Add parallel Print Page Options

Giê-rê-mi và Tổng Trấn Ghê-đa-li-a

40 Lời của Chúa đến với Giê-rê-mi sau khi Nê-bu-xa-ra-đan quan chỉ huy quân thị vệ thả ông ra ở Ra-ma. Số là ông ấy đã gặp ông đang bị xiềng giữa những người Giê-ru-sa-lem và Giu-đa bị bắt để đem đi lưu đày ở Ba-by-lôn. Quan chỉ huy quân thị vệ truyền đem Giê-rê-mi đến và nói với ông, “Chúa, Ðức Chúa Trời của ông, đã cảnh cáo xứ này bằng những tai họa. Bây giờ Ngài đã thực hiện điều ấy. Ngài đã làm cho ứng nghiệm lời Ngài, bởi vì mọi người ở đây đã phạm tội chống lại Chúa và không vâng theo tiếng Ngài. Vì thế tai họa này đã giáng trên các người. Này, hôm nay tôi mở xiềng ra khỏi tay ông. Nếu ông muốn đi với tôi qua Ba-by-lôn, xin mời ông đi, tôi sẽ chăm sóc ông tử tế; nhưng nếu ông không muốn đi với tôi qua Ba-by-lôn, ông không cần miễn cưỡng phải ra đi. Hãy xem, cả xứ đang ở trước mặt ông, hãy đến bất cứ nơi nào ông thấy tốt và thuận tiện. Nếu ông quyết định ở lại, ông nên trở về với Ghê-đa-li-a con của A-hi-cam con của Sa-phan, người được vua Ba-by-lôn lập làm tổng trấn các thành ở Giu-đa. Hãy ở với ông ấy giữa dân tộc ông, hay đi đến bất cứ nơi nào ông thích.”

Vậy quan chỉ huy quân thị vệ cung cấp lương thực cho ông và tặng quà cho ông, rồi để ông đi. Sau đó Giê-rê-mi đến với Ghê-đa-li-a con của A-hi-cam đang ở tại Mích-pa và ở với ông ấy giữa những người còn sót lại trong xứ.

Khi các lãnh tụ của các lực lượng kháng chiến ở các địa phương và quân lính của họ nghe rằng vua Ba-by-lôn đã lập Ghê-đa-li-a con của A-hi-cam làm tổng trấn trong xứ và đã trao quyền cho ông ấy lãnh đạo đàn ông, đàn bà, trẻ con, và những người nghèo khó nhất trong xứ không bị bắt đem lưu đày ở Ba-by-lôn, họ đến gặp Ghê-đa-li-a ở Mích-pa – đó là Ích-ma-ên con của Nê-tha-ni-a, Giô-ha-nan con của Ca-rê-a, Sê-ra-gia con của Tan-hu-mết, các con của Ê-phai thuộc dòng dõi của Nê-tô-pha, Giê-xa-ni-a thuộc dòng dõi của Ma-a-ca, họ và quân lính của họ. Ghê-đa-li-a con của A-hi-cam con của Sa-phan thề với họ và quân lính của họ rằng, “Ðừng sợ phải làm tôi người Canh-đê. Hãy cứ ở trong xứ và thần phục vua Ba-by-lôn, thì quý vị sẽ không hề hấn gì. 10 Phần tôi, tôi sẽ ở tại Mích-pa để thay mặt quý vị giao tiếp với người Canh-đê mỗi khi họ đến kiểm tra chúng ta; còn phần quý vị, quý vị hãy thu hoạch rượu, trái cây, và dầu, rồi chứa trong các vò của quý vị. Xin quý vị cứ trở về sống trong các thành quý vị đã chiếm được.”

11 Tương tự, tất cả người Giu-đa đang tị nạn giữa dân Mô-áp, dân Am-môn, dân Ê-đôm, và các xứ khác nghe rằng vua Ba-by-lôn đã chừa lại một số người Giu-đa và đã lập Ghê-đa-li-a con của A-hi-cam con của Sa-phan làm tổng trấn để trông coi họ. 12 Bấy giờ tất cả người Giu-đa từ mọi nơi họ đã tản cư đều trở về xứ Giu-đa. Họ đến sống với Ghê-đa-li-a tại Mích-pa. Họ thu hoạch rượu và các loại trái cây mùa hè rất nhiều.

