Add parallel Print Page Options

Lời Chúa Cho Dân Do Thái Tại Ai-cập

44 CHÚA phán với Giê-rê-mi về hết thảy những người Do Thái đang sống tại Ai-cập, ở Mích-đôn, Tác-pha-nết, và Mem-phít, và vùng Pha-trô: CHÚA Vạn Quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: “Các ngươi đã thấy tất cả các tai họa Ta đổ xuống thành Giê-ru-sa-lem và toàn bộ các thành xứ Giu-đa. Kìa, ngày nay các thành ấy vẫn còn đổ nát, không người ở, vì điều ác dân cư trong thành đã làm. Chúng đã xúc phạm đến Ta, chúng đi theo phụng sự và dâng sinh tế cho các thần khác mà chúng, hoặc các ngươi, hoặc tổ phụ các ngươi cũng chưa hề biết. Dù Ta đã bền lòng tiếp tục sai hết thảy các tiên tri đầy tớ Ta đến khuyên dạy: ‘Các ngươi đừng làm điều gớm ghiếc này, là điều Ta ghê tởm!’ chúng vẫn không nghe, không lắng tai, không từ bỏ điều ác chúng làm, là dâng sinh tế cho các thần khác. Vì thế Ta trút cơn thịnh nộ lôi đình xuống, đốt cháy các thành Giu-đa và các đường phố thành Giê-ru-sa-lem. Ngày nay, các thành ấy vẫn còn đổ nát, tiêu điều.”

Và bây giờ, CHÚA, Đức Chúa Trời Toàn Năng, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: “Sao các ngươi lại tự gây cho mình tai họa lớn lao này, đến nỗi đàn ông, đàn bà, trẻ em, và con nít còn bú phải bị diệt trừ khỏi xứ Giu-đa, không còn một người nào sống sót giữa các ngươi? Sao các ngươi lại xúc phạm đến Ta với công việc tay các ngươi làm? Tại xứ Ai-cập, nơi các ngươi đến tị nạn, các ngươi dâng sinh tế cho các thần khác, để rồi phải bị diệt vong, và trở thành một lời nguyền rủa, một điều ô nhục giữa mọi dân trên đất. Lẽ nào các ngươi quên những việc gian ác mà tổ phụ các ngươi đã làm trong xứ Giu-đa và các đường phố thành Giê-ru-sa-lem? 10 Đến ngày nay, các ngươi vẫn chưa ăn năn, chưa kinh sợ, chưa sống theo Kinh Luật và quy luật Ta ban cho các ngươi và tổ phụ các ngươi.”

11 Vì thế, CHÚA Vạn Quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: “Này, Ta đã quyết định giáng họa xuống các ngươi và diệt trừ cả xứ Giu-đa. 12 Ta sẽ cất đi hết những người còn sót lại trong xứ Giu-đa mà đã quyết định xuống Ai-cập tị nạn. Chúng sẽ bị tiêu diệt hết trong xứ Ai-cập. Chúng sẽ ngã xuống vì gươm dao. Chúng sẽ tiêu hao mất vì đói kém. Từ kẻ hèn đến người sang, mọi người đều sẽ chết vì gươm đao hoặc đói kém. Người ta sẽ chửi rủa, kinh tởm chúng, dùng chúng làm câu rủa độc, lời nhục mạ. 13 Ta sẽ dùng gươm đao, đói kém và bệnh dịch hình phạt những người sống ở Ai-cập cũng như Ta đã hình phạt thành Giê-ru-sa-lem. 14 Trong số những người Giu-đa còn sót lại đã xuống tị nạn tại Ai-cập, sẽ không có một người nào thoát khỏi hoặc sống sót để trở về xứ Giu-đa, là nơi chúng hằng mong mỏi quay về sinh sống. Chúng sẽ không được trở về, ngoại trừ vài người thoát nạn.”

15 Bấy giờ, hết thảy những người biết vợ mình cúng tế cho các thần khác, và hết thảy những phụ nữ hiện diện, một hội chúng đông đảo, và hết thảy những người ngụ ở Ai-cập và vùng Pha-trô, cùng đáp lời Giê-rê-mi: 16 “Chúng tôi sẽ không vâng theo lời ông nhân danh CHÚA truyền lại cho chúng tôi. 17 Nhưng chúng tôi quyết định làm y theo mọi điều chúng tôi đã hứa nguyện. Chúng tôi sẽ tiếp tục cúng sinh tế, và dâng rượu lễ cho Nữ Vương trên trời, y như chúng tôi, tổ phụ chúng tôi, các vua quan chúng tôi đã từng làm trong các thành xứ Giu-đa và các đường phố thành Giê-ru-sa-lem. Lúc ấy, chúng tôi ăn uống thỏa thuê, làm ăn phát đạt, và không hề bị hoạn nạn. 18 Nhưng từ khi chúng tôi ngừng cúng sinh tế và dâng rượu cho Nữ Vương trên trời, chúng tôi thiếu thốn mọi điều, và chết dần chết mòn vì gươm đao, đói kém.”

