Esther 8
Complete Jewish Bible
8 That same day King Achashverosh gave the house of Haman, the enemy of the Jews, to Ester the queen. Also Mordekhai appeared before the king, for Ester had revealed his relationship to her. 2 The king removed his signet ring, which he had taken back from Haman, and gave it to Mordekhai. Then Ester put Mordekhai in charge of Haman’s house.
3 Again Ester spoke to the king; she fell at his feet and begged him with tears to put an end to the mischief Haman the Agagi had caused by the scheme he had worked out against the Jews. 4 The king extended the gold scepter toward Ester. So Ester got up and stood in front of the king. 5 She said, “If it pleases the king, if I have won his favor, if the matter seem right to the king and if I have his approval, then let an order be written rescinding the letters devised by Haman the son of Hamdata the Agagi, which he wrote to destroy the Jews in all the royal provinces. 6 For how can I bear to see the disaster that will overcome my people? How can I endure seeing the extermination of my kinsmen?” 7 King Achashverosh said to Ester the queen and Mordekhai the Jew, “Listen! I gave Ester the house of Haman, and they hanged him on the gallows, because he threatened the lives of the Jews. 8 You should issue a decree in the king’s name for whatever you want concerning the Jews, and seal it with the king’s signet ring; because a decree written in the king’s name and sealed with the king’s ring can’t be rescinded by anyone.”
9 The king’s secretaries were summoned at that time, on the twenty-third day of the third month, the month of Sivan; and a decree was written according to everything Mordekhai ordered concerning the Jews, to the army commanders, governors and officials of the provinces from India to Ethiopia, 127 provinces, to each province in its script and to each people in their language, also to the Jews in their script and language. 10 They wrote in the name of King Achashverosh and sealed it with the king’s signet ring; they sent the letters by couriers on horseback riding fast horses used in the king’s service and bred from the royal stock. 11 The letters said that the king had granted the Jews in every city the right “to assemble and defend their lives by destroying, killing and exterminating any forces of any people or province that would attack them, their little ones or their women or would try to seize their goods as plunder 12 on the designated day in any of the provinces of King Achashverosh, namely, the thirteenth day of the twelfth month, the month of Adar.” 13 A copy of the edict was to be issued as a decree in every province and proclaimed to all the peoples, and the Jews were to be ready on that day to take vengeance against their enemies. 14 Couriers riding fast horses used in the king’s service left quickly, pressed by the king’s order; and the decree was issued in Shushan the capital.
15 Meanwhile, Mordekhai left the king’s presence arrayed in royal blue and white, wearing a large gold crown and a robe of fine linen and purple; and the city of Shushan shouted for joy. 16 For the Jews, all was light, gladness, joy and honor. 17 In every province and city where the king’s order and decree arrived, the Jews had gladness and joy, a feast and a holiday. Many from the peoples of the land became Jews, because fear of the Jews had overcome them.
Ê-xơ-tê 8
Bản Dịch 2011
Ê-xơ-tê Cứu Người Do-thái
8 Trong chính ngày đó Vua A-ha-suê-ru ban cho Hoàng Hậu Ê-xơ-tê ngôi nhà của Ha-man, kẻ thù của người Do-thái; đồng thời Mạc-đô-chê cũng được triệu vào để ra mắt vua, vì Ê-xơ-tê đã tâu với vua về liên hệ giữa bà và ông ấy. 2 Bấy giờ vua cởi chiếc nhẫn có con dấu vua đã lấy lại nơi tay Ha-man và trao cho Mạc-đô-chê. Thế là Ê-xơ-tê lập Mạc-đô-chê làm người quản cai mọi sự trong nhà của Ha-man.
3 Kế đó Ê-xơ-tê tâu với vua. Bà sấp mình nơi chân vua mà khóc và van nài, xin vua đẩy lui âm mưu thâm độc của Ha-man người A-ga-ghi, và kế hoạch ông ấy đã lập để hại người Do-thái. 4 Vua đưa cây phủ việt bằng vàng ra cho Ê-xơ-tê, 5 Ê-xơ-tê trỗi dậy và đứng trước mặt vua. Bà nói, “Nếu đẹp lòng hoàng thượng, nếu thần thiếp được ơn của hoàng thượng, và nếu việc này được thấy là phải lẽ trước mặt hoàng thượng, kính xin hoàng thượng ban lệnh thu hồi những sắc chỉ mà Ha-man con của Ham-mê-đa-tha, người A-ga-ghi, đã viết ra để truyền lệnh tiêu diệt người Do-thái sống trong các tỉnh của hoàng thượng, 6 vì làm thể nào thần thiếp có thể chịu nổi khi nhìn thấy tai họa xảy đến cho dân tộc mình? Hay làm thể nào thần thiếp có thể chịu nổi khi trông thấy cảnh đồng bào của mình bị tiêu diệt?”
