Add parallel Print Page Options

Ôi ước gì đầu tôi là suối nước,
Mắt tôi là nguồn lụy,
Ðể tôi có thể vì ái nữ của dân tôi bị giết mà khóc suốt ngày đêm.
Ôi ước gì tôi có được một quán trọ cho lữ khách giữa đồng hoang,
Ðể tôi có thể rời khỏi dân tôi, đến đó, và được xa khỏi họ!
Vì tất cả họ đều là những kẻ ngoại tình,
Một đám người phản bội.

“Chúng uốn cong lưỡi mình như cây cung;
Chúng thắng thế trong xứ bằng những lời nói dối chứ không bằng sự thật.
Thật vậy chúng cứ đi từ gian ác này đến gian ác khác;
Còn Ta, chúng không biết đến,” Chúa phán.
“Hãy coi chừng những người lân cận,
Ðừng tin cậy bà con dòng họ,
Vì bà con dòng họ sẽ tìm dịp lừa gạt,
Còn những người lân cận thì đi rêu rao nói xấu.
Người nào cũng nói dối với người lân cận mình,
Chẳng có ai nói thật;
Chúng đã luyện tập cho lưỡi chúng nghệ thuật nói dối;
Chúng phạm tội cho đến khi mệt nhừ.
Chỗ ngươi ở nằm giữa trung tâm lừa dối;
Do thói dối gian mà chúng đã từ chối biết Ta,” Chúa phán.
Vì thế Chúa các đạo quân phán,
“Bây giờ Ta sẽ tôi luyện và thử thách chúng,
Vì Ta còn biết làm gì nữa với con gái của dân Ta bây giờ?
Lưỡi chúng là mũi tên giết người;
Miệng chúng nói toàn những lời dối trá.
Ngoài miệng chúng nói những lời thân thiện với người lân cận,
Nhưng trong lòng chúng thì lập mưu gài bẫy hại người.
Ta há sẽ chẳng phạt chúng về những việc như thế sao?” Chúa phán,
“Ta há sẽ chẳng báo trả một dân như thế sao?”

10 Thương núi đồi tôi nhỏ lệ khóc than,
Tiếc đồng cỏ của đồng hoang tôi ngậm ngùi than thở,
Vì chúng bị bỏ hoang đến nỗi không một bóng người qua lại,
Không ai nghe tiếng của đàn súc vật ở nơi đó nữa;
Ngay cả chim trời và thú vật cũng đều bỏ trốn,
Chúng đã bỏ đi cả rồi.

11 “Ta sẽ biến Giê-ru-sa-lem thành một đống hoang tàn đổ nát,
Một chỗ trú ẩn cho các chó hoang;
Ta sẽ khiến các thành của Giu-đa ra quạnh hiu vắng vẻ, không người ở.”

12 Ai khôn ngoan đủ để hiểu thấu những điều ấy chăng?
Miệng Chúa đã phán những điều ấy cho ai,
Ðể họ rao báo cho người ta biết?
Tại sao đất nước lại bị tiêu điều và hoang phế như một đồng hoang,
Ðến nỗi không có một bóng người qua lại?

13 Chúa phán, “Vì chúng đã bỏ luật pháp Ta đặt ra trước mặt chúng;
Chúng đã không vâng theo tiếng Ta,
Và cũng không đi trong luật pháp ấy.
14 Ngược lại chúng cứ bước theo sự cứng cỏi của lòng chúng;
Chúng đã đi theo Ba-anh, mà tổ tiên của chúng đã dạy chúng.”
15 Vì thế Chúa các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, phán thế này,
“Này, Ta sẽ cho dân này ăn thức đắng và uống nước độc.
16 Ta sẽ tung rải chúng ra giữa các nước mà chính chúng và tổ tiên chúng chưa hề biết.
Ta sẽ sai gươm đao đuổi theo chúng cho đến khi Ta tận diệt chúng.”
17 Chúa các đạo quân phán,
“Các ngươi hãy ngẫm nghĩ đi, rồi hãy cho gọi những phụ nữ khóc mướn đến;
Hãy mời cho được những phụ nữ khóc mướn chuyên nghiệp đến để chúng khóc.
18 Hãy gọi các phụ nữ ấy đến cách gấp rút để chúng khóc cho chúng ta,
Khóc cho đến khi mắt chúng ta tuôn tràn giọt lệ và mí mắt chúng ta đổ lệ đầm đìa.
19 Từ Si-ôn tiếng khóc than vang vọng,
‘Chúng tôi đã bị cướp phá tan tành!
Chúng tôi thật vô cùng hổ nhục!
Vì chúng tôi phải bỏ xứ ra đi,
Vì chúng tôi đã bị đuổi ra khỏi nhà mình.’”

