Add parallel Print Page Options

And Saul was consenting to his death.

Saul Persecutes the Church

And on that day a great persecution arose against the church in Jerusalem; and they were all scattered throughout the region of Judea and Samar′ia, except the apostles. Devout men buried Stephen, and made great lamentation over him. But Saul laid waste the church, and entering house after house, he dragged off men and women and committed them to prison.

Philip Preaches in Samaria

Now those who were scattered went about preaching the word. Philip went down to a city of Samar′ia, and proclaimed to them the Christ. And the multitudes with one accord gave heed to what was said by Philip, when they heard him and saw the signs which he did. For unclean spirits came out of many who were possessed, crying with a loud voice; and many who were paralyzed or lame were healed. So there was much joy in that city.

But there was a man named Simon who had previously practiced magic in the city and amazed the nation of Samar′ia, saying that he himself was somebody great. 10 They all gave heed to him, from the least to the greatest, saying, “This man is that power of God which is called Great.” 11 And they gave heed to him, because for a long time he had amazed them with his magic. 12 But when they believed Philip as he preached good news about the kingdom of God and the name of Jesus Christ, they were baptized, both men and women. 13 Even Simon himself believed, and after being baptized he continued with Philip. And seeing signs and great miracles performed, he was amazed.

14 Now when the apostles at Jerusalem heard that Samar′ia had received the word of God, they sent to them Peter and John, 15 who came down and prayed for them that they might receive the Holy Spirit; 16 for it had not yet fallen on any of them, but they had only been baptized in the name of the Lord Jesus. 17 Then they laid their hands on them and they received the Holy Spirit. 18 Now when Simon saw that the Spirit was given through the laying on of the apostles’ hands, he offered them money, 19 saying, “Give me also this power, that any one on whom I lay my hands may receive the Holy Spirit.” 20 But Peter said to him, “Your silver perish with you, because you thought you could obtain the gift of God with money![a] 21 You have neither part nor lot in this matter, for your heart is not right before God. 22 Repent therefore of this wickedness of yours, and pray to the Lord that, if possible, the intent of your heart may be forgiven you. 23 For I see that you are in the gall of bitterness and in the bond of iniquity.” 24 And Simon answered, “Pray for me to the Lord, that nothing of what you have said may come upon me.”

25 Now when they had testified and spoken the word of the Lord, they returned to Jerusalem, preaching the gospel to many villages of the Samaritans.

Philip and the Ethiopian Eunuch

26 But an angel of the Lord said to Philip, “Rise and go toward the south[b] to the road that goes down from Jerusalem to Gaza.” This is a desert road. 27 And he rose and went. And behold, an Ethiopian, a eunuch, a minister of the Canda′ce the queen of the Ethiopians, in charge of all her treasure, had come to Jerusalem to worship 28 and was returning; seated in his chariot, he was reading the prophet Isaiah. 29 And the Spirit said to Philip, “Go up and join this chariot.” 30 So Philip ran to him, and heard him reading Isaiah the prophet, and asked, “Do you understand what you are reading?” 31 And he said, “How can I, unless some one guides me?” And he invited Philip to come up and sit with him. 32 Now the passage of the scripture which he was reading was this:

“As a sheep led to the slaughter
or a lamb before its shearer is dumb,
so he opens not his mouth.
33 In his humiliation justice was denied him.
Who can describe his generation?
For his life is taken up from the earth.”

34 And the eunuch said to Philip, “About whom, pray, does the prophet say this, about himself or about some one else?” 35 Then Philip opened his mouth, and beginning with this scripture he told him the good news of Jesus. 36 And as they went along the road they came to some water, and the eunuch said, “See, here is water! What is to prevent my being baptized?”[c] 38 And he commanded the chariot to stop, and they both went down into the water, Philip and the eunuch, and he baptized him. 39 And when they came up out of the water, the Spirit of the Lord caught up Philip; and the eunuch saw him no more, and went on his way rejoicing. 40 But Philip was found at Azo′tus, and passing on he preached the gospel to all the towns till he came to Caesare′a.

