Add parallel Print Page Options

Sau-lơ và Các Con Ông Tử Trận

(1 Sa 31:1-13)

10 Khi ấy quân Phi-li-tin giao chiến với quân I-sơ-ra-ên. Quân I-sơ-ra-ên chạy trốn trước mặt quân Phi-li-tin và ngã chết trên Núi Ghinh-bô-a. Quân Phi-li-tin đuổi kịp Sau-lơ và các con của ông. Quân Phi-li-tin giết chết Giô-na-than, A-bi-na-đáp, và Manh-ki-sua, các con trai của Sau-lơ. Trận chiến trở nên khốc liệt đối với Sau-lơ. Quân xạ tiễn của quân thù đuổi theo bắn ông, khiến ông bị trọng thương. Sau-lơ nói với người mang binh khí của ông, “Hãy rút gươm của ngươi ra và đâm ta chết, kẻo những kẻ không cắt bì đó đuổi kịp và ta sẽ bị chúng làm nhục.” Nhưng người mang binh khí của ông không dám, vì người ấy sợ. Do đó Sau-lơ lấy thanh gươm của ông và tự sấn người vào nó mà chết. Khi người mang binh khí của Sau-lơ thấy ông đã chết, người ấy cũng tự sấn người vào thanh gươm của mình mà chết. Như thế Sau-lơ đã tử trận. Ông, ba con trai của ông, và mọi người trong gia đình ông đều tử trận ngày hôm đó. Khi mọi người I-sơ-ra-ên khác trong thung lũng thấy quân I-sơ-ra-ên bỏ chạy, Sau-lơ và các con trai ông đã chết, họ liền bỏ các thành của họ mà chạy trốn. Dân Phi-li-tin bèn đến, chiếm lấy, và ở trong các thành ấy.

Ngày hôm sau khi quân Phi-li-tin đi ra thu dọn chiến trường, chúng tìm thấy xác của Sau-lơ và các con trai ông nằm chết trên Núi Ghinh-bô-a. Chúng lột binh giáp của ông, chặt đầu ông, lấy các vũ khí của ông, và sai các sứ giả đi khắp xứ của dân Phi-li-tin để rao báo tin mừng cho các thần của chúng và cho dân của chúng. 10 Chúng để các vũ khí của ông trong đền thờ các thần của chúng và treo đầu ông trong đền thờ của Thần Ða-gôn. 11 Nhưng khi mọi người ở Gia-bét Ghi-lê-át nghe được mọi điều dân Phi-li-tin đã làm cho Sau-lơ, 12 tất cả những chiến sĩ dũng cảm ở đó đứng dậy; họ đến lấy thi thể của ông và thi thể của các con trai ông mang về Gia-bét. Họ chôn cất các hài cốt của cha con ông nơi gốc một cây sồi ở Gia-bét và kiêng ăn bảy ngày.

13 Như thế Sau-lơ đã chết vì tội bất trung của ông. Ông đã bất trung với Chúa, vì ông đã không vâng giữ mạng lịnh của Chúa. Ngoài ra ông còn mang tội cầu vấn đồng bóng; ông tìm cầu sự hướng dẫn của nó, 14 nhưng không tìm cầu sự hướng dẫn của Chúa; vì thế Ngài đã khiến cho ông chết và trao vương quốc của ông cho Ða-vít con trai Giê-se.

Ða-vít Ðược Xức Dầu Làm Vua

(2 Sa 5:1-3)

11 Bấy giờ toàn dân I-sơ-ra-ên nhóm lại với Ða-vít ở Hếp-rôn và nói, “Này, chúng tôi cùng cốt nhục với ông. Một thời trước đây, khi Sau-lơ còn làm vua, ông là người đã chỉ huy quân đội của I-sơ-ra-ên. Chúa, Ðức Chúa Trời của ông, đã phán với ông, ‘Chính ngươi sẽ chăn dắt dân I-sơ-ra-ên của Ta, ngươi sẽ trị vì trên dân I-sơ-ra-ên của Ta.’” Vậy toàn thể các trưởng lão của I-sơ-ra-ên đến với vua ở Hếp-rôn, và Ða-vít lập một giao ước với họ ở Hếp-rôn trước mặt Chúa. Họ xức dầu lập Ða-vít làm vua trên I-sơ-ra-ên theo như lời Chúa đã phán qua Sa-mu-ên.