20 Giờ đây, hỡi chị em phụ nữ,
Hãy nghe lời của Chúa,
Hãy mở tai các bà ra để nghe lời phán từ miệng Ngài;
Hãy dạy cho các con gái của các bà biết khóc than ai oán,
Hãy dạy cho láng giềng của nhau điệu khóc thảm sầu này,
21 “Tử thần đã vào nhà chúng ta qua cửa sổ;
Nó đã vào tận trong các nội thất của chúng ta,
Ðể giết con cháu chúng ta,
Ðến nỗi không còn trẻ thơ nào chơi đùa trên hè phố,
Không còn các nam nữ thanh niên tụ họp vui vẻ ở các quảng trường.”
22 Chúa phán thế này, “Hãy nói:
Tử thi của người ta sẽ nằm ngổn ngang như phân bón ngoài đồng,
Như lúa đã cắt rồi mà còn bỏ nằm đó, và không ai bó lại đem về.”

23 Chúa phán thế này, “Người khôn chớ tự hào về sự khôn ngoan mình; người mạnh chớ tự hào về sức mạnh mình; người giàu chớ tự hào về sự giàu có mình; 24 nhưng ai muốn tự hào, người ấy hãy tự hào về điều này rằng người ấy hiểu và biết Ta, Chúa, Ðấng thể hiện đức nhân từ, công lý, và công chính trên đất, vì Ta ưa thích những điều ấy,” Chúa phán.

25 “Này, những ngày đến,” Chúa phán, “Ta sẽ phạt những kẻ được cắt bì chỉ trên da thịt: 26 Ai-cập, Giu-đa, Ê-đôm, Am-môn, Mô-áp, và tất cả các dân sống ở những vùng xa xôi trong đồng hoang, những kẻ cắt tóc ngắn ở thái dương, vì tất cả các dân ấy đều không được cắt bì, và toàn thể nhà I-sơ-ra-ên cũng không được cắt bì trong lòng.”

Thờ Thần Tượng Khiến Bị Tiêu Diệt

10 Hỡi nhà I-sơ-ra-ên, hãy nghe những lời của Chúa phán với ngươi. Chúa phán thế này:

“Ðừng học theo thói của các dân ngoại;
Chớ kinh hãi khi thấy các điềm lạ trên trời,
Vì các dân ngoại sợ hãi khi thấy các điềm ấy.
Các thói tục của các dân chỉ là hư không:
Người ta chặt một cây trên rừng;
Thợ tạc tượng dùng rìu đục đẽo thành một hình dạng,
Người ta lấy bạc và vàng khảm vào cho đẹp,
Xong lấy búa và đinh đóng vào để nó khỏi ngã nhào.
Các thần tượng của chúng thật như các hình nộm trong một ruộng dưa;
Chúng chẳng nói được;
Chúng phải được khiêng đi, vì chúng không thể tự đi được.
Chớ sợ chúng, vì chúng không thể hại ai, và chúng cũng chẳng làm ích lợi gì cho ai.”

Lạy Chúa, thật không ai giống như Ngài;
Ngài là Ðấng lớn lao vĩ đại;
Danh Ngài thật cao cả và quyền năng.
Lạy Vua của các nước, ai dám cả gan không kính sợ Ngài?
Vì kính sợ Ngài là bổn phận đương nhiên của các dân các nước;
Vì trong tất cả những người khôn ngoan của các dân,
Và trong tất cả các nước của họ,
Chẳng có ai giống như Ngài.
Các dân ấy thật là đần độn và dại dột;
Một khúc gỗ tạc thành hình mà có thể dạy dỗ được sao!
Bạc dát mỏng từ Tạt-si đem về,
Vàng lấy từ U-pha mang về.
Chúng chỉ là tác phẩm của nghệ nhân, và sản phẩm của bàn tay người thợ bạc;
Y phục các tượng ấy làm bằng vải xanh dương và tím đỏ;
Chúng thảy là sản phẩm của các thợ khéo tay.