19 Các bà phụ thêm:[a] “Khi chúng tôi cúng tế và dâng rượu cho Nữ Vương trên trời, lẽ nào chồng chúng tôi không đồng ý mà chúng tôi lại dám nặn bánh nướng theo tượng Nữ Vương mà dâng rượu lễ cho Nữ Vương hay sao?”

20 Giê-rê-mi nói với mọi người, cả đàn ông lẫn đàn bà, hết thảy những người vừa đáp lời ông như trên: 21 “Việc các ngươi, tổ phụ và vua quan các ngươi, cùng dân chúng trong nước, cúng tế trong các thành xứ Giu-đa và các đường phố thành Giê-ru-sa-lem, CHÚA không nhớ, không nghĩ đến sao? 22 CHÚA không chịu đựng nổi việc làm gian ác và gớm ghiếc của các ngươi nên đất nước các ngươi phải đổ nát, điêu tàn, không người ở, và bị người ta dùng làm câu rủa độc như ngày nay. 23 Tai họa này đã giáng xuống các ngươi như vẫn còn hiện nay, vì các ngươi phạm tội với CHÚA, lo cúng tế, không vâng lời CHÚA, không sống theo Kinh Luật, quy luật, và lời răn dạy của Ngài.”

24 Giê-rê-mi lại nói tiếp với cả đoàn dân, kể cả các bà: “Xin mọi người Do Thái đang sống ở Ai-cập lắng nghe lời của CHÚA. 25 CHÚA Vạn Quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Các ngươi và vợ các ngươi, các ngươi thật đã hành động y theo lời các ngươi nói: ‘Chúng tôi quyết định giữ trọn lời hứa nguyện cúng tế và dâng rượu lễ cho Nữ Vương trên trời.’ Phải, hãy giữ trọn lời hứa! Hãy hoàn thành điều các ngươi hứa! 26 Tuy nhiên, hết thảy những người Do Thái đang sống tại Ai-cập, hãy lắng nghe lời CHÚA. CHÚA phán: ‘Này, Ta nhân danh vĩ đại của Ta mà thề rằng sẽ chẳng còn một người Do Thái nào trên toàn xứ Ai-cập kêu cầu danh Ta như vầy nữa: Thật như CHÚA hằng sống!’ 27 Này, Ta sẽ thức canh để giáng họa xuống chúng, chứ không phải ban phúc lành. Mọi người Do Thái sống ở Ai-cập đều sẽ chết vì gươm đao, hoặc đói kém, cho đến khi chúng bị tận diệt. 28 Chỉ một số ít thoát khỏi gươm đao sẽ từ Ai-cập trở về Giu-đa. Bấy giờ, hết thảy những người còn sót lại trong xứ Giu-đa mà đã xuống Ai-cập tị nạn sẽ biết rõ lời ai đúng, lời Ta hoặc lời họ.”

29 CHÚA phán: “Và đây là dấu hiệu Ta sẽ hình phạt các ngươi tại chốn này, để các ngươi biết Ta chắc chắn sẽ thực hiện lời Ta hứa sẽ giáng họa xuống các ngươi.” 30 CHÚA phán như vầy: “Ta sẽ phó Pha-ra-ôn Hốp-ra, vua Ai-cập, vào tay kẻ thù nó, vào tay những kẻ tìm hại mạng sống nó, như Ta đã phó Sê-đê-kia, vua Giu-đa, vào tay Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, là kẻ thù tìm hại mạng sống nó.”

Footnotes

  1. 44:19 Dịch theo Syriac. MT không có phần này

Judgment for Idolatry

44 The word that came to Jeremiah concerning all the Judeans who lived in the land of Egypt, at (A)Migdol, at (B)Tahpanhes, at Memphis, and in the land of (C)Pathros, “Thus says the Lord of hosts, the God of Israel: You have seen all the disaster that I brought upon Jerusalem and upon all the cities of Judah. Behold, this day (D)they are a desolation, and no one dwells in them, because of the evil that they committed, (E)provoking me to anger, (F)in that they went to make offerings (G)and serve other gods that they knew not, neither they, nor you, nor your fathers. (H)Yet I persistently sent to you all my servants the prophets, saying, ‘Oh, do not do this abomination that I hate!’ (I)But they did not listen (J)or incline their ear, to turn from their evil and make no offerings to other gods. (K)Therefore my wrath and my anger were poured out and kindled in the cities of Judah and in the streets of Jerusalem, (L)and they became a waste and a desolation, as at this day. And now thus says the Lord God of hosts, the God of Israel: Why do you commit this great evil (M)against yourselves, to cut off from you (N)man and woman, (O)infant and child, from the midst of Judah, leaving you no remnant? (P)Why do you provoke me to anger with the works of your hands, (Q)making offerings to other gods in the land of Egypt where you have come to live, so that you may be cut off and become (R)a curse and a taunt among all the nations of the earth? Have you forgotten the evil of your fathers, (S)the evil of the kings of Judah, (T)the evil of their[a] wives, your own evil, (U)and the evil of your wives, which they committed in the land of Judah and in the streets of Jerusalem? 10 They have not humbled themselves even to this day, (V)nor have they feared, nor walked in my law and my statutes that I set before you and before your fathers.