7 Bấy giờ Vua A-ha-suê-ru nói với Hoàng Hậu Ê-xơ-tê và với Mạc-đô-chê người Do-thái, “Này, trẫm đã ban cho Ê-xơ-tê ngôi nhà của Ha-man, và người ta đã treo hắn trên mộc hình rồi, vì hắn đã lập mưu để tiêu diệt dân Do-thái. 8 Bây giờ các khanh có thể nhân danh trẫm viết về việc dân Do-thái như thế nào tùy ý các khanh, sau đó niêm phong nó lại, rồi dùng chiếc nhẫn có ấn dấu của trẫm đóng vào, vì một khi sắc chỉ được nhân danh trẫm viết ra và dùng chiếc nhẫn có ấn dấu của trẫm đóng vào thì không thể thu hồi được.”
9 Bấy giờ các ký lục của vua được triệu đến, vào ngày hai mươi ba tháng ba, tức tháng Si-van. Một sắc chỉ theo lệnh của Mạc-đô-chê đã được viết ra, gởi cho người Do-thái và gởi cho các thống đốc, các tổng trấn, và các tỉnh trưởng ở các tỉnh, từ Ấn-độ cho đến Ê-thi-ô-pi, một trăm hai mươi bảy tỉnh, tỉnh nào theo chữ viết của tỉnh ấy, dân nào theo ngôn ngữ của dân ấy, và cũng gởi cho dân Do-thái theo chữ viết và ngôn ngữ của họ. 10 Ông nhân danh Vua A-ha-suê-ru viết các sắc chỉ ấy, rồi dùng ấn dấu của vua đóng vào. Ðoạn những người đưa thư cỡi những ngựa nòi nhanh nhất của vua mang các sắc chỉ ấy cấp tốc ra đi.
11 Nội dung các sắc chỉ ấy truyền rằng vua cho phép người Do-thái trong mỗi thành được quyền tụ họp lại để bảo vệ mạng sống mình; họ được quyền tiêu diệt, giết chết, và tận diệt bất cứ quân đội của dân nào hoặc tỉnh nào đến tấn công họ; họ được quyền đánh giết luôn vợ con và cướp lấy tài sản của những kẻ đó. 12 Lệnh ấy có hiệu lực trong một ngày, đó là ngày mười ba tháng mười hai, tức tháng A-đa, trong khắp các tỉnh của Vua A-ha-suê-ru.
13 Bản sao của sắc chỉ ấy cũng được ban hành ở mỗi tỉnh dưới hình thức sắc lệnh, để công bố cho mọi dân tộc biết và đặc biệt là cho người Do-thái biết, hầu họ chuẩn bị sẵn sàng để báo trả những kẻ thù của họ. 14 Vậy những người đưa thư nhận lệnh vua, cỡi những ngựa nòi nhanh nhất của vua, cấp tốc mang các sắc chỉ ra đi. Ngay tại Kinh Ðô Su-sa một chiếu chỉ về việc ấy cũng được ban hành.
15 Khi Mạc-đô-chê từ trong hoàng cung đi ra, mình mặc triều phục màu tím và trắng, đầu đội mão triều lớn bằng vàng, bên ngoài khoác chiếc áo choàng màu tía làm bằng vải gai mịn, dân thành Su-sa trông thấy ông, họ cất tiếng reo hò và mừng rỡ. 16 Bấy giờ đối với người Do-thái, đó là dấu hiệu của sự sáng sủa và vui mừng, hân hoan và hãnh diện. 17 Trong mỗi tỉnh và mỗi thành, nơi nào lệnh của vua và sắc chỉ của vua đến, nơi đó người Do-thái hân hoan và mừng rỡ. Họ mở tiệc ăn mừng và xem đó là một ngày phước hạnh. Bấy giờ nhiều người trong các xứ tự nhận mình là người Do-thái, bởi vì nỗi sợ hãi người Do-thái đã giáng xuống trên họ.
Copyright © 1998 by David H. Stern. All rights reserved.
Copyright © 2011 by Bau Dang