Añadir traducción en paralelo Imprimir Opciones de la página

Ê-li-pha trả lời

22 Lúc đó Ê-li-pha người Thê-man lên tiếng:

“Có người nào thật hữu dụng cho Thượng Đế không?
    Dù người khôn ngoan thì có ích gì cho Ngài không?
Nếu anh nhân từ có giúp gì được cho Đấng Toàn Năng chăng?
    Còn nếu anh vô tội thì Ngài có lợi gì?
Tại sao Thượng Đế trừng phạt anh?
    Có phải vì anh thờ kính Ngài?
Không! Chẳng qua là vì điều ác anh làm quá mức,
    và tội lỗi anh vô giới hạn.
Anh đoạt của cải anh em mình để thế cho món nợ họ thiếu anh [a];
    anh cướp áo quần người ta để họ phải trần truồng.
Anh không cho kẻ khát được một ly nước,
    anh để kẻ đói không có cơm ăn.
Anh là cường hào làm chủ đất đai;
    anh được tôn trọng và sống trong xứ.
Nhưng anh đuổi kẻ goá bụa về tay không,
    và ngược đãi trẻ mồ côi.
10 Bởi thế cho nên các bẫy sập vây quanh anh,
    và cơn nguy hiểm bất chợt làm anh hoảng sợ.
11 Bời thế vì quá tăm tối anh không thấy được,
    và do đó nước lụt bao phủ anh.

12 Thượng Đế ngự trên trời cao.
    Anh thấy các ngôi sao trên cao kia không!
13 Nhưng anh hỏi, ‘Thượng Đế biết gì?
    Ngài có thể phân xử qua mây mù không?
14 Đám mây dầy đặc che phủ Ngài nên Ngài chẳng thấy chúng ta,
    khi Ngài đi trên các từng trời cao.’
15 Anh sẽ cứ mãi đi theo lối cũ của kẻ ác sao?
16 Chúng chết trước kỳ hạn,
    và nền nhà chúng bị nước lụt cuốn trôi.
17 Chúng nói với Thượng Đế, ‘Hãy để chúng tôi yên!
    Đấng Toàn Năng không làm gì được chúng tôi cả!’
18 Nhưng chính Thượng Đế ban cho chúng nhà cửa đầy của tốt.
    Lối suy nghĩ của chúng khác tôi.
19 Những người nhân đức sẽ thấy và vui mừng;
    người vô tội sẽ cười chúng và bảo,
20 ‘Dĩ nhiên các kẻ thù chúng ta bị tiêu diệt,
    còn lửa thiêu đốt của cải chúng.’

21 Hãy vâng lời Thượng Đế và làm hòa với Ngài;
    đó là con đường hạnh phúc.
22 Hãy chấp nhận lời dạy dỗ từ miệng Ngài,
    ghi tạc lời Ngài vào lòng.
23 Nếu anh trở lại với Đấng Toàn Năng,
    thì anh sẽ lại được phước.
    Cho nên hãy dẹp điều ác khỏi nhà anh.
24 Ném các thỏi vàng của anh vào bụi đất,
    và quăng vàng thượng hạng của anh vào các tảng đá dưới hố.
25 Thì Đấng Toàn Năng sẽ là vàng quí giá cho anh,
    Ngài sẽ là bạc tốt nhất của anh.
26 Anh sẽ tìm được nguồn vui thoả trong Đấng Toàn Năng,
    và anh sẽ ngửa trông Ngài.
27 Anh sẽ cầu nguyện cùng Ngài,
    Ngài sẽ trả lời anh,
    và anh sẽ giữ lời hứa nguyện với Ngài.
28 Điều gì anh định làm sẽ thành tựu,
    ánh sáng sẽ chiếu trên lối đi anh.
29 Khi con người bị thất thế mà anh bảo, ‘Hãy can đảm lên,’
    thì người thấp hèn sẽ được giải cứu.
30 Dù cho kẻ có tội cũng sẽ chạy thoát,
    họ cũng sẽ được giải cứu vì thấy anh thanh sạch.”