13 Lúc ấy Giô-ha-nan con của Ca-rê-a và tất cả lãnh tụ các lực lượng kháng chiến ở các địa phương đến với Ghê-đa-li-a ở Mích-pa 14 và nói với ông, “Ông có biết rằng Ba-a-li vua dân Am-môn đã sai Ích-ma-ên con của Nê-tha-ni-a đi ám sát ông không?” Nhưng Ghê-đa-li-a con của A-hi-cam không tin lời họ nói. 15 Bấy giờ Giô-ha-nan con của Ca-rê-a nói riêng với Ghê-đa-li-a ở Mích-pa rằng, “Xin ông cho phép tôi đi lấy mạng Ích-ma-ên con của Nê-tha-ni-a, và không ai biết đâu. Tại sao hắn muốn lấy mạng ông để tất cả người Giu-đa quy tụ chung quanh ông phải bị tản lạc một lần nữa, và dân Giu-đa còn lại sẽ bị diệt mất?”

16 Tuy nhiên Ghê-đa-li-a con của A-hi-cam nói với Giô-ha-nan con của Ca-rê-a, “Ðừng làm như vậy. Ông chỉ nói vu cho Ích-ma-ên.”

Ghê-đa-li-a Bị Ám Sát

41 Vào tháng bảy, Ích-ma-ên con của Nê-tha-ni-a con của Ê-li-sa-ma, một người trong hoàng tộc, cũng là một trong các đại thần của vua, dẫn mười người đến gặp Ghê-đa-li-a con của A-hi-cam ở Mích-pa. Ðang khi họ dùng bữa với nhau tại Mích-pa, Ích-ma-ên con của Nê-tha-ni-a và mười người đi với ông đứng dậy dùng gươm đánh hạ và giết chết Ghê-đa-li-a con của A-hi-cam con của Sa-phan, bởi vì vua Ba-by-lôn đã lập ông ấy làm tổng trấn trong xứ. Ích-ma-ên cũng giết luôn mọi người Giu-đa đang ở với Ghê-đa-li-a tại Mích-pa, ngoài ra ông cũng giết các chiến sĩ của quân Canh-đê tình cờ có mặt tại đó.

Ngày hôm sau, sau ngày Ghê-đa-li-a bị giết, trước khi ai biết gì về việc ấy, có tám mươi người từ Si-chem, Si-lô, và Sa-ma-ri, râu cạo sạch, quần áo xé rách, mình đầy vết rạch, mang các của lễ chay và hương thơm đến nhà Chúa để dâng. Ích-ma-ên con của Nê-tha-ni-a từ Mích-pa đi ra đón họ. Ông vừa đi vừa khóc. Khi gặp họ ông nói với họ, “Xin mời vào gặp Ghê-đa-li-a con của A-hi-cam.” Khi họ vào giữa thành, Ích-ma-ên con của Nê-tha-ni-a và các thuộc hạ của ông đã bất thần tấn công, giết những người ấy, rồi quăng xác họ vào một cái hố. Nhưng trong số những người ấy có mười người đã nói với Ích-ma-ên, “Xin đừng giết chúng tôi. Chúng tôi có giấu lúa mì, lúa mạch, dầu, và mật trong các cánh đồng.” Vì thế ông dừng tay lại và không giết họ chung với những người cùng đi với họ.

Cái hố mà Ích-ma-ên đã quăng xác của những người ông giết là một hố lớn do Vua A-sa đã đào trước kia để làm công sự phòng thủ nhằm đối phó với Vua Ba-a-sa của I-sơ-ra-ên. Ích-ma-ên con của Nê-tha-ni-a lấp đầy hố đó bằng xác của những người ông giết. 10 Ích-ma-ên bắt làm tù binh tất cả những người còn lại ở Mích-pa, gồm các công chúa và tất cả những người còn lại ở Mích-pa, tức những người do Nê-bu-xa-ra-đan quan chỉ huy quân thị vệ đã trao cho Ghê-đa-li-a con của A-hi-cam lãnh đạo. Ích-ma-ên con của Nê-tha-ni-a bắt họ làm tù binh, rồi dẫn họ đi qua xứ của dân Am-môn.

