Add parallel Print Page Options

Appeal to Caesar

25 Three days after Festus arrived in the province, he went up to Jerusalem from Caesarea.(A) The chief priests and the leaders of the Jews presented their case against Paul to him; and they appealed,(B) asking for a favour against Paul, that Festus summon him to Jerusalem. They were, in fact, preparing an ambush along the road to kill him. Festus, however, answered that Paul should be kept at Caesarea, and that he himself was about to go there shortly.(C) ‘Therefore,’ he said, ‘let those of you who have authority go down with me and accuse him, if he has done anything wrong.’

When he had spent not more than eight or ten days among them, he went down to Caesarea. The next day, seated at the tribunal, he commanded Paul to be brought in.(D) When he arrived, the Jews who had come down from Jerusalem stood around him and brought many serious charges that they were not able to prove.(E) Then Paul made his defence: ‘Neither against the Jewish law,(F) nor against the temple, nor against Caesar have I sinned in any way.’

But Festus, wanting to do the Jews a favour,(G) replied to Paul, ‘Are you willing to go up to Jerusalem to be tried before me there on these charges? ’

10 Paul replied, ‘I am standing at Caesar’s tribunal, where I ought to be tried. I have done no wrong to the Jews, as even you yourself know very well. 11 If then I did anything wrong and am deserving of death, I am not trying to escape death; but if there is nothing to what these men accuse me of, no one can give me up to them. I appeal to Caesar! ’(H)

12 Then after Festus conferred with his council, he replied, ‘You have appealed to Caesar; to Caesar you will go.’

King Agrippa and Bernice Visit Festus

13 Several days later, King Agrippa and Bernice arrived in Caesarea and paid a courtesy call on Festus. 14 Since they were staying there several days, Festus presented Paul’s case to the king, saying, ‘There’s a man who was left as a prisoner by Felix. 15 When I was in Jerusalem, the chief priests and the elders of the Jews presented their case and asked that he be condemned.(I) 16 I answered them that it is not the Roman custom to give someone up[a] before the accused faces the accusers and has an opportunity for a defence against the charges.(J) 17 So when they had assembled here, I did not delay. The next day I took my seat at the tribunal and ordered the man to be brought in. 18 The accusers stood up but brought no charge against him of the evils I was expecting. 19 Instead they had some disagreements(K) with him about their own religion and about a certain Jesus, a dead man Paul claimed to be alive. 20 Since I was at a loss in a dispute over such things, I asked him if he wanted to go to Jerusalem and be tried there regarding these matters. 21 But when Paul appealed to be held for trial by the Emperor,[b] I ordered him to be kept in custody until I could send him to Caesar.’

22 Agrippa said to Festus, ‘I would like to hear the man myself.’

‘Tomorrow you will hear him,’ he replied.(L)

Paul before Agrippa

23 So the next day, Agrippa and Bernice(M) came with great pomp and entered the auditorium with the military commanders and prominent men of the city. When Festus gave the command, Paul was brought in. 24 Then Festus said, ‘King Agrippa and all men present with us, you see this man. The whole Jewish community has appealed to me concerning him, both in Jerusalem and here, shouting that he should not live any longer.(N) 25 I found that he had not done anything deserving of death, but when he himself appealed to the Emperor, I decided to send him.(O) 26 I have nothing definite to write to my lord about him. Therefore, I have brought him before all of you, and especially before you, King Agrippa, so that after this examination is over, I may have something to write. 27 For it seems unreasonable to me to send a prisoner without indicating the charges against him.’

Footnotes

  1. 25:16 Other mss add to destruction
  2. 25:21 Lit his majesty, also in v. 25

Phao-lô Yêu Cầu Ðược Hoàng Ðế Xét Xử

25 Khi Phê-tu đến nhậm chức trong tỉnh được ba ngày, ông từ Sê-sa-rê đi lên Giê-ru-sa-lem. Các trưởng tế và những người lãnh đạo dân Do-thái đến tố cáo Phao-lô với ông. Họ khẩn nài ông cho họ một ân huệ là ông giải Phao-lô về Giê-ru-sa-lem, vì họ đã lập mưu phục kích giết ông ở dọc đường. Nhưng Phê-tu trả lời rằng Phao-lô đang bị giam ở Sê-sa-rê, và chính ông sẽ trở về đó sớm. Vì thế ông bảo, “Những người có thẩm quyền trong các ngươi hãy xuống đó gặp ta. Nếu các ngươi thấy người ấy phạm tội gì, các ngươi cứ việc tố cáo.”

Ông ở lại với họ khoảng tám hay mười ngày, rồi trở xuống Sê-sa-rê. Hôm sau ông ngồi vào ghế xử án ở tòa và truyền đem Phao-lô đến. Khi Phao-lô vừa đến, những người Do-thái từ Giê-ru-sa-lem xuống ập đến vây lấy ông và tố cáo ông nhiều tội trọng, nhưng chẳng có bằng chứng nào cả.