Gióp trả lời

23 Sau đó Gióp trả lời:

“Lời than van của tôi hôm nay vẫn còn cay đắng.
    Tôi rên rỉ vì tay Thượng Đế đè nặng trên tôi.
Ước gì tôi biết Thượng Đế ở đâu,
    để tôi đi đến chỗ Ngài ở.
Tôi sẽ trình bày hoàn cảnh tôi trước mặt Ngài,
    và làm cho môi tôi đầy lý đoán.
Tôi muốn biết Ngài trả lời tôi ra sao,
    và suy nghĩ về những điều Ngài sẽ nói.
Ngài sẽ không bắt lý tôi sao?
    Không, Ngài sẽ lắng tai nghe tôi.
Người thanh liêm có thể trình bày hoàn cảnh mình cho Thượng Đế,
    và tôi sẽ được quan án tôi giải cứu đời đời.

Nếu tôi đi sang Đông, Thượng Đế không có đó;
    còn nếu tôi đi sang Tây, tôi cũng chẳng thấy Ngài.
Khi Ngài đang bận rộn ở phương Bắc, tôi không nhìn thấy Thượng Đế;
    khi Ngài quay sang phương Nam, tôi không thể thấy Ngài được.
10 Nhưng Thượng Đế biết đường tôi đi,
    sau khi Ngài thử rèn tôi, tôi sẽ hóa như vàng.
11 Các bước chân tôi đi theo sát gót Ngài;
    Tôi đã đi trong lối Ngài; không quay sang trái hay phải.
12 Tôi chưa bao giờ bỏ qua mệnh lệnh Ngài đã truyền;
    Tôi quí trọng lời Ngài hơn lời nói của chính tôi.

13 Nhưng Ngài là Thượng Đế duy nhất.
    Ai chống nghịch Ngài được?
    Ngài muốn làm gì tùy ý.
14 Ngài sẽ làm cho tôi điều Ngài định làm,
    mà Ngài có nhiều chương trình như vậy.
15 Vì thế mà tôi sợ hãi Ngài;
    khi tôi suy nghĩ đến điều đó, tôi run sợ vì Ngài.
16 Thượng Đế đã làm cho tôi sợ;
    Đấng Toàn Năng làm tôi kinh hãi.
17 Nhưng tôi không bị bóng tối che khuất,
    không bị màn đêm đen mịt che phủ mặt tôi.”

24 “Ước gì Đấng Toàn Năng định ngày phân xử.
    Ước gì những ai theo Thượng Đế biết ngày đó.

Kẻ ác chiếm đoạt đất đai người khác;
    chúng đánh cắp các bầy gia súc,
    rồi mang đến đồng cỏ khác.
Chúng đuổi lừa của kẻ mồ côi,
    và cướp đoạt bò của goá phụ không tiền.
Chúng xô kẻ khốn khó ra khỏi lối đi;
    kẻ nghèo khổ trong xứ phải trốn tránh chúng.

Người nghèo hóa ra như lừa hoang trong sa mạc,
    đi lang thang tìm thức ăn.
    Sa mạc cung cấp thức ăn cho con cái chúng.
Chúng lượm cỏ khô và rơm rạ trong đồng,
    mót những trái nho còn sót trong vườn nho của kẻ ác [b].
Chúng phải ngủ trần truồng vì không có quần áo,
    không có gì che thân cho khỏi lạnh.
Chúng bị ướt dầm vì mưa núi,
    phải núp trong hốc đá vì không nhà.
Đứa trẻ mất cha bị giật khỏi vú mẹ;
    chúng bắt trẻ thơ của mẹ để thế món nợ mẹ chúng thiếu.
10 Cho nên kẻ nghèo đi lang thang không quần áo,
    họ vác bao gạo cho kẻ khác mà mình lại đói;
11 Họ ép trái ô-liu để lấy dầu,
    đạp trái nho để lấy rượu,
    nhưng vẫn khát nước.
12 Người hấp hối rên rỉ trong thành,
    kẻ bị thương kêu xin cứu giúp,
    nhưng Thượng Đế không lên án kẻ làm ác.

13 Những kẻ chống nghịch sự sáng không biết đường lối Thượng Đế,
    hay đi theo các nẻo Ngài.
14 Đến cuối ngày, kẻ sát nhân đứng dậy giết người nghèo khó khốn cùng.
    Ban đêm chúng rình rập như kẻ trộm.
15 Những kẻ ngoại tình trông chờ bóng đêm,
    chúng nghĩ, ‘Sẽ không ai thấy chúng ta,’
    chúng che mặt lại.
16 Kẻ ác lẻn vào nhà người ta trong bóng tối.
    Ban ngày chúng đóng cửa rút vào nhà,
    vì chúng không muốn lộ ra ánh sáng.
17 Đối với kẻ ác, bóng tối là ánh sáng cho chúng,
    bạn bè của chúng là bóng đêm kinh hoàng.