Ða-vít Chiếm Thành Giê-ru-sa-lem

(2 Sa 5:6-10)

Ða-vít và toàn quân I-sơ-ra-ên kéo đến Giê-ru-sa-lem, tức Giê-bu, nơi dân Giê-bu-si, dân cư trong xứ, đang ở. Dân Giê-bu-si nói với Ða-vít, “Ngươi sẽ không vào đây.” Tuy nhiên Ða-vít đã chiếm được chiến lũy của Si-ôn, nay là thành của Ða-vít. Ða-vít nói, “Ai tấn công dân Giê-bu-si trước sẽ được lập làm nguyên soái và tổng tư lịnh.” Giô-áp con của bà Xê-ru-gia xông lên trước, nên được làm nguyên soái. Ða-vít sống trong chiến lũy, nên nó được gọi là Thành Ða-vít. Ông cho xây tường chung quanh thành, bắt đầu từ công sự phòng thủ xây giáp vòng trở lại, còn Giô-áp thì lo xây sửa các chỗ khác của thành. Ða-vít càng ngày càng hùng mạnh, vì Chúa ở với ông.

Các Dũng Sĩ của Ða-vít và Các Kỳ Công của Họ

(2 Sa 23:8-39)

10 Ðây là các thủ lãnh của những chiến sĩ của Ða-vít, những người đã hỗ trợ mạnh mẽ cho ông trong vương quốc của ông, những người đã hiệp với toàn dân I-sơ-ra-ên lập ông làm vua, theo như lời Chúa đã phán về dân I-sơ-ra-ên. 11 Ðây là danh sách các dũng sĩ của Ða-vít:

Gia-sô-bê-am con của một người Hách-mô-ni, đứng đầu ba người chỉ huy; có lần một mình ông đã dùng cây giáo của ông đánh chết ba trăm quân thù.

12 Kế ông là Ê-lê-a-xa con của Ðô-đô người A-hô-hi, một trong ba người chỉ huy. 13 Ông ở với Ða-vít tại Pát Ðam-mim, nơi quân Phi-li-tin tụ lại đó để dàn trận. Tại đó có một đám ruộng đầy lúa mạch, và quân dân bỏ chạy trước mặt quân Phi-li-tin. 14 Nhưng ông và Ða-vít đứng lại giữa đám ruộng để đối đầu với quân thù và đánh giết quân Phi-li-tin. Chúa đã cứu họ và ban cho họ chiến thắng lớn.

15 Ba người trong số ba mươi người thủ lãnh đi xuống nơi có một vầng đá lớn để gặp Ða-vít lúc ấy đang ẩn náu trong hang đá A-đu-lam, trong khi đại quân Phi-li-tin đang đóng trại trong Thung Lũng Rê-pha-im. 16 Bấy giờ Ða-vít đang ở trong chiến lũy, còn đồn của quân Phi-li-tin đang đóng ở Bết-lê-hem. 17 Ða-vít ước ao và nói, “Ước gì tôi được uống nước giếng ở Bết-lê-hem, bên cổng thành.” 18 Thế là ba người ấy xông qua doanh trại của quân Phi-li-tin và lấy nước từ giếng ở Bết-lê-hem bên cổng thành, rồi họ mang nước ấy về cho Ða-vít. Nhưng Ða-vít không uống nước ấy. Ông đổ nước ấy ra dâng lên CHÚA 19 và nói, “Nguyện Ðức Chúa Trời của tôi đừng để tôi làm điều nầy. Lẽ nào tôi uống máu của những người ấy sao? Vì họ đã liều mạng của họ để mang nước ấy về đây.” Vậy ông không uống nước ấy. Ðó là điều ba dũng sĩ ấy đã làm.

20 A-bi-sai em của Giô-áp là người đứng đầu ba người. Ông sử dụng cây giáo của ông đối phó với ba trăm quân thù và đánh giết họ. Ông nổi danh trong nhóm ba người ấy. 21 Trong nhóm ba người ấy, ông được kính trọng hơn hai người kia và được lập làm thủ lãnh của nhóm ba mươi[a] người. Tuy nhiên ông không thuộc trong nhóm ba người đầu tiên.

