để cho kẻ nghịch tôi giống như kẻ làm bậy.
Khi kẻ ác qua đời thì chúng có hi vọng gì,
    khi Thượng Đế cất mạng sống chúng đi?
Ngài sẽ không thèm nghe tiếng kêu của chúng,
    khi chúng gặp gian nan.
10 Chúng không tìm thấy niềm vui trong Đấng Toàn Năng,
    dù rằng miệng chúng luôn luôn kêu Thượng Đế.

11 Tôi sẽ dạy cho các anh về quyền năng của Thượng Đế,
    và không giấu diếm đường lối của Đấng Toàn Năng.
12 Chính mắt các anh đã thấy những điều nầy.
    Tại sao chúng ta cứ mãi nói chuyện nhảm nhí?

13 [g] Đây là điều Thượng Đế định cho kẻ ác,
    và là điều Đấng Toàn Năng dành cho kẻ hung bạo:
14 Chúng có thể có đông con,
    nhưng gươm sẽ giết con cái chúng.
    Những đứa còn sống sót sẽ không đủ ăn.
15 Rồi chúng sẽ chết vì bệnh tật và được chôn cất,
    còn vợ góa của chúng sẽ không than khóc chúng.
16 Kẻ ác có thể gom góp bạc như đất,
    quần áo nhiều như đất sét.
17 Nhưng người nhân đức sẽ mặc đồ mà kẻ ác đã thu góp cho mình,
    và người tốt sẽ phân chia bạc của chúng.
18 Nhà kẻ ác xây giống như màng nhện,
    giống như lều của người canh gác xây lên.
19 Kẻ ác được giàu có khi đi ngủ,
    nhưng chỉ giàu lần cuối đó thôi;
    vì khi mở mắt ra, mọi vật đều tan biến.
20 Cơn hãi hùng chụp lấy chúng như nước lụt,
    và cơn bão thổi bay chúng lúc ban đêm.
21 Ngọn gió đông sẽ mang chúng đi, rồi chúng biến mất,
    vì ngọn gió đã thổi chúng khỏi chỗ mình.
22 Luồng gió đập vào chúng không thương xót
    trong khi chúng chạy trốn khỏi sức mạnh của gió.
23 Giống như gió đang vỗ tay;
    và huýt sáo chế nhạo chúng khi chúng chạy trốn khỏi chỗ mình.”

Footnotes

  1. Gióp 25:3 đạo binh Hay “ngôi sao.” Đây có thể là các thiên sứ hay các ngôi sao trên bầu trời.
  2. Gióp 25:4 chẳng ai do đàn bà sinh ra Hay “Không có con người nào.”
  3. Gióp 26:5 Thần linh … trong lòng đất Nguyên văn, “Thần linh ở dưới nước.” Đây muốn nói đến Sê-ôn, nơi người chết ở.
  4. Gióp 26:6 Cái chết Trong tiếng Hê-bơ-rơ gọi là “A-ba-đôn,” nghĩa là “sự chết” hay “hủy diệt.” Xem Khải 9:11.
  5. Gióp 26:13 con rắn đang trốn chạy Hay “con quái vật đang chạy thoát.” Đây có thể là một tên khác của Ra-háp. Xem Ê-sai 27:1.
  6. Gióp 27:4 kẻ giả đạo đức Người giả bộ tốt bề ngoài nhưng bên trong có những động lực xấu.
  7. Gióp 27:13 Đây là … kẻ hung bạo Mặc dù tên của Xô-pha không thấy nhắc đến trong khúc nầy, song nhiều học giả cho rằng ông ta trả lời Gióp trong câu 13-23.

Vua Hê-rốt A-ríp-ba tàn hại hội thánh

12 Cũng trong thời gian ấy vua Hê-rốt bắt đầu ngược đãi một số người trong hội thánh. Vua ra lệnh chém Gia-cơ, là anh của Giăng. Thấy người Do-thái bằng lòng về việc ấy nên ông cho bắt luôn Phia-rơ. Việc xảy ra trong thời gian lễ Bánh Không Men. Sau khi bắt Phia-rơ, vua nhốt ông trong ngục và giao cho mười sáu tên lính canh giữ. Hê-rốt dự định sau lễ Vượt Qua sẽ mang Phia-rơ ra xét xử và giết trước nhân dân. Phia-rơ bị giam trong ngục nhưng hội thánh vẫn hết lòng cầu nguyện Chúa cho ông.