11 Khi Giô-ha-nan con của Ca-rê-a và tất cả lãnh tụ các lực lượng kháng chiến đi với ông nghe các việc ác Ích-ma-ên con của Nê-tha-ni-a đã làm, 12 họ đem toàn lực lượng đi đánh Ích-ma-ên con của Nê-tha-ni-a. Họ đuổi theo và gặp ông ấy tại một ao lớn ở Ghi-bê-ôn. 13 Khi mọi người đã bị Ích-ma-ên bắt làm tù binh thấy Giô-ha-nan con của Ca-rê-a và tất cả lãnh tụ các lực lượng kháng chiến đi với ông họ rất mừng. 14 Tất cả những người đã bị Ích-ma-ên bắt làm tù binh ở Mích-pa liền quay lại, trở về, và đi theo Giô-ha-nan con của Ca-rê-a. 15 Nhưng Ích-ma-ên con của Nê-tha-ni-a cùng với tám người của ông ấy đã chạy thoát được và đến với dân Am-môn. 16 Giô-ha-nan con của Ca-rê-a và tất cả lãnh tụ các lực lượng kháng chiến đi với ông tiếp thu tất cả những người còn sót lại mà Ích-ma-ên con của Nê-tha-ni-a đã bắt làm tù binh ở Mích-pa sau khi ông ấy đã giết chết Ghê-đa-li-a con của A-hi-cam; đó là các binh sĩ, các phụ nữ, các trẻ em, và các thái giám; họ là những người Giô-ha-nan dẫn từ Ghi-bê-ôn trở về. 17 Họ lên đường và dừng lại ở Ghê-rút Kim-ham gần Bết-lê-hem. Họ dự tính sẽ đi xuống Ai-cập, 18 vì họ sợ quân Canh-đê. Sở dĩ họ sợ quân Canh-đê vì Ích-ma-ên con của Nê-tha-ni-a đã giết chết Ghê-đa-li-a con của A-hi-cam, người đã được vua Ba-by-lôn lập làm tổng trấn trong xứ.

Chúa Bảo Chớ Xuống Ai-cập

42 Bấy giờ tất cả lãnh tụ các lực lượng kháng chiến, Giô-ha-nan con của Ca-rê-a, A-xa-ri-a[a] con của Hô-sai-a, và mọi người từ nhỏ đến lớn, đều đến với Tiên Tri Giê-rê-mi và nói, “Xin ông nhận lời yêu cầu của chúng tôi và làm ơn cầu nguyện với Chúa, Ðức Chúa Trời của ông, cho chúng tôi, là tất cả những người còn sót lại đây, vì từ một dân đông đúc mà bây giờ chúng tôi chỉ còn lại một ít người này, như mắt ông đã thấy. Nguyện Chúa, Ðức Chúa Trời của ông, chỉ cho chúng tôi biết chúng tôi phải đi đâu và làm gì.”

Tiên Tri Giê-rê-mi trả lời họ, “Ðược. Này, tôi sẽ cầu nguyện với Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, cho anh chị em, như lời anh chị em yêu cầu. Hễ Chúa trả lời cho anh chị em như thế nào, tôi sẽ nói lại cho anh chị em thể ấy. Tôi sẽ không giữ lại điều gì mà không nói ra hết cho anh chị em biết.”

Họ nói lại với Giê-rê-mi, “Nguyện Chúa, Ðấng chân thật và thành tín, làm chứng cho chúng ta nếu chúng tôi không làm theo mọi điều mà Chúa, Ðức Chúa Trời của ông, đã sai ông báo cho chúng tôi. Bất kể việc đó lành hay dữ thế nào chúng tôi quyết sẽ vâng theo tiếng Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, Ðấng chúng tôi đã nhờ ông cầu thay, để chúng tôi sẽ được phước khi vâng theo tiếng Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta.”