22 Bê-na-gia con của Giê-hô-gia-đa, con của một người dũng mãnh quê ở Cáp-xê-ên, đã làm nhiều việc phi thường. Ông đã giết chết hai người hùng mạnh như sư tử của dân Mô-áp, và trong một ngày tuyết giá nọ, ông xuống hố và hạ sát một con sư tử ở đó. 23 Ông cũng đánh hạ một người khổng lồ Ai-cập cao hai mét rưỡi.[b] Người Ai-cập ấy cầm trong tay một cây giáo như cây trục của dàn cửi thợ dệt. Ông đi xuống đối đầu với người ấy, trong tay ông chỉ cầm một cây gậy. Ông giựt lấy cây giáo trong tay người khổng lồ và dùng nó giết chết người ấy. 24 Ðó là những việc Bê-na-gia con của Giê-hô-gia-đa đã làm. Ông được nổi tiếng chẳng kém gì nhóm ba người dũng mãnh kia. 25 Này, ông được tôn trọng hơn mọi người trong nhóm ba mươi người, nhưng ông không ở trong hàng ngũ của nhóm ba người kia. Ða-vít lập ông làm người chỉ huy đội quân hộ giá.

26 Những dũng sĩ khác của quân đội gồm: A-sa-ên em của Giô-áp, Ên-ha-nan con của Ðô-đô ở Bết-lê-hem, 27 Sam-mốt người Ha-rô-ri, Hê-lê người Pê-lô-ni, 28 I-ra con của Ích-kết ở Tê-cô-a, A-bi-ê-xe ở A-na-thốt, 29 Si-bê-cai người Hu-sa-thi, I-lai người A-hô-hi, 30 Ma-ha-rai người Nê-tô-pha-thi, Hê-lết con của Ba-a-na người Nê-tô-pha-thi, 31 I-thai con của Ri-bai ở Ghi-bê-a thuộc dòng dõi của Bên-gia-min, Bê-na-gia quê ở Pi-ra-thôn, 32 Hu-rai quê ở các dòng suối vùng Ga-ách, A-bi-ên người Ạc-ba-thi, 33 A-ma-vết người Ba-ha-ru-mi, Ên-gia-ba người Sa-anh-bô-ni, 34 các con của Ha-sem người Ghi-xô-ni, Giô-na-than con của Sa-ghi người Ha-ra-ri, 35 A-hi-am con của Sa-ca người Ha-ra-ri, Ê-li-phan con của U-rơ, 36 Hê-phe người Mê-kê-ra-thi, A-hi-gia người Pê-lô-ni, 37 Hê-xơ-rô quê ở Cạt-mên, Na-a-rai con của Ê-xơ-bai, 38 Giô-ên em của Na-than, Míp-ha con của Hắc-ri, 39 Xê-léc người Am-môn, Na-ha-rai người Bê-rô-thi –ông là người vác binh khí của Giô-áp con bà Xê-ru-gia– 40 I-ra người I-thơ-ri, Ga-rép người I-thơ-ri, 41 U-ri-a người Hít-ti, Xa-bách con của A-lai, 42 A-đi-na con của Si-xa con cháu của Ru-bên –ông là thủ lãnh của chi tộc Ru-bên và nhóm ba mươi người của ông– 43 Ha-nan con của Ma-a-ca, Giô-sa-phát con của Mít-ni, 44 U-xi-a người Ách-tê-ra-thi, Sa-ma và Giê-i-ên hai con của Hô-tham người A-rô-ê, 45 Giê-đi-a-ên con của Sim-ri và Giô-ha em ông, người Ti-xi, 46 Ê-li-ên người Ma-ha-vi, Giê-ri-bai và Giô-sa-vi-a hai con của Ên-na-am, Ít-ma người Mô-áp, 47 Ê-li-ên, Ô-bết, và Gia-a-si-ên người Mê-xô-ba-i.