18 Chúng như bọt nổi trên nước.
    Phần đất của chúng bị nguyền rủa;
Không ai đi trên con đường gần vườn nho chúng.
19 Như hơi nóng và khô hạn làm tuyết tan nhanh ra sao,
    thì mồ mả cũng cướp lấy tội nhân nhanh như thế.
20 Mẹ chúng quên chúng,
    dòi bọ sẽ ăn thân xác chúng.
Sẽ không ai nhớ chúng nữa,
    còn kẻ ác sẽ gãy vụn như cái que.
21 Kẻ ác hành hạ người đàn bà không con,
    không tỏ lòng nhân từ với người góa bụa.
22 Nhưng Thượng Đế dùng quyền năng Ngài lôi kẻ mạnh đi.
    Dù chúng mạnh, chúng không biết còn sống bao lâu.
23 Thượng Đế có thể để chúng an thân trong một thời gian,
    nhưng Ngài canh chừng lối đi của chúng.
24 Chúng được sung túc trong một thời gian ngắn rồi qua đời;
    chúng bị chôn vùi như tất cả mọi người khác;
    chúng bị cắt như bông lúa.

25 Nếu không đúng thế thì ai có thể chứng tỏ tôi sai?
    Ai có thể bảo lời nói tôi không giá trị gì?”

Notas al pie

  1. Gióp 22:6 món nợ họ thiếu anh Xem Phục 24:12-13 về luật lệ liên quan đến việc cho người nghèo vay mượn.
  2. Gióp 24:6 kẻ ác Hay “người giàu.”

Phia-rơ trở về Giê-ru-sa-lem

11 Các sứ đồ và các tín hữu ở Giu-đia nghe rằng một số người không phải Do-thái cũng đã tiếp nhận lời dạy của Thượng Đế. Nhưng lúc Phia-rơ trở về Giê-ru-sa-lem thì một số tín hữu Do-thái [a] phản đối ông. Họ bảo, “Anh đi vào nhà mấy người không chịu cắt dương bì mà ăn uống với họ!”

Vì thế Phia-rơ giải thích đầu đuôi câu chuyện cho họ biết. Ông kể, “Tôi đang cầu nguyện ở Gióp-ba và thì thấy một dị tượng. Tôi thấy có vật gì giống như tấm khăn lớn thòng xuống từ trời, treo bốn góc lên. Khăn ấy tiến đến gần sát tôi. Tôi nhìn vào trong thì thấy súc vật, muông thú, loài bò sát và chim chóc. Tôi nghe tiếng bảo tôi rằng, ‘Phia-rơ, hãy ngồi dậy giết chúng và ăn đi.’ Nhưng tôi đáp, ‘Không được đâu, thưa Chúa! Tôi chưa hề bao giờ ăn thứ gì dơ dáy hay không sạch.’ Nhưng tiếng từ trời lặp lại lần nữa, ‘Thượng Đế đã làm sạch những thứ nầy rồi, ông chớ nên gọi chúng là không sạch.’ 10 Lời đó lặp lại ba lần như thế, rồi tất cả liền được rút lên trời. 11 Ngay lúc ấy có ba người từ Xê-xa-rê được sai đến nhà tôi đang trọ. 12 Thánh Linh bảo tôi cứ đi với họ đừng ngờ vực gì. Sáu anh em tín hữu có mặt đây cùng đi với tôi. Chúng tôi vào nhà Cọt-nây. 13 Ông thuật cho chúng tôi nghe về thiên sứ mà ông thấy đứng trong nhà ông. Thiên sứ bảo, ‘Hãy sai mấy người xuống Gióp-ba mời Xi-môn Phia-rơ về đây. 14 Nhờ lời chỉ dạy của ông ấy, ngươi và cả gia đình đều sẽ được cứu.’ 15 Khi tôi bắt đầu giảng giải thì Thánh Linh ngự xuống trên họ như đã ngự xuống trên chúng ta lúc đầu [b]. 16 Rồi tôi sực nhớ lại lời Chúa Giê-xu phán, ‘Giăng làm lễ báp-têm cho các ngươi bằng nước nhưng các ngươi sẽ nhận được lễ báp-têm bằng Thánh Linh.’ 17 Nếu Thượng Đế đã cho họ cùng một ân tứ như Ngài đã ban cho chúng ta là những người tin Chúa Cứu Thế Giê-xu thì tôi là ai mà dám ngăn trở công việc Ngài?”