10 Còn Chúa là Ðức Chúa Trời thực hữu;
Ngài là Ðức Chúa Trời hằng sống và Vua đời đời.
Ngài nổi giận đất liền rúng động,
Các quốc gia không thể chịu nổi cơn thịnh nộ của Ngài.
11 Các ngươi hãy nói với thiên hạ như thế này,
“Các thần không dựng nên trời và đất sẽ bị diệt mất khỏi mặt đất và khỏi dưới gầm trời.”[a]

12 Nhưng Chúa là Ðấng đã dựng nên trái đất bằng quyền năng Ngài,
Ðấng đã tạo lập thế gian bằng sự khôn ngoan Ngài,
Và Ðấng đã giăng các tầng trời ra bằng sự thông sáng Ngài.
13 Khi Ngài lên tiếng, nước trên trời đổ tuôn ào ạt,
Ngài khiến hơi nước bốc lên làm mây giăng khắp mặt địa cầu,
Ngài khiến sấm sét theo mưa nổ chớp;
Ngài mang gió ra từ các kho lẫm của Ngài.

14 Những ai thờ hình tượng quả là ngu dại và chẳng hiểu biết;
Các thợ bạc khá hổ thẹn vì các hình tượng do chúng tạo ra,
Vì các hình tượng ấy chỉ là đồ giả tạo,
Chẳng hình tượng nào có hơi thở bên trong.
15 Chúng chỉ là những đồ vô dụng, một thứ sản phẩm chẳng có ích lợi gì;
Ðến thời chúng bị phạt, chúng sẽ bị diệt vong.
16 Còn phần dành cho Gia-cốp không như những thứ đó,
Vì Ngài là Ðấng đã dựng nên mọi loài mọi vật,
Và I-sơ-ra-ên là chi tộc của cơ nghiệp Ngài;
Danh Ngài là Chúa các đạo quân.

Cuộc Lưu Ðày Sẽ Ðến

17 Hỡi dân cư của thành bị vây hãm!
Hãy xách lên những gói đồ của ngươi đang nằm dưới đất;
18 Chúa phán thế này,
“Này, lần này Ta sẽ quăng dân cư trong xứ này ra xa,
Ta sẽ khiến chúng gặp cảnh cùng đường để chúng sớm nhận ra.”

19 Khốn cho tôi vì vết thương của tôi nhức nhối!
Vết thương của tôi trầm trọng khó được chữa lành.
Nhưng tôi nói, “Ðây là hình phạt cho mình, nên mình phải gánh chịu.”
20 Trại của tôi đã bị phá hủy,
Các dây căng trại đã bị cắt đứt,
Con cái tôi đều đã bỏ đi,
Chẳng còn đứa nào ở lại,
Chẳng còn đứa nào giúp tôi dựng lại lều của tôi,
Không còn ai giúp căng các màn trại của tôi lên.
21 Vì những kẻ chăn chiên đã trở nên vô cảm,
Chúng không tìm kiếm Chúa,
Nên chúng chẳng thành công,
Và tất cả các đàn chiên của chúng bị tan lạc khắp nơi.
22 Này, tin giặc đến đổ về dồn dập,
Tiếng đồn gây chấn động từ đất bắc truyền về,
Giặc sẽ đến, biến các thành của Giu-đa ra hoang vắng,
Biến chúng nên sào huyệt của sói lang.

