Galates 1
Louis Segond
1 Paul, apôtre, non de la part des hommes, ni par un homme, mais par Jésus Christ et Dieu le Père, qui l'a ressuscité des morts,
2 et tous les frères qui sont avec moi, aux Églises de la Galatie:
3 que la grâce et la paix vous soient données de la part de Dieu le Père et de notre Seigneur Jésus Christ,
4 qui s'est donné lui-même pour nos péchés, afin de nous arracher du présent siècle mauvais, selon la volonté de notre Dieu et Père,
5 à qui soit la gloire aux siècles des siècles! Amen!
6 Je m'étonne que vous vous détourniez si promptement de celui qui vous a appelés par la grâce de Christ, pour passer à un autre Évangile.
7 Non pas qu'il y ait un autre Évangile, mais il y a des gens qui vous troublent, et qui veulent renverser l'Évangile de Christ.
8 Mais, quand nous-mêmes, quand un ange du ciel annoncerait un autre Évangile que celui que nous vous avons prêché, qu'il soit anathème!
9 Nous l'avons dit précédemment, et je le répète à cette heure: si quelqu'un vous annonce un autre Évangile que celui que vous avez reçu, qu'il soit anathème!
10 Et maintenant, est-ce la faveur des hommes que je désire, ou celle de Dieu? Est-ce que je cherche à plaire aux hommes? Si je plaisais encore aux hommes, je ne serais pas serviteur de Christ.
11 Je vous déclare, frères, que l'Évangile qui a été annoncé par moi n'est pas de l'homme;
12 car je ne l'ai ni reçu ni appris d'un homme, mais par une révélation de Jésus Christ.
13 Vous avez su, en effet, quelle était autrefois ma conduite dans le judaïsme, comment je persécutais à outrance et ravageais l'Église de Dieu,
14 et comment j'étais plus avancé dans le judaïsme que beaucoup de ceux de mon âge et de ma nation, étant animé d'un zèle excessif pour les traditions de mes pères.
15 Mais, lorsqu'il plut à celui qui m'avait mis à part dès le sein de ma mère, et qui m'a appelé par sa grâce,
16 de révéler en moi son Fils, afin que je l'annonçasse parmi les païens, aussitôt, je ne consultai ni la chair ni le sang,
17 et je ne montai point à Jérusalem vers ceux qui furent apôtres avant moi, mais je partis pour l'Arabie. Puis je revins encore à Damas.
18 Trois ans plus tard, je montai à Jérusalem pour faire la connaissance de Céphas, et je demeurai quinze jours chez lui.
19 Mais je ne vis aucun autre des apôtres, si ce n'est Jacques, le frère du Seigneur.
20 Dans ce que je vous écris, voici, devant Dieu, je ne mens point.
21 J'allai ensuite dans les contrées de la Syrie et de la Cilicie.
22 Or, j'étais inconnu de visage aux Églises de Judée qui sont en Christ;
23 seulement, elles avaient entendu dire: Celui qui autrefois nous persécutait annonce maintenant la foi qu'il s'efforçait alors de détruire.
24 Et elles glorifiaient Dieu à mon sujet.
Ga-la-ti 1
New Vietnamese Bible
Lời Chào
1 Tôi là Phao-lô, một sứ đồ không phải từ người nào hay do ai ủy nhiệm, nhưng do Chúa Cứu Thế Giê-su[a] và do Đức Chúa Trời là Cha, Đấng đã khiến Ngài sống lại từ cõi chết,[b] 2 cùng tất cả anh em đang ở với tôi,
Kính gửi các Hội Thánh miền Ga-la-ti.
3 Nguyện xin Đức Chúa Trời là Cha chúng ta và Chúa Cứu Thế Giê-su ban ân sủng và bình an cho anh chị em. 4 Chúa Giê-su đã hy sinh chính mình Ngài vì tội lỗi chúng ta để giải cứu chúng ta thoát khỏi đời gian ác hiện tại đúng theo ý muốn của Đức Chúa Trời, 5 Cha chúng ta. Nguyện Ngài được tôn vinh đời đời vô cùng. A-men.
Không Có Ân Sủng Nào Khác
6 Tôi ngạc nhiên thấy anh chị em vội vã từ bỏ Đấng đã kêu gọi anh chị em bởi ân sủng Chúa Cứu Thế để theo một phúc âm khác. 7 Không có phúc âm nào khác đâu, chỉ có mấy người làm rối trí anh chị em và muốn xuyên tạc Phúc Âm của Chúa Cứu Thế. 8 Nhưng nếu có ai, dù chính mình chúng tôi hay một thiên sứ từ trời truyền bá một phúc âm nào khác với Phúc Âm chúng tôi đã truyền giảng cho anh chị em thì kẻ ấy đáng bị nguyền rủa. 9 Như chúng tôi đã nói, nay tôi xin nói lại: Nếu ai truyền cho anh chị em một phúc âm nào khác với Phúc Âm anh chị em đã nhận, thì kẻ ấy đáng bị nguyền rủa.
10 Vậy, giờ đây tôi cố gắng để được lòng loài người hay Đức Chúa Trời? Hay tôi cố tìm cách làm đẹp lòng loài người chăng? Nếu tôi vẫn muốn làm đẹp lòng loài người thì tôi không phải là đầy tớ của Chúa Cứu Thế.
Chức Sứ Đồ Của Phao-lô
11 Thật vậy, thưa anh chị em, tôi muốn anh chị em biết rằng Phúc Âm mà tôi truyền giảng không phải đến từ loài người. 12 Vì tôi đã nhận Phúc Âm ấy không phải từ một người nào, cũng không do ai dạy tôi, nhưng do Chúa Cứu Thế Giê-su mạc khải cho tôi.[c]
13 Anh chị em hẳn đã nghe về lối sống của tôi khi còn theo Do Thái Giáo, thể nào tôi đã bắt bớ dữ dội và muốn phá hủy hội thánh của Đức Chúa Trời. 14 Trong việc giữ đạo Do Thái, tôi vượt xa hơn nhiều người đồng tuổi với tôi. Tôi hết sức nhiệt thành giữ các truyền thống của tổ tiên. 15 Nhưng khi Đức Chúa Trời là Đấng đã chọn[d] tôi từ trong lòng mẹ và bởi ân sủng kêu gọi tôi, 16 vui lòng mạc khải Con Ngài trong tôi để tôi truyền giảng Phúc Âm về Con Ngài giữa vòng các dân tộc ngoại quốc, thì lập tức tôi không bàn luận với người phàm,[e] 17 cũng không lên thành phố Giê-ru-sa-lem để gặp những vị đã làm sứ đồ trước tôi, nhưng đi qua Ả-rập rồi trở lại thành Đa-mách.
18 Ba năm sau, tôi lên Giê-ru-sa-lem để thăm Phê-rơ và ở lại với ông mười lăm ngày. 19 Tôi không gặp một sứ đồ nào khác ngoại trừ Gia-cơ là em của Chúa. 20 Những điều tôi viết cho anh chị em đây, có Đức Chúa Trời chứng giám,[f] tôi không nói dối! 21 Sau đó tôi qua xứ Sy-ri và Si-li-si. 22 Lúc ấy các Hội Thánh của Chúa Cứu Thế tại xứ Giu-đê chưa biết mặt tôi. 23 Họ chỉ nghe rằng người đã bắt bớ họ trước đây, nay đang rao truyền Phúc Âm về đức tin mà người đã cố sức tiêu diệt. 24 Như thế, họ tôn vinh Đức Chúa Trời vì tôi.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)