18 Sau khi các tín hữu Do-thái nghe vậy thì họ thôi không gây gổ nữa. Họ ca ngợi Thượng Đế rằng, “Như thế là Thượng Đế cũng cho phép những người không phải Do-thái trở về cùng Ngài để được cứu nữa.”

Tin Mừng lan đến An-ti-ốt

19 Nhiều tín hữu tản lạc lúc bị tàn hại [c] sau khi Ê-tiên bị giết. Một số chạy đến các nơi xa như Phê-ni-xi, Chíp, và An-ti-ốt, giảng Tin Mừng cho nhiều người, nhưng chỉ giảng cho người Do-thái mà thôi. 20 Có một số tín hữu quê quán ở Chíp và Xy-ren. Khi đến An-ti-ốt họ cũng giảng cho người Hi-lạp [d], rao truyền Tin Mừng về Chúa Giê-xu. 21 Quyền năng Chúa ở cùng các tín hữu ấy nên có rất đông người tin nhận và quay về cùng Ngài.

22 Hội thánh Giê-ru-sa-lem nghe tin ấy liền phái Ba-na-ba xuống An-ti-ốt. 23-24 Ba-na-ba là người đạo đức, đầy dẫy Thánh Linh và đức tin. Lúc đến An-ti-ốt ông vui mừng vì thấy Thượng Đế đã ban phúc lành cho nhiều người. Ông khuyên các tín hữu ở An-ti-ốt luôn luôn hết lòng vâng phục Chúa. Nhiều người tiếp nhận Ngài.

25 Sau đó Ba-na-ba đi đến Tạt-xơ để tìm Sau-lơ. 26 Sau khi tìm được rồi thì đưa ông về An-ti-ốt. Trọn năm, Sau-lơ và Ba-na-ba gặp gỡ hội thánh và dạy dỗ nhiều người ở đó. Tại An-ti-ốt, lần đầu tiên các tín hữu được gọi là Cơ-đốc-nhân.

27 Trong khoảng thời gian ấy có mấy nhà tiên tri từ Giê-ru-sa-lem đến An-ti-ốt. 28 Một trong những người ấy tên A-ga-bút, được cảm Thánh Linh, đứng lên nói tiên tri rằng, “Sẽ có nạn đói kém trên khắp đất.” Biến cố nầy xảy ra trong đời hoàng đế Lau-đia. 29 Các tín hữu quyết định giúp đỡ anh chị em tín hữu ở Giu-đia, được bao nhiêu hay bấy nhiêu. 30 Họ quyên góp tiền trợ giúp rồi trao cho Ba-na-ba và Sau-lơ để mang về cho các trưởng lão ở Giu-đia.

Notas al pie

  1. Công Vụ Các Sứ đồ 11:2 tín hữu Do-thái Nguyên văn, “những người chịu cắt dương bì.” Đây có thể là những người Do-thái cho rằng tất cả các tín hữu theo Chúa Cứu thế phải chịu cắt dương bì và vâng giữ các luật lệ của Mô-se. Xem thêm Gal 2:12.
  2. Công Vụ Các Sứ đồ 11:15 lúc đầu Khởi điểm của Hội thánh của Chúa bắt đầu vào lễ Thất Tuần. Xem Sứ đồ 2.
  3. Công Vụ Các Sứ đồ 11:19 tàn hại Đây là thời gian mà các lãnh tụ Do-thái ở Giê-ru-sa-lem trừng phạt những người tin nhận Chúa Cứu thế. Xem thêm Sứ đồ 8:1-4.
  4. Công Vụ Các Sứ đồ 11:20 người Hi-lạp Nguyên văn, “người Hê-lê-nít,” nghĩa là những người chịu ảnh hưởng văn hóa Hi-lạp.