23 Ôi lạy Chúa, con biết đường mỗi người chẳng do họ định đoạt,
Không ai có thể sắp đặt mọi bước chân mình.
24 Ôi lạy Chúa, xin sửa dạy con bằng công lý,
Nhưng xin đừng dùng cơn giận của Ngài,
Kẻo Ngài sẽ làm con bị biến mất chăng!
25 Xin trút cơn giận của Ngài trên các dân không nhìn biết Ngài,
Trên những dân không kêu cầu danh Ngài,
Vì chúng đã ăn nuốt Gia-cốp,
Chúng đã nuốt mất ông ấy và phá tan tành chỗ ở của ông ấy.

Cả I-sơ-ra-ên và Giu-đa Ðều Không Giữ Giao Ước

11 Lời của Chúa đến với Giê-rê-mi, phán rằng, “Hãy nghe những lời của giao ước này và nói cho dân Giu-đa và dân cư Giê-ru-sa-lem. Hãy nói với chúng, Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên phán, ‘Ðáng nguyền rủa thay kẻ không vâng theo những lời của giao ước này, mà Ta đã truyền cho tổ tiên các ngươi trong ngày Ta đem chúng ra khỏi Ai-cập, ra khỏi lò làm tan chảy sắt, rằng, “Hãy vâng lời và làm theo mọi điều Ta truyền cho các ngươi, để các ngươi sẽ làm dân Ta, và Ta sẽ làm Ðức Chúa Trời của các ngươi, để Ta sẽ thực hiện lời thề Ta đã thề với tổ tiên các ngươi, để ban cho chúng một xứ đượm sữa và mật; ấy là xứ các ngươi đang sống ngày nay.”’”

Tôi trả lời và thưa, “A-men, lạy Chúa.”

Bấy giờ Chúa phán với tôi, “Hãy công bố những lời này trong các thành của Giu-đa và trong các đường phố của Giê-ru-sa-lem, ‘Hãy lắng nghe những lời của giao ước này và làm theo. Vì từ khi Ta đem tổ tiên các ngươi lên khỏi đất Ai-cập cho đến ngày nay, Ta đã không ngừng nhắc đi nhắc lại rằng, “Hãy vâng theo tiếng Ta.” Tuy nhiên, chúng đã không vâng theo tiếng Ta hay chú ý nghe theo; thay vào đó chúng đã đi theo sự cứng cỏi của lòng dạ xấu xa của chúng. Vì thế Ta đã giáng trên chúng mọi điều của những lời nguyền rủa nói đến trong giao ước ấy, tức giao ước Ta đã truyền cho chúng phải làm theo, nhưng chúng chẳng làm theo.’”

Bấy giờ Chúa phán với tôi, “Có một âm mưu giữa dân Giu-đa và dân cư của Giê-ru-sa-lem chống lại Ta. 10 Chúng đã trở lại với tội lỗi của tổ tiên chúng thời xa xưa, những kẻ đã không vâng lời Ta. Chúng đã theo các thần khác và phục vụ các thần ấy. Nhà I-sơ-ra-ên và nhà Giu-đa đã bỏ giao ước Ta, tức giao ước Ta đã lập với tổ tiên chúng.” 11 Vì thế Chúa phán thế này, “Chắc chắn Ta sẽ giáng họa trên chúng và chúng không thể tránh khỏi; dù chúng kêu cứu đến Ta, Ta cũng không nghe đâu. 12 Bấy giờ các thành của Giu-đa và dân cư Giê-ru-sa-lem sẽ đi và kêu cầu các thần mà chúng đã dâng hương cúng tế, nhưng các thần ấy sẽ không bao giờ cứu chúng được trong lúc chúng gặp nguy nan. 13 Thật vậy hỡi Giu-đa, số thần các ngươi thờ lạy nhiều bằng số thành của các ngươi. Ở Giê-ru-sa-lem có bao nhiêu con đường là có chừng ấy bàn thờ để thờ những thứ đáng lấy làm hổ thẹn, tức những bàn thờ dựng lên để cúng tế Ba-anh.

14 Còn ngươi, ngươi đừng cầu nguyện cho dân này, đừng cất tiếng van xin hay cầu thay cho chúng, vì trong lúc nguy nan, chúng sẽ kêu cầu Ta, nhưng Ta sẽ chẳng nghe đâu.