Sau mười ngày, lời của Chúa đến với Giê-rê-mi. Bấy giờ ông mời Giô-ha-nan con của Ca-rê-a, tất cả lãnh tụ các lực lượng kháng chiến đi với ông ấy, và mọi người từ nhỏ đến lớn đến, rồi ông nói với họ, “Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, Ðấng anh chị em đã nhờ tôi trình dâng lời cầu xin của anh chị em trước mặt Ngài, phán thế này, 10 ‘Nếu các ngươi cứ ở lại trong xứ thì Ta sẽ xây dựng các ngươi lên chứ không kéo đổ các ngươi xuống. Ta sẽ trồng ngươi xuống, chứ không nhổ các ngươi lên, vì Ta lấy làm tiếc về tai họa Ta đã giáng trên các ngươi. 11 Chớ sợ vua Ba-by-lôn như các ngươi đang sợ; chớ sợ nó,’ Chúa phán, ‘vì Ta ở với các ngươi, để cứu các ngươi và giải thoát các ngươi khỏi tay nó. 12 Ta sẽ thương xót các ngươi, và khiến nó thương xót các ngươi và cho các ngươi trở về xứ của các ngươi. 13 Nhưng nếu các ngươi nói, “Chúng tôi sẽ không ở trong xứ này đâu,” như thế các ngươi không vâng theo tiếng Chúa, Ðức Chúa Trời của các ngươi, 14 và nói rằng, “Không, chúng tôi sẽ đi đến đất Ai-cập, nơi đó chúng tôi sẽ không còn thấy chiến tranh, hoặc phải nghe tiếng kèn xung trận, hoặc phải lo không có bánh ăn, và đó là nơi chúng tôi sẽ đến ở.”’ 15 Nếu thế thì hỡi những kẻ còn sót lại của Giu-đa, hãy nghe lời của Chúa. Chúa các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên phán thế này, ‘Nếu các ngươi quyết định di cư vào Ai-cập và đến định cư ở đó, 16 thì gươm giáo các ngươi sợ sẽ đuổi theo các ngươi đến đó, trong đất Ai-cập, nạn đói các ngươi sợ sẽ theo sát các ngươi vào Ai-cập, và các ngươi sẽ chết tại đó. 17 Tất cả những kẻ quyết định đi đến Ai-cập để sống ở đó sẽ bị gươm giáo, nạn đói, và ôn dịch mà chết ở đó. Sẽ không còn ai sống sót hoặc thoát khỏi tai họa Ta sẽ giáng trên chúng.’ 18 Chúa các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên phán thế này, ‘Như cơn giận của Ta và cơn thịnh nộ của Ta giáng xuống trên dân cư Giê-ru-sa-lem thể nào, cơn thịnh nộ của Ta cũng sẽ giáng xuống trên các ngươi khi các ngươi đi đến Ai-cập cũng thể ấy. Các ngươi sẽ thành một đối tượng để bị khinh bỉ, gớm ghiếc, nguyền rủa, và sỉ nhục. Các ngươi sẽ không được thấy xứ này nữa.’

19 Hỡi những người còn sót lại của Giu-đa, Chúa phán với anh chị em, ‘Chớ đi đến Ai-cập.’ Hãy biết rằng ngày nay tôi đã báo trước cho anh chị em rồi. 20 Anh chị em đã sai lầm rất nghiêm trọng, vì anh chị em đã nhờ tôi đến với Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, mà rằng, ‘Hãy cầu nguyện với Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, cho chúng tôi. Bất cứ điều gì Chúa, Ðức Chúa Trời chúng ta, phán bảo, xin nói lại với chúng tôi, chúng tôi sẽ làm theo.’ 21 Thế nhưng ngày nay sau khi tôi nói lại với anh chị em, anh chị em lại quyết định không vâng lời của Chúa, Ðức Chúa Trời của anh chị em, mà không làm theo bất cứ điều gì Ngài sai tôi nói với anh chị em. 22 Vì vậy khá biết rằng anh chị em sẽ chết bằng gươm giáo, nạn đói, và ôn dịch ở nơi anh chị em muốn đến và định cư.”