Những Người Theo Ða-vít Thời Còn Lẩn Tránh

12 Sau đây là những người đã theo phò Ða-vít lúc ở Xích-lắc. Ðó là giai đoạn ông không thể di chuyển đây đó tự do vì Sau-lơ con của Kích luôn truy tầm ông. Những người được kể tên sau đây là những chiến sĩ dũng mãnh đã giúp đỡ ông trong những ngày chinh chiến. Họ là những xạ thủ đại tài. Họ có thể dùng cung bắn tên hoặc sử dụng trành ném đá để bắn vào mục tiêu mà không lệch qua bên phải hoặc bên trái. Họ là những người Bên-gia-min, bà con của Sau-lơ. Người đứng đầu họ là A-hi-ê-xe, rồi đến Giô-áp, cả hai người đều là con của Sê-ma-a ở Ghi-bê-a. Ngoài ra còn có Giê-xi-ên và Pê-lết hai con của A-ma-vết, rồi Bê-ra-ca, Giê-hu ở A-na-thôn, Ích-ma-gia ở Ghi-bê-ôn, một người trong nhóm ba mươi dũng sĩ và là người chỉ huy của nhóm ba mươi dũng sĩ đó. Ngoài ra còn có Giê-rê-mi, Gia-ha-xi-ên, Giô-ha-nan, Giô-xa-bát ở Ghê-đê-ra, Ê-lu-xai, Giê-ri-mốt, Bê-a-li-a, Sê-ma-ri-a, Sê-pha-ti-a người Ha-ru-phi, Ên-ca-na, I-si-a, A-xa-rên, Giô-ê-xe, Gia-sô-bê-am, các con cháu của Cô-ra, cùng Giô-ê-la và Xê-ba-đi-a hai con của Giê-rô-ham ở Ghê-đô.

Trong chi tộc Gát có một số người ly khai và vào tận mật khu trong đồng hoang để đi theo Ða-vít. Họ là những người dũng mãnh, đầy kinh nghiệm chiến trường, chuyên môn sử dụng khiên và giáo. Mặt họ trông dữ tợn như mặt các sư tử. Họ nhanh nhẹn như các linh dương trên núi.

Ê-xe là thủ lãnh của họ, Ô-ba-đi-a thứ nhì, Ê-li-áp thứ ba, 10 Mích-man-na thứ tư, Giê-rê-mi thứ năm, 11 Át-tai thứ sáu, Ê-li-ên thứ bảy, 12 Giô-ha-nan thứ tám, Ên-xa-bát thứ chín, 13 Giê-rê-mi thứ mười, Mách-ban-nai thứ mười một.

14 Những người Gát nầy là các sĩ quan chỉ huy quân đội. Người kém nhất có thể chỉ huy một trăm quân; người giỏi nhất có thể điều động một ngàn quân. 15 Ðây là những người đã vượt qua Sông Giô-đanh vào tháng thứ nhất, khi nước sông tràn qua hai bên bờ. Họ khiến cho những kẻ ở trong thung lũng ra đón đánh họ phải bỏ chạy để giữ mạng, kẻ chạy về hướng đông, người chạy về hướng tây.

16 Ngoài ra có một số người Bên-gia-min và người Giu-đa đã vào trong mật khu để theo Ða-vít. 17 Ða-vít đi ra gặp họ, trả lời những thắc mắc của họ, và nói với họ rằng, “Nếu anh em đến với tôi để giúp đỡ tôi trong tinh thần hòa hảo, lòng tôi sẽ gắn bó với anh em. Nhưng nếu anh em đến với tôi với ý đồ phản bội tôi và tìm dịp trao tôi cho kẻ thù của tôi, dù tay tôi chẳng làm gì sai trái, nguyện Ðức Chúa Trời của tổ tiên chúng ta chứng giám và phán xét giữa chúng ta.”

18 Bấy giờ Thần ngự trên A-ma-sai, thủ lãnh của nhóm ba mươi người, ông nói,

“Ông Ða-vít ơi, chúng tôi là người của ông;
Con của ông Giê-se ơi, chúng tôi sẽ sống chết với ông!
Hãy an tâm, ông hãy an tâm;
Nguyện những người phò trợ ông cũng an tâm,
Vì Ðức Chúa Trời của ông là Ðấng giúp đỡ ông.”

Ða-vít bèn kết nạp họ và đặt họ vào các chức vụ chỉ huy quân đội.

19 Một số người Ma-na-se đã ly khai và đến với Ða-vít khi ông đi theo quân Phi-li-tin để đánh Sau-lơ. Thật ra ông không hề giúp đỡ chúng, vì những người lãnh đạo của quân Phi-li-tin đã bàn với nhau và đuổi ông đi, họ bảo rằng, “Biết đâu hắn sẽ lấy đầu chúng ta đem về nộp cho chủ hắn.”