Footnotes

  1. 8.20 Hence the word “simony,” meaning “buying and selling spiritual powers and privileges.”
  2. Acts 8:26 Or at noon
  3. Acts 8:36 Other ancient authorities add all or most of verse 37, And Philip said, “If you believe with all your heart, you may.” And he replied, “I believe that Jesus Christ is the Son of God.”

Sau-lơ Bức Hại Hội Thánh

Sau-lơ tán thành việc giết Ê-tiên. Trong lúc ấy, Hội Thánh tại Giê-ru-sa-lem bắt đầu bị bắt bớ dữ dội. Ngoại trừ các sứ đồ, tất cả các tín hữu đều phải chạy tan lạc trong khắp miền Giu-đê và Sa-ma-ri. Nhưng có những người tin kính, an táng Ê-tiên và khóc thương ông rất nhiều. Nhưng Sau-lơ phá hoại Hội Thánh, đi lùng từ nhà này qua nhà khác, bắt các tín hữu cả nam lẫn nữ và tống giam vào ngục.

Phúc Âm Được Truyền Bá Ở Xứ Sa-ma-ri

Vậy những người di tản đi đến đâu cũng truyền giảng Phúc Âm. Phi-líp xuống một thành phố miền Sa-ma-ri, truyền giảng Chúa Cứu Thế cho dân chúng. Đoàn dân đông rất chú ý đến lời Phi-líp giảng vì mọi người đều nghe ông giảng và thấy các dấu lạ ông làm. Nhiều tà linh hét lên mà xuất khỏi những người bị ám. Nhiều người bại liệt và què quặt được chữa lành, nên thành phố tràn ngập niềm vui.

Một người tên Si-môn trước kia hành nghề phù thủy trong thành phố, đã làm cho cả dân Sa-ma-ri đều kinh ngạc. Ông tự xưng là bậc đại tài. 10 Mọi người trong thành từ nhỏ đến lớn đều trọng vọng và ca tụng: “Ông này có quyền năng của Thần gọi là Đại Năng.” 11 Họ nghe theo ông vì lâu nay ông đã trổ tài ma thuật làm cho họ phải kinh ngạc. 12 Nhưng khi nghe Phi-líp truyền giảng Phúc Âm về Nước Đức Chúa Trời và danh Chúa Cứu Thế Giê-su thì họ đều tin nhận và chịu phép báp-tem, cả nam lẫn nữ.

13 Chính Si-môn cũng tin và sau khi chịu phép báp-tem, cứ theo sát bên Phi-líp. Khi Si-môn thấy các dấu lạ và việc quyền năng vĩ đại Phi-líp làm thì ngạc nhiên vô cùng.

14 Nghe tin dân chúng Sa-ma-ri đã tiếp nhận Đạo Chúa, các sứ đồ ở Giê-ru-sa-lem liền sai Phê-rơ và Giăng xuống thăm. 15 Đến nơi, hai ông cầu nguyện cho các tín hữu nhận lãnh Thánh Linh, 16 vì Thánh Linh chưa giáng xuống trên người nào cả; họ chỉ mới chịu phép báp-tem nhân danh Chúa Giê-su mà thôi. 17 Rồi hai ông đặt tay trên các tín hữu thì họ đều nhận lãnh Thánh Linh.