11 “Therefore thus says the Lord of hosts, the God of Israel: (W)Behold, I will set my face against you for harm, to cut off all Judah. 12 I will take the remnant of Judah who have (X)set their faces to come to the land of Egypt to live, and they shall all be consumed. (Y)In the land of Egypt they shall fall; by the sword and by famine (Z)they shall be consumed. (AA)From the least to the greatest, they shall die by the sword and by famine, (AB)and they shall become an oath, a horror, (AC)a curse, and a taunt. 13 (AD)I will punish those who dwell in the land of Egypt, as I have punished Jerusalem, with the sword, with famine, and with pestilence, 14 (AE)so that none of the remnant of Judah who have come to live in the land of Egypt shall escape or survive (AF)or return to the land of Judah, to which they desire to return to dwell there. For they shall not return, (AG)except some fugitives.”

15 Then all the men who knew that (AH)their wives had made offerings to other gods, and all the women who stood by, a great assembly, all the people who lived in (AI)Pathros in the land of Egypt, answered Jeremiah: 16 “As for the word that you have spoken to us in the name of the Lord, (AJ)we will not listen to you. 17 (AK)But we will do everything that we have vowed, make offerings to (AL)the queen of heaven (AM)and pour out drink offerings to her, (AN)as we did, both we and our fathers, our kings and our officials, in the cities of Judah and in the streets of Jerusalem. For then we had plenty of food, and prospered, and saw no disaster. 18 But since we left off making offerings to (AO)the queen of heaven and pouring out drink offerings to her, we have lacked everything (AP)and have been consumed by the sword and by famine.” 19 And the women said,[b] “When we made offerings to the queen of heaven (AQ)and poured out drink offerings to her, was it (AR)without our husbands' approval that we made cakes for her bearing her image and poured out drink offerings to her?”

20 Then Jeremiah said to all the people, (AS)men and women, all the people who had given him this answer: 21 (AT)“As for the offerings that you offered in the cities of Judah and in the streets of Jerusalem, you and your fathers, your kings and your officials, and the people of the land, (AU)did not the Lord remember them? Did it not come into his mind? 22 (AV)The Lord could no longer bear your evil deeds and (AW)the abominations that you committed. (AX)Therefore your land has become (AY)a desolation and a waste and a curse, (AZ)without inhabitant, as it is this day. 23 It is because you made offerings (BA)and because you sinned against the Lord and did not obey the voice of the Lord or walk in his law and in his statutes and in his testimonies (BB)that this disaster has happened to you, as at this day.”

24 Jeremiah said to all the people and all the women, “Hear the word of the Lord, (BC)all you of Judah who are in the land of Egypt. 25 Thus says the Lord of hosts, the God of Israel: (BD)You and your wives have declared with your mouths, and have fulfilled it with your hands, saying, ‘We will surely perform our vows that we have made, (BE)to make offerings to the queen of heaven and to pour out drink offerings to her.’ Then confirm your vows and perform your vows! 26 Therefore hear the word of the Lord, (BF)all you of Judah who dwell in the land of Egypt: (BG)Behold, I have sworn by my great name, says the Lord, (BH)that my name shall no more be invoked by the mouth of any man of Judah in all the land of Egypt, (BI)saying, ‘As the Lord God lives.’ 27 (BJ)Behold, I am watching over them for disaster and not for good. (BK)All the men of Judah who are in the land of Egypt shall be consumed by the sword and by famine, until there is an end of them. 28 (BL)And those who escape the sword shall return from the land of Egypt to the land of Judah, (BM)few in number; and all the remnant of Judah, who came to the land of Egypt to live, (BN)shall know whose word will stand, mine or theirs. 29 This shall be the sign to you, declares the Lord, that I will punish you in this place, in order that you may know that (BO)my words will surely stand against you for harm: 30 Thus says the Lord, Behold, I will give (BP)Pharaoh Hophra king of Egypt into the hand of his enemies (BQ)and into the hand of those who seek his life, as I gave (BR)Zedekiah king of Judah into the hand of Nebuchadnezzar king of Babylon, who was his enemy and sought his life.”

Footnotes

  1. Jeremiah 44:9 Hebrew his
  2. Jeremiah 44:19 Compare Syriac; Hebrew lacks And the women said