20 Khi ông trên đường trở về Xích-lắc, những người Ma-na-se sau đây đã ly khai để theo ông: Át-na, Giô-xa-bát, Giê-đi-a-ên, Mi-chên, Giô-xa-bát, Ê-li-hu, và Xin-lê-thai. Họ là những người chỉ huy hàng ngàn quân của chi tộc Ma-na-se. 21 Họ giúp Ða-vít bằng cách làm sĩ quan cho quân đội của ông, vì họ thảy đều là những chiến sĩ dũng mãnh và từng là những người chỉ huy quân đội.

22 Thật vậy ngày nầy qua ngày khác, người ta cứ kéo nhau đến giúp Ða-vít, cho đến khi những người theo ông trở thành một đội quân hùng mạnh như đội quân của Ðức Chúa Trời.

Quân Ðội của Ða-vít lúc Ông Ở Hếp-rôn

23 Sau đây là quân số của các đơn vị chiến đấu đã đến xin gia nhập với Ða-vít khi ông còn ở Hếp-rôn, để giúp ông chuyển vương quyền từ Sau-lơ qua ông, theo như lời của Chúa.

24 Trong chi tộc Giu-đa, sáu ngàn tám trăm người thành thạo sử dụng khiên và giáo, sẵn sàng ra trận.

25 Trong chi tộc Si-mê-ôn, bảy ngàn một trăm chiến sĩ dũng mãnh, sẵn sàng ra trận.

26 Trong chi tộc Lê-vi, bốn ngàn sáu trăm người. 27 Giê-hô-gia-đa là thủ lãnh của con cháu A-rôn; có ba ngàn bảy trăm người ở dưới quyền điều động của ông. 28 Xa-đốc, một người trẻ tuổi dũng cảm, cùng hai mươi hai người trong gia đình chàng, đều là các sĩ quan.

29 Trong chi tộc Bên-gia-min, những người bà con của Sau-lơ, có được ba ngàn người. Ðến bấy giờ, hầu hết chi tộc Bên-gia-min đều còn trung thành với gia đình của Sau-lơ.

30 Trong chi tộc Ép-ra-im, hai mươi ngàn tám trăm chiến sĩ dũng mãnh, những người nổi danh trong thị tộc của họ.

31 Phân nửa chi tộc Ma-na-se, mười tám ngàn người, được chỉ định đích danh để đến lập Ða-vít làm vua.

32 Trong chi tộc I-sa-ca có những người thông hiểu thời cuộc, biết lúc nào I-sơ-ra-ên cần phải làm những gì. Chi tộc ấy có hai trăm thủ lãnh như thế; họ chỉ huy tất cả bà con của họ.

33 Trong chi tộc Xê-bu-lun, năm mươi ngàn chiến sĩ dày dạn kinh nghiệm chiến trường, thông thạo việc sử dụng các thứ vũ khí, sẵn sàng ra trận theo từng đơn vị, một lòng một dạ ủng hộ Ða-vít.

34 Trong chi tộc Náp-ta-li, một ngàn sĩ quan chỉ huy ba mươi bảy ngàn quân mang khiên và giáo.

35 Trong chi tộc Ðan, hai mươi tám ngàn sáu trăm người dày dạn kinh nghiệm chiến trường.

36 Trong chi tộc A-se, bốn mươi ngàn người thông thạo việc chiến tranh, sẵn sàng ra chiến trường.

37 Ở phía đông Sông Giô-đanh, những người trong chi tộc Ru-bên, Gát, và phân nửa chi tộc Ma-na-se sử dụng thành thạo mọi thứ vũ khí, tổng cộng một trăm hai mươi ngàn người.

38 Tất cả những người ấy là những chiến sĩ thiện chiến, sẵn sàng xông ra trận tuyến. Họ kéo đến Hếp-rôn một lòng quyết lập Ða-vít làm vua trên toàn dân I-sơ-ra-ên. Tương tự, toàn thể dân I-sơ-ra-ên còn lại cũng đều đồng lòng lập Ða-vít làm vua. 39 Họ ở đó với Ða-vít ba ngày, ăn và uống với ông, vì bà con của họ đã chuẩn bị lương thực cho họ. 40 Những người khác trong dân từ những nơi xa xôi như địa phận của các chi tộc I-sa-ca, Xê-bu-lun, và Náp-ta-li cũng dùng lừa, lạc đà, la, và bò chở nhiều thứ lương thực đến; nào bột, bánh trái vả, nho khô, rượu, dầu, bò, và chiên rất nhiều. Dân I-sơ-ra-ên đã có dịp ăn mừng vui vẻ với nhau.