Footnotes

  1. Giê-rê-mi 42:1 nt: Giê-xa-ni-a (ông nầy có hai tên, xem 43:2)

Vậy trong khi lời hứa cho vào nơi nghỉ ngơi của Ngài vẫn còn hiệu lực, chúng ta khá lo sợ, kẻo có người bị hụt mất cơ hội được vào chăng. Vì chúng ta đã được nghe giảng Tin Mừng giống như họ đã được nghe giảng Tin Mừng, nhưng sứ điệp họ nghe không ích lợi gì cho họ, bởi vì họ không lấy đức tin để kết hiệp với sứ điệp đã nghe. Còn chúng ta, những người có lòng tin, thì bước vào nơi nghỉ ngơi đó, như Ngài đã phán,

“Như Ta đã thề trong cơn giận của Ta,
‘Chúng sẽ không được vào nơi nghỉ ngơi của Ta,’”Thi 95:11

mặc dù các công việc của Ngài đã hoàn tất từ khi sáng thế.[a] Vì đâu đó Ngài đã nói về ngày thứ bảy rằng,

“Ngày thứ bảy Ðức Chúa Trời nghỉ làm mọi công việc Ngài đã làm.”Sáng 2:2

Nhưng trong chỗ này Ngài lại nói,

“Chúng sẽ không được vào nơi nghỉ ngơi của Ta.”Thi 95:11

Như vậy nơi nghỉ ngơi ấy vẫn còn để dành cho một số người vào, vì những người được nghe giảng Tin Mừng trước kia đã không vào được, vì họ không chịu vâng lời. Do đó sau một thời gian khá lâu, qua một thánh thi của Ða-vít, Ngài đã ấn định một ngày khác, gọi là “ngày nay,” như đã nói ở trên,

“Ngày nay nếu các ngươi nghe tiếng Ngài thì chớ cứng lòng..”Thi 95:7-8 LXX

Vì nếu Giô-suê đã đưa họ vào nơi nghỉ ngơi rồi thì Ngài đã không nói về một ngày khác nữa. Cho nên một ngày Sa-bát để nghỉ vẫn còn đó cho con dân của Ðức Chúa Trời. 10 Vì người nào đã vào nơi nghỉ ngơi của Ngài thì nghỉ làm công việc của mình, cũng như Ðức Chúa Trời đã nghỉ làm công việc của Ngài vậy. 11 Thế thì chúng ta hãy cố gắng vào nơi nghỉ ngơi đó, kẻo có ai bị ngã xuống vì theo gương những người không vâng lời chăng.

12 Vì lời Ðức Chúa Trời là sống và linh nghiệm, sắc bén hơn mọi gươm hai lưỡi, xuyên thấu vào đến nỗi có thể chia hồn và linh, khớp và tủy, phân biệt những tư tưởng và ý định trong lòng. 13 Không vật thọ tạo nào có thể che giấu được trước thánh nhan Ngài, nhưng tất cả đều trần trụi và bị phơi bày ra trước mắt Ngài là Ðấng chúng ta phải khai trình.

Ðức Chúa Jesus Là Vị Thượng Tế

14 Thế thì chúng ta có một Vị Thượng Tế vĩ đại, Ðấng đã vượt qua các từng trời, là Ðức Chúa Jesus Con Ðức Chúa Trời, nên chúng ta hãy giữ vững những điều chúng ta đã tuyên xưng. 15 Vì chúng ta không có một Vị Thượng Tế không thể cảm thương những yếu đuối của chúng ta, nhưng có một Vị Thượng Tế đã bị cám dỗ mọi phương diện, giống như chúng ta, nhưng chẳng phạm tội. 16 Vậy chúng ta hãy dạn dĩ đến gần ngai ân sủng, để có thể nhận được ơn thương xót và tìm được ân sủng, hầu giúp chúng ta trong lúc cần.

Footnotes

  1. Hê-bơ-rơ 4:3 nt: thành lập vũ trụ (καταβολῆς κόσμου)