Phao-lô đã nói khi tự biện hộ rằng, “Tôi không phạm luật nào của người Do-thái, cũng không phạm luật nào của đền thờ, và không phạm tội gì đối với hoàng đế.”[a]

Nhưng Phê-tu muốn được lòng người Do-thái nên hỏi Phao-lô, “Ngươi có muốn lên Giê-ru-sa-lem để ta xử việc này không?”

10 Phao-lô trả lời, “Tôi muốn được hầu tòa của hoàng đế. Ðó là nơi tôi phải được xét xử, vì quan đã thừa biết rằng tôi không làm điều gì phạm luật của người Do-thái. 11 Nếu tôi đã làm điều gì có tội, hoặc nếu tôi đã làm điều gì đáng chết, tôi quyết không từ chối chịu chết đâu. Nhưng nếu tôi không làm điều gì có tội như những người này đã cáo buộc, không ai có quyền nộp tôi cho họ. Tôi yêu cầu được hoàng đế xét xử.”

12 Phê-tu tham khảo với hội đồng cố vấn của ông, rồi đáp, “Ngươi đã yêu cầu được hoàng đế xét xử, ngươi sẽ được hầu tòa của hoàng đế.”

Phao-lô Bị Ðưa Ra Xử Trước Mặt Vua Ạc-ríp-pa

13 Mấy ngày sau Vua Ạc-ríp-pa[b] và bà Bẹc-nít đến Sê-sa-rê để tỏ lòng hoan nghinh Phê-tu đến nhậm chức. 14 Vì họ ở lại đó nhiều ngày, Phê-tu trình với vua về vụ xét xử Phao-lô. Ông nói, “Có một tù nhân này Phê-lít để lại cho tôi. 15 Khi tôi lên Giê-ru-sa-lem các trưởng tế và các trưởng lão của dân Do-thái đã tố cáo hắn và yêu cầu tôi kết tội hắn. 16 Tôi đã trả lời họ rằng theo luật của người La-mã, tôi không thể giao nộp bị cáo trước khi bị cáo có cơ hội đối chất tận mặt với các nguyên cáo và có dịp biện hộ cho mình về những lời tố cáo. 17 Vì thế tôi đã mời họ đến đây, và tôi đã không chậm trễ, nhưng ngày hôm sau tôi đã ngồi vào tòa và truyền đem bị cáo đến. 18 Tuy nhiên khi các nguyên cáo đứng dậy buộc tội, tôi chẳng thấy họ buộc tội đương sự được một tội ác nào như tôi tưởng. 19 Họ chỉ bất đồng ý kiến với đương sự về những điều thuộc về tín ngưỡng của họ và về một ông Jesus nào đó đã chết rồi mà Phao-lô cứ quả quyết rằng vẫn còn sống. 20 Vì tôi không biết làm sao điều tra những điều này, nên tôi đã hỏi Phao-lô có muốn lên Giê-ru-sa-lem để được xét xử về những lời cáo buộc ấy không, 21 thì Phao-lô đã kháng cáo xin được giữ lại trong tù để chờ ngày được giải lên hoàng đế xét xử. Vì thế tôi đã truyền lịnh cứ giam đương sự trong tù, chờ đến ngày được giải lên hoàng đế.”

22 Vua Ạc-ríp-pa nói với Phê-tu, “Ta cũng muốn đích thân được nghe người ấy.”

Phê-tu đáp, “Ngày mai ngài sẽ nghe đương sự.”

23 Vậy hôm sau Vua Ạc-ríp-pa và bà Bẹc-nít tiến vào công đường một cách trọng thể, tháp tùng có các quan chức chỉ huy quân đội và các lãnh tụ trong thành. Phê-tu truyền lệnh đem Phao-lô đến. 24 Kế đó Phê-tu nói, “Tâu Vua Ạc-ríp-pa và kính thưa tất cả quý vị hiện diện với chúng tôi hôm nay. Người mà quý vị đang thấy đây là người đã bị toàn thể người Do-thái ở Giê-ru-sa-lem và ở đây yêu cầu tôi xét xử; họ đã kêu gào rằng đương sự không đáng sống nữa. 25 Nhưng tôi đã không tìm thấy đương sự có tội gì đáng chết, nhưng vì đương sự đã kháng cáo lên hoàng đế, nên tôi đã quyết định sẽ giải đương sự đến hoàng đế. 26 Nhưng tôi không có lý do cụ thể gì để tâu với chúa thượng, nên tôi đem đương sự ra trước tất cả quý vị, đặc biệt với ngài, tâu Vua Ạc-ríp-pa, để mong rằng sau khi tra xét, tôi có thể có được vài dữ liệu hầu viết sớ tâu trình. 27 Vì tôi thấy rằng giải nộp một tù nhân mà không nói rõ đương sự bị tố cáo về tội gì thì thật là phi lý.”

Footnotes

  1. Công Vụ Các Sứ đồ 25:8 nt: Sê-sa (tương tự trong cả sách)
  2. Công Vụ Các Sứ đồ 25:13 Vua này là Marcus Julius Agrippa II, con của Herod Agrippa I, người đã được nhắc đến trong Công 12:1-11, 20-23. Ông là cháu cố của Hê-rốt Ðại Ðế.