18 Si-môn nhận thấy hễ các sứ đồ đặt tay trên ai thì Thánh Linh được ban cho người ấy, liền dâng tiền bạc cho họ và yêu cầu: 19 “Xin quý ông cho tôi uy quyền này để tôi đặt tay trên ai thì người đó cũng nhận được Thánh Linh!” 20 Phê-rơ đáp: “Bạc của anh cũng hãy hư vong với anh! Vì anh tưởng có thể lấy tiền bạc mà mua ân tứ của Đức Chúa Trời! 21 Anh chẳng được dự phần hoặc hưởng điều gì trong chức vụ này, vì lòng anh không ngay thẳng trước Đức Chúa Trời. 22 Anh hãy ăn năn về điều ác này và cầu nguyện với Chúa có lẽ Ngài sẽ tha thứ cho anh về tư tưởng ấy trong lòng. 23 Vì tôi thấy anh đầy dẫy mật đắng và đang làm nô lệ cho tội lỗi.” 24 Si-môn thưa: “Xin các ông cầu nguyện Chúa giúp tôi, để tôi khỏi bị các điều ông nói đó!” 25 Sau khi làm chứng và công bố Đạo Chúa, Phê-rơ và Giăng trở về Giê-ru-sa-lem, vừa đi vừa truyền giảng Phúc Âm trong nhiều làng Sa-ma-ri.

Phi-líp Gặp Thái Giám Ê-thi-ô-bi

26 Một thiên sứ của Chúa bảo Phi-líp: “Ông hãy xuống miền nam, đến con đường hoang vắng chạy từ Giê-ru-sa-lem xuống Ga-xa.” 27 Phi-líp đứng dậy lên đường. Kìa, có một người Ê-thi-ô-bi là thái giám của Can-đác, nữ vương Ê-thi-ô-bi, làm tổng giám đốc ngân khố. Ông đã lên Giê-ru-sa-lem thờ phượng 28 và trên đường về nước, đang ngồi trên xe ngựa mà đọc sách tiên tri I-sa. 29 Thánh Linh bảo Phi-líp: “Con hãy lại gần và theo sát xe ấy!”

30 Phi-líp chạy đến, nghe ông ta đọc sách tiên tri I-sa, liền hỏi: “Ông có hiểu những điều ông đang đọc đó không?” 31 Thái giám đáp: “Nếu không ai hướng dẫn làm sao tôi hiểu được?” Thái giám mời Phi-líp lên xe ngồi với mình. 32 Đoạn Kinh Thánh thái giám đang đọc là:

Người bị dắt đi như chiên đến lò thịt,
    Như chiên câm trước mặt kẻ hớt lông;
    Thế mà Người chẳng mở miệng.
33 Trong khi bị sỉ nhục, quyền lợi của Người bị tước đoạt.
    Ai sẽ nói đến dòng dõi Người?
    Vì mạng sống Người bị cất đi khỏi mặt đất.[a]

34 Thái giám hỏi Phi-líp: “Tôi xin hỏi ông: Tiên tri của Chúa nói về ai đây? Về chính ông ta hay về ai khác?” 35 Phi-líp bắt đầu từ đoạn Kinh Thánh ấy mà truyền giảng về Đức Giê-su cho thái giám.

36 Đang đi giữa đường, đến chỗ có nước, thái giám hỏi Phi-líp: “Sẵn có nước đây! Có điều gì ngăn trở tôi chịu phép báp-tem không?” 37 (Phi-líp nói: “Nếu ông hết lòng tin ông có thể chịu phép báp-tem.” Thái giám đáp: “Tôi tin Chúa Cứu Thế Giê-su là Con Đức Chúa Trời.”)[b] 38 Thái giám ra lệnh dừng xe lại. Phi-líp và thái giám cùng xuống dưới nước; Phi-líp làm phép báp-tem cho thái giám. 39 Khi lên khỏi nước, Thánh Linh đem Phi-líp đi mất, thái giám không còn thấy người nữa, nhưng cứ hân hoan tiếp tục cuộc hành trình. 40 Thấy mình đang ở A-xốt, Phi-líp đi qua và truyền giảng Phúc Âm trong tất cả các thành trên con đường đến tận Sê-sa-rê.

Footnotes

  1. 8:33 Isa 53:7-8
  2. 8:37 Một số bản cổ thêm câu 37