Footnotes

  1. I Sử Ký 11:21 Hebrew ghi Ba Người, xem thêm 2 Sa 23:19
  2. I Sử Ký 11:23 Hebrew ghi năm cubits

45 Như có chép trong Các Tiên Tri,

‘Và mọi người sẽ được Ðức Chúa Trời dạy dỗ.’ Ê-sai 54:13; Giê 31:33, 34

Vậy hễ ai đã nghe và học từ Cha thì đến với Ta. 46 Không ai đã thấy Cha ngoại trừ Ðấng từ Ðức Chúa Trời đến; Ðấng ấy đã thấy Cha.

47 Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi, kẻ nào tin thì có sự sống đời đời. 48 Ta là bánh của sự sống. 49 Tổ tiên các ngươi đã ăn bánh ma-na trong đồng hoang, và họ đã chết. 50 Ðây là bánh từ trời xuống, để ai ăn bánh ấy sẽ không chết. 51 Ta là bánh sống từ trời xuống; nếu ai ăn bánh này, người ấy sẽ sống đời đời, và bánh Ta sẽ cho để ban sự sống cho thế gian chính là thịt Ta.”

52 Bấy giờ người Do-thái bàn cãi sôi nổi với nhau, “Làm sao người này có thể lấy thịt mình cho chúng ta ăn?”

53 Vì thế Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi, nếu các ngươi chẳng ăn thịt Con Người và chẳng uống huyết Con Người, các ngươi sẽ chẳng có sự sống trong các ngươi. 54 Người nào ăn thịt Ta và uống huyết Ta thì có sự sống đời đời, và Ta sẽ làm cho người ấy sống lại trong ngày cuối cùng, 55 vì thịt Ta là thức ăn thật, và huyết Ta là thức uống thật. 56 Người nào ăn thịt Ta và uống huyết Ta thì ở trong Ta, và Ta ở trong người ấy. 57 Như Cha hằng sống đã sai Ta, và Ta sống nhờ Cha thể nào, những người ăn Ta cũng sẽ sống nhờ Ta thể ấy. 58 Ðây là bánh từ trời xuống, không như bánh ma-na mà tổ tiên các ngươi đã ăn và đã chết. Ai ăn bánh này sẽ sống đời đời.”

59 Ngài nói những điều ấy khi Ngài dạy trong hội đường ở Ca-bê-na-um.

Những Lời của Sự Sống

60 Nhiều môn đồ Ngài nghe những lời ấy, họ nói, “Những lời dạy này khó quá. Ai có thể lãnh hội nổi?”

61 Ðức Chúa Jesus biết các môn đồ Ngài lầm bầm về việc ấy, Ngài nói với họ, “Ðiều này làm các ngươi bị vấp ngã sao? 62 Vậy nếu các ngươi nhìn thấy Con Người ngự lên nơi Người đã ở trước kia thì thể nào? 63 Thần Linh làm cho sống, xác thịt chẳng ích chi. Những lời Ta nói với các ngươi là thần linh và là sự sống. 64 Nhưng trong các ngươi có những người không tin.” Vì Ðức Chúa Jesus đã biết từ đầu những ai không tin Ngài, và ai sẽ phản Ngài.

65 Ngài lại phán, “Vì lẽ đó Ta đã nói với các ngươi, không ai có thể đến với Ta nếu Cha không cho phép.” 66 Từ lúc đó nhiều môn đồ Ngài trở lui, không đi theo Ngài nữa.

Phi-rơ Xưng Nhận Chúa

67 Ðức Chúa Jesus hỏi nhóm mười hai người, “Các ngươi không tính bỏ đi sao?”

68 Si-môn Phi-rơ thưa với Ngài, “Lạy Chúa, chúng con sẽ theo ai? Ngài có lời của sự sống đời đời. 69 Chúng con đã tin và biết rằng Ngài là Ðấng Thánh của Ðức Chúa Trời.”[a]

70 Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Ta đã chẳng chọn mười hai người các ngươi sao? Tuy nhiên một trong các ngươi là quỷ.” 71 Ngài muốn nói về Giu-đa con Si-môn Ích-ca-ri-ốt, một trong mười hai người, vì hắn sắp phản nộp Ngài.

Read full chapter

Footnotes

  1. Giăng 6:69 Bản Byzantine ghi, “Ngài là Ðấng Christ, Con Ðức Chúa Trời hằng sống.”