Phia-rơ ra khỏi ngục

Đêm trước khi Hê-rốt định mang Phia-rơ ra xử tử, ông đang ngủ giữa hai tên lính và bị xiềng bằng hai cái xích. Còn mấy tên lính kia thì canh giữ cổng ngục. Bỗng một thiên sứ của Chúa hiện ra, ánh sáng chói lòa trong ngục tối. Thiên sứ đụng vào hông Phia-rơ, đánh thức ông dậy. Thiên sứ bảo, “Đứng dậy nhanh lên!” Xiềng liền rớt ra khỏi tay Phia-rơ. Rồi thiên sứ tiếp, “Mặc áo quần và mang giày vào.” Phia-rơ làm theo. Thiên sứ tiếp, “Khoác áo ngoài và theo ta.” Phia-rơ đi theo thiên sứ ra, nhưng vẫn không hiểu điều thiên sứ làm là thật hay mơ. 10 Khi họ qua toán lính gác thứ nhất và thứ nhì thì đến cổng sắt phân cách họ với thành phố. Cổng sắt tự động mở rồi hai người đi qua. Ra đến phố thì thiên sứ liền rời Phia-rơ.

11 Lúc ấy Phia-rơ mới sực tỉnh và nhận ra mọi việc. Ông nghĩ, “Bây giờ tôi biết quả thật Chúa sai thiên sứ Ngài đến và giải cứu tôi khỏi tay Hê-rốt và những gì người Do-thái định hại tôi.”

12 Nghĩ như thế xong, ông liền đi đến nhà Ma-ri, mẹ của Giăng Mác. Có đông người đang họp lại để cầu nguyện tại đó. 13 Phia-rơ gõ cửa ngoài thì một người tớ gái tên Rô-đa ra định mở. 14 Nhưng khi nhận ra tiếng Phia-rơ, cô mừng quá nên quên mở cửa. Cô vội chạy vào báo tin cho mọi người rằng, “Ông Phia-rơ đang đứng ngoài cửa!” 15 Họ bảo, “Mầy điên!” Nhưng cô nhất quyết là đúng, nên họ nói, “Chắc là thiên sứ của Phia-rơ đó.”

16 Phia-rơ tiếp tục gõ, khi họ mở cửa, thấy ông ai nấy đều sửng sốt. 17 Phia-rơ ra hiệu bảo họ im lặng. Rồi ông kể lại cho họ nghe Chúa đã giải thoát ông khỏi ngục ra sao. Ông bảo, “Báo cho Gia-cơ và các tín hữu khác biết tin nầy.” Rồi ông bước sang nơi khác.

18 Hôm sau bọn lính hoang mang vì không biết Phia-rơ đi đâu. 19 Vua Hê-rốt tìm Phia-rơ khắp nơi nhưng không thấy. Vua hạch hỏi bọn lính và ra lệnh giết chúng nó.

Cái chết của vua A-ríp-ba

Sau đó Hê-rốt dọn từ Giu-đia đến thành Xê-xa-rê cư ngụ. 20 Hê-rốt rất tức giận dân hai thành Tia và Xi-đôn vì họ cùng nhau đến gặp Hê-rốt. Sau khi thuyết phục Bờ-la-tu, đầy tớ của vua về phe họ thì họ xin hòa với Hê-rốt vì dân xứ đó sống nhờ lương thực của nước vua Hê-rốt.

21 Hê-rốt định gặp họ, cho nên một ngày nọ vua mặc áo triều, ngự trên ngôi và đăng đàn diễn thuyết cho quần chúng. 22 Dân chúng la lên, “Đó là tiếng nói của thần chứ không phải của con người đâu!” 23 Vì Hê-rốt không dành vinh hiển cho Thượng Đế nên một thiên sứ Chúa khiến ông ta lâm bệnh, ông bị vi trùng hành hại rồi chết.

24 Lời của Chúa càng ngày càng lan rộng ra đến nhiều người.

25 Sau khi Ba-na-ba và Sau-lơ làm xong công tác ở Giê-ru-sa-lem, thì trở về An-ti-ốt, có đem Mác theo.