15 Người Ta yêu đã phạm tội ngoại tình quá nhiều. Nàng còn tư cách gì mà lui tới nhà Ta? Há sự dâng hiến thịt tế lễ làm của thánh có thể giúp ngươi tránh khỏi bị tiêu diệt hay sao? Ðến lúc ấy xem ngươi, kẻ đã mải mê phạm tội, còn có thể tươi cười vui vẻ được chăng? 16 Chúa đã từng gọi ngươi là ‘một cây ô-liu xanh tươi, đẹp đẽ, và sai trái tốt’; nhưng với tiếng gió gào khi cơn bão lớn đi qua, Ngài sẽ cho lửa bùng lên thiêu đốt nó, rồi các cành của nó sẽ gãy xuống và cháy ra tro. 17 Chúa các đạo quân, Ðấng đã trồng ngươi, đã tuyên phán sẽ giáng họa để phạt ngươi, vì những tội lỗi nhà I-sơ-ra-ên và nhà Giu-đa đã phạm, đã chọc giận Ta qua việc dâng hương cầu khấn với Ba-anh.”

Mạng Sống Giê-rê-mi Bị Ðe Dọa

18 Chúa là Ðấng đã tỏ cho tôi biết, và tôi đã biết.
Lúc ấy Ngài đã tỏ cho tôi biết âm mưu của chúng.
19 Nhưng trước đó tôi như con chiên hiền bị dắt đi làm thịt,
Tôi chẳng biết rằng ấy là ý đồ của chúng để hại tôi,
Chúng đã bàn mưu với nhau rằng,
“Chúng ta hãy đốn cây ấy xuống và chặt bỏ luôn trái của nó đi,
Hãy dứt bỏ nó khỏi đất của người sống,
Ðể tên tuổi nó sẽ không còn ai nhớ đến nữa.”
20 Nhưng lạy Chúa các đạo quân, Ðấng phán xét công minh, Ðấng thử lòng và trí của mọi người,
Xin cho con thấy sự báo trả của Ngài trên chúng,
Vì con đã phó dâng duyên cớ của con cho Ngài.

21 Vì vậy Chúa phán thế này về dân A-na-thốt, dân đã tìm cách lấy mạng ngươi, dân ấy bảo rằng, “Ông hãy liệu hồn mà đừng nhân danh Chúa nói tiên tri nữa hay tay chúng tôi sẽ lấy mạng ông.”

22 Vì thế Chúa các đạo quân phán thế này, “Ta sẽ phạt chúng. Các trai tráng của chúng sẽ bị gươm giết. Các con trai và các con gái chúng sẽ chết vì nạn đói hoành hành, 23 và chúng sẽ chẳng còn một người sống sót, vì Ta sẽ giáng họa trên dân A-na-thốt vào năm chúng bị trừng phạt.”

Footnotes

  1. Giê-rê-mi 10:11 Trong sách Giê-rê-mi, chỉ câu nầy viết trong tiếng Aramaic

Lời Khuyên Các Công Nhân

Xin tất cả anh chị em là các công nhân[a] hãy xem các chủ của mình như hoàn toàn đáng kính trọng, để danh của Ðức Chúa Trời và sự dạy dỗ của chúng ta không bị người ta xúc phạm. Những người có các chủ là tín hữu thì đừng nại cớ các chủ mình là anh chị em[b] trong Chúa mà thiếu tôn trọng họ; ngược lại, càng phải phục vụ tốt hơn, vì các chủ mình, những người nhận sự phục vụ, vừa là anh chị em trong Chúa mà cũng là anh chị em yêu dấu. Con hãy dạy dỗ và khuyên bảo những điều ấy.

