Esther 4
New King James Version
Esther Agrees to Help the Jews
4 When Mordecai learned all that had happened, [a]he (A)tore his clothes and put on sackcloth (B)and ashes, and went out into the midst of the city. He (C)cried out with a loud and bitter cry. 2 He went as far as the front of the king’s gate, for no one might enter the king’s gate clothed with sackcloth. 3 And in every province where the king’s command and decree arrived, there was great mourning among the Jews, with fasting, weeping, and wailing; and many lay in sackcloth and ashes.
4 So Esther’s maids and eunuchs came and told her, and the queen was deeply distressed. Then she sent garments to clothe Mordecai and take his sackcloth away from him, but he would not accept them. 5 Then Esther called Hathach, one of the king’s eunuchs whom he had appointed to attend her, and she gave him a command concerning Mordecai, to learn what and why this was. 6 So Hathach went out to Mordecai in the city square that was in front of the king’s gate. 7 And Mordecai told him all that had happened to him, and (D)the sum of money that Haman had promised to pay into the king’s treasuries to destroy the Jews. 8 He also gave him (E)a copy of the written decree for their destruction, which was given at [b]Shushan, that he might show it to Esther and explain it to her, and that he might command her to go in to the king to make supplication to him and plead before him for her people. 9 So Hathach returned and told Esther the words of Mordecai.
10 Then Esther spoke to Hathach, and gave him a command for Mordecai: 11 “All the king’s servants and the people of the king’s provinces know that any man or woman who goes into (F)the inner court to the king, who has not been called, (G)he has but one law: put all to death, except the one (H)to whom the king holds out the golden scepter, that he may live. Yet I myself have not been (I)called to go in to the king these thirty days.” 12 So they told Mordecai Esther’s words.
13 And Mordecai told them to answer Esther: “Do not think in your heart that you will escape in the king’s palace any more than all the other Jews. 14 For if you remain completely silent at this time, relief and deliverance will arise for the Jews from another place, but you and your father’s house will perish. Yet who knows whether you have come to the kingdom for such a time as this?”
15 Then Esther told them to reply to Mordecai: 16 “Go, gather all the Jews who are present in [c]Shushan, and fast for me; neither eat nor drink for (J)three days, night or day. My maids and I will fast likewise. And so I will go to the king, which is against the law; (K)and if I perish, I perish!”
17 So Mordecai went his way and did according to all that Esther commanded [d]him.
Footnotes
- Esther 4:1 Lit. Mordecai
- Esther 4:8 Or Susa
- Esther 4:16 Or Susa
- Esther 4:17 LXX adds a prayer of Mordecai here
Ê-xơ-tê 4
New Vietnamese Bible
Phản Ứng Của Người Do Thái Khi Sắc Lệnh Được Công Bố
4 Khi Mạc-đô-chê biết được mọi việc xảy ra, ông liền xé áo, quấn vải thô, và rắc tro lên đầu. Ông đi ra giữa thành, lớn tiếng than khóc đắng cay. 2 Ông dừng lại ngay trước cổng cung điện, vì không ai quấn vải thô được phép vào cổng. 3 Trong khắp các tỉnh, nơi nào sắc lệnh vua truyền tới, người Do-thái kêu la thảm thiết, họ kiêng ăn, khóc lóc, thở than. Nhiều người nằm trên vải thô rắc tro.
Mạc-đô-chê Báo Cho Ê-xơ-tê Biết Về Sắc Lệnh Của Vua
4 Khi các nữ tỳ và thái giám của Ê-xơ-tê báo cáo tình hình cho hoàng hậu, hoàng hậu xúc động vô cùng. Hoàng hậu gửi áo quần cho Mạc-đô-chê mặc để ông cởi bỏ lớp vải thô quấn quanh mình, nhưng ông không nhận. 5 Ê-xơ-tê sai gọi Hà-thác, một trong những thái giám của vua, được vua cắt đặt hầu cận hoàng hậu, và sai Hà-thác đến gặp Mạc-đô-chê để tìm hiểu sự tình. 6 Hà-thác đi ra gặp Mạc-đô-chê tại quảng trường của thành phố, đối ngang cổng vào hoàng cung. 7 Mạc-đô-chê kể cho Hà-thác nghe mọi chuyện xảy ra cho ông, ngay cả số lượng bạc chính xác Ha-man hứa đóng vào ngân khố hoàng gia để hủy diệt dân Do-thái. 8 Ông cũng trao cho Hà-thác một bản sao sắc lệnh của vua công bố tại Su-san về việc hủy diệt dân Do-thái. Ông dặn Hà-thác cho Ê-xơ-tê xem sắc lệnh ấy, và trình lại cho bà rõ sự việc. Ông cũng bảo bà phải ra mắt vua, nài khẩn van xin vua cho dân tộc của bà. 9 Hà-thác về tâu lại cho Ê-xơ-tê mọi lời của Mạc-đô-chê.
Ê-xơ-tê Quyết Định Vâng Theo Lời Chỉ Dạy Của Mạc-đô-chê
10 Ê-xơ-tê bảo Hà-thác trở lại thưa với Mạc-đô-chê: 11 “Tất cả các triều thần của vua, và ngay cả dân chúng trong các tỉnh của vua đều biết rằng bất luận đàn ông hay đàn bà, nếu không được vua đòi mà vào sân nội điện ra mắt vua, thì chỉ có một luật thôi: người ấy phải bị xử tử. Chỉ khi vua đưa vương trượng bằng vàng ra cho người thì người mới được sống. Về phần con, đã ba mươi ngày rồi con chưa được lệnh đòi hầu vua.”
12 Khi họ trình lại Mạc-đô-chê sứ điệp của Ê-xơ-tê, 13 Mạc-đô-chê sai đáp lại Ê-xơ-tê: “Con chớ tưởng rằng trong tất cả những người Do-thái, chỉ mình con sẽ thoát chết vì con ở trong cung vua. 14 Nếu con giữ yên lặng trong lúc này, người Do-thái sẽ được giúp đỡ và giải cứu từ nơi khác. Nhưng con và dòng họ con sẽ bị tiêu diệt. Biết đâu con được chức hoàng hậu là vì cớ thời điểm như thế này!”
15 Ê-xơ-tê sai người thưa lại với Mạc-đô-chê: 16 “Con xin cha tập họp lại tất cả những người Do-thái tại Su-san. Xin cha và họ vì con mà kiêng ăn, xin đừng ăn uống chi cả suốt ba ngày ba đêm. Con và các nữ tỳ của con cũng sẽ kiêng ăn như vậy. Sau đó con sẽ đến ra mắt vua, dù trái luật. Nếu con phải chết thì con chết!” 17 Mạc-đô-chê ra về, làm theo mọi điều Ê-xơ-tê cầu xin.
Scripture taken from the New King James Version®. Copyright © 1982 by Thomas Nelson. Used by permission. All rights reserved.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)