Quở Trách Những Kẻ Dạy Sai Lời Chúa

Nếu kẻ nào dạy những tín lý khác, không phù hợp với những lời dạy chân chính của Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta, và những sự dạy dỗ không phù hợp với sự tin kính, đó là kẻ tự kiêu, chẳng hiểu biết, nhưng có tật hay bắt bẻ, và thích cãi lẽ về chữ nghĩa, rồi từ đó sinh ra ganh ghét, cãi vã, phỉ báng, và nghi ngờ sự dữ cho người khác. Những kẻ ấy thường hay xung đột với người khác, vì tâm trí đã bị băng hoại, mất hết khả năng nhận thức chân lý; họ nghĩ rằng sự tin kính chỉ là nguồn lợi. Con hãy lánh xa những người như thế.[c]

Khuyên Ðừng Tham Tiền

Nhưng sự tin kính và sự thỏa lòng là một lợi lớn, vì khi ra đời chúng ta chẳng đem gì theo, khi qua đời chúng ta cũng không thể đem gì theo. Vậy hễ đủ ăn đủ mặc thì chúng ta hãy thỏa lòng với những điều ấy. Còn những ai ham muốn giàu sang ắt sa vào chước cám dỗ, dính vào cạm bẫy, rơi vào những ham muốn điên rồ và nguy hại, đó là những thứ khiến người ta lao mình vào sự hủy hoại và diệt vong.

10 Thật vậy sự mê tham tiền bạc là căn nguyên của mọi điều xấu. Một số người vì ham tiền mà bị lôi cuốn mất đức tin và chuốc lấy cho mình biết bao điều đau khổ.

Lời Khuyên Riêng Ti-mô-thê

11 Nhưng con là người của Ðức Chúa Trời, hãy tránh xa những điều ấy, và hãy tìm kiếm công chính, tin kính, đức tin, tình yêu, kiên trì, và khiêm tốn. 12 Hãy chiến đấu anh dũng vì đức tin, giữ chặt lấy sự sống đời đời là sự sống mà con đã được gọi đến và tuyên xưng những lời tuyên xưng cao quý trước mặt nhiều nhân chứng.

13 Trước mặt Ðức Chúa Trời, Ðấng ban sự sống cho mọi loài, và trước mặt Ðức Chúa Jesus Christ, Ðấng đã xác chứng những lời tuyên xưng cao quý trước mặt Pôn-tơ Phi-lát, ta truyền cho con:

14 Hãy vâng giữ mạng lịnh nầy một cách trọn vẹn, không chỗ trách được, cho đến khi Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta, hiện ra. 15 Ðó là điều Ðấng Chủ Tể phước hạnh và duy nhất, Vua của các vua, Chúa của các chúa, sẽ bày tỏ vào đúng thời điểm của Ngài; 16 duy chỉ Ngài là Ðấng Trường Sinh Bất Tử, ngự giữa ánh sáng không thể đến gần, Ðấng chưa hề có ai thấy hoặc có thể thấy. Nguyện sự tôn kính và quyền năng thuộc về Ngài đời đời. A-men.

Lời Khuyên Những Người Giàu

17 Còn đối với những người giàu có trong đời nầy, con hãy bảo họ đừng kiêu ngạo, đừng đặt hy vọng vào tính phù vân của tiền của, nhưng hãy đặt hy vọng vào Ðức Chúa Trời, Ðấng ban cho chúng ta mọi sự một cách rời rộng để chúng ta hưởng. 18 Con hãy khuyên họ làm việc thiện; họ phải tỏ ra là những người giàu có đối với những việc thiện, phải rộng rãi ban cho và sẵn sàng chia sẻ. 19 Làm như thế, họ tích trữ cho họ một nền tảng tốt đẹp cho tương lai, để họ có thể giữ chặt lấy sự sống thật.

Lời Dặn Dò Cuối Thư

20 Ti-mô-thê con, hãy giữ những gì đã ủy thác cho con, hãy tránh xa những chuyện báng bổ, những cuộc tranh luận vô bổ, và những lời lẽ chống báng ngụy xưng là tri thức. 21 Vì muốn cho mình là người có thứ tri thức ấy, một số người đã mất đức tin.

Nguyện xin ân sủng ở với con.[d] A-men.

Footnotes

  1. I Ti-mô-thê 6:1 nt: những người ở dưới ách nô lệ
  2. I Ti-mô-thê 6:2 nt: anh em
  3. I Ti-mô-thê 6:5 Các bản Byzantine, Antioch, và Carthage có câu cuối này
  4. I Ti-mô-thê 6:21 nt: các anh em hay anh chị em